1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Nhật ký ba giờ!

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi parusa, 14/03/2008.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. kid1314

    kid1314 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/03/2008
    Bài viết:
    132
    Đã được thích:
    0
    Chắc là sẽ nhớ rất nhiều......
    uhm. Mà phải chúc mừng chứ! Chúc Pa sẽ có thật... thật... thật là nhiều niềm vui và hạnh phúc bên gia đình hen!
  2. parusa

    parusa Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    24/04/2007
    Bài viết:
    2.271
    Đã được thích:
    0
    @kid: ko phải nói gì chứ, híc, nhận được những lời tốt đẹp, quan tâm, thiện cảm từ 1 người nào đấy là 1 việc hết sức dễ chịu.
    Cuộc sống hóa ra chẳng cần những lý lẽ, những phân tích, những lập luận, những ngóc ngách phức tạp rắc rối. Người ta cứ nên nói toạc vào mặt nhau những câu tình cảm đơn giản, và thế là vui vẻ cả làng.
    Cảm ơn nhiều nhé!
  3. ic_chinh

    ic_chinh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/02/2007
    Bài viết:
    187
    Đã được thích:
    0
    Hãi. Thùy mị , dịu . Kinh Khủng Khiếp...
    Sài Gòn đẩy đi , Hà Nội thu dung vậy nhử ?
  4. parusa

    parusa Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    24/04/2007
    Bài viết:
    2.271
    Đã được thích:
    0
    @ic: hóng!
  5. parusa

    parusa Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    24/04/2007
    Bài viết:
    2.271
    Đã được thích:
    0
    Tối Ch đến chơi. Hì, ko sao cả, nhưng thấy buồn buồn. Đã nghĩ là: thôi thì ko gì cả, bạn bè thi thoảng gặp tán phét vài câu chuyện cũng vui vui. Thế sao lại buồn buồn nhỉ?
    Chả biết.
    Nhưng biết rõ 1 điều là buồn. Mà mình lại sợ buồn. Hì. Chắc là rất lâu nữa mới gặp lại Ch, nếu có dịp. Bỏ mịe! Ko lẽ là lỗi hẳn chức năng giao tiếp rồi hả? Làm gì đến nỗi!
    Chị vô duyên, gán ghép ngay trước mặt. Câu đầu mình ko nói gì, lầm lì, câu thứ 2 thì sửng cồ:" chị nói câu nữa em ném cái hột táo vào mặt." Oạch! Đúng là "họ là những người hiền lành, nhưng khi bị chọc giận, họ trở nên rất đáng sợ".
    Ch tá hỏa cười át đi. Chị thì hềnh hệch. Híc. Nhưng mình tức thật. Và cũng như bao lần tức giận khác, tức xong, 1 lúc sau ngẫm lại thì ko hiểu nổi tại sao lúc đấy mình lại có thể tức giận như vậy. Thứ cảm xúc ấy nó đã trôi tuột về tận nơi nào. Cứ như là ai đã tức, đã nói, đã làm như thế, chứ ko phải mình. Hoàn toàn xa lạ.
    Dạo này có vẻ ko đụng dây viết. Chui vào đây là cũng phải hơi cố cố, hơi ngại ngại. Cũng tùy, nhỉ? Nhiều lúc thì máu me thế.
    Cũng có thể mình thấy cân bằng, ổn định hơn. Ko ***g lộn quằn quại gì nữa. Sự thể xung quanh nó cứ êm êm trôi, mờ mờ nhạt nhạt, buông buông rủ rủ. Mình cũng thế. Cũng có vẻ nhẹ đi, ... lâng lâng.
    Có gì muốn nói nữa ko nhỉ? Ờ. Cái bài bình yên bản chép nhạc sai mất nhịp, hôm nay đang ăn tự nhiên lẩm nhẩm hát, tay gõ lại nhịp, mới ớ ra. Chấm dôi thì lại phang thành trắng, đen thành móc đơn. Mà kệ. Cũng có ai đọc đâu.
    Hôm nay ngủ chẵn 8h đồng hồ. Perfect! Lâu lắm rồi ko căn được chuẩn như thế. Ừm, chắc là sẽ chuẩn nữa đấy, vì kinh mạch có vẻ được khai thông. Biết làm sao được? 1 khi đã rơi vào trạng thái thanh thản, nhẹ nhõm, thì buồn bã là thứ rất khó kiếm.
    Hơ, buồn cười cho cái đầu. Nhắc buồn bã, nhắc khó kiếm, tự nhiên lại nhớ đến ... ki-giắc, nhớ "người thầy đầu tiên", đoạn Antưnai cùng bạn đi nhặt ki-giắc trên núi. Để phân tích xem nào. Buồn bã .... khó kiếm ... Buồn bã có vẻ vón cục, chắc chắc, hợp với ... phân súc vật khô, tức ki-giắc. Kiếm tìm thì điệp với cả nhặt nhạnh.
    Ờ. Cũng logic cả thôi.
    Ơ. Thế đêm qua nằm mơ xxx bét nhè thì là điềm gì nhỉ? Móc ngoặc được với sự vật hiện tượng gì nhỉ? Hihi.
    Mò vào bếp chén cái gì đỡ buồn mồm, rồi ngủ. Lại căn chuẩn 8h.
  6. parusa

