1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Nhật ký Bách Khoa (Phần 3)

Chủ đề trong 'Đại học Bách Khoa TpHCM' bởi sasasa, 27/05/2007.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. than_lan_kon

    than_lan_kon Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/12/2006
    Bài viết:
    162
    Đã được thích:
    0
    Chị Mizu nhí nhảnh ớn
    Hôm nay bị leo cây tiếp
    Tập 3 rồi.
    Mai lại có hẹn
    Tập 4 nữa là ko bao giờ hẹn nữa
    1 tuần mà leo 3 lần
  2. meoconsg

    meoconsg Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/11/2004
    Bài viết:
    1.119
    Đã được thích:
    0
    Mỗi lần học thi là em Zu lại spam tưng bừng, đọc chẳng hiểu gì cả
    @than_lan_kon: chị Zu đang huấn luyện em trở thành người đàn ông chân chính đấy
    Hôm nay đau chân, phải lết đi bộ lên trường Giờ lết về nhà...
    Tối nay về nhà không có máy tính, nghĩa là không có gì cả...
  3. bluesss_mizu

    bluesss_mizu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/11/2006
    Bài viết:
    651
    Đã được thích:
    0
    hề hề hề, chủ nghĩa sì pam muôn năm
  4. bluesss_mizu

    bluesss_mizu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/11/2006
    Bài viết:
    651
    Đã được thích:
    0
    Mỗi lần học thi là cái con người lỡng mợn trong mình nó hoàn toàn tan biến
    Ta nhìn thẳng vào thực tế, và cảm thấy đau đớn trước nó, nhưng nhờ vậy mà ta biết cách ve vuốt trái tim yếu đuối của mình hơn
    Và ta chỉ nhìn những kẻ lỡng mợn nhìn cuộc sống màu hồng bằng một cái nhìn ý nhị Cũng giống như ánh mắt của những kẻ khác nhìn vào ta khi ta cũng lỡng mợn như thế
    Thép đã tôi thế đấy há há há
    oh I have so much funnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnn
    Life is a foolish play
    Gợi cho ta nhớ Tấn Trò đời của Lỗ Tấn
    Thôi ta đi ngủ, kì thi khốn khiếp đang chờ ta
  5. sieuhoa_87

    sieuhoa_87 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    13/04/2006
    Bài viết:
    1.248
    Đã được thích:
    0
    Tui buồn không hiểu vì sao tui buồn
  6. bluesss_mizu

    bluesss_mizu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/11/2006
    Bài viết:
    651
    Đã được thích:
    0
              Đọc xong hết Harry Potter Một nỗ lực phi thường của mùa hè: Đọc xong hết 1 lần 3 quyển tập 5,6,7 của Harry Potter trong vỏn vẹn có mấy tuần Bây giờ đầu vẫn còn lâng lâng mơ màng gặm nhấm những cảm xúc thú vị khi chìm đắm trong cuộc phiêu lưu của pháp thuật và phù thủy
    Mình đã đọc những tập đầu tiên vào mùa hè năm 11 tuổi, và gần như quên béng là có 1 quyển truyện đã từng làm mình say mê như thế cho đến mùa hè năm nay. 
    Rõ ràng là mình đã bỏ lỡ thói quen đọc truyện kể từ khi mình 17 tuổi khi luẩn quẩn giữa những kì thi
    Đọc truyện, đó là 1 sự vui sướng vô cùng! Chìm đắm trong thế giới của những câu chuyện kì thú, những con người xa lạ nhưng quen biết, những khung cảnh thiên nhiên mới mẻ, những biến động tâm lí sâu sắc và những hành động phi thường. Những từ ngữ có khả năng đi đến tận cùng của hạnh phúc hay nỗi đau khổ! Thật là tài hoa! Thật là kì diệu! Ngợi ca thay những con người đã viết nên những tuyệt tác đó!
    Harry Potter kết thúc như là 1 kỉ niệm tuổi thơ đẹp đẽ đã được gói ghém lại vậy. Tiếc nuối 1 chút, vui sướng 1 chút....
    Thật là hân hoan, quá đỗi hân hoan!___________________
    Đột nhiên hôm nay tìm ra cái điều mà mình đã luôn băn khoăn khi đọc Cách đồng bất tận cách đây mấy tháng Không hẳn là ăn cắp ý tưởng, vì 2 câu chuyện không giống nhau lắm, nhưng rõ ràng là mình thấy cái cảm hứng đến từ những con người sống cả đời trên sông nước này rất quen thuộc. Nó giống y chang với 1 truyện mà mình đã đọc từ khi mình 6,7 tuổi gì đó, khi mà mình ngấu nghiến đọc hết tất cả những quyển sách có ở trong nhà để tập đánh vần. Đó là 1 truyện có tên là Mùa hoa cải hay là Cánh đồng hoa vàng hay đại loại vậy, 1 câu chuyện ra đời trong những năm 7x với giấy màu nâu và những chữ in bằng máy in cổ điển lem luốc. Không biết là mẹ đã bán ve chai chưa nữa... 1 câu chuyện vẫn thường gợi lên trong trí nhớ của mình khi ngâm nga bài hát :"Có 1 mùa hoa cải, nắng vàng trong mê mải, ai đó chờ ai, tóc xõa vai mềm..."
    Phát hiện này làm mình hứng khởi 1 chút suốt cả quãng đường đi học về....Như kiểu 1 hôm đi giặt quần áo và phát hiện ra tờ 5000 đ nhàu nát cũ kĩ ở trong túi quần vậy...Đôi khi trí nhớ của mình làm mình kinh ngạc với khả năng tiềm tàng của nó....__________________
    Hôm nay cũng liếc thấy 1 đoạn viết về Tiếng thở dài qua rừng kim tước...Không nén nổi tò mò muốn được đọc nó, nhưng vẫn ko kiếm ra link trọn vẹn của tác phẩm...
    Thật khó để bắt đầu viết về Tiếng thở dài qua rừng Kim Tước.

