1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Nh?ưỏằ?ng chuyỏằ?n thặ?ỏằ?ng ngày

Chủ đề trong 'Cuộc sống' bởi khongquen25, 21/02/2003.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. khongquen25

    khongquen25 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    06/05/2002
    Bài viết:
    2.543
    Đã được thích:
    127
    Không sợ thiếu, chỉ sợ không công bằng
    Cuối năm, nó tháp tùng sếp đi bảo vệ kế hoạch giai đoạn 2006-2008 tại 1 sở nọ. Cuộc họp diễn ra đúng theo kịch bản : Thành uỷ nói to, Uỷ ban nói nhỏ, các sở ban Ngành nói khe khẽ... Những con số với hàng dãy số 0 in đậm được xem xét sôi nổi và hình như cuối cùng ai cũng lo âu(?). Liếc nhìn bản đăng ký kế hoạch nó nghỉ không biết Tết có no đủ không nữa? Và cuối cùng cuộc họ phân bổ ngân sách đã kết thúc, chỉ còn chờ quyết định phê duyệt với những tràng pháo tay vang dội... Uỷ ban mời dùng cơm.. Thế là ổn rồi - Sếp xoa tay hài lòng.
    Trên đường về trong tiếng nhạc nhè nhàng phát ra trên xe sếp chọt hỏi nó
    - Em thấy thế nào? Kinh phí những năm tới có thể làm được những gì? có nhiều quá không?
    - Dạ, em thấy VN mình đang tiến từng ngày sếp ơi.
    - Nói rõ ra xem nào ! - Sếp khuyến khích
    - Em nhớ ngày xưa Bác Hồ dạy : " Không sợ thiếu, chỉ sợ không công bằng" bây giờ mình đã làm Bác yên lòng. Chúng ta không thiếu và cũng không sợ không công bằng vì hôm nay ai cũng rất vui.
    - Xã hội giờ biến chuyển người ta thường nói : "Chỉ sợ ít, không sợ nhiều" còn em nghĩ sao? - Sếp nhẹ nhàng hỏi nó
    - Dạ, em nghĩ với chúng ta phải là : " chỉ sợ nhiều, không sợ ít" phải không sếp? - Nó trả lời.
    Tiếng sếp cười thoải mái: Em bắt đầu hiểu được vấn đề rồi đấy, cố gắng lên nhé !
    Nó cũng vui vui. Ừ chỉ sợ nhiều, không sợ ít... giải ngân không nổi và phải trả lại nhiều thì nguy lắm. Đúng là chúng ta không bao giờ sợ ít bởi chúng ta có quá nhiều.
    Nó chợt nhớ tới câu chuyện bạn nó phone cho nó lúc giải lao: Tao thấy ngành mày không có tên trong "top 10" trong chương trình thời sự tối qua, nhưng vậy mày còn phải phấn đấu nhiều.... haha... . Thằng bạn nó làm bên Tài nguyên - Môi trường - cơ quan được xếp hạng nhất trong bản danh sách.
    Ngoài kia mùa Đông đã về nhưng trên xe thật ấm áp.

  2. Look_at_me

    Look_at_me Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/09/2005
    Bài viết:
    693
    Đã được thích:
    0
    Những câu chuyện "đời thường" của bác rất hay đấy Bác cứ tiếp tục post lên đây cho bàn dân thiên hạ cùng thưởng thức nhé
  3. khongquen25

