1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Nhà Triệu là một triều đại chính thống của Việt Nam ?

Chủ đề trong 'Lịch sử Văn hoá' bởi Quake3Arena, 27/04/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. hungsheva2004

    hungsheva2004 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/01/2004
    Bài viết:
    2.415
    Đã được thích:
    0
    Chữ Ngu theo tiếng Hán thì hình như mang ý nghĩa tốt đẹp chứ không phải là...Cái này em không rõ,nhờ các cao thủ giải thích hộ.Còn một lý do khác,Hồ Quý Ly đặt tên nước là Đại Ngu vì dong dõi họ Hồ xuất thân từ nước Ngu thời Xuân Thu bên Tàu.Sau khi nước Ngu mất,họ Hồ chạy sang nước ta lánh nạn và sinh ra Hồ Quý Ly.
  2. spirou

    spirou Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/05/2003
    Bài viết:
    2.819
    Đã được thích:
    1
    Quý Ly họ Hồ, họ Hồ là con cháu vuaThuấn nhà Ngu bên Trung Quốc. Con Ngu Yên là Vỹ Mãn được Chu Vũ Vương phong ở đất Trần, gọi là Hồ Công, sau dùng chữ Hồ làm họ.
    - Khâm Định Việt Sử Thông Giám Cương Mục-
    Chữ Ngu đây có nghĩ là vui vẻ, hạnh phúc chăng?
    Được spirou sửa chữa / chuyển vào 19:01 ngày 29/04/2004
  3. dreamweaver

    dreamweaver Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    18/03/2002
    Bài viết:
    265
    Đã được thích:
    0
    Thuấn tên là Diêu Trùng Hoa , Ngu nào ở đây nhỉ ?
    Em chỉ biết TQ có tích Ngu Công dời núi là có họ Ngu .
  4. spirou

    spirou Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/05/2003
    Bài viết:
    2.819
    Đã được thích:
    1
    Vua Thuấn nhà Ngu, vua Nghiêu nhà Đường. Vì vậy người ta có điển tích, Nghiêu Thuấn nhường ngôi. Hay thời thịnh trị mà "của rơi ko ai nhặt, nhà ko cài then", ấy là thời Đường Ngu- Nghiêu Thuấn bên Trung Quốc.
  5. Ica

    Ica Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    30/03/2001
    Bài viết:
    1.783
    Đã được thích:
    0
    Chữ "Ngu" trong tiếng TQ có nghĩa là "yên vui", sang đến Việt Nam nghĩa của nó biến thành...
  6. flyingmagician

    flyingmagician Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    16/03/2002
    Bài viết:
    1.720
    Đã được thích:
    1
    Nếu tôi nhớ không nhầm thì Ngu có nghiã là thịnh vượng chứ không phải là nghĩa đen. Tuy nhiên để chắc chắn thì nhờ bác rùa vàng giải thích không thì mọi người lại hiểu ngu là ...
  7. Airpressure

    Airpressure Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/09/2003
    Bài viết:
    153
    Đã được thích:
    0
    Em không rõ các cụ nhà ta xưa nghĩ gì nhưng điều quan trọng là bây giờ chúng ta không công nhận điều đó, thế là được phải không các bác?
  8. viser

    viser Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    21/01/2004
    Bài viết:
    1.877
    Đã được thích:
    25
    Ai đó đã nói rồi thôi,chữ Ngu cũng chính là chữ Nghiêu(chắc tiếng tàu đọc giống nhau cả) ,ông này mong ước dựng nên triều đại thịnh trị như vua Nghiêu trước đây ở tàu,nhưng...
    Mọi người đừng chê bai vua Hồ là tàu nữa,dù sao thì ông này cũng đánh tàu bảo vệ phương nam mờ..
    u?c Ica s?a vo 13:34 ngy 30/04/2004
  9. Quake3Arena

