1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Nhật kí ngắn của người box Trịnh

Chủ đề trong 'Nhạc TRỊNH' bởi nhattuanhidro, 14/05/2009.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. nhattuanhidro

    nhattuanhidro Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    26/05/2006
    Bài viết:
    1.767
    Đã được thích:
    0
    Nhật kí ngắn của người box Trịnh

    Topic này là một topic hay và ý nghĩa nhưng đã chìm vào quên lãng từ lâu lắm rồi.
    Tớ lập lại topic này như là một chút suy nghĩ, chia sẻ trong cuộc đời này thì post hết vào đây nhé
  2. nhattuanhidro

    nhattuanhidro Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    26/05/2006
    Bài viết:
    1.767
    Đã được thích:
    0
    Quét cả nắng vàng, quét cả mùa xuân
    Hôm nay ngồi nghe lại Góp lá mùa xuân của cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn.
    Hôm nay ngồi nghe Khánh Ly hát lại một bản nhạc cũ.
    Bản Góp là mùa xuân chưa bao giờ hay đến thế.
    Đôi lúc chợt nhận ra trong không gian tĩnh lặng của âm nhạc vẫn có hình hài của tôi trong đó, dù chỉ là một góc nhỏ, dù chỉ là một góc khuất, dù chỉ là một chấm đen mờ ảo lơ đãng phía sau lưng mà ta đi rớt lại phía sau, dù chỉ là một chút bềnh bồng quá khứ.
    Giọng Khánh Ly như những thanh âm của quá khứ vọng về. Đôi lúc tôi sợ nghe Khánh Ly hát Biển nhớ, đôi lúc tôi sợ bà chạm đến những nỗi đau khôn cùng của tôi trong Thương một người, đôi lúc tôi thấy thời gian chuyển biến quá nhanh và tôi như đang đi lạc trong thế giới của mình, Khánh Ly hát Góp lá mùa xuân như một định mệnh, như một sự cố hữu trong tâm hồn của tôi vậy. Có lần trong cả một đêm Hà Nội mùa đông, tôi đã thênh thang trên đường và hát bài hát này.
    Như là một sự tình cờ, hôm qua có người đã nhắc đến bài hát này với tôi.
    Hình như thời gian đang quét tuổi xuân đi mất?.
  3. nhattuanhidro

    nhattuanhidro Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    26/05/2006
    Bài viết:
    1.767
    Đã được thích:
    0
    Chiều nay đi lang thang trên hồ, em hỏi tôi : "Sống trong đời sống cần có một tấm lòng, có nên để cho gió cuốn đi"?
    Tôi không trả lời em.
    Tôi lặng im để cho hoàng hôn chìm xuống. Hồ thênh thang những bước chân, những con đường ngập tràn lá vàng.
    Hôm nay nhạc Trịnh tôi quên lời, tôi chẳng thể hát cùng em Lời thiên thu gọi, tôi chẳng thể ngẫu hứng cùng em Đời cho ta thế.
    Chẳng hiểu. Một buổi chiều pha loãng đến tột độ.
    Em và tôi vẫn cùng phóng xe trên những con đường Hà Nội. Đâu đó là tiếng chuông nhà thờ chuếnh choáng. Đâu đó là tiếng xào xạc của những cây già ngày đầu hạ. Đâu đó là bản nhạc Trịnh cũ rích trên gác xép ngôi nhà cổ phủ kín những dải tầm xuân đang rũ nát......
  4. bluemountainno1

    bluemountainno1 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    28/02/2002
    Bài viết:
    774
    Đã được thích:
    0
    Hà Nội giờ vắng bước em qua
    những đại lộ thênh thang lá rơi xào xạc
    chẳng ai nhặt để lá buồn ngơ ngác
    Người phu quét lá bên đường
    quét cả lá vàng, quét dấu chân em ....
    Nhắc đến bài góp lá mùa xuân, chẳng hiểu sao luôn nhớ đến Vô Thường. Buổi chiều mùa hạ nắng và lá vàng rơi đầy sân, anh Lợi cầm cây chổi dài quét sân ( chỉ là liên tưởng thế thôi nhé).
    Nhớ những buổi chiều dài vô tận, tớ với ấy ngồi uể oải uống trà, không nghĩ ngợi... lúc đó thật yên ổn quá..
  5. meo_ko_an_ca

