1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Nhạc nhẽo...và những điều vớ vẩn vặt vãnh

Chủ đề trong 'Văn học' bởi IronWill, 07/02/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. IronWill

    IronWill Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/02/2003
    Bài viết:
    795
    Đã được thích:
    0
    Cho một chuyện cũ rích và sự hiếu thắng
    Vậy là cô trở về, sau 2 năm ra đi thì sự trở về cũng ko là gì quá mới mẻ. Về, cũng là một bước chân thay đổi; chính thế, nó ko bước lại cái bước đã dẫm, nếu ko muốn nói rằng đó sự thay đổi lớn lao. Thành phố nhỏ vẫn vậy, thường thì ko có khác biệt ở những gì trầm lặng dù bao nhiêu thời gian có qua đi. Gia đình đó, bạn bè đó, như những cái bóng ấm áp luồn vào cô, tĩnh tại nép trong góc tối dưới ánh sáng hừng hực của cái náo nhiệt cô vẫn sải chân bước qa.
    ( vào lớp! 2b cont. )
    fly... fly... fly... i'm flying to da 'skai
    from my dipblucee
    aut of thiz 'mesi world....
    ....with little Amigrurt
  2. Zdreamer

    Zdreamer Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/06/2003
    Bài viết:
    2.582
    Đã được thích:
    1
    Có lần, tôi nhìn thấy nỗi buồn ở những cọng khói bay lên từ những ngón tay gầy của tri kỷ. Tôi đưa tay ra, định bắt lấy, nhưng nỗi buồn vụn bay mất.
    Khi tôi một mìnhđi dọc con phố những ngày rét cuối với những phiên hành trình bất định, tôi nhìn thấy nỗi buồn phả ra từ hơi rượu ven đường. Lúc đó, tôi thèm được hút một điếu thuốc.
    Tri kỷ bảo: Bỏ thuốc rồi nỗi buồn sẽ đi, vì nỗi buồn, xét cho cùng, tồn tại và mong manh như khói...
    Hơn một tháng nay, tri kỷ không còn hút thuốc. Hai chúng tôi bận rộn không sắp xếp nổi một bữa cơm trưa cùng nhau. Tôi chưa nhìn thấy nỗi buồn đi khỏi những ngón tay gầy của tri kỷ. Tôi lại muốn đi...
    Tri kỷ nhắc: "Có khi ngồi yên, thấy ta bé thơ đi mỗi ngày. Có khi cuồng chân, đi những chuyến đi lần cuối" không đủ để cản bước...Và nỗi buồn, lại quay về với dáng vẻ mong manh trên tàn thuốc vừa rơi nơi tay gầy tri kỷ...
    Người Đi Hành Hương Trên Đỉnh Núi
    Chiều lên chiều lên,
    Người vẫn âm thầm gõ buồn gót chân
    Người đi hành hương về đồi núi xa
    Người đi vẫn đi, chiều qua vẫn qua
    Chiều đã chiều hôm
    Người vẫn âm thầm gõ buồn gót chân
    Người đi hành hương buồn đời viễn vông
    Còn ai nhớ mong, còn ai nhớ mong
    ÐK:
    Người đi hành hương mịt mù lối sương
    Người đi hành hương nhớ phố nhớ phường
    Người đi một mình, đồi dốc nghiêng xuống
    Người đi một mình, vực sâu gọi tên
    Còn đây bão lên, còn đây dấu chân
    Người đi một mình và hát lời gió
    Người đi một mình chìm sâu lời ca
    Còn đây bão qua, còn đây giấc mơ.
    Ðồi đêm mù sương
    Người chẳng quay về, ngại ngùng chiếu chăn
    Người đi hành hương sợi buồn vấn quanh
    Vực sâu đá lăn, gọi tên nhớ em.
    Còn đêm mù sương
    Người chẳng quay về ngại buồn chiếu chăn
    Người đi hành hương hằn sâu vết nhăn
    Một mai đã quên, buồn ơi đã quên.

