1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Nhà tù Phú Quốc

Chủ đề trong 'Lịch sử Văn hoá' bởi brucelee1306, 21/03/2007.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. brucelee1306

    brucelee1306 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    26/08/2006
    Bài viết:
    640
    Đã được thích:
    0
    Những ngày tuyệt thực
    Đến năm 1971, tù binh các nơi được đưa về Phú Quốc ngày càng nhiều, tù binh sĩ quan bị giam riêng một khu được gọi là phân khu số 7, đông đến 900 người.
    Ông Nguyễn Văn Đồng, tù binh phân khu A4, kể: ?oĐể phản đối sự đàn áp của quân cảnh giám thị, phân khu sĩ quan đồng loạt đấu tranh tuyệt thực. Đến ngày thứ chín, các khu xung quanh nổi dậy đấu tranh hỗ trợ, đòi giải quyết cho khu sĩ quan. Tù binh đưa ra ba yêu sách chính: không đánh đập tù binh; cải thiện chế độ ăn uống, phải đủ ăn, đủ nước; không đi làm tạp dịch. Nhưng tôi tuyệt thực đã gần 10 ngày rồi mà quân cảnh vẫn làm ngơ, chắc chúng muốn các sĩ quan tuyệt thực đến chết để không còn người chỉ huy trong trại tù binh. Vì thế chúng tôi chủ trương phải có hình thức đấu tranh mạnh mẽ hơn, bạo liệt hơn và sẵn sàng chấp nhận hi sinh mới mong được kết quả. Khi ấy hầu hết các phân khu đều đồng loạt tuyệt thực, quân cảnh càng thách thức hơn, vào trại bắn chết một tù binh đang tuyệt thực. Anh em phẫn nộ, khiêng người tù bị bắn chết ra để trước sân, xé chân mùng vải trắng, lấy máu viết khẩu hiệu ?oCực lực phản đối bọn ác ôn tàn sát anh em tù binh?. Tôi quyết định mổ bụng để phản đối?.
    Câu chuyện đã xảy ra hơn 30 năm, song ông Đồng vẫn còn nhớ như in, ông vén bụng lên cho chúng tôi thấy những vết sẹo chằng chịt: ?oLúc tôi ngã xuống, anh em đưa tôi lên phòng giám thị, giám thị không những không cứu chữa mà còn lấy lưỡi lê xăm nát cả bụng tôi và nói ?ođể coi lá gan nó to cỡ nào?.
    Bên ngoài, tù binh hay tin đều vùng dậy và hô to phản đối vì họ biết quân cảnh muốn thủ tiêu tôi và họ tràn vào phòng giám thị đưa tôi về trại để cứu chữa?. Sáng hôm sau, thấy tình thế bất lợi với hàng chục tù binh khác đang sẵn sàng mổ bụng tự sát, quân cảnh đem loa xuống thông báo chấp nhận tất cả các yêu sách của tù binh.
    Tháng 9-1972, lại thêm ba tù binh quyết định mổ bụng tự sát để đòi 11 yêu sách cải thiện chế độ lao tù. Tù binh Nguyễn Rồi bị bắt năm 1968 khi đang là cán bộ huyện Hòa Vang (Quảng Nam).
    Trước khi quyết định mổ bụng tự sát, chi bộ nhà tù đã tổ chức lễ kết nạp Đảng, đồng thời làm lễ truy điệu cả ba người (anh Trác ở Bình Định và anh Phúc ở Thừa Thiên ?" Huế). Cả ba người đứng trước cửa nhà giam mổ bụng bằng cán cà mèn sắt mài nhọn, vết thương của anh Rồi rất nặng, đứt cả ruột; anh Trác và anh Phúc do yếu sức nên vết mổ chỉ làm rách bụng.
    Cả nhà tù nhốn nháo, quân cảnh ào vào nổ súng uy hiếp. Khiếp sợ trước tinh thần ngoan cường của tù binh, giám thị trại giam buộc lòng chấp nhận cả 11 yêu sách và đưa các anh đi cấp cứ
    Cuộc chiến đấu mới
    Năm 1969 đến với tù binh Phú Quốc bằng cột mốc ngày 8-3 với huấn thị số 979 của chính quyền Sài Gòn tiến hành ?ochuyển hướng tư tưởng và phân loại tù binh cộng sản?. Điều bất ngờ đối với chính quyền Sài Gòn là chính kế hoạch khủng bố tư tưởng và đàn áp tù binh bằng thủ đoạn mới này lại châm ngòi cho hàng loạt cuộc đấu tranh cả công khai trực diện lẫn bí mật.
