1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Nhân vật nào có ảnh hưởng lớn nhất ở VN TK 19-20?

Chủ đề trong 'Lịch sử Văn hoá' bởi thaoluan0, 24/02/2007.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. MDB

    MDB Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/10/2003
    Bài viết:
    947
    Đã được thích:
    0
    Về Một Bài Thơ Của Cụ Phan Bội Châu Tặng Ông Ngô Đình Diệm
    Trần Đông Phong

    Gần đây, một vài vị khán giả của đài truyền hình STBN có liên lạc với người viết để hỏi thăm thêm về một bài thơ của cụ Phan Bội Châu tặng cho ông Ngô Đình Diệm vào năm 1933 mà họ đã nghe được trong một buổi nói chuyện giữa người viết và ký giả Tường Thắng, người phụ trách Chương Trình Lịch Sử Cận Đại trên đài truyền hình STBN, hồi mấy tháng về trước.
    Người viết xin mượn bài viết này để trả lời cho câu hỏi đó.
    Trong số những nhà cách mạng chống lại thực dân Pháp trong lịch sử Việt Nam thời đầu thế kỷ thứ 20, có hai người cùng họ Phan được toàn dân xem như là hai nhà cách mạng vĩ đại nhất, đó là cụ Phan Sào Nam tức là Phan Bội Châu và cụ Phan Tây Hồ tức là Phan Chu Trinh. Cụ Phan Chu Trinh từ trần tại Sài Gòn vào năm 1926 và Cụ Phan Bội Châu từ trần vào năm 1940, sau hơn 15 năm bị quản thúc tại Bến Ngự, Huế.

    Cụ Phan Bội Châu sinh năm 1867, lớn hơn ông Ngô Đình Diệm 33 tuổi. Không rõ cụ có liên hệ gì với ông Ngô Đình Khả, thân phụ của ông Diệm hay không, tuy nhiên ông Ngô Đình Diệm thì còn quá trẻ cho nên cụ Phan Bội Châu không quen biết gì với ông vì cụ đã rời Huế lên đường đi làm cách mạng từ năm 1905, lúc đó ông Ngô Đình Diệm chỉ mới lên 4 tuổi. (Xem hình dưới đây). Sau khi bị bắt tại Thượng Hải vào năm 1925, người Pháp đưa cụ Phan Bội Châu về Hà Nội để đưa ra tòa. Cụ bị tòa án Pháp lên án tử hình vì tội chống lại chính quyền thuộc địa của người Pháp, tuy nhiên vì dư luận quần chúng trên toàn quốc cực lực phản đối bản án này cho nên Toàn Quyền Varenne đã phải giảm án tử hình xuống chung thân khổ sai và sau cùng thì lại giảm thành ?oquản thúc tại gia? và cụ bị đưa về an trí tại Huế vào năm 1926.


    Gia đình ông Ngô Đình Khả (từ trái): Ngô Thị Giao (nhạc mẫu của ông Trần Trung Dung,) bà Ngô Đình Khả bồng Ngô Thị Hiệp (thân mẫu Hồng Y Nguyễn Văn Thuận,) Thượng Thư Ngô Đình Khả, Ngô Đình Thục, Ngô Đình Diệm và Ngô Đình Khôi. (các ông Ngô Đình Nhu, Ngô Đình Luyện và Ngô Đình Cẩn chưa ra đời.)
    Hình chụp vào khoảng năm 1905.
    Nguồn: Vĩnh Phúc.


    Gia đình Cụ Bà Ngô đình Khả >2 thập niên sau (?) [Nguồn: không rõ, web Hội Tụ sưu tầm]

    Hoàng Đế Bảo Đại và Thượng Thư Ngô Đình Diệm

    Trong khoảng thời gian từ khi cụ Phan Bội Châu về sống tại Huế, ông Ngô Đình Diệm đang lần lượt giữ các chức vụ như Tri phủ Hải Lăng tại tỉnh Quảng Trị, Tri Phủ Hòa Đa tỉnh Phan Thiết, Huấn Đạo Đà Lạt, Tuần Vũ Phan Thiết v.v., do đó cho đến năm 1933, sau khi Hoàng Đế Bảo Đại từ Pháp trở về cầm quyền, nhà vua mới mời ông Diệm về giữ chức Thượng Thư Bộ Lại tại triều đình và đến lúc đó ông mới về sống ngay tại kinh đô Huế.
    Trong cuốn hồi ký ?oCon Rồng Việt Nam,? Cựu Hoàng Bảo Đại cho biết rằng ông từ Pháp trở về nước để cầm quyền thì được Thượng Thư Nguyễn Hữu Bài tiết lộ cho biết rằng Hoàng Đế Việt Nam không có quyền hành gì cả:
    Bảo Đại : Nhưng còn quyền hạn của Trẫm, công việc của Trẫm? Các quan Thượng làm việc ra sao?
    Nguyễn Hữu Bài : Kính tâu Hoàng Thượng, trước kia thì mỗi bộ tâu trình lên Hoàng Đế và đệ lên dự án để xin quyết định. Nhưng sau đức Tiên Đế Khải Định băng hà năm 1926 thì đã có một thỏa ước với nước Pháp, theo đó Nội Các sẽ họp dưới sự chủ tọa của viên Khâm Sứ, mình phải báo cáo và xin quyết định. Tòa Khâm Sứ ra chỉ thị, nhất là về ngân sách. Chính phủ Pháp thu thuế và trao lại cho Nam Triều đủ để trả lương cho nhân viên để có thể tồn tại. .. Thực tế, thỏa ước này đã trao hết quyền hạn cho viên khâm sứ, từ chính trị đến tư pháp. Ở Bắc Kỳ, hiện nay viên Thống Sứ ở Hà Nội đang nắm quyền Phó Vương rồi.
    Bảo Đại: Vậy thì Trẫm còn quyền gì?
    Nguyễn Hữu Bài: Hoàng Thượng còn giữ được quyền về . .. nghi lễ, quyền ân xá tội nhân, quyền phong sắc cho các thần linh, quyền cấp phát tưởng lục, phẩm hàm cho người sống hay người chết v.v.? (1)