  3. Zdreamer

    Zdreamer Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/06/2003
    Bài viết:
    2.582
    Đã được thích:
    1
    Có lần, tôi nhìn thấy nỗi buồn ở những cọng khói bay lên từ những ngón tay gầy của tri kỷ. Tôi đưa tay ra, định bắt lấy, nhưng nỗi buồn vụn bay mất.
    Khi tôi một mìnhđi dọc con phố những ngày rét cuối với những phiên hành trình bất định, tôi nhìn thấy nỗi buồn phả ra từ hơi rượu ven đường. Lúc đó, tôi thèm được hút một điếu thuốc.
    Tri kỷ bảo: Bỏ thuốc rồi nỗi buồn sẽ đi, vì nỗi buồn, xét cho cùng, tồn tại và mong manh như khói...
    Hơn một tháng nay, tri kỷ không còn hút thuốc. Hai chúng tôi bận rộn không sắp xếp nổi một bữa cơm trưa cùng nhau. Tôi chưa nhìn thấy nỗi buồn đi khỏi những ngón tay gầy của tri kỷ. Tôi lại muốn đi...
    Tri kỷ nhắc: "Có khi ngồi yên, thấy ta bé thơ đi mỗi ngày. Có khi cuồng chân, đi những chuyến đi lần cuối" không đủ để cản bước...Và nỗi buồn, lại quay về với dáng vẻ mong manh trên tàn thuốc vừa rơi nơi tay gầy tri kỷ...
    Người Đi Hành Hương Trên Đỉnh Núi
    Chiều lên chiều lên,
    Người vẫn âm thầm gõ buồn gót chân
    Người đi hành hương về đồi núi xa
    Người đi vẫn đi, chiều qua vẫn qua
    Chiều đã chiều hôm
    Người vẫn âm thầm gõ buồn gót chân
    Người đi hành hương buồn đời viễn vông
    Còn ai nhớ mong, còn ai nhớ mong
    ÐK:
    Người đi hành hương mịt mù lối sương
    Người đi hành hương nhớ phố nhớ phường
    Người đi một mình, đồi dốc nghiêng xuống
    Người đi một mình, vực sâu gọi tên
    Còn đây bão lên, còn đây dấu chân
    Người đi một mình và hát lời gió
    Người đi một mình chìm sâu lời ca
    Còn đây bão qua, còn đây giấc mơ.
    Ðồi đêm mù sương
    Người chẳng quay về, ngại ngùng chiếu chăn
    Người đi hành hương sợi buồn vấn quanh
    Vực sâu đá lăn, gọi tên nhớ em.
    Còn đêm mù sương
    Người chẳng quay về ngại buồn chiếu chăn
    Người đi hành hương hằn sâu vết nhăn
    Một mai đã quên, buồn ơi đã quên.

  4. hichichuhu

    hichichuhu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/11/2003
    Bài viết:
    55
    Đã được thích:
    0

    Tình yêu là cái gì đó, không giải thích được. tôi không biết vì sao tôi yêu em, tôi cũng không biết vì sao tôi quên em. Không phải vì em đẹp, không phải vì em hiểu tôi. Tình yêu chỉ đơn giản là tình yêu thôi.
    Mỗi khi bên em, mọi rắc rối dường như không còn tồn tại, chỉ có em, mình em thôi. Vậy mà? không hiểu sao tôi lại thế, tôi lại có một người khác, người đó hiểu tôi, thông cảm với tôi, làm những điều mà em không bao giờ làm. Cô ấy làm tôi hạnh phúc, theo đúng nghĩa. Nhưng tại sao, tại sao tôi vẫn luôn nghĩ đến em.
    Bài hát này giai điệu không đủ làm tôi say mê, nhưng lyric của nó khiến tôi nhớ đến em. Dù sao em cũng đã quá xa rồi.
    HOW CAN I TELL HER
    Lobo
    She knows when I''m lonesome, she cries when I''m sad
    She''s up in the good times, she''s down in the bad
    Whenever I''m discouraged, she knows just what to do
    But girl she doesn''t know about you.
    I can tell her my troubles, she makes them all seem right
    I can make up excuses not to hold her at night
    We can talk of tomorrow, I''ll tell her things that I want to do
    But girl how can I tell her about you.
    How can I tell her about you
    Girl please tell me what to do
    Everything seems right whenever I''m with you
    So girl won''t you tell me how to tell her about you.
    How can I tell her I don''t miss her whenever I''m away
    How can I say it''s you I think of every single night and day
    But when is it easy telling someone we''re through
    Ah girl help me tell her about you.
  5. hichichuhu

