1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Nhật kí ngắn của người box Trịnh

Chủ đề trong 'Nhạc TRỊNH' bởi nhattuanhidro, 14/05/2009.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. tathayem

    tathayem Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/04/2009
    Bài viết:
    85
    Đã được thích:
    0
    Ngày nắng, ngày mưa, nhớ Em còn nhớ hay em đã quên, để rồi một chút lâng lâng như Sài Gòn mưa rồi chợt nắng
  2. nhattuanhidro

    nhattuanhidro Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    26/05/2006
    Bài viết:
    1.767
    Đã được thích:
    0
    Vừa đi lang thang 1 vòng Hà Nội về. Đêm HN dễ chịu thật.
    Những cơn gió - ánh sáng và những con đường, hiền dịu và bình yên đến thế.
  3. annakarenina

    annakarenina Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/04/2006
    Bài viết:
    5.007
    Đã được thích:
    0
    ".....Em biết,
    rồi một ngày điều ấy sẽ ra đi
    Những khát khao về anh không dày vò em nữa
    Em sẽ trở lại bình yên
    Như đám mây trôi ngoài ô cửa
    Hoá cơn mưa về với cội nguồn
    Nhưng,
    em sẽ bớt bông đùa và sẽ ít khóc hơn
    Thôi thao thức và bớt phần mơ mộng
    Không hát câu ca dao mê hoặc hoàng hôn xuống
    Ru thời gian à ơi đong đưa
    Và em sẽ không hoá đá giữa cơn mưa
    Chết khát trao anh những vần thơ đẫm ướt
    Vô tâm thế, làm sao anh biết được
    Tắt nắng rồi!
    Làm sao hong cho khô
    Thì cũng vậy thôi, ôi trái tim dại khờ
    Cứ thao thức những điều không định trước
    Cứ cháy khát những điều không có được
    Cứ tìm anh hư vô hư vô
    Là trăm năm cũng là chẳng bao giờ
    Anh hiểu được những lời yêu câm nín
    Chớm thu rồi, đơn côi con đường hẹn
    Chỉ em là lẻ loi, lẻ loi..."
  4. nhattuanhidro

    nhattuanhidro Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    26/05/2006
    Bài viết:
    1.767
    Đã được thích:
    0
    Sáng thức giấc sau cơn ngủ muộn, cứ nghĩ mình đang trong cơn mơ.
    Tiếng chim hót véo von bên khu vườn của nhà bên cạnh llàm tim chợt bình yên đến thế
    Chút nắng mềm xuyên qua ô cửa kính mờ tạo cảm giác ấm áp vô cùng.
    Lọ hoa hồng đỏ tươi chẳng hiểu mẹ cắm và để vào phòng từ lúc nào mà hương hoa thơm đến thế.
    Tôi tìm thấy hạnh phúc và niềm vui từ những điều đơn giản và gần gũi nhất.
    "Từ đó hoa là em
    Một sớm kia rất hồng
    Nở hết trong hoàng hôn
    Đợi gió vô thường lên
    Từ đó em là sương
    Rụng mát trong bình minh
    Từ đó ta là đêm
    Nở đoá hoa vô thường."
    ...
    (cho những điều còn tiếp nối)
  5. nhattuanhidro

    nhattuanhidro Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    26/05/2006
    Bài viết:
    1.767
    Đã được thích:
    0
    Những hẹn hò từ nay khép lại
    Thân nhẹ nhàng như mây
    .....
    Có những điều anh chưa từng nói với em.
    Có những điều em vẫn thầm biết dù anh chưa nói với em.
    Có những điều tưởng chừng như em đã biết nhưng hình như anh quá hồ đồ.
    Có những điều tưởng chừng như tàn úa thì bỗng ngày mai em lại vun xới mảnh đất khô cằn đầy nắng hạn.
    .......
    Có những cơn mưa bất chợt hao gầy như gió lùa đưa mây về phố.
    Hôm nay thực sự anh rất buồn.
    Chiều. Anh lao vào cơn mưa dù đôi chân anh muốn ở lại nhà. Chẳng hiểu sao anh lại đứng dưới mưa nhiều đến thế. Đứng trước cổng trường và thu đôi vai lười bên chiếc xe và những hàng cây chẳng đủ che mưa. Mưa buồn và anh lạc mình như thế đấy.
    Rồi anh lại lãng du với mấy đứa bạn. Lâu lắm rồi không có người nói với anh rằng anh trẻ con. Hôm nay anh trẻ con thật. Anh cố tình tỏ ra hờn giận như một đứa trẻ lâu ngày mới được ra ngoài vậy. Buồn cười thật.
    Chiều. Buồn biết mấy. Những cơn mưa chiều tan đi trong những suy nghĩ vụn vặt. Đâu đó anh lại nhặt lại mình. Đâu đó là tàn phai. Đâu đó là những gì mãi mãi.
  6. anhphuong86vn

