1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Nhạc Trịnh!!!1/4

Chủ đề trong 'Tản mạn Sài Gòn' bởi totovono, 31/03/2002.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. totovono

    totovono Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    15/01/2002
    Bài viết:
    694
    Đã được thích:
    0
    Nhạc Trịnh!!!1/4

    Ai đã một thời sống và đã viết cả cuộc đời này cho âm nhạc? Trịnh Công Sơn, Ông đã để lại bao ca khúc mà đâu đây thỉnh thoảng các bạn vân thường nghe như : Hát trên những xác người, Diễm xưa, ...mưa vẫn mưa bay trên tầng tháp cổ... Dòng nhạc của ông thật tuyệt vời...thế mà đã 1 năm trôi qua, thời gian lặng lẽ như nốt Đô trưởng trong các bản nhạc, một mất mát mà chúng ta phải nuối tiếc. sự ra đi của ông như 1 đoá hoa vĩnh biệt của con người. Một mất mát mà chúng ta không thể so sánh với 1 số nhạc sĩ khác. Tác phẩm ông đã để lại như 1 kho tàng.
    Cố nhạc sĩ TRỊNH CÔNG SƠN




    ARCH-ART




    Được sửa chữa bởi - whisper vào 31/03/2002 23:10

    Được sửa chữa bởi - totovono vào 01/04/2002 15:29

    Được sửa chữa bởi - bob43 vào 11/04/2002 23:54
  2. CO

    CO Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    17/01/2002
    Bài viết:
    991
    Đã được thích:
    0
    Ngày 1/4 là ngày giỗ đầu tiên của nhạc sĩ TRỊNH CÔNG SƠN,để tưởng nhớ đến ông,người ta tổ chức 1 buổi biểu diễn nhạc Trịnh ở khu du lịch Bình Quới quán Hội Ngộ do nhạc sĩ Bảo Phúc biên tập và có cả cô ca sĩ Lan Ngọc, người hay hát các bài hát của TCS.Trong đêm biểu diễn này cô sẽ hát các bài :Diễm xưa,gọi tên 4 mùa...
  3. CO

    CO Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    17/01/2002
    Bài viết:
    991
    Đã được thích:
    0
    Bạn thích bài nào của TCS,tôi thì tôi thích nhiều,cũng không nhớ rõ tựa của bài hát. À bây giờ tôi thích bài :"Như tiếng thở dài " bạn có nghe bài này chưa?
    Ai có lời của bài hát này co thể post cho em được không ạ ?
    Email cua em :covn02@hotmail.com.
  4. bayernmuchen

    bayernmuchen Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/10/2001
    Bài viết:
    60
    Đã được thích:
    0
    Bac Totovono oi em nho ko lam thi hinh nhu bai Khuc Thuy Du dau phai cua nhac si Trinh Cong Son dau phai ko?Co su nham lan gi ko vay?
  5. Gungcay

    Gungcay Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    06/05/2001
    Bài viết:
    1.998
    Đã được thích:
    0

    Nhạc sỹ Trịnh Công Sơn có rất nhiều ca khúc bất hủ để lại cho đời sau. Tôi vẫn nhớ những ca khúc ngày xưa, không nhớ tên bài nhưng là những bài hát in đậm trong tâm tưởng tôi từ ngày tôi là đưá trẻ: Hát trên những xác người, Người con gái Da vàng, Người già và đứa trẻ.....có bài hát có đoạn "Đại bác đêm đêm dội về thành phố người phu quét đường dừng chổi lắng nghe...."; không biết đó là bài gì chỉ biết tôi chẳng thể nào quên bởi nét nhạc nghe da diết đến lạ lùng. Mỗi lần nghe những bài hát đó tôi lại "sởn hết gai ốc" - một cảm giác thường xuất hiện ở tôi khi được nghe một bài hát hay. Sau này, tôi được nghe thêm rất nhiều bài của Trịnh Công Sơn như Phôi Pha, Đêm thấy ta là thác đổ, Còn tuổi nào cho em....
    Vậy là, .Nhạc sỹ Trịnh Công Sơn đã vĩnh biệt cõi tạm được 1 năm.
    Hãy giành 1 phút để nhớ lại những gì đã qua trong cuộc đời ông. Ông ra đi vào 1 ngày mà khi nghe tin chẳng ai có thể nghĩ rằng đó lại là sự thật, cho đến tận bây giờ vẫn cứ nghĩ đó là "Cá Tháng Tư". Khởi nguồn và kết thúc của cuộc sống đều bắt đầu ở 1 câu "Cát bụi".

