1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

NHẬT KÝ BẰNG THƠ (Riêng tặng Trịnh Minh Tuấn)

Chủ đề trong 'Thi ca' bởi doanminhhang17681, 09/06/2003.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. nguyenminh720

    nguyenminh720 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/02/2003
    Bài viết:
    851
    Đã được thích:
    1
    Chắc một điều rằng
    Dù nắng vàng bên bờ sông xa
    Không đượm nữa khi hồn ai già cỗi
    Thì em vẫn nồng nàn ,và ngân vang tiếng chuông
    Của tình người ,không trôi nổi giữa nhân gian...
    Dù ánh trăng tàn,bên dòng sông đã cạn.
    Bản nhạc vẫn du dương ,
    Bởi trong em không bao giờ để mất những yêu thương !!!
    Cứ viết ra đi Hằng ạ !
    Để nếu có phải xa bạn bè
    Ta vẫn không hụt hẫng
    Vì chắc chắn rằng
    Sẽ có bao người cùng chia sẻ
  2. doanminhhang17681

    doanminhhang17681 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    26/06/2002
    Bài viết:
    1.691
    Đã được thích:
    0
    Em cảm ơn anh Minh đã vào chia sẻ cùng em. Không hiểu sao em luôn cảm tháy hạnh phúc khi có bạn bè vào gửi những lời nhắn trong topic của mình.
    [side=4]Từ nay tôi đã có người, có anh đi giữa bên đời............[/side=4]
  3. doanminhhang17681

    doanminhhang17681 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    26/06/2002
    Bài viết:
    1.691
    Đã được thích:
    0
    õ?oõ?ƯĐôi khi bỏĂn gỏãp mỏằTt vỏưt gơ hiỏm thỏƠy trong rỏằông-nhỏằng nhĂnh dỏằ. cÂy gỏn vỏằ>i nhau mỏằTt cĂch kỏằ quỏãc hay nhỏằng thÂn cÂy phong cuỏằ'n lỏƠy nhau và không thỏằf tặỏằYng tặỏằÊng bỏng cĂch nào chúng gỏn vỏằ>i nhau nhặ thỏ? MỏằTt mỏằ'i bfn khofn Ăm ỏÊnh bỏĂn: bỏng cĂch nào? BỏĂn không tơm 'ặỏằÊc cÂu trỏÊ lỏằi và thỏằc ra câng không có cÂu trỏÊ lỏằi nào cỏÊ. Thiên nhiên thưch tỏĂo nên nhỏằng cĂi kỏằ lỏĂ không tuÂn theo cĂc quy luỏưt sinh hỏằc, vỏưy thơ tỏĂi sao không chỏƠp nhỏưn sỏằ thỏưt 'ó nhặ nó hiỏằ?n có? HÊy 'ỏằf mỏãc cho sỏằ bư mỏưt vỏôn cỏằâ là bư mỏưtõ?ƯNhặng bỏĂn lỏĂi bặỏằ>ng bỏằ?nh, bỏĂn cỏằâ muỏằ'n tơm cho ra chÂn lẵ cho 'ỏn khi nào bỏĂn phĂ tan 'ặỏằÊc thói tạy tiỏằ?n cỏằĐa thiên nhiên và hỏằĐy diỏằ?t 'ặỏằÊc sỏằ huyỏằn nhiỏằ?m. 'úng hặĂn không phỏÊi là bỏĂn mà là tôiõ?Ưõ?
    (Trưch trong õ?o'iỏằu kỏằ lỏĂ cỏằĐa tÂm hỏằ"nõ? cỏằĐa Lêônit Bêgin, tỏưp truyỏằ?n ngỏn, nhà xuỏƠt bỏÊn phỏằƠ nỏằ, 1986)
    Điỏằu kỏằ lỏĂ
    (Viỏt trong bĂch thỏÊo)
    BĂch thỏÊo xanh
    Đi bên em bàn tay anh lóng ngóng
    Hỏt vò 'ỏĐu bỏằât tóc
    LỏĂi nhơn em mỏằ?m cặỏằi
    BĂch thỏÊo ặĂi
    Mơnh bên nhau vỏằôa 'i vỏằôa hĂt
    LĂ vàng rặĂi nhặ tiỏng nhỏĂc
    Trên lỏằ'i ta vỏằ
    Đi giỏằa trfm cÂy nhặ trfm nỏằ-i 'am mê
    Tỏằ hỏằi sao chúng quỏƠn chỏãt vào nhau chỏng chỏằ
    [side=4]Tỏằô nay tôi 'Ê có ngặỏằi, có anh 'i giỏằa bên 'ỏằi............[/side=4]
  4. doanminhhang17681

