1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Nhà tù Phú Quốc

Chủ đề trong 'Lịch sử Văn hoá' bởi brucelee1306, 21/03/2007.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. brucelee1306

    brucelee1306 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    26/08/2006
    Bài viết:
    640
    Đã được thích:
    0
    Bữa nào bác lấy sách chép nhé
  2. brucelee1306

    brucelee1306 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    26/08/2006
    Bài viết:
    640
    Đã được thích:
    0
    Còn về chuyện anh em bị ép hô khẩu hiệu thì như vầy: Anh em tù binh hay có những ngày lễ kỷ niệm trong nhà tù như ngày Quốc Khánh ,Ngày thành lập Đảng.... Những ngày đó anh em hội họp, làm lễ chào cờ ,mặc niệm như bên ngoài vậy, những ngày đó chúng nó thường kiếm cớ đàn áp anh em, vô cớ xông vô lôi mấy người ra đập chết giữa sân, anh em phản đối nó điên lên xả cả M79 vào tận giường ngủ! Một hôm nó tập hợp anh em ra giữa sân cờ, rồi 1 thằng sĩ quan bước ra nói rất lịch sự: " Xin chia buồn cùng các bạn, hôm nay chúng tôi nhận được 1 tin rất buồn : Hồ Chủ tịch của các bạn đã vĩnh viễn ra đi, chúng tôi thành thật chia buồn cùng toàn thể anh em tù binh, dù chúng ta ở hai chiến tuyến khác nhau nhưng dù sao cũng cùng 1 ngày sinh, ngày giành độc lập từ Pháp, và cái ông Hồ Chủ Tịch gì đó thì dù sao cũng là 1 thứ cha già dân tộc mặc dù ông ta đi sai đường lối! Thật đáng tiếc, xin chia buồn!" Khi nghe như vậy anh em ai cũng đau lòng , thương tiếc, sau đó nó nổ:" Tin mới nhận! Tướng Giáp đã chỉ huy 10 sư đoàn hướng về Hà Nội, chuẩn bị chiếm ngôi!" Nghe tới đây anh em ai cũng phẫn nộ hết sức! Thấy ko có hiệu quả nó búng tay 1 cái, 1 đại úy to con bước ra, đó là tên giám thị Long, nổi tiếng tàn ác, hay đánh chết tù nhân, có lần hắn ném 2 người vào chảo nước sôi mà ko chớp mắt, hắn bước ra nói:" Tao hô gì hô nấy nghe bây! Thằng nào ko hô bắn bỏ!". Nó hô: " Nước Nam là của người Nam!"Anh em dường như hiểu ý nhau cùng hô như vậy, nhưng cố ý nói thêm chữ "Việt", nhưng đệm tiếng gió nhẹ, làm như ko nghe thấy: "Nước Nam là của người...Việt Nam". Ko hiểu hài lòng ko, nó hô tiếp: " Quân đội VNCH bất khả chiến bại!" Anh em hô theo nhưng cố ý nói thật nhanh, lướt qua chữ "bất" thành : " Quân đội VNCH ...khả chiến bại!"Nó hô tiếp : " Chúng tôi nhất quyết ko đi theo Đảng CS Bắc Việt". Làm như lần trước anh em hô:" Chúng tôi ...nhất quyết đi theo Đảng CS Bắc Việt!"Nó hài lòng bảo: " Tốt! Tất cả giải tán!". Cái trò này, hồi học cấp 3, lúc chào cờ, có mấy thằng bạn nghịch ngợm hay chơi lắm!
  3. brucelee1306