    Quyền hoạ phúc trời tranh tất cả
    Chút tiện nghi chẳng trả phần ai
    Cái quay búng sẵn trên trời
    Mờ mờ nhân ảnh như người đi đêm

    Được sửa chữa bởi - bob43 vào 01/04/2002 14:49
  6. bob43

    bob43 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    08/06/2001
    Bài viết:
    1.980
    Đã được thích:
    0
    Để thật sự trân trọng cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn, những bài không liên quan sẽ bị E*** hoặc DEL trong topic này. Mong các thành viên lưu ý.

    NHẤT CẦN THẾ THƯỢNG VÔ NAN SỰ
    BÁCH NHẪN ĐƯỜNG TRUNG HỮU THÁI HÒA
  7. Kamikazetv81

    Kamikazetv81 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/01/2002
    Bài viết:
    53
    Đã được thích:
    0
    Các bạn có thể đọc tiếp ở bên đây http://ttvnonline.net/forum/topic.asp?TOPIC_ID=53438
    3a4
  8. clbjavavietnam

    clbjavavietnam Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    31/12/2001
    Bài viết:
    48
    Đã được thích:
    0
    Tôi chỉ tò mò 1 chút , khi nghe đến tên trường Quốc Học , các bạn có nghĩ đến trường Quốc Học là ở Huế không nhỉ . Nhiều nhân vật khá nổi tiếng đã từng từ trường học này ra : Hồ Chí Minh, Phạm Văn Đồng, Lê Bá Khánh Trình, Lê Tự Quốc Thắng , Tôn Thất Thuyết .... và cả Trịnh Công Sơn nữa .
    Sở dĩ tôi lấy làm tò mò là vì khi nhắc tới Quốc Học Huế, ít ai biết trường học này ?
    >>>>
    Trịnh Công Sơn - Cuộc đời và những ca khúc từ tình yêu
    (08:32:00 31-03-02)

    Cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn
    Vậy là đã tròn một năm kể từ ngày người nhạc sĩ ấy xa rời ''cõi tạm'' này (1/4/2001 - 1/4/2002). Từ đó đến nay và có lẽ cả sau này nữa, người ta vẫn sẽ hát những bài hát của Trịnh Công Sơn, đặc biệt là những bài hát về tình yêu với những giai điệu không lẫn với bất kỳ nhạc sĩ nào khác. Có những ca khúc người ta vẫn hát, vẫn thưởng thức nhưng không phải ai cũng biết được ý nghĩa xuất xứ của chúng. Để tưởng nhớ tới anh, chúng ta hãy cùng tìm về với nguồn cội của một số trong những bài hát viết về tình yêu của anh...
    ''Cuối cùng cho một tình yêu''