    anhphuong86vn Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    29/07/2002
    Bài viết:
    1.650
    Đã được thích:
    0
    Càng sống nhiều ta càng thấy cái chết dễ dàng đến với bất cứ một ai. Chết quá dễ mà sống thì quá khó. Hôm qua gặp nhau đấy, ngày mai lại mất nhau. Sống thì có hẹn hò hôm nay hôm mai. Chết thì chẳng bao giờ có một cuộc hẹn hò nào trước. Một buổi sáng cách đây bốn năm, lúc tôi đang ngồi uống rượu với bạn, mẹ tôi bảo: "Mạ đi chơi chút nghe". Thế rồi một giờ sau tôi được điện thoại báo tin mẹ tôi đã mất tại nhà người bạn.
    Nhạc sĩ Xuân Hồng cũng đã từ biệt chúng tôi như thế. Không kịp nói một lời, không kịp đưa tay vẫy chào bạn bè, vẫy chào cuộc sống. Thế kỷ 21 thế mà cũng khó đến được dù chỉ còn mấy năm.
    Càng yêu ta càng thấy: có tình yêu thì khó mà mất tình thì quá dễ. Hôm qua mới yêu nhau đấy, hôm nay đã mất rồi. Mất sạch như người đi buôn mất hết vốn liếng. Cứ tự an ủi mình khi nghĩ rằng mình đau khổ thì có một kẻ khác đang hạnh phúc. Và biết đâu cái thời gian mình được yêu thì một người khác cũng đang đau khổ vô cùng. Nghĩ thế thì thấy cuộc đời bỗng nhẹ nhàng hơn và cũng dễ tha thứ cho nhau. Sống mà giữ mãi trong lòng những hờn oán thì cũng nặng nề.
    Có người bỏ cuộc đời mà đi như một giấc ngủ quên. Có người bỏ cuộc tình mà đi như người đãng trí. Dù sao cũng đã lãng quên một nơi này để đi về một chốn khác. Phụ đời và phụ người hình như cũng vậy mà thôi. Người ở lại bao giờ cũng nhớ thương một hình bóng mình đã mất. Khó mà quên nhanh, khó mà xóa đi trong lòng một nỗi ngậm ngùi.
    Tưởng rằng có thể quên dễ dàng một cuộc tình nhưng hóa ra chẳng bao giờ quên được. Mượn cuộc tình này để xóa cuộc tình kia chỉ là một sự vá víu cho tâm hồn. Những mảnh vá ấy chỉ đủ để làm phẳng lặng bên ngoài mà thôi. Mỗi một con người vì ngại chết mà muốn sống. Mỗi một con người vì sợ mất tình mà giữ mãi một lòng nhớ nhung.
    Cuối cùng thì lòng yêu thương cuộc sống cũng không giữ lại đời người. Cuối cùng thì tình yêu không giữ được người mình yêu...
    Trịnh Công Sơn (1996)
  7. annakarenina

    annakarenina Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/04/2006
    Bài viết:
    5.007
    Đã được thích:
    0
    Tội lỗi....
  8. anhphuong86vn

    anhphuong86vn Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    29/07/2002
    Bài viết:
    1.650
    Đã được thích:
    0
    Ngày hôm nay ta nói:
    - "Khi cả hai bên đã chuẩn bị hết tất cả cho một cuộc nói chuyện tức là mối quan hệ đó đã đi vào ngõ cụt."
    - "Khi anh ta quan tâm đến quá khứ, tức là anh ta chẳng có gì để nói về hiện tại và tương lai. Đáng bỏ đi!"
  9. ngongochanchan

    ngongochanchan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/11/2005
    Bài viết:
    707
    Đã được thích:
    0
    Một nghề cho chín,bố từng nói vậy.Con chưa chín,xanh còn xanh quá.Nhưng rồi con sẽ chín.Chỉ cần lòng con không xanh không chát là được
  10. nhattuanhidro

    nhattuanhidro Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    26/05/2006
    Bài viết:
    1.767
    Đã được thích:
    0
    Thức dậy đi em
    Khi gió hát im lìm bên hàng cây rất vội
    Mây chen qua bối rối
    Lá say mèm thấy chật chội con tim
    Thức dậy đi em
    Cho ngày sáng dài thêm
    Gió bắt đầu hát lời cỏ úa
    Mây sẽ trôi êm đềm?
    Thức dậy đi em
    Nơi mùa xuân chẳng buồn gõ cửa
    Vướng víu thôi! Sao chơi vơi điểm tựa
    Dòng sông nào xa lắm những hàng cây
    Ngày xa mờ và ta cũng đổi thay
    Mùa xuân này tan trong mùa xuân khác
    Đêm nay tàn trong vô vàn xao xác
    Em đi về nơi ấy có bình yên?
    ..
    Thức dậy đi em khi bóng tối triền miên
    Con tim rạo rực đang rã rời khao khát
    Câu thơ đơm vần rồi vỡ nát
    Tan biến như một giấc chiêm bao
    Thức dậy đi em gió sẽ hát ngọt ngào
    Nâng niu từ thủa gió trời ***g lộng
    Một người đi như cười trong tiếng khóc
    Phai tàn mùa bên góc tối lặng rơi
    Thôi ngủ đi em, có khi chỉ vậy thôi
    Có khi hư ảo tan dần trong nước mắt
    Thôi ngủ đi em, đêm dài đầy hiu hắt
    Thôi ngủ đi em
    Gió buốt?
    Lạnh lùng??.

Chia sẻ trang này