1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Nh?ưỏằ?ng chuyỏằ?n thặ?ỏằ?ng ngày

Chủ đề trong 'Cuộc sống' bởi khongquen25, 21/02/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. khongquen25

    khongquen25 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    06/05/2002
    Bài viết:
    2.543
    Đã được thích:
    127
    Lâu lắm mới gặp baby nhưng quà tặng kiểu này khó lý giải quá. Sẽ kể cho bác chuyện về Văn minh Bưu điện nhà tớ nhưng nợ bác đã. Tớ sẽ kể sau. Hy vọng bác sẽ bớt đi bực tức phần nào.
    Đón con
    Hôm nay tan sở sớm, buồn buồn nó lại lang thang 1 mình. Thả bộ dọc con phố nhỏ cho đến khi bước chân bất định dừng bên 1 quán cóc nhỏ. Nó ngồi đó suy nghĩ vẩn vơ về những gì diễn ra trong ngày.
    4h30, Nó chợt giật mình bởi tiếng xe ồn ã, con phố nhỏ cũng chợt nhộn nhịp khác thường. A đến giờ các ông bố bà mẹ đón con - nó thú vị thầm nghĩ.
    Những chiếc xe máy đủ loại, những khuôn mặt hồ hởi tất cả đều hướng ra phía cánh cổng nhỏ bé màu xanh, phía niềm tin và hy vọng của họ.
    Rồi cánh cổng rộng mở, lũ trẻ ào ra náo nức. Những cánh tay nhỏ bé vẫy vẫy, những đôi mắt long lanh, chúng sà vào bố mẹ thật đáng yêu. Nó cũng vui lây
    5h, con phố nhỏ trở lại sự yên bình vốn có. Và nó bắt đầu suy nghĩ về những gì vừa xảy đến.
    Khi đứa bé còn rất bé, bố mẹ chúng thường nghĩ : Hãy làm tất cả cho chúng, vì chúng thế nào mình cũng được đền đáp, điều đó là chắc chắn.
    Lớn 1 chút, khi bé vào cấp 1, bố mẹ vẫn luôn chăm lo và tin rằng rồi chúng sẽ nên người.
    Thế rồi đứa bé lớn dần, nó vào cấp 2, cấp 3 và có cả những đứa sẽ vào đại học nhưng than ôi niềm hy vọng của bố mẹ cũng nhạt dần. Bố mẹ vẫn làm tất cả những gì cho con nhưng lòng họ bắt đầu đã nghĩ rằng : không hy vọng gì đâu nhưng mình hãy làm tất cả những gì tốt nhất cho chúng. Có đứa được mua xe máy mới khi vào ĐH, có đứa được gửi đến những gia sư uy tín nhất, lại có cả người gửi con mình du học nơi chân trời xa... Có ai biết thực sự bố mẹ nghĩ gì và có còn niềm tin.
    .....
    Những đôi tay bé xíu, những đôi mắt lấp lánh niềm vui của bọn trẻ lại hiện trước mắt nó. Tại sao lại thế? Tại sao bố mẹ biết vẫn làm và không bao giờ phải đắn đo suy nghĩ? Phải chăng là tâm lý ân hận? Rồi nó nghĩ, biết bao giờ những ánh mắt vô tư kia lớn lên cho đến khi hiểu được lòng cha mẹ?
    Ăn xong liếm mép quèn quẹt!
    http://www.ttvnol.com/forum/t_158262/2a?0.2200878
  2. khongquen25

    khongquen25 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    06/05/2002
    Bài viết:
    2.543
    Đã được thích:
    127

