1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Nhật Kí Kiếm Hiệp Cốc

Chủ đề trong 'Kiếm hiệp cốc' bởi iron_monkey, 17/02/2003.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. L337Krew

    L337Krew Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    23/01/2002
    Bài viết:
    5.111
    Đã được thích:
    0
    đã bao h trải qua cảm giác này chưa, chưa thì phải, uất ức, bực tức điên đến mức.......sắp nổ tung, koai nghe ko ai hay, ko ai thấy và ko ai quan tâm....chả cần , mình thích như thế, cần sự yênt ĩnh như thế...........
    từ trước tới h đã bao h ngại 1 cái gì đâu, ko cảm thấy vừa ý là chửi thẳng vào mặt ý chứ........nhưng hthì sao, tự nhiên cảm thấy mình bất lực nhỏ bẻ khi đứng trước 1 vấn đề ko ra sao cả............1 phút , thay đổi tất cả
  2. hoanbeo

    hoanbeo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/08/2005
    Bài viết:
    8.824
    Đã được thích:
    1
  3. yen_nam_thien

    yen_nam_thien Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    08/12/2003
    Bài viết:
    525
    Đã được thích:
    0
    valentine - no love - no girl - full money
  4. wildchild

    wildchild Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    02/01/2004
    Bài viết:
    1.754
    Đã được thích:
    0
    Chị ngồi, gục đầu xuống giường khóc, khóc nức nở, khóc tức tưởi. Chị dở hơi, chị điên khùng, chị khác người,, nhưng mỗi khi chị muốn sống như người thường thì "bọn họ" lại đẩy chị ra khỏi quỹ đạo, và chị lại dở hơi, lại điên khùng và lại khác người.
    Chị ngồi đó, trước mặt là sông dài sóng vỗ "ộp oạp", dưới chân là bãi đá, sau lưng là triền đê dài đến ngút tầm mắt, trên đầu là bầu trời cao rộng, sao thấy chị bé nhỏ, cô đơn lạc lõng đến thế??? Chị ngồi trên bãi đá, cầm cành trúc vẽ những vòng tròn trên mặt nước, từng vòng, từng vòng, quẩn quanh, bế tắc như cái cuộc đời chị đang sống.
    Chị lên một chiếc ghe nhỏ, gương mặt rạng rỡ, tươi cười, mái tóc rối bay nhẹ trong gió thoảng, tôi thích nhìn chị cười, nụ cười ấm áp, nụ cười làm người khác vui theo, nụ cười trong sáng hồn nhiên, cứ như đứa trẻ lần đầu tiên được quà, chỉ mong chị cứ cười mãi như thế.
    SĐ, BN, 16/2/2006
    Được wildchild sửa chữa / chuyển vào 01:26 ngày 17/02/2006
  5. heoconlonton

    heoconlonton Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    02/07/2002
    Bài viết:
    1.298
    Đã được thích:
    0
    Say và sốt, cùng bắt đầu bởi 1 âm và theo 1 nghĩa nào đó thì cùng giống nhau ở biểu hiện. Uể oải, mệt mỏi, họng khổ khốc, nửa tỉnh nửa không, cái gì cũng biết và cái gì cũng không biết, nửa muốn dậy và nửa muốn tiếp tục nằm dài, suy nghĩ thì ngày càng mất cảm giác về sự thật hoặc không gian thời gian. Từ đó suy ra, thay vì uống rượu ta nên cởi trần đi nắng hoặc mặc áo len đi mưa. Cùng kết quả.
    Như có cảm giác mình đang nhét mình vào 1 trò chơi của cái máy say sinh tố. Nhanh, mạnh và nghiền nhuyễn 1 số cảm giác, mọi thứ nháo nhào lên nhau, trộn lẫn, rối tung, lộn xộn và chắc là đau (quay thế cơ mà).
    Hôm trước khi ngồi trong cái quán nửa quen vào 1 ngày lạ với 1 người nửa lạ, gặp 1 gương mặt giống bạn. May mà mình không mắc bệnh đau dạ dày không cái cảm giác dội ngược trong người sẽ rất giống với cảm giác của bệnh đau dạ dày. Lúc đó sẽ biến từ 1 trang " diễm tình" thành 1 bản nháp hài kịch. Uh, mà bản chất của câu chuyện dù "tình" thế nào, được phủ lấp ra làm sao thì mỗi khi kể lên đều mang tính chất của một hài kịch. Có thể không ít thì nhiều nó quá hài thật và cũng có thể tự bản thân mình có năng khiếu kể chuyện hài.
    Cái cảm giác dội ngược và n cảm giác có tên và không tên của 1 trò chơi, cả 2 (ah không cả 3,4, hay nhiều hơn mới đúng) điều đó tạo nên một buổi tối kì quặc. Uh kì quặc. Thế thôi, hỏi nữa là chịu.
    Đấy, say là 1, ốm là 2 hay nói thẳng ra mỗi khi mê man thì lại hay viết điều mê dại, không đầu cuối, ko logic, ko theo trật tự.
    4h sáng, đi ngủ.
  6. wildchild

