1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Nhạc sĩ PHẠM DUY, người tình già trên đầu non

Chủ đề trong 'Âm nhạc' bởi trantrunghai80, 22/04/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. Guest

    Guest Guest

    Phạm Duy

    Nghìn Trùng Xa Cách
    Nghìn trùng xa cách người đã đi rồi
    Còn gì đâu nữa mà khóc với cười
    Mời người lên xe về miền quá khứ
    Mời người đem theo toàn vẹn thương yêu
    Đứng tiễn người vào dĩ vãng nhạt mầu
    Sẽ có chẳng nhiều đớn đau
    Nối gót người vào dĩ vãng nhiệm mầu
    Có lũ kỷ niệm trước sau
    Vài cánh xương hoa nằm ép trong thơ
    Rồi sẽ tan đi mịt mù
    Vạt tóc nâu khô còn chút thơm tho
    Thả gió bay đi mịt mù
    Nghìn trùng xa cách người đã đi rồi
    Còn gì đâu nữa mà giữ cho người...
    Trả hết về người chuyện cũ đẹp ngời
    Chuyện đôi ta buồn ít hơn vui
    Lời nói, lời cười
    Chuyện ngắn chuyện dài
    Trả hết cho người, cho người đi
    Trả hết cho ai ngày tháng êm trôi
    Đường em đi trời đất yên vui
    Rừng vắng ban mai, đường phố trăng soi
    Trả hết cho người, cho người đi
    Trả hết cho ai cả những chua cay
    Ngày chia tay, lặng lẽ mưa rơi
    Một tiếng thương ôi, gửi đến cho người
    Trả nốt đôi môi gượng cười
    Nghìn trùng xa cách đời đứt ngang rồi
    Còn lời trăn trối gửi đến cho người...
    Nghìn trùng xa cách người cuối chân trời
    Đường dài hạnh phúc, cầu chúc cho người.


  2. Guest

    Guest Guest

    Phạm Duy

    Nghìn Trùng Xa Cách
    Nghìn trùng xa cách người đã đi rồi
    Còn gì đâu nữa mà khóc với cười
    Mời người lên xe về miền quá khứ
    Mời người đem theo toàn vẹn thương yêu
    Đứng tiễn người vào dĩ vãng nhạt mầu
    Sẽ có chẳng nhiều đớn đau
    Nối gót người vào dĩ vãng nhiệm mầu
    Có lũ kỷ niệm trước sau
    Vài cánh xương hoa nằm ép trong thơ
    Rồi sẽ tan đi mịt mù
    Vạt tóc nâu khô còn chút thơm tho
    Thả gió bay đi mịt mù
    Nghìn trùng xa cách người đã đi rồi
    Còn gì đâu nữa mà giữ cho người...
    Trả hết về người chuyện cũ đẹp ngời
    Chuyện đôi ta buồn ít hơn vui
    Lời nói, lời cười
    Chuyện ngắn chuyện dài
    Trả hết cho người, cho người đi
    Trả hết cho ai ngày tháng êm trôi
    Đường em đi trời đất yên vui
    Rừng vắng ban mai, đường phố trăng soi
    Trả hết cho người, cho người đi
    Trả hết cho ai cả những chua cay
    Ngày chia tay, lặng lẽ mưa rơi
    Một tiếng thương ôi, gửi đến cho người
    Trả nốt đôi môi gượng cười
    Nghìn trùng xa cách đời đứt ngang rồi
    Còn lời trăn trối gửi đến cho người...
    Nghìn trùng xa cách người cuối chân trời
    Đường dài hạnh phúc, cầu chúc cho người.