    Cựu Hoàng Bảo Đại cho biết rằng sau đó ông đã vận động và tranh đấu để nắm lại quyền hành và ngày 10 tháng 12 năm 1932, ông đã công bố một đạo dụ loan báo ý định cầm quyền dưới hình thức quân chủ lập hiến. Ông cho biết rằng đạo dụ này được dân chúng, nhất là giới trẻ nhiệt liệt hoan nghênh và sang đến ngày 2 tháng 5 năm 1933 thì ông lại ban hành một đạo dụ mới đặt cơ cấu cho sự cải cách và ông trực tiếp nắm quyền lãnh đạo. Bảo Đại cho biết rằng ông đã mời một người trẻ tuổi là ông Ngô Đình Diệm về giữ chức Thượng Thư Bộ Lại:
    ?oTôi cho vời một viên quan tỉnh trẻ tuổi nhứt là ông Ngô Đình Diệm, lúc ấy làm Tuần Vũ Phan Thiết, để đảm trách Bộ Lại. Vốn dòng quan lại, anh ruột ông ta làm tổng đốc tỉnh Faifo. Diệm năm ấy mới 31 tuổi, nổi tiếng là thông minh, liêm khiết. Đây là một người quốc gia bảo thủ. Ngoài chức vụ thượng thư, Ngô đình Diệm còn là Tổng Thư ký cho Hội Đồng Hỗn Hợp về Canh Tân đã được ban bố năm trước, bao gồm các thượng thư Việt Nam và hàng công chức cao cấp Pháp. Ngô Đình Diệm được Nguyễn Hữu Bài trước khi về hưu tiến cử.?
    Tuy nhiên chỉ mấy tháng sau ngày nhậm chức Thượng Thư Bộ Lại, ông Ngô Đình Diệm đã xin từ chức vì ông thấy rõ dã tâm của người Pháp là họ không bao giờ muốn trao trả quyền hành lại cho triều đình Việt Nam. Cựu Hoàng Bảo Đại cho biết rằng sau 4 tháng, vào đầu tháng 9 năm 1933, Ngô Đình Diệm liền xin gặp ông và nói:
    ?oTâu Hoàng Thượng, hạ thần đến để xin Hoàng Thượng cho từ chức và cũng xin Hoàng Thượng cho giải nhiệm luôn tất cả những chức vụ mà Hoàng Thượng đã trao phó từ trước.

    Bảo Đại : Quan Thượng, viên thư ký Nguyễn Đệ đã tâu trình Trẫm tất cả nỗi khó khăn của ông, nhưng Trẫm nghĩ rằng ông nên tiếp tục ở lại.
    Ngô Đình Diệm : Tâu Hoàng Thượng, xin Hoàng Thượng tha tội cho kẻ hạ thần nhưng quả hạ thần không thể nào ở lại được. Ở lại chức vụ này, quả nhiên là một trò hề đau khổ cho kẻ hạ thần mà hạ thần không thể nào kham nổi. Người Pháp đã nắm lấy hết quyền hành, họ đã cai trị trực tiếp, luôn luôn nhân danh hòa ước bảo hộ nhưng họ không lúc nào không vi phạm từng ngày, từng giờ.
    Bảo Đại: Quan Thượng, Trẫm hiểu tinh thầm trách nhiệm của Quan Thượng. Sự liêm khiết ấy đã tôn vinh ông lên rất nhiều, nhưng cần phải chờ thời. Đất nước ta chưa sẵn sàng. Sau nữa, những năm sắp tới đây còn dành cho chúng ta nhiều biến chuyển. .. Chiến tranh khó có thể tránh được ở Âu Châu, và như thế, sẽ có nhiều hậu quả đối với Á Châu mà Nhật Bản có thể là vai trò chủ chốt. Vì những lý do đó, Trẫm nhắc lời cho Quan Thượng sự yêu cầu của Trẫm lần nữa.
    Ngô Đình Diệm : Kính tâu Hoàng Thượng, thật quả là điều mà hạ thần không thể kham nổi. Kẻ hạ thần không được quyền ở lại. Kính xin Hoàng Thượng cho phép kẻ hạ thần được rút lui?.
    Ông ta khăng khăng một mực xin từ chức.
    Bảo Đại: Được, Trẫm chấp thuận cho Quan Thượng từ chức. Quan Thượng đã muốn vậy thì Trẫm cũng chẳng thể nào làm gì được hơn. Mong rằng sự ra đi của Quan Thượng sẽ mở mắt cho người Pháp để cho họ có một tầm nhãn quan rộng lớn hơn. Dù sao nữa, mong Quan Thượng hãy sẵn sàng, có thể ngày nào đó Trẫm lại cần đến quan Thượng và Trẫm sẽ cho vời.
    Ngô Đình Diệm: Kính tâu Hoàng Thượng, xin Hoàng Thượng hãy tin tưởng lòng trung thành tuyệt đối của kẻ hạ thần.? (2)