    khongquen25 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    06/05/2002
    Bài viết:
    2.543
    Đã được thích:
    127
    B ?o bố?
    Cuối năm công việc bề bộn, ai cũng như chạy đua với thời gian, nó cũng không là ngoại lệ. Điện thoại đổ chuông liên tục, vừa cúp xuống đã lại phải nhấc lên nó muốn cáu lắm nhưng rồi nghĩ lại ai cũng cần nên mới phải phone mà.
    Chủ đầu tư ai cũng lo giải ngân, quyết toán vốn vì năm hết tết đến nơi rồi. Không quyết toán được thi cuống quít lo ghi vốn, chuyển tiếp? sang năm sau.
    Gần cuối giờ chiều nay vừa ra được quyết định phê duyệt hô sơ thầu cho 1 Sở nọ nó mới kịp thở. Chuông điện thoại lại reo vang? Trời ạ. ? tưởng thoát rồi ai dè còn có phone giờ này?lại bố nào nữa đây? nó vừa thở dài vừa nhắc máy:
    -T nghe đây !
    -Tao đây, Đ đây? nghỉ chưa? bia nhé !!??
    -Oh, mày làm tao giật mình? tao lại tương lại có chỉ đạo nào của sếp tao cơ đấy. Đi thôi, chậm chút nữa là trong lúc mê sảng sếp lại quờ quạng tao giải quyết gấp mấy hô sơ thi chết.
    -Làm gì mà ghê thế ? đứa bạn thắc mắc
    -Mày không biết đấy thôi chứ bên tao nó thế. Toàn giao hồ sơ lúc hơn 5h pm và chỉ đạo làm báo cáo gấp để mai cùng dự họp sáng thôi. Mà thôi đi đi kẻo tao lại co phone bây giờ?
    6h, nó gặp đứa bạn ở quán nơi khi trước cuối tuần bọn nó hay ngồi. Hai bia được mang ra và bọn nó có dip hàn huyên.
    -Dạo này mày bận thế? kiếp được hả? Bạn nó nửa đùa nửa thật
    -Kiếm gì đâu mày? mệt lắm đấy ?" Nó phân trần
    -Mệt gì? Bộ phận thẩm định dự án là chuyên đánh đập hành hạ con người ta còn gì?
    Bên B là chùm khế ngọt cho A trèo hái mỗi ngày
    Bên B là?. Là gì nữa mày biết không? Đứa bạn nghêu ngao bài hát vừa cười vừa hỏi.
    -Làm gì có chuyện đó mày ơi, giờ ít B khế lắm
    -Thế bây giờ B gì? Đứa bạn ngạc nhiên
    - B ?obố? mày ơi, toàn B ?o bố? thôi ! nó trả lời.
    - B bố là sao nhỉ? Đứa bạn nó tò mò
    - Là B con các bố nhà mình ấy, B bố hay B 5C cũng vậy thôi. Vừa mới ghi vốn đã có phone nhắn gửi của các bố nhà mình đây mày ơi.
    - Tao biết nhưng không nghĩ là nhiều đến thế.
    - Oh nghe qua thì Fair lắm mày : ?oTập thể lãnh đạo các anh cứ làm theo quy đinh nhé, phải làm thật nghiêm túc?. Nhưng phải thấu tình đạt lý ? ?" Haha?. Mày thấy không giọng văn ấy tao nghe không biết bao nhiêu lần và tao thích nhất câu: phải thấu tình đạt lý? Phải công nhận ngôn ngữ VN mình trong sáng thật!!!
    - Tao sợ nhất kiểu B bố đó. Vì biết là bố nên bọn nó ghê lắm. Đến hồ sơ xanh đỏ bọn nó cũng dám nhờ mình lo luôn. Nguyên tắc cơ quan quản lý nhà nước không được phép trao đổi trực tiếp với tư vấn nếu không có sự hiện diện của chủ đầu tư mà đôi khi phải vi phạm để chuẩn bị hồ sơ cho bọn nó đấy.
    - Vô lý thế? Bạn nó ngạc nhiên
    - Không vô lý đâu, sếp tao cũng phải nghe lệnh trên mà, núi cao có núi cao hơn, ghi điểm với TU thế là bình thường. Ban đầu tao cũng ngạc nhiên nhưng giờ thì thành quy trình rồi.
    - Quy trình thế nào ? Thằng bạn hỏi
    - Tao se hỏi sếp : Sếp ơi, hồ sơ còn tồn tại 1 vài vấn đề, ta áp dụng hay vận dụng để hỗ trợ doanh nghiệp hả sếp? Sếp tao mà nói vận dụng thì tao biết ngay là B bố và làm theo hướng vận dụng. Đọc được tâm lý là điều bắt buộc trong cơ quan quản lý nhà nước mà.
    - Vậy vào nhà nước là phải có thừa sự quyết tâm, biết chịu gian khổ avf biết kiên nhẫn phải không? bạn nó cười nhẹ
    - Đúng rồi, nếu không tự mình đánh giá đúng về điều đó, không có quan hệ 5C, thi vào nhà nước chỉ có thể rót nước, pha trà, cả đời cũng không là ai - nó cười trả lời bạn
    - Mày có điều nào trong những điều trên rồi ?
    - Tao đang phấn đấu?nó có vẻ bí mật.
    Rồi cả 2 đứa cười vang vì điều bí mật mà chúng đang nắm giữ. Bia lại gọi thêm !
  4. khongquen25