    brucelee1306 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    26/08/2006
    Bài viết:
    640
    Đã được thích:
    0
    Ngày 27-1-1973, Hiệp định Paris được ký kết, trại tù binh Phú Quốc - nơi giam giữ ?ocán binh CS? lớn nhất miền Nam - bị giải tán. Tù binh được trao trả, những câu chuyện khủng khiếp về một ?ođịa ngục trần gian? giữa biển khơi mới được tiết lộ và những gì diễn ra với số phận của hơn 40.000 tù binh nơi đây mới được biết đến. Một khúc bi tráng về tù binh Phú Quốc ghi vào lịch sử.
    TT - Hàng chục ngàn tù binh trên khắp các chiến trường, nhất là sau Tết Mậu Thân, đã bị đưa ra trại tù binh Phú Quốc. Dù đã trải qua hàng loạt nhà tù, hàng loạt sự tra tấn đớn đau, trên một chiến hạm hay phi cơ quân sự đưa ra đảo Phú Quốc, họ bị quăng vào tận cùng của sự tàn bạo giữa biển khơi.
    Bố phòng khắp đảo
    Trại giam tù binh Phú Quốc thuộc xã Dương Tơ (nay là An Thới), được Mỹ và chính quyền Sài Gòn xây dựng đầu năm 1967. Toàn bộ khu trại rộng khoảng 400ha, tên thường gọi là nhà lao Cây Dừa.
    Ông Nguyễn Hữu Minh nhập ngũ tại Nghệ An từ tháng 4-1959, sau đó vào Nam chiến đấu ở đơn vị đặc công rừng Sác. Ông kể: ?oTôi đã bị bắt làm tù binh một lần vào năm 1967. Khi đó tôi là lính của đoàn 10 - đặc công rừng Sác, nhân lúc lính gác sơ hở tôi lao xuống sông trốn thoát và trở về đơn vị tiếp tục chiến đấu. Đầu năm 1969, khi tôi đang làm đại đội phó đại đội trinh sát của đoàn 10, trong một lần đi lấy nước cho đơn vị, tôi bị địch bắt đưa về Nhà Bè, tra tấn rất dã man, tưởng chết. Hết Nhà Bè rồi Chí Hòa, Hố Nai, chết đi sống lại tôi vẫn không khai, thế là tôi bị đưa ra đảo Phú Quốc vào tháng 7-1969. Tưởng đã trải qua những khủng khiếp nhất của ?ođịa ngục trần gian?, nhưng khi ra Phú Quốc mới thấy các nhà tù khác chưa là gì cả, đó mới chính là tầng sâu thẳm nhất của địa ngục?.
    Từ thời nhà Nguyễn, Phú Quốc rất thưa thớt cư dân, đó là nơi trú ngụ của hải tặc trên vịnh Thái Lan. Đảo có chiều dài 50km, chiều rộng 28km, cách đất liền (Rạch Giá) 120km. Trước năm 1945, dân số Phú Quốc chỉ khoảng 6.000 dân, vậy mà từ khi nhà tù được lập ra, lúc cao điểm lượng tù binh lên đến hơn 40.000 người.
    Trại giam Phú Quốc được bố phòng rất nghiêm ngặt. Nhiều tù binh ví rằng ?ođến con ruồi muốn bay ra khỏi đảo cũng là chuyện không thể? vì ngoài bốn tiểu đoàn quân cảnh trực tiếp canh giữ tù binh và lực lượng của bộ tư lệnh vùng 4 hải quân đặt ngay ở An Thới, nhiều đại đội cảnh sát, bảo an bố phòng khắp đảo và trên biển còn có lực lượng đặc nhiệm 41 và các duyên đoàn tuần tra ngày đêm từ An Thới, Nam Du, Hòn Tre, Bắc Đảo cho đến ven biển Rạch Giá, Hà Tiên...
    Với các tù binh, nguy hiểm nhất là lực lượng quân cảnh giám thị các phân khu trại giam. Cai tù thường lấy chuyện đánh người làm trò vui. Tất cả tù binh vừa được đưa lên đảo đều bị đánh phủ đầu bằng trận mưa ma trắc và roi cá đuối, chiếc đuôi cá trông mảnh mai như thế mà quất vào người sẽ kéo da thịt lòi ra ngoài và vết thương hằng tháng mới kéo miệng.
