1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

..........nhật kí của 1con bé mất dạy........

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi metallica_wind, 11/05/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. girl_so_yeu

    girl_so_yeu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/03/2006
    Bài viết:
    5
    Đã được thích:
    0
    có lẽ là buồn thật khi đọc câu chuyện của bạn . Tui có thẻ hiểu được tâm trạng của bạn đấy vì duòng như tui cũng như bạn nhưng mà là do vấn đề khác cơ , chơi bời và cũng lien quan đến chuyện tiền nong . Nhung tui bị cấm ko đc di chát , tui chốn đi , bố mẹ tui lo cho tui lắm nhưng mà có lẽ rằng tui sẽ thay đổi vì bản thân tui bắt đầu từ ngày mai. Đúng thế từ ngày mai. Mac dù tui là thanh viên mới của trang web nhưng có lẽ fải tạm biệt trang web thôi và tui tin rằng sẽ còn gửi bài nữa.
  2. metallica_wind

    metallica_wind Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/04/2003
    Bài viết:
    515
    Đã được thích:
    0
    cảm thấy mệt ! down 1chút,chẳng có gì cả nhưng thấy thế thôi..
    chiều thứ6 bùng 3tiết ,7đứa nghỉ ,cuối cùng đc thông báo ko fải vào lớp nữa,ôi trời ơi ..lại dở quẻ rồi,sắp đến ngày 8/3 có khác ,bình thường nghỉ có sao đâu ...phong bao phong bì cứ thế mà chuẩn bị ...thông lệ và dĩ nhiên ..khỉ thật ..
    tối chép bài mệt đây ...ngày mai kiểm tra
  3. cherry81

    cherry81 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/02/2006
    Bài viết:
    38
    Đã được thích:
    0
    Không biết em viết lên tâm sự này, chỉ để giãm bớt những bức bối trong lòng, hay mong muốn có những người bạn chia sẻ với mình. Dù sao chị cũng có vài lời với em, hy vọng sẽ làm em vui lên. Cảm nhận về em là một cô bé sống nội tâm, đầy lãng mạn, luôn ao ước được nâng niu trong vòng tay bố mẹ, được vỗ về an ủi khi gặp khó khăn, được chia sẽ những tình cảm, và được dạy dỗ bằng những lời nói nhẹ nhàng, âu yếm. Nhưng em ạ, cuộc sống đầy rẫy những khó khăn, vất vả, mà không phải ai cũng dễ dàng vượt qua. Chị mong rằng em sẽ đặt mình vào vai trò của mẹ, của bố xem cả ngày bố và mẹ vất vả ra sao, họ lao động vất vả như vậy cũng chỉ vì con cái em ạ, vì em đấy, vì mong muốn em được bằng bạn bằng bè, thế nhưng những cố gắng của họ đã đem lại gì nào? Em có đem lại được niềm vui cho bố mẹ không? Cũng có thể bố mẹ em đã quá nặng lời, và thái độ không phù hợp trong một vài trường hợp, nhưng em ạ, hãy cứ tâm niệm một điều không ai yêu thương mình bằng ba bằng mẹ. Và em cứ thử cố gắng, cố gắng làm những điều ba mẹ vui lòng, chẳng hạn, hãy dẹp bỏ những suy nghĩ vu vơ, giận hờn cha mẹ, tập trung cố gắng học, lấy lại căn bản từ đầu. Chị hy vọng em sẽ là niềm tự hào của cha mẹ, và rồi nụ cười sẽ rạng ngời trên gương mặt ba, giọng nói đầy tự hào của mẹ. Cố gắng em nhé.
    Chị sẽ là người bạn luôn ở bên em nếu em cần.
    rất tiếc chị không ở ngoài ấy, chị ở trong Nam, nếu được gần em, chắc chắn chị sẽ có cách giúp em vui vẻ và yêu thích học tập.
    Nếu có gì bức bối, hãy email cho chị, bé nhé!
    nguyen_bao_chau1981@yahoo.com
  4. metallica_wind

