1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Nhàn cư vi bất thiện

Chủ đề trong 'Quán trọ Zimbabwe' bởi LySuCun, 12/11/2004.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. LySuCun

    LySuCun Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/10/2003
    Bài viết:
    91
    Đã được thích:
    0
    Nhàn cư vi bất thiện

    Mình thấy các bạn nhàn rỗi quá, hết việc để nghĩ nên sinh ra hôn mê nói nhảm. Thôi mình kể vài câu chuyện, đặt ra vài câu hỏi để các bạn nghĩ nhé. Thử xem sao nào.

    1. Nên hay không nên quay lại?

    Hồi ấy mình 14 tuổi, khoảng những năm 93, 94. Nhà ngoài mặt phố. Bên cạnh nhà là một cửa hàng bán sách nhỏ, rất sơ sài. Bà chủ cửa hàng sách có cô con gái theo chồng sang định cư ở Mỹ, nên không thiếu tiền, chỉ bán sách cho đỡ rỗi việc.
    Một buổi chiều, mình ở nhà. Bỗng nhiên tự dưng có một ông tầm 45,47 tuổi mặc quần áo bộ đội, cỡ thiếu tá trung tá, lái xe đạp loạng choạng thế nào đâm sầm vào một cái mẹt sách sơ xác của bà hàng xóm nhà mình. Việc cũng chả có gì, mẹt vẫn thế, sách bớt đi được tí bụi bám. Nhưng bà hàng xóm to tiếng lên, bắt ông bộ đội đền 15 ngàn đồng. Hàng xóm vài người ngó ra xem, như vẫn thế. Hai bên dằng co, ông bộ đội vẫn nhẹ nhàng lễ độ, nhưng có vẻ không có tiền trong túi. Mồ hôi ông toát ra ướt cả áo, đầm đìa trên trán.
    Mình nhìn thấy vẻ mặt ông ấý - hơi khắc khổ, nghèo nghèo nhưng lương thiện nên thương thương. Mình vào nhà, rút ra 15 ngàn tiết kiệm được mang ra đưa cho ông ấy, bảo: "cháu cho chú vay". Ông bộ đội cảm ơn, cầm tiền đưa cho bà bán sách, hứa sẽ đem trả, rồi lên xe đi. Bà bán sách cầm tiền, vào nhà. Có người đứng xem bảo: "sao cháu dại thế!"
    Mình quay vào nhà, nghĩ lại: " mình đã làm được việc hào hiệp, lại đỡ điếc tai vì bà già ghê gớm, chắc là chú ấy sẽ đem trả lại mình thôi". 15 ngàn không ít lắm- bằng cỡ 6 bát phở. Với người khác chắc ít, còn với mình thì khá nhiều. Vì một học kỳ mình chỉ được thưởng khoảng 30 ngàn tiền học sinh tiên tiến thôi.
    Sau, không thấy ông bộ đội quay lại.
  2. Cacmac&Jennie

    Cacmac&Jennie Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    24/12/2000
    Bài viết:
    690
    Đã được thích:
    0
    Vấn đề hình như là ở chỗ mình cho đi được cái gì đó của mình chứ không phải là mình có nhận lại được những gì mình đã cho đi. Ngay cả như thế thì em vẫn thấy thoải mái. Không biết anh Lý có thế không nhờ.
  3. bvkk

