1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Nhà văn Bùi Ngọc Tấn và Một tối vui

Chủ đề trong 'Văn học' bởi sonj, 09/01/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. sonj

    sonj Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/04/2002
    Bài viết:
    98
    Đã được thích:
    0
    Nhà văn Bùi Ngọc Tấn và Một tối vui

    MỘT TỐI VUI

    Bùi Ngọc Tấn


    Bùi Ngọc Tấn sinh năm Giáp Tuất (1934) tại Câu Tử Ngoại-Thuỷ Nguyên Hải Phòng. Viết văn viết báo từ 1954. Đã có sáng tác in tại nhà xuất bản Văn Học, Hội nhà văn, Lao Động, Thanh Niên, Ngoại văn, Hà Nội, Hải Phòng...

    Truyện ngắn này được trích từ tập truyện ngắn Một ngày dài đằng đẵng ?" Nhà xuất bản Hải Phòng ?" 1999.
    posted by Sonj

    Tối hôm ấy vui thật. Ruổm bắt được một con chuột leo bằng cái chuôi dao. Chuột đực, choai choai. Ruổm rất sát chuột. Nói chung Ruổm sát các loại :chuột, thằn lằn, rắn. Chẳng mấy con thoát khỏi tay Ruổm.

    Nhóm nằm gần nhà mét (1), sàn trên phải tán tỉnh mãi Ruổm mới đồng ý cho mượn con chuột ấy. Ruổm sợ mất. Cả nhóm phải bảo đảm với Ruổm nếu xảy ra sự cố gì (mất hay chết) sẽ đền một bao thuốc lá Tam Đảo, một thứ ngoại tệ mạnh trong tù. Trước tiên là chiêu đãi Ruổm tại chỗ hai điếu thuốc lào.

    Bằng một thanh nứa khô và một ít chỉ, một anh tù nguyên là thợ điện đã chế tạo luôn một thứ dụng cụ để con chuột vẫn sống, vẫn khỏe mạnh mà không phải cầmvào nó, mà mình vẫn hoàn toàn cách điện.

    Tay trái anh ta giơ cao con chuột bị treo thõng ngược lên cao, gần chỗ hai dây điện chạy song song ở giữa buồng giam. Một khúc dây điện ngắn đã được ngoặc vào dây trục.

    Anh ta dí đầu dây kia vào con vật. Nó giẫy dụa. Nó kêu váng buồng giám. Mọi cặp mắt đều hướng về phía con chuột.

    -À! Mày lại còn định chống đối hả ?

    Anh thợ điện từng đi tù về tội đánh quả công tơ của xí nghiệp lại nín thở thận trọng đưa một đầu dây điện vào mình con vật. Vừa chạm nguồn điện, con chuột tung vọt lên cao, phi thân như chớp, rồi giật xuống, đánh đu, ***g lộn, giãy dụa trên sợi chỉ xe treo thõng, thét lên những tiếng chin chít man rợ.

    Anh thợ điện cười khoái trá, không ngờ trò chơi này lại thú vị như vậy. Chung quanh anh những cặp mắt sáng lên tò mò thích thú.

    Tất cả tù xô về phía cửa nhà mét. Một anh thét:

    -Gượm. Để lập phiên tòa xét xử cho nó đàng hoàng.

    Đám đông reo hò:

    -Đúng.

    -Chúng ta làm có luật pháp.

    -Chúng ta không bắt mà không xét xử.

    -Chúng ta không bắt oan cũng không bỏ sót.

    -Chúng ta xét xử công bằng. Đúng người, đúng việc, đúng tội.

    -Ai làm chánh án ?

    -Ruổm đâu ? Ruổm bắt được chuột để Ruổm làm chánh án.

    -Chánh án Đồng Văn Ruổm . Hoan hô.

    Ruổm không biết chữ. Ruổm làm ở đội chăn nuôi hợp tác. Đáng bạc thua, Ruổm lấy thóc chăn nuôi đi bán. Toàn bán cho cánh lò vôi bên kia sông, kín lắm thế mà cũng lộ. Bị tòa xử ba năm. Đã sắp ở hết án. Không biết đọc, không biết viết nên khi nghe thấy phải làm chánh án, Ruổm ngượng nghịu giẫy nẩy:

    -Tôi không làm chánh án đâu.