    Cụ Phan Bội Châu và Ông Ngô Đình Diệm
    Cụ Sào Nam Phan Bội Châu

    Việc ông Ngô Đình Diệm treo ấn từ quan vào tháng 9 năm 1933 đã gây tiếng vang trên khắp nước, không những tại Trung Kỳ mà ngay cả tại Bắc Kỳ và Nam Kỳ dân chúng ai ai cũng đều có lòng cảm phục. Và một trong những người đó là nhà cách mạng Phan Bội Châu đang bị người Pháp quản thúc tại Huế, lúc bấy giờ được dân chúng ở Huế gọi một cách đầy cảm tình là ?oÔng Già Bến Ngự.?
    Khoảng ba tháng sau ngày ông Ngô Đình Diệm từ chức Thượng Thư Bộ Lại, vào ngày 27 tháng 12 năm 1933, nhật báo Tiếng Dân ở Huế do cụ Huỳnh Thúc Kháng làm chủ nhiệm có đăng tãi ?oMười Bài Vô Đề? do cụ Phan Bội Châu cảm tác, trong đó có bài thứ 5 đặc biệt để tặng cho ông Ngô Đình Diệm:

    Mười Bài Vô Đề
    Cụ Sào Nam năm nay thường đau luôn, không được mạnh như mọi năm. Nhưng xu xác kém nhiều mà tinh thần vẫn khảng khái. Cụ mới làm 10 bài Vô Đề, bản báo lục đăng như dưới đây. (T.D. = Tiếng Dân)

    (?oVô đề?)
    Ai biết trời Nam hãy có người,
    Sịch nghe tưởng ngỡ sấm bên tai.
    Lông hồng coi nhẹ vàng muôn lượng,
    ...(kiểm duyệt bỏ).. .
    Phơi tỏ cùng trời gan đỏ chói,
    Nhá nhem thây kệ mắt đen thui.
    Ví chăng kịp lúc làm vai vế,
    Sau ngựa Châu xin quất ngọn roi.
    Sào Nam Phan Bội Châu
    (Tiếng Dân 27-12-1933) (3)

    Khi cho đăng bài thơ này vào năm 1933, kiểm duyệt của người Pháp đã cắt bỏ câu thơ thứ tư cho nên trong bài chỉ còn có 7 câu mà thôi.
    Bài thơ này tuy được ***g vào trong 10 bài vô đề nhưng hồi đó thì ở Huế ai cũng biết rằng cụ Phan Bội Châu đã làm bài thơ này để tặng cho ông Ngô Đình Diệm. Khoảng hai năm sau, chính cụ Phan Bội Châu đã xác nhận trong một bài phỏng vấn trên báo Ánh Sáng là Cụ đã sáng tác bài thơ này. Hơn nửa thế kỷ sau, trong bộ ?oPhan Bội Châu Toàn Tập? gồm 10 cuốn do ông Chương Thâu, giáo sư Sử Học của Hà Nội sưu tầm và biên soạn và nhà Xuất Bản Thuận Hóa ở Huế xuất bản vào năm 1990, trong phần chú thích, G.S. Chương Thâu có ghi rằng : ?oBài này tác giả tặng NĐD.? Như vậy thì chính nhà sử học Chương Thâu của Cộng sản cũng phải thừa nhận là bài này ?otác giả tặng NĐD,? tuy nhiên vì phải theo đúng quy luật và chỉ thị của chính quyền CS hiện nay, ông Chương Thâu và nhà xuất bản Thuận Hóa, cả ông giáo sư sử học cũng như là những người chủ trương nhà xuất bản này đều là đảng viên Cs, do đó họ không được phép để nguyên tên tuổi của ông Ngô Đình Diệm mà chỉ để tên tắt là N.Đ.D. mà thôi.


  2. MDB

    MDB Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/10/2003
    Bài viết:
    947
    Đã được thích:
    0
    Hoàng Đế Bảo Đại và Thượng Thư Ngô Đình Diệm

    Trong khoảng thời gian từ khi cụ Phan Bội Châu về sống tại Huế, ông Ngô Đình Diệm đang lần lượt giữ các chức vụ như Tri phủ Hải Lăng tại tỉnh Quảng Trị, Tri Phủ Hòa Đa tỉnh Phan Thiết, Huấn Đạo Đà Lạt, Tuần Vũ Phan Thiết v.v., do đó cho đến năm 1933, sau khi Hoàng Đế Bảo Đại từ Pháp trở về cầm quyền, nhà vua mới mời ông Diệm về giữ chức Thượng Thư Bộ Lại tại triều đình và đến lúc đó ông mới về sống ngay tại kinh đô Huế.
    Trong cuốn hồi ký ?oCon Rồng Việt Nam,? Cựu Hoàng Bảo Đại cho biết rằng ông từ Pháp trở về nước để cầm quyền thì được Thượng Thư Nguyễn Hữu Bài tiết lộ cho biết rằng Hoàng Đế Việt Nam không có quyền hành gì cả:
    Bảo Đại : Nhưng còn quyền hạn của Trẫm, công việc của Trẫm? Các quan Thượng làm việc ra sao?
    Nguyễn Hữu Bài : Kính tâu Hoàng Thượng, trước kia thì mỗi bộ tâu trình lên Hoàng Đế và đệ lên dự án để xin quyết định. Nhưng sau đức Tiên Đế Khải Định băng hà năm 1926 thì đã có một thỏa ước với nước Pháp, theo đó Nội Các sẽ họp dưới sự chủ tọa của viên Khâm Sứ, mình phải báo cáo và xin quyết định. Tòa Khâm Sứ ra chỉ thị, nhất là về ngân sách. Chính phủ Pháp thu thuế và trao lại cho Nam Triều đủ để trả lương cho nhân viên để có thể tồn tại. .. Thực tế, thỏa ước này đã trao hết quyền hạn cho viên khâm sứ, từ chính trị đến tư pháp. Ở Bắc Kỳ, hiện nay viên Thống Sứ ở Hà Nội đang nắm quyền Phó Vương rồi.
    Bảo Đại: Vậy thì Trẫm còn quyền gì?
    Nguyễn Hữu Bài: Hoàng Thượng còn giữ được quyền về . .. nghi lễ, quyền ân xá tội nhân, quyền phong sắc cho các thần linh, quyền cấp phát tưởng lục, phẩm hàm cho người sống hay người chết v.v.? (1)

