1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

nhật kí dành cho riêng anh

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi ngocha_ay, 10/12/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. ngocha_ay

    ngocha_ay Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/04/2003
    Bài viết:
    105
    Đã được thích:
    0
    mai em ơi về với chị đi em .
  2. ngocha_ay

    ngocha_ay Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/04/2003
    Bài viết:
    105
    Đã được thích:
    0
    11111176 11121011 167606 2214 117621119 6764119 6011 112106 1147 073 167606 11214 . 741 540 7764119 1149 11111176 241 167606 11761321 117621 2249 .741 540 11101 676219311 241 7761 1176421 549 124 621119 11107 2216 117621 7763 60 67621 . 1 6764119 13137 107641 24111 91 1349 910 .11121011 67614 53 117621 1114 13137 67641 53 2201 41 1349 910 ,2201 41176 21? 1 160 0721 6411 074111 ..
    760111 1149 721 11761311 71111 11111176 621 117601 07421 , 07421 2214 60 7763 11137 11101 6764119 11121011 91 11214 , 6764119 11121011 11107 641 91 7637 . 1111117 107641 24111 540 1349 910 .77647 24 11137 11101 2214 .
  3. ngocha_ay

    ngocha_ay Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/04/2003
    Bài viết:
    105
    Đã được thích:
    0
    làm cách nào để có thể bình tĩnh được bây h.đàu óc lúc nào cũng đầy những kỉ niệm,muốn khóc thât nhiều nhưng lại chẳng còn để mà khóc ,muốn làm việc gì đấy để cố quên nhưng càng cố quên thi những hình ảnh ngày xưa lại quay về ,khuôn mặt em đây ,nụ cười của em này ,những đêm hai chị cùng chơi với nhau nữa rồi lại lẫn lộn là khói hương ,là nước mắt,là sự trống vắng khi nghĩ đến mỗi lần về nhà ko còn được thấy em nữa, chẳng còn ai vào lục túi của chị để tìm quà nữa
    trong lòng tự nhiên sao trống trải quá,cảm thấy thật là cô đơn giũa biết bao nhiêu người
  4. ngocha_ay

    ngocha_ay Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/04/2003
    Bài viết:
    105
    Đã được thích:
    0
    12/10 hôm nay là sinh nhật em này sao em lại bỏ đi chứ.chị biết làm sao để tặng quà cho em bây giờ .chiều nay gọi điện về nhà mà nước mắt cứ muốn chảy thâtj sự là ko muốn khóc mộtt chút nào cả ,nhưng sao nó cứ chảy ra ,muốn nói một cái gì đấy với mẹ nhưng chẳng thể nói nên lời .mọi người nói bây h fải cố gắng an ủi bố mẹ ,nhưng chẳng biết fải nói làm sao bây giờ,muốn về nhà nhưng lại ko thể ,chẳng biết mình phải làm gì bây h nữa ,chỉ thấy thật là buồn ,chẳng thiết gì nữa ,trong đầu lúc nào cũng là những hình ảnh ngày xưa ,là nụ cười ,là nước mắt ,đi cả vào giấc ngủ .bao nhiêu là chuyện cứ xen lẫn vào nhau ,ko thể phân biệt được chuyện gì nữa.tại sao lại cứ phải suynghĩ nhiều như vậy cơ chứ ,tại sao lại ko thể chia sẻ được với ai ,bao nhiêu là người xung quanh như vậy cơ mà. Ngồi học cũng chẳng thể tập trung được ,sau mộtt buổi học đọng vào đầu vẫn chỉ là con số 0 tròn trĩnh.Đã tự nhủ là phải cố gắng cả phần của em nữa ,nhưng tại sao lại vẫn ko thể
  5. vietdung_pd

    vietdung_pd Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/09/2003
    Bài viết:
    9
    Đã được thích:
    0
    7649 901 747 64 117621119 16760 12421 649 124119 2240 1 641 7211 676011 77647 5421 224 0121311 110 121 123 1347 12214 1 62106 50119 11101, 221 11949 11141 11101 24 641 776216 521 6411 119761 12311. 7649 94119 2311 60 133!
  6. ngocha_ay

