1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Nhật kí box Tâm lí học!

Chủ đề trong 'Tâm Lý Học' bởi Candy_, 24/11/2005.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. chiaki_co_len06

    chiaki_co_len06 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/11/2006
    Bài viết:
    2.219
    Đã được thích:
    0
    ặ.... mơnh có khô khan 'ỏn thỏ không nhỏằ?
  2. Hienscarlett

    Hienscarlett Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    26/06/2002
    Bài viết:
    866
    Đã được thích:
    0
    ấy, bạn chiaki lạc quan quá thế
    xem lại xem có nhầm lẫn gì ko nhờ
    tớ với chiaki thì đâu có giống nhau nhìu đâu nhờ
    mà hoá ra chiaki là bà Cả á, tưởng là bà thứ mười mấy rồi ấy chứ nhờ
    hí hí
  3. muabongmay2207

    muabongmay2207 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    28/10/2006
    Bài viết:
    515
    Đã được thích:
    0
    hôm nay mình mới mua 1 tràng hạt. có 19 viên, to bằng ngón chan cái người con gái. tròn và nhắn, cho lên mũi gửi rất thơm, ko biết làm từ gỗ gì nữa , có màu nâu nâu, khoang vằn vân gỗ. trên mỗi viên là hình một ông lão, nhìn như lão tử với các hình thù khác nhau trông rất có lực hút. mình cầm và đếm trên tay. cảm giác rất thích. hình như có mùi ngọt ngào ấm ấm từ tay lan vào tâm. hơi giống giống cảm giác ôm một ng con gái nhưng ko có sắc dục. mà chỉ cảm nhận nhu mỳ của nàng.
    mấy thằng bạn sang , thấy mình đếm đếm tràng hạt trên tay lếu láo treu
    mày một tay đếm hạt một tay cầm chai bia và xem xxx thì có U_U !
    nãy mới load ruồi trâu về đọc, chẳng hiểu sao ko có tâm trạng. đọc đc một đoạn lại thôi. có lẽ mình chỉ thích những bộ kiếm hiệp hay kiểu phong kiến Hồng Lâu với những tư tưởng phương đông, tình yêu tình cảm phương đông, nội tâm phương đông hợp và gần gũi với mình hơn.
    tối nay gặp em trên mạng. rồi đánh cờ caro
    chẳng hiểu sao mình ko còn thấy nồng nhiệt như ngày nào nữa, càng ngày khoảng cách với em lại càng xa. có lẽ nỗi buồn , rằn vặt. mặc cảm khoảng cách thật và khoảng cách trong tâm, mình ít nhắn tin và gọi điện hơn, không còn mơ về em nữa. em ah, có lẽ anh đã cai đc em rồi, ko còn thiếu vitamin em nữa. mọi chuyện qua đi cứ như một vở kick ấy em nhỉ, mỗi ng chúng ta khi đến lân mình diễn thì đạt thế, cảm xúc, hoang mang quằn quại thế. và giờ thấy lòng trống không. hóa ra mọi chuyện lại đc an bài như thế qua đi như thế. chục ngày nữa là anh về hà nội, gặp em. ko biết cảm giác thế nào nhỉ, ko biết có khao khát em nhiều như ngày nào ko, đôi mắt em đôi môi em có làm anh điên đảo nữa ko.
    time 2 tháng qua, anh thấy mình thay đổi khá nhiều, cảm thấy mình lớn hơn, tự chủ và trưởng thành nhiều hơn.
    chiều nay đi chơi, nhìn thấy một bông hồng xanh rất đẹp,cũnglà lần đầu mình nhìn thấy, tiếc là ko mang máy ảnh. rồi gặp một ông lão ăn xin kéo đàn bên vỉa hè. mình đứng lại một lúc. cảm thấy hay hay. ko hiểu sao mình nghĩ, một ngày nào đó mình cũng ngồi kéo đàn thế này song rồi một thằng nhóc cũng như mình đứng đó nghe và nó cũng nghĩ sau này nó giống mình.
    thi song rồi, giờ mình chằng phải bận tâm gì và cũng có thể về. nhưng còn sớm quá. lại chưa muốn về lúc này. tự rưng thoát khỏi một mối bận tâm bỗng thấy mình thật nhàn nhã.
    vậy là sang một con số mới, thậm chí mình còn chưa thật sự quen với con số 7 thế mà sỗ 8 đã vội sang, liệu có hối hả quá không hay mình sắm vai kẻ đứng đường nhiều quá, đứng ngoài nhiều quá.
    chân trong chân ngoài, như muốn thoát khỏi , rũ bỏ chạy gì ố, cũng có thể là chính bản thân mình cũng nên.
    dạo này hay bắn hafllife nhưng toàn làm gà, toàn bị thịt. sau mỗi lần dính đạn, mỗi lần bị thương lại có thêm kinh nghiệm lại hiểu hơn về cách chơi nhưng nếu thua nhiều quá thì lại nản, ko tìm thấy niềm vui chiến thắng kẻ khác để an ủi phần nào cái bản thân đầy hồ nghi trong lòng. ko biết phải sau bao lần chết ng ta mới chán cái trò đó. nhưng khi chơi ta hòa thân vào nhân vật, ném mình vào bên trong cái màn hình, ta ko phải nghĩ, cái đầu lắm chuyện của mình ko lang thang vẩn vơ vào quá khứ, tương lai, hiện tại trong những giấc mơ tự an ủi hay trong tà áo một ả lẳng lơ mà vô tình ta bắt gặp. chơi bực nhất là mấy thằng móc lốp, mấy thằng ngồi rình, chỉ đợi ta đi qua chỗ nấp , thiên la địa võng của nó là nó thịt.
    hoặc mấy thằng ăn hôi, đến khi ta thay đạn thì nhảy ra, hay mấy thằng lăm lăm khẩu 46 thủ dâm tại gia. rồi mấy thằng tung hỏa mù, màn hình trắng toát chẳng nhìn thấy khỉ mẹ gì, đến khi hết rồi thì mình đã chết.
    chết mà ko biết chết vì thằng nào, quân mình hay nó, thì thật là đau đời.
    rồi lại đến mấy thằng chuyên đục tường, cậy kinh ngiệm lâu, đạn nhiều , chẳng nhìn thấy mô tê gì cũng đục, đục cứ như đúng rồi .
    đi đâu thì đi theo hội theo đàn, những thằng độc lập tác chiến như mình chỉ là thiệt thân, đánh hội đồng thắng nhờ đông.thế mới biết sức mạnh tập thể của bày sư tử lúc nào cũng mạnh hơn sự độc lập của chúa sơn lâm. mà hổ xuống làng đàn chó con còn bắt nạt đc cơ mà. ..........
    tối nay nghe bài sang mùa của phương thanh, nhạc thật hay...
  4. muabongmay2207