    Cựu Hoàng Bảo Đại cho biết rằng sau đó ông đã vận động và tranh đấu để nắm lại quyền hành và ngày 10 tháng 12 năm 1932, ông đã công bố một đạo dụ loan báo ý định cầm quyền dưới hình thức quân chủ lập hiến. Ông cho biết rằng đạo dụ này được dân chúng, nhất là giới trẻ nhiệt liệt hoan nghênh và sang đến ngày 2 tháng 5 năm 1933 thì ông lại ban hành một đạo dụ mới đặt cơ cấu cho sự cải cách và ông trực tiếp nắm quyền lãnh đạo. Bảo Đại cho biết rằng ông đã mời một người trẻ tuổi là ông Ngô Đình Diệm về giữ chức Thượng Thư Bộ Lại:
    ?oTôi cho vời một viên quan tỉnh trẻ tuổi nhứt là ông Ngô Đình Diệm, lúc ấy làm Tuần Vũ Phan Thiết, để đảm trách Bộ Lại. Vốn dòng quan lại, anh ruột ông ta làm tổng đốc tỉnh Faifo. Diệm năm ấy mới 31 tuổi, nổi tiếng là thông minh, liêm khiết. Đây là một người quốc gia bảo thủ. Ngoài chức vụ thượng thư, Ngô đình Diệm còn là Tổng Thư ký cho Hội Đồng Hỗn Hợp về Canh Tân đã được ban bố năm trước, bao gồm các thượng thư Việt Nam và hàng công chức cao cấp Pháp. Ngô Đình Diệm được Nguyễn Hữu Bài trước khi về hưu tiến cử.?
    Tuy nhiên chỉ mấy tháng sau ngày nhậm chức Thượng Thư Bộ Lại, ông Ngô Đình Diệm đã xin từ chức vì ông thấy rõ dã tâm của người Pháp là họ không bao giờ muốn trao trả quyền hành lại cho triều đình Việt Nam. Cựu Hoàng Bảo Đại cho biết rằng sau 4 tháng, vào đầu tháng 9 năm 1933, Ngô Đình Diệm liền xin gặp ông và nói:
    ?oTâu Hoàng Thượng, hạ thần đến để xin Hoàng Thượng cho từ chức và cũng xin Hoàng Thượng cho giải nhiệm luôn tất cả những chức vụ mà Hoàng Thượng đã trao phó từ trước.

    Bảo Đại : Quan Thượng, viên thư ký Nguyễn Đệ đã tâu trình Trẫm tất cả nỗi khó khăn của ông, nhưng Trẫm nghĩ rằng ông nên tiếp tục ở lại.
    Ngô Đình Diệm : Tâu Hoàng Thượng, xin Hoàng Thượng tha tội cho kẻ hạ thần nhưng quả hạ thần không thể nào ở lại được. Ở lại chức vụ này, quả nhiên là một trò hề đau khổ cho kẻ hạ thần mà hạ thần không thể nào kham nổi. Người Pháp đã nắm lấy hết quyền hành, họ đã cai trị trực tiếp, luôn luôn nhân danh hòa ước bảo hộ nhưng họ không lúc nào không vi phạm từng ngày, từng giờ.
    Bảo Đại: Quan Thượng, Trẫm hiểu tinh thầm trách nhiệm của Quan Thượng. Sự liêm khiết ấy đã tôn vinh ông lên rất nhiều, nhưng cần phải chờ thời. Đất nước ta chưa sẵn sàng. Sau nữa, những năm sắp tới đây còn dành cho chúng ta nhiều biến chuyển. .. Chiến tranh khó có thể tránh được ở Âu Châu, và như thế, sẽ có nhiều hậu quả đối với Á Châu mà Nhật Bản có thể là vai trò chủ chốt. Vì những lý do đó, Trẫm nhắc lời cho Quan Thượng sự yêu cầu của Trẫm lần nữa.
    Ngô Đình Diệm : Kính tâu Hoàng Thượng, thật quả là điều mà hạ thần không thể kham nổi. Kẻ hạ thần không được quyền ở lại. Kính xin Hoàng Thượng cho phép kẻ hạ thần được rút lui?.
    Ông ta khăng khăng một mực xin từ chức.
    Bảo Đại: Được, Trẫm chấp thuận cho Quan Thượng từ chức. Quan Thượng đã muốn vậy thì Trẫm cũng chẳng thể nào làm gì được hơn. Mong rằng sự ra đi của Quan Thượng sẽ mở mắt cho người Pháp để cho họ có một tầm nhãn quan rộng lớn hơn. Dù sao nữa, mong Quan Thượng hãy sẵn sàng, có thể ngày nào đó Trẫm lại cần đến quan Thượng và Trẫm sẽ cho vời.
    Ngô Đình Diệm: Kính tâu Hoàng Thượng, xin Hoàng Thượng hãy tin tưởng lòng trung thành tuyệt đối của kẻ hạ thần.? (2)

