1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

..........nhật kí của 1con bé mất dạy........

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi metallica_wind, 11/05/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. spectrevn

    spectrevn Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/03/2006
    Bài viết:
    30
    Đã được thích:
    0
    [​IMG]
    Làm quen với anh đi cô bé
    YM : spectrevn
  2. liempvt

    liempvt Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/01/2006
    Bài viết:
    14
    Đã được thích:
    0
    Chào cô bé Bính Dần,
    Đã lâu tôi không có thời gian vào mạng, nay thấy suy tư tình cảm của cô bé đã đi theo chiều hướng tốt hơn rồi đấy. Thành thực chúc cô bé nhìn cuộc sống từ góc khuất nội tâm ngày càng lạc quan hơn. Có nhớ chăng, nhạc sỹ Trịnh Công Sơn, qua bao vô thường và cát bụi, đã tự hỏi mình mà tin rằng: "Tôi là ai, là ai, là ai...? mà yêu quá đời này".
    Một lần nữa chúc em luôn hồn nhiên như tuổi trẻ của mình. Bình yên sẽ đến và luôn ở lại bên em, và những người tốt quanh ta, đâu đó trên cuộc đời này.
  3. liempvt

    liempvt Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/01/2006
    Bài viết:
    14
    Đã được thích:
    0
    Chào cô bé Bính Dần,
    Đã lâu tôi không có thời gian vào mạng, nay thấy suy tư tình cảm của cô bé đã đi theo chiều hướng tốt hơn rồi đấy. Thành thực chúc cô bé nhìn cuộc sống từ góc khuất nội tâm ngày càng lạc quan hơn. Có nhớ chăng, nhạc sỹ Trịnh Công Sơn, qua bao vô thường và cát bụi, đã tự hỏi mình mà tin rằng: "Tôi là ai, là ai, là ai...? mà yêu quá đời này".
    Một lần nữa chúc em luôn hồn nhiên như tuổi trẻ của mình. Bình yên sẽ đến và luôn ở lại bên em, và những người tốt quanh ta, đâu đó trên cuộc đời này.
  4. liempvt

    liempvt Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/01/2006
    Bài viết:
    14
    Đã được thích:
    0
    Chào cô bé Bính Dần,
    Đã lâu tôi không có thời gian vào mạng, nay thấy suy tư tình cảm của cô bé đã đi theo chiều hướng tốt hơn rồi đấy. Thành thực chúc cô bé nhìn cuộc sống từ góc khuất nội tâm ngày càng lạc quan hơn. Có nhớ chăng, nhạc sỹ Trịnh Công Sơn, qua bao vô thường và cát bụi, đã tự hỏi mình mà tin rằng: "Tôi là ai, là ai, là ai...? mà yêu quá đời này".
    Một lần nữa chúc em luôn hồn nhiên như tuổi trẻ của mình. Bình yên sẽ đến và luôn ở lại bên em, và những người tốt quanh ta, đâu đó trên cuộc đời này.
  5. phamson05

    phamson05 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/05/2005
    Bài viết:
    1.738
    Đã được thích:
    0
  6. metallica_wind

    metallica_wind Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/04/2003
    Bài viết:
    515
    Đã được thích:
    0
    [​IMG]
    tự nhiên lại muốn kiếm hình hoa hướng dương để post lên ,thay cho niềm vui đang có ..lạ nhỉ?
    Được binh_yen_di_nhe sửa chữa / chuyển vào 14:44 ngày 28/03/2006
  7. metallica_wind

    metallica_wind Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/04/2003
    Bài viết:
    515
    Đã được thích:
    0
    em đang nghe A sailorman''s Hym ...nhẹ nhàng lắm ngốc ạ ,em chỉ thấy mình bình yên và thấy cảm giác của mình như nghẹt thở khi nghĩ đến ngốc ...em buồn cười nhỉ? em ko hiểu sao mình lại có cảm xúc khó hiểu như vậy ,cứ khi nào nghĩ đến là thấy mình như hẫng đi,cảm giác nghẹt lại ...em chẳng biết fải dùng từ ngữ như thế nào nữa...hay là nói như 1người bạn của em là " cứ khi nào nhớ là cảm giác như không thở được" ..có như thế ko nhỉ? cảm giác chỉ là cảm giác thôi mà ...
    em đi mua báo đây ...mạng chiều nay chán quá ,cứ out hoài ...

