1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Nhật kí 84 (tập 2)

Chủ đề trong '1984 Hà Nội' bởi whitechocolate, 09/05/2003.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. Rce

    Rce Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    02/01/2001
    Bài viết:
    3.692
    Đã được thích:
    0
    Suýt sặc.... Lâu mới vào đọc bài trong box Tâm Sự. Thỉnh thoảng om om cái chủ đề của bà chị để vào đọc một thể. Mà mỗi lần là một lần buồn cười. Chẳng biết thằng buddha là cái thằng nào nhỉ. Viết bài buồn cười thế. He he.... Bạn bè mình cũng lắm thằng quái dị. Tư dưng đang yêu cho một bài làm mình tưởng nó bị hâm.
    Ai công hầu, ai khanh tướng, vòng trần ai, ai dễ biết ai.
    Thế chiến quốc, thế xuân thu, gặp thời thế, thế thời phải thế.
  2. daicabubu

    daicabubu Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    11/10/2002
    Bài viết:
    718
    Đã được thích:
    0
    Hôm nay đang vui dưng mà tự nhiên đã lại chán rồi , mình cũng hiểu mình chán vì cái gì , chẳng muốn gặp ai cả , thế mà mai lại đi làng canh rồi , chán quá
    Thôi mai tớ ko đi nữa nhá mọi người , tốt nhất là chẳng nên gặp ai trong cái kiểu thế này cả
    Được daicabubu sửa chữa / chuyển vào 18:21 ngày 21/06/2003
  3. cobehanoi84

    cobehanoi84 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    23/05/2002
    Bài viết:
    4.656
    Đã được thích:
    0
    Cái rắc rối chắc là cứ chạy mãi quanh cái vòng lẩn quẩn nhưng không biết cái mấu gỡ ở đâu.Con người thật buồn cười,có khi nhìn thấy cái mấu gỡ rồi nhưng cố tình không dùng tay tháo nó ra cho đơn giản,lại cứ nghĩ là đó chỉ là một cái vết chứ không fải chính là cái mấu gỡ của vấn đề.
    Đôi lúc vấn đề đang là đơn giản nhưng ta không làm,đợi đến khi nó fức tạp hẳn thì mình mới la hoảng lên và gào thật lớn...gào mãi rồi thì khản tiếng thế nào con người ta cũng ngồi rên rỉ....rên rỉ không được lúc đó mới lồm cồm bò dậy để tìm cách giải quyết.
    Cũng giống như khi người ta đang cảm thấy đói,nhưng cứ nghĩ rằng không ăn cũng chẳng sao,cứ nhịn....nhịn đến khi không có cái ăn thì mới kêu gào,kêu gào khản tiếng thế nào cũng khát nước,lúc này không có nước người ta mới rên rỉ,rên rỉ không được mới lồm cồm bò dậy tìm cái ăn...nhưng có cái gì đâu mà ăn...lúc này mới ngồi suy nghĩ cái lúc mình bắt đầu " cảm thấy ".
    Khi sự việc trở nên nó nghiêm trọng thì không còn là một vấn đề,nó được gọi một cái bao hàm lớn hơn là cái gì mà tui đây cũng chẳng biết....khi cái nút càng bị buộc chặt thì fải cởi từng nút thắt có khi mới ra được ngoài vòng...nhưng khi tìm hoài không có cái nút cuối cùng thì đó mãi mãi là cái vòng lẩn thẩn...
    Chẳng hiểu viết cái gì nhưng cũng chẳng hiểu muốn nói cái gì...giống như người ta bó gọn vào một chữ "khùng" và bây giờ chữ "khùng" nó đúng đằng sau cái tên của tui rồi...
    Tất cả chỉ vì ăn [​IMG]
  4. Cafe_chieu_thu_bay

    Cafe_chieu_thu_bay Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    23/04/2002
    Bài viết:
    1.057
    Đã được thích:
    1
    Hic, hum nay nghe mẹ nói chuyện muh đứng cả tim, ko bít là mẹ có bít thật ko nữa hức hức...
    Tự do muôn năm, thế là mẹ đã vìa wê hê hê

    Vì sao lại chia tay...Vì sao chẳng trở về...
    Vì sao ngừng mê say...Vì sao chẳng mãi mãi..
    .

  5. Rce

    Rce Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    02/01/2001
    Bài viết:
    3.692
    Đã được thích:
    0
    ặ thỏ cuỏằ'i cạng mai ko 'i nỏằa hỏÊ bubu? Thôi ko 'i thơ thôi. "n thi lo quĂ 'Âm ra câng chỏng có tÂm trỏĂng bạ khú nỏằa.
    Vỏằôa 'ặa mỏạ sang nhà cô hiỏằ?u trặỏằYng trặỏằng cỏƠp 1 câ cỏằĐa mơnh 'ỏằf xin hỏằc cho em. Chỏạp..... Cô vỏôn nhỏằ> mơnh.... Xúc xưch quĂ!!! Không ngỏằ là cô vỏôn nhỏằ> mơnh. Hỏằ"i xặa mơnh nghỏằ mơnh. LỏĂ là cô là hiỏằ?u trặỏằYng, làm sao cô nhỏằ> hỏt nhỏằng hỏằc sinh cô có 'ặỏằÊc nhỏằ?? Thỏ mà cô vỏôn nhỏằ> mơnh. Mà giỏằ mơnh câng mỏằ>i biỏt chỏằ"ng cô dỏĂy Khoa vô tuyỏn trong trặỏằng mơnh. Chỏạp.... Xúc xưch quĂ!!
    Kiỏằfu này 'ỏn lúc 'i mơnh phỏÊi 'ỏÊo qua hỏt cĂc nhà giĂo viên cỏƠp 1 mỏằ>i 'ặỏằÊc. Vỏằôa là 'i ngoỏĂi giao, vỏằôa 'i khoe luôn. Hă hă....
    "i trỏằi! Lo quĂ! CỏÊ ngày hôm nay hỏằc 'ặỏằÊc có mỏƠy chỏằ, làm sao hỏằc hỏt 'ặỏằÊc bÂy giỏằ!!
    Ai công hỏĐu, ai khanh tặỏằ>ng, vòng trỏĐn ai, ai dỏằ. biỏt ai.
    Thỏ chiỏn quỏằ'c, thỏ xuÂn thu, gỏãp thỏằi thỏ, thỏ thỏằi phỏÊi thỏ.
  6. toptoetactic