    Quake3Arena Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/01/2004
    Bài viết:
    926
    Đã được thích:
    0
    BẢO TÀNG LĂNG MỘ TRIỆU VĂN VƯƠNG TẠI QUẢNG CHÂU
    Tác giả: Trương Thái Du
    Đa số bản đồ du lịch phổ thông của thành phố Quảng Châu, tỉnh Quảng Đông Trung Hoa đều có giới thiệu về Bảo tàng lăng mộ kiểu Tây Hán của Nam Việt Triệu Văn Vương. Đây là một địa chỉ văn hóa cực kỳ phong phú và giá trị trong vùng Hoa Nam. Bảo tàng nằm tại số 867 đường Giải phóng bắc, hơi chếch về bên trái cổng chính công viên Việt Tú nổi tiếng.
    Năm 1983, khi san một quả đồi nhỏ để xây dựng các công trình dân sinh, tình cờ một ngôi mộ đá rất xưa, không hề có dấu tích bị xâm phạm, được phát lộ. Ngành khảo cổ học vào cuộc và thật bất ngờ, những di vật tìm được cho thấy đây là nơi yên nghỉ hơn hai ngàn một trăm năm qua của Nam Việt Vương Triệu Hồ. Triệu Hồ có thể là con Trọng Thủy [1], cháu nội Triệu Đà (? ?" 137 trước CN), ông ở ngôi được 16 năm (từ 137 đến 122 TCN) [2].
    Mộ Văn Vương nằm lẹm vào triền đồi, gồm nhiều tảng đá xếp chồng lên nhau tạo thành không gian an táng bên trong. Cửa mộ là hai phiến đá được mài đẽo khá vuông vắn. Đà cửa cũng bằng đá, đã gẫy nhưng chưa sập hẳn, có lẽ do không chịu nổi sức nặng của khối đất đỏ bazan bên trên sau nhiều lần thấm đẫm nước mưa suốt hơn hai thiên niên kỷ. Tổng diện tích sàn mộ trên dưới 25 thước vuông, chia làm 6 khu gồm sảnh chính, gian quàn thi thể và 4 phòng chứa đồ tùy táng.
    Xác Văn Vương nằm trong quan tài gỗ 2 lớp, được tẩm liệm kín bằng những mảnh ngọc mỏng hình chữ nhật, liên kết với nhau bởi chỉ tơ. Tuy nhiên mọi chất liệu hữu cơ đã bị phân hủy hoàn toàn. Ngay đến bộ xương người nay chỉ hiện hữu vẻn vẹn hai mảnh hàm còn nguyên bộ răng khá hoàn chỉnh.
    Năm 1988, một viện bảo tàng đồ sộ được khánh thành trên chính ngọn đồi này. Người ta giữ nguyên hiện trạng hầm mộ, làm vòm che, đường dẫn để khách có thể bước xuống tham quan. Hơn một ngàn hiện vật còn khá nguyên vẹn lấy ra từ mộ được bảo quản và trưng bày trong các gian bảo tàng xây dựng phía sau. Nó phản ánh một cách trung thực, khách quan và rất đầy đủ chi tiết về chính trị, kinh tế và văn hóa của một triều đại nổi bật ở Hoa Nam, vốn không được tín sử Trung Hoa mô tả kỹ lưỡng cũng như xem trọng đúng mức.
    Các di vật chính hiện trưng bày: Khá nhiều thao ấn [3] bằng vàng và ngọc khắc chữ triện như Long kim ấn ?oVăn đế hành tỉ?, Quy kim ấn ?oThái tử?, Ngọc ấn ?oTriệu muội? (Muội có khả năng là tên khác của Triệu Hồ hoặc một danh xưng khiêm tốn của Nam Việt Vương với triều đình Tây Hán); các loại đồ gốm, nồi đồng, búa sắt, rìu sắt, dao, rựa, lò nướng thịt, lưới đánh cá, tiền đồng? Khánh đá, chuông đồng, tù và bằng ngọc bích? Mực tàu, nghiên mực? Thuốc bắc, sừng tê giác, ngọc trai? Bình