    parusa Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    24/04/2007
    Bài viết:
    2.271
    Đã được thích:
    0
    Vào bếp chén 1 cái xúc xích!
    Ờ. Cũng logic cả thôi.
    Mê xúc xích! Chắc vì nó ko còn ở dạng gợi nhớ nhiều đến hình dáng nguyên bản của con vật bị làm thịt nữa, nên đỡ ... man rợ.
    Mình khoái thịt, nhưng khoái mấy loại ... vô tội ấy: xúc xích, ruốc, thịt chưng mắm tép, giò, chả ... Nó ko nổi rõ những đường gân thớ thịt, nó ko đỏ hồng những mô cơ như chính thịt bắp đùi, bắp tay mình. Nhất là ko phải nấu. Hi. Đồ chế biến sẵn. Thịt công nhận ngon, nhưng mấy lão đồ tể thì tởm. Hồi phải nấu cơm, kể rồi, chị mua cái con quái vật tên mè to tổ bố, rửa cái đầu, mắt nó lòi ra, rõ cả lòng đen lòng trắng, ko khác gì mắt mình, to có khi bằng mắt đứa trẻ con. Ặc! Nấu xong ko đụng đến 1 miếng nào. Sợ ọe!
    Cái nồi canh khoai sọ nấu chân giò hôm nay mới tởm! Váng kịt mỡ. Chân lợn lều nghều. Đuôi- nhục đoạn, chữa chứng lãnh cảm, lều quều. Đùa với chị là:" em bây giờ chỉ ăn cái gì thanh đạm thôi, cho nó siêu thoát. Ai lại chân lợn với đuôi lợn, ăn vào ngu người!" Chị cười rũ ra trên giường.
    Hì, đùa đùa mà cũng thật thật. Cảnh vẻ thế chắc là do chưa biết đói là gì. Híc. Cũng chả phải. Mình thích ăn trứng luộc hơn mà. Trứng luộc trứng ốp trứng rán trứng muôn năm. Cá thì bọn nó cũng trừng mắt nhìn mình, ghê lắm! Cá cắt thành khoanh hẳn hoi rồi thì còn lành, hay cá hộp, cục thế thôi, đỡ gợi nhớ. Hihi.
    1 đợt còn thích đi tu nữa cơ mà. Nhưng vẫn sát sinh. Sát sinh còn gì mà lúc chết ko kêu, ko bị chảy máu, kiểu tôm cua. Hâm. Sao ko nhộng, rươi luôn đi?
    Nhưng mà thịt gà thì ko hắt hủi được. Nhất là thịt gà kho gừng, lá chanh. Chậc! Anh cũng khoái nhất món ấy. Dạo bé mình với anh đã có thuật ngữ "phởn". Nhất là lúc ăn cơm xong, tâm trạng hân hoan quá mà, phải xả. Thế là cứ nhảy nhót trêu đùa nhau váng nhà. Mẹ có kinh nghiệm là: cứ hôm nào nhà ăn thịt gà kho, hôm ấy 2 đứa lên cơn phởn. Tuyệt đỉnh sung sướng!
    Ờ. Sao ko lạc rang muối luôn đi?
    Thanh thản, thẫn thờ. Nhưng đụng đến vấn đề ẩm thực thì vẫn tràn trề cảm xúc được, vẫn hừng hực lên được. Hihi.
    Ngủ thôi.
  7. kid1314

    kid1314 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/03/2008
    Bài viết:
    132
    Đã được thích:
    0
    Thật ra là có bình yên không nhỉ! Có thể là không, mà cũng có thể là có, có bình yên khi mà trong lòng người ta thật sự bình yên nhỉ!
    Sao chỉ có thể nghe cảm xúc của tiếng nhạc mà không phải là cảm xúc từ một giọng hát nhỉ! Hi vọng một ngày nào đó sẽ được cảm nhận một cách trọn vẹn hơn!
    Hi vọng thời gian sẽ là phương thuốc có chữa lành mọi vết thương!
  8. kid1314

    kid1314 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/03/2008
    Bài viết:
    132
    Đã được thích:
    0
    Giờ Pa thức chưa nhỉ! Sáng dậy mà có cơm rang trứng nóng hổi, chén mắm ớt bên cạnh thì tuyệt đỉnh nhỉ, chậc chậc... lại có thêm dĩa chả ram thịt gà nữa thì còn gì sung sướng hơn, món này Pa được thưởng thức chưa, hàng độc đó, ngon tuyệt đỉnh luôn
  9. kid1314

    kid1314 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/03/2008
    Bài viết:
    132
    Đã được thích:
    0
    uhm. Mà Pa nhớ nha, một ngày nào đó, khi nào Pa không còn vào đây nữa, không còn cần nơi này nữa thì nhớ để lại một vài dòng từ biệt nha! Đừng đi mà không nói một lời, đừng để cho gió cuốn đi tất cả mà không để lại một chút dấu vết nào nha... có lẽ có như vậy mình mới có thể mơ giấc bình yên, giấc bình yên cho chính mình và cho một người!
  10. parusa

    parusa Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    24/04/2007
    Bài viết:
    2.271
    Đã được thích:
    0
    @kid:
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này