1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Nhân vật nào có ảnh hưởng lớn nhất ở VN TK 19-20?

Chủ đề trong 'Lịch sử Văn hoá' bởi thaoluan0, 24/02/2007.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. panzerlehr

    panzerlehr Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/02/2004
    Bài viết:
    935
    Đã được thích:
    0
    Ngô Đình Diệm mà được xem là có ảnh hưởng lớn nhất ở VN trong thế kỷ 19-20 thì quả thật là nặc cười. Tất cả những gì ông ấy đã làm đều không còn tồn tại ở VN, may ra còn lại được mấy cái làng công giáo ở Hố Nai, Biên Hoà. Ngoài ra thì đến sách vở nhắc đến triều đại ông ấy trong và ngoài nước cũng chẳng có cái gì ra trò, quả thật là ê chề. Người ta trước kia hay dùng cái từ "sọt rác của lịch sử" cho bọn "has been", cái ông Ngô Đình Diệm này quả thật là đang nằm ngay trong đó.
    Nhìn theo khía cạnh đồng nát lịch sử của lão Mộ, nếu Ngô Đình Diệm cũng được xem là nhân vật có ảnh hưởng lớn nhất đến cái nước VN nào đó đã bị vứt bỏ thì em xin đăng cử 2 nhân vật mà bọn hậu sanh như loại Ngô Đình Diệm với cả Nguyễn Văn Thiệu thừa hưởng được cơ ngơi của họ mà không chịu chính thức thừa nhận. Đó là :
    1- trung tướng quân đội thuộc địa Pháp Nguyễn Văn Xuân, người Pháp gốc an-nam-mít. Vì là Việt Kiều thế hệ F1.5 cho nên ông này tiếng việt cũng chập chạnh, nhưng nhờ nhờ gốc gác cho nên cũng được hồi hương làm quốc trưởng trước khi giao quyền lại cho Bảo Đại. Cái di sản đậm đà nhất của ông ta vẫn là việc quốc gia hoá cờ quẻ ly mà nhiều người mê nhạc Lưu Hữu Phước vẫn thích phất.

    2- trung tướng không quân Pháp Nguyễn Văn Hinh, người con trại phú-lăng-sa của thủ tướng Quốc Gia VN Nguyễn Văn Tâm và cũng là người anh cả của tiền thân QLVNCH mà tiếng vọng vang rền năm châu với những địa danh như... Ban Mê Thuột, Đà Nẵng, Phan Rang, Xuân Lộc... (em không tính mấy trận đánh có bọn ngoại bang giúp đỡ trực tiếp như Điện Biên Phủ, Ấp Bắc, An Lộc, Quảng Trị...).
    Trong tinh thần uống nước nhớ nguồn, em nghĩ mấy bác nào vẫn thích mơ tưởng đến chánh nghĩa cuốc ra cũng nên nhận lại họ làm cha để họ đỡ tủi nhục dưới suối vàng đi cái nhỉ...
  2. hung178

    hung178 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/08/2003
    Bài viết:
    367
    Đã được thích:
    0
    Xin bổ xung về Ngô Đình Diệm.
    Ông Diệm bị cắt chức là do cái gì thì bác nào muốn biết chính xác thì phải đi hỏi ông toàn quyền Pháp :). Nhưng chắc chắn rằng ông ta đã đưa ra bản kiến nghị yêu cầu Pháp trao lại Nam Triều quyền lợi theo hiệp ước 1884, tuy nhiên 1 phe nữa là do Phạm Quỳnh cầm đầu thì phản đối, Phạm Quỳnh phản đối không phải vì ông ta muốn ôm chân Pháp mà là chủ trương thà dưới ách của Pháp còn hơn là theo chế độ Phong kiến của triều Nguyễn. Khi trao bản kiến nghị ông Diệm đã dám thách thức nhà cầm quyền Pháp, điều mà không một quan lại nào của Nam Triều dám làm, chúng ta thấy nhiều bài chửi bới ông Diệm vì làm tay sai giặc Pháp mà không thấy 1 điều rằng rất nhiều người Việt khác, vài thế hệ trí thức, quan lại chứ không ít cũng làm quan cho Pháp như cụ, họ chẳng có cái gan chống Pháp như ông, ai bất mãn lắm cũng chỉ giám từ quan về ở ẩn thế mà vẫn được nhắc đến như những danh nhân.
    Ai bảo ông Ngô không có thực quyền? thượng thư 1 bộ được trọng dụng, bảo không có thực quyền cũng đúng vì cả dân tộc Việt khi đó có ai có thực quyền đâu, khi ông bị cất chức thì vẫn rất nhiều quan lại, binh lính ủng hộ cụ, tưỡng Đỗ Mậu cũng là 1 người trong số đó, cụ lập ra 1 đảng đấu tranh vì nền độc lập của dân tộc.
    Năm 1945 ông bị ********* bắt, Lê Hữu Tứ bảo lãnh ra, lúc đây ai bảo là bác không biết họ Ngô? anh em họ Ngô được mời làm cố vấn của chính quyền VM đấy, 1 nhân vật như Ngô Đình Diệm mà ai dám bảo bác Hồ không biết thì có lẽ là bôi xấu lãnh tụ đấy.
    Bảo ông Diệm làm tay sai cho Nhật thì xem lại đi, không hề có. Việc ông Ngô liên lạc với Nhật thì bình thường, khi đó Nhật đâu chiếm nước Việt, tìm sự giúp đỗ của nước ngoài để chống Pháp thì tổ chức nào của Việt Nam chẳng làm từ *****, cụ Phan trở đi. khi Nhật chiếm VN thì ông Diệm có hợp tác gì đâu. Khi chiến tranh Việt - Pháp nổ ra, ông Diệm không có chỗ đứng, hợp tác với VM thì không được, theo Pháp đánh lại dân Việt thì ông không thê làm được, chỉ có đường lưu vong, giống với các nhân vật quốc gia khác như Nguyễn Hải Thần, Nguyễn Tưởng Tam ...
    Năm 1954 khi về làm thủ tướng rồi tổng thống, chính quyền ông Diệm không hề làm tay sai cho Mỹ, ông ta nhận viện trợ, nhận sự giúp đỡ nhưng vẫn độc lập trong các hoạt động, quyết định, ai từng đọc "ông cố vấn hồ sơ 1 điệp viên" thì biết, ông Diệm chết vì muốn bảo vệ quyền tự quyết của dân tộc không cho Mỹ đổ quân vào, ông thậm chí còn sẵn sàng bỏ qua mối thù với người cộng sản, tìm cách bắt tay với miền bắc để ngăn 1 cuộc chiến mà ông biết chắc là núi xương sông máu cho dân tộc, có ngừoi còn tìm cách bôi nhọ là ông sợ Mỹ giết mới tìm cách nhờ miền Bắc, đâu phải vây, nêu sợ chết đơn giản là theo ý Mỹ, ngay cả khi chạy khỏi dinh Độc Lập ông cũng đâu sợ chết, vì lúc đó nếu sợ ông đã có thể trốn đi dễ dàng.
    Còn nữa, 1 điều mà không ai có thể chối bỏ được, ông Diệm chết nhưng vẫn nhận được sự kính trọng không chỉ của các bạn bè, nhân viên mà cả các kẻ thù, của những đối thủ. Hình ảnh khi xác ông Diệm về đến dinh độc lập, tất cả các tướng lĩnh đảo chính đều dơ tay nên chào, sau này các tướng lĩnh, chính khách miền Nam vẫn nhắc đến ông với 1 niêm kính trọng, ngay cả bác Hồ cũng có 1 chút"ông ta là 1 người yêu nươc, yêu nước theo cách riêng của ông ta".
    Túm lại ai mà chửi ông Diệm về tội chống cộng, đi ngược lai con đường tất yếu của lịch sử, chống lại con đường mà Bác và toàn dân đã lựa chọn thì tớ đồng ý cả hai tay, nhưng mà chắc chắn ông ta không phải là người bán nước hay tay sai ngoại bang gì hết, ông Diệm là người dân tộc chủ nghĩa và chống công cực đoan.
  3. hung178