    hichichuhu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/11/2003
    Bài viết:
    55
    Đã được thích:
    0

    Tình yêu là cái gì đó, không giải thích được. tôi không biết vì sao tôi yêu em, tôi cũng không biết vì sao tôi quên em. Không phải vì em đẹp, không phải vì em hiểu tôi. Tình yêu chỉ đơn giản là tình yêu thôi.
    Mỗi khi bên em, mọi rắc rối dường như không còn tồn tại, chỉ có em, mình em thôi. Vậy mà? không hiểu sao tôi lại thế, tôi lại có một người khác, người đó hiểu tôi, thông cảm với tôi, làm những điều mà em không bao giờ làm. Cô ấy làm tôi hạnh phúc, theo đúng nghĩa. Nhưng tại sao, tại sao tôi vẫn luôn nghĩ đến em.
    Bài hát này giai điệu không đủ làm tôi say mê, nhưng lyric của nó khiến tôi nhớ đến em. Dù sao em cũng đã quá xa rồi.
    HOW CAN I TELL HER
    Lobo
    She knows when I''m lonesome, she cries when I''m sad
    She''s up in the good times, she''s down in the bad
    Whenever I''m discouraged, she knows just what to do
    But girl she doesn''t know about you.
    I can tell her my troubles, she makes them all seem right
    I can make up excuses not to hold her at night
    We can talk of tomorrow, I''ll tell her things that I want to do
    But girl how can I tell her about you.
    How can I tell her about you
    Girl please tell me what to do
    Everything seems right whenever I''m with you
    So girl won''t you tell me how to tell her about you.
    How can I tell her I don''t miss her whenever I''m away
    How can I say it''s you I think of every single night and day
    But when is it easy telling someone we''re through
    Ah girl help me tell her about you.
  6. Rosebaby

    Rosebaby Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    09/12/2002
    Bài viết:
    792
    Đã được thích:
    0
    Are U lonesome tonigh, are U lonesome tonigh? "Sometimes I feel lonesome ra phết..."
    "Elvis Presley hát kinh bỏ cha, làm sao mô phỏng được". Uh, phải rồi, ông ấy hát kinh bỏ cha, nhưng chả cần biết ông ấy hát kinh thế nào, cần gì, chỉ cần nghe cái giọng hồn nhiên, thật thà, dịu dàng của nhóc cất lên giữa đêm khuya thanh vắng, là chị cảm nhận được tận cùng nỗi ấm áp, dịu dàng, sâu lắng, đến mức quên rằng dạo này, đêm nay, giờ này, khoảnh khắc hiện tại, mình đang "lonesome ra phết", đang nhớ những gì vừa mới đi qua, mất đi, vĩnh viễn... Do you miss me tonight? Are you sorry we drifted apart? "Đừng hỏi khi đêm qua anh còn cảm nhận rằng em đã khóc..."
    Is your heart filled with pain, shall I come back again?
    Tell me dear are you lonesome tonight.
    I wonder if you are lonesome tonight
    You know someone said that the world is a stage
    And you must play a part.
    Fate had me playing in love twes my sweet heart.

    Vậy đó, tình yêu, trò chơi, bi kịch... cộng thêm nỗi đau và trừ đi bao nhiêu niềm tin và ước muốn...
    Now the stage is bare and I''m standing there
    With emptiness all around
    And if you won''t come back to me
    Then make them bring the curtain down.