    Tù binh Phú Quốc được phân loại theo quê quán và cấp bậc: chiến sĩ quê miền Nam và chiến sĩ quê miền Bắc giam riêng; hạ sĩ quan quê miền Nam và miền Bắc, sĩ quan quê miền Nam và miền Bắc giam riêng nhằm cô lập làm suy yếu sự đoàn kết, tiếp sức nhau trong các cuộc đấu tranh của tù binh.
    Thế nhưng, ngay từ đầu năm 1969, các tù binh Phú Quốc đã tiến hành thành lập cơ sở Đảng trong nhà giam. Cựu tù Trần Văn Kiêm là chứng nhân của sự kiện quan trọng này: ?oNhờ có nhiều đảng viên biết nhau từ trước, đã từng liên lạc hoặc tập hợp thành tổ chức đảng ở các trại giam vùng chiến thuật nên việc hình thành tổ chức đảng có cơ sở thuận lợi?.
    Tù binh Phú Quốc tiến hành tập hợp đảng viên bằng hình thức xâu chuỗi, những đảng viên ở đất liền ra cùng với các đảng viên được kết nạp trong tù ở các phân khu khác nhau bí mật liên lạc và tập hợp lại.
    Tiêu chuẩn của người đảng viên trong tù Phú Quốc được đa số thống nhất là tuyệt đối trung thành với Đảng, với Tổ quốc, với nhân dân, thể hiện ở tinh thần chống địch, nhất là chống cưỡng ép chiêu hồi, luôn đi đầu trong các cuộc đấu tranh.
    Từ năm 1969, vì thấy khí thế đoàn kết trong tù binh lên cao, ban cai quản trại giam cài cắm một số tay sai làm các bộ phận trật tự trong tù nhằm nghe ngóng tình hình, nắm bắt các ý định đấu tranh của tù binh để báo cáo.
    Tuy nhiên, đến cuối năm 1970, tù binh ở phân khu B2 đã đấu tranh ?olật mặt?. Công tác diệt mật báo được đảng bộ tù binh chú ý từ khi ban cai quản trại giam lập khu tân sinh hoạt - tức nơi dành cho những tù binh chiêu hồi, các thành phần chiêu hồi được cài cắm trở lại nằm trong tù binh để chiêu dụ, thuyết phục chiêu hồi, đồng thời báo cáo lại thành phần lãnh đạo của các tổ chức Đảng đang nhen nhóm để địch có cơ sở khủng bố.
    Đây là cuộc đấu tranh quan trọng vì phải đấu tranh với chính tù binh ngay trong lòng tù binh. Tại phân khu D5, vào tháng 3-1971, các tù binh phát giác một người mật báo tên Biên được đối phương cắm sâu trong hàng ngũ tù binh.
    Biên ?onằm im? với tù binh đến nỗi toàn bộ kế hoạch đào hầm vượt ngục của tù binh đều biết hết. Nhưng đến khi Biên viết danh sách tên người chuẩn bị vượt ngục vào một tờ giấy và ném ra hàng rào cho quân cảnh thì các tù binh phát hiện.
    Sự kiện tù binh bắt sống hai quân cảnh để phản đối dẫn đến cuộc tàn sát tù binh vào tháng 5-1972 ở phân khu B8 đã làm chết và bị thương 140 người. Đây được xem là cuộc tàn sát lớn nhất ở Phú Quốc.
    Những cuộc đấu tranh của tù binh với mục đích đòi đối xử theo công ước quốc tế về tù binh thường phải trả giá bằng cả mạng sống của mình. Tuy nhiên, sau nhiều đợt đứng lên như vậy, đời sống của tù binh được cải thiện phần nào.
    Theo ghi nhận của nhiều cựu tù còn sống sót, sau nhiều đợt đấu tranh trực diện công khai, ban cai quản trại tù đã nhân nhượng, duy trì chế độ ?ocơm đủ ăn, nước đủ uống và thức ăn có rau tươi, cá tươi? cho tù binh.
    u?c mltr_sg s?a vo 22:27 ngy 01/04/2007
  2. Pagan