    khongquen25 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    06/05/2002
    Bài viết:
    2.543
    Đã được thích:
    127
    Học Chính trị
    Chính trị - môn học bắt buộc mà ai cũng phải qua nếu muốn làm được điều gì đó khi làm trong khối quản lý Nhà nước - nó nghĩ vậy. Mỗi buổi học nó lại khám phá ra 1 điều mới mà trước đây nó chưa từng suy nghĩ hết. Nó nhớ lại buổi học ngày hôm đó.
    Tham nhũng là gì nhỉ? có tính quy luật không? Thầy giáo đặt ra khái niệm đó cho cả lớp và đề nghị mọi người tranh luận. Cả lớp ban đầu chút e dè sau đó đã có những phát biểu đầu tiên. Lớp toàn người làm quản lý nên ví dụ thật sinh động. Sau 30'' tranh luận thầy nói:
    - Vâng cám ơn các anh đã bày tỏ ý kiến và bây giờ tôi nói chuyện vui 1 chút được không ?
    - Vâng mời thầy - Cả lớp tán thưởng
    - Theo các anh chị biểu hiện bên ngoài của con người co cho thấy dấu hiệu tham nhũng không?
    Nó nghĩ thầy lại giỏi cả tướng số ư? Cả lớp chưa ai nghĩ ra nên thận trọng hỏi lại : - Thầy cho ví dụ đi ạ !
    - Anh H, dáng anh to béo , lại làm chủ tịch UBND Phường có phải là biểu hiện tham nhũng không? Thầy vừa đùa vừa hỏi
    Cả lớp cười ồ : Đúng, đúng !!!
    - Vâng với lương như hiện này, chủ tịch phường làm sao đủ ăn mà anh H to béo thế kia thì nhất định phải có vấn đề rồi. Ăn nhậu nhiều mới to béo chứ ? Cả lớp cùng cười. Thầy lại tiếp :
    - Vậy những người to béo làm trong cơ quan công quyền hẳn là có vấn đề và người gầy gò ốm yếu là công chức tận tâm?
    - Không đâu các anh chị - Thầy lại cười.
    - Ăn chơi sa đà quá mới gầy gò ốm yếu, loại đó còn có vấn đề nhiều hơn!
    Cả lớp lại cười và đồng loạt chỉ vào anh lớp trưởng. Anh không to béo cũng chẳng gầy gò: Hẳn là người cân đối như anh T thì không có vần đề thưa thầy?
    - Cũng không phải - Thầy trả lời.
    Cả lớp ngạc nhiên và ồ lên thắc mắc: Vì sao thưa thầy?
    - Vì đó là giai đoạn quá độ để chuyển sang dạng gầy hoặc béo mà thôi.
    Cả lớp cười nghiêng ngả.
    Vâng có vấn đề hay không có vấn đề không phải do chúng ta quyết định mà là những người có thẩm quyền. To béo hay gầy còm đó là do chúng ta nhưng có biểu hiện hay không biểu hiện lại không phải do chúng ta quyết định mà do 1 số ít người quyết định và quyết định đó phụ thuộc vào thái độ của chúng ta đối với họ. Chúng ta bước vào bài ngày hôm nay : Tổ chức bộ máy nhà nước !!!
  5. khongquen25