    metallica_wind Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/04/2003
    Bài viết:
    515
    Đã được thích:
    0
    7/3hoa tràn ngập phố phường ,thấy ở đâu cũng hoa,bó nhỏ bó to ,rực rỡ đầy màu sắc...giá hoa cũng gọi là vô kể,rẻ thì cũng 20k còn đắt nhất thì ko biết,ngày Valungtung TV đưa có 1bó hoa 6triệu ...hoa hoét kiểu gì mà đắt ghê gớm ,nó cứ nghĩ chắc fải có cái nhẫn trong đấy
    hoa ! xa xỉ ! cực kì xa xỉ ! đc mấy hôm lại bỏ đi,ko bỏ cũng ko đc,bỏ đi thì cứ thấy tiếc tiếc thế nào đấy,tội tội ..chẳng biết nó có thực dụng hay thực tế quá hay ko nữa,1bó hoa vài chục đến hàng trăm ngàn thà mua cái gì đó tặng để trưng diện hay để sử dụng còn hơn ...nó cũng chỉ thích mỗi hoa sữa,các loại khác ko kết lắm ...đúng là ko đc tặng hoa nhìn người khác mặt hớn hở ôm bó hoa to đùng kể cũng tủi thân ,nhưng nếu đc tặng thì lại ko kết lắm,thích đc tặng gì đấy hơn,1cách để nhớ đến người tặng quà lâu dài ,chứ ko như hoa hoét mấy hôm là bỏ ...1con gấu nho nhỏ hay gì đó thơm thơm là khoái ...mặc dù thích nhất là đc tặng nhẫn nhưng có vẻ như nhẫn ko fải là thứ người ta nghĩ đến có ai đó thích đc nhận ...
    lớp nó học có 5tên con trai thôi,nhưng có gấp 10lần con gái,chẳng trông chờ gì ...chúc tụng cũng thế thôi mà ...online nhận đc nhiều lời chúc ,cũng vui ..1ngày 8/3 ko có hoa nhưng thật nhiều lời chúc ...con bạn thân ngày mai bảo về,lại đi chơi,ko có ai đó nhưng có con bạn thân thì vẫn tuyệt vời ! ko cần gì khác cả...
    ngày mai có 8tiết nhưng chắc bỏ 3tiết buổi chiều để đi với con bạn thân ,nó bỏ khá nhiều rồi nhưng kệ,1ngày 8/3 với con bạn sẽ là tất cả ...
    muốn tặng mẹ gì đó nhưng ko muốn mua hoa,mẹ cũng ko thích (như mẹ bảo là tốn xiền ) ,có lẽ sẽ về nhà hoặc gọi điện cho mẹ ,à cả cô em gái nữa chứ ...ko biết bố có tặng mẹ gì ko? cách đây 2-3năm thì fải bố mua tặng mẹ bộ nồi ,kinh tế và cần thiết ...ko phù phiếm và xa xỉ
    có những điều khi đi xa mới nhận ra đc,những dấu ấn xưa phai mờ nhiều ,càng lớn những suy nghĩ cũng khác đi ...
    nó đã khóc khi xem 1bộ phim về Giáng sinh chiếu trong dịp Tết,1chú bé mua tặng mẹ 1đôi giày ...nhẹ nhàng nhưng xúc động ...
    Happy Woman Day
  5. metallica_wind

    metallica_wind Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/04/2003
    Bài viết:
    515
    Đã được thích:
    0
    [​IMG]
    mưa rét...!
  6. liempvt

    liempvt Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/01/2006
    Bài viết:
    14
    Đã được thích:
    0
    Rồi một ngày cô bé sẽ lớn lên, và sẽ nhận ra cuộc sống còn nhiều điều đáng làm lắm. Xung quanh ta còn biết bao điều hay dở, và, cô bé có tin rằng:
    Việt Nam này,
    Còn bao phụ nữ,
    Quanh năm cuốc cày,
    Chưa hề có khái niệm gì
    Về ngày 8/3 ?
    Rồi, cô bé sẽ lớn lên,
    Và sẽ hiểu ra
    Đâu đó quanh ta
    Vẫn bao mặt trái
    Hãy dành tình thương cho nhân loại
    Cho những cuộc đời
    Những kiếp người
    Không định
    Bên ta...
    Chúc cô bé bình yên, nhân ngày 8/3.
  7. metallica_wind

