1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Nhật kí -Tâm sự của.....................

Chủ đề trong 'Những người thích đùa' bởi girl_never_die, 28/03/2006.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. penicylline

    penicylline Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    13/10/2003
    Bài viết:
    741
    Đã được thích:
    0
    Cắt đứt rồi, hết ỡm ờ rồi, hết lả luớt rồi. Hết nợ rồi
  2. girl_never_die

    girl_never_die Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/02/2003
    Bài viết:
    5.084
    Đã được thích:
    7
    lại thế rồi...đág ghét...ghen tị hu hu
  3. girl_never_die

    girl_never_die Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/02/2003
    Bài viết:
    5.084
    Đã được thích:
    7
    sang ngày thứ 8! ko đêm thứ 8 ko ngủ! mình điên mất!
  4. nguyenhamy

    nguyenhamy Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    23/11/2002
    Bài viết:
    2.761
    Đã được thích:
    0
    Cô?T mot chuyen that buon xay ra voi toi, da mot thoi gian dai` toi suy sup va dam chim` trong nhung noi dau ve tinh than`, nhung cô?T mot ngay toi nhan ra rang da^u` hang` ban tha^n minh la su dau` hang hen` nhat?Tva toi` te^. nhat. "Chien?T thang ban than minh`" ?"toi chuan bi lao vao` cuoc chien do''''. Nghe co ve don gian nhung that ra rat kho khan. Toi chi biet?T mot dieu la neu toi cu tiep tuc dau` hang ban than minh` mot cach vo^ dieu` kien, chi biet ngoi` mot cho than ngan?T tho? dai`, tieu ton?T thoi gian quy?T bau va suc?T manh ban than, mot ngay nao do khi lau kho^ nuoc?T mat va nga^ng? len, toi da~ thua ca the gioi nay.
  5. lucke

    lucke Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    16/04/2004
    Bài viết:
    2.776
    Đã được thích:
    0
    Tonight is the worst day I''ve never seen before. You love me, she loves me too and I love both. But I have to choose one. It means I have to get rid of one. I''m so sorry that you are not my choice.
    Tonight, you sit there, say nothing. I saw there''s a sadness in your eyes. We face to face for a long time. I don''t know how to start. Since now, we must get used to orther''s disappearance. There''s no tears, no words. it ended quietly and lightly. Thank you for loving me .
    The last thing I want to say " I am so sorry"
    Xin lỗi em vì tôi ko là người em mơ
    Xin lỗi em vì tôi đã làm em đau
    Xin lỗi em vì tôi đã dối em thật nhiều
    Em ko trách tôi vì tôi đã làm em đau
    Em ko trách tôi vì tôi đã dối lừa em
    Em ko trách tôi vì em vẫn biết tình không như là mơ
    Vẫn biết yêu là sẽ đau khổ trong lòng
    Nhưng em vẫn yêu tôi không ngại ngần
    Muốn nói với em nhưng sao không đành lòng
    Vì tôi cũng đã yêu em thật nhiều
    Xin lỗi em....... Tôi xin lỗi em
  6. sloccoc

    sloccoc Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/09/2004
    Bài viết:
    280
    Đã được thích:
    0
    Em ghét anh khi anh nói xin lỗi . Em ghét anh khi anh nói cần một mình . Em ghét anh khi chẳng liên quan gì đến em . Rồi em sẽ quen bởi em yêu anh nhiều quá .
  7. beocung

    beocung Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/02/2007
    Bài viết:
    222
    Đã được thích:
    0
    Mệt thật!!!!!!!!
  8. beocung

    beocung Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/02/2007
    Bài viết:
    222
    Đã được thích:
    0
    Mệt thật!!!!!!!!
  9. nguyenhamy