nước, bình rượu, ly chén đĩa bằng đồng và ngọc, khuy áo vàng bạc đồng, gương đồng, tráp bạc, phù ngọc, chân bình phong đồng, tay nắm cửa đồng, đèn đồng, chân nến ngọc, vật trang sức bằng vàng bạc đồng ngọc bích ngọc trai; tượng mỹ thuật gốm, đá, đồng và ngọc, đỉnh trầm? Áo giáp sắt, giáo, mác, thương đao bằng kim khí, mũi tên đồng, kiếm sắt chuôi nạm ngọc? Tất cả đồ vật nói chung được chế tác ở một trình độ khá tinh xảo, thẩm mỹ cao, hoa văn đẹp nhưng nhỏ bé và giản dị [4].
    Xét về quy mô, mộ Nam Việt Văn Vương khá khiêm tốn so với nhiều ngôi mộ cùng thời khác từng phát lộ ở Trung Hoa. Nó cho thấy khu vực Bách Việt nói chung và Nam Việt nói riêng còn kém phát triển ở khía cạnh nào đó, trong bức tranh toàn cảnh từ thời Tây Hán trở về trước.
    Dù sao đi nữa, ở thì hiện tại di tích mộ Nam Việt Văn Vương chứa đựng những giá trị lịch sử vô giá cho các dân tộc Bách Việt xưa kia và người Việt Nam hiện đại. Giữa bối cảnh các vùng đất của Nam Việt cũ như Quảng Tây, Quảng Đông đã bị Hán hóa đến tận chân lông kẽ tóc, sự độc lập của Việt Nam ít nhiều sẽ giúp việc nghiên cứu quá khứ khách quan và công bằng hơn. Ví như tên đầy đủ của bảo tàng hiện nay là : Tây Hán Nam Việt Vương mộ bác vật quán; chữ ?oTây Hán? được khuyên hiểu là ?okỷ Tây Hán, thời Tây Hán, kiểu Tây Hán?. Song tác giả vẫn thấy chữ này như một chiếc cũi vô hình, trói buộc nhận thức, định dạng di tích mộ Nam Việt Văn Vương trong vòng cương tỏa của nền văn hóa Hán tộc, mặc dù ý chí độc lập và tự cường gần 100 năm của các triều đại Nam Việt Vương là không thể phản bác. Bằng chứng là từ thời Triệu Đà, Nam Việt đã chịu xưng vương trước nhà Hán nhưng Triệu Hồ vẫn sử dụng ấn ?oNam Đế hành tỉ?, chữ Đế xem như một biểu tượng bất khuất.
    Tuy còn những bất đồng thuận trong việc nhận định vai trò 5 đời vua Nam Việt giữa dòng lịch sử Việt Nam, song sử gia Việt Nam vẫn nên có những nghiên cứu nghiêm túc, đầy đủ về ngôi mộ này. Chẳng hạn có gì khác nhau giữa bó tên có mũi bằng đồng còn như mới trong viện bảo tàng đã nêu và loại nỏ và tên do Cao Lỗ, tướng của An Dương Vương chế tạo ra? Nếu truyền thuyết An Dương Vương là có thực, hiển nhiên nhiều di vật trong mộ Triệu Hồ sẽ là vật chứng so sánh có một không hai với những khám phá khảo cổ Việt Nam về An Dương Vương và Loa thành trong tương lai.
    Quảng Châu nay chính là Phiên Ngung xưa, kinh đô Nam Việt. Nhìn những cao ốc tân kỳ thi nhau vươn lên trời cao, núi đồi bị bạt dần, lòng người không khỏi tiếc nuối. Ngung sơn, nơi có mộ Nam Việt Vương Triệu Đà chắc ở đâu đó trong lòng thành phố [5]. Mong những cọc móng các công trình xây dựng đồ sộ đừng phạm phải hài cốt Triệu Đà. Tuy nhiên chính những khối bê tông muôn hình muôn vẻ kia đang muốn vĩnh viễn che giấu tích xưa, người cũ. Thêm nhiều yếu tố tinh thần của con người và xã hội mới, vô hình chung hiện tại dường như đã đoạn tuyệt với quá khứ, bằng việc gia cố và chôn chặt những mộ phần cổ kính một cách chắc chắn hơn bao giờ hết.