    metallica_wind Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/04/2003
    Bài viết:
    515
    Đã được thích:
    0
    21 tuổi kể cả tuổi mụ gì đó ,thấy già ghê gớm ! chỉ cần cộng thêm 1tuổi thôi mà cũng thấy ko thích ,mà hình như cảm giác cứ sang đầu 2 một cái là thấy già đi ,bọn bạn nó cứ hay trêu nhau "già rồi "...thời gian trôi thì những cảm xúc và nhận định về cuộc sống,về tình cảm cũng thay đổi dần ,chín chắn hơn và cũng dè dặt hơn ....
    cuộc sống của nó tạm ổn,ko thiếu về vật chất cũng ko quá thiếu thốn về tinh thần,nói chung điều gì " đủ " cũng là hạnh phúc rồi...biết nói thế nào là " đủ " đc ,sự tham lam và ước muốn luôn là vô cực ,vô cùng ,đâu biết thế nào là đủ,tự bằng lòng thôi ...như người ta vẫn nói " ngước lên cũng chẳng bằng ai,ngó xuống cũng chẳng ai bằng mình " ,ko yên vị nhưng cũng ko quá ham hố ...
    những suy nghĩ và cảm xúc của nó khi ở lứa tuổi đầu 1 nhạy cảm ,chút gì đó bồng bột và nhiều đổi thay ...nhìn nhận tất cả đôi khi ích kỉ 1chút ,nghĩ đến mình nhiều hơn là nghĩ đến cảm giác của người lớn ...nó-có 1cô em gái -đang cũng ở lứa tuổi ẩm ương như nó ngày trước,điều mà cả bố mẹ và nó nữa nhận ra là sự thay đổi đôi chút,chăm chút bản thân hơn,ngắm nghía nhiều hơn ...con bé em đang ở độ tuổi nhạy cảm nhất,đôi khi chỉ cần 1câu nói thôi cũng có thể làm tổn thương ,những cảm xúc của tuổi mới lớn luôn làm người lớn khó xử ..định hướng và làm thế nào để con bé nhận thức đc và tự chủ đc là điều ko dễ dàng ...ko phải ai cũng có thể như là 1người bạn của con bé mặc dù ai cũng trải qua lứa tuổi mộng mơ này ..
    càng ngày khi nghĩ đến con bé em và đặt địa vị của mình nếu là bố mẹ thì nó càng hiểu những lo lắng của họ ...ko biết cách chia sẻ cùng con và lo lắng,quan tâm ko đúng cách có thể làm tổn thương ,làm lệch đi suy nghĩ của con về sự lo lắng của bố mẹ ...
    ko phải ai cũng là 1người cha ,1người mẹ tâm lý ,đc con cái chia sẻ những tâm sự mặc dù ai cũng lo lắng cho con cái ...
    nó -nhạy cảm nhưng vững vàng hơn trong mọi chuyện cũng vì những cảm xúc đã vượt qua ...

  8. liempvt

    liempvt Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/01/2006
    Bài viết:
    14
    Đã được thích:
    0
    Hai mươi mốt tuổi, Chúa ơi, Bính Dần, em còn trẻ lắm, sao lại than già là thế nào ? Em có biết rằng, tôi đang ước ao có được tuổi như em không ?
    Đọc những trang viết của em, tôi hiểu rằng em là một cô bé sống nội tâm, và có những không bằng lòng về cách đối xử của gia đình. Không sao đâu, bất cứ gia đình nào, và cả xã hội nào chả có những xung đột, đó là sự khác biệt về tuổi tác, và là sự khác biệt về thế hệ đấy. Hãy tin rằng, rồi một ngày, em trở thành bố mẹ, rồi túi bụi với những lo toan thường nhật, và như thế em sẽ có những cảm thông và chia sẻ với bố mẹ mình.
    Hãy đừng bao giờ nhìn cuộc sống bằng ánh mắt màu xám, xung quanh ta vẫn bao người cần sự cảm thông và động viên đó thôi, và xã hội vẫn còn, đa phần là người tốt em ạ.
    Hãy đến với thể thao, âm nhạc, đừng ám ảnh tự gây stress cho riêng mình. Đừng bỏ học, tuổi của em bây giờ đang là tuổi đẹp nhất trong đời đấy. Hãy cố gắng trang bị cho mình một hành trang kiến thức để đi vào đời, ít ra là với hoàn cảnh tương đối thuận lợi, như của em bây giờ. Lại còn làm tấm gương cho cô em gái bé bỏng nữa chứ!!!
    Quả là thời gian trôi đi, và từng ngày từng ngày, mỗi chúng ta đều chín chắn hơn lên.
    Tôi thấy, em đã có những suy nghĩ và nhìn nhận đúng đắn. Một lần nữa, chúc em đạt được những niềm mong muốn, trong cuộc sống.
    Cảm ơn em đã reply.
  9. metallica_wind

