1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Nhật Kí Kiếm Hiệp Cốc

Chủ đề trong 'Kiếm hiệp cốc' bởi iron_monkey, 17/02/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. 1001Nights

    1001Nights Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/06/2003
    Bài viết:
    197
    Đã được thích:
    0
    Úi xời, lão này mạnh mồm lớn tiếng thật, khi nào có dịp phải cho y mở rộng tầm mắt mới thoả
    the mirror has two faces.
  2. 1001Nights

    1001Nights Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/06/2003
    Bài viết:
    197
    Đã được thích:
    0
    Úi xời, lão này mạnh mồm lớn tiếng thật, khi nào có dịp phải cho y mở rộng tầm mắt mới thoả
    the mirror has two faces.
  3. Larra

    Larra Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    28/10/2002
    Bài viết:
    2.015
    Đã được thích:
    0
    Khè, hôm nay chat với em thiên thần mới biết ... em ý ...
    Chào bác nghìn lẻ một đêm ! (bác này có cái chữ kí giống thiết hầu thật )
    memory
    the scourge of the unhappy
    gives life to the very stones of the past
    and even into the poison drunk in old days pours drops of honey
  4. Larra

    Larra Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    28/10/2002
    Bài viết:
    2.015
    Đã được thích:
    0
    Khè, hôm nay chat với em thiên thần mới biết ... em ý ...
    Chào bác nghìn lẻ một đêm ! (bác này có cái chữ kí giống thiết hầu thật )
    memory
    the scourge of the unhappy
    gives life to the very stones of the past
    and even into the poison drunk in old days pours drops of honey
  5. usagi

    usagi Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    05/02/2002
    Bài viết:
    234
    Đã được thích:
    0
    Chẳng biết khi nào tiểu muội mới kết thúc kì thi khốn khổ này đây. Xem ra các vị huynh đệ tỷ muội an nhàn quá nhỉ, còn rất có hứng chơi cờ nữa. Quả là một thú vui tao nhã.
  6. usagi

    usagi Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    05/02/2002
    Bài viết:
    234
    Đã được thích:
    0
    Chẳng biết khi nào tiểu muội mới kết thúc kì thi khốn khổ này đây. Xem ra các vị huynh đệ tỷ muội an nhàn quá nhỉ, còn rất có hứng chơi cờ nữa. Quả là một thú vui tao nhã.
  7. Defender

    Defender Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    01/03/2002
    Bài viết:
    302
    Đã được thích:
    0
    Chơi cờ hông những là một thú vui tao nhã mà còn là phương tiện tranh đua.Nhớ khi xưa,chỉ vì một ván cờ mà nhà Tuỳ nên nghiệp.Ngày nay,a không, năm ngoái,Def ta chỉ vì một ván cờ mà buộc được một người vào cái danh tiếng đần độn không gì gỡ bỏ được.Hé hé,có bít là ai hông?
    Phóng tay phóng sinh thả chim ngày Tết

  8. Defender

    Defender Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    01/03/2002
    Bài viết:
    302
    Đã được thích:
    0
    Chơi cờ hông những là một thú vui tao nhã mà còn là phương tiện tranh đua.Nhớ khi xưa,chỉ vì một ván cờ mà nhà Tuỳ nên nghiệp.Ngày nay,a không, năm ngoái,Def ta chỉ vì một ván cờ mà buộc được một người vào cái danh tiếng đần độn không gì gỡ bỏ được.Hé hé,có bít là ai hông?
    Phóng tay phóng sinh thả chim ngày Tết

