1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Nhạc sĩ PHẠM DUY, người tình già trên đầu non

Chủ đề trong 'Âm nhạc' bởi trantrunghai80, 22/04/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. Atkinson

    Atkinson Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/07/2003
    Bài viết:
    1.458
    Đã được thích:
    0
    Mình có 2 bản "Trả lại em yêu"
    Trả lại em yêu, con đường tình ta đi - Ái Vân, Duy Quang (5.7 Mb)
    Trả lại em yêu - Duy Quang (3 Mb)
    Còn bản .ra thì nhỏ hơn (700Kb) thôi.
    Bạn muốn bản nào và gửi vào đâu?
  2. Atkinson

    Atkinson Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/07/2003
    Bài viết:
    1.458
    Đã được thích:
    0
    Mình có 2 bản "Trả lại em yêu"
    Trả lại em yêu, con đường tình ta đi - Ái Vân, Duy Quang (5.7 Mb)
    Trả lại em yêu - Duy Quang (3 Mb)
    Còn bản .ra thì nhỏ hơn (700Kb) thôi.
    Bạn muốn bản nào và gửi vào đâu?
  3. tinyman

    tinyman Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/06/2003
    Bài viết:
    98
    Đã được thích:
    1
    Bác nào có lời bài "Phố buồn" không? Tôi mới chỉ đươc nghe giai điệu của nó qua đĩa "Ghita Hawaii" thôi, thấy hay quá. Nếu bác nào có thì post lên cho tôi xin nhé. Xin cảm ơn trước.
    Còn về nhạc PD thì trong Nam co 4 đĩa, ngoài Bắc tôi không thấy, hoặc co thì chỉ 1 đĩa với vài bài thôi.
    Theo ý kiến riêng của tôi thì bài "Ngày xưa Hoàng thị" co giọng Mỹ Huyền thể hiện đỉnh nhất, nhưng bây giờ tôi không thể tìm lại được.
  4. tinyman

    tinyman Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/06/2003
    Bài viết:
    98
    Đã được thích:
    1
    Bác nào có lời bài "Phố buồn" không? Tôi mới chỉ đươc nghe giai điệu của nó qua đĩa "Ghita Hawaii" thôi, thấy hay quá. Nếu bác nào có thì post lên cho tôi xin nhé. Xin cảm ơn trước.
    Còn về nhạc PD thì trong Nam co 4 đĩa, ngoài Bắc tôi không thấy, hoặc co thì chỉ 1 đĩa với vài bài thôi.
    Theo ý kiến riêng của tôi thì bài "Ngày xưa Hoàng thị" co giọng Mỹ Huyền thể hiện đỉnh nhất, nhưng bây giờ tôi không thể tìm lại được.
  5. psychocolate

    psychocolate Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    26/09/2003
    Bài viết:
    618
    Đã được thích:
    0
    hehe, tình cờ lạc vào đây
    tôi cũng thích cái Phố buồn lắm, Khánh Ly hát tango cứ gọi là
    Phố Buồn
    Đường về đêm đêm mưa rơi ướt bước chân em
    Bùn lầy không quên bôi thêm lối ngõ không tên
    Qua mấy gian không đèn
    Những mái tranh im lìm
    Đường về nhà em tối đen.
    Nhìn vào khe song trông anh ốm yếu ho hen
    Một ngày công lao không cho biết đến hương đêm
    Em bước chân qua thềm
    Mưa vẫn rơi êm đềm
    Và chỉ làm phố buồn thêm.
    Hạt mưa, mưa rơi tí tách
    Mưa tuôn dưới vách
    Mưa xuyên qua mành
    Hạt mưa, mưa qua mái rách
    Mưa như muốn trách
    Sao ta chạy quanh.
    Hạt mưa, mưa yêu áo rách
    Yêu đôi sát nách
    Mưa ngưng không đành
    Hạt mưa, mưa gieo tí tách
    Mưa lên tiếng hát
    Ru cơn mộng lành.
    Đường về trong mơ đêm đêm phố lớn thênh thang
    Ánh sáng kinh kỳ tràn lan
    Đời nghèo không riêng thương yêu bóng dáng Xuân sang
    Yêu phố vui, nhà gạch ngon
    Đèn đêm không soi bóng vắng
    Kinh đô thắc mắc
    Im nghe phố buồn
    Người đi trong đêm tối ám
    Nghe mưa thức giấc
    Khuyên nhau chờ mong