    metallica_wind Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/04/2003
    Bài viết:
    515
    Đã được thích:
    0
    chia sẻ với ai đó 1chút vậy ...
    cuộc sống bên ngoài của em khá ổn,ko thể gọi là ổn đc vì ko có sự tuyệt đối khi thỉnh thoảng những mối quan hệ xã hội,bạn bè khá rắc rối và phức tạp ...hiểu lầm nho nhỏ,đố kị ,sự ích kỉ của mỗi cá nhân làm cho khoảng cách giữa mọi người với nhau trở nên xa cách ,hoặc gượng ép,hoặc khó chịu ,ko có gì là trọn vẹn cả ...nhưng cái được lớn nhất của em là tính cách bên ngoài ,cách thể hiện cảm xúc với mọi người ko làm cho người khác khó chịu,nhiều bạn bè ,mặc dù khi mới gặp ai cũng có nhận xét là "khó gần "...một kiểu hơi khinh khỉnh với những người chưa nói chuyện bao giờ,nhưng đấy chỉ là lúc đầu ,còn sau đó ai cũng có 1nhận xét chung là " vui tính ,nói nhiều ,thân thiện và tự tin" ...em ko ngại người mới quen ,chỉ là ko muốn vồ vập và tự nhiên thái quá thôi ...ko muốn cái sự tự nhiên lúc đầu trở nên nhạt nhẽo sau 1thời gian ...
    có nhiều bạn bè ,nhưng thường thì những người bạn từ những ngày học cấp 2 mới là những người thấy dễ chịu và vô tư nhất ...những gì quen thuộc và đc tạo dựng từ lâu luôn đem lại cảm giác yên tâm và tin tưởng ...mặc dù những người bạn mới cũng rất tuyệt,sự hiểu biết và những điều nhận thấy ở họ luôn là sự thú vị ...ko dè chừng quá mức nhưng sự tin tưởng luôn ở mức độ đủ dùng,ko tạo cho họ cảm giác mình giả tạo hay ko thật lòng là đc
    còn điểm trừ của em là nhìn cuộc sống bi quan và thể hiện cảm xúc của mình qua những dòng viết đầy màu xám ...nhạy cảm quá đôi khi tự đem lại cho mình những nỗi buồn hay tổn thương ko đáng có ...nhưng em cá tính và tự tin hơn nhiều so với những gì em viết ...mâu thuẫn
    em có gu nhạc khá khác so với những người bạn của mình ,vẫn nghe nhạc trẻ nhưng kén chọn nhiều ...thích nghe nhạc Trịnh,Phú Quang và 1số bài của Trần Tiến ,đôi lúc cứ ngồi bó gối nghe hết 1album của Phú Quang ,thấy nhẹ nhõm hoặc thấy trong đâu đó những xúc cảm riêng,cho những khoảng thời gian ko muốn nghe mấy bài hát nhạt ,nông và sáo mòn về tình yêu ...
    nghe Đỗ Bảo và có 1album của Quốc Bảo,có vẻ khó nghe nhưng thú vị ..
    nghe Rock và chủ yếu là dòng Metal ,nặng và trầm buồn ,thấy trong đó chút lặng và riêng tư ...và có lẽ là đam mê nhất tiếng guitar,ko thích nghe qua album nhạc ko lời ,nghe như thế ko thấy đc thanh âm tuyệt vời của guitar..mỗi lần đc nghe hoặc tình cờ nghe thấy tiếng guitar ai đó đang chơi là có những cảm xúc rất lạ ,muốn ngồi nghe mãi ...có lẽ cái gì mình ko làm đc thì ao ước ,chỉ muốn nghe người khác chơi guitar chứ nếu mình có học thì chắc cũng chẳng giỏi ,ai cũng có khả năng nào đó thôi ...
    em vẫn luôn muốn mặc dù bây giờ chưa làm đc đấy là học hỏi và tìm hiểu sâu sâu 1chút về thư pháp ...những bức tranh ,hoặc chữ về thư pháp làm em say mê và hào hứng...bạn em hoặc nhiều người nghĩ đấy là thú chơi hoặc đam mê chút gì đó quý phái ,hơn người nhưng em thì nghĩ niềm đam mê gì cũng như nhau ,quan trọng là người ta thích chạy theo phong trào hay ham mê thực sự ..
    em chưa có xe máy,em mong mình sẽ có 1chiếc Vespa cổ ,mặc dù nghe nói chạy tốn xăng và khó sửa ...ước ao hiện giờ cũng chỉ là ao ước thế thôi ..nhìn chiếc Vespa mà thèm ,cổ cổ và hay ho ,khó giải thích đc rõ ràng tại sao lại thích ,thích là thích thế thôi ..
    em thích cafe ,nhưng cũng cố gắng hạn chế ,1phần vì ko muốn cafe làm mặt mũi xuống cấp ,1phần là ko muốn uống cafe Trung Nguyên,công nghiệp lắm...
    nói linh tinh thế mà cũng nhiều rồi đấy nhỉ,em sẽ chia sẻ chút gì đó nữa nhưng để sau này vậy ...
    Have a nice day!
  10. liempvt