    --------------------------------
    Thăm di tích Việt ở Quảng Châu
    Chuyến bay nội địa Trung Hoa đưa đoàn du lịch 32 người chúng tôi đáp xuống sân bay Bạch Vân của thành phố Quảng Châu. Ðây là một sân bay quốc tế, mới được cải tạo và nâng cấp, đã trở thành sân bay lớn nhất Trung Quốc, hơn cả sân bay Pudoug ở Thượng Hải cả về số khách và số lần máy bay hạ-cất cánh.
    Quảng Châu là thủ phủ tỉnh Quảng Ðông và là cửa ngõ lớn, có cảng sông và cảng biển, vốn đã có những hoạt động hàng hải thông thương với các nước từ đời Tần, Hán. Vào đời Ðường trở thành điểm xuất phát của Con đường tơ lụa trên biển rất phồn thịnh, hiện có diện tích 7.435km², chia thành 8 khu và 8 huyện với dân số hơn 6,5 triệu người. Thành phố nằm trong vùng có địa hình thấp dần về tây - nam, phía bắc có nhiều núi, với ngọn Tây Côn Lĩnh cao 1.922m, phía đông là thung lũng và những dải đồi thấp, phía nam là đồng bằng phù sa của châu thổ Châu Giang, con sông lớn thứ tư của Trung Quốc. Nối liền hai bờ sông trong nội thành Quảng Châu hiện có tới 11 cây cầu và 2 đường hầm.
    Chúng tôi lên một du thuyền trên Châu Giang, ăn tối và ngắm cảnh. Ban đêm, trên du thuyền như lạc vào một thế giới huyền ảo, từng làn gió nhẹ mát nhịp theo tiếng sóng vỗ hai bên mạn thuyền, trăng sao tan dưới đáy nước, ánh đèn lung linh muôn màu trong tán lá của hàng cây ven sông, trên các cao ốc ở hai bên bờ và chuyển động theo các hàng xe hơi dài nối đuôi nhau trên cầu và trên hai con đườngå dọc bờ Châu Giang.
    Sáng hôm sau, chúng tôi đi tham quan thành phố. Trên đường Tây Hồ có nhiều trung tâm thương mại lớn, đường Trường Thọ có nhiều cửa hàng vàng bạc, đá quý, đường Ðại Nam với các ki-ôt bán hoa tươi và đồ sành sứ. Không có cảnh kẹt xe dù số lượng xe hơi có vẻ ngang bằng với số xe đạp. Rất ít xe gắn máy chạy trên đường trong khi Quảng Châu là một trong những trung tâm sản xuất xe gắn máy, xuất khẩu hàng triệu chiếc mỗi năm.
    Quảng Châu có rất nhiều địa điểm để tham quan. Chùa Quang Hiếu, ngôi chùa cổ có từ thời Tấn, chùa Hoàn Thánh và chùa Tháp Quang xây dựng từ đời Ðường, các thắng cảnh Liên hoa sơn, Bạch vân sơn La cương, suối nước nóng Tùng Hoa, Dương thành, Bát cảnh; các di tích lịch sử như nhà lưu niệm Tôn Văn, trường võ bị Hoàng Phố... Ở công viên Việt Tú, có tượng năm con dê thật lớn. Tú Lệ, hướng dẫn viên của công ty du lịch Hoa Nam, vốn sinh trưởng ở Chợ Lớn, cho biết đó chính là biểu tượng của Dương Thành (thành phố con dê), một tên cũ của Quảng Châu. Theo truyền thuyết, có 5 vị thần, sắc phục mỗi vị một màu, cưỡi trên 5 con dê, mang theo hạt giống ngũ cốc và rau quả phát cho dân chúng. Nhờ đó mà cư dân trong vùng có những vụ mùa bội thu, cây trái bốn mùa tươi tốt và cuộc sống sung túc.