    (Phạm Duy - 1954)
    Em như trăng mòn chờ mùa đông sẽ tan Ta yêu em như dòng nước tối tăm buồn
  6. psychocolate

    psychocolate Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    26/09/2003
    Bài viết:
    618
    Đã được thích:
    0
    hehe, tình cờ lạc vào đây
    tôi cũng thích cái Phố buồn lắm, Khánh Ly hát tango cứ gọi là
    Phố Buồn
    Đường về đêm đêm mưa rơi ướt bước chân em
    Bùn lầy không quên bôi thêm lối ngõ không tên
    Qua mấy gian không đèn
    Những mái tranh im lìm
    Đường về nhà em tối đen.
    Nhìn vào khe song trông anh ốm yếu ho hen
    Một ngày công lao không cho biết đến hương đêm
    Em bước chân qua thềm
    Mưa vẫn rơi êm đềm
    Và chỉ làm phố buồn thêm.
    Hạt mưa, mưa rơi tí tách
    Mưa tuôn dưới vách
    Mưa xuyên qua mành
    Hạt mưa, mưa qua mái rách
    Mưa như muốn trách
    Sao ta chạy quanh.
    Hạt mưa, mưa yêu áo rách
    Yêu đôi sát nách
    Mưa ngưng không đành
    Hạt mưa, mưa gieo tí tách
    Mưa lên tiếng hát
    Ru cơn mộng lành.
    Đường về trong mơ đêm đêm phố lớn thênh thang
    Ánh sáng kinh kỳ tràn lan
    Đời nghèo không riêng thương yêu bóng dáng Xuân sang
    Yêu phố vui, nhà gạch ngon
    Đèn đêm không soi bóng vắng
    Kinh đô thắc mắc
    Im nghe phố buồn
    Người đi trong đêm tối ám
    Nghe mưa thức giấc
    Khuyên nhau chờ mong

    (Phạm Duy - 1954)
    Em như trăng mòn chờ mùa đông sẽ tan Ta yêu em như dòng nước tối tăm buồn
  7. tinyman

    tinyman Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/06/2003
    Bài viết:
    98
    Đã được thích:
    1
    Cam on nhe, Psychocolate!
  8. tinyman

    tinyman Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/06/2003
    Bài viết:
    98
    Đã được thích:
    1
    Cam on nhe, Psychocolate!
  9. deltaforce1