    Pagan Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    12/08/2004
    Bài viết:
    3.118
    Đã được thích:
    1
    Cảm ơn các bác vì chủ đề rất có giá trị này.
  3. brucelee1306

    brucelee1306 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    26/08/2006
    Bài viết:
    640
    Đã được thích:
    0
    Tiếp tục chủ đề, về sự tàn bạo của nhà lao Cây Dừa thì em có thấy Chu Lai viết:
    Khi các tù nhân được máy bay C130 chở tới đảo, vừa mới bước ra khỏi máy bay, tất cả tù binh bị dùi cui nện từ phía sau túi bụi, chưa kịp hoàn hồn thì nghe giọng 1 thằng sĩ quan quân cảnh lên tiếng: " Đánh để tụi bay biết rõ mình đang ở đâu! Đây là nơi cải tạo bọn phiến Cộng chúng bay! Đây là đảo Phú Quốc, 1 hòn đảo hoang cách xa đất liền hàng trăm cây số, trên đảo có đầy rắn rít, cá sấu và mìn trái của Quốc Gia, đứa nào có giỏi thì cứ trốn thử, nếu trốn được sẽ có thưởng thêm!" Nói xong nó cười nham nhở , 1 chiến sĩ đặc công trẻ của ta thấy vậy lên tiếng: " Chúng tôi ko phải phiến cộng, chúng tôi là tù binh chiến tranh, chúng tôi yêu cầu được đối xử theo công ước Geneve!" Thằng sĩ quan nói:" A, thằng này ngon! Mày tới số rồi con ạ!"
    Dứt lời nó cầm cái can đầu bịt đồng quất 1 cái, chiến sĩ vừa rồi té ngửa ra đất mặt bê bết máu, 3 cái răng cửa bay đâu mất tiêu! Nó nói giọng ồm ồm: " Liệu hồn tụi bay đấy ! Đã tới đây thì mạng tụi bây rẻ ko bằng con rệp, đã tới đây thì phải phục tùng tuyệt đối bằng chống lại thì sẽ bị đày đọa cho chết dần chết mòn"!
  4. brucelee1306

    brucelee1306 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    26/08/2006
    Bài viết:
    640
    Đã được thích:
    0
    Về trang bị trên đảo thì khỏi nói: Hơn 4 tiểu đoàn quân cảnh canh giữ tù binh, một tiểu đoàn dân vệ, 1 trung đội biệt kích làm nhiệm vụ lùng bắt tù vượt ngục trong rừng, lực lượng hải quân vùng 4 chiến thuật...Tổng lực lượng trên đảo ko dưới 4000 người với đủ cả hải, lục, ko quân , trang bị đầy đủ trực thăng , xe bọc thép, súng ống...Mỗi khu trại giam bao bọc bởi 3 lớp hàng rào dây thép gai, giữa mỗi lớp có cài mìn, ban đêm có thả cả chó và ngỗng. Các tháp canh có gắn đại liên 12,7 mm và đèn pha rất sáng vào ban đêm, chỉ cần đèn pha roi thấy tù vượt ngục là đại liên xả đạn vào chỗ đó. Với một lực lượng như vậy chúng dám tự hào nói ko chỉ làm tốt việc canh giữ tù binh mà còn có thể đánh bại bất cứ lực lượng nào tới giải cứu.
  5. brucelee1306

    brucelee1306 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    26/08/2006
    Bài viết:
    640
    Đã được thích:
    0
    Bác có nhớ chuyện nào hay trong cuốn đó post lên cho anh em với
  6. chuloncon

    chuloncon Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/08/2001
    Bài viết:
    22
    Đã được thích:
    0
    Chuyện nhà lao ghê rợn thật đấy, minh đọc xong mà thấy rùng mình. Có bạn nào có các tài liệu đầy đủ về những chuyện này chia sẻ cho mọi người xem cùng đi.
  7. brucelee1306