    Elvis Presley dĩ nhiên là kinh rồi, nhưng khi cả ông ta và nhóc cùng song ca, thì kinh nữa, hợp âm ấy đặc biệt lạ lùng, 2 người muốn tôi phải chết lặng đi vì nỗi đớn đau ngọt ngào ấy, mới hài lòng, mới thỏa mãn, phải không?
    Uh, thế nào mà đêm nay lại nổi hứng hát cả Beatles, cả Lobo nữa. Nãy giờ, đã trải qua bao nhiêu cảm giác của tình yêu rồi ấy: Doin'' the best I can, For the good times, Love me tender, If I fell, are U lonesome tonigh, Vincent, How can I tell her, Yesterday, Across universe... Khác gì một đĩa chọn lọc nhỉ? Nhưng đĩa làm sao mà so sánh được với cái skype đêm nay, không đĩa nào so sánh được, không một Elvis Presley, một Lobo, một Beatles nào có được sự dịu dàng chân thành và quan trọng hơn cả là chỉ hát cho một mình chị nghe lúc này, như nhóc, là chính nhóc . Những cú "nhảy bài" và những câu nói xen vào bài hát thật đáng yêu, chị thích thế đấy!
    Có lẽ, ai cũng một lần day dứt hỏi thầm "Are U lonesome tonigh, Do U miss me tonight?"... Cả nhóc, cả ta, cả người ấy của nhóc, người ấy của ta... Và rồi rất muốn trả lời rằng: I miss U miss U everyday, everynight... But the curtain of love, it fell.
    Được Rosebaby sửa chữa / chuyển vào 03:35 ngày 08/05/2004
  7. Rosebaby

    Rosebaby Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    09/12/2002
    Bài viết:
    792
    Đã được thích:
    0
    Are U lonesome tonigh, are U lonesome tonigh? "Sometimes I feel lonesome ra phết..."
    "Elvis Presley hát kinh bỏ cha, làm sao mô phỏng được". Uh, phải rồi, ông ấy hát kinh bỏ cha, nhưng chả cần biết ông ấy hát kinh thế nào, cần gì, chỉ cần nghe cái giọng hồn nhiên, thật thà, dịu dàng của nhóc cất lên giữa đêm khuya thanh vắng, là chị cảm nhận được tận cùng nỗi ấm áp, dịu dàng, sâu lắng, đến mức quên rằng dạo này, đêm nay, giờ này, khoảnh khắc hiện tại, mình đang "lonesome ra phết", đang nhớ những gì vừa mới đi qua, mất đi, vĩnh viễn... Do you miss me tonight? Are you sorry we drifted apart? "Đừng hỏi khi đêm qua anh còn cảm nhận rằng em đã khóc..."
    Is your heart filled with pain, shall I come back again?
    Tell me dear are you lonesome tonight.
    I wonder if you are lonesome tonight
    You know someone said that the world is a stage
    And you must play a part.
    Fate had me playing in love twes my sweet heart.

    Vậy đó, tình yêu, trò chơi, bi kịch... cộng thêm nỗi đau và trừ đi bao nhiêu niềm tin và ước muốn...
    Now the stage is bare and I''m standing there
    With emptiness all around
    And if you won''t come back to me
    Then make them bring the curtain down.