    hung178 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/08/2003
    Bài viết:
    367
    Đã được thích:
    0
    Xin bổ xung về Ngô Đình Diệm.
    Ông Diệm bị cắt chức là do cái gì thì bác nào muốn biết chính xác thì phải đi hỏi ông toàn quyền Pháp :). Nhưng chắc chắn rằng ông ta đã đưa ra bản kiến nghị yêu cầu Pháp trao lại Nam Triều quyền lợi theo hiệp ước 1884, tuy nhiên 1 phe nữa là do Phạm Quỳnh cầm đầu thì phản đối, Phạm Quỳnh phản đối không phải vì ông ta muốn ôm chân Pháp mà là chủ trương thà dưới ách của Pháp còn hơn là theo chế độ Phong kiến của triều Nguyễn. Khi trao bản kiến nghị ông Diệm đã dám thách thức nhà cầm quyền Pháp, điều mà không một quan lại nào của Nam Triều dám làm, chúng ta thấy nhiều bài chửi bới ông Diệm vì làm tay sai giặc Pháp mà không thấy 1 điều rằng rất nhiều người Việt khác, vài thế hệ trí thức, quan lại chứ không ít cũng làm quan cho Pháp như ông, họ chẳng có cái gan chống Pháp như ông, ai bất mãn lắm cũng chỉ giám từ quan về ở ẩn
    Ai bảo ông Ngô không có thực quyền? thượng thư 1 bộ được trọng dụng, bảo không có thực quyền cũng đúng vì cả dân tộc Việt khi đó có ai có thực quyền đâu, khi ông bị cất chức thì vẫn rất nhiều quan lại, binh lính ủng hộ cụ, tưỡng Đỗ Mậu cũng là 1 người trong số đó, cụ lập ra 1 đảng đấu tranh vì nền độc lập của dân tộc.
    Năm 1945 ông bị ********* bắt, Lê Hữu Tứ bảo lãnh ra, lúc đây ai bảo là bác không biết họ Ngô? anh em họ Ngô được mời làm cố vấn của chính quyền VM đấy, 1 nhân vật như Ngô Đình Diệm mà ai dám bảo bác Hồ không biết thì có lẽ là bôi xấu lãnh tụ đấy.
    Bảo ông Diệm làm tay sai cho Nhật thì xem lại đi, không hề có. Việc ông Ngô liên lạc với Nhật thì bình thường, khi đó Nhật đâu chiếm nước Việt, tìm sự giúp đỗ của nước ngoài để chống Pháp thì tổ chức nào của Việt Nam chẳng làm từ *****, cụ Phan trở đi. khi Nhật chiếm VN thì ông Diệm có hợp tác gì đâu. Khi chiến tranh Việt - Pháp nổ ra, ông Diệm không có chỗ đứng, hợp tác với VM thì không được, theo Pháp đánh lại dân Việt thì ông không thê làm được, chỉ có đường lưu vong, giống với các nhân vật quốc gia khác như Nguyễn Hải Thần, Nguyễn Tưởng Tam ...
    Năm 1954 khi về làm thủ tướng rồi tổng thống, chính quyền ông Diệm không hề làm tay sai cho Mỹ, ông ta nhận viện trợ, nhận sự giúp đỡ nhưng vẫn độc lập trong các hoạt động, quyết định, ai từng đọc "ông cố vấn hồ sơ 1 điệp viên" thì biết, ông Diệm chết vì muốn bảo vệ quyền tự quyết của dân tộc không cho Mỹ đổ quân vào, ông thậm chí còn sẵn sàng bỏ qua mối thù với người cộng sản, tìm cách bắt tay với miền bắc để ngăn 1 cuộc chiến mà ông biết chắc là núi xương sông máu cho dân tộc, có ngừoi còn tìm cách bôi nhọ là ông sợ Mỹ giết mới tìm cách nhờ miền Bắc, đâu phải vây, nêu sợ chết đơn giản là theo ý Mỹ, ngay cả khi chạy khỏi dinh Độc Lập ông cũng đâu sợ chết, vì lúc đó nếu sợ ông đã có thể trốn đi dễ dàng.
    Còn nữa, 1 điều mà không ai có thể chối bỏ được, ông Diệm chết nhưng vẫn nhận được sự kính trọng không chỉ của các bạn bè, nhân viên mà cả các kẻ thù, của những đối thủ. Hình ảnh khi xác ông Diệm về đến dinh độc lập, tất cả các tướng lĩnh đảo chính đều dơ tay nên chào, sau này các tướng lĩnh, chính khách miền Nam vẫn nhắc đến ông với 1 niêm kính trọng, ngay cả bác Hồ cũng có 1 chút"ông ta là 1 người yêu nươc, yêu nước theo cách riêng của ông ta".
    Túm lại ai mà chửi ông Diệm về tội chống cộng, đi ngược lai con đường tất yếu của lịch sử thì tớ đồng ý cả hai tay, nhưng mà chắc chắn ông ta không phải là người bán nước hay tay sai ngoại bang gì hết, ông Diệm là người dân tộc chủ nghĩa và chống công cực đoan.
  4. TimeBreak