    Hôm nay mới quay lại nơi này giật mình mới nhớ tại sao mình lại thất hứa? Có lẽ Baby sẽ chẳng quay lại nơi này nhưng dù sao em sẽ viết tặng bác bởi muộn còn hơn không... Dạo này nhiều người chê VNPT quá đi . Em không muốn là kẻ vạch áo cho người xem lưng nhưng đây là chuyện rất thật mà em đã trải qua trong đời cũng như những câu chuyện khác ở đây.
    Văn minh bưu điện
    Năm 1997, ngành Bưu điện phát động phong trào văn minh bưu điện. Toàn ngành thực hiện đổi mới toàn diện cả chất lẫn lượng. Một trong những trọng điểm được TCT quan tâm là phong cách và thái độ phục vụ khách hàng. Tại các đểm giao dịch, tại các trung tâm chăm sóc khách hàng, tại các tổ dây máy, phát hành báo chí đâu đâu cũng có phong trào thi đua.... Sau gần 6 tháng phát động, phong trào đã thu được những kết quả hết sức tích cực, góp phần làm thay đổi phần nào ác cảm của khách hàng với TCT, uy tín của VNPT có những bước tiến rõ nét. Trong đó đơn vị được khách hàng đánh giá cao nhất là các đài 108 ( ngày đó chưa có 1080 như bây giờ ). Và câu chuyện của em tặng bác bắt đầu từ đây :
    Tháng 12/97 trong 1 dịp đi công tác đột xuất lên Bưu điện tỉnh Lạng Sơn, Chủ tịch HĐQT VNPT lúc đó là đ/c Đ.T.Tá lên đến thị xã Lạng Sơn thì đã khá muộn. Vì không muốn làm phiền lãnh đạo bưu điện tỉnh, đ/c quyết định tự tìm lấy khách sạn chứ không vào Bưu điện tỉnh để sáng hôm sau làm việc sớm.
    Thị xã Lạng Sơn ( ngày đó cũng chưa thành thành phố Lạng Sơn như ngày nay ) vào dịp cuối năm hết sức nhộn nhịp, du khách từ Hn lên Lạng Sơn du lịch và mua sắm rất đông nên việc tìm ra 1 khách sạn ưng ý không phải là 1 vẫn đề dễ giải quyết. Đ/c Đ.T.Tá quyết định gọi đài 108 Lạng Sơn nhờ tư vấn và cũng tranh thủ kiểm tra chất lượng phục vụ của nhân viên ngành sau hội nghị sơ kết 06 tháng thực hiện đổi mới.
    9h00 PM : Reng reng .. reng..........
    Alô, đây có phải đài 108 Lạng Sơn không ?
    - Ai thế? có việc gì đấy? Muộn thế này này rồi còn gọi à? tiếng cô nhân viên trực đài ngái ngủ hỏi
    - Tôi đây, tôi Tá đây. Tôi muốn nhờ đài cho biết địa chỉ và số điện thoại của 1 vài khách sạn của thị xã mình !
    - Tá nào? Tướng còn chả ăn ai nữa là tá !!! mà không có số điện thoại nào đâu
    - Tá ở VNPT đây mà. Tôi đang rất vội, chị cố gắng giúp đỡ !
    - Đã nói rồi, ở đây không có số ĐT nào hết. Mà Tá ở VNPT cũng không biết ! Thôi tự đi tìm đi để người ta còn làm việc. Rụp....!!!!

    Ngày hôm sau trong buổi làm việc đầu giờ sáng vấn đề đầu tiên được nhắc đến không phải là những lời khen dành cho BĐ tỉnh LS mà là câu chuyện đêm qua. Nó là tình huống khách hàng gặp và sẽ là đánh giá thực sự của khách hàng chứ không phải là các báo cáo chính đơn vị trình. Sau đó câu chuyện này đã được kể lại tại hội nghị triển khai công tác đầu tư xây dựng cơ bản của VNPT họp tại Đồ Sơn để rút kinh nghiệm ( tất nhiên tên của bưu điện tỉnh để xảy ra vụ việc không được công bố )

    Bởi thế chuyện bác Baby kể âu cũng chỉ là : Những chuyện thường ngày thôi. Hy vọng lúc nào đó bác đọc sẽ cảm thấy an ủi !!!!
    Ăn xong liếm mép quèn quẹt!
    http://www.ttvnol.com/forum/t_158262/2a?0.2200878
  3. khongquen25

    khongquen25 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    06/05/2002
    Bài viết:
    2.543
    Đã được thích:
    127