    khongquen25 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    06/05/2002
    Bài viết:
    2.543
    Đã được thích:
    127
    Thằng Bờm
    Ngày bé nó ham đọc sách lắm, sách gì cũng đọc cho dù lắm khi đọc chẳng hiểu cái gì. Thôi thì truyện tranh, cổ tích cho đến cả lịch sử, địa lý, thiên văn học và cả chính trị học nữa. Bố đi công tác xa, mẹ đi làm cả ngày nên nó bị nhốt trong nhà với đống sách của bố.
    Ngày ấy nhà ai cũng nghèo nên làm gì có đồ chơi và nhà nó cũng không là ngoại lệ. Mấy món đồ chơi cũ đã hỏng từ lâu và cũng sửa quá nhiều lần không còn làm cho nó hứng thú. Và thế là đồ chơi của nó là đống sách của bố. Truyện tranh, cổ tích có thể thuộc chứ sách khoa học sao khó thuộc thế??? Thể loại nó thích nhất là những tác phẩm văn học cổ điển Trung Quốc và chuyện ngụ ngôn dân gian mà bác hàng xóm làm ở thư viện đôi khi cho nó mượn vì thấy nó ham đọc quá.
    Nó đọc Tam quốc diễn nghĩa, Tây du ký, thần thoại Hy Lạp đến cả chục lần mà không biết chán. Nó viết thư cho bố ở LX và hào hứng kể về Tây du ký, về Tam quốc diễn nghĩa, về thần thoại Hy Lạp với các nhân vật trong đó. Bố viết thư trả lời hỏi nó con thấy hay vì sao?
    - Có đánh nhau bố ạ !!!
    Thư sau bố lại hỏi: Con đang đọc sách gì?
    - Con vẫn đọc cuốn ấy vẫn thấy hay vi có đánh nhau nhưng còn hay vì 1 vài điều khác con mới nhận ra.

    Ngày đầu nó đọc Tây du ký như 1 truyện thần thoại, say mê những chiến tích của Tôn Ngộ Không những vần thơ về những trận chiến của Tôn đại thánh với Nhị Lang:
    Bên đánh như Rồng cuốn
    Bên đánh tựa Phượng bay
    Trước chẳng biết nông sâu
    Nay mới hay nặng nhẹ ...
    Càng đọc nó càng say mê vì mỗi lần đọc lại nó lại khám phá thêm 1 điều. Tây du ký hoàn toàn không chỉ là truyện thần thoại. Nó nhớ nhất tích Tôn Ngộ Không học phép của sư phụ. Khi đó Tôn Ngộ Không là đệ tử mới nhất nên chưa được học phép nào. Các đệ tử theo thâm niên lần lượt được học các phép thuật tuy theo số năm họ tu luyện. Chỉ có Tôn Ngộ Không là khác. Nhờ hiểu ý 3 cái gõ đầu của sư phụ Tôn Ngộ Không đã trở thành đệ tử được yêu quý nhất và được học đủ 72 phép thần thông biến hoá. Vậy là ở đâu cũng thế nếu hiểu được tâm lý, suy nghĩ của "thầy", đệ tử sẽ tiến rất nhanh chứ không nhất thiết tiến lên theo kiểu sống lâu lên lão làng.
    Càng đọc nó càng khám phá ra nhiều điều. Nào là tại sao Tôn Đại Thánh lại đại phá thiên cung? Con người khi sớm đạt được công danh quyền lực thường hay có tâm lý tự cao, cho rằng mình tài giỏi hơn người khác và muốn nhanh chóng đè bẹp mọi đối thủ, coi thường đối phương, thậm trí đôi khi có ý định ngông cuồng... và cuối cùng núi cao lại có núi cao hơn... Tôn Ngộ Không bị nhốt 500 năm dưới núi. 500 năm suy nghĩ, hối hận mới giúp Tôn Ngộ Không sau này mới thành chính quả. Chính tâm và tu thân quan trọng không kém gì và là tiền đề của tề gia, trị quốc, bình thiên hạ.
    Rồi thần thoại Hy Lạp nữa...tại sao lại có gót chân Asin, tại sao lại có nhân vật nửa người nửa thú? Mỗi khám phá nó lại thấy tác phẩm vĩ đại đến nhường nào. Đó là triết học là nhân sinh quan của thế giới cổ đại và vẫn là bài học không bao giờ cũ đối với nó.
    Truyện cây tre trăm đốt : Khắc xuất khắc nhập bây giờ mới thật thấm thía. Thêm chỗ, thêm biên chế , kinh phí thì khắc xuất. Ngược lại, giảm biên chế, quyền hành thì khắc nhập. Khắc xuất - khắc nhập biến hoá thật khôn lường.
    Hôm trước phòng có nhiệm vụ giải ngân 1 khoản chi phí làm nó lại nhớ tới những câu chuyện dân gian thằng Bờm ngày xưa.
    Ngày ấy khi đọc đến đoạn thằng Bờm hỏi sư phụ: Đồng nào mua đậu, đồng nào mua tương? Nó đã không hiểu và cười vì sự ngô ghê của Bờm. Nhưng đến hôm nay nó chợt hiểu Bờm không "Bờm" chút nào. Tiền về giá trị không khác nhau nhưng nguồn kinh phí khác nhau thì khác nhau. Có người tiêu được cũng có người chẳng thể. Có kinh phí có thể giải ngân có kinh phí chẳng dại động vào. Hay đồng mua đậu là của nhà chùa còn đồng mua tương mới là của nhà mình? Nó có cần hỏi sếp đồng nào mua đậu đồng nào mua tương?
    Trước chẳng biết nông sâu
    Nay mới hay nặng nhẹ ...

