1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

..........nhật kí của 1con bé mất dạy........

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi metallica_wind, 11/05/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. metallica_wind

    metallica_wind Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/04/2003
    Bài viết:
    515
    Đã được thích:
    0
    Phải rồi,mình đã chia tay
    Evi!
    [​IMG]
    Bao nhiêu lâu rồi nhỉ, hai tháng, à không, chính xác là 2 tháng và 17 ngày. Nhanh em nhỉ, dường như thời gian cho một tình yêu là quá lâu và cho một lời chia tay thật nhanh . Nhanh choáng váng đến nỗi một buổi nhìn sang bên cạnh, nhìn vào mắt em, anh hiểu, mình đã ko còn là của nhau.
    Ai đó từng nói, tình yêu chỉ cần một lý do là yêu. Nhưng chia tay thì bao nhiều lý do cho đủ.
    Ngày mình yêu nhau cũng thế. Anh luôn lúng túng mỗi khi em hỏi: "Vì sao anh lại yêu em ?".
    Lúng túng thật sự. Không phải vì không yêu, mà vì anh không biết yêu em vì cái gì, chỉ đơn giản là từ buổi chiều hôm đầu tiên gặp nhau, anh biết mình phải yêu em. Như định mệnh vậy. Nó rơi xuống đột ngột đến nỗi anh không nhận ra.
    Ừ nhỉ, chiều hôm ấy.
    Anh và em học cùng một trường đại học. Ngày nào anh cũng gặp em, vì chúng ta lại học cùng dãy. Em là nhóc năm 1, anh là lão làng năm 4. Già quá em nhỉ, thế nhưng em lại xưng tên với anh, anh cũng không nói gì và xưng lại với em. Anh vẫn không thể quên nét ngạc nhiên đến buồn cười khi em phát hiện ra anh... già hơn em. Trông em lúc ấy như cô nhóc phát hiện ra một chỗ trốn bí mật vậy. Để đến lúc đi ngủ, giây phút em phát hiện ra sự thật... kinh khủng ấy vẫn còn theo anh trong giấc mơ.
    Mình bắt đầu yêu nhau như thế em nhỉ, bình thường như bao cặp đôi khác, như bao tình yêu khác. Nhớ buổi hẹn đầu tiên, anh hồi hộp đến nỗi phải lôi thằng bạn thân theo, nó cứ cằn nhằn suốt thôi. Em cũng dẫn theo nhỏ bạn. Buổi tối ấy em nói liến thoắng, em sôi nổi mà không hề ngại ngùng như những cô gái anh gặp trước đây, thẹn thùng một cách giả tạo. Em không thế, em tự nhiên như thể chúng ta đã quen nhau lâu rồi vậy. Anh yêu cái khoảnh khắc ấy biết nhường nào. Anh đã tự cốc đầu mình rằng sao đến giờ mình mới gặp cô bé đáng yêu này được nhỉ. Mà có lẽ cũng tại ông trời, em nhỉ?
    Em mang đến một cái gì đó rất khác với anh trước đây. Trước đây của anh chỉ là cái vòng lẩn quẩn học, rồi chán thì đi cà phê với lũ bạn, lâu lâu anh em tụ họp lại lai rai. Hết! Nhiều khi anh thấy chán nản, muốn làm một cái gì đó khác bình thường. Nhưng làm gì bây giờ?
    Từ lúc có em, anh suy nghĩ nhiều hơn, làm sao để em vui, làm sao để em yêu anh nhiều hơn nữa và làm gì cho cả tình yêu của cả hai đứa.
    Em hài hước, về khoản này là giống anh nhất. Còn lại, em khác anh hoàn toàn. Thật thế!
    Em trẻ con làm anh nhiều khi phát bực, em nhạy cảm nên toàn lo vẩn vơ. Em yếu đuối như một cô bé con vậy. Bên em, anh muốn mình thật mạnh mẽ, thật nhiều tình yêu thương để khoả lấp đi những lo lắng, những nghi ngại trong em. Nhưng... bao nhiêu cho đủ ?
    Nhớ có lần em muốn mình phải làm cái gì đó thật lãng mạn. Thế là hai đứa gửi xe, đi dạo bộ. Đang đi, bỗng em reo lên:
    "Tối nay có trăng kìa anh!"
    Bất giác anh nhìn lên, ừ nhỉ, có trăng, sáng thật. Rồi nhìn sang em, vẫn còn vui sướng vì cái sự phát hiện ra trăng của mình, như thể trên đời này chỉ mình em thấy trăng thôi. Em là thế, ngộ nghĩnh, có thể vui vì một điều gì đó rất bình thường. Nhiều khi đến kỳ lạ. Cứ thế em cuốn anh theo, một cách tự nhiên, anh nhận ra rằng mình càng yêu em hơn. Nhưng ngu ngốc thay, anh không nhận ra rằng em cũng thế.