    Ở Ðại học Văn khoa Huế lúc ấy có cô Trần Thị Nh. H. Cô không nằm trong danh sách người đẹp, nhưng cô hay mặc áo dài tím, với dáng đi ''mềm mại như tơ'', hát hay, nên H. được mến mộ không kém người đẹp. Họa sĩ Trịnh Cung lúc còn học Mỹ thuật Huế rất mê Nh. H. và tuyệt vọng, anh đã làm nên bài thơ Cuối cùng cho một tình yêu. Bài thơ này đã được Trịnh Công Sơn phổ nhạc và nổi tiếng gần 40 năm qua. Ðiều không ai hiểu nổi là: ''Cho đến nay (2002), Nh. H. đã có gia đình, đã có cháu nội, cháu ngoại mà cô vẫn chưa biết bài thơ phổ nhạc bất hủ ấy Trịnh Cung đã làm cho chính Nh. H. (lời thú nhận của Trịnh Cung).
    Cùng một mẫu yêu như Trịnh Cung, Trịnh Công Sơn đã yêu Ph.Th. - em ruột của ca sĩ Hà Thanh. Bạn âm nhạc của Trịnh Công Sơn lúc ấy có Lê Gia Phàm, Hà Thanh và Thanh Hải (Hồ Quang Hải). Lê Gia Phàm yêu Hà Thanh, Trịnh Công Sơn, Thanh Hải đều yêu Ph.Th. Và, không chỉ hai người ấy, nói chung những người quen biết gia đình Hà Thanh, hay học cùng một lứa (promotion) với Ph.Th. đều là ''đệ tử'' trước vẻ đẹp thánh thiện của Ph.Th. Trong số ''bái phục giai nhân Ph.Th.'' ấy, Trịnh Công Sơn thuộc loại quán quân. Sau này có lần Trịnh Công Sơn kể lại là: ''Hà Thanh có đến bốn, năm người em gái, mình ngồi nói chuyện với Hà Thanh, mỗi lần Ph.Th. đến sau lưng mình là mình biết ngay. Khi nào cô ấy đến gần thì có một mùi hương đến trước. Nhờ cái mùi hương ấy mà mình không bao giờ nhầm Ph.Th. với các cô em gái khác của Hà Thanh''. Chưa bao giờ Trịnh Công Sơn dám tỏ tình với Ph.Th. và Ph.Th. cũng chưa bao giờ có một cử chỉ khiến cho người bạn âm nhạc của chị mình hiểu nhầm là cô có cảm tình riêng với bạn chị. Thế mà Trịnh Công Sơn đã si tình, và nhờ cái vẻ đẹp thánh thiện ''em đứng lên gọi mưa vào hạ'' ấy của Ph.Th. mà anh đã viết nên mấy bài hát Nhìn những mùa thu đi, Nắng thuỷ tinh và Gọi tên bốn mùa. Ph.Th. lập gia đình với ông tiến sĩ B. làm trưởng khoa luật rồi làm Bộ trưởng Giáo dục, ''tuổi tác không cân xứng nhưng danh vọng và sắc đẹp thì đẹp đôi''. Sau đó, vì thời cuộc, tiến sĩ B. mất sớm, Ph.Th. vẫn giữ sự đoan trang, đức hạnh nuôi dạy các con ăn học đến nơi đến chốn tại Boston (Mỹ). Cuối năm 2000, gặp lại Hà Thanh và Ph.Th. tại Huế, vẫn thấy hai chị em này ''không sợ thời gian'', vẫn đẹp như ''nắng thủy tinh'' thuở nào. Nhớ lại chuyện xưa, các cô rất vui và xem đó là những kỷ niệm đẹp của giai đoạn đẹp nhất của đời mình. Tuy chỉ mới một chiều, nhưng bạn bè thuở ấy của Trịnh Công Sơn vẫn xem chuyện Trịnh Công Sơn si mê Ph.Th. là ''mối tình đầu'' của anh.
    ''Hai mươi năm xin trả nợ dài''