    meo_ko_an_ca Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/01/2006
    Bài viết:
    1.314
    Đã được thích:
    0
    Tớ nhớ hoa khế rụng tím, cây dừa, những chiếc vespa quanh vườn.Dạo này ko mở buổi chiều nên cũng phai dần những hình ảnh đó.
  6. gari

    gari Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    30/09/2002
    Bài viết:
    260
    Đã được thích:
    0
    Cảm ơn bạn đã mở lại topic này, giản gị mà nhiều ý nghĩa. :)
  7. nhattuanhidro

    nhattuanhidro Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    26/05/2006
    Bài viết:
    1.767
    Đã được thích:
    0
    Tối nay rảnh rỗi.
    Tối nay ngồi tự pha cho mình một cốc cafe đen, khuấy đều cóc cafe bỗng thấy tận cùng cốc cafe có màu mắt của em trong đó.
    Cốc cafe tan chảy trong nỗi nhớ xa xăm.
    Em nhắn tin hỏi tôi : tại sao lại "tình ngỡ chết trong nhau" mà không phải là "tình yêu đến trong nhau"? Em thường có những câu hỏi làm tôi phải nghĩ, để rồi tôi lại phủi bụi cả một vùng trí nhớ của tôi về nhạc Trịnh để trả lời em.
    Có lẽ Tình Nhớ trắng xoá một khoảng trời rồi,có những tàn phai tưởng như sẽ thành tàn úa ...
    Balcon hiu hắt gió. Những hạt mưaphùn li ti của ngày đầu hạ đang hoà tan vào nỗi nhớ. Vô hình và vô tình anh lại nhặt được mình giữa những nỗi nhớ như thế.
    Im lìm.
    EM lại nhắn tin cho anh. Những câu chuyện đời thường không đầu không cuối. Nhưng anh biết một điều, dù nỗi nhớ có thế nào thì tình yêu chẳng thể nào thay đổi. Bởi ta thuộc về nhau.
  8. loa_ken_den_si

    loa_ken_den_si Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    07/12/2002
    Bài viết:
    7.720
    Đã được thích:
    1
    Anh nợ Sơn một đêm trăng ở hồ và nậm diệu... Nhớ thêm có đứa ôm mèo đọc sách ở gốc khế với chai diệu đắng mang về từ chỗ Khải...Nhớ Mèo hát ở gian lều ...
    Mong mãi môtj địa điểm cho Săng Lẻ ... hizz!
  9. tathayem

    tathayem Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/04/2009
    Bài viết:
    85
    Đã được thích:
    0
    Mấy bác viết hay quá
    Được tathayem sửa chữa / chuyển vào 17:28 ngày 15/05/2009
  10. nhattuanhidro

    nhattuanhidro Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    26/05/2006
    Bài viết:
    1.767
    Đã được thích:
    0
    CHIỀU TÀN
    Những cơn gió miên man thổi hắt cả một vùng kí ức.
    Chiều tàn.
    Không còn những cơn nắng mềm để tha thướt những giọt sầu vương vãi tưởng như màu nắng hay là màu mắt em?
    Chiều tàn
    cafe bệt Nguyễn Du đông kín người. Ngồi cùng mấy đứa bạn cấp 3 lâu rồi không gặp. Mỗi đứa nói dăm ba câu chuyện về A, về B, về C, rồi lại kể về X, về Y, về Z, những câu chuyện nối tiếp xâu chuỗi thành những kỉ niệm cả một thời học sinh. Đôi lúc thấy nhớ lắm.
    Chiều tàn
    Những cơn gió đi hoang mê mải chẳng dấu hình hài. Đột nhiên thấy muốn làm cậu học sinh áo trắng đang đạp xe cùng mấy đứa bạn giữa dòng người tấp nập kia.
    Chiều tàn - bản nhạc của Lam Phương sao buồn đến thế?

Chia sẻ trang này