    Câu thơ ấy lại hiện lên trong nó rõ hơn bao giờ hết !





  6. escapeonline

    escapeonline Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/01/2006
    Bài viết:
    61
    Đã được thích:
    0
    Xin phép bạn KQ25 cho mình xin tý đất để trao đổi vài lời với bạn Tieu...lang gì gì đó...
    ------------------------------------------
    Gửi tieungoclang:
    Tôi là người đã ở Sài Gòn 10 năm, từ những năm 1990... Tôi cũng chả phải là người Hà Nội, tôi chỉ là một anh "tỉnh lẻ" lên Hà Nội học và sống ở đó vài năm, bây giờ quay lại HN và đã sống ở đây cũng 6 năm rồi....
    Giới thiệu chút để bạn hiểu thêm về "thời gian" đã sống và làm việc trước đây của tôi ở cả hai cái nơi mà bạn đã "tâm đắc" hoặc đã "chán ngán" .......
    Tôi thấy rằng, bài viết của bạn....chỉ là một bài nhận xét khá "ngu ngơ" về HN của một người, có lẽ ngoài đời là một "cá thể" nhiều nông nổi, "mông muội".... Cũng có khả năng "cá thể" này chưa bao giờ ở HN quá 3 ngày... Vì chỉ như thế mới nhận định về HN "sâu sắc" như câu chuyện bạn post lên đây, cũng có khả năng bài viết là sự sao chép câu chuyện do người khác viết trên một diễn đàn nước ngoài... .
    Nếu "chẳng may" TNL cũng chính là tác giả bài trên diễn đàn kia , đều là 1 người thì ..... Xin lỗi vì tôi thích nói thẳng: Ông bạn có "vấn đề" rất nặng về địa phương chủ nghĩa và nhận thức...cũng như sự "thẩm thấu" văn hoá...Chắc chắn ! Theo tôi, tốt nhất bạn nên về đi học lại đi.....
    Chẳng qua TNL chỉ có "TẦM" tinh tế đến mức đó nên mới "hiểu" về người HN chỉ đến mức ấy thôi...không hơn được ! Phàm ở đời, đã là thân Trâu bò thì làm sao biết thưởng thức Hoa, biết cái hay của âm nhạc....
    ------------------------------------------------------------------------------------
    Cái nhìn về HN quá phiến diện và quá "vỉa hè" như vậy mà cũng có bạn khen hay ... Chẹp ! Không bình luận về những bạn này......
    ............................................................................................
    Gửi bạn KQ25:
    Vài dòng suy nghĩ và muốn cùng trao đổi với bạn khi đọc topic này của bạn....Sở dĩ tôi biết topic này cũng là vì qua sự "chào hàng" trong câu chuỵên bạn nói "Công văn gửi ngài Bill.." với một bạn đang rất thất vọng về cuộc sống ở Box Tâm sự....
    Những bài viết "chuyện đời thường" của bạn xem được lắm ! Bạn cố gắng nhé ! Tất cả các bài bạn từng viết, tôi cho rằng bài hay nhất chính là bài "CV của ngài Bill...." bạn viết bên Box Tâm Sự....