    Rồi cái ôm đầu tiên. Em nói em rất thích được ôm từ phía sau, vì nó làm em cảm thấy ấm áp và được che chở thật an toàn. Khi anh ôm em, em giật mình. Và rồi em ngoan ngoãn, bình yên trong vòng tay anh. Khi ấy anh cảm thấy mình thật hạnh phúc. Và khi ấy anh mới biết yêu và được yêu thật kỳ diệu...
    Em luôn hỏi:
    "Vì sao anh luôn ấm mà em lại lạnh thế?"
    Có lẽ vì mình yêu nhau khi mùa đông. Tay em lúc nào cũng lạnh. Anh đều phải ấp trong tay mình nó mới ấm lại được. Mỗi lần như thế em thích lắm. Em luôn nũng nịu than lạnh để được ấp trong tay anh. Tình yêu thật ấm áp!
    Em không biết uống cà phê, thế là mỗi lần mình đi uống nước, anh lại tập cho em uống. Anh đút từng muỗng, em nhăn mặt như con nít uống thuốc vậy, nhìn rất đáng yêu. Anh không biết rằng em chịu tập uống nó vì anh, vì anh rất thích uống cà phê, vì em muốn được cùng anh thưởng thức vị nồng và ấm sực của nó khi mùa đông về. Cho đến lúc này anh vẫn không nhận ra là em cũng rất yêu anh.
    Anh không nhận ra...
    Nên anh đã để em ra đi...
    Hôm ấy, em bảo anh không đánh mất em, anh chỉ để em ra đi thôi.
    Đêm đó, anh đã suy nghĩ. Và lần đầu tiên anh nhận ra rằng em yêu anh, yêu rất nhiều. Anh đã tự mắng mình như một thằng ngốc!
    Vì anh đã không tin tưởng vào tình yêu của em. Anh bắt em phải chờ đợi để xác định lại tình cảm của mình. Nhưng đã yêu thì xác định gì nữa.
    Em mệt mỏi!
    Cũng đúng thôi, vì anh không có lòng tin vào tình yêu này, anh đã trở nên yếu đuối từ lúc nào cũng không rõ nữa...
    Ngày mình chia tay
    Trời vẫn còn đông...
    Đông cho trời và đông cho lòng người...
    Tình cờ thay, hôm nay, anh lại gặp em ở một quán cà phê mới mở. Anh mới nhớ ra rằng ngày trước em có sở thích khám phá những quán nước mới và thích đi một mình. Anh không hiểu vì một mình thì buồn lắm, em chỉ cười vì chính em cũng không hiểu được cái sở thích kỳ quặc ấy của mình.
    Em vẫn thế, vẫn mái tóc đen dài để tự nhiên, vẫn cái áo cổ lọ màu cam chói chang mà em bảo mùa đông u ám nên phải mặc những màu tươi như thế, nhưng anh hiểu còn một lý do nữa là vì em sợ nỗi buồn, sợ sự cô độc...
    Nhưng hôm nay, cô nhóc vẫn mảnh khảnh, bên chiếc bàn nhỏ bé, trên mặt vẫn còn vương vài giọt mưa. Bất giác anh muốn đến lau cho em, nhưng sựng lại, ừ nhỉ, đâu có được, mình đã để em đi rồi mà. Em đã không là của mình nữa rồi.
    Em đang lơ đãng nhìn đi đâu đó, không phát hiện ra anh. Phải suy nghĩ một hồi lâu, anh quyết định sẽ đến chào em, cái cảm giác là những người xa lạ làm anh thấy khó chịu. Vừa dợm bước, anh đã thấy em đứng lên, mỉm cười rất tươi, nụ cười dành cho một ai đó sắp bước vào.
    Một chàng trai. Sao lại như thế?
    Phải rồi, mình chia tay rồi mà!
    Em tìm hiểu và yêu một người mới cũng là chuyện bình thường thôi. Bình thường thôi!
    Hai người trò chuyện rất vui vẻ, người ấy đưa tay lau những giọt nước trên mặt em, em đưa đôi tay nhỏ bé chỉnh cổ áo cho người ấy, những cử chỉ trìu mến dành cho một người khác. Không phải anh!
    Phải rồi. Mình chia tay nhau rồi mà!
    Rồi hai người đứng dậy, hình như phải đi đâu đó. Bất giác, anh muốn chạy đến và níu tay em lại, bất giác anh thấy mình bất lực, ngu ngốc như cái thằng mà mấy tháng trước đã để em ra đi...
    Và bất giác, em quay về phía anh, chính xác là nhìn vào mắt anh, em thoáng cười, nụ cười nhẹ đủ để không ai nhận ra dấu vết của nó, nhưng anh hiểu và nhận ra nụ cười đó.
    Em đi rồi, ngồi một mình trong quán, lại bất giác, anh tự hỏi:
    "Không biết em đã uống cà phê được chưa?"
    Và bất giác anh lấy điện thoại, vào danh bạ, tìm đến tên em. Nhưng đâu mất rồi nhỉ?
    Phải rồi, mình đã chia tay!