    ngocha_ay Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/04/2003
    Bài viết:
    105
    Đã được thích:
    0
    64111 011 13411 vietdung_pd 11764 77647 24 22211 16764 13311 641176 6011 1247 11761321 13411 707 . 2421 1201 160 2240 011311 07411 , 76011 1149 2240 241 1176411 072106 2201 070119 77647 24 64111 011 13411
    -----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
    thật là đã tự nhủ từ đầu là ko được buồn nhưng sao lại vẫn buồn đến vậy,đã bảo là đừng có chờ nhưng sao lại vẫn mong ,biết là càng mong sẽ lại càng thất vọng nhưng tại sao.......tại sao lại chẳng có gì dù chỉ là môt cuộc điện thaọi ,mình vẫn chưa có quyết định gì kia mà,chẳng lẽ với anh em ko còn là người yêu sao? ko còn một chút gì sao ?anh vô tình đến vậy sao ? từ khi yêu nhau chưa 20/10 nào fải một mình vậy mà năm nay lại fải cố cười để che dấu nỗi buồn đang cào xé trong lòng .trông thấy tụi bạn anh đi chơi em pahỉ tránh mặt vì sợ lớp mặt nạ em cố tạo ra sẽ rơi mất ,vì gặp họ em lại sẽ càng nhớ tới anh hơn. có râtnhiều ngày vắng anh ,cũng đều rất buồn ,nhưng năm nay lại rất khác càng ngày dường như hố sâu ngăn cách giữa anh và em càng sâu thì phải .''''dù thế nào thì anh vẫn yêu em'''' anh từng nói nnhư vậy kia mà sao thái độ của anh lại ko cho em nghĩ là như thế,chẳng lẽ anh chỉ nói thế thôi sao? anh chỉ nói để an ủi em? dù như thế nào em cũng có t hể chịu đựng được chỉ cần anh đừng im lặng .khi yêu nhau anh đã từng nói ko thích em im lặng ,vì em ko hay nói ko hay tỏ ý kiến của mình,vậy thì tại sao bây h anh lại im lặng . những khi mất bình tĩnh em thường hay nói lung tung ,hay lam những việc chẳng cần biết hậu quả là gi ,trong đầu nghĩ được gì là hành động như vậy .nhung khi em bình tĩnh lại thì bất kì chuyện gì sảy ra em chấp nhận hết khi biết điều ấy là cần thiết ,là tốt cho tất cả .có lẽ đã tới lúc chúng mình nói chuyện thẳng thắn với nhau rồi anh ah. đã tới lúc anh cho em biết quyết định của anh ,suy nghĩ của anh và tình cảm của anh rồi đấy .anh từng nói anh sẽ ko buông em ra đâu và em cũng vậy em cugn noi là sẽ chẳng để anh cho ai cả .nhưng thời gian qua đi chẳng ai có thể đoán trước được điều gì cả .
    2năm rưỡi tròn là thời gian em và anh quen nhau cũng như yêu nhau,ban đầu em jo dám tin là sẽ được lâu đến vậy ,em hỏi anh rằng tình yêu như vậy liệu có bền hay ko anh nói rằng tuỳ thuộc vào bản thân chúng mình và anh ko phải là người hay thay đổi .2 năm rưỡi thời gian cũng ko pahỉ là dài nhưng cũng chảng phải ngắn ngủi gì ,nó đủ làm cho tình cảm của chúng minh trở nên sâu đậm hơn bao giờ hết ,một phần có lẽ anh là ngươi yêu đầu của em và anh cũng có thể nói là như vậy .tất cả đều là lần đầu. khi yêu anh anh nói rằng em sẽ buồn nhiều nhưng em chấp nhận vì em đã yêu và được yêu .bây giờ cũng vậy ,nhưng có khác chăng giờ anh ko còn là con thuyền đang neo bên bến sông nữa mà đã được ra khơi rồi ,emcó lẽ ko còn là bến bờ hạnh phúc của anh nữa ,nó quá nhỏ bé và mỏng manh ,nhưng mong anh biêt một điều ,tuy nhỏ bé mỏng manh nhưng khi có bão bến sông ấy vẫn sẽ cố gắng đứng vững,để giữ được thuyền cho tới khi thuyền tìm được một bến vững vàng hơn để neo đậu.dù như thế nào em vẫn cảm thấy hạnh phúc vì em đã sống hết mình cũng như yêu hết mìnhem có đọc được một câu thơ có lẽ anh chưa nghe