    Được escapeonline sửa chữa / chuyển vào 02:22 ngày 31/05/2006
  7. puss

    puss Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    26/07/2005
    Bài viết:
    1.462
    Đã được thích:
    0
    Gửi bạn
    Đọc bài này, bỗng nhiên tôi liên tưởng đến truyện ngắn "Đôi mắt" của nhà văn Nam Cao. Tôi nhớ đến nhân vật Hoàng...
    Hoàng vốn là một tri thức về quê sơ tán trong những ngày kháng chiến. Sống ở nông thôn nhưng anh ta tách mình ra khỏi cộng đồng, đứng cao hơn và tự cho mình cái quyền phán xét, chê bai những người nông dân nghèo ngu dốt, thô thiển "vừa ngố vừa nhặng xị"....
    Chính bởi vì cái định kiến hẹp hòi ấy mà anh ta không thể nhìn thấy những khía cạnh tích cực từ những người mà anh ta khinh ..Anh ta thấy người nông dân như những con vẹt nực cuời khi làu làu học thuộc những đường lối kháng chiến của Đảng - nhưng anh không thấy được khía cạnh tích cực của hành động đó....đó là lòng tin thiết tha, là lòng yêu nước mãnh liệt!
    Tôi không so sánh bạn với nhân vật Hoàng, nhưng tôi liên tưởng đến nhân vật này vì tôi thấy hai người - nhân vật Hoàng và bạn có cái nhìn về một sự việc rất giống nhau - một phía và phiến diện!
    Trong bài viết, tôi chỉ thấy sự ngao ngán trước những cái thiếu văn minh, lịch sự của những con người - vốn -luôn -tự -hào - là - người Tràng An...Nhưng bạn có bao giờ tự đặt câu hỏi: Những con người bạn nói có phải đại diện cho số đông? đại diện cho người Hà Nội?
    -------------------------------------
    Trong mắt người "hàng phố", trừ Tây và Việt kiều, ai không phải gốc gác ba đời đều bị coi là "nhà quê", đối tượng của khinh nhờn, lừa đảo và ăn hiếp.
    -------------------------------------------------
    .......Nói thẳng ra là, nhà tôi không được gốc gác đến tận 3 đời..nhưng chưa từng bị ai khinh nhờn và ăn hiếp cả!
    --------------------------------------
    "Nhà quê" hỏi đường mà gặp mấy cậu choai choai hay mấy cô "thiếu nữ ngủ ngày" rỗi việc ngồi xổm ăn vặt ở vỉa hè thì khốn, chỗ cần đến thì chẳng đến được, lại còn bị chỉ cho đi sai vài cây số.
    -----------------------------------------------------
    Thật tiếc là bạn chưa bao giờ hỏi đường tôi hay những người bạn của tôi..và biết bao bạn trẻ tuổi khác, chắc không có "đáp án" khủng khiếp như bạn nói đâu!
    --------------------------------------------------
    Nhưng tôi yêu HN hơn bất kỳ một người HN nào
    --------------------------------------------------------------------
    Tôi không hề cảm thấy điều đó qua cách hành văn của bạn! Hay tôi chưa đủ "tinh tế" để cảm nhận được tình cảm sâu thẳm ẩn dưới những câu chữ của bạn nhỉ!
    Bản thân tôi sống ở Hà Nội và tôi rất yêu mảnh đất này..yêu từng con phố..từng gánh hàng rong....cái không gian...hơi thở..
    Nhưng tình yêu đó cũng không làm "mờ mắt" để tôi không nhìn nhận thấy những cái dở của Hà Nội...Đơn cử là thái độ phục vụ, bán hàng "bao cấp" của một bộ phận những người bán hàng. Nhưng tôi cũng thấy những phong cách phục vụ mới - văn minh và tôn trọng khách hàng đã được du nhập và sẽ dần dần thay thế cho kiểu phục vụ "kẻ chợ" kia!
    ....
    Cho nên bạn ạ! Nhìn nhận bất kỳ một sự việc nào cũng nên nhìn 2 phía! Bởi vì không có cái gì hoàn hảo cả, bất kỳ sự vật sự việc nào cũng có mặt hay, mặt dở! Nhỉ!
  8. khongquen25