    Vũ Quảng làm chánh án. Vũ Quảng nguyên cán bộ ngành văn hóa, đẹp trai, nhiều tài vặt, dẻo mồm, đàn ngọt, hát hay, ?orất có duyên? với vợ bộ đội ở nơi cơ quan sơ tán và bị hai năm tù vì tội ?ophá hoại chính sách hậu phương quân đội?, làm chánh án. Quảng bước ra giữa sàn, oai vệ ngồi xuống, xếp bằng tròn, râu hùm hàm én, má hóp, sát khí đằng đằng, giơ tay về phía ?odân chúng?, cất giọng nam trung sang sảng:

    -Bà con giữ trật tự. Phiên tòa đại hình bắt đầu.

    Tất cả vụt im phăng phắc.

    Quảng hắng giọng :

    -Hôm nay mở phiên tòa công khai, xét xử tên Chí Văn Chuột, tuổi 3 tháng. Theo cách tính tuổi của chuột thì tương đương với hai mươi bốn tuổi của người. Tức là đã đến tuổi trưởng thành, can tội. . .

    -Tội tham ô!

    -Tội phá hoại !

    Quảng cao giọng :

    -Tội chiếm đoạt tài sản công dân, gọi nôm là ăn cắp. Sau đây tòa công bố cáo trạng. Cáo trạng này đã tống đạt cho bị can. Hồi hai mươi giờ ngày...Tên Chí Văn Chuột đã lợi dụng sơ hở, đột nhập nội vụ anh Chí Sình Quay tha đi một mẩu sắn dài 5 xăng ti mét, một đầu đã bị chảy nhựa. Khúc sắn này là toàn bộ gia sản của anh Chí Sình Quay, khó khăn vất vả, nguy hiểm lắm mới tạt (2)...được trong lúc đi gánh phân bò. Hai ngày sau đó y lại đột nhập nội vụ anh Phạm Văn Nhất tức Nhất-một-tai, cắn nát túi đựng cơm khô của anh Nhất. Nạn nhân đuổi bắt, y còn chống cự lại, cắn vào ngón tay anh Nhất, gây thương tích nghiêm trọng.

    Nhiều tiếng thét đầy phẫn nộ:

    -Hai mươi năm cấm cố.

    -Tập trung cải tạo!

    -Chung thân!

    Một anh phân tích rất dài dòng:

    -Tôi đề nghị dí cho y một cái ốp (3). Ốp xong về thẳng xà lim cấm cố. Không cho gặp mặt. Không cho nhận tắc (4). Chỉ có vậy mới khiến y tỉnh ngộ thôi. Tên này đã mất hết tính chuột. Nó không chỉ ăn cắp của già Nhất là người ngoài. Nó ăn cắp của cả người trong họ, cùng dòng họ Chí nhà nó. Thưa quý tòa ! Chúng tôi đã mở cuộc điều tra. Tên Chí Văn Chuột này chính là cháu ruột anh Chí Sình Quay!

    Thế là mọi con mắt lại dồn về Chí Sình Quay, một tên cướp người dân tộc, can tội giết người, lĩnh án chung thân, đã tù được chín năm và cũng đã được giảm xuống mức án hai mươi năm. Hy vọng của Quay là ở tù mười hai năm thì được tha như những phạm nhân án hai mươi năm cải tạo tốt khác.

    Thấy mọi người nhìn cả vào mình, Quay chỉ cười. Quay cười nom càng buồn, đôi mắt càng xa vời thăm thẳm, đôi mắt Châu Ro.

    Quảng cười ngoác đến tận mang tai và cố làm mặt nghiêm hỏi a Quay:

    -Có túng (đúng) vậy không Chí Sình Quay pác à ?

    Bình thường có cậy răng Chí Sình Quay cũng không nói một câu, nhưng hôm nay vui quá, Quay cũng lựa theo cách nói của mọi người:
    - Lúng ố . Lúng vậy à.