    deltaforce1 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/05/2003
    Bài viết:
    52
    Đã được thích:
    0
    Cái này bác cần phải xem lại, bác có biết đến 10 bài tục ca của Phạm Duy kinh dị đến mức nào không?Nếu so với "Cô Giáo Thảo" thì cũng không kém đâu
    Tớ không phản đối tài năng nghệ thuật của Phạm Duy,tớ cũng từng đọc qua hồi kí của Phạm Duy,nhưng có điều về mặt "hạnh kiểm" của bác Duy,em hơi sợ vì nếu ai cũng sống theo cách sống của Phạm Duy thì xã hội loạn thật đấy. Chính trong hồi kí của mình, ông cũng thú nhận rằng mình thích sống hưởng thụ và trác tán nên không thể trụ lại miền bắc để chịu khổ mà kháng chiến được.Ngày trước bà ngoại tớ nhà sát vách với Phạm Duy và chị em Thái Thanh, Thái Hằng nên biết rõ cách sống thật của gia đình này như thế nào.Em không dám kể ra làm gì cho mất hình tượng anh hùng của các bác.Nhiều khi biết được sự thật lại phản cảm ấy chứ.
    Tuy nhiên phải công nhận là tớ rất mê "Ngày xưa Hoàng Thị".Bây giờ chẳng ai viết được những giai điệu mộc mạc nhưng tuyệt vời đến như vậy. Mà bác Phạm Duy bị các bác nhà nước ta ghét cũng đúng thôi bởi vì bác ấy viết những bài như "Huyền Sử Một Người mang tên Quốc" ca ngợi chú phi công của VNCH bị bộ đội ta bắn rơi khi ném bom miền bắc đấy.Của đáng tội, làm nghệ sĩ ,lập trường chính trị không vững thì đừng có dính vào làm chi,đến khi nghiêng ngã lung tung thì công lao cả đời bị tước sạch.Thương thay!!
    All we are saying is give Peace a chance!!
    Barrygibson
    Được barrygibson sửa chữa / chuyển vào 06:48 ngày 12/06/2003
    [/QUOTE]
    The nao goi la lap truong chinh tri khong vung ? Gia su ban quen 1 nguoi ban , 2 dua choi nhau rat than , nhung qua 1 thoi gian ban tim hieu ve nguoi ban than cua ban va ban thay duoc nhieu cai xau cua no , nao la gian doi ,cuop cua giet nguoi vay ban co tiep tuc choi voi no khong ? Tui huy vong qua loi goi y nay ban co the hieu duoc tai sao Pham Duy va nhieu nhac si khac nhu Hoang Thi Tho , Pham Dinh Chuong , Tram Tu Thieng v . v.... tung tham gia khang chien chong Phap ma lai roi bo *********. va doi voi nhac si tai hoa Va(n Cao , tac gia cua bai quoc ca Viet Nam cung vay
    Tiểu Sử Văn Cao
    (1923-1995)
    Tên thật là Nguyễn Văn Cao, gốc người Nam Định, sinh ngày 15-11-1923, tại Lạch Tray, Hải Phòng. Vì nhà nghèo nên học tới lớp Bảy thì nghỉ học, xin làm sở bưu điện.
    Vào năm 1939 (16 tuổi) ông sáng tác bài ?oBuồn Tàn Thu?. Năm 1940, ông sáng tác bản ?oThiên Thai?, sau khi du ngoạn một chuyến ở Nam về. Bản Thiên Thai là một giấc mơ của người nghệ sĩ vào chốn an bình, mà người Việt khó đạt được trong hoàn cảnh đất nước bị đô hộ. Năm 1941, ông gặp Phạm Duy, Phạm Duy đã khuyên ông lên Hà Nội sống đời nghệ sĩ. Trong thời gian này ông sáng tác nhiều nhạc phẩm danh tiếng như ?oTrương Chi?, ?oThu cô liêu?, ?oBến Xuân?, ?oSuối Mơ?.
    Vì mối giây liên hệ Gia đình căm thù Pháp nên Văn Cao đã theo ********* dưới sự hướng dẫn và tuyên truyền của Vũ Quí.Vũ Quí đã nhờ Văn Cao soạn một bản nhạc quân hành cho trường quân sự *********, nên Văn Cao đã cho ra đời bản ?oTiến quân Ca?, vào năm 1944.
    Vào cuối Xuân năm 1945, Văn Cao đã có mặt trực tiếp tham dự vụ ám sát nổi tiếng, đó là vụ giết ông Đỗ Đức Phin tại Hải Phòng, bị ********* kết án là Việt Gian thân Nhật. Sau vụ ám sát, Văn Cao tạm lánh một thời gian để tránh mật thám Pháp và Nhật theo dõi. Sau này khi biết nạn nhân Đ.Đ.P là một nhà hoạt động yêu nước, thì Văn Cao lại ân hận và chỉ hoạt động cầm chừng cho ********* thôi.