    khongquen25 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    06/05/2002
    Bài viết:
    2.543
    Đã được thích:
    127
    Viết những suy nghĩ này cách đây 3-4 năm tưởng chuyện chỉ có nơi trời ấy ai ngờ cuộc sống xoay vần giờ nó có khác gì đâu ? Sáng online CK, chiều phân tích đánh giá ... không biết nó bị lôi vào lĩnh vực này thật nhanh lúc nào chẳng hay. Nhiều lúc nghĩ kiếm tiền cũng thật dễ nhưng cái gì cũng có giá của nó : easy came, easy go ... Niềm đam mê trong công việc thì biến đi đâu nhường chỗ cho sự tham lam và sợ hãi trong kinh doanh CK. Không biết thoát ra cách nào nhỉ ??? Dù sao cũng đang thắng lớn nhưng vẫn luôn phải nhắc mình Nothing for Nothing.
  9. khongquen25

    khongquen25 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    06/05/2002
    Bài viết:
    2.543
    Đã được thích:
    127
    Thất bại
    Hôm qua tình cờ chatting với 1 anh bạn làm quen trong box Chứng khoán nó lại gặp lại tình huống cũ. Anh bạn âu sầu vì đang kinh doanh thua lỗ và than anh ấy hình như là con người của thất bại???
    Có con người vậy không nó thầm nghĩ? và phải làm gì để giúp đỡ khi gặp những con người như thế?
    Nó nhớ lại chuyện vui về Công ty Microsoft và về Bill Gates. Chuyện kể rằng ngày đó khi Microsoft cần bổ nhiệm 1 người vào vị trí giám đốc kinh doanh 1 khu vực trọng yếu của công ty Bill Gates đã bổ nhiệm 1 chuyên gia thất bại vào vị trí ấy. Tại buổi công bố trước toàn thể nhân viên về quyết định của mình Bill đã bị các nhân viên chất vấn: Tại sao ngày lại bổ nhiệm 1 con người có lịch sử thất bại như ông ta. Ngài có biết ông ấy đã 2 lần phá sản hay không ?
    Bill trả lời : Chúng ta đang kinh doanh rất tốt và đang chiếm lĩnh thị trường. Chúng ta cũng chưa từng thất bại trong bất dự dự án lớn nào. Bởi thế chúng ta đang quá hưng phấn và có phần chủ quan vì tương lại nào ai nắm chắc? Tôi đã nghiên cứu về giám đốc kinh doanh mới và nhận thấy rằng đó là người có tài nhưng vẫn thất bại. Ai cũng đau đớn, buồn bã khi cá nhân mình thất bại và ông ấy cũng thế. Nhưng quan trọng là biết đứng lên và công ty chúng ta lại cần 1 con người đã từng thất bại để nhắc nhở chúng ta rằng không có gì là bất biến. Chỉ có những người đã từng thất bại mới có kinh nghiệm trải qua những điều đau xót ấy và tôi muốn chúng ta học được cách phòng tránh thất bại từ những kinh nghiệm quý báu của ông ấy.
    Và đúng như Bill nhận định, con người của thất bại ấy đã mang lại thành công vang dội cho Microsoft trong những dự án do ông ta chủ trì.
    Và nó cũng động viên anh bạn và chính bản thân nó như thế. Thất bại cũng là tài sản quý báu vì các cụ cũng dạy : thất bại là mẹ thành công là gì. Hãy tự tin vào bản thân mình và coi thất bại mĩnh đã trải qua như hành trang bước tiếp. Không còn xấu hổ tư ti nữa nó khuyên anh bạn vững bước tiến lên. Nó cũng thế vì hiểu rằng cuộc sống còn bao điều phía trước.
  10. khongquen25