    Elvis Presley dĩ nhiên là kinh rồi, nhưng khi cả ông ta và nhóc cùng song ca, thì kinh nữa, hợp âm ấy đặc biệt lạ lùng, 2 người muốn tôi phải chết lặng đi vì nỗi đớn đau ngọt ngào ấy, mới hài lòng, mới thỏa mãn, phải không?
    Uh, thế nào mà đêm nay lại nổi hứng hát cả Beatles, cả Lobo nữa. Nãy giờ, đã trải qua bao nhiêu cảm giác của tình yêu rồi ấy: Doin'' the best I can, For the good times, Love me tender, If I fell, are U lonesome tonigh, Vincent, How can I tell her, Yesterday, Across universe... Khác gì một đĩa chọn lọc nhỉ? Nhưng đĩa làm sao mà so sánh được với cái skype đêm nay, không đĩa nào so sánh được, không một Elvis Presley, một Lobo, một Beatles nào có được sự dịu dàng chân thành và quan trọng hơn cả là chỉ hát cho một mình chị nghe lúc này, như nhóc, là chính nhóc . Những cú "nhảy bài" và những câu nói xen vào bài hát thật đáng yêu, chị thích thế đấy!
    Có lẽ, ai cũng một lần day dứt hỏi thầm "Are U lonesome tonigh, Do U miss me tonight?"... Cả nhóc, cả ta, cả người ấy của nhóc, người ấy của ta... Và rồi rất muốn trả lời rằng: I miss U miss U everyday, everynight... But the curtain of love, it fell.
    Được Rosebaby sửa chữa / chuyển vào 03:35 ngày 08/05/2004
  8. Zdreamer

    Zdreamer Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/06/2003
    Bài viết:
    2.582
    Đã được thích:
    1
    Tháng 5 đằm nắng. Hứa hẹn nắng sẽ vàng hơn ở phương Nam. Đây là lần thứ mấy hò hẹn? Là lần thứ mấy có kẻ đợi người mong? Lần thứ mấy không thành? Những hẹn hò từ nay khép lại...
    Thì cũng đâu phải lỗi tại mình. Phân trần thế đấy, hiểu không?
    ...Có một lần phương Nam gọi tôi, mấy bữa ấy Bắc còn đương rét. Phương Nam nói gửi nắng, tôi cười. Phương Nam cứ hay mơ mộng vẩn vơ thế. Phương Nam hiền khô...
    ...Hồi mùa thu về, phương Nam gọi, ước một lần được cầm tận tay chùm hoa sữa. Ước một lần được cầm tay tôi. Phương Nam làm tôi nhớ.
    ...Nhưng tôi không cho phép những ý nghĩ của mình được miên man chảy xa rời dòng Anh. Dòng Anh luôn chảy trong tôi, từ ký ức, hiện tại cho đến cả tương lai. Dòng Anh có tiếng tôi ngọt ngào hát từ đầu bến....Một sớm kia xuôi theo dòng em đến, cớ sao Anh chẳng đứng chờ?...Thẳm sâu còn có những vỉa cát và gai nhọn...
    ...Nắng từ Phương Nam dội ra. Hà Nội tràn ngập màu hoàng yến. Nắng vàng em đi đâu mà vội, mà vội nắng vàng ơi...Tôi những muốn ngồi yên, để nghe nắng về thanh thản, để ngắm nắng màu thanh thản...nhưng tự trong tâm như có bao mạch nước muốn dội ra...
    ...Rồi sau tất cả, tôi biết giữa cuộc đời này, tôi đã tự làm tôi cô độc. Kẻ đi suốt một dòng sông đã về phía biển cả, những người đang bước tới thì ...sông đã cạn...Một mình, tôi hát: Nhìn nhau ôi cũng như mọi người, có một dòng sông đã qua đời...
  9. Zdreamer