    nguyenhamy Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    23/11/2002
    Bài viết:
    2.761
    Đã được thích:
    0
    In my Mây Fine Arts shop​
    [​IMG]
    Hôm nay là một ngày ngu ngốc.
    Từ ngày mình lên đây, có vẻ lôi kéo thêm cho cái thị trấn nhỏ này hơi nhiều người bạn nữa ghé lên chơi vài ngày tránh cái nắng nóng của Hanoi thấy bảo những ngày này oi ả kinh lắm.
    Sáng qua online lại thấy em beocung cũng bảo trên đường đi Tây Bắc sẽ có ghé qua Sapa, sẽ call cho mình, mà đợi hoài cả ngày qua chẳng thấy.
    Cả ngày qua mình cũng toàn chuyện bực mình thôi.
    Sáng ngồi cafe với mấy người bạn mới lên chơi. Đang ngồi trong quán thì thấy thằng bé người dân tộc đi bán dạo mấy cái dây đeo thổ cẩm. Nó cứ đi từ bàn này sang bàn nọ mà chẳng ai đoái hoài. Chỉ có mình là lơ đãng nhìn, thầm mong nó quay ra đây để bắt gặp ánh mắt mình vẫy nó, sẽ mua cho nó 1 thứ gì đó.
    Lòng tốt chưa kịp trao thì đã có chuyện.
    Thấy 1 bàn ở góc đằng xa vẫy nó lại mua gì đó, rồi chỉ 1 lúc sau đó nó đến trước mặt mình và giơ ra tờ giấy cái bút & bảo cho chú kia xin số điện thoại.
    Nhìn kỹ đám người đó 1 lần nữa - chắc cũng là đám thanh niên Hanoi lên đây nghỉ, mình quay mặt đi chỗ khác, khẽ cười 1 mình, nói Không.
    Thằng bé chạy vụt đi, và không lâu sau thì quay lại thêm 1 lần nữa, dõng dạc hô 2 lần liên tiếp "đồ kiêu căng đáng ghét"
    Gần như cả cái quán dừng câu chuyện lại, quay hết ra nhìn về fía bàn mình.
    Bạn mình bảo để ra chửi cho mấy thằng vô văn hoá ấy 1 trận. Nhưng xua tay ra hiệu thôi, mình đứng lên thanh toán tiền & bình thản bước ra.
    Đôi khi lòng tốt đặt nhầm chỗ thế đấy. Vì chút tiền mà 1 đứa trẻ để người ta sai khiến, tiếng Kinh nói còn chưa sõi, vậy mà...thật đáng thương.
    Nhưng đáng thương hơn còn là lũ đàn ông vô học kia.
    Chuyện bực mình thứ 2 là
    Trưa mẹ call, mới biết rằng 1 cách vô tư vô tâm quá mức, chị Lương đã kịp blah bblah với mẹ về 1 số chuyện, để rồi giờ mình phải nghe mẹ ca cẩm "chị bảo tối qua con say à, con làm cái trò gì vậy mà chị còn khen con disco rất đẹp, sao có bao giờ nghe nói con biết nhảy đâu, sao...sao..." . Trời ơi, phát điên mất. Chẳng lẽ lại biện minh là con có nhảy nhót gì đâu cơ chứ, còn đơn giản chỉ là get up rồi lại get down thì có ai mà không biết đâu.
    Nhưng chán chẳng muốn giải thích, vì biết cái mẹ lo không phải chuyện nhảy nhót, mà lúc nào cũng chỉ lo con xa nhà, con không giữ được mình.
    Mẹ nói nhiều đến mức phải tắt máy cả ngày hôm qua.
    Sớm nay dậy mới bật máy, bỗng thấy 2 cái màn hình Screen Saver & Wallpaper ở điện thoại trắng trơn. Hẫng 1 chút, nhưng không sao.
    Tối lăn lóc trên giường xem TV. Lên đây bị bỏ mất thói quen cinema cuối tuần, tiếc thật. Nằm xem TV bù vậy, mà cũng chẳng có gì để xem. Bấm loạn lên, nhảy qua kênh này kênh khác. Đang xem 1 chương trình gì đó, thời sự, tin tức, hay phóng sự, không rõ lắm, vì chỉ nằm đó thôi chứ có chăm chú xem đâu. Nhưng chợt nhìn thấy xuất hiện trên TV cái cảnh mấy anh trong bộ đồng phục màu da cam loè loẹt đang leo trên cái cột điện cao tít, tự nhiên làm mình nhớ.. "giờ này anh làm gì, ở đâu, có đang trong cái trang phục màu da cam giống thế kia không nhỉ???". Tự nhiên lại nằm nghĩ vẫn vơ như thế. Rồi lại tự mắng mình ngớ ngẩn, ai còn đi làm cái giờ này nữa chứ. Leo cột điện giờ này để có mà giật chết à. Đấy là cảnh trên TV thôi, anh thợ điện trên TV thôi. Tự nhiên vơ vào làm gì, Mây ơiiiiiiiii
    Thế là thôi tắt TV, ra ngoài chơi bời nghịch ngợm, lúc về đất cát lấm lem, chị Lương nhìn thấy phải phì cười. Mình lơ đi, định sẽ dỗi chị vì đã mách mẹ vụ hôm qua. Nhưng thấy chị cười yêu quá, lại thôi (lại chết vì cái nụ cười, mãi không chừa cái tính ấy nhỉ). Chị lại trêu thêm "cô như trẻ con ý, chẳng ai say mà lại đòi mẹ như cô cả".
    Cả 2 chị em cùng cười. Dường như từ tối qua đến lúc này mới cười nổi 1 cái thì phải.
    ----------------------​
    Tiếng Phương Thanh nghẹn ngào mà da diết "Còn trông mong chi cơn mơ phù du theo gió mây bay xa thật xa, hãy thôi đam mê vấn vương buồn thương, từng nỗi đau trong đời sẽ qua"​
    Mây
    06/06/2007

