1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Nhạc nhẽo...và những điều vớ vẩn vặt vãnh

Chủ đề trong 'Văn học' bởi IronWill, 07/02/2004.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. IronWill

    IronWill Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/02/2003
    Bài viết:
    795
    Đã được thích:
    0
    Cuối cùng, thì tôi cũng đã già. 50 tuổi, 60 tuổi, 70 tuổi, những giới hạn ấy ko còn ý nghĩa khi chúng cùng là những tuổi tác đã lớn, và cùng dành cho những người đã đi những bước đường dài. Thế thì, tóm lại, tôi già. Và tôi bằng lòng với việc ấy. Khi trước, tôi vẫn mong muốn mình sẽ già đi. Ko hiểu sao tôi cứ nghĩ rằng khi đã già, tôi sẽ làm được nhiều thứ hơn, hay nói cách khác, tôi sẽ thực sự làm hơn. Tôi đã không sai lầm. Không sai lầm khi chọn tuổi già để sống, ko sai lầm khi chuyển đến thành phố nhỏ này, không sai lầm khi chọn nghề bán những cây đàn cũ trong một cửa hiệu xập xệ để sống. Sống. (Tuỳ bạn muốn hiểu thế nào thì hiểu)
    Cửa hiệu có vài, hay hơn chục cây đàn, tôi ko nhớ rõ lắm; vì thực tình tôi chẳng đếm bao giờ. Tất cả chúng đều đã qua sử dụng, có ít, có nhiều, có mới hơn, có cũ hơn. Bằng cách nào đó, chúng lưu lạc đến cửa hiệu của tôi, bạc phếch, bám đầy bụi, gỉ hoen. Tôi tỉ mẩn lau thật sạch sẽ từng kẽ nhỏ, thay bộ dây mới, lau trơn những chốt gỉ và treo chúng lên. Nhưng không bao giờ tôi đem một cây đàn đi quét lại vecni, những thớ gỗ nhàn nhạt màu luôn ghi trên nó những bản nhạc đã được chơi, và tôi muốn thấy lại chúng nguyên vẹn.
    Cậu ấy đến cửa hiệu lúc khoảng hơn 2h chiều. Tôi nhớ rõ lắm, vì ít ai quan tâm đến đàn đóm vào cái giờ ấy. Trời nắng và im ắng lắm, cả xanh nữa, bảng lảng cái không khí lững lờ đầy ẩn giấu. Những ngón tay dài dịu dàng, khuôn mặt gầy, cậu ấy lơ đãng nhìn những cây đàn, lấy một vài cây cần dài xuống đánh thử. Nhưng tôi cảm giác rất rõ ràng là cậu ấy sẽ không mua, đó không phải là cách người ta mua đàn, nó chỉ như một cuộc đi dạo nhỏ. Tôi cảm thấy dễ chịu khi nhìn người khác làm những việc hầu như không mục đích như thế. Không hỏi han, cậu ấy bước ra cửa, nói khẽ như buông
    - Cám ơn bác
    Tôi mỉm cười.
    Công việc cứ trôi đi bình thản lặng lẽ như thế, những cây đàn đến rồi đi, rơi vào tay người này người khác; chỉ gợi nhớ trong tôi những bản nhạc thấm vào thớ gỗ.
    Cậu ấy quay lại cũng vào một buổi chiều, với lấy cây đàn tôi treo áp vào giá sách. Đó là cây đàn nhỏ, một dạng đàn folk với những khuông xinh xắn, nước gỗ sơn đã tróc hết màu. Cậu chơi vài nốt, và tôi đọc được đó là bài hát đã từng được chơi từ rất lâu trên cây đàn ấy; cõ lẽ từ khi nó còn treo mới cứng trong một cửa hiệu sáng choang các loại nhạc cụ; những nốt nhạc ghi một vết mờ màu hồng sẫm, chìm ẩn sâu trong thân đàn. Những ngón tay rất dịu dàng.... và cậu ấy chuyển sang chơi một bài hát khác
    When you have no light to guide you
    And no one to walk to walk beside you
    I will come to you
    Oh I will come to you
    When the night is dark and stormy
    You won''t have to reach out for me
    I will come to you
    Oh I will come to you

    Và tôi thấy, tôi thấy những dấu vết thời gian trên cây đàn chạy đi, những bản nhạc nhiều màu sắc mất dần; tất cả những gì còn lại là bài hát cậu ấy vừa hát xong, bằng một màu đỏ rực rỡ.
    Ngồi lặng lẽ bên cây đàn, rồi cậu ấy lại treo nó về chỗ cũ, bước ra cửa:
    - Cám ơn bác
    Ngập ngừng, cậu khẽ quay lại
    - Cháu phải đi đã, nhưng cháu sẽ quay lại để lấy cây đàn ấy; nhưng chưa phải bây giờ.
    Tôi hiểu, tôi thực sự hiểu, cậu bé ạ
    When you have no light to guide you
    And no one to walk to walk beside you
    I will come to you
    Oh I will come to you
    When the night is dark and stormy
    You won''t have to reach out for me
    I will come to you
    Oh I will come to you
    Sometimes when all your dreams may have seen better days
    And you don''t know how or why, but you''ve lost your way
    Have no fear when your tears are fallin''
    I will hear your spirit callin''
    And I swear I''ll be there come what may
    ''Cause even if we can''t be together
    We''ll be friends now and forever
    And I swear that I''ll be there come what may
    When the night is dark and stormy
    You won''t have to reach out for me
    I will come to you
    Oh I will come to you
    We all need somebody we can turn to
    Someone who''ll always understand
    So if you feel that your soul is dyin''
    And you need the strength to keep tryin''
    I''ll reach out and take your hand
    " Tớ sẽ vẫn đi bên cạnh bạn ... "
  2. Rosebaby