    Quân cảnh thường dùng cây thước bằng gỗ bắt tù binh nhe răng ra và quất mạnh làm bay cả những cái răng cửa, nếu đòn quá mạnh có thể làm rụng cả hàm, miệng tù binh chỉ còn là một hố đen đầy máu tươi. Hay đau đớn như đòn ?olấy mắt cá chân? do thượng sĩ nhất quân cảnh Trần Văn Nhu nghĩ ra: dùng thước gỗ lim đen bóng đi kiểm tra từng hàng và bất thần vung thước xuống đánh bay mắt cá chân tù binh.
    ?oChuồng cọp?
    Đòn tra tấn thường được áp dụng tại đây là cho tù binh vào bao bố cột chặt miệng rồi nhúng vào chảo nước sôi. Đã có hàng chục tù binh bị nhúng nước sôi cho đến chết. Cai ngục còn nghĩ ra ?otrò chơi lộn vỉ sắt?: bắt tù binh nằm trần truồng trên tấm vỉ sắt quân dụng, trên đó có những móc sắt nhọn chĩa lên và bắt tù binh lăn tròn, thân thể tù binh bị móc sắt rứt từng lóng thịt thấu tới xương. Ông Nguyễn Hữu Minh kể: ?oTôi bị đưa lên một chiếc bàn và cho cây gỗ lăn qua lăn lại nát cả thịt da, phơi xương trắng cả ống chân. Xong rồi tôi bị mang bỏ trong ?ochuồng cọp?.
    ?oChuồng cọp? của trại giam Phú Quốc là chiếc ***g bằng kẽm gai tứ phía, chiều cao không đủ để ngồi, chiều dài nằm không duỗi chân được, mỗi chuồng nhốt một người, nằm tênh hênh ngoài trời. Bị nhốt vào đây là một cực hình vì người tù không thể nằm, ngồi hoặc cử động, mỗi cử động nhỏ là kẽm gai đâm thấu xương.
    Trại giam tù binh Phú Quốc có hai nghĩa địa chôn cất tù binh: đồi 100 và đồi 37. Hai nghĩa địa này được phân lô, đánh dấu vị trí an nghỉ của từng người, nhưng đến nay vẫn chưa tìm được bản đồ tổng thể cũng như chi tiết về nơi chôn cất từng người. Tỉnh ủy và UBND tỉnh Kiên Giang đã có chủ trương truy tìm hài cốt tù binh mang về an táng tại nghĩa trang liệt sĩ huyện Phú Quốc (Dương Đông). Tại đồi 100 đã qui tập được 800 hài cốt, còn tại đồi 37 khoảng 20 hài cốt, tổng cộng đã qui tập được 845 hài cốt. Và cho tới nay vẫn chưa có số liệu nào chính xác về tù binh đã ngã xuống tại trại tù Phú Quốc.
    Cai tù nói ít ai chịu nổi cách giam cầm này trong 24 giờ, nhưng nhiều chiến sĩ đã chịu đựng được hàng tuần, hàng tháng trời mà vẫn không khai báo. Lại có hình thức đóng đinh vào đầu, đóng đinh xuyên gan bàn chân, đóng đinh vào đầu gối... mà những người gan lì nhất nghe qua cũng rùng mình.
    Theo thống kê của cựu tù Trần Văn Kiêm, có cả thảy 19 hình thức tra tấn tại trại giam Phú Quốc. Trong đó có những kiểu đối xử như với súc vật: luộc tù binh, nướng tù binh, đốt miệng và hạ bộ, đục lấy xương bánh chè, nướng dùi sắt đâm xuyên qua bắp chuối, đổ nước xà bông sôi vào miệng.
    Và đến khoảng tháng 9-1970, tù binh Phú Quốc còn chứng kiến một cảnh rợn người: chôn sống hàng chục tù binh tại nghĩa địa đồi 100, trước sự chứng kiến của 25 tù binh từ nhiều phân khu được quân cảnh dẫn đến để ?odằn mặt?.
    Sự tàn bạo của những hạ sĩ quan quân cảnh trên đảo Phú Quốc luôn là nỗi kinh hoàng ngay chính trong lực lượng quân đội Sài Gòn, những ai đã từng làm quân cảnh giám thị ở Phú Quốc trở về đất liền luôn bị các sắc lính khác xa lánh vì đã đối xử tàn bạo với tù binh.
  4. brucelee1306