    Được nguyenhamy sửa chữa / chuyển vào 13:27 ngày 06/06/2007
  10. nguyenhamy

    nguyenhamy Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    23/11/2002
    Bài viết:
    2.761
    Đã được thích:
    0
    Hôm qua chợt nghe lại bài này trên xe của D. Tự nhiên D hỏi mình có thích bài này không... mình bảo là đang lắng nghe đây... và D nhấn nút repeat. Tự dưng mình cảm thấy thích lắm mặc dù trước đó thỉnh thoảng mình cũng có nghe bài này rồi nhưng không ấn tượng gì. D chọc "Người mộng mơ hay là người đau khổ..."
    Mấy ngày nay gặp ai cũng hỏi sao mình bỗng dưng cắt tóc vậy, trong mắt mọi người đó là 1 sự thay đổi quá lớn của mình chăng??? Khi mình ngồi cứng đờ cho người thợ cắt tóc cắt đến nỗi người ta phải bảo cứ thả lỏng người ra, gì mà phải gồng mình lên vậy???, mình đã hoàn toàn ko nhìn thẳng vào gương 1 lần nào, mặt cúi gằm xuống cho đến lúc cắt xong.
    Hôm qua ngồi trên xe D, mình thật sự xúc động khi nhìn thấy 1 tấm ảnh ngày xưa mấy đứa đi chụp ảnh Hàn Quốc chung với nhau, giờ mà D còn dán trên cái xe này, dù tấm ảnh chỉ bé xíu, dán ở 1 góc cửa kính , nhưng sao thấy cảm xúc mạnh mẽ thế khi nhìn thấy. Ôiiii kỷ niệm.. là những thứ chỉ cần đơn giản thôi nhưng nếu ta trân trọng.
    Lắng nghe bài hát này mình thấy D & bài hát này nói đúng quá! Những người mộng mơ thường hay phải đau khổ...
    [click here to listen]http://nhacviet.vietnamnet.vn/vn/nhacpham/chitiet/3220/index.aspx
    Được nguyenhamy sửa chữa / chuyển vào 16:36 ngày 11/06/2007

Chia sẻ trang này