    Rosebaby Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    09/12/2002
    Bài viết:
    792
    Đã được thích:
    0
    Chưa bao giờ có cảm giác nhớ nhung một điều gì đó tha thiết và buồn tuyệt đẹp đến thế khi nghe Em còn nhớ hay em đã quên . Buổi sáng đó, đang ngon giấc thì bạn thật xưa cũ đánh thức bằng một lời dụ dỗ thật trong lành. Quán cafe trong Sài Gòn đa số có không gian rộng và tràn đầy hoa lá cỏ. Trời không nắng, không mưa, mà nửa chừng muốn nắng, nửa chừng muốn mưa, tạo nên cái ẩm ướt hiếm hoi và mát lạnh.
    Ngày xưa, đã có lần bạn trở thành nhân vật của tôi trong một câu chuyện lãng đãng. Ai nghĩ rằng mình lại gặp nhau giữa Sài Gòn và nối lại những buổi cafe đầy suy tưởng. Sài Gòn chẳng vồ vập ai mà cũng chẳng thờ ơ lạnh nhạt với ai, thế rồi chúng ta cũng dừng chân ở đó. Cũng dần thân quen với những con đường chợt mưa chợt nắng, những vòm me xanh đến mức làm ta nghẹn ngào... Không yêu như đã từng yêu một nơi nào đó, nhưng đủ để thấy lòng cuộn lên da diết khi nghe: Em còn nhớ hay em đã quên.
    Rồi một hôm, tôi nghĩ rằng tin nhắn này đi lạc: "Tôi lại đang cafe 1 mình, em đang làm gì đó?" "Tôi chúc em ngủ ngon..." Nhưng không, bạn nói có lần tôi thổ lộ rằng tôi rất thích đọc truyện có nhân vật nam xưng tôi - em với nhân vật nữ, hay ở ngoài đời cũng thế... Và bạn đang biến chúng ta thành nhân vật trong một câu chuyện vui hơn hay buồn đi? Đừng nhé, hãy cứ là những gì xưa cũ, như 6 năm về trước, lạ lùng và thú vị. Để mỗi sáng chủ nhật, nếu có đi cafe với nhau, thì tôi lại tìm lại được cảm giác nhớ nhung một điều gì đó tha thiết và buồn tuyệt đẹp, như buổi sáng tinh khôi đã vừa trôi qua.
  3. Rosebaby

    Rosebaby Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    09/12/2002
    Bài viết:
    792
    Đã được thích:
    0
    Chưa bao giờ có cảm giác nhớ nhung một điều gì đó tha thiết và buồn tuyệt đẹp đến thế khi nghe Em còn nhớ hay em đã quên . Buổi sáng đó, đang ngon giấc thì bạn thật xưa cũ đánh thức bằng một lời dụ dỗ thật trong lành. Quán cafe trong Sài Gòn đa số có không gian rộng và tràn đầy hoa lá cỏ. Trời không nắng, không mưa, mà nửa chừng muốn nắng, nửa chừng muốn mưa, tạo nên cái ẩm ướt hiếm hoi và mát lạnh.
    Ngày xưa, đã có lần bạn trở thành nhân vật của tôi trong một câu chuyện lãng đãng. Ai nghĩ rằng mình lại gặp nhau giữa Sài Gòn và nối lại những buổi cafe đầy suy tưởng. Sài Gòn chẳng vồ vập ai mà cũng chẳng thờ ơ lạnh nhạt với ai, thế rồi chúng ta cũng dừng chân ở đó. Cũng dần thân quen với những con đường chợt mưa chợt nắng, những vòm me xanh đến mức làm ta nghẹn ngào... Không yêu như đã từng yêu một nơi nào đó, nhưng đủ để thấy lòng cuộn lên da diết khi nghe: Em còn nhớ hay em đã quên.
    Rồi một hôm, tôi nghĩ rằng tin nhắn này đi lạc: "Tôi lại đang cafe 1 mình, em đang làm gì đó?" "Tôi chúc em ngủ ngon..." Nhưng không, bạn nói có lần tôi thổ lộ rằng tôi rất thích đọc truyện có nhân vật nam xưng tôi - em với nhân vật nữ, hay ở ngoài đời cũng thế... Và bạn đang biến chúng ta thành nhân vật trong một câu chuyện vui hơn hay buồn đi? Đừng nhé, hãy cứ là những gì xưa cũ, như 6 năm về trước, lạ lùng và thú vị. Để mỗi sáng chủ nhật, nếu có đi cafe với nhau, thì tôi lại tìm lại được cảm giác nhớ nhung một điều gì đó tha thiết và buồn tuyệt đẹp, như buổi sáng tinh khôi đã vừa trôi qua.
  4. amyso