  3. MDB

    MDB Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/10/2003
    Bài viết:
    947
    Đã được thích:
    0
    Em trích lại đoạn văn trên từ hồi ký của vua Bảo Đại trong bài viết của Trần Đông Phong trên giao điểm để vạch trần giọng điệu xuyên tạc trắng trợn tiểu sử của cụ Diệm của vài bác phát xít đỏ trên này. Rõ ràng, sau khi không yêu cầu Pháp phải trả Bắc Kỳ lại cho Việt Nam, ông Diệm đã khảng khái từ chức với nhà vua Bảo Đại. Tấm gương yêu nước của vị đại thần trẻ 32 tuổi này đã làm chấn động Việt Nam và cả nhà CM lão thành Phan Bội Châu.
    .,........
    Cụ Phan Bội Châu và Ông Ngô Đình Diệm
    Cụ Sào Nam Phan Bội Châu

    Việc ông Ngô Đình Diệm treo ấn từ quan vào tháng 9 năm 1933 đã gây tiếng vang trên khắp nước, không những tại Trung Kỳ mà ngay cả tại Bắc Kỳ và Nam Kỳ dân chúng ai ai cũng đều có lòng cảm phục. Và một trong những người đó là nhà cách mạng Phan Bội Châu đang bị người Pháp quản thúc tại Huế, lúc bấy giờ được dân chúng ở Huế gọi một cách đầy cảm tình là ?oÔng Già Bến Ngự.?
    Khoảng ba tháng sau ngày ông Ngô Đình Diệm từ chức Thượng Thư Bộ Lại, vào ngày 27 tháng 12 năm 1933, nhật báo Tiếng Dân ở Huế do cụ Huỳnh Thúc Kháng làm chủ nhiệm có đăng tãi ?oMười Bài Vô Đề? do cụ Phan Bội Châu cảm tác, trong đó có bài thứ 5 đặc biệt để tặng cho ông Ngô Đình Diệm:

    Mười Bài Vô Đề
    Cụ Sào Nam năm nay thường đau luôn, không được mạnh như mọi năm. Nhưng xu xác kém nhiều mà tinh thần vẫn khảng khái. Cụ mới làm 10 bài Vô Đề, bản báo lục đăng như dưới đây. (T.D. = Tiếng Dân)

    (?oVô đề?)
    Ai biết trời Nam hãy có người,
    Sịch nghe tưởng ngỡ sấm bên tai.
    Lông hồng coi nhẹ vàng muôn lượng,
    ...(kiểm duyệt bỏ).. .
    Phơi tỏ cùng trời gan đỏ chói,
    Nhá nhem thây kệ mắt đen thui.
    Ví chăng kịp lúc làm vai vế,
    Sau ngựa Châu xin quất ngọn roi.
    Sào Nam Phan Bội Châu
    (Tiếng Dân 27-12-1933) (3)

    Khi cho đăng bài thơ này vào năm 1933, kiểm duyệt của người Pháp đã cắt bỏ câu thơ thứ tư cho nên trong bài chỉ còn có 7 câu mà thôi.
    Bài thơ này tuy được ***g vào trong 10 bài vô đề nhưng hồi đó thì ở Huế ai cũng biết rằng cụ Phan Bội Châu đã làm bài thơ này để tặng cho ông Ngô Đình Diệm. Khoảng hai năm sau, chính cụ Phan Bội Châu đã xác nhận trong một bài phỏng vấn trên báo Ánh Sáng là Cụ đã sáng tác bài thơ này. Hơn nửa thế kỷ sau, trong bộ ?oPhan Bội Châu Toàn Tập? gồm 10 cuốn do ông Chương Thâu, giáo sư Sử Học của Hà Nội sưu tầm và biên soạn và nhà Xuất Bản Thuận Hóa ở Huế xuất bản vào năm 1990, trong phần chú thích, G.S. Chương Thâu có ghi rằng : ?oBài này tác giả tặng NĐD.? Như vậy thì chính nhà sử học Chương Thâu của Cộng sản cũng phải thừa nhận là bài này ?otác giả tặng NĐD,? tuy nhiên vì phải theo đúng quy luật và chỉ thị của chính quyền Cộng sản hiện nay, ông Chương Thâu và nhà xuất bản Thuận Hóa, cả ông giáo sư sử học cũng như là những người chủ trương nhà xuất bản này đều là đảng viên Cộng sản, do đó họ không được phép để nguyên tên tuổi của ông Ngô Đình Diệm mà chỉ để tên tắt là N.Đ.D. mà thôi.

