1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Nguyen Huong

Chủ đề trong 'Thi ca' bởi TrienNguyen, 08/06/2006.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. TrienNguyen

    TrienNguyen Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/06/2006
    Bài viết:
    895
    Đã được thích:
    0
    Hoa Mưa.
    Giang tay ôm ấp cơn mưa
    Lạnh tê tái xác không vừa ước mong
    Hồn điên trổ nụ đòng đòng
    Mắt lê thê đượm hai dòng thơm thơm
    Gối quỳ lạy tạ ban ơn
    Gió đưa trở lại nguồn cơn một lần
    Thông minh lắm bỗng hóa đần
    Ngu ngơ đếm những ngại ngần hoa mưa...
    Được TrienNguyen sửa chữa / chuyển vào 10:34 ngày 01/09/2006
  2. TrienNguyen

    TrienNguyen Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/06/2006
    Bài viết:
    895
    Đã được thích:
    0
    Em Bảo.
    Em đã bảo mệnh em là hoàng thử
    Thành phải xiêu, núi say rượu lừ đừ
    Cuồng ngông vạn đại anh từ
    Xa xôi về chịu trận nhừ tử nay
    Chuột vàng ơi anh ngồi mãi bên này
    Răng bên nớ chẳng xót thương một chút
    Thu rồi em! chiều thời gian vùn vụt
    Kiêu bạc đành giũ áo cầu ông Bụt
    Cho gặp em một phút
    cũng không thành
    Để bây chừ ngồi bên nắng vàng hanh...
  3. TrienNguyen

    TrienNguyen Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/06/2006
    Bài viết:
    895
    Đã được thích:
    0
    Lần Đi Từ Đó
    Nguyệt từ cuối phố trăng lên
    Nguyên sơ hồng hạnh phênh vênh khuyết tròn
    Sum vầy mộng tưởng thơ ngây
    Hợp ca bất chợt lả lay hồn chiều
    Trắng mùa thổn thức cô liêu
    Trời thu sắc đục tiếng yêu không thành
    Mưa hàm hồ nắng đành hanh
    Giăng bay phơ phất chậm nhanh xuống ngày
    Một giờ hoa nắng ban mai
    Lần đi từ đó tàn phai đơm mầm...
  4. hieuham

    hieuham Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/07/2006
    Bài viết:
    189
    Đã được thích:
    0
    Từ phênh vênh là một từ lạ nhưng tớ không nghĩ nó là một từ hay trong trường hợp này.
    Câu đầu tiên có vấn đề gì không nhỉ TrienNguyen?
  5. TrienNguyen

    TrienNguyen Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/06/2006
    Bài viết:
    895
    Đã được thích:
    0
    Hứa Cùng Em
    Một mình anh khóc hu hu
    Giống loài tuyệt chủng xa mù nguồn cơn
    Tỉnh ra anh biết em hờn
    Anh vô tâm tệ bông lơn suốt ngày
    Sự này cũng bởi cơn say
    Hôm qua túy lúy mặt mày lem nhem
    Hai chân quỳ gối van em
    Anh say anh khóc mong em quay về
    Hứa thề sẽ dứt cơn mê
    Quy lai cơn mộng đuề huề rong chơi
  6. TrienNguyen