  8. metallica_wind

    metallica_wind Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/04/2003
    Bài viết:
    515
    Đã được thích:
    0
    where you are?
  9. metallica_wind

    metallica_wind Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/04/2003
    Bài viết:
    515
    Đã được thích:
    0
    em để status trên Yahoo " Nothing! emty..." ...hình như Nothing lâu rồi vẫn làm em thấy đúng với tâm trạng của mình nhất ..ừ,ko gì cả,có gì đâu ..chỉ là những khoảng không gian và thời gian trống trải qua đi ,chỉ là những phút lặng cho riêng mình ..những khoảng trống em trốn vào đó,ngồi thu mình lại,nhỏ bé và mong manh,tìm cho riêng em những phút giây bình yên nhất ..
    em lan man ngồi đọc những dòng viết của 1người em ko biết ,qua những câu hát ...em thấy buồn,đôi lúc thấy lòng mình chùng lại vì những gì đó bất chợt ...miên man,phẳng lặng ..chuông gió không kêu bao giờ ,chẳng fải không có gió,chẳng fải treo sát tường...giống hệt như chiếc chuông gió em đc tặng ,treo ở cửa sổ ,vậy mà chẳng kêu bao giờ ...lạ lùng và ngẫu nhiên khi cũng có 1cô gái đc tặng 1chiếc chuông gió ko kêu bao giờ phải không ?
    em ko muốn kiếm 1chiếc chuông gió khác thay thế,những tiếng leng keng mỗi khi gió đến làm em bất giác giật mình ,lạ lẫm mà quen thuộc ,trở về với ký ức xưa cũ đôi lúc làm em chợt buồn ..
    em vừa đọc vừa nghe nhạc ,1bản nhạc xưa cũ ,ấm áp lần đầu tiên em đc nghe đem lại những khoảng trống vô tình trong tâm trí ...
    Look at this face
    I know the years are showing
    Look at this life
    I still don''''''''t know where it''''''''s going
    I don''''''''t know much
    But I know I love you
    And that may be all I need to know
    buổi sáng em giật mình thức dậy vì 1giấc mơ đầy sợ hãi ...bất giác 1buổi sáng có những lo lắng mơ hồ ,có những khoảng trống đầy bình yên và có những khoảng trống đầy ám ảnh ...
    quờ tay chỉ thấy mỏng manh ký ức ,vô hình nhưng chắc chắn đến khó tả ..
    một mình em với những cảm xúc không mùa ...

  10. liempvt

    liempvt Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/01/2006
    Bài viết:
    14
    Đã được thích:
    0
    Chào cô bé,
    Tôi đang đọc "Ngọn tre vật vã cuối trời đông" của Phùng Quán, chợt nhớ câu thơ của Tuân Nguyễn "Cuộc đời vui quá không buồn được", rồi lạc vào topic của em. Sao bỗng dưng mới ngày mồng 2 chưa qua Thanh minh mà em buồn quá vậy? Cuộc sống vô tình ngắn lắm em ạ, nỗi buồn chỉ nên thảng qua mà thôi, như những ngày đầu viết cho em.
    "Ta thấy em, trong tiền kiếp, dưới cọng buồn, cỏ khô
    Ta thấy em, đang ngồi khóc, khi rừng chiều, đổ mưa..."
    (Rừng xưa đã khép - Trịnh Công Sơn)
    Ngày xưa tôi đã đi qua, mà có lẽ rồi mọi người tuổi trẻ như em rồi cũng đi qua. Ngày xưa ấy, em biết không, tôi có người bạn. Nếu em biết bài "Nói cho em hiểu" thì nàng chính là nhân vật trong bài hát đấy:
    "... Khi anh sống trong âu sầu
    Nàng đã khóc thương cho anh
    Nàng vui, khi thấy anh cười
    Sầu héo, khi thấy anh buồn đau..."
    Một thời đam mê, tuổi trẻ. Mà như Nguyễn Bính viết: "Lời nào như mới hôm qua, lấy nhau không được chẳng thà chết đi..."
    Thế rồi, số phận đẩy đưa đời tôi lang bạt. Mới hay:
    Một trăm con gái thời nay ấy
    Đừng nói ân tình với thủy chung
    Để rồi
    "....... từ đấy bặt tin nhau
    Nhà Nhi chẳng biết chuyển đi đâu
    Mình tôi Giời bắt làm thi sĩ
    Mẹ mất khi chưa kịp bạc đầu..." (lời thơ Nguyễn Bính)
    Rồi cuối cùng thì mỗi chúng ta vẫn sống, kiếp trần vẫn vương gót chân ai. Chừng ấy năm ngoảnh lại, nỗi niềm chưa nhạt phai song ký ức vẫn còn, nguôi ngoai kỷ niệm. Mới hay thời gian vô thường, ta được gì mất gì, trong cõi đời này ?
    Lan man quá mất rồi, lại thêm 2 tuần lang thang nơi rừng xanh núi đỏ.
    Cuối cùng, vẫn là để tâm sự, giãi bày.
    Với chính mình.
    Lại luồn rừng, vì mưu sinh, mệt mỏi...
    Cho ngày mai. Tương lai.
    Song đấy là cuộc sống.

    Tôi tin quá một ngày rồi thong dong tự tại
    Ngóng hoàng hôn kịp thấy thế nhân buồn
    Kiểm lại một đời, khôn dại dại khôn
    Được hay mất, ta còn gì người mất ?
    Chúc cô bé khỏe vui, hạ về rồi xin nhớ tin vui. Và tin cho rằng, hãy cho ta tự hiểu mình....

Chia sẻ trang này