    Cụ Phan Bội Châu Không Hề Quen Biết Ông Diệm

    Có nhiều người không có cảm tình với ông Ngô Đình Diệm thường đưa ra lập luận nói rằng sở dĩ Cụ Phan Bội Châu đã làm bài thơ nói trên để tặng cho ông Diệm là vì ông Diệm có một mối giao tình với Cụ. Lập luận này đã dựa vào những lời đồn đại nói rằng sau khi từ chức ông Ngô Đình Diệm vẫn thường lui tới thăm viếng Cụ Phan Bội Châu vì thế mà ông cựu thượng thư này đã chiếm được cảm tình của nhà chí sĩ cách mạng Phan Bội Châu. Mới đây, trong một bài viết về Cụ Phan Bội Châu, nhà văn Huỳnh Hữu Ủy cũng cho biết như vậy: ?oTrong những người lui tới nhà cụ Phan, có một nhân vật đặc biệt là ông Ngô Đình Diệm, vừa từ chức Thượng Thư Bộ Lại, một nhân vật có tiếng thông minh và liêm khiết trong chính trường thời bấy giờ. Chính Cụ Phan Bội Châu cũng rất kính nể ông Diệm, cảm phục khí tiết của ông quan trẻ tuổi, nên có làm một bài thơ để tặng cho ông khi vị thượng thư đầu triều này từ bỏ quyền cao chức trọng để phản đối chính quyền Pháp và Nam triều tay sai.? (4)
    Sự đồn đại như vậy nghe ra thì cũng rất là hữu lý vì nhà của ông Ngô Đình Diệm rất gần nhà của Cụ Phan Bội Châu, khoảng cách chưa đầy một cây số (nửa mile) mà thôi. Nếu ai ở Huế thì cũng đều biết rằng căn nhà gia đình của ông Ngô Đình Diệm do Thượng Thư Ngô Đình Khả tạo dựng từ thế kỷ thứ 19 tọa lạc tại Phú Cam và Cụ Phan Bội Châu thì đã sống cuộc đời an trí cho đến khi tạ thế tại Bến Ngự. Mảnh vườn và gian nhà của cụ là do sự đóng góp của đồng bào toàn quốc qua lời kêu gọi của cụ Huỳnh Thúc Kháng, chủ nhiệm báo Tiếng Dân tại Huế và Luật sư Phan Văn Trường : ?oTháng Giêng năm Đinh Mão (1927,) tôi nhờ có cụ Phan văn Trường quyên giúp được 2,500 đồng (một số tiền rất lớn hồi đó) mới mua được miếng đất làm cái lều ở Bến Ngự.? (5) Khoảng cách về đường bộ từ Phú Cam về Bến Ngự, nếu đi dọc theo bờ sông Bến Ngự thì chỉ mất khoảng chừng mươi mười lăm phút, còn nếu đi dọc theo đường rầy xe lửa thì chỉ chừng chưa đến mười phút mà thôi.
    Ông Ngô Đình Diệm có đến thăm Cụ Phan Bội Châu trong thời gian Cụ còn sinh tiền hay không, điều đó ít ai được biết vì ông Diệm không hề nói đến hoặc những người thân cận của ông cũng không có đề cập đến chuyện này dù rằng sự quen biết cũng như là việc tới lui thăm viếng hay đàm đạo với nhà đại ái quốc Phan Bội Châu có thể được xem như là một vinh dự lớn lao đối với tất cả mọi người Việt Nam hồi thế kỷ thứ 20.
    Về phần Cụ Phan Bội Châu, Cụ có quen biết với cựu Thượng Thư Ngô Đình Diệm hay không thì chuyện đó dĩ nhiên là Cụ phải biết rất rõ.
    Gần 2 năm sau ngày ông Ngô Đình Diệm từ chức, tại Huế có tin đồn nói rằng ông Diệm có thể sẽ trở lại phục vụ trong triều đình của Vua Bảo Đại và trong dịp này, Cụ Phan Bội Châu đã dành cho ông Lê Thanh Cảnh, phóng viên báo Ánh Sáng ở Huế một cuộc phỏng vấn dài hơn một tiếng đồng hồ. Bài phỏng vấn đó có đoạn như sau:

    Ý Kiến Cụ Phan Bội Châu với Ông Ngô Đình Diệm:

    ?oBây giờ tôi xin hỏi Cụ về tình hình trong nước ta hiện nay và ý kiến của Cụ về sự phục chức của ông Ngô Đình Diệm.
    ?oTôi mà thầy còn hỏi đến tình trạng trong nước?" Cụ mỉm cười và nói với tôi như thế sau khi kéo một hơi thuốc lào dài. Cụ lại tiếp:
    ?oTôi có đi được nhiều đâu mà biết rõ, vả ông Ngô Đình Diệm xưa nay tôi cũng không được biết mặt hay hội đàm một lần nào cả, nhưng lúc trước khi tôi nghe ông ấy thôi chức thượng thư, bỏ bốn năm trăm bạc lương một tháng, không tiếc gì đến lợi danh nữa thì tôi cũng có lòng khen. Hồi ấy tôi có làm một bài thơ nói về sự từ chức của ông Thượng họ Ngô:

    ?oAi ngỡ trần gian hãy có người,
    Thoạt nghe tưởng ngỡ sấm bên tai.
    Lông hồng giá rẻ vàng muôn lượng,
    Ngôi quý xem dường dép nửa đôi.
    Phơi tỏ với trời son một tấm,
    Lom loem thây chúng bạc đôi ngươi.
    .. .. .. .. .. .. .. .. .. .. .. .. .. .. ..?
    Còn hai câu sau thì thôi, cũng đừng biên làm chi nữa. Đọc bài thơ ấy thì rõ ý tôi đối với sự từ chức của ông Ngô Đình Diệm thế nào, mà tôi tưởng lúc tù chức ông không thất ý, thì đối với sự phục chức ngày nay ông cũng không lấy làm đắc ý.?
    ?oVâng, Cụ dạy thế rất phải, nhưng ngộ như ông Ngô Đình Diệm tự nhiên trở lại ghế thượng thư thì Cụ bảo thế nào?
    ?oChẳng có lẽ, nhưng nếu thật như thế thì cái quan niệm của tôi đối với ông ấy từ trước đều vất đi.?
    Thiết Mai Tôn Thất Cảnh
    (Báo Ánh Sáng số 11 ngày 11 tháng 4 năm 1935) (6)