    Trong công viên có một bức bích họa dài cả trăm mét diễn tả ngày hội mùa, Tú Lệ đọc hai câu thơ chữ Hán:
    Nhất kỵ hồng trần phi tử tiếu
    Vô nhân tri thị lệ chi lai
    (Bụi cuốn nghìn dặm, cười nụ vương phi/ Nào ai hay kỵ mã hiến lệ chi).
    Hai câu thơ này nói đến trái vải (lệ chi) thơm ngon của vùng Hoa Nam và sự tích liên quan đến Dương Quý Phi, Tiết độ sứ An Lộc Sơn và Ðường Huyền Tông giữa thế kỷ thứ VIII.
    Hoàng hoa cương cách công viên vài dặm đường. Dưới chân núi Bạch Vân là nơi an nghỉ của 72 liệt sĩ hy sinh trong cách mạng lật đổ triều đình Mãn Thanh năm Tân Hợi. Qua cổng lớn bằng đá màu ngọc thạch, trước đài tưởng niệm là tấm bia và đại tự Hạo khí trường tồn chạy suốt mấy gian thờ. Trong cảnh hùng vĩ và yên tĩnh, chúng tôi đến viếng mộ liệt sĩ Phạm Hồng Thái, người thanh niên ưu tú được vinh danh trên đất bạn.
    Nói đến Phiên Ngung, tên gọi đầu tiên của Quảng Châu, xin kể thêm một di tích liên quan đến Việt Nam. Ðó là Viện bảo tàng Nam Việt Vương. Theo lời giới thiệu của bảo tàng, lăng mộ Nam Việt Vương được phát hiện năm 1983 với hàng ngàn di vật về xã hội Nam Việt xưa kia. Khu mộ này đã được mở cửa, bao ngoài là nhà kính bảo vệ. Sáu đại sảnh trưng bày vô số di vật lấy từ trong mộ, một sảnh dành chiếu phim về quá trình khai quật. Hướng dẫn viên của viện đưa chúng tôi xuống hầm mộ nằm sâu trong lòng đất, qua các hành lang chìm, bước qua những cánh cổng nặng hàng tấn có chốt khóa bí hiểm, tất cả bằng đá khối được chế tác vuông vắn. Phòng nhà vua "an giấc" vẫn còn lại dãy áo quan thật lớn bằng đá quý, có lẽ dành cho hoàng hậu, vương phi. Rất nhiều di vật trưng bày trong tủ kính, từ triện vua bằng vàng đến các đồ trang sức thời cổ, các loại tiền đồng, đồ dùng bằng đồng hay đất nung, những chiếc gối đầu hay ghế ngồi bằng sành sứ... Bảo tàng lăng mộ Nam Việt Vương ngay giữa lòng Quảng Châu là bằng chứng hiển nhiên về văn hóa Việt từng phát triển rực rỡ tại nơi này và lãnh thổ của tổ tiên người Việt bao gồm cả tỉnh Quảng Ðông, Quảng Tây của Trung Quốc.
    BÀI VÀ ẢNH: Mai Thế Phú
    http://www.sgtt.com.vn/cacsobaotruoc/439_43/p12_13_tham***ichviet.htm
  10. SeriousSam

    SeriousSam Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/04/2004
    Bài viết:
    302
    Đã được thích:
    0
    Chuyện VN ta bị Tàu đô hộ thì ai ai cũg biết , không có gì phải bàn cãi . Chẳng thể vì sự đó mà Tàu bảo VN ta là một quận của nó .
    Nhưng cái chuyện Triệu Đà là một triều đại của VN thì ta có thể sau này có chỗ cãi lý lấy hai miếng đất to ấy .
    À , mà biết đâu Nguyễn Trãi định nói đến nhà Triệu của Triệu Việt Vương Triệu Quang Phục thì sao nhỉ !?

Chia sẻ trang này