    Trong cuộc biểu tình cướp chính quyền của ********* ngày 19-8-1945 tại Hà Nội, Văn Cao đánh nhịp cho đoàn Thanh Niên Xung Phong hát bài "Tiến Quân ca" của ông trước nhà hát lớn. Về sau bài này được chọn là bản quốc ca của Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa VN.
    Sau khi chiến tranh bùng nổ vào năm 1946, Văn Cao được lệnh lên chiến khu Việt Bắc và tại đây ông viết bản trường Ca "Sông Lô" năm 1947, và gia nhập đảng CS Đông Dương năm 1948. Năm 1949 ông được lệnh viê''''t bản lãnh tụ ca, nhưng bản này ít được nhắc đến (kể cả phía CS).
    Theo tài liệu Hoàng Văn Chí, năm 1952 ông đươc gởi đi Liên Xô để nghiên cứu thêm về âm nhạc, và cuộc xuất ngoại này làm Văn Cao thất vọng về thiên đường CS.
    Năm 1954, khi chiến tranh đến hồi khốc liệt và thay vì viết về đề tài Điện Biên Phủ như các văn công CS khác thì Văn Cao lại về bày tỏ ý tưởng của ông qua một bức tranh sơn dầu lập thể. Bức tranh đó được mô tả như sau:
    Một cậu bé thổi sáo bằng 2 cái mồm, một cái được vẽ từ cách nhìn thẳng, và 1 cái được vẽ bằng cách nhìn nghiêng. Đằng sau cậu bé, trên cái nền đông nghịt những con người trong 1 tiết tấu đầy chuyển động của nhịp chiến tranh.
    Ý nghĩa của bức tranh được giới phê bình lý luận như thế này: "Bư''''c tranh thể hiện đứa trẻ với 2 cái mồm, phải chăng hàm ý Đảng CS Đông Dương có hai miệng? ". Ý nghĩa thật của bức tranh chỉ có Văn Cao biết mà thôi.
    Sau hiệp định Genève 1954, Văn Cao hồi cư về Hà Nội, làm việc cho Đài Phát Thanh, nhưng rất ít sáng tác. Một nghệ sĩ tài danh, say mê âm nhạc và sống với âm nhạc từ thuở nhỏ mà phải giữ mình không sáng tác thật là một khổ tâm khó nói.
    Theo lời tác giả Nguyễn Thụy Kha, năm 1955, Văn Cao đã quyết định cầm bút lại sau 10 năm vắng tiếng (từ sau bài ?ongoại ô mùa đông sáng tác vào năm 1945?). Qua bài thơ ?oAnh có nghe không? đăng trong ?oGiai phẩm mùa Xuân?, phát hành tháng 2-1956, người ta nhận thấy thơ của Văn Cao có lời lẻ rất buồn và chán nản.
    Đặc san Giai Phẩm và báo Nhân Văn, là 2 tờ báo ở Hà Nội theo chủ trương đòi hỏi tự do báo chí và tư tưởng. Đặc san Giai Phẩm ra được 5 số, số đầu Giai Phẩm Xuân (tháng 2, 1956), đến số thứ 6 đang in thì bị tịch thu và bị đình bản vào giữa tháng 12-1956.
    Như những văn nghệ sĩ có bài đóng góp cho hai tờ báo Nhân Văn Giai Phẩm, Văn Cao bị kỷ luật, phải tham dự khoá học tập chính trị vào năm 1958, và bị XD chỉ tri?Tch qua bài viết ?oNhững tư tưởng nghệ thuật của Văn Cao?. Ông bị phê bình là ?ohai mặt, giả dối, dùng âm binh để chọi với Đảng?. Thế là Văn Cao bị loại trừ ra khỏi ban Chấp hành Hội Nhạc Sĩ sáng tác. Từ đó tên tuổi Văn Cao hầu như không xuất hiện trên các tạp chí văn chương nghệ thuật ở Hà Nội. Ông sống âm thầm bằng đủ thứ nghề, như viết nhạc không lời cho các truyện phim và truyện kịch, trang trí sân khấu cho các đoàn kịch, và vẽ quảng cáo các báo.
    Dầu rất ít sáng tác vào gần cuối đời ông, người nghệ sĩ tài hoa này cũng cho ra một bản nhạc vào cuối năm 1975, đó là bài ?oMùa Xuân đầu tiên?, một bản hát rất nhẹ nhàng, êm đềm và rất tình người. Nhưng bản nhạc cũng bị phê bình là không đi đúng đường lối của Đảng, không phục vụ cho Cách Mạng, vì thế bản nhạc mới phát hành đã bị tịch thu. Tuy thế, các chương trình Việt Ngữ tại Moscow vẫn cho trình bày bài hát, nên bài hát đã không bị vào lãng quên.
    Văn Cao còn là một họa sĩ. Ông đã dùng nghệ thuật này để nói lên tâm tư của ông mà không ai có thể đem ra phê bình chỉ trích gì được vì những bức họa của ông không được bày bán và lưu hành.
    Văn Cao qua đời vào ngày 10-7-1995
  10. deltaforce1