    Zdreamer Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/06/2003
    Bài viết:
    2.582
    Đã được thích:
    1
    Tháng 5 đằm nắng. Hứa hẹn nắng sẽ vàng hơn ở phương Nam. Đây là lần thứ mấy hò hẹn? Là lần thứ mấy có kẻ đợi người mong? Lần thứ mấy không thành? Những hẹn hò từ nay khép lại...
    Thì cũng đâu phải lỗi tại mình. Phân trần thế đấy, hiểu không?
    ...Có một lần phương Nam gọi tôi, mấy bữa ấy Bắc còn đương rét. Phương Nam nói gửi nắng, tôi cười. Phương Nam cứ hay mơ mộng vẩn vơ thế. Phương Nam hiền khô...
    ...Hồi mùa thu về, phương Nam gọi, ước một lần được cầm tận tay chùm hoa sữa. Ước một lần được cầm tay tôi. Phương Nam làm tôi nhớ.
    ...Nhưng tôi không cho phép những ý nghĩ của mình được miên man chảy xa rời dòng Anh. Dòng Anh luôn chảy trong tôi, từ ký ức, hiện tại cho đến cả tương lai. Dòng Anh có tiếng tôi ngọt ngào hát từ đầu bến....Một sớm kia xuôi theo dòng em đến, cớ sao Anh chẳng đứng chờ?...Thẳm sâu còn có những vỉa cát và gai nhọn...
    ...Nắng từ Phương Nam dội ra. Hà Nội tràn ngập màu hoàng yến. Nắng vàng em đi đâu mà vội, mà vội nắng vàng ơi...Tôi những muốn ngồi yên, để nghe nắng về thanh thản, để ngắm nắng màu thanh thản...nhưng tự trong tâm như có bao mạch nước muốn dội ra...
    ...Rồi sau tất cả, tôi biết giữa cuộc đời này, tôi đã tự làm tôi cô độc. Kẻ đi suốt một dòng sông đã về phía biển cả, những người đang bước tới thì ...sông đã cạn...Một mình, tôi hát: Nhìn nhau ôi cũng như mọi người, có một dòng sông đã qua đời...
  10. IronWill

    IronWill Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/02/2003
    Bài viết:
    795
    Đã được thích:
    0
    Em ko biết chị như thế nào. Em nhìn thấy chị đấy. Nhìn thấy. Chị. Đôi mắt thật to mơ hồ ánh hoang tàn, làn môi dầy trĩu suy tư và gai gạn. Chỉ thế thôi, em chẳng thể biết hơn. Nhưng chị là con người nổi giận và xa lánh. Chị sinh ra cùng với sự cô đơn, hình như chị giận dữ vì sự cô đơn ấy, giận dữ với chính mình bởi mình cô đơn.
    Oh leave me alone
    Stop asking for more
    I''m going home on my own
    Oh leave me alone
    I''m walking out of the door
    I''ll make it on my own
    Just Leave me alone
    Tại sao chị lại đòi một mình như vậy? Sự cô đơn, người ta có nó và người ta đòi hòi thêm, nhưng khi bị bỏ rơi, thì người ta lại ôm lấy chính mình mà hờn dỗi.
    My Lullaby, hung out to dry
    What''s up with that
    It''s over
    Where are you dad
    Mum''s lookin'' sad
    What''s up with that
    It''s dark in here
    Why, bleeding is breathing
    You''re hiding underneath the smoke in the room
    Try, bleeding is believing
    I used to
    My mouth is dry
    Forgot how to cry
    What''s up with that
    You''re hurting me
    I''m running fast
    Can''t hide the past
    What''s up with that
    You''re pushing me
    Why, bleeding is breathing
    You''re hiding underneath the smoke in the room
    Try, bleeding is believing
    I used to
    I used to
    Sự tuyệt vọng ấy nó luôn bám lấy chị. Ước gì em có thể gạn được ánh hoang tàn trong đôi măt kia, và cái gai gạn ở đôi môi dầy trĩu nặng. Em muốn được đong đếm nó, được đặt nó lên bàn cân, ném nó lên trời cao hoặc xuống lòng biển, liệu rằng nó có khác nhau. tất cả?
    Gotta get back
    Gotta figure out a way
    I''m losing - My senses to you
    Where''d it go, the bluebird I should follow
    Back home, but where is home
    Guess it won''t amount to much
    Won''t be long before I crush
    I''ll stand in line
    Don''t believe a thing they say, today
    Seems we all get lost amongst the pigeons and the crumbs
    Rốt cuộc , thì đó là gì chứ? Pigion hay là crumb? Em ko biết chị ạ. Em thực sự ko biết. Em cứ ngỡ là chú chim trắng rồi cũng chỉ là sâu bọ rác rưởi. Rốt cuộc, vì người ta có nghĩ là người ta giống em, và cố làm cho mình giống em, thì cũng ko thể như thế được. Bởi vì em tốt đẹp như thế, và bởi vì em cứ mãi tin tưởng như thế ..........

Chia sẻ trang này