    brucelee1306 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    26/08/2006
    Bài viết:
    640
    Đã được thích:
    0
    [​IMG]
    chốt canh tù binh tại Phú Quốc, đây chỉ là dựng lại thôi các bác à, bây giờ di tính nhà tù ko còn gì nữa
    [​IMG]
    Thùng sắt nhốt tù binh, chúng nhốt tù binh vào 1cái thùng bằng sắt, cao chưa tới 2m, bịt kín, chỉ chừa 1 lỗ thông hơi, bắt nhịn đói suốt mấy tuần lễ, mùa hè thì nóng khủng khiếp, tiểu tiện ở luôn trong đó, mỗi tuần chỉ 1 lon nước, đã vậy chúng còn vẽ 1 vòng tròn, cho lính chơi chọi đá có thưởng, vừa tra tấn tù binh vừa có trò giải trí
    [​IMG]
    chuồng cọp kẽm gai, tụi nó bắt tù binh chui vào những rọ kẽm gai như vậy, ở yên đó suốt mấy tuần lễ trong tư thế con cọp, tức là ngồi cũng ko được, nằm cũng ko được, nếu mỏi quá chịu ko được nhúc nhích 1 cái là bị kẽm gai đâm thấu xương!
  5. quangtri72

    quangtri72 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/02/2005
    Bài viết:
    611
    Đã được thích:
    0
    Một đoạn phỏng vấn thiếu tá Chất ?" Tiểu đoàn trưởng 1 tđ Quân Cảnh của nhà lao Phú Quốc:
    Đoạn này ?" với cái nhìn của người trong cuộc, cho ta thấy rõ sự ?ođộc lập? của chính quyền bù nhìn ngụy.
    ?o....Tôi nhớ lúc ấy, khi ông hoa chân múa tay nói đến đây, viên đại tá cố vấn Mĩ chỉ khẽ nhún vai cười, ông ta tỏ ra không tin và có ý định coi thường kế hoạch ồn ào và hơi ngây thơ của ông bạn đồng sự bản xứ. Viên cố vấn này sau 1 cái ngáp khẽ đứng dậy yêu cầu cả bộ máy nhà tù, phải tập trung hướng vào bên trong trại giam, phải chia cắt, phải gài nhân mối, phải phát hiện cho ra kẻ cầm đầu, và nếu cần bắn hết không thương tiếc. Tình hình chính trị đang vận động có lợi cho đối phương, thế giới cũng đang sắp xếp lại, ông ta tỏ ý phàn nàn quân đội bản xứ có mỗi 1 việc nhỏ là coi tù cũng ko xong.
    Nghe viên cố vấn Mĩ thuyết giáo bằng cái giọng trịch thượng, trong chúng tôi có nhiều người đỏ mặt lên. Thực chất hắn là cái gì? Cả quân đội, cả chính phủ hắn là cái gì, hay chỉ là 1 mớ bung xung hơn nửa triệu quân ăn tục nói dóc đánh đâu thua đấy mà còn to họng. ?oNếu cần bắn bỏ không thương tiếc?. Câu này do 1 sĩ quan người Việt nói còn có thể bỏ qua nhưng từ miệng 1 gã ngoại lai bật lên lại la chuyện khác. Khi đó ranh giới thù nghịch biến mất. Chỉ còn đọng lại cảm giác sỉ nhục khi bị thằng khác xúi anh em trong nhà đánh giết nhau. Vậy mà mấy vị giám thị vỗ tay gật gù, ông chuẩn tướng (Chuần Tướng Tân ?" Giám đốc nhà lao) lại còn đập gót giày tỏ ý tuân lệnh bằng mọi giá nữa...?
  6. brucelee1306