    amyso Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/11/2003
    Bài viết:
    686
    Đã được thích:
    0
    Colour my rainbow in blue
    Take me to much better places
    Baby come over and take me in your arms
    Let me be there and aware of your charmes
    Colour my rainbow please do
    And I follow you
    Why...
    Do I get lonesome when you''''re far away
    For just one day
    Why...
    Please tell me why
    I got to know I won''''t let go
    Colour my rainbow in blue...
    Some...
    Are about to run away when times get rough
    I need your love
    Stay...
    Please stay with me
    Until the end my friend
    Colour my rainbow in blue
    Take me to much better places
    Baby come over and take me in your arms
    Let me be there and aware of your charmes
    Colour my rainbow please do
    And I follow you
  5. amyso

    amyso Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/11/2003
    Bài viết:
    686
    Đã được thích:
    0
    Colour my rainbow in blue
    Take me to much better places
    Baby come over and take me in your arms
    Let me be there and aware of your charmes
    Colour my rainbow please do
    And I follow you
    Why...
    Do I get lonesome when you''''re far away
    For just one day
    Why...
    Please tell me why
    I got to know I won''''t let go
    Colour my rainbow in blue...
    Some...
    Are about to run away when times get rough
    I need your love
    Stay...
    Please stay with me
    Until the end my friend
    Colour my rainbow in blue
    Take me to much better places
    Baby come over and take me in your arms
    Let me be there and aware of your charmes
    Colour my rainbow please do
    And I follow you
  6. IronWill

    IronWill Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/02/2003
    Bài viết:
    795
    Đã được thích:
    0
    Bây giờ thì tớ biết cái cây đàn nhỏ xinh ấy gọi là ukulele
  7. IronWill

    IronWill Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/02/2003
    Bài viết:
    795
    Đã được thích:
    0
    Bây giờ thì tớ biết cái cây đàn nhỏ xinh ấy gọi là ukulele
  8. IronWill

    IronWill Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/02/2003
    Bài viết:
    795
    Đã được thích:
    0
    ko paste đc, bỏ vậy
    Được IronWill sửa chữa / chuyển vào 00:32 ngày 26/10/2004
  9. IronWill

    IronWill Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/02/2003
    Bài viết:
    795
    Đã được thích:
    0
    ko paste đc, bỏ vậy
    Được IronWill sửa chữa / chuyển vào 00:32 ngày 26/10/2004
  10. IronWill

    IronWill Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/02/2003
    Bài viết:
    795
    Đã được thích:
    0
    Tặng Greenaholic, người yêu các trận chiến
    và tặng SkypeTalk, người yêu các tình yêu
    Travellin Soldier
    Dixie Chicks
    Two days past eighteen
    He was waitin'' for the bus in his army greens
    Sat down in a booth a café there
    Gave his order to the girl with a bow in her hair
    He''s a little shy so she gave him a smile
    And he said ''would you mind sittin'' down for a while
    And talkin'' to me I''m feelin'' a little low
    She said I''m off in an hour and I know where we can go''
    So they went down and they sat on the pier
    He said ''I bet you got a boyfriend but I don''t care
    I''ve got no one to send a letter to
    Would you mind if I sent one back here to you?''
    I cried
    ''Never gonna hold the hand of another guy
    Too young for him they told her
    Waitin'' for the love of a travelin'' soldier
    Our love will never end
    Waitin'' for the soldier to come back again
    Never more to be alone
    When the letter says a soldier''s comin home''
    So the letters came
    From an army camp
    In California then Vietnam
    And he told her of his heart
    It might be love
    And all of the things he was so scared of
    Said ''when it''s gettin kinda rough over here
    I think about that day sittin'' down at the pier
    And I close my eyes and see your pretty smile
    Don''t worry but I won''t be able to write for a while''
    I cried
    ''Never gonna hold the hand of another guy
    Too young for him they told her
    Waitin'' for the love of a travelin'' soldier
    Our love will never end
    Waitin'' for the soldier to come back again
    Never more to be alone
    When the letter says a soldier''s coming home''
    One Friday night at a football game
    The Lord''s Prayer said and the anthem sang
    A man said folks ''would you bow your heads
    For the list of local Vietnam dead''
    Cryin'' all alone under the stands
    Was a piccolo player in the marching band
    And one name read and no body really cared
    But a pretty little girl with a bow in her hair
    I cried
    ''Never gonna hold the hand of another guy
    Too young for him they told her
    Waitin'' for the love of a travelin'' soldier
    Our love will never end
    Waitin'' for the soldier to come back again
    Never more to be alone
    When the letter says a soldier''s comin home''

Chia sẻ trang này