    muabongmay2207 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    28/10/2006
    Bài viết:
    515
    Đã được thích:
    0
    ko hiểu sao mình vẫn muốn viết, viết gì đó, viết gì cũng đc
    mình bảo thi song sẽ đọc và tìm hiểu thêm về triết học, mình ghét những môn tính toán, máy móc hay công nghệ. càng nghĩ lại càng thấy ko đúng lắm. ngày xưa có lẽ mình thì vào trường xã hội, nhân văn hay triết học thì có lẽ hợp với mình nhiều hơn. gì chứ giờ mà ném ra đời tự thân vận động thì chắc cái thằng nhóc mình lại phải đeo và sắm thêm nhiều cái mặt nạ lắm
    "cho thanh cao mới đc phần thanh cao" cứ muốn mình ở ngoài, sợ bon chen, giữ thanh cao và đẹp đẽ, đến lúc va vấp ng ta lại bảo thằng yếu đuối kém nghị lực thiếu khí phách. song rồi cái tính ngang bướng hiếu thắng của mình sẽ lại có dịp thể hiện, lại cố gắng, lại căng mình. ...
    chẳng biết nữa, đáp số là sự cân bằng cua những thỏa hiệp.
    tự nhiên nhơ đến chị Thúy, lại nhơ đến nhưng con người mạnh mẽ và đóng vai mạnh mẽ, họ giấu hết sự yếu đuối cô độc ở trong lòng, một mình chịu đựng. họ đc ng khác nể phục tôn vinh. họ tự an ủi mình rằng mình đã làm đc, đã đạt đc, đó mới là con người, con người có ý chí và nghị lực. để rồi bỏ quyên các giá trị khác.
    người ta đau mà không biết vì sao, ko tìm đc căn nguyên gốc dễ, bởi ngay từ đầu con đường đã là như vậy rồi. thế rồi người ta yếu đuối hay những lúc sóng yếu đuối trong lòng đổ dồn, những phần dư ra từ vai diễn con người mạnh mẽ của họ lên ngôi, họ đau, đau mà không thể nói,
    lại ko chịu thừa nhận khoẳng lặng yếu đuối đó . và họ phát tiết chuyền nỗi đau đó sang những người thân nhất của họ, những ng mà họ nghĩ họ có thể phát tiết............
    cuộc sống nó thât là tài, nó làm cho người ta hơn những ng khác, vượt lên những ng khác, nhưng đồng thời họ lại làm yếu bản thân mình đi, mình ngày một yếu đi so với mình. bởi nỗi lo, nỗi hoài nghi rằng mình là ai, mình có gì, đã đc ng khác giữ hộ, khẳng định hộ rồi.
    họ ko phải bận tâm về nó nhiều quá nữa, họ thả mình...........
    cố gắng có thật nhiều để lo về sự ra đi của nó. bắt ng khác giữ cho thật nhiều để không còn giữ nữa, cho đi thật nhiều để khi nào tiện tay có thể nhờ vả. ra sức ban ơn cũng chỉ nhằm chiếm đoạt tự do
    tấn công thật nhiều để khỏi bị tổn thương, để cướp đoạt tự chủ.
    tâm lý con người thật hay, cứ tầng nọ rối đến tầng kia, như bất tận như ko đáy, các giá trị đc đảo lộn qua mỗi tầng. mạnh>yếu>mạnh>....
    âm dương cứ luân chuyển chẳng rời. xuay vòng như những đường xoắn ốc mở rộng ra và đào sâu xuống đáy.
