1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Nhật ký Bách Khoa (Phần 3)

Chủ đề trong 'Đại học Bách Khoa TpHCM' bởi sasasa, 27/05/2007.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. meoconsg

    meoconsg Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/11/2004
    Bài viết:
    1.119
    Đã được thích:
    0

    Mùng 5 tháng 5 ... thèm bánh ú
    (tí nữa nấu xôi lạp xưởng tôm khô ăn trả thù)
  2. bluesss_mizu

    bluesss_mizu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/11/2006
    Bài viết:
    651
    Đã được thích:
    0
     

    copy:
    Nỗi buồn thời đạiBây giờ đi đâu cũng gặp nỗi buồn. Nói chuyện tán gẫu với bạn, buồn. Đến cơ quan làm việc, buồn. Đến lớp học buổi tối, buồn. Lên mạng đọc blog, buồn. Đọc truyện, buồn. Quái, ở đâu ra mà nỗi buồn nhiều thế nhỉ?Thật lạ là nỗi buồn thống trị trong những người trẻ như chúng mình, những người còn rất nhiều thứ ở phía trước và chưa mất gì nhiều ở phía sau. Tuổi trẻ, tương lai, cuộc sống? tất cả đều không thể mang lại cho những người trẻ sự yên bình trong tâm hồn. Mới gần đây thôi, đọc tiểu thuyết của một cô gái trẻ, thấy nỗi buồn lớn đến mức đủ sức đè chết ngườiImage Từ những dòng đầu tiên cho đến dấu chấm cuối cùng, chỉ thấy nỗi buồn. Đọc xong thấy người cứ lơ mơ, liêu xiêu như say. Chắc là say nỗi buồn. Sáng nay đọc blog của một loạt ?othanh niên thế hệ @? lại gặp nỗi buồn. Nỗi buồn hẫng cả người, mất hoàn toàn sự cân bằng vào cuộc sống.Chẳng rõ với những người đồng trang lứa với mình, nỗi buồn khởi nguồn từ đâu. Nhớ có một bài báo phân tích: nỗi buồn của lớp trẻ giống như thứ đồ trang sức. Người ta buồn chẳng có lý do, thích là buồn thôi. Nhận định đó có vẻ không hoàn toàn chính xác.Càng ngày mình càng nhận ra nhạy cảm quá là một nhược điểm. Nhạy cảm quá làm con người dễ trở nên yếu đuối, dễ tổn thương và vì thế mà sinh ra nỗi buồn. Những người thuộc thế hệ mình đa phần đều nhạy cảm. Và đó là nguyên nhân lớn nhất sinh ra nỗi buồn.Nhưng vì sao những người trẻ chúng mình lại nhạy cảm đến thế?Lớn lên trong gia đình yên ấm, tình cảm và sự nâng niu chiều chuộng của bố mẹ nuôi dưỡng tâm hồn chúng ta. Học văn từ bé, những vần thơ và những trang truyện làm giàu tâm hồn chúng ta. Thành công từ bé, những kết quả và những lời chúc mừng bủa vây chúng ta. Và tất cả làm nên một tấm áo lấp lánh nhưng vô cùng mỏng manh. Tấm áo bằng thuỷ tinh màu không giống như chiếc giáp sắt. Nó sẽ vỡ tan ngay khi va chạm với vật đối chọi đầu tiên.Và vật va chạm ấy đã đến vào ngày đầu tiên những người trẻ chúng ta tiếp xúc chính thức với xã hội này, thời điểm bước chân vào trường đại học. Một môi trường hoàn toàn mới, cũng phức tạp và nhiều va vấp. Các cậu ấm cô chiêu phải tự tìm ra cách thích ứng với môi trường mới. Nhưng khốn khổ thay (dùng từ này có chính xác không nhỉ), thời đại học vẫn còn bình yên quá. Thành công nối tiếp thành công. Năng lực được khẳng định. Thầy cô yêu quý, cưng chiều những đứa con giỏi giang và xinh đẹp. Màu hồng vẫn là gam màu chủ đạo. Có khi còn pha chút màu vàng kiêu hãnh về bản thân nữa. Mà sự pha trộn mức độ hai sắc màu này là tuỳ từng người nữa nhé.Những năm tháng đại học trôi qua, chúng ta đối mặt trực tiếp với cuộc đời. Bạn bè, đồng nghiệp, tình yêu, gia đình? vô vàn những mối quan hệ, những vấn đề cần giải quyết. Chúng ta vẫn là người có năng lực. Chúng ta vẫn mặc tấm áo có hai màu hồng và vàng. Tấm áo ấy bảo bọc cho sự nhạy cảm của chúng ta. Nhưng khốn khổ thay, ngoài đời lại có quá nhiều thứ bay ngược chiều, hoặc xiên chéo va vào tấm áo mỏng manh ấy. Một hạt bụi, một viên cuội hay cả một quả cầu lửa, tất cả đều nhằm vào tấm áo của chúng ta. Hay chính tấm áo của chúng ta là miếng nam châm hút những vật ấy lao đến nhanh hơn, mạnh hơn. Sự va chạm, dù là nhẹ nhất vẫn gây ra thương tổn nặng nề. Nỗi buồn ra đời từ đó.Thất bại, không phải trong công việc, mà trong cách xử lý các thứ lòng vòng liên quan đến công việc khiến tấm áo bị vỡ một chút. Thất bại trong tình cảm, không phải là sụp đổ ghê gớm gì mà là sự ve vuốt tự ái không được như mong muốn lại khiến tấm áo vỡ lần thứ hai. Cứ như thế, tấm áo lộng lẫy vỡ dần từng mảng, để lộ thân hình yếu đuối vì nhạy cảm.Nỗi buồn thoát ra từ đó.Từng ngày, từng giờ, hạt bụi và cả viên cuội vẫn đang mài mòn tấm áo lộng lẫy được chúng ta khoác từ những ngày thơ bé. Như thai nhi sắp đến ngày ra khỏi lòng mẹ bình yên để đến với cuộc đời này. Chẳng có thai nhi nào thực sự biết cách chuẩn bị đầy đủ cho sự kiện trọng đại ấy, nên đứa nào khi bị lôi ra khỏi lòng mẹ cũng bật khóc nức nở. Những người trẻ chúng ta vẫn chưa chuẩn bị được một tấm giáp sắt mới, hoàn thiện và đủ cứng cáp để thay thế cho tấm áo thuỷ tinh lộng lẫy cũ. Và thế là nỗi buồn vẫn cứ thoát ra, đeo bám, ám ảnh chúng ta từng ngày.Suy cho cùng, nỗi buồn cũng có gì xấu đâu. Có buồn mới biết trân trọng niềm vui. Chỉ có điều, nỗi buồn lớn nhanh quá, choán nhiều chỗ quá. Đi kèm với nỗi buồn là sự mệt mỏi. Cứ như thế thì chúng choán hết chỗ của niềm vui mất. Mà những niềm vui con tý, nhỏ nhoi làm sao đủ sức toả sáng cho cuộc đời này.Buồn ơi ta xin chào mi? đó là lời đầu tiên trong bài hát mà mình rất thích. Nhưng không phải lời chào đón khách đến nhà mà là lời chào người bạn gặp ngang qua đường thôi nhé. (FormK)
  3. bluesss_mizu