    Cười. Cười thả phanh. Ai cũng sợ quản giáo đến nhưng lúc này không còn giữ được nữa. Mắt long lanh quên đi phút chốc thân phận tù đày. Một anh nghẹn ngào như sắp đứt hơi:

    -Không được nói thế a Quay à. Phải nói : Páo cáo cái tòa án à. Cái thằng Chí Văn Chuột này lúng là cháu lích tôn của tao ớ. Tao không thích nói dối cái tòa án lâu ớ.

    Quảng huơ huơ tay:

    -Bà con giữ trật tự! Nghe tòa tuyên án.

    Và Quảng e hèm, đọc lời tuyên án bằng một giọng mi ni nơ trầm hùng vừa dõng dạc vừa đau xót:

    -Xét tính chất nghiêm trọng của hành vi phạm tội, gây ra những hậu quả không lường hết được, xét nhân thân bị can phạm tội có hệ thống, phậm tội một cách bền bỉ dẻo dai vững chắc, gây ra những tội ác to lớn và béo tốt. Tòa tuyên bố dành cho bị can Chí Văn Chuột mức án cao nhất.

    Quảng đột ngột dừng, vênh mặt nhìn cử tọa như để đoán định tác động tâm lý sẽ xảy ra của những tiếng tiếp theo, cảm nhận hết sức nặng của lời phán quyết mình sắp nói, rồi bổ tay xuống không khí, đanh thép:

    -Tử hình!

    Hình như những bầu máu nóng đã được hâm lên. Cả sự say máu lẫn sự say công lý. Tất cả vỗ tay hưởng ứng rầm rầm.

    Quảng lại dõng dạc:

    -Bản án có hiệu lực ngay sau khi tuyên án!

    Tiếng reo hò tán thưởng khiến toán (5) trưởng phải huơ tay:

    -Khẽ chứ. Khẽ chứ. Trực trại đến thì phiền.

    Như chỉ đợi lệnh tòa, anh thợ điện giơ con chuột về phía sợi dây điện, định gí điện vào nó, thi hành bản án. Có tiếng thét:

    - Dự phiên tòa hôm nay có nhiều bà con người dân tộc. Xin phép cho tôi dịch ra tiếng dân tộc để bà con hiểu.

    Chánh án Quảng nhíu mày như đang phải quyết định một điều hệ trọng lắm:

    -Được. Về nguyên tắc tòa cho phép.

    Thịnh Cốc, người ấy là Thịnh Cốc lĩnh án tù mù (6) đứng lên với giọng tê no (sau này mỗi khi nhắc lại cái đêm thiên tải nhất thì - nghìn năm có một ấy, Quảng lại khẳng định chất giọng Thịnh Cốc lúc đó là chất giọng tê no, cũng như giọng của Quảng khi tuyên án đúng là mi ni nơ trầm hùng ) Thịnh dịch cứ văng ra từng cụm từ đầy hăm dọa:

    -Ngộ tả nỉ cắng xải.

    -Si ẻo cu !

    -Li ảo sư !

    -Treo !

    -Lủng lẳng !

    -Cố sải !

    -Cắng xải !

    -Dâu tí xìn.

    Cười. Cười phát đau cả bụng. Nấc. Đói. Dàn nước mắt. Lại nghe tiếng Chí Sình Quay loáng thoáng:

    -Không piết cứ pắt chước tiếng dân tộc là lại xẻo cu lảo sư treo lủng lẳng là cái gì ớ. . . Ai cũng nói thế ớ. . .

    Đao phủ (anh thợ điện) đứng lênh khênh trên cao tỏ vẻ sốt ruột, cầm mẩu dây có điện 220 vôn giơ lên cùng với con chuột. Con vật mõm nhọn, râu ria, quay đi quay lại nhìn mọi người, mắt nhỏ đen bóng ngơ ngác.

    Lại một ý kiến chính xác không ai bắt bẻ được.

    -Hãy trông bị can. Bị can chưa hiểu gì hết. Xin phép tòa để tôi dịch ra tiếng chuột cho y biết tội lỗi của y và bản án dành cho y.

    Người vừa nói là Hùng. Còn gọi là Hùng Tít, Hùng Chày trong băng ?oCơn lốc đường 5?, án hai mươi gậy, mới chưa ở được một năm, vào tù lần này là lần thứ ba, hoàn toàn xăng pha mi (7), không một người thân thích. Hùng nghiêm nét mặt nhìn quanh cử tọa và nhìn vào con chuột, mồm dẩu ra mổ mổ về phía nó như cố làm cho đồ ngu ấy hiểu được cái họa ghê gớm sắp ập xuống đầu nó:

    -Chít chít. Chút chút. Chụt chụt. Chí chụt. Chụt chít. Chụt chít chụt. Chí chít. Chết.