    nhiều lúc mình cũng muốn làm ca sĩ mình biết giọng của mình, rồi cũng có lúc thích làm diễn viên, mình cũng thấy có nhiều cảnh mình sẽ đóng hay hơn. nhắc đến diễn viên mình lại nghĩ đến lưu đức hoa, mình thấy có nhiều nét tương đồng , tên này nghe đâu có vợ đc 20 năm rồi mà ko ai biết. nửa thang nay đọc Osho thấy thật hay, mình chưa bao giờ đc đọc cái gì hay như thế. mình hiểu hơn về tình yêu, bản ngã, rồi gốc dễ căn bản vấn đề, cảm thấy mình thanh thoát nhẹ nhang gọn nhẹ đi thật nhiều.
    nhiều khi thấy mọi người thật buồn cười, họ có thể nói chuyện , nói nhung chuyện quanh đi quẩn lại chuyện hột mít sào chứng, mắn tôm pha với cô ca ông trời nầu với ruôt bầu, chuyện chẳng chuyện gì. nhưng cũng có thể là một dạng quyên đi bản thân mình như mình chơi game. và họ nhận xét ng khác, soi mói ng khác họ nhận định về các sự vật nhân vật sự kiện, tự nhiên, thế giới cứ như kiều họ là đấng quyền năng sáng tạo ra chúng vậy, bằng những lát cắt như cắt bánh trưng, thế giới trong mắt họ thật hay. họ phê phán này áp đặt nọ. mà chính họ cũng lại như vậy.họ có biết thế nào là sườn chua ngọt đâu.
    những vòng tròn đuổi nhau, cũng như mình thôi, mình nói họ, và ai đó khác lại nói mình. cả bọn cười nhau, thằng ngu con ngơ ho khạc đờm và nhổ vào nhau, nhổ vào ngôn từ nhổ vào tạo hóa.
    nhiều khi trong lòng nhộn nhạo, mình chỉ tưởng tượng ra cảnh mình cầm khẩu 46 và nhắm vào đầu một thằng nào đó mà mình bắt gặp. pằm một phát........ cảm giác thật đã.
    ah, đúng rồi, lâu lâu mình ko đc hôn, ôm nàng thật chặt và nghiến ngấu đôi môi, hương tóc, mùi cơ thể nàng,,, thật là ngọt.
    chết vì gái cũng là một cái chết hay đó chứ, chết vì tình. con hơn khối kẻ chui vào lỗ rồi vẫn khắc khoải tiền và vị. nhạt tếch. tiền mình cần nhưng cũng chẳng ham hố lắm, danh mình cần hơn, nhưng vừa đu đủ là đc, nhưng tình thì lại rất cần. ko tình thì sống vì cái gì nhỉ, vì cái cây, vì vụ trụ vì cái bánh bao chăng. nhạt miệng lắm. bún đâu ăn ko, thịt chó chấm muối thì có mà ăn khoai cả nồi.
    ừm, lâu lâu mình ko ăn khoai nướng, cái hồi còn nhỏ mà bới đc củ khoai sót là cho lên áo chùi chùi rồi đút vào mồm như vớ đc báu ngay.
    lại nhớ đến dạo nhỏ hay đi câu cá, xúc cá, tát mương. hay đêm đêm mang đèn pin đi soi tôm mang về nướng, hay đi đánh lươn, móc cua. cón có lần bắt đc cá trê, làm nồi canh khế thật đã. trạch nữa chứ, rán giòn ăn cũng tuyệt. mà có lần ở nhà toàn béo, rồi thùy, trang mấy đứa bố mẹ vắng nhà cáo mọc đuôi tôm, 11h đêm đi luộc ốc, rồi ngheo ngao ngồi hát với nhau, ngày ấy mình thật trẻ con, mặt trắng búng phọt ra sữa, may đc cái lãng tử lém lỉnh bướng bỉnh. cái đồ trang sức hay nhất cho một ng có lẽ là cái vẻ bất cần , mang một nỗi sầu trong lòng với vẻ lạnh lùng toát ra mặt pha thêm ít bí ẩn ít lời. có thời mình dùng đến nó mà mình ko biết, ko định nghĩa đc.