    bvkk Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/11/2004
    Bài viết:
    141
    Đã được thích:
    0
    Đúng đấy bạn Lysucun thân mến ạ . Đấng hào hiệp 1 là nhất quyết không cho , có doạ giết cũng không cho , nhưng nếu cho thì không bao giờ có suy nghĩ lấy lại .
    Năm lớp 12 , tớ có rất nhiều sách luyện thi đại học , quyển nào cũng rẻ nhất là 15 ngàn . Một anh bạn mượn tớ để ôn , năm ấy tớ không phải thi nên cho cu cậu mượn sạch ( chừng 15 -20 cuốn ) . Thế mà cu cậu nỡ bán đi lấy tiền và tiêu sạch . Quả thực nhà mình cũng nghèo , 17 tuổi nhưng mấy khi túi có đủ 10 ngàn . Tớ vô cùng giận dữ , định đến vặt đầu hắn xuống nện cho một trận . Nhưng nghĩ lại , thôi , hắn dù sao cũng đã từng là bạn mình . Sau này có mấy lần gặp giữa đường , hình như vẫn biết mùi liêm sĩ nên hắn cũng có thái độ xấu hổ , chẳng dám nhìn thẳng vào tớ .
    15 ngàn nào béo tốt gì . Cho người ta đi . Ai ai sống trên đời này cũng có những nỗi khổ tâm riêng . Nhiều khi phóng khoáng cuộc đời sẽ tốt đẹp hơn .
    Riêng về tiền bạc thì tớ vô cùng sòng phẳng . Có thể đãi bạn xả láng , sạch túi không đắn đo , nhưng khi nào cần chia tiền để thanh toán thì dù vài đồng bạn cũng nên nộp đủ . Nếu thằng nào không sòng phẳng , tớ cạch , không chơi cùng nữa .
  4. bvkk

    bvkk Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/11/2004
    Bài viết:
    141
    Đã được thích:
    0
    Có 1 em quý tớ liền đem cho tớ 1 lọ ruốc bông bảo đem về mà ăn Sau đó tớ tới chổ 1 thằng bạn chơi , thấy hắn đang ăn liền đưa ruốc bông ra mời . Sau lại bảo : thôi mày giữ lấy mà ăn , tao lười lắm , có mấy khi chịu nấu cơm đâu mà bông với hoa .
    Đến bây giờ sau 3 năm , vầng 3 năm , tình cờ qua 1 người bạn gái khác thì tớ mới vỡ lẽ ra cái em cho tớ ruốc bông ý vẫn giận mình Đại khái là em ý bảo em ý chăm sóc tớ nhưng tớ là thằng nhố nhăng vô ơn .
    Thật khổ cho mình , ai có thèm nghỉ sâu xa như em ấy thế đâu mà vô ơn với lại vô iếc Đã biết anh vô tình nhưng vẫn hờn trách anh .
    Từ đó mình có 1 kinh nghiệm là không bạn bè thân thiết với gái gú , đau đầu
  5. Ly_Thong

    Ly_Thong Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    12/05/2002
    Bài viết:
    265
    Đã được thích:
    0
    Câu ho?i cu?a LySuCun thi? mi?nh nghif có lef vi? một lý do na?o đó ma? ngươ?i đó ko quay lại. Có thê? ngươ?i ấy co?n nghe?o hơn bạn thi? sao ? Hay có thê? ngươ?i ấy không nhớ nha? cu?a bạn mặc du? trong thâm tâm ngươ?i ấy rất biết ơn bạn, va? muốn tra? lại cho bạn !
  6. LySuCun

    LySuCun Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/10/2003
    Bài viết:
    91
    Đã được thích:
    0
    Tip: Cái đáng chú ý của một câu hỏi không nằm ở bản thân ngữ nghĩa của câu hỏi, mà nằm ở vấn đề câu hỏi đó dẫn đến. Nếu chỉ tìm cách trả lời câu hỏi, không ai có thể trả lời được câu hỏi mà câu hỏi đó không đặt ra.
  7. kac_Tung_cheng

    kac_Tung_cheng Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/07/2004
    Bài viết:
    76
    Đã được thích:
    0
    Có nhiều cái không phải cứ trả là xong , Như trong chuyện này cũng vậy , cũng có thể bác ấy muốn trả nhưng vài lý do nào đấy không thể làm được nhưng miễn sao trong lòng bác ta luôn nghĩ đến bạn , nghĩ đến chuyện này . 15 nghìn không thể ăn cả đời được , bạn hiểu chứ .
  8. ImD1