    toptoetactic Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/03/2003
    Bài viết:
    553
    Đã được thích:
    0
    Vậy là mai những ai đi làng Canh thế? Vẫn đi nhé, lâu lâu không đi thấy nhớ
    Mà hix, mới có 1 buổi mà lòi đâu ra lắm topic mới thế, khổ, ngại đọc, nhưng mà, có chỗ câu roài. Đi câu đee...
    [​IMG]
  7. toptoetactic

    toptoetactic Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/03/2003
    Bài viết:
    553
    Đã được thích:
    0
    Chào ngày mới fát​
    [​IMG]
  8. Raxun

    Raxun Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    14/06/2002
    Bài viết:
    618
    Đã được thích:
    0
    Chào ngày mới! OK, thấy người ta chào mình cũng chào, mặc dù cái ngày mới theo lệ thường phải định nghĩa bằng ánh sáng chiếu qua cửa sổ, dọi vào mặt lúc 6h30 cùng cái loa phường ******** đưa những lời vô cùng quyến rũ thông báo các cụ già đi lĩnh lương hưu.
    Mệt đếch chịu, cả tuần nay đếch có hôm nào ngủ được 6 tiếng.
    Thế mà vẫn cứ lọ mọ lên net. Đếch biết làm cái gì cả, lêu hêu nơi này nơi kia, tiện chửi bới vài câu, tử tế thì khen vài câu, cũng thế. Thiên hạ bảo là lên mạng để kiếm bạn bè, tìm những thằng (có thể là tìm cả vẹo) cùng sở thích, thêm nhiều quan hệ. Đếch đúng. Thực chất thằng nào lên cũng để thoả mãn cái tôi thích thể hiện, thằng nào chả có, nhưng chả thằng nào nhận. Nhiều khi lên, thấy chả vui thú gì, cũng chả đong đưa được ai, vẫn cứ lên. Bảo là nghiện, chả phải. Bảo là ko có việc gì khác làm, cũng ko. Thế bảo là gì? Bảo là thói quen. Hoặc rằng, bảo là để cảm thấy mình vẫn tồn tại ở một nơi nào đấy. Dù là ảo cùng cái nick thì vẫn cứ là tồn tại, tồn tại ở neverland cùng một cái tượng trưng ảo của bản thân (nick?). Hờ hờ, mình chả khác gì, hão thật!
    Ngày hôm qua uống 15 cốc trà đá và hơn 1 bao thuốc, sợ thật, chắc chả sống được thêm mấy tháng.
    À, vừa đọc cái topic "bạn hãy thử nhìn xuống..." tự nhiên nảy ý nghĩ lạ lùng, viết ra cho nó đỡ phí. Con người sinh ra với một cái cột sống cong cong, tư duy theo vật lý chút thì con người có xu hướng tiến về phía trước, nếu thả lỏng toàn thân khi đang đứng, chắc chắn sẽ ngã bổ về trước. Có thể suy ra, cổ sẽ đưa về phía trước (chắc chắn đúng), vậy đầu cúi xuống sẽ là trạng thái thường trực của con người. Mọi thứ đều có thể giải thích theo giải phẫu học. Hoặc trực quan hơn, ai mệt mỏi đều có xu hướng nhìn xuống đất khi đang đi.
    Và thường thì, nhìn xuống là hành vi thường trực. Lòng thương cảm và sự giúp đỡ sẽ chỉ tồn với người ở vị trí cao hơn (lớn hơn hoặc bằng?) Chán chả muốn viết nữa. Rút lại là nếu không nhìn xuống, chắc chả có thằng nào sống được quá vài năm, tự tử hết cụ vì thất vọng bản thân. Và chả thằng nào tự tin nếu không có (ko nghĩ) mình có cái gì đó trên mấy thằng xung quanh. Một cái gì đó là đủ, ko chắc chết cụ hết rồi.

    Hãy trả tôi cơn bão tuyết ngoài đồng
    Hãy trả tôi những đêm dài mùa đông
  9. GurLuver

    GurLuver Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    14/01/2001
    Bài viết:
    3.760
    Đã được thích:
    0
    hôm nay đi man, kể chuyện ngày xưa cho thằng bạn, thấy nhớ thời còn bé quá :(
    Mất Sharp Gx10 rồi... huhu, con di dộng yêu thương của mình
  10. Rce

    Rce Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    02/01/2001
    Bài viết:
    3.692
    Đã được thích:
    0
    Công hầu là ai? Khanh tướng là ai? Ở trần ai, ai cần biết ai?
    Chiến quốc là thế, xuân thu là thế, gặp thời thế, sống thế vẫn phải thế.
    Ai công hầu, ai khanh tướng, vòng trần ai, ai dễ biết ai.
    Thế chiến quốc, thế xuân thu, gặp thời thế, thế thời phải thế.
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này