    tính ra thì mình đã hôn mấy ng rôi nhỉ
    123456789 vừa tròn 9 ng. ng thứ 9 là đứa vớ vẩn, nhẽ ra là ko đc tính. >!< . ng thư 8 là đứa làm mình yêu, tin nhiều nhất cũng làm mình buồn nhất, ng thư 7 la ng mình có lỗi nhất, 1 là ng hiểu mình nhất, 2 là ng chung tình nhất cũng là ng mình luôn chia sẻ mọi thứ nhất cho đến giờ .nhưng giờ tụi nó có ng yêu mới hết rồi, ko biết còn nhớ về mình những gì.
    người thứ 10 e la ai, em đang ở đâu, hay đang mê mẩn trong vòng tay ai, em qua mấy mối tình rồi, có đc ngọt ngào ko !
    http://www.youtube.com/watch?v=9rmuiyGrrC4
    đêm đêm nằm mơ phố
    trăng rơi nhòa trên mái
    đi qua hoàng hôn ghé thăm nhà
    anh như là sương khói
    mong manh về trên phố
    đâu hay một hôm gió mùa thu.............
    bài này thật hay, làm mình liên tưởng đến một gã ôm tình đem giải trong đêm, lang thang chờ sáng, nhấm nháp đêm ,
    xé toạc lòng mình đem ra nhắm rựu
    trăng kia một bóng biết người nào ko !
    trước khi về mình phải cắt tóc mới đc, làm con đầu đinh cho nó sáng sủa, về các cụ đỡ của cái đầu tóc dài ngoằng lại vài vết sẹo ở mặt nhìn như thằng ăn cướp của năm ngoái. mà mình thấy mình để tóc dài đẹp, nhìn rất phong cách. mỗi tội ra đường hơi phiền hà với cái đất tuyên quang lắm anh hùng hổ nhổ khạc.
    đang ngồi cắt móng tay lại nhớ đến thùy, giờ này chắc em gái đang ngủ khò lò. ko biết có đang mơ thấy mình ko nhỉ. nơi bình yên nhất với mình có lẽ là chiếc giường của em ấy, mỗi lần ra chơi, lên đó nằm nghe nhạc rồi em ấy ngồi đó học bài, cảm giác thật bình yên cho cái lòng thường nhộn nhạo thủy chiều của mình. rồi 2 anh em chơi tú, hay chơi chuyền, em kể chuyện cấp 3 đi học thật hay và thú vị, mình chưa thấy ai mặc áo dài đẹp như thùy, hic hic. chắc mình sẽ không thể tả hết . nhưng thật bất công bởi mình đc nhìn có mỗi một lần, cũng là lần đâu tiên em mặc, rồi em thấy mình ra. em xấu hổ chạy tọt xuống bếp ^)^. 2 má đỏ bừng, ôi. thật là đẹp. chiều nay vừa chát với em
    em nhắn: "yeu 1 nguoi va dc nguoi do chi yeu minh sao kho
    quen 1 nguoi sao kho wa nguoi oi "
    mình cũng không biết tc trong mình là gì. giờ có lẽ lòng đang lặng. đợi khi về xem sóng gió thế nào mới định thuyền đc.
    đành vậy,
    hôm nay viết huyên thuyên xuyên sẹo hết cả lên. nhưng cảm giác vẫn còn gì đó trong lòng muốn trục ra mà chưa thể làm đc, hình như một cảm giác bất an, cũng phải thôi, kỳ này mình học hành nhếnh nháng quá mà. thôi, kệ.
    sau này nếu có lấy vợ, mình sẽ kiếm một cô thật hồn nhiên, trong sáng, có chút lẳng lơ thị màu cũng ok. nhưng phải nhiều chất đàn bà, hiếu thắng nữa, dễ cáu giận lại càng hay , ah mà nhất định phải biết uống bia rựu để bầu bạn mình nữa. ^)^
  5. Hienscarlett