    brucelee1306 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    26/08/2006
    Bài viết:
    640
    Đã được thích:
    0
    Còn về đời sống của tù nhân thì tồi tệ ko bằng súc vật! Cả trăm người bị nhốt trong 1 cái nhà giam bốn phía bọc tôn, mùa hè , nhất là giữa trưa thì khỏi nói cũng biết, da thịt như muốn chảy ra, có người nóng quá mà ngất xỉu hay có người chịu ko nổi chết luôn trong nhà giam, quân cảnh ko thèm tới hốt xác, để xác chết ở đó cả tuần lễ, mùi xác chết sình thối bốc lên ko ai chịu nổi! Ban đêm thì lạnh buốt xương mỗi tù nhân chỉ có 1 bộ áo tù ko ai giặt rửa, mặc quanh năm suốt tháng. Nhà xí đặt cả bên trong nhà giam, giòi bọ lúc nhúc khắp nơi, ban đêm có cả những con chuột cống to bò lên gặm nhấm, cắn xé tù nhân, các tù nhân vừa ngủ vừa phải đuổi những con chuột bò lên người mình cắn xé. Về thức ăn thì tồi tệ vô cùng, cơm thiu thối, cá bị ươn tù nhân ko ăn được nhưng cũng phải cố nuốt, đời sống đã như vậy còn bị bọn quân cảnh khủng bố đánh đập, lúc vui cũng đánh, lúc bị cấp trên chửi thì xả vào tù nhân, lúc vào ấp ghẹo gái ko được về trút giận lên tù nhân. Vậy mà bọn quân cảnh khoe khoang : " Ở đây tù 1, chó 2, lính 3"khi phái đoàn của hội Chữ Thập Đỏ tới kiểm tra.
  8. quangtri72

    quangtri72 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/02/2005
    Bài viết:
    611
    Đã được thích:
    0
    Mình không nhớ chi tiết lắm, để mình lấy sách rồi post lên vậy.
    Chỉ nhớ mấy "biện pháp giáo dục" của bọn Ngụy và Mẽo kiểu như:
    - Bắt tù bị phạt phải nằm trên tấm tôn rồi phơi ra ngoài trời nắng.
    - Bắt leo lên cái cây gì đó mà gai tua tủa.
    Chu Lai còn tả: được sống trong các phòng giam còn là hạnh phúc, khổ sở và kinh hoàng nhất là bị ở trong các nhà bạt. Mỗi nhà bạt chỉ chứa được 10 người thì chúng nhét vào 100. Mọi người chen chúc, đái ỉa lên nhau...
  9. quangtri72

    quangtri72 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/02/2005
    Bài viết:
    611
    Đã được thích:
    0
    Còn có trò của bon nó là bắt tù binh chào cờ 3 que.
    Chúng nó bắt tù binh xếp hàng, chào cờ ngụy, hô đả đảo Miền Bắc, tung hô chế độ bù nhìn. Ai không chào thì chúng đánh. Anh em mình mới đối phó bằng cách hô khẩu hiệu kiểu ăn gian chữ.
    Trong Nhà Lao Cây Dừa có 1 khu trại dành cho các tù nhân đã Hồi Chánh. Nhưng thực sự, các tù binh này cũng có số phận hết sức éo le.
    Thực chất, có rất ít tù binh chịu Hồi Chánh. Chúng mới bày ra cái trò sau để cưỡng ép: chúng cầm cái thước to, rồi hét: thằng nào Hồi Chánh thì co chân vào. Chúng cứ cầm thước, rồi tì vào, bẻ chân anh em. Nên có nhiều anh em bị chúng cưỡng ép Hồi Chánh theo kiểu đó.
    Cái thằng ác ôn nhất đảo là cái thằng chuyên bẻ răng người bằng thước kẻ. Thằng đó có 1 bao tải răng người.
  10. brucelee1306

    brucelee1306 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    26/08/2006
    Bài viết:
    640
    Đã được thích:
    0
    Àh, cái vụ nó phơi nắng thì em nhớ rồi: Lúc đó nó bị thua to trên đất liền, tức máu, nó bắt anh em tù ra nằm trên miếng tôn phơi nắng, có người bị nó bắt phơi nắng tới mức da phỏng rộp, đầu óc điên khùng nửa đêm la hú ầm ĩ. Có 1 đồng chí sĩ quan chịu ko nổi xin nó : " Đêm qua tôi bị đau bụng ko ngủ được, xin tha cho tôi.." Thằng hạ sĩ quân cảnh tới nói: " Tha gì! Nếu mày gặp tao trên chiến trường mày có tha tao ko? Nằm xuống!"Một đồng chí trẻ bước ra nói lớn:" Hãy đứng dậy, đồng chí sĩ quan , có chết cũng ko được van xin, nó khinh!" Vừa dứt lời thì đồng chí này ngã gục xuống, khẩu rulô trên tay thằng giám thị quân cảnh còn nghi ngút khói. Cả trại giam ầm lên: " Đả đảo quân giết người". tất cả ùa lên như 1 cơn sóng thần liều mạng với bọn quân cảnh, bọn lính bỏ chạy mặc cho 4 họng đại liên ở 4 tháp canh tha hồ suối đạn vào tù nhân, trong phút chốc để lại hơn trăm cái xác.

Chia sẻ trang này