  3. haynoivecuocdoi

    haynoivecuocdoi Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    16/01/2003
    Bài viết:
    2.000
    Đã được thích:
    0
    Ai cần nhạc PD thì vào đây ,mà coi,khỏi mắc công viet_dragonzz post ....
    http://www.dactrung.net/NHAC/tennhacsi.asp?ten=P&nhacsi=Ph%E1%BA%A1m+Duy
    -----------------------------------
    Sống trong đời sống cần có một tấm lòng
    Để làm gì em biết không ...
    để gió cuốn đi .....
  4. haynoivecuocdoi

    haynoivecuocdoi Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    16/01/2003
    Bài viết:
    2.000
    Đã được thích:
    0
    Ai cần nhạc PD thì vào đây ,mà coi,khỏi mắc công viet_dragonzz post ....
    http://www.dactrung.net/NHAC/tennhacsi.asp?ten=P&nhacsi=Ph%E1%BA%A1m+Duy
    -----------------------------------
    Sống trong đời sống cần có một tấm lòng
    Để làm gì em biết không ...
    để gió cuốn đi .....
  5. Guest

    Guest Guest

    Phoipha !
    Tôi lại vẫn thích post :) để cái topic updated !
    Thanks !
    Đôi ta mất hết, chỉ còn nhau thôi, chỉ còn nhau thôi !
  6. Guest

    Guest Guest

    Phoipha !
    Tôi lại vẫn thích post :) để cái topic updated !
    Thanks !
    Đôi ta mất hết, chỉ còn nhau thôi, chỉ còn nhau thôi !
  7. nhactruong

    nhactruong Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    03/01/2003
    Bài viết:
    1.325
    Đã được thích:
    0
    Bài nghìn trùng xa cách rất hay ... tôi cũng thích ... nói chung nhạc Phạm Duy đang dạng , rất đa dạng nhưng nhiều khi ngôn từ hơi phô , thật quá ... thiếu một chút lãng đãng , để cho hồn người thả sức mà bay bổng ...

  8. nhactruong

    nhactruong Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    03/01/2003
    Bài viết:
    1.325
    Đã được thích:
    0
    Bài nghìn trùng xa cách rất hay ... tôi cũng thích ... nói chung nhạc Phạm Duy đang dạng , rất đa dạng nhưng nhiều khi ngôn từ hơi phô , thật quá ... thiếu một chút lãng đãng , để cho hồn người thả sức mà bay bổng ...

  9. Guest

    Guest Guest

    Post nhân ngày lễ Mẹ ! ( Mother day )
    Lời Mẹ Dặn


    nhạc sĩ: Phạm Duy
    thơ/lời: Phùng Quán
    Tôi mồ côi cha từ năm hai tuổi
    Mẹ tôi thương con nên không lấy chồng
    Mẹ ôi trìu mến
    Trồng dâu, hái lá, nuôi tầm, dệt vải
    Nuôi tôi đến ngày tôi lớn khôn.
    Hai mươi năm qua mà tôi vẫn nhớ
    Ngày ấy xa rồi tôi mới lên năm, mới lên năm
    Có lần tôi chót nói dối mẹ, Mẹ ơi
    Hôm sau tưởng phải ăn đòn
    Nhưng không, nhưng không Mẹ tôi chỉ buồn
    Ôm tôi hôn lên mái tóc xanh rờn, Mẹ tôi triù mến
    Ngày xưa trước khi cha con nhắm mắt
    Cha đã dặn rằng nuôi con suốt đời thành người chân thật.
    Mẹ ơi chân thật là gì
    Mẹ ơi chân thật là gì
    Mẹ tôi ôm hôn đôi mắt
    Con ơi ! Một người chân thật
    Thấy vui muốn cười là cười
    Thấy buồn muốn khóc cứ khóc
    Thấy vui muốn cười là cười
    Thấy buồn muốn khóc cứ khóc
    Yêu ai cứ bảo là yêu
    Ghét ai cứ kêu là ghét
    Dù ai ngon ngọt nuông chiều
    Cũng không nói yêu thành ghét
    Dù ai cầm dao doạ giết
    Cũng không nói ghét thành yêu.
    Từ đó về sau người ta vẫn hỏi
    Bé ơi bé ơi yêu ai nhất đời
    Thì tôi thường nói
    Thì tôi hay nói như lời Mẹ dặn
    Tôi yêu suốt đời những người chân thật.
    Người lớn nhìn tôi không tin
    Cho tôi là con vẹt nhỏ
    Nhưng không, những lời dặn đó
    In vào trí óc của tôi
    Như trang giấy trắng tuyệt vời
    In lên vết son đỏ chói
    Năm nay tôi hai mươi lăm tuổi
    Đứa bé đã thành nhà văn
    Lời Mẹ dặn thuở lên năm
    Vẫn còn vết son đỏ chói
    Vết son đỏ chói
    Vết son đỏ ngời.
    Người làm xiếc đi dây rất khó
    Nhưng không khó bằng làm một nhà văn
    Muốn trọn đời đi mãi không ngưng
    Trên con đường của lòng chân thật.
    Tôi muốn làm nhà văn chân thật, chân thật trọn đời
    Đường mật công danh không làm ngọt được lưỡi tôi
    Sét nổ trên đầu không xô tôi ngã
    Giấy bút tôi, ai cướp giật đi
    Tôi sẽ dùng dao viết văn lên đá
    Tôi sẽ dùng dao viết văn lên đá...