  2. metallica_wind

    metallica_wind Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/04/2003
    Bài viết:
    515
    Đã được thích:
    0
    em đang nghe How do I live ...lần nào nghe cũng thấy day dứt ...
    How do I
    Get through one night without you?
    If I had to live without you
    What kind of life would that be?
    Oh I, I need you in my arms
    Need you to hold
    You''re my world, my heart, my soul
    If you ever leave
    Baby you would take away everything good in my life
    Em phải làm cách nào để vượt qua một đêm xa anh?
    nếu như em rời xa anh,điều gì của cuộc sống này sẽ xảy ra?
    Em cần anh trong vòng tay
    cần anh để ôm chặt lấy
    Anh là thế giới của em,là trái tim em,là tâm hồn em
    Nếu anh ra đi
    Anh sẽ mang đi những điều tốt đẹp nhất trong cuộc sống của em
    Và cô gái ấy ,một người hẳn yêu đến cháy bỏng chàng trai của mình đã đau đớn
    And tell me now
    How do I live without you?
    I want to know
    How do I breathe without you?
    If you ever go
    How do I ever, ever survive?
    How do I
    How do I
    Oh how do I live?
    Hãy nói cho em biết
    Làm thế nào để em có thể rời xa anh
    Làm thế nào để em có thể vượt qua đc?
    Làm thế nào em có thể sống nổi?
    Em không như cô gái ấy,ko đau đớn đến chừng ấy..bởi vì cuộc sống vẫn tiếp tục ,vẫn phải sống cho dù tình yêu ấy đã mất đi ...