    TimeBreak Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/10/2004
    Bài viết:
    1.386
    Đã được thích:
    9
    Sắp tới ngày cuối cùng của tháng Tư hàng năm, ấy là ngày mà theo giang hồ đồn đại, Mộ Dung gia lại lên cơn sốt không rõ nguyên nhân, người đau như dần, chân tay khó chịu.
    Vãn bối là kẻ hậu sinh, không dám nói gì về Mộ Dung gia, nhưng cách đây chừng ba năm, đã có một lãngkhác kỳ bí, xuất hiện nơi Sử đại này, tự xưng là BacNam Đại hiệp, lãng khách này phong thái lạ lẫm khác người, văn phong ung dung tiêu sái, chỉ xuất hiện chừng hơn chục bài post, lại gác kiếm quy ẩn ngay,tuy nhiên, lãng khách đã đẻlại một Bảng Phong thần Anh hùng sử đài khá thú vị, trong các kiếm khác được nêu danh, có Mộ dung tiên sinh! Vãn bối trộm nghĩ, các tiền bối trong này vẫn còn nhớ!
    Cũng may hồi đó, nhanh tay đã Ctr C - Ctr V được một phần, nay Vãn bối xin post lại nguyên văn để mọi người cùng thưởng lãm
    Copyright thuộc về BacNam
    Chương 5: Phục quốc ta? khách Modungbac (MDB) diêfn truyện
    Trong đám ha?o thu? lư?ng lâfy cofi Nam Châu, Modungbac kê? cufng pha?i nói la? một tay kiệt hiệt. Hô?i hắn mới xuất hiện, ăn nói nho? nhẹ khiêm tốn, gọi bác xưng em, gặp ngươ?i lớn la? khoanh tay cha?o, gặp ngươ?i hơn la? cúi mi?nh ạ, ai cufng muốn xoa đâ?u cho qua? cho kẹo. Có ai biết Modungbac la? ke? biết nhún mi?nh, có ta?i tế thế ma? lại biết du?ng đến cái mưu cu?a Ha?n Tín năm xưa. Thật xứng với cái danh Phục Quốc Mộ Dung Bác.
    Công phu cu?a Modungbac đến giơ? trên giang hô? ít ke? bi? kịp. Bụng dạ hắn nư?a chính nư?a ta?, âm thâ?m khó đoán khiến quâ?n ha?o vư?a ghét vư?a yêu. Điê?m đặc biệt cu?a Modungbac la? hắn luôn thích ti?m cách nói ngược lại thiên hạ, bất kê? điê?u đó la? đúng hay sai. Nghe đô?n hắn la? truyê?n nhân cu?a Tây Độc Âu Dương Phong, chuyên luyện công theo một ngạch riêng, khiến kinh mạch chạy ngược. Vi? vậy trong mọi vấn đê?, hắn đê?u thích nói ngược một mi?nh một ý ca?.
    Nếu chi? có thế thi? hă?n Modungbac cufng không thê? vu?ng vâfy giang hô?, nơi cofi Nam Châu vốn đâ?m rô?ng hô? huyệt. Công phu hắn luyện ngược đươ?ng nhưng cao siêu khó do?, ke? non cơ hêf đấu với hắn la? bại. Khi Modungbac tung hoa?ng thiên hạ, chi? có Tứ đại cao thu? cu?a Nam Châu khi đó la? chế phục được hắn.
    Modungbac chuyên môn ra chiêu kiê?u ngược ngạo, nhưng nhất chiêu nhất thức, hắn đê?u luyện đến hoa? hâ?u, trích dâfn rof ra?ng, nguô?n ta?i liệu nhiê?u như rác giấy, khiến nhưfng ke? non cơ nhi?n thấy la? hafi. Có lâ?n hắn thậm chí múa một ba?i quyê?n trông rất tre? con, nhưng lại viện ra đến hơn mấy chục nguô?n ba?o kíp va? nói ră?ng chiêu đó được tô?ng hợp tư? tư?ng ấy ba?o kíp, khiến lắm ke? hoa mắt sợ mất mật. . Đâ?u tư kyf lươfng nguô?n mạch tư liệu ba?o điê?n, ngoa?i ra, nếu thiê?u ba?o điê?n hắn co?n có ta?i bịa ra ba?o điê?n một cách ăn đứng dựng ngược. Ke? tu vi kém co?i, nghe hắn thao thao bất tuyệt ră?ng vof học cu?a hắn trích tư? nguô?n A, nguô?n B, nguô?n C... ma? thực ra toa?n do hắn bịa ra ca?, cufng lắm ke? sái cô?. Thuơ? ấy, nếu không có tứ đại giang hô? trấn áp, thi? Modungbac tha?nh một đại ma đâ?u khuynh thiên đa?o địa.
    Trong cofi giang hô?, Modungbac luyện tha?nh hai tuyệt nghệ hafn thế, một la? Loạn ngôn điêu toa công va? Hai la? Kim chung cha?o thiết bi? hộ thê? thâ?n công. Môn thứ nhất hắn chuyên du?ng đê? vu?ng vâfy giang hô?, đa? bại nhưfng ke? công lực yếu hơn bất kê? chính ta?, môn thứ hai hắn chuyên dụng đê? pho?ng thu? khi bị các bậc cao thu? hơn truy sát. Vi? thế ma? trong nhiê?u trận lôi đa?i đại chiến co?n lưu lại trong data base cu?a cofi Nam Châu, có nhiê?u trận ty? đấu kinh thiên ma? cufng rất buô?n cươ?i: Trong nhưfng trận ty? đấu da?i đến ca? nga?n hiệp, dạng như "Vof soái đệ nhất danh tướng thâ?n kíp" hay "Pha?n diện đại ma đâ?u tuyệt đại nhược chươ?ng" Modungbac kiên tri? tiếp chiến với quâ?n hu?ng có đến dư nga?n hiệp. Cứ môfi khi bị ke? cao thu? hơn xuất chươ?ng đa? bại, thi? hắn lặn mất tăm đê? tránh hoa? lực, xong hắn đợi cho vof đa?i lâ?n giơ? sang va?i trang la? lại quay trơ? lại, chọn ke? công lực yếu kém hơn đê? luộc . Bấy giơ? giang hô? nhiê?u ke? tức tối nhưng nhiê?u ke? cufng thích thú với cái kha? năng chịu đo?n hiếm có cu?a hắn. Pha?m các bậc cao nhân thuơ? ấy môfi khi xuất tuyệt chiêu thấy hắn lâ?n mất thi? đê?u dư?ng chươ?ng bo? đi. Na?o ngơ? vư?a mới quay lưng la? hắn đaf lại chươ?ng ra chiết chươ?ng với nhưfng ke? vof nghệ kém hơn. .
    Chiến thuật cu?a Modungbac lúc đó được giang hô? ghi nhận la? lối "Đánh du kích không dựa va?o dân ", nghifa la? hắn thấy địch mạnh thi? chạy, sau đó lại quay lại đánh ke? yếu hơn. Lập luận thi? đâ?y ta? ý khiến thiên hạ chă?ng mấy ke? u?ng hộ. Nhưng bơ?i hắn sống dai, nội công cao dâ?y, nên nhưfng ke? tâ?m thươ?ng chă?ng thê? trị được hắn. Nhơ? vậy ma? Modungbac dương danh một thân cực ky? bá đạo.
    Trong cofi Nam Châu thuơ? ấy, chi? có Tam tuyệt giang hô? Danh Vô nameno la? đu? kiên nhâfn liên tục quay lại đối chươ?ng với hắn, va? ke? ma? Modungbac kiê?ng nhất cufng chính la? Danh vô Nameno.
    Hai tay đại cao thu? na?y đánh với nhau đến ca? nga?n chiêu. Bấy giơ? nameno thọ giáo Thiên hạ đệ nhất nhân Traiquay nên vof nghệ nội ngoại công phu nga?y ca?ng tinh tiến. Modungbac vê? sau hêf gặp nameno la? như thấy Ha?i Đăng, pha?i ti?m lối ref, không ít lâ?n pha?i công khai tâm phục nameno la? gio?i. Kê? vê? mặt na?y, khí độ họ Mộ Dung cufng không pha?i la? ke? tâ?m thươ?ng.
    Tuy hay nói ngược ngạo, nhưng Modungbac thực la? một ke? nư?a chính nư?a ta?. Nhiê?u lúc y xuất sát chiêu với luf ma đâ?u khiến bọn na?y khôn đươ?ng tránh né. Do Modungbac hay đại chiến với Danh Vô nameno nên nhiê?u ke? thươ?ng hay xếp hắn va?o ha?ng ma đạo, nhưng pha?i nói cho đúng, Modungbac la? một nhân vật ky? dị trong giang hô? Nam Châu.