    Tình yêu không là gió
    chợt gần rồi chợt xa
    Tình yêu không là cỏ
    mọc lan man thềm nhà
    Em có một tình yêu
    mỏng manh như nhánh lá
    Em có một tình yêu
    như sóng ngầm biển cả

    còn một câu cũng rất giống với tâm trạng của em nhưng e ko muốn anh nghe bây giờ .bởi trong em vẫn còn một tia hi vọng dù nó cũng nhỏ nhoi ,mỏng manh như em vậy ,rất dễ bị gió cuốn đi.
    rồi có lẽ cũng có lúc phải tạm biệt trang nhât kí ngắn ngủi này,em cảm giác nó đã tới rất gần ,nhưng lại chẳng muốn một chút nào cả . Nhưng không sao em sẽ cố gắng hết sức của mình ,h em chỉ có thể làm như vậy mà thôi . cho tới giờ em cũng kobiết anh có cònđọc trang nhật kí nay ko nữa, vì chỉ những khi không thể chỉa sẻ với ai em mới viết nhật kí .ma anh có đọc hay không cũng chẳng sao vì em đã có thể cảmt hấy môt.chút thaỏi mái trong lòng .Dù chỉ một chuút thôi.
  7. vietdung_pd

    vietdung_pd Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/09/2003
    Bài viết:
    9
    Đã được thích:
    0
    hạnh phúc sẽ đến với người biết chờ đợi, vì nó còn rất nhiều ở quanh ta. có thể rất lớn lao nhưng cũng có thể từ những điều vô cùng nhỏ nhoi đơn giản.hãy giữ trái tim yêu thương luôn ấm áp!
  8. ngocha_ay

    ngocha_ay Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/04/2003
    Bài viết:
    105
    Đã được thích:
    0
    tại sao mình lại cứ fải như vậy chứ ,thật sự ko thể hiểu được bản thân muôn gì nữa.tại sao lại bực mình .tại sao lại cứ phải mong gặp làm gì .để rồi khi không được như ý là lại buồn .đâu có còn như ngày xưa nữa ,đâu còn là của mình mà hi vọng ,mà bắt buộc phải như thế này ,phải như thế kia .
    đúng thật là nhiều lúc mình ko thể điều khiển được chjính mình nữa ,nói là một chuyện còn làm lại là chuyện khác .thật là bực quá chẳng bực ai lại tức chính bản thân mình
  9. ngocha_ay

    ngocha_ay Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/04/2003
    Bài viết:
    105
    Đã được thích:
    0
    Đa lâu lắm rồi ko thăm lại diễn đàn này.thời gian cũng trôi nhanh thật ,mà cũng ko thể ngờ đc lại có một ngày mình quay lại trang nhật kí này.Tưởng chùng có thể bỏ quên đc nó chứ?Cho đến h mình cứ hay tự hỏi liệu gương đã vỡ có thể lành lại đc hay ko ?liệu rằng tình cảm của mình khi quay lại thì sẽ thế nào?chẳng lẽ cứ như thế này mãi soa?Mình có thể dễ dàng tha thứ cho anh?Mình có thể bỏ qua đc tất cả ?Mình có thể để mọi chuyện trở thành quá khứ?Nhièu khi mình suy nghĩ rằng se là như vậy,nói như thế này thì sẽ tốt cho ca 2 ,nhưng rồi lại ko làm đc,để rồi lại giận dỗi lại hkóc lóc,cái điều mà trước đây hiếm khi xảy ra .Tình cảm dần dần liệu có nhạt phai?MÌnh vẫn thấy nhớ nhung khi xa nhau.laulau jo liên lạc lại thâýy khó chịu ,nhưng mình lại ko hiểu đc tình cảm của anh .ko thể biết đc tình cảm của anh đối với mình thế nào?Chỉ là một phút yếu lòng ,một chút xao động bởi nhưng lòi nói của bạn bè?hay la bởi những ảo tưởng về mình quá hoàn hảo?Để rồi khi quay lại thấy mình cũng như bao người con gái khấc anh lại chán ,lại thấy khó chịu,và kết quả là h đây mình thấy tình cảm ko còn nữa.với em anh chỉ lá trách nhiệm?chỉ la một chút cảm thương,chỉ là anh ko the bỏ em ?mình cú nghĩ rồi lại chán nản ,nhiều khi muốn vui vẻ một chút ,ko muốn suy n ghĩ nữa,nhưng lại o đc , cũng ko hiểu tại sao lại nhu vậy nữa.Mình khuyên mọi người thật là hay,nhung sao lại ko thể khuyên nổi mình.Ko lẽ tình cảm của mình bây h lại là một cuộc phiêu lưu,hay một ván cá cược mới?Rồi sau này sẽ như thế nào nếu em và anh cứ như vậy mãi?
  10. retngot