  9. Larra

    Larra Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    28/10/2002
    Bài viết:
    2.015
    Đã được thích:
    0
    Xin phép nói về cờ một chút nhé, mượn lời của một cao thủ cờ Vây của box cờ :
    ----------------
    Qua kinh nghiệm bản thân, tôi đã biết rõ sức hấp dẫn huyền bí của trò chơi "đế vương" này, một trò chơi duy nhất đã thoát khỏi nanh vuốt độc tài của sự may rủi, một trò chơi duy nhất mà người ta có thể giành thắnh lợi nhờ tài trí thông minh của bản thân, hay nói đúng hơn, nhờ một số dạng thông minh nào đấy. Nhưng nếu gọi nó là một trò chơi thì có lẽ là cách gọi hạn chế và có tính chất thoá mạ? Phải chăng nó cũng là một khoa học, một bộ môn nghệ thuật, hoặc một môn gì đó lơ lửng giữa khoa học và nghệ thuật như linh cữu của Mahômet treo lơ lửng giữa đất trời?
    Nguồn gốc của cờ bị chìm mất trong đêm tối của thời gian nhưng nó luôn luôn mới lạ, nước đi máy móc, nhưng chơi có kết quả là nhờ trí tưởng tượng của người chơi, nó được hạn định trong một không gian hình học cố định, nhưng nước đi thì thiên biến vạn hoá, đòn thế cao diệu, chưa cùng đã biến. Nó phát triển không ngừng, song vẫn cằn cỗi. Đây là một suy nghĩ không đem lại kết quả, một môn toán không chứng minh một điều gì, một nghệ thuật không để lại tác phẩm, một kết cấu không chất liệu; tuy vậy, với cách thức của nó, trò chơi này đã chứng tỏ được rằng nó tồn tại bền lâu hơn sách hoặc bất kỳ đài tưởng niệm nào, nó là trò chơi độc nhất vô song của mọi dân tộc và mọi thời đại và chẳng ai rõ thánh thần nào đã ban phú nó cho trái đất để triệt hạ mọi buồn phiền, mài giữa trí tuệ và khích lệ tinh thần.
    Cuối cùng xin mượn lời một triết gia cổ đại để nói về môn cờ của chúng ta:
    "Đó là niềm an ủi thần kỳ với một tình yêu không được đền đáp, một phương cách để khỏi bị rượu làm say, là vị quân sư anh minh trong lĩnh vực quân sự, là người bạn tin cậy trong cảnh cô đơn, là cuộc trò chuyện thân thiết không lời, là hoạt động khẩn trương trong im lặng, là thắng lợi huy hoàng và những tấn bi kịch, là hy vọng và nản lòng, là trường ca và khoa học..."
    -------
    Sang những năm mới, các môn cờ đều có dấu hiệu chững lại, buồn hơn, đều bị thương mại hoá như tất cả mọi thứ trên đời ... Phải chăng thế kỷ này sẽ là thế kỷ của hình thức, của sự nhạt nhẽo, của cái đẹp ước lệ bên ngoài ?
    Vừa xem tập cuối Giầy thuỷ tinh = nửa mắt, nửa mắt còn lại đọc LĐK. Lúc bực mình muốn bật ra 1 câu chửi, lúc lại "hô hô cười rộ". Không hiểu sao tôi lại liên tưởng đến một chi tiết (trong truyện TLPĐ thì phải), mấy mươi tên cướp hắc đạo ngồi nghe một người vừa đánh đàn vừa hát, tất cả chúng đều lắng nghe tiếng đàn và lời kể chuyện buồn mà cảm động, tất cả bọn chúng bật khóc, nhưng trước đó ít lâu bọn chúng giết người cướp của, hại đàn bà giết trẻ con, máu người dây trên tay còn chưa khô, và có lẽ sau mấy canh giờ nữa, chúng lại thanh thản vô tư lự khi lặp lại những hành động đó ...
    memory
    the scourge of the unhappy
    gives life to the very stones of the past
    and even into the poison drunk in old days pours drops of honey