    Các bậc ha?o thu? đệ nhất giang hô? lâ?n lượt quy â?n, khiến họ Mộ dung cufng chán đơ?i chă?ng thấy online. Thi thoa?ng mới thấy hắn chươ?ng mặt xuất va?i chiêu chọc vui thiên hạ. Lâ?n gâ?n đây nhất, hắn chươ?ng mặt khiêu chiến giang hô? trong lôi đa?i đại chiến "Cách mạng tháng 8 thơ?i cơ bí kíp chi?". Hắn hoa quyê?n múa chươ?ng, sức ba?i sơn đa?o ha?i khiến bọn ha?o thu? hạng hai cu?a Nam Châu hoa mắt chóng mặt. Tươ?ng lúc đó mi?nh lý lef bá đạo cu?a hắn đaf độc bá giang hô?. Tha?ng may có gaf Phong trâ?n hô? tư? Langkhachvn lúc đó cufng tạt qua, va?o múa chươ?ng chặn hắn lại. Bị một đo?n chí mạng cu?a khách lafng tư?, Modungbac lặn mất tăm tư? đó đến giơ? không thấy quay lại.
    Hơfi ôi, một ke? vof công quái dị như Modungbac (MDB) nay cufng phong â?n giang hô? khiến sinh khí vof lâm hao hụt, cufng la? một tô?n thất lớn đối với Nam Châu sư? quốc.
    Tứ đại Cao thủ chốn Sử đài mà BacNam lãng khách nói tới là :
    1/ Mặc định â?n nhân Traiquay
    Trong thơ?i ky? xưng đế giang hô?, Traiquay đại hiệp chi? chiết chiêu với anh hu?ng thiên hạ đúng 100 chiêu (100 post), nhưng cufng đaf đu? đê? ấn chứng la? ke? vof công đệ nhất cô? kim chưa ai sánh được. Vof nghiệp cu?a â?n nhân Traiquay giơ? đám hậu nhân co?n thi thoa?ng được thấy lại trong "Vof soái đệ nhất danh tướng chuyện(ĐT Vof Nguyên Giáp, góc nhi?n vê? một danh tướng số một VN....." hay "Hô?i ức ngoại kiê?u đại liệt chươ?ng (Hô?i ức cu?a một ngươ?i Việt Nam ơ? nước ngoa?i)"... Bấy giơ?, hêf traiquay chươ?ng diện nơi đâu la? nơi đó trơ?i yên bê? lặng. Vof nghiệp thâm hậu cu?a gaf đu? át ca? hắc bạch nhị giới, thống lifnh vof lâm. Nga?y nay đọc lại pho "Nam Việt diêfn chiến đệ nhất thâ?n chươ?ng" cu?a gaf trước tác sau đây vâfn thấy la? một pho vof công tuyệt thế, cô? kim Nam Châu chưa có pho thứ hai bén gót.
    Đê? đám hậu nhân thấy được công phu hafn thế cu?a các đại cao thu? năm xưa, nay lược trích lại va?i pho ba?o điê?n đê? đơ?i cu?a các tuyệt đại cao thu?:
    Phụ lục 1 - "Nam Việt diêfn chiến 40 năm đệ nhất thâ?n chươ?ng" - Mặc định â?n nhân Traiquay, trong "Con đươ?ng đau khô?" huyết đại lôi đa?i:
    .....................
    2/ Nhập định quy lafo (vê? lại phố xưa) ruavang
    Ruavang vốn la? ke? cao thu? thuộc thế hệ đâ?u tiên cu?a Nam Châu cofi. Sống lâu lên lafo la?ng, nội lực thâm hậu, tu luyện lâu năm đaf gâ?n tha?nh tinh. Bấy giơ? la? một ha?o thu? thuộc ha?ng thế gia trong thiên hạ.
    Ru?a va?ng thuơ? ban đâ?u xách bị xách gậy va?o cofi Nam Châu, cufng e ấp thẹn thu?ng lắm. Đọc lại ta?ng thư thi? thấy thuơ? đâ?u tiên môfi khi xuất chiêu luận gia?i, bao giơ? ruavang quy lafo cufng du?ng thế "Đô?ng tư? bái quan âm" ( Xưng em gọi bác ) đê? to? sự khiêm nhươ?ng. ít ai biết ră?ng khiêm nhượng thế nhưng tuô?i tác quy lafo so với bọn hậu nhân trong đây thi? không nhiê?u hơn một giáp thi? cufng pha?i ít chục. Nhưng được cái, công lực va? sơ? học quy lafo thâm hậu lắm. Anh hu?ng thiên hạ nhanh chóng nhận ra đây la? một tay quái kiệt.
    Vof lược cu?a ruavang quy lafo tra?i rộng tư? nhân sinh, lối sống, sơ? thích cho đến ngọn nguô?n văn hoá. Đọc nhiê?u hiê?u rộng, nhớ dai đi lắm, lại thêm tâm tính điê?m đạm khoan hoa?, trong ca? bạch phái lâfn hắc phái ruavang đê?u được ha?o kiệt ngươfng trọng.
    ..................
    3/ Nameno Lafo Nạp
    Giang hô? Nam Châu đến nay vâfn co?n truyê?n tụng Vô danh quái khách nameno la? một tay công phu đại trác tuyệt. Ha?nh tâ?u vô hi?nh vô a?nh, xuất chiêu la? khiến cát bay đá chạy, thân đâ?y chính khí, đến giơ? không thấy có ke? hậu nhân na?o có được khí khái hiên ngang đến vậy. Nhắc đến Danh Vô nameno la? pha?i nhắc đến nhưfng trận thư hu?ng khét tiếng với ha?o thu? Phục quốc Modungbac. Hai tay đại cao thu? na?y triết chiêu hết bên đông lại đến bên tây, quâ?n tha?o la?m đa?o lộn giang hô?. Gây ra một trươ?ng náo nhiệt chưa tư?ng thấy. Đám ha?o khách giang hô? thuơ? ấy thươ?ng hay đánh cá vê? các trận ty? đấu giưfa nameno với Modungbac, nhiê?u ke? khuynh gia bại sa?n nhưng cufng lắm ke? được to. . Danh vô Nameno ghét ác như thu?, thuơ? ấy y tung hoa?ng khắp chốn Nam Châu, đa? bại không ít ha?o thu? hắc đạo, tư? modungbac, yuyu, nguoithuongtramlang, nguoidautien... Hâ?u hết cuộc chiến ma? nameno câ?m đâ?u thi? đê?u có va?i chục mạng nick thân tan danh liệt. Duy ca? quá tri?nh ha?nh tâ?u tung hoa?nh cu?a y, nameno chưa tư?ng bị del hay xoá ba?i. Số cô hô?n dưới chươ?ng cu?a y tính ra pha?i đến ca? trăm. Đến giơ? không thấy có cao thu? na?o sánh được như thế.
    ..........
    4/ Phong trâ?n hô? tư? Langkhachvn diêfn truyện
    Đám ha?o thu? cạo gội trên Nam Châu co?n sót lại đến giơ? na?y hă?n không thê? không ghi nhớ ấn tượng vê? gaf lafng tư? langkhachvn. Thuơ? đâ?u gia nhập Nam Châu gaf đaf có một nê?n ta?ng nội công thâm hậu. Công phu cu?a gaf thiên vê? các vấn đê? dính dáng đến chiến trận va? lịch sư?. Sơ? học cu?a gaf vê? các chiến tướng lâfy lư?ng vof công thâm hậu cu?a Việt Nam trong lịch sư? la? ít ai bi?. Hắn cufng thâm hiê?u thế cục các trận chiến tranh, am hiê?u chiến thuật va? binh pháp. Thật la? một đại cao thu? cu?a chiến chinh.
    Hắn cufng như nameno, được coi la? một ke? đâ?y thân chính khí, ghét ác như thu?. Liên công với nameno trong nhiê?u trận chiến kinh thiên động địa, tư? "Con đươ?ng đau khô?", đến "Vof soái trươ?ng thiên đại tuyệt chươ?ng" qua đến "Đụng độ chu? lực Việt Myf tuyệt đại bí kíp" hay "Quang Trung đại đế bách chiến chươ?ng" hắn đê?u to? ra la? một tay nội ngoại kiêm tu vof công quán thế. Nhớ thuơ? hắn đại chiến với ma đâ?u yuyu trong trươ?ng thiên lôi đa?i chiến "Con đươ?ng đau khô?", sau khi yuyu bị dính một tuyệt diệt chươ?ng cu?a traiquay khiến tâ?u hoa? nhập ma bốt ba?i không co?n lý luận, thi? langkhachvn đaf bô?i thêm một đo?n tối hậu khiến yuyu sau trận đó pha?i mai danh â?n tích dươfng thương suốt một thơ?i ky? da?i không thấy ló mặt.
    ...........................

