1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Nhà Kính Cận - Như?fng ngươ??i muôn năm cu?f, Hô??n ơ?? đâu bây giơ?? ????

Chủ đề trong 'Làm quen - rút ngắn khoảng cách' bởi annakarenina, 06/07/2007.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. ghet_ruoi

    ghet_ruoi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/10/2003
    Bài viết:
    3.766
    Đã được thích:
    0
    Đểu thật....chọn chỗ gần nhà.....xe mình thì hết xăng
  2. ghet_ruoi

    ghet_ruoi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/10/2003
    Bài viết:
    3.766
    Đã được thích:
    0
    Hôm nay e mang máy ảnh nhé...thẻ 1G Phú Thái xịn nhé...dạo nọ thẻ lởm mất ảnh cả nhà thông cảm
  3. anhnh6

    anhnh6 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/06/2007
    Bài viết:
    1.115
    Đã được thích:
    0
    Cả nhà đi vui vẻ nhé. Chúc mọi người ngon miệng!
  4. bagia_khotinh

    bagia_khotinh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/07/2006
    Bài viết:
    876
    Đã được thích:
    0
    Lúc ngồi uống nước thì buồn ngủ thế mà h về nhà thì chẳng thấy buồn ngủ tẹo nào
  5. anhnh7

    anhnh7 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/07/2007
    Bài viết:
    1.100
    Đã được thích:
    0
    Thế mới hài chứ nhể. Biết giải thích sao đây. Thôi thì lại:
    Buổi offline hôm nay thành công tốt đẹp!
  6. obstinate33

    obstinate33 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/09/2005
    Bài viết:
    23
    Đã được thích:
    0
    Đầu tuần hăng say dzui dzẻ hen cả nhà
  7. mat_troi_ha_noi

    mat_troi_ha_noi Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    03/08/2005
    Bài viết:
    2.155
    Đã được thích:
    2
    Quả đồng hồ Ranh Nhân đã thay kính chưa Quảng ơi ??
  8. khanhlinh85

    khanhlinh85 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/04/2006
    Bài viết:
    2.724
    Đã được thích:
    0
    Vai anh, em hãy tựa đầu! ​

    Em nắm chặt lấy tay tôi, ánh mắt em nhìn tôi đầy biết ơn và tin tưởng. Trong giây phút đó, tôi đã tự hứa với mình sẽ là bờ vai vững chắc cho em dựa vào trong bão tố cuộc đời.
    Em nhỏ nhắn và nhu mì, mắt trong veo, giọng nói cũng nhẹ nhàng như thể chẳng biết quát mắng ai bao giờ. Sự nhỏ nhẻ yếu đuối ấy dễ dàng làm những chàng trai trẻ xiêu lòng, bởi đúng như sách vở đã nói, nó khơi dậy "bản lĩnh đàn ông".
    Nhìn em đi đứng nói cười cứ thấy nó mỏng manh yếu ớt làm sao, đáng được che chở, giúp đỡ làm sao! Bởi thế, lắm anh trong đám chúng tôi ngày ấy lũ lượt xông vào chinh phục em. Và tôi được coi là kẻ may mắn, khi cuối cùng em đã chọn tôi.

    Trong những ngày sóng gió dồn dập ập đến với gia đình em, tôi đã luôn ở bên cạnh em, giúp em khỏi gục ngã. "Em chọn anh, vì anh là người hết lòng lo lắng cho em nhất" em thỏ thẻ. Em nắm chặt lấy tay tôi, ánh mắt em nhìn tôi đầy biết ơn và tin tưởng. Trong giây phút đó, tôi đã tự hứa với mình sẽ là bờ vai vững chắc cho em dựa vào trong bão tố cuộc đời.
    Thời hoa mộng dưới mái giảng đường đại học qua mau, chúng tôi lao vào dòng đời tất bật. Bạn bè ít có dịp gặp nhau, nên mỗi lần gặp lại đứa này lại ngạc nhiên thấy đứa kia già hơn xưa. Chỉ riêng em, em được mọi người khen là "người đẹp không có tuổi". Dáng dấp vẫn mềm như cành liễu, nước da vẫn trắng xanh, và đôi mắt vẫn ngơ ngác như mắt của cô bé lần đầu tiên đặt chân vào cánh rừng rậm. Em chỉ vào tôi: "Anh ấy già đi để mình được trẻ đó!".
    Tôi mỉm cười, bất chợt đưa tay âu yếm xoa đầu em, lòng dâng lên niềm tự hào. Phải, bên cạnh tình yêu, tôi đã lo lắng, chăm sóc cho em như người anh trai bảo bọc một đứa em gái!
    Đám cưới của em và tôi diễn ra tưng bừng và náo nhiệt, vì chúng tôi là một trong số ít các cặp uyên ương còn gắn bó với nhau sau khi rời trường đại học. Em thanh tú và tinh khiết trong bộ áo cô dâu trắng, còn tôi thì "phong trần lắm, rất đàn ông" như em đã nhận xét khi ngả đầu vào vai tôi.
    Dù đã hàng ngàn lần được em khen, nhưng tôi vẫn thấy sung sướng khi nghe lời khen từ cái miệng chúm chím ấy. Mẹ tôi chép miệng: "Nhìn điệu bộ con nhỏ đó là tao hiểu suốt ngày mày hầu hạ nó rồi".
    Tôi cười: "Vợ mình mình hầu, có sao đâu mẹ!". Tôi chỉ hơi giật mình khi thằng bạn thân nói nhỏ: "Vợ ông đâu có đau yếu gì, mà sao cô ta khiến ông cứ phải chăm cô ta như bố chăm con thế!".
    Em xúng xính bước lại gần chúng tôi, thơ ngây và trong sáng không tưởng tượng được! "Cô dâu trẻ con" - tôi thì thầm. Dẫu cho phải chăm em mệt như chăm một đứa trẻ, thì tôi vẫn thấy hạnh phúc!
    Niềm hạnh phúc ấy kéo dài khá lâu, nhưng cuối cùng cũng bị sứt mẻ khi trong nhà xuất hiện một đứa trẻ khác: Con gái đầu lòng. Người mẹ trẻ cuống quýt đánh vật với tã lót, bình sữa, bô chậu...đến phát khóc.
    Tôi đi làm về, em mừng rỡ như gặp cứu tinh, mắt vẫn còn ngân ngấn nước. Tôi vừa bực mình, vừa thương, vội vã gọi mẹ sang giúp.
    Mẹ tôi sang, vừa làm vừa giảng giải cho con dâu đoảng việc nhà, vừa càu nhàu: "Vợ hư tại chồng".
    Em len lén níu tôi lại, khẩn khoản: "Cơm từ từ nấu cũng được. Anh ở đây với em nhé! Để còn giúp em với, chứ em một mình không làm nổi đâu! Với lại mẹ la em sợ lắm". Rồi em ngả đầu vào vai tôi, nương tựa và phó thác.
    Lần đầu tiên, tôi thấy vai mình như rũ xuống, tựa hồ không còn nhấc lên nổi nữa.

    [​IMG]
  9. waterjuly

    waterjuly Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    14/01/2002
    Bài viết:
    572
    Đã được thích:
    0
    Thôi xong, giờ mới đọc, nhìn lại lịch hoá ra đã là 13/8 roài [:|]
  10. anhnh11

    anhnh11 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/07/2007
    Bài viết:
    1.084
    Đã được thích:
    0
    Đọc lướt qua cái bài này, thấy em Khánh Linh hình như có vẻ nữ tính và đang thèm yêu thì phải!
    Không biết có đúng không nhể
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này