    Chờ dứt trận cười, anh thợ điện mới ra tay. Phải nói con chuột rất khoẻ. Không ai ngờ con chuột nhỏ mà có sức chịu đựng như vậy. Nó oằn, nó giãy. Nó quàng lên quật xuống. Nó vãi *** vãi đãi. Vãi cả. . . Nhưng khi sợi dây điện dời ra mắt nó lại đã long lanh.

    Cuộc vui không biết còn kéo dài đến bao giờ nếu không có một hồi kẻng vang lên. Kẻng cấm. Đã đến giờ đi ngủ. Đã đến giờ mặc niệm gia đình . Tiếng kẻng làm mọi người ngơ ngác:

    -Đã chín giờ rồi cơ à ?

    -Nhanh quá nhỉ.

    Lần đầu tiên trong tù thời gian trôi đi nhanh. Phiên tòa vội giải tán. Ruổm nhận lại con chuột còn sống nguyên tuy đã mệt lử và một véo thuốc lào to bằng quả cau, trả vào suất thuê con chuột.

    Mọi người vội mắc màn. Rồi chen chúc xô đẩy nhau trong nhà mét. Và chui vào màn. Đèn điện vụt tắt tối om nhưng niềm vui vẫn theo vào tận trong màn. Những tiếng cười khe khẽ trong bóng đêm:

    -Hùng ơi. Mày học tiếng chuột bao giờ đấy ?

    -Công nhận con ấy khỏe thật. Mấy lần đã tưởng con ấy chết hẳn. Thế mà lại giãy.

    -Đ. mẹ. Nó phụt *** vào giữa mặt con nhà Thịnh Cốc.

    -Ruổm ơi. Vứt đi thôi. Chuột chạy điện ăn vào ung thư đấy.

    Im lặng lâu. Tưởng đã ngủ cả.

    Lại tiếng thì thào:

    -Cứ thấy cái gì trăng trắng tia ra. Không phải n ư ớc đ á i. Không phải c ứt. Kinh thật đấy.

    -Nó lại nghĩ ra Chí Văn Chuột là cháu ruột Chí Sình Quay thì thánh thật.

    Và tiếng cười khinh khích cố nén.

    Đêm nay khi đi ngủ người ta không mặc niệm tới gia đình.

    Đêm nay người ta chìm vào giấc ngủ với những điều buồn cười và thích thú đến thế.

    (Hết)
    Chú thích
    (1) nhà xí làm ngay trong buồng giam
    (2) ăn cắp
    (3) bắt nó đi lao động khổ sai
    (4) tiếp tế
    (5) một đơn vị lao động trong tù
    (6) tập trung cải tạo
    (7) không gia đình, tác phẩm nối tiếng của Héc-tô Ma-lô



    sonj



    Được sonj sửa chữa / chuyển vào 13:37 ngày 09/01/2003
  2. sonj

    sonj Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/04/2002
    Bài viết:
    98
    Đã được thích:
    0

    Post cái truyện này đã lâu mà không thấy bác nào có ý kiến gì.
    Hơi chán nhưng cũng hiểu.


    sonj

  3. home_nguoikechuyen

    home_nguoikechuyen Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    15/05/2002
    Bài viết:
    3.846
    Đã được thích:
    7
    Về vấn đề post các truyện ngắn thì theo mình nghĩ chúng ta nên xem xét lại. Về web bây giờ, các web có đăng truyện ngắn có thể nói là thư viện truyện ngắn bây giờ nhiều lắm, kể đên cũng hơn 30 trang. Trang nào cũng có vô số truyện ngắn , dọc không xuể. Vì vậy truyệ post lên đây là không nên.Vừa mất thời gian, mà cũng ít người đọc, bàn luận. Chúng ta nên để thời gian đi xâu vào các bài viết thì hay hơn
    ------------------------------------
    Có khi mưa ngoài trời là giọt nước mắt em.
  4. latrung