    Qua bài phỏng vấn trên, Cụ Phan Bội Châu xác nhận là chính cụ đã làm bài thơ này để tặng cho ông Ngô Đình Diệm và Cụ chưa từng gặp mặt cũng như hội đàm lần nào với ông Ngô Đình Diệm. Như vậy thì bài thơ này cụ sáng tác vì lòng ngưỡng mộ đối với việc ông Ngô Đình Diệm từ chức Thượng Thư Bộ Lại để chống lại chính sách của người Pháp chứ không phải vì tình quen biết nào cả.
    Về hai câu cuối cùng trong bài thơ này, theo nhà văn Huỳnh Hữu Ủy thì cũng có người đã chất vấn Cụ về việc đã hạ mình đối với ông Ngô Đình Diệm:
    ?oGần đây, ông Vương Đình Quang, nguyên là thư ký của Cụ Phan Bội Châu, trong một bài viết trên tạp chí Tiếng Sông Hương khoảng năm 1988 ở Huế, cũng có nhắc lại. Vương Đình Quang lúc bấy giờ đã thưa với Cụ Phan là tại sao Cụ lại hạ mình như vậy đối với Ngô Đình Diệm là một người lớp sau, trong khi Cụ là bậc trên, ở hàng cha, hàng anh. Nhưng Cụ Phan nói thẳng rằng Cụ là người hoạt động cách mạng, chứ nếu Cụ ở trong giới quan trường thì Cụ cũng không chắc được như ông Diệm.? (7)
    Trong bài phỏng vấn trên báo Ánh Sáng năm 1935, có lẽ vì có tin đồn rằng ông Ngô Đình Diệm sẽ trở lại làm quan cho triều đình Huế cho nên Cụ Phan đã thất vọng đã trót làm hai câu đó, do đó mà Cụ nói với ông Tôn Thất Cảnh ?othôi, đừng biên làm chi nữa? và nếu mà ông Diệm trở lại làm quan thì ?ocái quan niệm của tôi đối với ông ấy từ trước đều vứt đi.?
    Như vậy thì bài thơ này được đăng lần thứ nhất trên báo Tiếng Dân chỉ có 7 câu và lần thứ nhì trên báo Ánh Sáng thì lại chỉ còn có 6 câu. Phải đợi cho đến năm 1957, tạp chí Văn Đàn của ông Phạm Đình Tân tại Sài Gòn mới đăng lại bài thơ này với đầy đủ nguyên văn 8 câu thơ như sau:

    "Ai biết trời Nam hãy có người,
    Sịch nghe tưởng ngỡ sấm bên tai.
    Lông hồng coi nhẹ vàng muôn lượng,
    Ngôi quý xem dường dép nửa đôi.
    Phơi tỏ cùng trời gan đỏ chói,
    Nhá nhem thây kệ mắt đen thui.
    Ví chăng kịp lúc làm vai vế,
    Sau ngựa Châu xin quất ngọn roi."

  4. MDB

    MDB Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/10/2003
    Bài viết:
    947
    Đã được thích:
    0
    Hề hề, tớ đã đưa bài chứng minh rõ ràng là cụ Diệm đã khảng khái từ chức do chính vua Bảo Đại thuật lại. Đấy là sự tôn trọng các độc giả yêu lịch sử tối thiểu. Trong khi ấy, nhà bác mixture lại chỉ định dùng vài luận điệucông an rẻ tiền hòng lung lạc bà con trên này hay sao? Trước cụ Diệm hợp tác với Nhật để hất Pháp, sau Nhật hất được Pháp rồi thì quay ra xem một người yêu nước như cụ Diệm là kẻ thù cản đường xâm chiếm VN của mình hoàn toàn cũng không có gì là lạ. Thế mà bác lại đang tâm xuyên tạc là cụ làm tay sai cho Nhật.
    Thời ***** mông kề mông, má kề má với các đồng chí tình báo OSS của Mẽo cũng đầm ấm là thế này
    [​IMG]
    Thế mà tới khi cụ viết thư sang tổng thống Mẽo xin chơi với nó, nó cũng khinh khỉnh đếch cho, mà lại còn chồng tiền cửa quân Pháp quất cho quân của cụ từ Hà nội bay lên Việt Bắc, thì đâu có ai hồ đồ dám nói Hồ chủ là tay sai Mẽo; thế thì làm sao mà lại có thể vớ vỉnh xuyên tạc cụ Diệm là tay sai Nhật cho được?
  5. MDB

    MDB Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/10/2003
    Bài viết:
    947
    Đã được thích:
    0
    Em xin nương theo lời nhận xét sai lầm của bác panzer để đưa ra nhận định cá nhân về ảnh hưởng vô cùng to lớn của nhà yêu nước Ngô Đình Diệm với chúng ta ở thời điểm hiện nay tháng Tư năm 2007.
    Cụ Diệm là người chiến sĩ biên phòng xuất sắc của khối XHCN thế giới. Nhờ tiền đồn VNCH ngăn cản làn sóng bạo tàn của phát xít Nga Tàu và bè lũ tay sai, mà nhân dân Đông Á từ Nam Hàn, Đài Loan, Phi luật tân, Mã Lai, Thái Lan, Indo mới yên tâm xây dựng đất nước của họ ngày càng thịnh vượng hơn. Ngày hôm nay, mỗi ngày, từng cá nhân chúng ta cũng đang hưởng thụ các thành quả XHCN của các nước này. Tất cả các sản phẩm hàng ngày hiện nay đều được phát minh và sản xuất ra từ khối XHCN. Chúng ta đi xe máy của Đài, Hàn, Thái, Nhật, chúng ta dùng máy tính của Mỹ, Hàn, chúng ta xem phim của Hồng Kông, Mỹ, Hàn. Chúng ta chơi chứng khoán theo kiểu của Mẽo, Nhật,.....game Võ Lâm Truyền Kỳ, Đế Chế do ai phát minh ra, nghệ sĩ nhân dân Bi Rain tại sao lại chỉ hát ở Nam Hàn mà không phải là Bắc Hàn. Có ai biết ca sĩ nổi tiếng của Bắc Hàn hay của Cuba mặt mũi, hát hò ra làm sao không?
    Nếu không có cụ Diệm bảo vệ Đông Á khỏi làn sóng phát xít trong nhiều năm trời thì các bác có thể tưởng tượng được ngày nay cái cảnh các bác được bố mẹ gửi đi du học Trung quốc, xem phim bộ của Lào, đi xe máy do Cuba sản xuất, dùng máy tính của Bắc Triều tiên làm....Kinh hoàng!! Do đó, công ơn trời biển của cụ Diệm vẫn còn thấm nhuần trong từng hơi thở, ánh mắt của người dân Việt trong và ngoài nước một cách rất cụ thể chứ không phải là qua những tuyên truyền đao to búa lớn theo kiểu có công đem ánh sáng chủ nghĩa nọ kia.
  6. MDB