    Hienscarlett Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    26/06/2002
    Bài viết:
    866
    Đã được thích:
    0
    Tiếc thật!
    Mình lại chỉ có hồn nhiên trong sáng có 1 nửa, cái gì cũng chỉ được 1 nửa bạn Mưa mong muốn, thôi thì....
    Xin đề cử bạn chiaki, đầy tiềm năng và vô cùng sáng giá
    Rồi ta sẽ thấy thấp thoáng bao làn tóc em bay dài
    Thấp thoáng dáng yêu thương ngày mai
    Với những tiếng hát yêu người thiết tha mơ màng
    Ta gói trọn giấc mơ phai tàn...
  6. chiaki_co_len06

    chiaki_co_len06 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/11/2006
    Bài viết:
    2.219
    Đã được thích:
    0
    Ơ ờ... tiêu chuẩn được mưa bong bóng xây dựng từ bao giờ đấy, ở chỗ nào nhỉ đánh dấu lại giùm chiaki coi cho dễ. Xem tớ đáng giá bao nhiêu mà bà hai lại lăng xê khiếp thế.
  7. muabongmay2207

    muabongmay2207 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    28/10/2006
    Bài viết:
    515
    Đã được thích:
    0
    http://www.youtube.com/watch?v=z0U4a_y_3KQ&feature=related
    đêm nay ko còn sương như đem qua.
    nhưng lòng lại thấy lạnh , trống vắng, cô đơn nhiều hơn,,,,,,,lại đang say!
    nếu có 1 người con gái nào từng có tình ý với mình, có lẽ cũng sẽ ôm họ vào lòng mất....
    ngày hôm qua ko như là
    ngày thơ bé vốn đùa trơi
    đồi non cao mắt nơ đen ngủ vùi.........
    tuổi mây trắng như cỏ xanh.
    ,,,,, ngày tôi đã
    biết yêu
    một dòng sông.
  8. Hienscarlett

    Hienscarlett Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    26/06/2002
    Bài viết:
    866
    Đã được thích:
    0
    Mình sợ những người như thế...tham lam và ích kỷ, chỉ luôn nghĩ đến bản thân mình
    Nhưng mình lại cũng sợ những người sống quên mình vì người khác...họ hi sinh tất cả mọi thứ vì người khác...nhưng lại cũng muốn người khác hi sinh tất cả vì mình...
  9. ly_tieu_long_19121985

    ly_tieu_long_19121985 Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    22/06/2006
    Bài viết:
    773
    Đã được thích:
    0
    Cô bé nhạy cảm quá .
  10. tadiepthu

    tadiepthu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/10/2007
    Bài viết:
    314
    Đã được thích:
    0
    Chúa dạy ta rằg phải biết sống vì người khác

    Phật dạy ta rằng cái tốt đẹp nhất của con người là hy sinh cho người khác.
    Văn hào DUYMA có môt câu bất hủ: " một người vì mọi người, mọi người chắc quái j đã vì một người "
    Cuộc đời dạy ta rằng kẻ mạnh là kẻ biết sống vì mình (đừng hiểu nhầm với sự ích kỉ ). Triết lý rằng con người sinh ra để làm phiền người khác. kẻ biết sống vì mình ko phải là người ích kỉ sống vì mìh là sống vì người khác
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này