    Hôm nay mới quay lại nơi này giật mình mới nhớ tại sao mình lại thất hứa? Có lẽ Baby sẽ chẳng quay lại nơi này nhưng dù sao em sẽ viết tặng bác bởi muộn còn hơn không... Dạo này nhiều người chê VNPT quá đi . Em không muốn là kẻ vạch áo cho người xem lưng nhưng đây là chuyện rất thật mà em đã trải qua trong đời cũng như những câu chuyện khác ở đây.
    Văn minh bưu điện
    Năm 1997, ngành Bưu điện phát động phong trào văn minh bưu điện. Toàn ngành thực hiện đổi mới toàn diện cả chất lẫn lượng. Một trong những trọng điểm được TCT quan tâm là phong cách và thái độ phục vụ khách hàng. Tại các đểm giao dịch, tại các trung tâm chăm sóc khách hàng, tại các tổ dây máy, phát hành báo chí đâu đâu cũng có phong trào thi đua.... Sau gần 6 tháng phát động, phong trào đã thu được những kết quả hết sức tích cực, góp phần làm thay đổi phần nào ác cảm của khách hàng với TCT, uy tín của VNPT có những bước tiến rõ nét. Trong đó đơn vị được khách hàng đánh giá cao nhất là các đài 108 ( ngày đó chưa có 1080 như bây giờ ). Và câu chuyện của em tặng bác bắt đầu từ đây :
    Tháng 12/97 trong 1 dịp đi công tác đột xuất lên Bưu điện tỉnh Lạng Sơn, Chủ tịch HĐQT VNPT lúc đó là đ/c Đ.T.Tá lên đến thị xã Lạng Sơn thì đã khá muộn. Vì không muốn làm phiền lãnh đạo bưu điện tỉnh, đ/c quyết định tự tìm lấy khách sạn chứ không vào Bưu điện tỉnh để sáng hôm sau làm việc sớm.
    Thị xã Lạng Sơn ( ngày đó cũng chưa thành thành phố Lạng Sơn như ngày nay ) vào dịp cuối năm hết sức nhộn nhịp, du khách từ Hn lên Lạng Sơn du lịch và mua sắm rất đông nên việc tìm ra 1 khách sạn ưng ý không phải là 1 vẫn đề dễ giải quyết. Đ/c Đ.T.Tá quyết định gọi đài 108 Lạng Sơn nhờ tư vấn và cũng tranh thủ kiểm tra chất lượng phục vụ của nhân viên ngành sau hội nghị sơ kết 06 tháng thực hiện đổi mới.
    9h00 PM : Reng reng .. reng..........
    Alô, đây có phải đài 108 Lạng Sơn không ?
    - Ai thế? có việc gì đấy? Muộn thế này này rồi còn gọi à? tiếng cô nhân viên trực đài ngái ngủ hỏi
    - Tôi đây, tôi Tá đây. Tôi muốn nhờ đài cho biết địa chỉ và số điện thoại của 1 vài khách sạn của thị xã mình !
    - Tá nào? Tướng còn chả ăn ai nữa là tá !!! mà không có số điện thoại nào đâu
    - Tá ở VNPT đây mà. Tôi đang rất vội, chị cố gắng giúp đỡ !
    - Đã nói rồi, ở đây không có số ĐT nào hết. Mà Tá ở VNPT cũng không biết ! Thôi tự đi tìm đi để người ta còn làm việc. Rụp....!!!!

    Ngày hôm sau trong buổi làm việc đầu giờ sáng vấn đề đầu tiên được nhắc đến không phải là những lời khen dành cho BĐ tỉnh LS mà là câu chuyện đêm qua. Nó là tình huống khách hàng gặp và sẽ là đánh giá thực sự của khách hàng chứ không phải là các báo cáo chính đơn vị trình. Sau đó câu chuyện này đã được kể lại tại hội nghị triển khai công tác đầu tư xây dựng cơ bản của VNPT họp tại Đồ Sơn để rút kinh nghiệm ( tất nhiên tên của bưu điện tỉnh để xảy ra vụ việc không được công bố )