    Được TimeBreak sửa chữa / chuyển vào 09:11 ngày 04/04/2007
    Được TimeBreak sửa chữa / chuyển vào 09:22 ngày 04/04/2007
    Được TimeBreak sửa chữa / chuyển vào 09:23 ngày 04/04/2007
    Được TimeBreak sửa chữa / chuyển vào 09:25 ngày 04/04/2007
  5. MDB

    MDB Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/10/2003
    Bài viết:
    947
    Đã được thích:
    0
    Bác voquoctuan biết 1 mà không biết 2. Ngô chí sĩ không làm hài lòng người ngoại quốc vì tính tình ông độc lập, tự chủ; Nhật thấy khó dùng nên hợp tác đấy mà cũng lại đâm sau lưng đấy. Pháp thì trước giờ vẫn là kẻ thù không đội trời chung. Mỹ thì hết đâm bị thóc, chọc bị gạo để lật Diệm. Người ngoại quốc nào cũng muốn thọc tay vào Việt Nam cả, mà những kẻ thọc tay vào VN này ai nấy đều ghét Diệm vì ông không thuận theo họ. Vì ông mãi mãi vẫn là lãnh tụ của nhân dân Việt Nam.
    Chứ không phải như ai kia, Nga bảo cũng vâng, Tàu bảo cũng ừ, bởi vậy nên ấn chữ thọ mới giữ được trong người để chết già yên ổn. 1930, người ấy đang theo lệnh quốc tế 3 công tác ở Xiêm, được xếp Nga lệnh một phát là tót về Hồng Kông để thống hợp 3 đảng CS của Việt Nam lại. Sau khi dọn cỗ cho đám Hà Huy Tập, Trần Phú về xơi xong, thì người ấy lại cun cút ngoan ngoãn đi chỗ khác chơi. Năm 1954, Chu Ân Lai qua mặt Phạm Văn Đồng tại Paris, đàm phán riêng với Pháp xong là bay về Tàu, vời người í cùng cụ Võ nhà ta sang bàn chuyện. Họ Chu phán một phát chia đôi Việt Nam, thế là người ấy miệng cũng lại ngậm hột thị tuân theo lời quan thầy (có cụ Võ nhà ta làm chứng trong hồi ký hai năm rõ mười ra đấy nhé). Thế rồi Stalin và Mao cùng giục phải cải cách ruộng đất, thế là người ấy cũng lại hăm hở xăn tay áo lên cùng Lê Văn Lương, Trường Chinh làm cuộc CM "long trời, lở đất". Ngoan thế thì quan thầy mới dung cho mà sống. Do đó, bác vo nên độ lượng hơn với các bậc tiền nhân một tí trong nhận xét của bác.
  6. thanhlong0988

    thanhlong0988 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/10/2006
    Bài viết:
    420
    Đã được thích:
    0
    Hố hố, đến chết vì cuời mất. Ku mdb cũng hài gớm nhẩy, đúng là mọi nguời đến giờ vẫn chửa biết cái đoạn tô vàng. Nếu ku mà là nguời sống ở nam sau54, chắc nhớ mấy ảnh lãnh tụ (Khánh, Thiệu, Kỳ...) rồi cả nguời dân nam Việt (Bắc Việt thì chẳng kể) của chế độ SG ca ngợi chế độ DIệm thế nào nhẩy?
    Bàn cãi làm sao đuợc, Hồ Chủ tịch là nguời số 1.
  7. MDB