    Khó, bởi sự dốt nát và bất lực về mặt ngôn từ không cho phép tìm đựơc những từ ngữ xác đáng nhất để nói về câu chuyện..
    Khó, bởi cái vô thực, huyễn hoặc, man dại, hoang dã và xốc nổi từ những âm khí của rừng Kim Tước vẫn còn lởn vởn quanh đây.. đặc quánh.
    ..............
    Sinh con gái. Đối với những gia đình hiện đại, ở những đất nước mà nền Văn minh đã xộc xạo vào từng ngõ ngách thì là một điều quá ư bình thường, thậm chí còn đáng mừng, bởi con gái tình cảm, bởi con gái đồng nghĩa với đỡ đần, với vịêc sẽ nhận đựơc của hồi môn từ nhà trai.


    Nhưng đối với người dân Ấn Độ xa xôi, khi cái đói, cái nghèo còn đang bám riết lấy từng thân thể gày quặt đi vì đau yếu thì Sinh con gái thực sự là một nỗi kinh hoàng đầy xót xa. Người ta sẽ phải làm gì khi một đứa con gái ra đời, kéo theo mười mấy năm gom góp cho đủ 50.000 rupi làm của hồi môn cho con đi lấy chồng. Ở vùng đất mà từng rupi đều có thể giúp người ta thoát chết thì 50.000 rupi, khác nào một kho của cải tích góp cả đời. Ấy vậy mà cái kho của cải ấy sẽ rơi hết vào tay nhà chồng, chỉ để con gái mình có một chỗ nương thân.

    .....

    Người ta sợ sinh con gái, như sợ một thứ bệnh dịch tràn lan, nỗi sợ hừng hực cháy đỏ ngầu trong mắt người mẹ khi nhìn hình hài bé nhỏ, đỏ hỏn, nhơm nhớp mình vừa dứt ruột sinh ra....nỗi sợ lớn dần theo từng rupi tích góp.. nỗi sợ bùng nổ khi con gái về nhà chồng, sinh thêm một đứa con gái khác để rồi bị tẩm xăng lên người, đốt cháy rụi....

    ....

    Người ta sống làm sao với nỗi sợ hãi cứ bám riết từng ngày như thế....

    Họ phải tìm cách giải thoát.. một kết cục không ai muốn, nhưng không ai có lựa chọn khác.


    Từng bé gái sinh ra, rạo rực khóc những tiếng đầu đời, ngơ ngáo đôi mắt nhìn ra xung quanh.. rồi thoi thóp thở qua chiếc khăn tay tẩm đầy rượu.. rồi ngâm ngấm tắt lịm.. rồi trở về với đất ngay khi còn chưa biết trời là gì... rồi tan rữa vào mẹ Đất... vun đắp cho những khóm kim tước cứ ngày ngày lại cao lớn hơn, vàng vọt hơn.. và xót xa hơn...

    Cả khu rừng kim tước, mỗi gốc kim tước là một xác trẻ sơ sinh... Nhưng sao người ta cứ hỏi tại sao khu rừng lại xum xuê.. lại rậm rạp.. lại vàng chói lọi đến như vậy. Người ta biết thừa rằng kim tước lớn lên, đẹp như vậy là chất chồng của những nỗi đau, những xót xa, bàng hoàng và đau khổ tích tụ lại từ hàng trăm xác trẻ sơ sinh.. Tất cả chỉ vì một tội... Họ là con gái...