    retngot Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/04/2004
    Bài viết:
    178
    Đã được thích:
    0
    Cách đây hơn 2 năm, lần đầu tiên minh biết diễn đàn cũgn là lúc minh đã quên đi chuyện Tình yêu đơn phương giữa người mới ra trường với người từng trải. Buồn lắm .
    Còn bầy giờ thì lai phải quên đi cái cảm giác lần đầu tiên yêu và được yêu.
    Yêu và tin tưởng hoàn toàn người mình yêu --- nhưng ở đời ai học được chữ ngờ.
    Ngày bạn vợ chồng dẫn Anh đến chơi nhà em lần đầu tiên như vừa chỉ mới ngày hôm qua. Em bẽn lẽn ngai ngùng vì tưởng Anh la chồng bạn em , khổ nỗi con bé ấy lai quấn lấy anh hơn cả bố nó chứ. Ngại vì hiểu lầm.
    Chuyện như mới hôm qua khi anh tự đến chơi, Trước mặt em, giọng Anh run run như tội phạm trước quan toà. Ngày tết gần đến Anh cứ rủ em đi chơi nhưng mà em đâu có yêu Anh. Em bắt Anh chờ em trước cửa nhà em hàng tiếgn đồng hồ với gió mùa đông lạnh lẽo( Ai bảo trước cửa nhà em la Hồ nước cơ) để em còn đi hát Karaoke cuối năm với mọi người cùng phòng.
    Anh kiên nhẫn đến kỳ lạ mà em lại tránh anh vì em k yêu Anh.
    Cuối cùng điều gì đến đã đến với sự kiên trì , khôn ngoan của Anh khi quanh em bao nhiêu người nói hộ anh,khuyên nhủ em nên nghĩ lại vì đến tuổi của em cũng nên tìm người yêu mình hơn là người mình yêu......... Em đã nhận lời.
    Chuyện tình yêu giân hờn, đòi chia tay đến mấy lần của Em rồi lại quay lại, Nhưng lần nào quay lại em và anh cũng đều yêu nhau thắm thiết hơn,yêu nhau nhiều hơn.
    Tất cả những dự định của em và Anh ; tiết kiệm tiền sửa nhà, những câu đùa của anh về ngày đẹp tháng 11 đã tan thành mây khoi.
    Chỉ vì một tin nhắn của Anh , em đã tra hỏi anh thế là hết, 2 tháng đau khổ, không một lần anh chủ động nhắn tin hay gọi điện,
    Em đau vì em lại chơi với chi dâu anh. Và mọi bí mật của anh đang dần hé ra, Chả lẽ tất cả đều là bong bóng xà phòng, tất cả chỉ là cảm giác của riêng em sao. Em đã cố gắng không tin. không tin anh lại có thể là người như vậy, Anh là người chu đáo với gia đình, sống tình cảm mà.
    Nhưng lại một lần nhưng nữa.... Anh đã không biện minh gì mà chỉ trốn k gặp mặt em , ko nói với em lời nào cả
    Em đã từng gặp mặt anh trai anh nói chuyện : em chỉ bảo là " nếu bạn ấy k còn yêu em nữa thì bạn ấy nói với anh cũng được"
    Nhưng anh vẫn bảo là quan hệ bình thường??? em k hiểu.
    Con bạn thân em bảo " nếu ông không yêu nó nữa thì nói với nhau một tiếng" Anh goi lai cho nó và bào là bình thường, là anh và em cần phải có thời gian.
    Thời gian hon 3 tuần k gặp mặt nhau A k chủ động nhắn tin,gọi diện không gì gì hết trừ phi em nhắn cho anh ah.
    Em đã cố gắng hết sức đế Anh biết tình cảm thật của mình như thế nào.
    Khổ thay Anh lại đang có người khác trong vòng 2 thágn giận nhau hay là trong khi ...biết gọi là thế nào nhỉ yêu nhau ah. Nều yêu nhau thật lòng thì làm sao mà thay đổi nhanh thế nhỉ
    Hoá ra tất cả đều là lừa dối.......................
    Cuộc sống đúng là trớ trêu
    Lần này quay lại nơi này trogn lòng tôi lại một vết thương nữa. Vết thương về sự lừa đối, sự hèn nhát , và sở khanh về 1 loại đàn ông hay là tất cả đàn ông nhỉ

Chia sẻ trang này