    latrung Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    06/05/2002
    Bài viết:
    694
    Đã được thích:
    0
    Không ai trả lời,thật là đáng buồn cho BNT,trong tác phẩm của ông,con người như những con vật bị đem ra làm thử nghiệm .làm hiến tế,làm vật để trấn áp,trong nhà tù làm cho con ngưòi bị huỷ hoại dần dần,nó giết anh khi anh còn sống,vì một bài thơ vu vơ,một đoạn văn nhạy cảm.cả cuộc đời của một con người phải hứng chịu bao nhiêu đau thương,những đau thương tính bằng máu và nước mắt.
    Con chuột trên kia hạnh phúc hơn một con người vì còn được cái quyền đứng trước vành móng ngựa,còn mong được cái án rõ ràng .Có những kẻ cố tình trốn khỏi trại giam để được từ án tập trung ngưòi ta xử thành tội trốn trại...
    Nhiều năm trôi qua,đến tận bây giờ người ta vẫn né tránh sự thật,ngưòi ta tào lao về những thứ văn chương quý phái,người ta tôn nhau lên,lăng xê cho nhau,thằng này viết được,thằng kia viết khá.Nhưng những tác phẩm viết từ máu này cố tình bị lãng quên.
    Chỉ vì một vốc ớt dại,một mạng ngưòi đã ra đi.Thật đau đớn khi nghe BNT nói,cuộc sống con ngưòi vốn rất quý,cái hành tinh bỗng nhiên tồn tại trong hàng tỉ hành tinh đã là một sác xuất cực kỳ hiếm,một con người được sinh ra trong hàng tỉ sự sống trong hành tinh đó,thế mà mạng họ như rơm cỏ..................
    Tôi sẽ bàn với bạn sonj à
  5. latrung

    latrung Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    06/05/2002
    Bài viết:
    694
    Đã được thích:
    0
    Ông Thưởng ôm lấy hắn :
    _Cuộc đời là thế đấy,ai cũng hiểu anh bị oan khuất,nhưng có ai dám cứu anh.Tôi cũng là một thằng hèn.Tôi thật lòng muốn guíp đỡ anh.Thằng Khuổng không nói làm gì.Đây là chủ trưong của ông Trần,của lãnh đạo thành phố,...(trích trang 357 tập 2 Chuyện kể năm 2000 NXB thanh niên)

    ------------------------------------------------------
    Bùi Ngọc Tấn quả là một nhà văn dũng cảm,ông khảng khái vạch rõ sự hèn hạ và những mưu mô xô đẩy một số phận vào tận cùng đen tối bằng những thứ ngôn từ đơn giản ,không hoa lá,không mỹ miều, vả lại chất văn này là phù hợp nhất với những nhân vật và cốt truyện đẫm nước mắt.Đọc BNT thấy số phận con người thật nhỏ nhoi và bạc bẽo.Nhưng chất nhân văn,tình người lại thể hiện ở những nguwòi tù tập trung,tù hình sự những Thông cháy ,Giang sống đầy ân tình ,nghĩa khí bất khuất và can trường.Trong lúc cuộc đời bạc đãi và hắt hủi họ vẫn nâng niu ,trân trọng nhau.Già Gọi một con người đã từng dạo bước khắp Châu Âu,ngừơi đã dám thách thức sự bất công << xin được quăng lên rừng cho hổ báo ăn thịt hay vứt xuống sông trầm hà đáy biển nếu như có tội>>.Ở nơi ngưòi ta chơi nhau bằng chữ,những câu chữ khi hiện trên hồ sơ huỷ hoại cả một kiếp người và thân nhân họ,cái khái niệm chung chung lập trường không vững làm cho những kẻ đã một lòng một dạ cầm súng đánh đuổi bọn thực dân Phápcống hiến tuổi trẻ ,không ngại máu xương hiến thân cho tổ quốc trở thành kẻ tù đày nơi rừng sâu,núi thẳm..............
  6. thaihonganh