    khongquen25 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    06/05/2002
    Bài viết:
    2.543
    Đã được thích:
    127
    Thánh Gióng
    Truyện kể rằng ở nước ta bao đời sống trong cảnh thanh bình con trâu đi trước cái cày theo sau cho đến 1 ngày giặc ngoại binh xâm lấn. Vua cử bao tướng tài hàng ngày bên vua ra trận dẹp giặc nhưng than ôi giặc mạnh ta yếu nên đất nước ngày 1 lâm nguy.
    Cuối cùng vua được bày mưu phải đi khắp đất nước mời người giỏi ra giúp nước. Và câu chuyện Thánh Gióng nguyên bản bắt đầu.
    Thánh Gióng vốn trước khi có giặc thì chỉ là 1 cậu bé lên 3 chẳng biết ăn, chẳng biết nói hay nói tóm lại là chẳng biết làm gì. Tự nhiên giặc đến xâm phạm bờ cõi và không ai giúp nổi vua nên Thánh Gióng đã gặp thời. Thời thế tạo anh hùng mà.
    Thánh Gióng thấy không có ai dám ra giúp vua bèn liều mình tự xin ra ứng cử và vua chấp nhận ( cũng chẳng có cách nào khác vì làm gì có ai ). Thánh Gióng trước tiên đòi mang đến 3 thúng gạo, 3 đấu tiền ( để tuyển quân )... Sau khi ăn Thánh Gióng đã lớn lên 1 chút, khoẻ ra 1 chút và lại đòi ăn thêm. Cứ như vậy khi đựơc cung cấp tiền lương đầy đủ Thánh Gióng lớn như thổi ăn mãi, ăn mãi cho đến khi thành 1 chàng khổng lồ sức khoả phi phàm. Thánh Gióng bèn xin vua ra trận dẹp giặc. Và Thánh Gióng đánh tan giặc thật. Và ngay sau khi thắng giặc Thánh Gióng cưỡi ngựa phi thẳng về trời không biết đi đâu nữa.
    Thánh Gióng thời của nó
    Cũng 1 ngày nọ khi VN bị khắp các cường quốc đe doạ xâm lấn "vua" cũng đã nhiều lần nghị bàn kế sách đánh giặc nhưng đều thất bại cũng vì giặc mạnh ta yếu như trên. "Vua" cũng lo lắng lắm và lại học người xưa vời người " tài "ra giúp nước. Thời nào cũng vậy đất nước khi nguy cấp đều có người đúng ra giúp vua như Thánh Gióng khi xưa. Thánh Gióng mới lại xuất hiện.
    - Hãy mang cho ta 1 khu đất đẹp
    - Hãy mang cho ta 1 tài khoản lớn
    - Hãy mang cho ta 1 cơ chế tốt
    Ta sẽ đánh tan giặc ngay !!!
    Và như thế sau khi có 1 khu đất, 1 số vốn lớn, 1 cơ chế dễ dàng Thánh Gióng bắt đầu lớn lên. Cùng với sự lớn lên của Thánh Gióng thì nhu cầu ăn, mặc tiêu dùng ngày càng tăng theo cho đến 1 ngày Thánh Gióng thực sự khổng lồ và cũng liều xin ra đánh giặc. Và cũng may mắn giặc tan Thánh Gióng mới cũng vội vã bay về Trời. Cứ thế Thánh Gióng liên tục xuất hiện và bay về trời ngày càng nhiều vì ngày nay giặc cũng nhiều hơn và hay xâm phạm bờ cõi hơn.
    Cho đến 1 ngày nó cũng nhận ra bạn nó sắp làm Thánh Gióng. Cũng đứng ra xin vua cấp cho roi sắt, ngựa sắt, tiền gạo để lên đường gíêt giặc lập công. Không biết bạn nó có thành Thánh Gióng và bay lên Trời được không thì còn chờ 3-5 năm nữa. Giờ nó chỉ biết chúc bạn lên đường may mắn !

Chia sẻ trang này