    .....

    Con gái đấy... chưa thấy mặt mẹ đã bị chôn, chưa biết thở đã phải ngừng, chưa biết mở mắt đã phải nhắm mắt mãi mãi... quẫy đạp đòi quyền sống thì càng chết một cách thương thảm hơn...
    Con gái đấy... chỉ vì cái tội Là con gái mà thôi..

    ......
    Rừng Kim tước cuối cùng cũng bị quật ngã...bởi một trận cuồng phong...Cơn cuồng phong ấy như được góp bằng hơi thở của những người đàn bà đang sống, đang thở,đang nhục nhã, đang quằn quại vì bị tưới xăng lên người đốt...
    Có ai xót xa cho những kiếp người ấy không.... hay chỉ văng vẳng bên rừng cây kim tước.. một tiếng sáo da diết oan nghiệt đầy thở than...
    ...............

    "Sáng ra, lốc tan. Ravi vào tận trong làng rồi mới nhớ ra cái điều đáng lẽ phải nhớ lúc ban đêm khi mũi anh bị vờn đuổi trên gương mặt của người đàn bà nọ. Anh vội vã quay lại chân đồi với Nilam, đó đích thực là Nilam rồi. Túp lều đã tan hoang. Anh chạy lên đồi, lao qua những gốc cây kim tước gãy gập, các cô trinh nữ giờ xoã tóc vàng nằm ngổn ngang không than thở. Cuối cùng, anh tìm được Nilam trong cái huỵêt tự đào, một thảm hoa vàng phủ lên che lấp cả gương mặt, chân tay, chỉ còn in rõ những đường nét của một thân hình thiếu nữ.
    Cách đó không xa, có một người đàn ông buông rơi cây sáo, đang ôm lấy một cây kim tước đổ mà than khóc."
    (Tiếng thở dài qua rừng kim tước- Hồ Anh Thái)
  7. shadowlesssc

    shadowlesssc Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/12/2006
    Bài viết:
    245
    Đã được thích:
    0
    đọc HP7 rồi,hấp dẫn,gay cấn và hồi hộp,nói chung là very good ,nhưng có 1 điểm ko biết có phải cô Rowling sơ ý ko,vì Snape là hiệu trưởng mà ko có chân dung trong phòng hiệu trưởng khi chết ?????
    ......
    Buồn ,chán,ngán ngẩm,đúng vào kỳ thi thì nhóm ở lại tan rã,giờ chỉ còn 2 thằng,lại phải lọ mọ kiếm nhà trong tình trạng tiền khô cháy túi....vẫn hy vọng,hic...
  8. bluesss_mizu

    bluesss_mizu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/11/2006
    Bài viết:
    651
    Đã được thích:
    0
    thực ra tớ thấy cũng bt, chết nhanh quá lấy đâu ra ảnh mà treo kịp ehhehe
    tớ chỉ thắc mắc khi mà Harry dùng hòn đá hồi sinh gọi hồn mấy người đã chết về với nó, sao nó chỉ gọi có 4 người Lily, James, Lupin và Sirius mà ko gọi Moody, Snape, Tonks? Chắc mấy người đó ko quan trọng bằng 4 người kia hehhe
    Chúc bạn sha mai thi tư tưởng tốt nhé Tội nghiệp các ấy quá, vừa mới ngơ ngác thì đã đùng phát thi tư tưởng rồi, các bạn tớ đang học bán sống bán chết đó chứ hahhahha
  9. shadowlesssc

    shadowlesssc Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/12/2006
    Bài viết:
    245
    Đã được thích:
    0
    có Jame,Lily,Albus và cả Snape đó,do bạn Zu đọc ko kỹ roài,tên của đứa thứ 2 là Albus Severus ...Còn Lupin và Tonk thì đã có con trai của họ rồi ....Moody thì ko quá nổi nên bỏ cũng được...
    Ngưỡng mộ Snape nhất " your were name fot two headmaster of Hogwarts.One of them was a Slytherin and he war propbably the bravest man I ever knew "
  10. bluesss_mizu

    bluesss_mizu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/11/2006
    Bài viết:
    651
    Đã được thích:
    0
    chẹp, tớ nói cái đoạn nó dùng hòn đá hồi sinh gọi mấy người đó lên cổ vũ cho nó đi gặp Voldemort cơ mà, chương 34: the forest again, chứ ko phải chương epilogue 19 years later có cái đoạn cuối sau 19 năm trời rồi ảnh đặt tên con tá lả đâu

Chia sẻ trang này