    Without you
    There''d be no sun in my sky
    There would be no love in my life
    There would be no world left for me
    And I
    Baby I don''t know what I would do
    I''d be lost if I lost you
    If you ever leave
    Baby you would take away everything real in my life
    Rời xa anh
    Nơi này ko có Mặt trời trên bầu trời
    Nơi này ko có Tình yêu trong cuộc sống của em
    Nơi này ko có từ ngữ nào dành cho em
    Và em ko biết em phải làm gì
    Em sẽ đánh mất nếu như em mất anh
    Nếu như anh rời xa
    Anh sẽ mang đi mọi điều thực sự trong cuộc sống của em
    Và giọng hát ấy lại day dứt cất lên :
    And tell me now
    How do I live without you?
    I want to know
    How do I breathe without you?
    If you ever go
    How do I ever, ever survive?
    How do I
    How do I
    Oh how do I live?

    Làm thế nào để em rời xa anh .....
    Need you with me
    Baby don''t you know your everything good in my life
    Em cần anh bên em
    Anh có biết anh là những điều tốt đẹp trong cuộc sống của em ?
    đến cuối bài hát,vẫn chưa thể nào hết những câu hỏi dành cho chàng trai kia,cô gái vẫn ko thể tự trả lời đc câu hỏi ấy " How do I live without you ?..."

  3. cowboy_hanoi

    cowboy_hanoi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/12/2002
    Bài viết:
    6.171
    Đã được thích:
    0
    Đọc toét cả mắt chả vào đầu được chữ nào .... thôi đi ngủ
  4. metallica_wind

    metallica_wind Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/04/2003
    Bài viết:
    515
    Đã được thích:
    0
    em vừa đi thi xong Ptích,chà,thấy nhẹ nhõm hẳn..ít nhất thì cũng xong..chưa biết điểm chác thế nào,cứ thi xong là thấy đỡ lo lắng hơn ..
    còn vài môn nữa,lịch học tuần sau ko biết có như tuần này ko..như tuần này thí tốt quá,đỡ học nhiều ,đỡ mệt nhưng ở nhà rảnh rỗi quá cũng chẳng thích,chẳng biết làm gì cho hết tgian..loanh quanh cả ngày,tụ tập chơi bời rồi hết 1ngày là đi ngủ ..vòng vèo kiểu gì cũng qua 1ngày ...
    chuẩn bị chuyển nhà trọ khác,lại lỉnh kỉnh đồ đạc ,cũng chỉ còn khoảng 2tháng nữa là đi thực tập ...ngại nhất chuyển đồ ..hic ...
    đi măm thôi,đói rồi

  5. metallica_wind

    metallica_wind Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/04/2003
    Bài viết:
    515
    Đã được thích:
    0
    cuối tháng 3,hoa Loa Kèn đã theo những gánh hàng rong về khắp nơi ...em sẽ đi mua để cắm khi ổn định phòng...tháng 4 sắp về
  6. 1and4ever

    1and4ever Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/03/2007
    Bài viết:
    69
    Đã được thích:
    0
    1 mảnh đời đầy sóng gió. Chúc bạn gặp nhiều may mắn hơn
  7. 1and4ever

    1and4ever Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/03/2007
    Bài viết:
    69
    Đã được thích:
    0
    cố gắng tìm cho mình 1 lối thoát nhé bạn
  8. metallica_wind

    metallica_wind Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/04/2003
    Bài viết:
    515
    Đã được thích:
    0
    http://ttvnol.com/tacphamvanhoc/683828.ttvn
  9. metallica_wind

    metallica_wind Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/04/2003
    Bài viết:
    515
    Đã được thích:
    0
    mới đọc đc đoạn đầu của Phải lấy người như anh vì ko có thời gian ...online ,linh tinh lang tang vướng bận vào việc khác..
    thích có thời gian ngồi đọc sách ..rồi em sẽ kiếm một quyển cho riêng mình để đọc ...
    chiều nay em về nhà ...

  10. metallica_wind

    metallica_wind Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/04/2003
    Bài viết:
    515
    Đã được thích:
    0
    trời nóng quá thể...chưa vào hè đã ngột ngạt rồi ...chẳng mấy mà ko thở đc vì nóng ..
    chiều nay về nhà,tối cafe với cậu bạn ...có vẻ sẽ thảnh thơi hơn ...

Chia sẻ trang này