    wildchild Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    02/01/2004
    Bài viết:
    1.754
    Đã được thích:
    0
    Mấy hôm nay, trời trở rét, cộng với sự mất mát, nó tạo cho con người ta một cảm giác se sắt, đau thương.
    Ta mừng cho em, em đã có những người bạn mới, những "hảo bằng hữu, hảo huynh đệ trong Thiên Vương Bang", những người bạn có thể kéo em ra khỏi không khí tang tóc để đưa em đến bên bàn nhậu, những người bạn hào phóng, sẵn sàng vung ngân lượng để chiêu đãi em - một thằng lúc nào cũng "em không có tiền" một bữa thịt chó.
    Em buồn cho anh, anh có được một người bạn, anh nghĩ là thân mà trong ngày này, người đó không gọi điện, không nói được một câu an ủi, dù là sáo rỗng nhất, vô vị nhất, bởi lẽ người đó còn đắm mình trong "bài vở và ái tình".
    Tôi thất vọng về người bạn của tôi, người bạn của anh, thất vọng về những người bạn của CHÚNG TA.
    Bất giác, không kìm được, môi nhếch, cười khẩy...
    BUỒN...
    22h22 tối, 19 tháng 2, 2006.
    Được wildchild sửa chữa / chuyển vào 22:28 ngày 19/02/2006
  7. L337Krew

    L337Krew Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    23/01/2002
    Bài viết:
    5.111
    Đã được thích:
    0
    đừng đặt cái gì lên quá cao và đwúng cho nó xuống quá thấp.............
    Hảo hữu à, đời người ta có 1 cái gọi là số phận và cái đó sẽ đeo đẳng con người đó...........thoát ra à....... nhếch mép.......
    Lại là vậy, lại là 1 người xuất hiện lúc người ta cần và biến đi khi mọi việc kết thúc..............Thiên Vương là thế, cô độc là thế , đông vui thì ko có, nhưng chiến tranh , nhưng cái gì khó thì lại đi đầu............tanker là thế, cuộc đời là thế, cứ trôi, cứ trôi........giơ mặt ra chịu báng rồi lại khuật dạng sau khói...........cái bóng..........
    còn anh ạ, cuộc đời mỗi người đều có lo toan riêng, em ko có khả năng để làm quá nhiều việc 1 lúc, em ko phải thánh cũng chả phải thần, em chỉ lo được cuộc sống của em, em có nhiều dự định nhưng rồi em cũng bỏ lỡ nhiều, cái quan trọng của người ta là biết cân nhắc xem nên và ko nên làm gì trong hoàn cảnh hiện tại, đòi hỏi mà ko đáp ứng được thì đòi ai, đòi gì ???
    10 h sáng, ho lụ khụ và ngồi viết bài.........ốm như vậy, nói ra ai cũng cho 1 câu thương quá ! chấm hết,thương thật hay giả vờ, ko biết, chỉ biết cái cảm giác nghe câu đó nhàm bỏ mẹ, 1 ngày cắm đầu học tứ áng dến tối, đêm về nt 1 tí rồi đi ngủ, còn đâu cái thời gian riêng.......
  8. yen_nam_thien

    yen_nam_thien Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    08/12/2003
    Bài viết:
    525
    Đã được thích:
    0
    Chúa vừa delete hầu hết mọi thứ hay ho ở cái cốc này chỉ bằng một cái click chuột
    Than ôi những bài ngày xưa nay nằm đâu
    [​IMG]
    Được yen_nam_thien sửa chữa / chuyển vào 16:03 ngày 24/02/2006
  9. wildchild

    wildchild Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    02/01/2004
    Bài viết:
    1.754
    Đã được thích:
    0
    Cứ ngỡ như vào nhầm nhà, ngôi nhà đã vắng lặng tiêu điều rồi mà nay còn bị khoắng sạch, đau đớn thay, tức giận thay, uất ức thay mà không mở miệng chửi được! Thôi cứ cố vậy !@#$%^&*()
  10. heoconlonton

    heoconlonton Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    02/07/2002
    Bài viết:
    1.298
    Đã được thích:
    0
    "Tại sao phải lên kế hoạch? " Lí do: Tất cả những gì quan trọng đều cần sự suy nghĩ cẩn thận và cách đối diện tỉnh táo. Và chính vì thế phải lên kế hoạch, thật tử tế ngay cả với 1 ngươì vô tổ chức như em. Em cũng nói thế với bạn, bạn bảo "Em lớn rồi". Uh, em lớn rồi nhưng lúc khóc lúc cười, lúc giận lúc thương vẫn tìm đến bạn để nói. Sau những rét, lạnh quay về vẫn có 1 cái người sáng nick, status " you aren''''t alone ". luôn có chỗ để quay về, luôn có 1 ai đó đợi dù không biết có ai quay về không. Mỗi người đều đợi 1 ai đó và có 1 ai đó đợi.
    Sáng nay dậy, cổ khô khốc, phát hiện ra đêm qua mình mặc nguyên áo đi ngủ, chưa kịp thay cả bộ đồ. Mà thôi, cũng đừng đòi em tỉnh táo hơn sau ngần đấy rượu và ngần đấy tình.
    Pizza, mì, trà sữa, bún bò, film, bức tranh nhỏ, câu chuyện dài về những đêm trắng. Tất cả tạo nên 1 thứ thuốc tốt. Thật may, em còn có những người bạn để pizza, mì, trà sữa, và có 1 người sẵn sàng vì em "đêm trắng", dù là hôm nay hay 3 năm trước.
    Được heoconlonton sửa chữa / chuyển vào 16:20 ngày 06/03/2006

Chia sẻ trang này