    Đôi ta mất hết, chỉ còn nhau thôi, chỉ còn nhau thôi !
  10. Guest

    Guest Guest

    Post nhân ngày lễ Mẹ ! ( Mother day )
    Lời Mẹ Dặn


    nhạc sĩ: Phạm Duy
    thơ/lời: Phùng Quán
    Tôi mồ côi cha từ năm hai tuổi
    Mẹ tôi thương con nên không lấy chồng
    Mẹ ôi trìu mến
    Trồng dâu, hái lá, nuôi tầm, dệt vải
    Nuôi tôi đến ngày tôi lớn khôn.
    Hai mươi năm qua mà tôi vẫn nhớ
    Ngày ấy xa rồi tôi mới lên năm, mới lên năm
    Có lần tôi chót nói dối mẹ, Mẹ ơi
    Hôm sau tưởng phải ăn đòn
    Nhưng không, nhưng không Mẹ tôi chỉ buồn
    Ôm tôi hôn lên mái tóc xanh rờn, Mẹ tôi triù mến
    Ngày xưa trước khi cha con nhắm mắt
    Cha đã dặn rằng nuôi con suốt đời thành người chân thật.
    Mẹ ơi chân thật là gì
    Mẹ ơi chân thật là gì
    Mẹ tôi ôm hôn đôi mắt
    Con ơi ! Một người chân thật
    Thấy vui muốn cười là cười
    Thấy buồn muốn khóc cứ khóc
    Thấy vui muốn cười là cười
    Thấy buồn muốn khóc cứ khóc
    Yêu ai cứ bảo là yêu
    Ghét ai cứ kêu là ghét
    Dù ai ngon ngọt nuông chiều
    Cũng không nói yêu thành ghét
    Dù ai cầm dao doạ giết
    Cũng không nói ghét thành yêu.
    Từ đó về sau người ta vẫn hỏi
    Bé ơi bé ơi yêu ai nhất đời
    Thì tôi thường nói
    Thì tôi hay nói như lời Mẹ dặn
    Tôi yêu suốt đời những người chân thật.
    Người lớn nhìn tôi không tin
    Cho tôi là con vẹt nhỏ
    Nhưng không, những lời dặn đó
    In vào trí óc của tôi
    Như trang giấy trắng tuyệt vời
    In lên vết son đỏ chói
    Năm nay tôi hai mươi lăm tuổi
    Đứa bé đã thành nhà văn
    Lời Mẹ dặn thuở lên năm
    Vẫn còn vết son đỏ chói
    Vết son đỏ chói
    Vết son đỏ ngời.
    Người làm xiếc đi dây rất khó
    Nhưng không khó bằng làm một nhà văn
    Muốn trọn đời đi mãi không ngưng
    Trên con đường của lòng chân thật.
    Tôi muốn làm nhà văn chân thật, chân thật trọn đời
    Đường mật công danh không làm ngọt được lưỡi tôi
    Sét nổ trên đầu không xô tôi ngã
    Giấy bút tôi, ai cướp giật đi
    Tôi sẽ dùng dao viết văn lên đá
    Tôi sẽ dùng dao viết văn lên đá...

    Đôi ta mất hết, chỉ còn nhau thôi, chỉ còn nhau thôi !

Chia sẻ trang này