    Khoảng năm 1962, gia đình Trịnh Công Sơn gặp khó khăn kinh tế, gian phố lớn ở đường Phan Bội Châu (Ngã Giữa) phải sang cho người khác và qua thuê một căn hộ ở tầng một dãy lầu mới xây ở đầu cầu Phú Cam. Hàng ngày, Trịnh Công Sơn đứng trên lầu ngắm các cô nữ sinh đi qua cầu Phú Cam, đi dọc theo đường Nguyễn Trường Tộ đến trường Ðồng Khánh. Trong đám xuân xanh ấy có cô Ngô Thị Bích Diễm, con gái thầy Ngô Ðốc Kh. - người Hà Nội, dạy Pháp văn tại trường Ðồng Khánh và trường Quốc học Huế. Bích Diễm giống bố, người dong dỏng cao, nét mặt thanh tú, bước đi thong thả nhẹ nhàng.
    Con người của Diễm rất hợp với cái tên Diễm và cũng thích hợp với tâm hồn bén nhạy của Trịnh Công Sơn. Anh yêu Diễm mê mệt. Những ngày không thấy Diễm đi qua anh đau khổ vô cùng. Anh trông thấy con đường trước nhà ''dài hun hút cho mắt thêm sâu'' (Diễm xưa). Nhưng anh cũng biết gặp Diễm để nói lên nỗi đau ấy không phải là chuyện dễ.
    Thầy Ngô Ðốc Kh. - thân sinh của Diễm, là một ông giáo rất nghiêm. Ông không thể chấp nhận một anh chàng chưa có bằng đại học, tóc dài, cằm lún phún râu chuyện trò với các cô con gái đài các của ông. May sao lúc ấy họa sĩ Ðinh Cường thuê nhà ở gần nhà Diễm để làm xưởng vẽ. Hai bạn canh chừng những khi thầy giáo có giờ dạy, mà Diễm đang ngồi ở nhà học bài thì liền ''liều mình'' qua thăm. Những lần ''liều đầy mình'' ấy, có khi Diễm tiếp, có khi Diễm để cho người nhà tiếp và cũng có khi đang có bố ở nhà Diễm tránh để cho khách ngồi chơi xơi nước rồi tự ý ra về.
    Khác với Ph.Th., Diễm biết Trịnh Công Sơn yêu mình và trái tim cô nhiều khi cũng rung động. Nhưng lúc ấy Diễm không thể vượt qua được sự nghiêm khắc của gia đình để nói cho tác giả Ướt mi biết điều đó. Trịnh Công Sơn trút hết nỗi lòng yêu Diễm vào bài Diễm xưa như sau này Sơn đã kể lại nhiều lần. Có một điều lúc ấy Sơn không để ý: Những lúc Trịnh Công Sơn đến nhà Diễm, thì Dao A. - em gái Diễm còn là một cô bé, nhỏ hơn Diễm đến bốn năm tuổi, chạy loăng quăng theo chị. Không ngờ chỉ mấy năm sau, Dao A. trở thành một thiếu nữ xinh đẹp với khuôn mặt bầu bĩnh, dễ thương khác thường. Với cái cầu đã bắc từ hồi yêu Bích Diễm, nay Bích Diễm đã vào học đại học ở Sài Gòn, tâm hồn của Sơn qua cây cầu cũ, nói như Ðinh Cường ''Sơn lại da diết với cái dáng vẻ khoan thai, áo lụa vàng của Dao A. để rồi thất vọng, để rồi...''.
    Khác với những lần yêu trước, thất vọng về Dao A., Trịnh Công Sơn không bắt nhạc của anh phải mang cái gánh thất tình của anh. Không ngờ hai mươi năm sau, trải qua bao nhiêu dâu bể, từ bên Mỹ, Dao A. trở về Việt Nam tìm Trịnh Công Sơn. Không rõ Dao A. nói gì với Sơn, và còn gì nữa không, mà anh đã rất hài lòng với thực tại ''hai mươi năm xin trả nợ dài, trả nợ một đời em đã phụ tôi'' (Xin trả nợ người). Trong hai mươi năm ấy, Dao A. đã có gia đình, đã hiểu rõ cuộc đời, nên hết ''phụ tình'' Trịnh Công Sơn.
    Đinh Cường đã viết: ''Tháng cuối cùng trước khi Sơn mất, Dao A. về thăm suốt tuần, sáng nào A. cũng đến ngồi bên chiếc xe lăn của Sơn, chỉ còn biết nhìn Sơn, cho đến chiều tối mới về nhà''. Trịnh Công Sơn yêu Dao A. phải trải qua hai mươi năm mới ''nhận'' được lời đáp. Tuy đã quá muộn, nhưng trên cõi đời này có mấy ai được yêu và được nhận có một khoảng cách dài lâu đến thế đâu!
    ''Coi như phút đó tình cờ''


    Gặp người đẹp, Trịnh Công Sơn dễ yêu, mà không riêng gì Sơn, các bạn thân sơ của anh cũng đều như thế. Sơn không nề hà chuyện yêu một chiều, không sợ đau khổ vì tình phụ, đã yêu là yêu mãi, yêu hoài, yêu hết mình. Nhưng cũng có lúc anh ''chán tình'', vì cho rằng mình yêu nhầm. Ngày ấy, ở bên kia sông Thọ Lộc, thuộc phường Vĩ Dạ, có cô nàng tên Nguyệt rất đẹp. Trịnh Công Sơn đã yêu say đắm. Vô tình, trong lúc nói chuyện với Sơn, cô buột miệng khen một anh chàng nào đó đẹp trai ''vì anh ấy lai Tây''.
    Chỉ một chuyện vô tình rất nhỏ, thế mà Trịnh Công Sơn cảm thấy bị xúc phạm, anh không thể hiểu nổi một người mình yêu mà lại có một quan niệm thẩm mỹ ''lệch lạc'' đến như thế. Tất cả những yêu thương Nguyệt trong lòng anh bỗng nhạt nhoà hết. Anh viết bài Nguyệt ca. Anh ca ngợi cô nàng Nguyệt hết lời khi ''trăng là nguyệt''. Nhưng khi anh phát hiện ra ''từ trăng thôi là Nguyệt'', Nguyệt không phải là người anh mơ ước, anh xem chuyện anh yêu Nguyệt ''coi như phút đó tình cờ'' và về sau anh không nhắc đến Nguyệt nữa. Tuy nhiên, đối với tôi và nhiều bạn bè của anh, mong sao Sơn có nhiều dịp yêu ''tình cờ'' như thế để anh có thêm nhiều Nguyệt ca nữa.
    Trịnh Công Sơn yêu rất nhiều, về sau có thêm Bích Kh., có Chu Nguyệt Ng., có Michiko, có Hồng Nhung... nhưng định mệnh vẫn cứ bắt anh phải đứng trước cái ngưỡng của tình yêu. Nếu anh còn sống thêm vài mươi năm nữa, sẽ ''còn ai nữa''... và cũng thế thôi. Nếu anh bước qua khỏi cái ngưỡng ấy thì chưa chắc anh đã có được cái địa vị ''người sáng tác nhiều nhạc tình hay nhất thế kỷ''. Có một người làm thơ, bạn của Trịnh Công Sơn, cưới được một cô nàng hồi đi học ngồi cạnh Dao A. của Sơn, về sau ''người ấy'' không còn thơ nữa (đó không phải là một trường hợp cá biệt). Trịnh Công Sơn bị ''tình phụ'', còn người ấy lại bị ''thơ phụ''.
    (Theo SGTT)




