1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Nhà của những người bạn - phần 3

Chủ đề trong 'Làm quen - rút ngắn khoảng cách' bởi Vn_Sakura, 19/04/2007.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. ksktmlt

    ksktmlt Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/08/2006
    Bài viết:
    2.598
    Đã được thích:
    0
  2. sakurasakira

    sakurasakira Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/04/2007
    Bài viết:
    1.278
    Đã được thích:
    0
  3. ksktmlt

    ksktmlt Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/08/2006
    Bài viết:
    2.598
    Đã được thích:
    0
  4. sakurasakira

    sakurasakira Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/04/2007
    Bài viết:
    1.278
    Đã được thích:
    0
    anh Lô ui, iem đc 10K roài!ke ke ke
  5. hitle12345

    hitle12345 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/03/2007
    Bài viết:
    3.069
    Đã được thích:
    0
    Cho xin ít !
  6. sakurasakira

    sakurasakira Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/04/2007
    Bài viết:
    1.278
    Đã được thích:
    0
    bằng ấy xiền đi oánh bạc được roài giề phải xin. Oánh 100G trong om ba cây ý. bít đâu nhân hai.
  7. hitle12345

    hitle12345 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/03/2007
    Bài viết:
    3.069
    Đã được thích:
    0
    CHo cái đường link đê !
  8. Escamillo

    Escamillo Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    04/04/2007
    Bài viết:
    887
    Đã được thích:
    4
    Đem tiền ngay về nhà cho tôi cất bớt, nghe chưa. Cầm nhiều tiền chạy tung tăng thế không sợ mẹ mìn nó dụ lấy hết hả?? Bây giờ nhiều mẹ mìn lắm.
  9. vuthuymai

    vuthuymai Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/02/2007
    Bài viết:
    2.701
    Đã được thích:
    0
    Cả nhà cùng đọc truyện nhé!
    1. Bao nhiêu mới gọi là đầy
    Sắp vào giờ triết, vị giáo sư chuẩn bị sẵn một số đạo cụ ở trước mặt.
    Lớp học bắt đầu, chẳng nói một lời, giáo sư nhấc lên một chiếc hũ lớn, và cho vào đấy những quả banh golf.
    Đoạn,ông hỏi cả lớp hũ có đầy không, câu trả lời đồng thanh rằng đầy.
    Vị giáo sư lại cầm lên một chiếc hộp đầy những sỏi và đổ vào hũ. Ông lắc nhẹ, từng viên sỏi lăn vào các khoảng trống giũa những quả banh. Ông lại hỏi, câu trả lời vẫn thế.
    Giáo sư tiếp tục giơ lên một hộp cát và đổ vào hũ. Cát có thể lấp đầy mọi khoảng trống. Câu hỏi cũ lại vang lên, các sinh viên đều nhất loạt rằng không còn chỗ nhét thêm được nữa.
    Nhưng không, từ hộc bàn, giáo sư bưng ra 2 tách cafe và đổ luôn thứ nước sóng sánh "đầy tâm sự" ấy vào hũ, len lỏi giữa những hạt cát. Cả lớp cười ồ.
    Đợi tiếng cười lắng xuống, giáo sư mới cất tiếng:
    "Chiếc hũ tượng trưng cho cuộc đời mỗi người.
    Những quả banh golf là các điều quan trọng như tôn giáo, gia đình, sức khỏe, bạn bè, tình yêu, và những niềm đam mê. Nếu mọi thứ khác mất hết, chỉ còn lại những điều này, cuộc đời vẫn đầy ắp.
    Những viên sỏi là các vấn đề khác như học tập, công việc, nhà cửa, xe cộ.
    Cát là tất cả những thứ vụn vặt còn lại. Nếu cho cát vào hũ trước, sẽ không còn chỗ cho những quả banh golf hay các viên sỏi.
    Cuộc đời cũng thế, nếu bạn dành tất cả thời gian và năng lượng cho những điều vụn vặt, thì các điều quan trọng lách vào đâu? Chăm sóc những quả banh golf trước, đặt ra cho mình những ưu tiên, và phần còn lại chỉ là cát."
    Bạn thấy 24 giờ của một ngày quá ngắn, hãy nhớ đến chiếc hũ sành,và xem mình đã đặt gì vào đấy.
    2. Tưởng
    Lúc bé, tưởng khóc là buồn, bây giờ phát hiện buồn nhất là không thể khóc được, cứ trống rỗng, tỉnh táo và vô hồn
    Lúc bé, tưởng cười là vui, bây giờ nghĩ lại, có những giọt nước mắt còn vui hơn cả một trận cười.
    Lúc bé, tưởng đông bạn là hay, bây giờ mới biết vẫn chỉ có mình mình
    Lúc bé, tưởng cô đơn ở đâu xa lắm, chỉ đến ở những chỗ không người, đến giờ mới hiểu, lúc bên nhau, sự ấm áp mới thật mong manh, mà nỗi cô đơn sao lại gần gũi thế.
    Lúc bé, tưởng yêu là tất cả, là mọi thứ, lớn rồi mới biết sau yêu còn có chia tay.
    Lúc bé, tưởng thành người lớn là lớn, bây giờ đã thấy có nhiều người đã lớn mà vẫn chưa thành người lớn, và đến khi thật sự thành người lớn thì người ta sẽ biết không bao giờ bé trở lại được.
    Lúc bé, tưởng đóng đinh thì đóng đinh, không thích thì là có thể nhổ, bây giờ cảm nhận được đinh có thể nhổ nhưng vết sâu vẫn còn.
    Lúc bé, tưởng mình có thể thay đổi cá thế giới, giờ thấy được ngay cả 1 người còn chẳng có khả năng thay đổi. Có chăng, vẫn chỉ là tự thay đổi mình.
    Lúc bé, cứ thích trở thành người phụ nữ phức tạp, tưởng thế là hay lắm. Giờ phức tạp đến độ không hiểu nổi mình, mới giật mình muốn trở thành một cô gái đơn giản, mà cũng chẳng được nữa rồi.
    Lúc còn bé, tưởng yêu một người thì dễ, quên một người mới khó. Giờ thấy mình quên đi nhiều người cũng dễ dàng, nhưng để yêu, mới khó làm sao.
    Lúc bé, thích định nghĩa về tình yêu, tình yêu là X, là Y, là A,B,C,D; bây giờ lớn lại cuống cuồng, vì hoang mang, không biết tình yêu thật sự là gì cả
    Lúc bé, vẫn nghĩ rằng tình yêu là mãi mãi, tình yêu là thứ quan trọng nhất trong cuộc đời. Giờ thì biết yêu đến đó, rồi đi đó, như mưa bóng mây, hay dù có như chớp bể mưa nguồn thì cũng vậy, có đó rồi mất đó. Và thật sự cũng chẳng biết thứ gì là quan trọng nhất
  10. ksktmlt

    ksktmlt Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/08/2006
    Bài viết:
    2.598
    Đã được thích:
    0

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này