    liempvt Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/01/2006
    Bài viết:
    14
    Đã được thích:
    0
    Cô bé ơi, đọc tâm sự của em, tôi thấy một chút gì đó của mình ngày xưa đấy.
    Tuổi thơ của tôi chẳng được như em đâu, luồn rừng, lội suối nơi Lâm Đồng, Đaklak... bạn của tôi là Ha Xuê, K''Đieng... và những người tôi chẳng nhớ hết tên. Em là người yêu nhạc TCS, nhạc Trần Tiến, thì đó chính là:
    "...Quê hương mênh mang điệu sáo buồn thương
    Từng đêm chợt mơ, thấy bóng anh về..."
    Nếu em có dịp lang thang trên những mảng rừng đất Phan Rang, Phan Rí, những chiều mưa lõm đất... chắc em hiểu "ngày sau sỏi đá cũng cần có nhau...".
    Và nếu em đã vào Đồng Đế Nha Trang, ngược đường 14 về Buôn Mê...
    "Đồng Đế, nắng mưa thao trường...
    Dù rằng, anh ở đâu, anh ở đâu vẫn yêu anh hoài,
    Yêu suốt đời..."
    Em sẽ thấy câu hát:
    "Ánh mắt, ánh mắt em xanh
    như mùa xuân đang về
    khói thuốc bay cao, ly cà phê
    Buôn Mê..."
    của Nguyễn Cường, nó say, nó hay, và sâu đậm thế nào.
    Đấy, tuổi trẻ của tôi đấy. Trời không thương nên cho tôi nhiều thú đam mê, đàn ca, sáo nhị và thơ văn. Nếu em cứ tưởng tượng, xung quanh em là đống lửa, là muỗi rừng, là tiếng đàn guitar bập bùng men rượu, là các chàng trai cô gái người K''ho nồng nàn, là công việc cho ngày mai luồn rừng... Tuổi trẻ của tôi không được ước ao Vespa cổ như em đâu, nó chỉ đơn giản là ngày mai xin Trời đừng mưa nữa, gạo có gùi được vào không, anh em sẽ ăn bằng gì, khi nào về, rồi công việc tiếp theo thế nào... nghe có vẻ xa xưa quá, nhưng mà mới đây thôi. Và em sẽ thấy, xung quanh mình còn nhiều điều lắm.
    Phải chăng như tôi đã viết, đó chính là những khoảnh khắc, khác nhau về thế hệ đó.
    Thôi chỉ vậy thôi, thỉnh thoảng hồi tưởng lại những kỷ niệm riêng mình, thấy ngồ ngộ, em ạ.
    Cảm ơn em vì sự chia sẻ, và cũng xin chúc em một ngày mới tốt lành.
    Bonne journée, et bonne santé!

Chia sẻ trang này