    ImD1 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/07/2004
    Bài viết:
    149
    Đã được thích:
    0
    ImD1 có chuyện này, chưa kể ra cho ai nghe bao giờ, nhưng để mãi trong lòng thì thấy rất khó chịu.
    Ngày xưa, mỗi tháng ImD1 được 50 000 tiền học bổng.
    Hôm ấy ImD1 vừa nhận được tiền học bổng, đang trên đường từ trường về nhà, thì có một chị gái bỗng bắt chuyện với ImD1. Sau đó, ImD1 và chị ấy dừng lại cạnh đường nói chuyện.
    Chị ấy bảo với ImD1 rằng "Bà của chị ấy đang bệnh nặng nằm ở viện, chị ấy cần tiền gấp để mua thuốc cho bà". Sự thật là vừa nghe xong câu chuyện ấy, ImD1 nghĩ ngay rằng chị ấy đang tìm cách lừa tiền mình, và ImD1 muốn đạp xe đi ngay(lúc ấy khoảng 4h chiều, có rất nhiều người qua lại trên đường). Nhưng cái bộ lòng giả dối của ImD1 không cho phép ImD1 nói thẳng với chị ấy rằng "chị nói dối". Câu đầu tiên ImD1 nói với chị ấy là "Ở đây chị không có bà con họ hàng để nhờ vả hay sao mà lại đi nhờ vả em?". Câu thứ 2 là "Thế hàng xóm của chị đâu? Bạn bè của chị đâu?". Thế rồi chị ấy bảo với ImD1 rằng "Em không nên như thế. Em còn nhỏ như vậy mà đã nghi ngờ mọi người. Không tốt cho em đâu". Rồi chị ấy khóc. ImD1 cũng thấy rõ là chị ấy khóc không có nước mắt....
    ...Và ImD1 không vặn vẹo chị ấy rằng những điều chị ấy nói có đúng hay không nữa (nhưng trong lòng ImD1 vẫn tin tưởng 100% rằng chị ấy đang lừa mình). ImD1 chuyển sang bảo với chị ấy rầng ImD1 không còn chút tiền nào cả (sự thật là ImD1 có 50 000 tiền học bổng trong cặp đi học)...
    Rồi chị ấy lấy tay đẩy nhẹ cặp ImD1 để nó rơi xuống đất. Chị ấy bảo với ImD1 "Để chị nhặt lên cho", và trong khi nhặt lên, chị ấy giả vờ như vô tình mở cặp ImD1 và lấy ra 50 000 đồng từ đó. Sự thật là tất cả những diễn biến ấy đã được ImD1 quan sát và đoán được trước khi xảy ra. Chị ấy nói với ImD1 rằng "tại sao em lại nói dối chị?". Sau đó chị ấy bảo xin địa chỉ nhà của ImD1 để chị ấy gởi tiền lại. ImD1 trả lời rằng "Thôi chị cầm lấy tiền đi, không cần trả lại em. Thật là em hoàn toàn không tin chị chút nào cả." ImD1 khóc suốt từ lúc chia tay với chị ấy mãi đến tận đêm.
    Chuyện xảy ra khi ImD1 16 tuổi. Nếu ImD1 bị chị ấy lừa, hay trả lời dứt khoát với chị ấy rằng "Em không tin chị, em đi đây." thì có lẽ ImD1 không phải khóc nhiều như vậy, cũng không phải nhớ mãi chuyện này đến giờ.
    Xin lỗi chủ topic vì lạc đề.
  9. luuthuy

    luuthuy Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/06/2002
    Bài viết:
    2.109
    Đã được thích:
    1
    Tôi học đuợc một câu từ một nguời chị: Nếu như giúp ai đuợc điều gì thì giúp hết lòng. Còn nếu ko thì thôi.
    Khi giúp ai cũng đừng nghĩ đến sự đền ơn và cũng đừng nghĩ rằng mọi việc sẽ đúng như mình suy nghĩ. Tất cả đều có thể ko đúng như mình nghĩ. Và lúc đó hãy luôn nghĩ đến một chữ "Tha thứ".
  10. nhv20

    nhv20 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    21/03/2002
    Bài viết:
    1.088
    Đã được thích:
    0
    15K cũng được tí mồi,tạm gọi là đủ ...rẻ quá.

Chia sẻ trang này