    TrienNguyen Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/06/2006
    Bài viết:
    895
    Đã được thích:
    0
    Welcom, and thanks, hieuham!
    Có hai vấn đề ở Trăng và Nguyệt.
    Thứ Nhất. Thực ra là 1, nhưng nếu Trăng là người, và Nguyệt là thiên nhiên, thì sẽ ổn, ok?
    Thứ Hai. Phênh vênh bởi tại vì không thể thăng bằng. Cảm giác chống chếnh trong một bữa nhìn trăng nhớ người. Và cái nửa chừng lãng đãng của một cảm thức xa xôi hơn, hồng hạnh nguyên sơ. Bạn có nhớ, "Từ khi Trăng là Nguyệt..." một lời ca khúc của Trịnh? Chắc hẳn là biết. Sự này chắc phải bàn đến sâu hơn, khi Triết học có thể mở ra một nguồn sáng để nhìn: Thật ra việc định danh cho một cái gì đó có thể gọi chính xác là gì? Là định danh thôi, pahỉ không? Và Định Danh là mẹ của đất trời, của ngôn ngữ? Và rồi từ đó, có thể hé ra một cánh cửa chật hẹp nào trong một sátna lặng lẽ của Tâm Thức Thiền, và đụng lão già Đam trong câu nói : "Đạo khả đạo, phi thường Đạo; Danh khả Danh, phi thường Danh..."
    Dù sao, Nguyên cũng chỉ có thể trao đổi đến đó. Nếu có thể nhiều hơn thì gửi thư riêng cho Nguyên. Mừng vì đã được bạn đến chơi nhà và để lại câu hỏi.
    Trân trọng./.
  7. MM_Ngoc

    MM_Ngoc Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/03/2006
    Bài viết:
    2.479
    Đã được thích:
    0
    Chào người wuen nha
    Đỏan khúc
    Từ ta dạo gặp đêm trong
    Mà nghe nửa thiếu còn mong trở về
    Mưa ngang qua mặt cơn mê
    Gió hun hút gió đi về nẻo khuya
    Từ sinh vạn kiếp trở về
    Khư khư ôm lấy tứ bề khổ đau
    Thử quăng đi cái bể dâu
    Thử tìm quên hết những màu Nguyệt câm
    Ra sông thả hết thăng trầm
    Đừng phôi pha những đêm rằm ngày xưa

  8. TrienNguyen

    TrienNguyen Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/06/2006
    Bài viết:
    895
    Đã được thích:
    0
    Về
    Câu thơ cũ anh viết về Đại Lộc
    Nguồn sông Bung với Hòn Kẽm, Đá Dừng
    Mùa lũ trôi cuộn củi đẫm mưa rừng
    Phăng phăng xuống cửa Đại vòng ra biển
    Lạc trùng khơi sóng dồi dập mộng trường
    Nay anh về trùng ngộ với đồi nương
    Cây cối khác miền trung du cũng khác
    Chỉ nguồn xưa vẫn ngọt mát phi thường
    Bao năm tìm lời giải đáp khe mương
    Câu thơ mới về yêu thương đã cũ
    Vẫn thủy nguyệt và yên hoa vần vũ
    Vẫn đăm đăm hồn cổ độ xuôi về
    Bất chợt thấy em cười trong ngấn lệ
    pha lê
  9. TrienNguyen

    TrienNguyen Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/06/2006
    Bài viết:
    895
    Đã được thích:
    0
    Mai Người Về
    Hồn nhiên khóc trong đêm
    Cơn gió luồng ngổ ngáo
    Lắc lư cửa say mềm
    Đá cựa mình lạo xạo
    Chừng như lòng cơn bão
    Quét bay tứ tung hồn
    Trời hội cũ chon von
    Gom thu về viễn xứ
    Ủ men dạ bồn chồn
    Đừng nói nữa ôn con
    Mai người về lá rụng
    Rối tơ lòng bung xung...
  10. MM_Ngoc

    MM_Ngoc Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/03/2006
    Bài viết:
    2.479
    Đã được thích:
    0
    Hừng đông
    Sao anh không dong buồm lên
    Đừng để neo mòn đá cuội
    Chờ chi cho lòng chết đuối
    Thuyền là của biển anh ơi
    Mù mịt mây giăng xám đời
    Gầm gào cuồng quay sóng gió
    Bão tung quanh con thuyền nhỏ
    Xé tan từng giấc mơ xa
    Đi đi dù biển phong ba
    Lướt ngang qua đêm giông tố
    Mưa quật nát ghềnh đá nọ
    Giữ buồm căng nhé anh ơi
    Đừng để con thuyền tự trôi
    Đừng nhìn thủy ngư hát sóng
    Lướt ngang eo biển gió lộng
    Chân trời kia đã hừng đông

    Được MM_Ngoc sửa chữa / chuyển vào 11:09 ngày 02/09/2006

Chia sẻ trang này