    thaihonganh Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    19/10/2002
    Bài viết:
    465
    Đã được thích:
    0
    ................................................................................................................
    õ?oõ?Ư.Hỏn 'i làm cạng anh em tạ, mỏằ?t mỏằi, buỏằ"n bÊ, và không nghâ tỏằ>i ngày vỏằ. Hỏằ là nhỏằng tạ không Ăn. Hỏằ 'i tỏưp trung cỏÊi tỏĂo. Ngặỏằi mỏằTt lỏằ?nh, ngặỏằi hai lỏằ?nh, ngặỏằi ba lỏằ?nh. Nhiỏằu ngặỏằi tỏằ>i sĂu, bỏÊy lỏằ?nh. Mỏằ-i lỏằ?nh ba nfm. Theo phĂp luỏưt hỏằ chặa tỏằ>i mỏằâc phỏÊi xỏằư, chặa tỏằ>i mỏằâc phỏÊi truy tỏằ', ra tòa. Hỏằ chỏằ? bỏằi ngặỏằi, có thỏằf tỏĂm chia xÊ hỏằTi ra làm ba loỏĂi ('ỏng cỏƠp). Trong mỏằTt xÊ hỏằTi vfn minh, chỏằ? có tạ hơnh sỏằ. Trong mỏằTt xÊ hỏằTi õ?okâm vfn minh hặĂnõ?, có tạ hơnh sỏằ và tạ chưnh trỏằ 'ỏằông nói là phỏĂm tỏằTi loỏĂi gơ). Nói theo kiỏằfu bơnh dÂn là õ?o'i hỏằc tỏưp mút mạaõ?; nói theo nhà vfn Bại Ngỏằc TỏƠn là õ?ongày vỏằ cỏằĐa anh tạ tỏưp trung cỏÊi tỏĂo nào ai biỏt 'ặỏằÊcõ?.
    CĂi õ?onào ai biỏt 'ặỏằÊcõ? ỏƠy 'Ê làm dang dỏằY cuỏằTc 'ỏằi cỏằĐa biỏt bao ngặỏằi vỏằÊ, 'Ê làm hâo hon gan ruỏằTt cỏằĐa biỏt bao bà mỏạ già, 'Ê làm khô cỏn tuỏằ.i thặĂ cỏằĐa biỏt bao 'ỏằâa trỏằ, 'Ê bóp chỏt tặặĂng lai cỏằĐa biỏt bao thanh niênõ?Ư
    õ?oCon chuỏằTt kia hỏĂnh phúc hặĂn mỏằTt con ngặỏằiõ? không chỏằ? õ?ovơ còn 'ặỏằÊc cĂi quyỏằn 'ỏằâng trặỏằ>c vành móng ngỏằaõ?, mà còn vơ khỏằi phỏÊi 'au nỏằ-i 'au cỏằĐa ngặỏằi thÂn cỏằĐa mơnh ỏằY nhà 'ang tỏằông ngày tỏằông giỏằ buỏằ"n khỏằ. lo nghâ vỏằ nó.
    THÁI Hỏằ'NG ANH.
  7. latrung

    latrung Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    06/05/2002
    Bài viết:
    694
    Đã được thích:
    0
    Nằm sấp trong buồng giam, nhìn qua cửa sổ ra sân, hắn thấy ông Thanh Vân thật buồn cười: ông ta cố làm cho mình thành một nhà tư tưởng. Một lần ông chậm rãi, đếm bước ngay sát cửa sổ, hắn ngã người: Qnyển sách áp vào ngực ông Thanh Vân là quyển Hoá học lớp 10. Ông ta lại đang làm ra mình là một nhà trí thức. Ông có thể là một người hiền lành, chất phác, cày ruộng giỏi, thương người, nhưng ông cố tỏ ra từng trải, có quyền lực. Chưa đủ, ông còn muốn mọi người biết là mình có tri thức, phải phục tùng mình tuyệt đối.
    Hắn đã phục tùng ông Thanh Vân. Nhưng phục ông thì không. Không bao giờ. Hắn thương hại sự nghèo nàn của ông. căm giận sự độc ác của ông. Sau này khi được tự do, hắn nghĩ về ông có độ lượng hơn: ông ta cũng chỉ là nạn nhân, là sản phẩm của một hoàn cảnh, một chính sách, đang hoàn thiện mình để sống trong những điều kiện mới.
    :