    MDB Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/10/2003
    Bài viết:
    947
    Đã được thích:
    0
    Hì hì, giọng điệu vu khống, xuyên tạc nhà nghề ăn lương của bác mixture thì dân chúng em nghe ra rả trên đài, báo trong nước bao nhiêu năm giời nay rồi. Vốn liếng thủ trưởng đưa lại cho bác chỉ là một bài tiểu sử chưởi cụ Diệm trên báo giaodiem.com của Chính Đạo. Bác ỷ là dân đen trong nước bị tường lửa nên bác bóp méo lời lẽ trong ấy thế nào thì bà con phải nghe vậy. Sau đây, em xin trình làng bài khảo cứu lịch sử rõ ràng về việc cụ Diệm khảng khái từ chức thượng thư của mình sau khi Pháp không chấp nhận đề nghị của ông và vua Duy Tân
    Về Một Bài Thơ Của Cụ Phan Bội Châu Tặng Ông Ngô Đình Diệm
    Trần Đông Phong

    Gần đây, một vài vị khán giả của đài truyền hình STBN có liên lạc với người viết để hỏi thăm thêm về một bài thơ của cụ Phan Bội Châu tặng cho ông Ngô Đình Diệm vào năm 1933 mà họ đã nghe được trong một buổi nói chuyện giữa người viết và ký giả Tường Thắng, người phụ trách Chương Trình Lịch Sử Cận Đại trên đài truyền hình STBN, hồi mấy tháng về trước.
    Người viết xin mượn bài viết này để trả lời cho câu hỏi đó.
    Trong số những nhà cách mạng chống lại thực dân Pháp trong lịch sử Việt Nam thời đầu thế kỷ thứ 20, có hai người cùng họ Phan được toàn dân xem như là hai nhà cách mạng vĩ đại nhất, đó là cụ Phan Sào Nam tức là Phan Bội Châu và cụ Phan Tây Hồ tức là Phan Chu Trinh. Cụ Phan Chu Trinh từ trần tại Sài Gòn vào năm 1926 và Cụ Phan Bội Châu từ trần vào năm 1940, sau hơn 15 năm bị quản thúc tại Bến Ngự, Huế.

    Cụ Phan Bội Châu sinh năm 1867, lớn hơn ông Ngô Đình Diệm 33 tuổi. Không rõ cụ có liên hệ gì với ông Ngô Đình Khả, thân phụ của ông Diệm hay không, tuy nhiên ông Ngô Đình Diệm thì còn quá trẻ cho nên cụ Phan Bội Châu không quen biết gì với ông vì cụ đã rời Huế lên đường đi làm cách mạng từ năm 1905, lúc đó ông Ngô Đình Diệm chỉ mới lên 4 tuổi. (Xem hình dưới đây). Sau khi bị bắt tại Thượng Hải vào năm 1925, người Pháp đưa cụ Phan Bội Châu về Hà Nội để đưa ra tòa. Cụ bị tòa án Pháp lên án tử hình vì tội chống lại chính quyền thuộc địa của người Pháp, tuy nhiên vì dư luận quần chúng trên toàn quốc cực lực phản đối bản án này cho nên Toàn Quyền Varenne đã phải giảm án tử hình xuống chung thân khổ sai và sau cùng thì lại giảm thành ?oquản thúc tại gia? và cụ bị đưa về an trí tại Huế vào năm 1926.


    Gia đình ông Ngô Đình Khả (từ trái): Ngô Thị Giao (nhạc mẫu của ông Trần Trung Dung,) bà Ngô Đình Khả bồng Ngô Thị Hiệp (thân mẫu Hồng Y Nguyễn Văn Thuận,) Thượng Thư Ngô Đình Khả, Ngô Đình Thục, Ngô Đình Diệm và Ngô Đình Khôi. (các ông Ngô Đình Nhu, Ngô Đình Luyện và Ngô Đình Cẩn chưa ra đời.)
    Hình chụp vào khoảng năm 1905.
    Nguồn: Vĩnh Phúc.


    Gia đình Cụ Bà Ngô đình Khả >2 thập niên sau (?) [Nguồn: không rõ, web Hội Tụ sưu tầm]

    Hoàng Đế Bảo Đại và Thượng Thư Ngô Đình Diệm

    Trong khoảng thời gian từ khi cụ Phan Bội Châu về sống tại Huế, ông Ngô Đình Diệm đang lần lượt giữ các chức vụ như Tri phủ Hải Lăng tại tỉnh Quảng Trị, Tri Phủ Hòa Đa tỉnh Phan Thiết, Huấn Đạo Đà Lạt, Tuần Vũ Phan Thiết v.v., do đó cho đến năm 1933, sau khi Hoàng Đế Bảo Đại từ Pháp trở về cầm quyền, nhà vua mới mời ông Diệm về giữ chức Thượng Thư Bộ Lại tại triều đình và đến lúc đó ông mới về sống ngay tại kinh đô Huế.
    Trong cuốn hồi ký ?oCon Rồng Việt Nam,? Cựu Hoàng Bảo Đại cho biết rằng ông từ Pháp trở về nước để cầm quyền thì được Thượng Thư Nguyễn Hữu Bài tiết lộ cho biết rằng Hoàng Đế Việt Nam không có quyền hành gì cả:
    Bảo Đại : Nhưng còn quyền hạn của Trẫm, công việc của Trẫm? Các quan Thượng làm việc ra sao?
    Nguyễn Hữu Bài : Kính tâu Hoàng Thượng, trước kia thì mỗi bộ tâu trình lên Hoàng Đế và đệ lên dự án để xin quyết định. Nhưng sau đức Tiên Đế Khải Định băng hà năm 1926 thì đã có một thỏa ước với nước Pháp, theo đó Nội Các sẽ họp dưới sự chủ tọa của viên Khâm Sứ, mình phải báo cáo và xin quyết định. Tòa Khâm Sứ ra chỉ thị, nhất là về ngân sách. Chính phủ Pháp thu thuế và trao lại cho Nam Triều đủ để trả lương cho nhân viên để có thể tồn tại. .. Thực tế, thỏa ước này đã trao hết quyền hạn cho viên khâm sứ, từ chính trị đến tư pháp. Ở Bắc Kỳ, hiện nay viên Thống Sứ ở Hà Nội đang nắm quyền Phó Vương rồi.
    Bảo Đại: Vậy thì Trẫm còn quyền gì?
    Nguyễn Hữu Bài: Hoàng Thượng còn giữ được quyền về . .. nghi lễ, quyền ân xá tội nhân, quyền phong sắc cho các thần linh, quyền cấp phát tưởng lục, phẩm hàm cho người sống hay người chết v.v.? (1)