    Bởi thế chuyện bác Baby kể âu cũng chỉ là : Những chuyện thường ngày thôi. Hy vọng lúc nào đó bác đọc sẽ cảm thấy an ủi !!!!
    Ăn xong liếm mép quèn quẹt!
    http://www.ttvnol.com/forum/t_158262/2a?0.2200878
  4. khongquen25

    khongquen25 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    06/05/2002
    Bài viết:
    2.543
    Đã được thích:
    127
    Nó viết những dòng này cho 1 người bạn mà nó yêu mến dù chưa một lần gặp mặt. Tặng bạn như 1 món quà !
    Trời đã vào hạ, những tia nắng trở nên mỗi lúc một gay gắt, khó chịu hơn. Sau một ngày làm việc với biết bao mệt mỏi nó nghĩ cần phải thư giãn chút chút để lấy lại thăng bằng. Làm gì và đi đâu nhỉ? Thôi thì đi câu
    Nó vốn rất mê kem nhưng nó cũng biết cá thì lại không thích ăn kem(!). Cá thích côn trùng. Vì thế khi đi câu nó nghĩ đến cái cá thích chứ không chỉ là nó thích. Nó chọn những con sâu, con cào cào móc vào lưỡi câu chứ không cho vào lưỡi những quả dây tây ướp kem mát lạnh. Và khi câu nó chợt nghĩ Tại sao nó không áp dụng cách đó với người?
    Nó nhớ hồi còn SV trong 1 lần 1 GĐ DN về trường nói chuyện, có rất nhiều câu hỏi được đặt cho nhà doanh nhân thành công đó nhưng chỉ 1 câu nó nhớ mãi khi có 1 bạn đã hỏi :
    - Làm sao anh lại có thể liên tiếp thành công khi thì trường luôn biến động ?
    Rất tự nhiên, nhà doanh nhân trả lời : "Tôi luôn dùng mồi thích hợp cho từng loại cá"
    Bởi thế nó nghĩ mỗi loài cá có đặc điểm riêng, mỗi loài thích ăn một lọai thức ăn. Chỉ cần ta biết quan tâm chú ý thế nào cũng biết cách tìm ra loại mồi mà cá yêu thích. Và đúng như nó nghĩ hôm đó nó câu được rất nhiều cá !

  5. khongquen25

    khongquen25 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    06/05/2002
    Bài viết:
    2.543
    Đã được thích:
    127
    Nó viết những dòng này cho 1 người bạn mà nó yêu mến dù chưa một lần gặp mặt. Tặng bạn như 1 món quà !
    Trời đã vào hạ, những tia nắng trở nên mỗi lúc một gay gắt, khó chịu hơn. Sau một ngày làm việc với biết bao mệt mỏi nó nghĩ cần phải thư giãn chút chút để lấy lại thăng bằng. Làm gì và đi đâu nhỉ? Thôi thì đi câu
    Nó vốn rất mê kem nhưng nó cũng biết cá thì lại không thích ăn kem(!). Cá thích côn trùng. Vì thế khi đi câu nó nghĩ đến cái cá thích chứ không chỉ là nó thích. Nó chọn những con sâu, con cào cào móc vào lưỡi câu chứ không cho vào lưỡi những quả dây tây ướp kem mát lạnh. Và khi câu nó chợt nghĩ Tại sao nó không áp dụng cách đó với người?
    Nó nhớ hồi còn SV trong 1 lần 1 GĐ DN về trường nói chuyện, có rất nhiều câu hỏi được đặt cho nhà doanh nhân thành công đó nhưng chỉ 1 câu nó nhớ mãi khi có 1 bạn đã hỏi :
    - Làm sao anh lại có thể liên tiếp thành công khi thì trường luôn biến động ?
    Rất tự nhiên, nhà doanh nhân trả lời : "Tôi luôn dùng mồi thích hợp cho từng loại cá"
    Bởi thế nó nghĩ mỗi loài cá có đặc điểm riêng, mỗi loài thích ăn một lọai thức ăn. Chỉ cần ta biết quan tâm chú ý thế nào cũng biết cách tìm ra loại mồi mà cá yêu thích. Và đúng như nó nghĩ hôm đó nó câu được rất nhiều cá !