    deltaforce1 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/05/2003
    Bài viết:
    52
    Đã được thích:
    0
    Cái này bác cần phải xem lại, bác có biết đến 10 bài tục ca của Phạm Duy kinh dị đến mức nào không?Nếu so với "Cô Giáo Thảo" thì cũng không kém đâu
    Tớ không phản đối tài năng nghệ thuật của Phạm Duy,tớ cũng từng đọc qua hồi kí của Phạm Duy,nhưng có điều về mặt "hạnh kiểm" của bác Duy,em hơi sợ vì nếu ai cũng sống theo cách sống của Phạm Duy thì xã hội loạn thật đấy. Chính trong hồi kí của mình, ông cũng thú nhận rằng mình thích sống hưởng thụ và trác tán nên không thể trụ lại miền bắc để chịu khổ mà kháng chiến được.Ngày trước bà ngoại tớ nhà sát vách với Phạm Duy và chị em Thái Thanh, Thái Hằng nên biết rõ cách sống thật của gia đình này như thế nào.Em không dám kể ra làm gì cho mất hình tượng anh hùng của các bác.Nhiều khi biết được sự thật lại phản cảm ấy chứ.
    Tuy nhiên phải công nhận là tớ rất mê "Ngày xưa Hoàng Thị".Bây giờ chẳng ai viết được những giai điệu mộc mạc nhưng tuyệt vời đến như vậy. Mà bác Phạm Duy bị các bác nhà nước ta ghét cũng đúng thôi bởi vì bác ấy viết những bài như "Huyền Sử Một Người mang tên Quốc" ca ngợi chú phi công của VNCH bị bộ đội ta bắn rơi khi ném bom miền bắc đấy.Của đáng tội, làm nghệ sĩ ,lập trường chính trị không vững thì đừng có dính vào làm chi,đến khi nghiêng ngã lung tung thì công lao cả đời bị tước sạch.Thương thay!!
    All we are saying is give Peace a chance!!
    Barrygibson
    Được barrygibson sửa chữa / chuyển vào 06:48 ngày 12/06/2003
    [/QUOTE]
    The nao goi la lap truong chinh tri khong vung ? Gia su ban quen 1 nguoi ban , 2 dua choi nhau rat than , nhung qua 1 thoi gian ban tim hieu ve nguoi ban than cua ban va ban thay duoc nhieu cai xau cua no , nao la gian doi ,cuop cua giet nguoi vay ban co tiep tuc choi voi no khong ? Tui huy vong qua loi goi y nay ban co the hieu duoc tai sao Pham Duy va nhieu nhac si khac nhu Hoang Thi Tho , Pham Dinh Chuong , Tram Tu Thieng v . v.... tung tham gia khang chien chong Phap ma lai roi bo *********. va doi voi nhac si tai hoa Va(n Cao , tac gia cua bai quoc ca Viet Nam cung vay
    Tiểu Sử Văn Cao
    (1923-1995)
    Tên thật là Nguyễn Văn Cao, gốc người Nam Định, sinh ngày 15-11-1923, tại Lạch Tray, Hải Phòng. Vì nhà nghèo nên học tới lớp Bảy thì nghỉ học, xin làm sở bưu điện.
    Vào năm 1939 (16 tuổi) ông sáng tác bài ?oBuồn Tàn Thu?. Năm 1940, ông sáng tác bản ?oThiên Thai?, sau khi du ngoạn một chuyến ở Nam về. Bản Thiên Thai là một giấc mơ của người nghệ sĩ vào chốn an bình, mà người Việt khó đạt được trong hoàn cảnh đất nước bị đô hộ. Năm 1941, ông gặp Phạm Duy, Phạm Duy đã khuyên ông lên Hà Nội sống đời nghệ sĩ. Trong thời gian này ông sáng tác nhiều nhạc phẩm danh tiếng như ?oTrương Chi?, ?oThu cô liêu?, ?oBến Xuân?, ?oSuối Mơ?.
    Vì mối giây liên hệ Gia đình căm thù Pháp nên Văn Cao đã theo ********* dưới sự hướng dẫn và tuyên truyền của Vũ Quí.Vũ Quí đã nhờ Văn Cao soạn một bản nhạc quân hành cho trường quân sự *********, nên Văn Cao đã cho ra đời bản ?oTiến quân Ca?, vào năm 1944.
    Vào cuối Xuân năm 1945, Văn Cao đã có mặt trực tiếp tham dự vụ ám sát nổi tiếng, đó là vụ giết ông Đỗ Đức Phin tại Hải Phòng, bị ********* kết án là Việt Gian thân Nhật. Sau vụ ám sát, Văn Cao tạm lánh một thời gian để tránh mật thám Pháp và Nhật theo dõi. Sau này khi biết nạn nhân Đ.Đ.P là một nhà hoạt động yêu nước, thì Văn Cao lại ân hận và chỉ hoạt động cầm chừng cho ********* thôi.