    bluesss_mizu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/11/2006
    Bài viết:
    651
    Đã được thích:
    0
    ngủ thật là phê
  4. shadowlesssc

    shadowlesssc Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/12/2006
    Bài viết:
    245
    Đã được thích:
    0
    khổ nạn cuối cùng là chiều hôm nay,a di đà phật,con từ nhỏ tới giờ tu nhân tích đức ,ăn ở hiền lành,kình mong các đấng bề trên phù hộ cho con tai qua nạn khỏi,con thề sẽ kiêng khem sắc giới trong 1 năm,ko uống rượu bia trong 1 năm,...a di đà phật...
  5. bluesss_mizu

    bluesss_mizu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/11/2006
    Bài viết:
    651
    Đã được thích:
    0
    thế là bạn shadow rớt rồi
  6. bluesss_mizu

    bluesss_mizu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/11/2006
    Bài viết:
    651
    Đã được thích:
    0
    Hôm nay đc 10 đ cơ học hí hí [​IMG] Em yêu thầy NAm dzô cùng ý hí hí [​IMG] hồi đó giờ đc có 2 con 10, quí như vàng ý [​IMG] Iêu quá, hun phát [​IMG][​IMG][​IMG]
    Mà hôm nay học kĩ thuật điện tử, tớ đc học anh thầy xinh dzô cùng ý, xứng đáng cho dzô bộ sưu tập zai đẹp BK hĩ hĩ [​IMG] Da trắng như tuyết này, môi đỏ như son này, tóc đen như gỗ mun nữa hí hí [​IMG] Phải cái tớ đi trễ có chút xíu mà thầy nhìn tớ với con mắt hình viên đạn hic hic, tưởng sắp bị tổng xỉ vả đến nơi [​IMG]
    Nói chung là tớ đã có động lực để chăm đi học KT điện tử dzồi hĩ hĩ [​IMG]
    Nhưng mà thế thì khó tập turng lắm cơ, vả lại thầy ý nói như bắn súng tiểu liên ý, mà lại nói giọng Quảng Ngãi anh hùng nữa, chẹp, cô gái Xì Gòn như tớ ứ hiểu thầy nói gì hic hic [​IMG]
  7. bluesss_mizu

    bluesss_mizu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/11/2006
    Bài viết:
    651
    Đã được thích:
    0
    hí hí thế là đc chiêm ngưỡng vẻ đẹp rạng ngời của anh thầy KTDT nhé, nhớ trình bày cảm nhận nhé hí hí
    ông Cường là ông Trần Lưu Cường, còn ông Thiện là ông Trương Tích Thiện á hả?
    Tớ có diễm phúc đc học thầy Cường toán 1 và toán 3 hehe, cảm ơn thầy rất nhiều vì nhờ thầy mà trong những năm đầu ĐH tớ đã học được cách tự học và học ở bạn bè
    Còn thầy Thiện thì chưa biết hi hi
  8. shadowlesssc

    shadowlesssc Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/12/2006
    Bài viết:
    245
    Đã được thích:
    0
    chết bỏ,ko khéo bạn Zu lại học cùng mình KTDT lắm à,sáng nay mình cũng phải học nhưng ngủ quên :D
    chẹp,hôm nay nguy cơ rớt môn cơ cao quá :( ,tưởng ông thầy Cường ra đề nên nhắm mắt xuôi tay,ai dè thầy Thiện ra đề,ko học nên chỉ làm được vài câu,còn lại lụi :(
  9. shadowlesssc

    shadowlesssc Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/12/2006
    Bài viết:
    245
    Đã được thích:
    0
    thầy Cưòng với thầy Thiện dạy cơ mà,liên quan gì đến toán :(
  10. forzet

    forzet Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    10/04/2002
    Bài viết:
    413
    Đã được thích:
    0
    Thất tình... ko có gì chắc chắn...
    Your heartless make me suffering a lots.
    [​IMG]
    Được forzet sửa chữa / chuyển vào 12:18 ngày 21/06/2007

Chia sẻ trang này