1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Nhắn cùng người box Trịnh

Chủ đề trong 'Nhạc TRỊNH' bởi Solitaire, 25/09/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. duong_chieu_la_rung

    duong_chieu_la_rung Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/05/2003
    Bài viết:
    970
    Đã được thích:
    0
    Both afraid to say we''re just too far away from being close together from the start...
    We tried to talk it over but the words got in the way
    We''re lost inside this lonely game we play
    ...
    And we''re lost in this masquerade !...

  2. duong_chieu_la_rung

    duong_chieu_la_rung Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/05/2003
    Bài viết:
    970
    Đã được thích:
    0
    Both afraid to say we''re just too far away from being close together from the start...
    We tried to talk it over but the words got in the way
    We''re lost inside this lonely game we play
    ...
    And we''re lost in this masquerade !...

  3. khucmuathu

    khucmuathu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/03/2003
    Bài viết:
    94
    Đã được thích:
    0
    Sống trong đời sống, cần có một tấm lòng!​
    Ai cũng nói vậy, ai cũng tâm đắc, ai cũng gật gù, nhưng đã có lúc vô tình quên, để gió cuốn đi , khi chưa có đủ một tấm lòng và cũng không chắc mình đã có hay chưa một tấm lòng.
    Chao ôi,... từ bi bất ngờ, ở đâu vậy nhỉ?
    Hãy ngiêng đời xuống​
    ...
  4. khucmuathu

    khucmuathu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/03/2003
    Bài viết:
    94
    Đã được thích:
    0
    Sống trong đời sống, cần có một tấm lòng!​
    Ai cũng nói vậy, ai cũng tâm đắc, ai cũng gật gù, nhưng đã có lúc vô tình quên, để gió cuốn đi , khi chưa có đủ một tấm lòng và cũng không chắc mình đã có hay chưa một tấm lòng.
    Chao ôi,... từ bi bất ngờ, ở đâu vậy nhỉ?
    Hãy ngiêng đời xuống​
    ...
  5. gari

    gari Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    30/09/2002
    Bài viết:
    260
    Đã được thích:
    0
    hẹn mà không đến được. Thành thật xin lỗi bạn của tớ.
  6. gari

    gari Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    30/09/2002
    Bài viết:
    260
    Đã được thích:
    0
    hẹn mà không đến được. Thành thật xin lỗi bạn của tớ.
  7. vothuongca

    vothuongca Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    08/11/2002
    Bài viết:
    571
    Đã được thích:
    0

    Chốn trọ kia cửa cài then đóng
    Rồi em rào kín cõi riêng mình
    Đường trần đã gập ghềnh từ lâu lắm
    Giờ thêm phong bế mông lung
    Em ơi có nhớ ngọn lửa hồng
    Muốn toả sáng phải cháy bùng lên đã
    Tôi cứ chờ một ngày không thấy có
    Và nụ cười tan rã giữa chiều mưa
    Em đi về đâu đó những bến bờ
    Trái cây kia mời đùa em phía trước
    Tôi vẫn chúc một điều hơi cũ nát
    Em hãy về qua nhân lộ bình an.
    Muốn nói thật nhiều, nhưng có điều em luôn từ chối. Trong từng bối rối nên mỉm cười, thế thôi.
  8. vothuongca

    vothuongca Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    08/11/2002
    Bài viết:
    571
    Đã được thích:
    0

    Chốn trọ kia cửa cài then đóng
    Rồi em rào kín cõi riêng mình
    Đường trần đã gập ghềnh từ lâu lắm
    Giờ thêm phong bế mông lung
    Em ơi có nhớ ngọn lửa hồng
    Muốn toả sáng phải cháy bùng lên đã
    Tôi cứ chờ một ngày không thấy có
    Và nụ cười tan rã giữa chiều mưa
    Em đi về đâu đó những bến bờ
    Trái cây kia mời đùa em phía trước
    Tôi vẫn chúc một điều hơi cũ nát
    Em hãy về qua nhân lộ bình an.
    Muốn nói thật nhiều, nhưng có điều em luôn từ chối. Trong từng bối rối nên mỉm cười, thế thôi.
  9. narsis

    narsis Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    14/05/2002
    Bài viết:
    192
    Đã được thích:
    0
    Đôi lúc trong cuộc sống, người ta không còn là chính mình, không biết phải xử trí ra sao, ứng xử thế nào, hoang mang, lạc lõng, bơ vơ thậm chí giữa những người thân yêu nhất, giữa những gì quen thuộc nhất.
    Đành "Ta về điểm phấn tô son lại, Ngạo với nhân gian một nụ cười" vậy!

  10. narsis

    narsis Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    14/05/2002
    Bài viết:
    192
    Đã được thích:
    0
    Đôi lúc trong cuộc sống, người ta không còn là chính mình, không biết phải xử trí ra sao, ứng xử thế nào, hoang mang, lạc lõng, bơ vơ thậm chí giữa những người thân yêu nhất, giữa những gì quen thuộc nhất.
    Đành "Ta về điểm phấn tô son lại, Ngạo với nhân gian một nụ cười" vậy!

Chia sẻ trang này