    Trong cuộc biểu tình cướp chính quyền của ********* ngày 19-8-1945 tại Hà Nội, Văn Cao đánh nhịp cho đoàn Thanh Niên Xung Phong hát bài "Tiến Quân ca" của ông trước nhà hát lớn. Về sau bài này được chọn là bản quốc ca của Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa VN.
    Sau khi chiến tranh bùng nổ vào năm 1946, Văn Cao được lệnh lên chiến khu Việt Bắc và tại đây ông viết bản trường Ca "Sông Lô" năm 1947, và gia nhập đảng CS Đông Dương năm 1948. Năm 1949 ông được lệnh viê''''t bản lãnh tụ ca, nhưng bản này ít được nhắc đến (kể cả phía CS).
    Theo tài liệu Hoàng Văn Chí, năm 1952 ông đươc gởi đi Liên Xô để nghiên cứu thêm về âm nhạc, và cuộc xuất ngoại này làm Văn Cao thất vọng về thiên đường CS.
    Năm 1954, khi chiến tranh đến hồi khốc liệt và thay vì viết về đề tài Điện Biên Phủ như các văn công CS khác thì Văn Cao lại về bày tỏ ý tưởng của ông qua một bức tranh sơn dầu lập thể. Bức tranh đó được mô tả như sau:
    Một cậu bé thổi sáo bằng 2 cái mồm, một cái được vẽ từ cách nhìn thẳng, và 1 cái được vẽ bằng cách nhìn nghiêng. Đằng sau cậu bé, trên cái nền đông nghịt những con người trong 1 tiết tấu đầy chuyển động của nhịp chiến tranh.
    Ý nghĩa của bức tranh được giới phê bình lý luận như thế này: "Bư''''c tranh thể hiện đứa trẻ với 2 cái mồm, phải chăng hàm ý Đảng CS Đông Dương có hai miệng? ". Ý nghĩa thật của bức tranh chỉ có Văn Cao biết mà thôi.
    Sau hiệp định Genève 1954, Văn Cao hồi cư về Hà Nội, làm việc cho Đài Phát Thanh, nhưng rất ít sáng tác. Một nghệ sĩ tài danh, say mê âm nhạc và sống với âm nhạc từ thuở nhỏ mà phải giữ mình không sáng tác thật là một khổ tâm khó nói.
    Theo lời tác giả Nguyễn Thụy Kha, năm 1955, Văn Cao đã quyết định cầm bút lại sau 10 năm vắng tiếng (từ sau bài ?ongoại ô mùa đông sáng tác vào năm 1945?). Qua bài thơ ?oAnh có nghe không? đăng trong ?oGiai phẩm mùa Xuân?, phát hành tháng 2-1956, người ta nhận thấy thơ của Văn Cao có lời lẻ rất buồn và chán nản.
    Đặc san Giai Phẩm và báo Nhân Văn, là 2 tờ báo ở Hà Nội theo chủ trương đòi hỏi tự do báo chí và tư tưởng. Đặc san Giai Phẩm ra được 5 số, số đầu Giai Phẩm Xuân (tháng 2, 1956), đến số thứ 6 đang in thì bị tịch thu và bị đình bản vào giữa tháng 12-1956.
    Như những văn nghệ sĩ có bài đóng góp cho hai tờ báo Nhân Văn Giai Phẩm, Văn Cao bị kỷ luật, phải tham dự khoá học tập chính trị vào năm 1958, và bị XD chỉ tri?Tch qua bài viết ?oNhững tư tưởng nghệ thuật của Văn Cao?. Ông bị phê bình là ?ohai mặt, giả dối, dùng âm binh để chọi với Đảng?. Thế là Văn Cao bị loại trừ ra khỏi ban Chấp hành Hội Nhạc Sĩ sáng tác. Từ đó tên tuổi Văn Cao hầu như không xuất hiện trên các tạp chí văn chương nghệ thuật ở Hà Nội. Ông sống âm thầm bằng đủ thứ nghề, như viết nhạc không lời cho các truyện phim và truyện kịch, trang trí sân khấu cho các đoàn kịch, và vẽ quảng cáo các báo.
    Dầu rất ít sáng tác vào gần cuối đời ông, người nghệ sĩ tài hoa này cũng cho ra một bản nhạc vào cuối năm 1975, đó là bài ?oMùa Xuân đầu tiên?, một bản hát rất nhẹ nhàng, êm đềm và rất tình người. Nhưng bản nhạc cũng bị phê bình là không đi đúng đường lối của Đảng, không phục vụ cho Cách Mạng, vì thế bản nhạc mới phát hành đã bị tịch thu. Tuy thế, các chương trình Việt Ngữ tại Moscow vẫn cho trình bày bài hát, nên bài hát đã không bị vào lãng quên.
    Văn Cao còn là một họa sĩ. Ông đã dùng nghệ thuật này để nói lên tâm tư của ông mà không ai có thể đem ra phê bình chỉ trích gì được vì những bức họa của ông không được bày bán và lưu hành.
    Văn Cao qua đời vào ngày 10-7-1995

Chia sẻ trang này