  6. khongquen25

    khongquen25 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    06/05/2002
    Bài viết:
    2.543
    Đã được thích:
    127
    Lời khen
    Thật tình cờ khi cách đây mấy ngày cũng có 1 bàì viết về chủ đề này, nó đọc thấy cũng thú vị quá và quyết định suy nghĩ chút ít về vấn đề này.
    Đầu tháng nó ra Bưu điện gửi 1 cái CD nhạc làm quà cho 1 người bạn ở SG. CD nhạc của Secret Garden mà nó và người bạn đều rất yêu thích. Chờ đến lượt gửi chuyển phát nhanh có bảo đảm nó thấy cô nhân viên trẻ có vẻ rất cau có và mệt mỏi. Cũng đúng thôi vì chả thú vị gì khi suốt ngày ngồi cân thư, bán tem ghi biên lai cả. Đến lượt nó khi nhìn thấy cái CD chưa hề có vỏ bọc cô nhân viên vẻ mặt đã hơi khó chịu. Nó chợt nghĩ phải làm điều gì đó để cô ấy thích thú và nhất là nở nụ cười ! Phải nói cái gì dễ nghe chút nhỉ? ở cô ấy có điều gì thực sự đáng được khen đây ? Thật không dễ dàng gì khi khen 1 người chưa
    hề quen biết, không khéo lại thành ra nịnh bợ lại hỏng chuyện. Nhưng đây rùi, cô ấy có mái tóc thật đẹp và rất modern.
    Vì thế trong lúc đưa cái CD cho cô gái nó nói : "Chị có mái tóc thật đẹp ! "
    Cô gái ngẩng đầu lên vẻ mặt thật ngạc nhiên và rạng rỡ. Rồi cô cười và khiêm tốn : Em cũng mới làm lại, nhưng nó cũng bình thường thôi anh ! " Nó thực lòng khen : Thật sự là nó rất hợp với chị đấy ! Và lần này cô gái phấn khởi thực sự.
    Cô gái chỉ trách nó nhẹ nhàng về việc nó không mang vỏ bọc cho cái CD nhưng rồi rất nhiệt tình giúp nó bọc bảo vệ lại đĩa nhạc đó. Nó và cô gái nói chuyện thêm đôi chút về sở thích âm nhạc trong khi cô gái khéo léo gói cẩn thận món quà. Cuối cùng nó đã hoàn thành việc gửi quà cho người bạn rất nhẹ nhàng và nhanh chóng. Khi chào để ra về cô gái thật vui nói thêm : Các chị trong phòng cũng thường khen em vì mái tóc này đấy ! Nó về trong lòng mỉm cười và tin chắc rằng thế nào đến giờ nghỉ cô ấy cũng đứng trước gương và ngắm mái tóc của mình rồi tự nhủ : Đúng là nó rất hợp với mình!
    Nó kể lại câu chuyện này với 1 đứa bạn trong phòng, anh ta hỏi : Mày làm thế có mục đích gì ?
    Nó muốn gì ư? Nó đâu có muốn gì cao xa, đem lại hạnh phúc cho người khác chỉ bằng 1 câu nói và người khác mang lại cho nó niềm hạnh phúc khi làm xong 1 việc mà thôi. Chỉ một lời khen đâu có gì để mong đợi lớn hơn. Tuy thế nó vẫn biết dù chỉ là 1 hành động vô tư, một việc hào hiệp đôi khi để lại những kỷ niệm không bao giờ phai trong ký ức. Bởi thế Thánh thư có câu : Hãy cho người khác điều ta muốn nhận ở họ. Và nó nghĩ muốn thành công hãy làm cho người khác thích mình ngay như thế nào.