    brucelee1306 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    26/08/2006
    Bài viết:
    640
    Đã được thích:
    0
    Xem ra trong đám chỉ có ông này còn sáng suốt! Còn cái bọn kia thì nói làm gì, cái lũ chỉ biết bám gót ngoại bang tàn sát đồng bào! Nói chung là 1 lũ hèn hạ vô liêm sỉ, chúng nó có biết xấu hổ là gì đâu,còn thằng cố vấn Mỹ thì đểu khỏi nói! Tớ nhớ trong sách có kể đoạn nó ra giả bộ dỗ ngọt anh em sau cuộc đàn áp đẫm máu của quân cảnh với gần 100 xác chết , nó nói : "Ôi kìa! Trời ơi, thật đáng tiếc, chúng tôi đâu muốn chuyện này xảy ra, chúng ta đều là người lính cả mà, tại sao chúng ta lại đối xử như vậy với nhau!" Nó còn giả bộ khiển trách mấy thằng giám thị, lên giọng: " Anh báo cáo tên những người chịu trách nhiệm về việc này cho tôi!" Kết quả của việc báo cáo đó là có 3 anh em tù binh bị gọi đi và ko bao giờ trở lại!
  7. CoDep

    CoDep Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    25/09/2004
    Bài viết:
    9.559
    Đã được thích:
    11
    Ngày nay trong chiến tranh Iraq, ngoài tổng thống Mỹ ra lệnh
    ném bom tàn sát dân lành cả một khu đất, được coi là hợp
    pháp và nhân đạo, ví như ném bom toà nhà nghi có Haddam
    Husein trú ẩn chắng hạn, còn có những tội ác khác của lính
    Mỹ như hiếp con gái Iraq xong thì giết đi để che dấu tội ác, đánh
    đập hành hạ tù binh trong tù, vân vân .
    Kể ra để thấy rõ trước đây mấy chục năm, thì lính Mỹ dã man
    tàn bạo với lính ta là chuyện chắc chắn rồi. Điều lạ ở chỗ là
    có người Việt ngày nay cái gì cũng thấy Mỹ tốt, Mỹ hay, Mỹ đẹp.
    Đó là những kẻ đã bào chữa cho tướng Loan trong tấm hình
    chụp y bắn chết một ngưòi nghi là ********* ngay trên đường
    phố Sài Gòn.
  8. quangtri72

    quangtri72 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/02/2005
    Bài viết:
    611
    Đã được thích:
    0
    Tội ác của bọn xâm lược Mẽo và bọn tay thì không kể hết! Đó là bản chất của chúng nó, thời nào cũng vậy!
    Những thằng phải ngu và vô liêm sỉ lắm mới có thể biện minh cho những tội ác đó!
  9. brucelee1306

    brucelee1306 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    26/08/2006
    Bài viết:
    640
    Đã được thích:
    0
    Nói chi cho xa xôi! Ngay cả cái việc lão Bush đến VN được đón tiếp thế nào cũng thấy rõ rồi! Trong khi các nước trước đây đã giúp đỡ ta như Nga, TQ đến thì chỉ đón tiếp hời hợt, còn khi lão Bush tới thì dân chúng đổ xô ra đường vẫy tay hò hét um xùm như đón tiếp Bi Rain ko bằng, nói thiệt tớ chẳng thấy vinh dự khi Vn được vào WTO mà phải nịnh bợ thằng Mỹ như vậy, con người VN ngày nay chỉ biết tới lợi ích trước mắt mà quên đi anh em ngày xưa đã giúp mình mà lại đi nịnh bợ kẻ đã từng mang quân bắn giết đồng bào mình. Nếu là đón tiếp Bill Clinton thì còn thấy vinh dự chứ còn cái lão Bush đó thì thấy nhục thêm vì phải đón tiếp 1 tên sát nhân gây nợ máu cho biết bao người, mà nó thấy vậy nó cũng khinh mình nữa, nó đòi hỏi đủ thứ, ngang nhiên đòi cho trự thăng vũ trang đậu trên nóc New World, rồi đòi mình phải kiểm tra từ phòng ở tới thức ăn, cho lính bắn tỉa lên khắp các tòa nhà ở Sài Gòn...Láo hết chỗ nói!
  10. daulauxuongcheo

    daulauxuongcheo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/01/2005
    Bài viết:
    406
    Đã được thích:
    0

    Bill Clinton thì không sát nhân và gây nợ máu hả bạn? Mà chả có anh em bạn bè gì hết., thằng nào có lợi cho ta thì chơi với thằng đó

Chia sẻ trang này