    Được Larra sửa chữa / chuyển vào 00:00 ngày 13/06/2003
  10. Larra

    Larra Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    28/10/2002
    Bài viết:
    2.015
    Đã được thích:
    0
    Xin phép nói về cờ một chút nhé, mượn lời của một cao thủ cờ Vây của box cờ :
    ----------------
    Qua kinh nghiệm bản thân, tôi đã biết rõ sức hấp dẫn huyền bí của trò chơi "đế vương" này, một trò chơi duy nhất đã thoát khỏi nanh vuốt độc tài của sự may rủi, một trò chơi duy nhất mà người ta có thể giành thắnh lợi nhờ tài trí thông minh của bản thân, hay nói đúng hơn, nhờ một số dạng thông minh nào đấy. Nhưng nếu gọi nó là một trò chơi thì có lẽ là cách gọi hạn chế và có tính chất thoá mạ? Phải chăng nó cũng là một khoa học, một bộ môn nghệ thuật, hoặc một môn gì đó lơ lửng giữa khoa học và nghệ thuật như linh cữu của Mahômet treo lơ lửng giữa đất trời?
    Nguồn gốc của cờ bị chìm mất trong đêm tối của thời gian nhưng nó luôn luôn mới lạ, nước đi máy móc, nhưng chơi có kết quả là nhờ trí tưởng tượng của người chơi, nó được hạn định trong một không gian hình học cố định, nhưng nước đi thì thiên biến vạn hoá, đòn thế cao diệu, chưa cùng đã biến. Nó phát triển không ngừng, song vẫn cằn cỗi. Đây là một suy nghĩ không đem lại kết quả, một môn toán không chứng minh một điều gì, một nghệ thuật không để lại tác phẩm, một kết cấu không chất liệu; tuy vậy, với cách thức của nó, trò chơi này đã chứng tỏ được rằng nó tồn tại bền lâu hơn sách hoặc bất kỳ đài tưởng niệm nào, nó là trò chơi độc nhất vô song của mọi dân tộc và mọi thời đại và chẳng ai rõ thánh thần nào đã ban phú nó cho trái đất để triệt hạ mọi buồn phiền, mài giữa trí tuệ và khích lệ tinh thần.
    Cuối cùng xin mượn lời một triết gia cổ đại để nói về môn cờ của chúng ta:
    "Đó là niềm an ủi thần kỳ với một tình yêu không được đền đáp, một phương cách để khỏi bị rượu làm say, là vị quân sư anh minh trong lĩnh vực quân sự, là người bạn tin cậy trong cảnh cô đơn, là cuộc trò chuyện thân thiết không lời, là hoạt động khẩn trương trong im lặng, là thắng lợi huy hoàng và những tấn bi kịch, là hy vọng và nản lòng, là trường ca và khoa học..."
    -------
    Sang những năm mới, các môn cờ đều có dấu hiệu chững lại, buồn hơn, đều bị thương mại hoá như tất cả mọi thứ trên đời ... Phải chăng thế kỷ này sẽ là thế kỷ của hình thức, của sự nhạt nhẽo, của cái đẹp ước lệ bên ngoài ?
    Vừa xem tập cuối Giầy thuỷ tinh = nửa mắt, nửa mắt còn lại đọc LĐK. Lúc bực mình muốn bật ra 1 câu chửi, lúc lại "hô hô cười rộ". Không hiểu sao tôi lại liên tưởng đến một chi tiết (trong truyện TLPĐ thì phải), mấy mươi tên cướp hắc đạo ngồi nghe một người vừa đánh đàn vừa hát, tất cả chúng đều lắng nghe tiếng đàn và lời kể chuyện buồn mà cảm động, tất cả bọn chúng bật khóc, nhưng trước đó ít lâu bọn chúng giết người cướp của, hại đàn bà giết trẻ con, máu người dây trên tay còn chưa khô, và có lẽ sau mấy canh giờ nữa, chúng lại thanh thản vô tư lự khi lặp lại những hành động đó ...
    memory
    the scourge of the unhappy
    gives life to the very stones of the past
    and even into the poison drunk in old days pours drops of honey

    Được Larra sửa chữa / chuyển vào 00:00 ngày 13/06/2003

Chia sẻ trang này