    Cựu Hoàng Bảo Đại cho biết rằng sau đó ông đã vận động và tranh đấu để nắm lại quyền hành và ngày 10 tháng 12 năm 1932, ông đã công bố một đạo dụ loan báo ý định cầm quyền dưới hình thức quân chủ lập hiến. Ông cho biết rằng đạo dụ này được dân chúng, nhất là giới trẻ nhiệt liệt hoan nghênh và sang đến ngày 2 tháng 5 năm 1933 thì ông lại ban hành một đạo dụ mới đặt cơ cấu cho sự cải cách và ông trực tiếp nắm quyền lãnh đạo. Bảo Đại cho biết rằng ông đã mời một người trẻ tuổi là ông Ngô Đình Diệm về giữ chức Thượng Thư Bộ Lại:
    ?oTôi cho vời một viên quan tỉnh trẻ tuổi nhứt là ông Ngô Đình Diệm, lúc ấy làm Tuần Vũ Phan Thiết, để đảm trách Bộ Lại. Vốn dòng quan lại, anh ruột ông ta làm tổng đốc tỉnh Faifo. Diệm năm ấy mới 31 tuổi, nổi tiếng là thông minh, liêm khiết. Đây là một người quốc gia bảo thủ. Ngoài chức vụ thượng thư, Ngô đình Diệm còn là Tổng Thư ký cho Hội Đồng Hỗn Hợp về Canh Tân đã được ban bố năm trước, bao gồm các thượng thư Việt Nam và hàng công chức cao cấp Pháp. Ngô Đình Diệm được Nguyễn Hữu Bài trước khi về hưu tiến cử.?
    Tuy nhiên chỉ mấy tháng sau ngày nhậm chức Thượng Thư Bộ Lại, ông Ngô Đình Diệm đã xin từ chức vì ông thấy rõ dã tâm của người Pháp là họ không bao giờ muốn trao trả quyền hành lại cho triều đình Việt Nam. Cựu Hoàng Bảo Đại cho biết rằng sau 4 tháng, vào đầu tháng 9 năm 1933, Ngô Đình Diệm liền xin gặp ông và nói:
    ?oTâu Hoàng Thượng, hạ thần đến để xin Hoàng Thượng cho từ chức và cũng xin Hoàng Thượng cho giải nhiệm luôn tất cả những chức vụ mà Hoàng Thượng đã trao phó từ trước.

    Bảo Đại : Quan Thượng, viên thư ký Nguyễn Đệ đã tâu trình Trẫm tất cả nỗi khó khăn của ông, nhưng Trẫm nghĩ rằng ông nên tiếp tục ở lại.
    Ngô Đình Diệm : Tâu Hoàng Thượng, xin Hoàng Thượng tha tội cho kẻ hạ thần nhưng quả hạ thần không thể nào ở lại được. Ở lại chức vụ này, quả nhiên là một trò hề đau khổ cho kẻ hạ thần mà hạ thần không thể nào kham nổi. Người Pháp đã nắm lấy hết quyền hành, họ đã cai trị trực tiếp, luôn luôn nhân danh hòa ước bảo hộ nhưng họ không lúc nào không vi phạm từng ngày, từng giờ.
    Bảo Đại: Quan Thượng, Trẫm hiểu tinh thầm trách nhiệm của Quan Thượng. Sự liêm khiết ấy đã tôn vinh ông lên rất nhiều, nhưng cần phải chờ thời. Đất nước ta chưa sẵn sàng. Sau nữa, những năm sắp tới đây còn dành cho chúng ta nhiều biến chuyển. .. Chiến tranh khó có thể tránh được ở Âu Châu, và như thế, sẽ có nhiều hậu quả đối với Á Châu mà Nhật Bản có thể là vai trò chủ chốt. Vì những lý do đó, Trẫm nhắc lời cho Quan Thượng sự yêu cầu của Trẫm lần nữa.
    Ngô Đình Diệm : Kính tâu Hoàng Thượng, thật quả là điều mà hạ thần không thể kham nổi. Kẻ hạ thần không được quyền ở lại. Kính xin Hoàng Thượng cho phép kẻ hạ thần được rút lui?.
    Ông ta khăng khăng một mực xin từ chức.
    Bảo Đại: Được, Trẫm chấp thuận cho Quan Thượng từ chức. Quan Thượng đã muốn vậy thì Trẫm cũng chẳng thể nào làm gì được hơn. Mong rằng sự ra đi của Quan Thượng sẽ mở mắt cho người Pháp để cho họ có một tầm nhãn quan rộng lớn hơn. Dù sao nữa, mong Quan Thượng hãy sẵn sàng, có thể ngày nào đó Trẫm lại cần đến quan Thượng và Trẫm sẽ cho vời.
    Ngô Đình Diệm: Kính tâu Hoàng Thượng, xin Hoàng Thượng hãy tin tưởng lòng trung thành tuyệt đối của kẻ hạ thần.? (2)

    Cụ Phan Bội Châu và Ông Ngô Đình Diệm
    Cụ Sào Nam Phan Bội Châu

    Việc ông Ngô Đình Diệm treo ấn từ quan vào tháng 9 năm 1933 đã gây tiếng vang trên khắp nước, không những tại Trung Kỳ mà ngay cả tại Bắc Kỳ và Nam Kỳ dân chúng ai ai cũng đều có lòng cảm phục. Và một trong những người đó là nhà cách mạng Phan Bội Châu đang bị người Pháp quản thúc tại Huế, lúc bấy giờ được dân chúng ở Huế gọi một cách đầy cảm tình là ?oÔng Già Bến Ngự.?
    Khoảng ba tháng sau ngày ông Ngô Đình Diệm từ chức Thượng Thư Bộ Lại, vào ngày 27 tháng 12 năm 1933, nhật báo Tiếng Dân ở Huế do cụ Huỳnh Thúc Kháng làm chủ nhiệm có đăng tãi ?oMười Bài Vô Đề? do cụ Phan Bội Châu cảm tác, trong đó có bài thứ 5 đặc biệt để tặng cho ông Ngô Đình Diệm:

    Mười Bài Vô Đề
    Cụ Sào Nam năm nay thường đau luôn, không được mạnh như mọi năm. Nhưng xu xác kém nhiều mà tinh thần vẫn khảng khái. Cụ mới làm 10 bài Vô Đề, bản báo lục đăng như dưới đây. (T.D. = Tiếng Dân)

    (?oVô đề?)
    Ai biết trời Nam hãy có người,
    Sịch nghe tưởng ngỡ sấm bên tai.
    Lông hồng coi nhẹ vàng muôn lượng,
    ...(kiểm duyệt bỏ).. .
    Phơi tỏ cùng trời gan đỏ chói,
    Nhá nhem thây kệ mắt đen thui.
    Ví chăng kịp lúc làm vai vế,
    Sau ngựa Châu xin quất ngọn roi.
    Sào Nam Phan Bội Châu
    (Tiếng Dân 27-12-1933) (3)

    Khi cho đăng bài thơ này vào năm 1933, kiểm duyệt của người Pháp đã cắt bỏ câu thơ thứ tư cho nên trong bài chỉ còn có 7 câu mà thôi.
    Bài thơ này tuy được ***g vào trong 10 bài vô đề nhưng hồi đó thì ở Huế ai cũng biết rằng cụ Phan Bội Châu đã làm bài thơ này để tặng cho ông Ngô Đình Diệm. Khoảng hai năm sau, chính cụ Phan Bội Châu đã xác nhận trong một bài phỏng vấn trên báo Ánh Sáng là Cụ đã sáng tác bài thơ này. Hơn nửa thế kỷ sau, trong bộ ?oPhan Bội Châu Toàn Tập? gồm 10 cuốn do ông Chương Thâu, giáo sư Sử Học của Hà Nội sưu tầm và biên soạn và nhà Xuất Bản Thuận Hóa ở Huế xuất bản vào năm 1990, trong phần chú thích, G.S. Chương Thâu có ghi rằng : ?oBài này tác giả tặng NĐD.? Như vậy thì chính nhà sử học Chương Thâu của Cộng sản cũng phải thừa nhận là bài này ?otác giả tặng NĐD,? tuy nhiên vì phải theo đúng quy luật và chỉ thị của chính quyền Cộng sản hiện nay, ông Chương Thâu và nhà xuất bản Thuận Hóa, cả ông giáo sư sử học cũng như là những người chủ trương nhà xuất bản này đều là đảng viên Cộng sản, do đó họ không được phép để nguyên tên tuổi của ông Ngô Đình Diệm mà chỉ để tên tắt là N.Đ.D. mà thôi.

  8. thanhlong0988

    thanhlong0988 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/10/2006
    Bài viết:
    420
    Đã được thích:
    0
    P/s: Ku chạy sang bển (chắc thế) có mang đưọc tý tài liệu nào hồi ấy (54 - 75) ca ngợi cụ của ku thì đưa lên cho anh em thưỏng lãm tý. Trên mạng cũng nhiều, nhưng phần lớn là nói thậm tệ lắm (hải ngoại ở bển thôi)
  9. tetuong02

    tetuong02 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/05/2003
    Bài viết:
    705
    Đã được thích:
    1
    Anh đánh giá rất cao nhưfng luận điệu lập lơ? cu?a chú Mạc.. đặc biệt la? bên cái topic Khơ? me Đo?. Mặc du? kiến thức vê? lịch sư? chưa đâ?y la? mít.. nhưng anh cufng xin phép mạo phạm phát biê?u như thế na?y.
    Ngô Đi?nh Diệm va? thă?ng em nghiện ba?n đe?n cu?a y.. rất có công trong việc xây dựng các khu Công giáo tại miê?n Nam Việt Nam. Y va? va? chú em nghiện nô?i tiếng trong va? ngoa?i nước.. vi? sự mộ đạo thơ? phượng Chúa, va? lê cái máy máy chém đi khắp miê?n Nam. Va? đúng như vị đạo hưfu gi? đaf nói ơ? trên, có lef chi? có 1 bộ phận nho? nhoi các giáo dân Công giáo la? biết.. đến việc la?m ý nghifa cu?a y.
    Chế độ Ngô Đi?nh Diệm có lef la? một chế độ.. độc nhất vô nhị trong lsư? VN. Với sự cực đoan, mu? quáng vê? đức tin tôn giáo.. đaf lên đến đi?nh điê?m. Không pha?i la? do CIA, hay do cứng đâ?u, quá độc lập, hoặc do quan thâ?y dạy ba?o không chịu nghe.. ma? chính la? sự phi thế tục cu?a chế độ. 9 vi? diê?u na?y đaf góp phâ?n lớn đưa Ngô Đi?nh diệm va? va? chú em nghiện hút cu?a mi?nh.. sớm được vê? châ?u Chúa trong chiếc xe bọc thép.
    Chú Mạc nên ca?m thấy may mắn la? Ngô chí syf đaf ra đi sớm.. nếu không thi? có kha? năng toa?n bộ lafnh thô? Nam Việt Nam na?y: đô?ng ba?o sef rất mất tgian va?o nga?y CN, thay vi? được đi vui chơi hay tăng gia sx, lại pha?i bị ép buộc va?o 1 cái nơi chặt hẹp.. đê? ma? nghe nhưfng lơ?i rao gia?ng vê? 1 thă?ng cha lạ hoắc na?o đó tư? hơn 2k năm vê? trước.
  10. MDB

    MDB Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/10/2003
    Bài viết:
    947
    Đã được thích:
    0
    Em không ngờ dạo này bác panzer lại sa sút đến độ lẩm cẩm vậy. Người như Nguyễn Văn Xuân thì chỉ so ngang với Lê Hồng Phong, Nguyễn Hữu Tiến chứ. Lê Hồng Phong dùng mẫu cờ đỏ sao năm cánhc của hồng quân Nga làm quốc kỳ cho Việt Nam. Trong khi, nếu chuyện bác nói là đúng chứ không phải là chuyện bịa đặt (cho nguồn đi bác), thì tay Tây ngọng Nguyễn Văn Xuân còn đỡ bị vong nô hơn đám Lê Hồng Phong khi chế ra cờ ba sọc biểu tượng của ba miền thống nhất của Việt Nam trên nền vàng Lạc Hồng.
    Ví dụ của bác panzer càng làm sáng tỏ thêm chính nghĩa yêu nước chống Pháp của cụ Diệm; vì những người thân Pháp như tướng Hinh, cũng như là những người thân Tàu, thân Nga đều là kẻ thù không đội trời chung của Ngô Đình Diệm. Tướng Hinh và vây cánh của ông sau này đều bị quân quốc gia của cụ Diệm tiêu diệt.

Chia sẻ trang này