    Câu Lạc Bộ Java Việt Nam http://java-vietnam.hypermart.net
  9. totovono

    totovono Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    15/01/2002
    Bài viết:
    694
    Đã được thích:
    0
    DIỄM XƯA
    Mưa vẫn mưa bay trên tầng tháp cổ
    Dài tay em mấy thủa mấy thuở mắt xanh xao
    Nghe lá thu mưa reo mòn gót nhỏ
    Đường dài hun hút cho mắt thêm sâu
    Mưa vẫn hay mưa trên hàng lá nhỏ
    Buổi chiều ngồi ngóng những chuyến mưa qua
    Trên bươc chân em âm thầm lá đổ
    Chợt hồn xanh buốt cho mình xòt xa.
    Chiều nay còn mưa sao em không lại
    Nhớ mãi trong cơn đau vùi
    Làm sao có nhau , hằn lên nỗi đau
    Bước chân em về xin mau.
    Mưa vẫn hay mưa cho đời biến động
    Làm sao em nhớ những vết chim di
    Xin hãy cho mưa qua miền đất động
    Để người phiêu lãng quên mình lang che
    Mưa vẫn hay mưa cho đồi biến động
    Làm sao em biết bia đá không đau
    Xin hãy cho mưa qua miền đất rộng
    Ngày sau sỏi đá cũng cần có nhau.

    ARCH-ART

  10. totovono

    totovono Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    15/01/2002
    Bài viết:
    694
    Đã được thích:
    0
    Con người ai cũng có tên cùng với danh xưng - riêng Trịnh Công Sơn không cần đến danh xưng. Nói đến Trịnh Công Sơn hầu như ai cũng biết anh là nhạc sĩ - không chỉ biết anh là nhạc sĩ mà người yêu nhạc nào cũng thuộc của anh ít nhất một đôi câu, bởi lẽ lời và nhạc của Trịnh Công Sơn nói nhiều lẽ của đời người: nỗi buồn,niềm vui và khát vọngSinh thời, Trịnh Công Sơn quan niệm cuộc sống trần gian này là cõi tạm. Biết là cõi tạm nhưng Trịnh Công Sơn muốn tạm lâu dài bởi vì: "Tôi là ai mà trần gian thế. Tôi là ai mà yêu quá cuộc đời này". Trịnh Công Sơn yêu đời với một tâm hồn rất trẻ thơ. Như hai đứa trẻ đánh nhau giận rồi khóc nhưng sau đó hai đứa lại cười đùa, lại dắt tay nhau chạy nhảy tung tăng. Một người bạn vì lẽ gì đó bỏ anh đi, sau đó anh vẫn hát về người bạn của anh rất thiết tha với tình yêu rất mênh mông...
    Với triết lý sống của Trịnh Công Sơn, tôi nghĩ, Sơn đã xuống đò sang sông về bên kia thế giới. Bây giờ, Trịnh Công Sơn hơn hẳn tất cả những người còn lại trên trái đất bởi biết bên kia thế giới có gì mà lúc còn có mặt ở trần gian anh muốn biết.
    Sơn ơi! Âu cũng là "một cõi đi về" mà thôi.


    ARCH-ART

Chia sẻ trang này