  7. khongquen25

    khongquen25 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    06/05/2002
    Bài viết:
    2.543
    Đã được thích:
    127
    Lời khen
    Thật tình cờ khi cách đây mấy ngày cũng có 1 bàì viết về chủ đề này, nó đọc thấy cũng thú vị quá và quyết định suy nghĩ chút ít về vấn đề này.
    Đầu tháng nó ra Bưu điện gửi 1 cái CD nhạc làm quà cho 1 người bạn ở SG. CD nhạc của Secret Garden mà nó và người bạn đều rất yêu thích. Chờ đến lượt gửi chuyển phát nhanh có bảo đảm nó thấy cô nhân viên trẻ có vẻ rất cau có và mệt mỏi. Cũng đúng thôi vì chả thú vị gì khi suốt ngày ngồi cân thư, bán tem ghi biên lai cả. Đến lượt nó khi nhìn thấy cái CD chưa hề có vỏ bọc cô nhân viên vẻ mặt đã hơi khó chịu. Nó chợt nghĩ phải làm điều gì đó để cô ấy thích thú và nhất là nở nụ cười ! Phải nói cái gì dễ nghe chút nhỉ? ở cô ấy có điều gì thực sự đáng được khen đây ? Thật không dễ dàng gì khi khen 1 người chưa
    hề quen biết, không khéo lại thành ra nịnh bợ lại hỏng chuyện. Nhưng đây rùi, cô ấy có mái tóc thật đẹp và rất modern.
    Vì thế trong lúc đưa cái CD cho cô gái nó nói : "Chị có mái tóc thật đẹp ! "
    Cô gái ngẩng đầu lên vẻ mặt thật ngạc nhiên và rạng rỡ. Rồi cô cười và khiêm tốn : Em cũng mới làm lại, nhưng nó cũng bình thường thôi anh ! " Nó thực lòng khen : Thật sự là nó rất hợp với chị đấy ! Và lần này cô gái phấn khởi thực sự.
    Cô gái chỉ trách nó nhẹ nhàng về việc nó không mang vỏ bọc cho cái CD nhưng rồi rất nhiệt tình giúp nó bọc bảo vệ lại đĩa nhạc đó. Nó và cô gái nói chuyện thêm đôi chút về sở thích âm nhạc trong khi cô gái khéo léo gói cẩn thận món quà. Cuối cùng nó đã hoàn thành việc gửi quà cho người bạn rất nhẹ nhàng và nhanh chóng. Khi chào để ra về cô gái thật vui nói thêm : Các chị trong phòng cũng thường khen em vì mái tóc này đấy ! Nó về trong lòng mỉm cười và tin chắc rằng thế nào đến giờ nghỉ cô ấy cũng đứng trước gương và ngắm mái tóc của mình rồi tự nhủ : Đúng là nó rất hợp với mình!
    Nó kể lại câu chuyện này với 1 đứa bạn trong phòng, anh ta hỏi : Mày làm thế có mục đích gì ?
    Nó muốn gì ư? Nó đâu có muốn gì cao xa, đem lại hạnh phúc cho người khác chỉ bằng 1 câu nói và người khác mang lại cho nó niềm hạnh phúc khi làm xong 1 việc mà thôi. Chỉ một lời khen đâu có gì để mong đợi lớn hơn. Tuy thế nó vẫn biết dù chỉ là 1 hành động vô tư, một việc hào hiệp đôi khi để lại những kỷ niệm không bao giờ phai trong ký ức. Bởi thế Thánh thư có câu : Hãy cho người khác điều ta muốn nhận ở họ. Và nó nghĩ muốn thành công hãy làm cho người khác thích mình ngay như thế nào.


  8. Global

    Global Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/06/2003
    Bài viết:
    1.677
    Đã được thích:
    0
    Bài của bác hao hao giống các tình huống trong Đắc Nhân Tâm nhỉ?
  9. Global

    Global Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/06/2003
    Bài viết:
    1.677
    Đã được thích:
    0
    Bài của bác hao hao giống các tình huống trong Đắc Nhân Tâm nhỉ?
  10. apace

    apace Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/09/2003
    Bài viết:
    19
    Đã được thích:
    0
    Mình thấy bài "Phở-...." của bạn Khongquen rất đúng. mà theo mình chỉ những thành phần có "Nam tiến" mới thật sự thấy "ngấm"..
    Mình là người Hà nội, yêu Hà nội vô cùng, khóc vì nhớ Hà nội đã nhiều....và...BUỒN...!!!
    (Tuỳ bạn hiểu!)

Chia sẻ trang này