    -----------------------------------------------------------------------------
    Ông Thanh Vân,con người hiện thân cho một thế lực,nếu đem câu,nhiệt tình cộng với ngu dốt để so sánh con người này thì quả đáng sợ cho những kẻ lầm lỗi( theo quan điểm của một số giai cấp)phải chịu những lời ,những phương pháp giáo dục của ông.Nhưng nhân vật Tuấn có cái nhìn sâu sắc,anh hiểu và thương hại cho những kẻ mù quáng làm đồ tể mà cứ nghĩ rằng mình đang phụng sự cái gì đó cao cả.Mông muội và u mê,những con người như Thanh vân cứ luôn tự hào rằng mình là một vĩ nhân,hình như những loại người này khi đứng được vào hàng ngũ của một giai cấp hay thế lực nào đó đều tự cho mình là một vĩ nhân,và họ cho rằng tất cả những kẻ không nhìn như họ là những kẻ phá hoại cần phải hành hạ cho kẻ thù phải mất hết ý chí,tiêu tan nghị lực.......
  8. latrung

    latrung Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    06/05/2002
    Bài viết:
    694
    Đã được thích:
    0
    [b] Từ chỗ tận cùng xã hội này, mình đã thấy tận cùng của cái phi lý. Đúng như Lượng nói: Nếu như bây giờ được tha về nhà, có tiếng gõ cửa, ra mở, thấy có một người tự xưng là Giời thì cũng chẳng có gì ngạc nhiên. Cứ việc mời Giời vào uống chè mà không phải băn khoăn. Mọi việc đều có thể xảy ra. Sao lại không có một ông Giời xuống uống chè với mình được. Cân nó vẫn còn cầu nguyện. Nó dọn mình trước Chúa. Nó có một niềm tin vào Chúa. Còn mình chẳng biết tin vào đâu nữa?. Sung sướng thay những kẻ có lòng tin?. Đó là một câu phương ngôn Pháp. [/b]
    -------------------------------------------------------
    Không còn niềm tin,chúng ta sẽ sống ra sao nếu không có niềm tin,những kẻ chất chứa đầy tội lỗi khi bị đầy xuống tầng thứ 19 của địa ngục còn hy vọng khi qua được sẽ đầu thai trở lại.Họ chấp nhận sự phi lý đến tột cùng ,cái điều không thể bao giờ xảy ra ,nhất là trong những con người được giác ngộ dưới ánh sáng duy vật biện chứng của Mác,một nhân vật chỉ có trong truyện cổ tích như ông Giời,nếu như có gõ cửa thì cũng chẳng có gì băn khoăn chi tiết này thật vừa bi vừa hài.Phải chăng họ bi quan,vâng đang sống an bình,bỗng dưng không hiểu mình bị tội gì sa luôn vào tù ngục,có đi hỏi nơi đâu thì cũng như đi hỏi bức tường,người ta khuyên anh hối cải,nhưng cũng chẳng nói rõ anh làm gì mà phải hối cải...anh chỉ là con tốt trong bàn cờ,một con tốt khi người ta dí sang sông để thử nghiệm một chiến lược,anh không quay về được,cho dù đó là nước cờ sai.Trong nhà tù V.Q của BNT có bao nhiêu con tốt như vậy?,những con tốt có mẹ già ,có vợ tảo tần ,có con thơ dại.
  9. nguoicuoicung

    nguoicuoicung Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/07/2002
    Bài viết:
    1.459
    Đã được thích:
    0
    Chú SONJ biến đâu rồi nhỉ?
  10. sonj

    sonj Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/04/2002
    Bài viết:
    98
    Đã được thích:
    0

    Thấy các bác bình hay quá nên chẳng dám thò cổ vào.Kiến văn nông cạn chỉ dám bỏ công kì cạch post cái truyện mà em nghĩ chắc ít bác được đọc lên thôi.Các bác cho vài nhời là em đã thấy mừng rồi.
    Thực ra,càng đọc nhiều lại càng thấy bi quan.Đúng là cái thân người cỏ rác thật.Làm thằng ngu có khi lại sướng.
    Mời các bác tiếp tục thảo luận.Em xin rửa tai lắng nghe.

    Dù trần thế tối tăm như hầm mộ
    Tôi vẫn yêu sao sự khủng khiếp này


    sonj

Chia sẻ trang này