    MDB Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/10/2003
    Bài viết:
    947
    Đã được thích:
    0
    Sáng dậy theo tiếng đồng hồ báo thức của Nhật, nhớ ơn cụ Diệm. Leo lên con xe Dylan tới sở, nhớ ơn cụ. Vào tới sở, bật máy điện toán lên để vào ttvnol.com xem giá chứng khoán, nhớ cụ. Con dế di động nokia rung lên, giọng em gái hậu phương thánh thót từ đầu dây bên kia, thương. Từ trưa cho tới tối, thì tùy theo hoàn cảnh của từng bác mà điền vào chỗ trống là làm những gì, ở khoảnh khắc nào thì các bác lại cảm thấy lòng biết ơn của mình với bậc tiền bối Ngô Đình Diệm dâng lên dào dạt.
  7. MDB

    MDB Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/10/2003
    Bài viết:
    947
    Đã được thích:
    0
  8. MDB

    MDB Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/10/2003
    Bài viết:
    947
    Đã được thích:
    0
    Báo cáo bác là nếu còn cụ Diệm thì em bảo đảm là tất cả sinh viên đại học VN hiện nay đâu có phải đánh vật với môn triết học Mánh-Lới. Chuyện ông Nhu nghiện thì cũng lại bịa nốt. Ông Nhu chỉ nghiện thuốc lá giống...bác Hồ mà thôi. Hình như trong tiểu thuyết rẻ tiền "Ván bài lật ngửa" Trần Bạch Đằng có nói là Nhu hay hút Caraven A. Bậc nam nhi đại trượng phu khi chết dùng xe bọc thép bọc thây, chết như Văn Thiên Trường chống Nguyên, chết như Che Guevara chống Bolivia, chết như Trôtxky chống Stalin, chết như Lâm Bưu chống Mao, như Ngô Đình Diệm chống Mỹ thì cũng đáng mặt anh hào chứ sao. Chết để không phải dạ vâng với ngoại bang Nga Tàu như vị lãnh tụ bên kia chiến tuyến thì họ Mộ nghĩ đấy là cái chết đẹp, cái chết bi hùng.
  9. tetuong02

    tetuong02 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/05/2003
    Bài viết:
    705
    Đã được thích:
    1
    Vê? góc độ cá nhân, thi? anh khoái đọc cái ba?i.. chú Mạc ca hát bên chô? Khơ? me. Nhưng chú Mạc hôm nay la?m anh thất vọng quá, đâu rô?i cái hô? khí rô? ra?ng khi bi?nh loạn vê? lafnh tụ Ăngka. Nhưfng món chú vư?a nhắc anh đang có sư? dụng tất, chú cứ an tâm ngươ?i Việt ta có câu "uống nước nhớ nguô?n".. Diệm-Nhu sef được ghi nhớ công lao trong nhưfng bô? đô? lo?ng 3 rọi.
    Một chấy syf tuyến đâ?u, một hậu nhân xứng đáng cu?a.. Trâ?n Ích Tắc, Lê Chiêu Thống. Ngươ?i đơ?i sau sef nhớ mafi 1 cơ đô? được nặn ra.. bă?ng khói thuốc phiện. Chặc.. câ?u mong Chúa ban phước la?nh cho Ngô chấy syf, mong sao vị tô?ng công tri?nh sư có đu? thuốc đê? ma? hút khi ơ? trê?n. Amen..
  10. MDB

    MDB Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/10/2003
    Bài viết:
    947
    Đã được thích:
    0
    Bác tetuong02 thông cảm. Hào khí em vẫn còn rất rổn rảng, nhưng mà các bài hào khí ấy đều bị ....mod xóa kiểm duyệt hết rồi. Mà không phải bài của em bị xóa, bài của nhiều bác khác như voquoctuan, hung178 cũng bị ...đục tơi bời. Ai đã để lại di sản kiểm duyệt dữ dằn như vậy hở bác tetuong02?
    Còn về nhận định của bác thì em không thể dọa tù như công an, em không thể kiểm duyệt như thông tin văn hóa, em không thể áp đặt như báo chí truyền hình, em không thể cho điểm xấu và đánh rớt môn học như nhà trường được. Cái đó là cái sướng trên diễn đàn này, quyền suy nghĩ và phát biểu của mỗi người chúng ta đều được tôn trọng. Nếu em muốn bác tetuong02 thay đổi được nhận định lịch sử của bác thì em chỉ có cách đưa ra các bằng cớ lịch sử xác đáng và các nhận định lịch sử trung thực mà thôi.

Chia sẻ trang này