    doanminhhang17681 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    26/06/2002
    Bài viết:
    1.691
    Đã được thích:
    0
    -Trời ơi đã có tóc bạc rồi à? Máu xấu hay thức khuya vậy?
    -Chắc tại cả hai.
    -Ngồi yên để tôi nhổ tóc bạc cho nào. Bây giờ đã ngồi nhổ tóc bạc cho nhau không biết rồi sau thế nào nhỉ?
    -Bây giờ ngồi nhổ tóc bạc cho nhau thì về già ngồi nhổ tóc đen cho nhau.
    -Quá đáng. Này, một cái là 500 đấy nhé.
    -Hằng đọc câu thơ nào về nụ hôn đi.
    -Cho anh vay một nụ cười
    Ngày mai anh trả em mười nụ hôn.
    -Hay nhỉ, không biết cái ông nào yêu mà làm thơ hay thế. Một cái tóc bạc này là 500 nụ hôn thì không biết bao giờ trả nợ hết cho Hằng nhỉ.
    -Quá đáng thế, 500 đồng cơ mà.
    -500 nụ hôn, ai bảo không nói rõ. Nhiều thế này thì bao giờ mới trả hết nhỉ. Thôi, trả dần dần nhé.
    ?oNgười đâu mà khôn thế không biết được?.
    Nhưng mà chưa ?odám? trả, mà có trả cũng không ?odám? nhận.
    **************
    Khôn
    Mới chỉ hơn tôi có 3 tháng tuổi thôi
    Mà tóc đã bạc rồi Tuấn ạ
    Cũng tại Tuấn thức đêm nhiều quá
    Ngồi yên nào để tôi nhổ tóc cho
    ?oMột cái này là 500 nghe chưa?
    Cái mặt Tuấn bỗng đăm chiêu suy nghĩ
    ?oBiết bao giờ trả đủ cho Hằng nhỉ
    Nhiều thế bằng mười nghìn mấy nụ hôn?
    ?oNgười đâu mà khôn?
    [side=4]Từ nay tôi đã có người, có anh đi giữa bên đời............[/side=4]
  5. doanminhhang17681

    doanminhhang17681 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    26/06/2002
    Bài viết:
    1.691
    Đã được thích:
    0
    Đi bơi thuyền ở Hồ Tây
    Nắng làm cho má em hây hây hồng
    Say nắng rồi có biết không...
    Nỗi buồn xin thả xuống lòng Hồ Tây
    ************
    [side=4]Từ nay tôi đã có người, có anh đi giữa bên đời............[/side=4]
  6. doanminhhang17681

    doanminhhang17681 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    26/06/2002
    Bài viết:
    1.691
    Đã được thích:
    0
    Bà con thân mến, dù đã giải thích bên TIN NHẮN rồi, nhưng lại có một chú muadonghanoi suýt nhầm topic này tôi viết riêng tặng nhungtamhonlangman người có tên là Trịnh Văn Tuấn. Xin đính chính dính chính lại : Bạn tôi là Trịnh Minh Tuấn và cậu ấy không tham gia bất cứ hoạt động nào trên ttvnol cả.
    Giải thích lại để bà con rõ kẻo nhưngtamhonlangman về khó giải thích với bà xã.
    À, nhắn các mod đừng chuyển bài này đi đâu cả.Cảm ơn các bác.
    *********
    [side=4]Từ nay tôi đã có người, có anh đi giữa bên đời............[/side=4]
    Được doanminhhang17681 sửa chữa / chuyển vào 09:35 ngày 11/06/2003
  7. doanminhhang17681

    doanminhhang17681 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    26/06/2002
    Bài viết:
    1.691
    Đã được thích:
    0
    Đêm qua tôi mơ thấy bố tôi mất đột ngột vì một tai nạn làm tôi khóc trong mơ suốt cả đêm. Tôi mơ thấy tôi khóc ghê gớm lắm. Tôi thấy tiếc nuối vô cùng khi chưa kịp cho bố tôi xem topíc thơ mà tôi tặng riêng bố trên ttvnol, chưa kịp làm được điều gì cho bố, chưa kịp và chưa bao giờ nói con yêu bố vô cùng. Tôi luôn tự hỏi tại sao khi người ta sống bên nhau lại cứ dấu những tình cảm bên trong để khi những người thương yêu ấy đột ngột ra đi lại thấy tiếc nuối. Sáng tỉnh giấc, tôi thấy nước mắt mình ướt đầm má. Bố tôi ở phòng bên cạnh chắc đã dậy rồi.(Dạo này tối nào bố tôi cũng về nhà chú dì ngủ vì kêu ở bên tập thể buồn lắm. cái ngày bố mới chuyển xuống Hà Nội tôi thương bố vô cùng.) Và tôi thở phào vì đó chỉ là giấc mơ.
    Bỗng tôi thấy lòng mình thật nhẹ nhàng và không còn vướng bận điều chi nữa. Nhưng nằm một chút ý nghĩ của tôi lại nghĩ về Tuấn, dù tôi chẳng muốn chút nào. Có lẽ bởi khi tôi xòe bàn tay ra tôi không thấy vật gì trong tay nữa. Đêm qua, trước khi đi ngủ tôi không biết làm thế nào cả đành tháo vòng của Tuấn ra và nắm chặt trong tay. Hình như đêm qua tôi có mơ về Tuấn. Giây phút cũng nhắn ngủi thôi, không nhiều. HÌnh như tôi đang mặc một bộ váy rất đẹp trong một bữa tiệc sang trọng nào đó và có ai đó mời tôi nhảy. Khi tôi đang nhảy thì Tuấn cầm một bông hồng rất đẹp đi vào. Thấy tôi đang nhảy, Tuấn nhẹ nhàng quay ra. Tôi nhìn thấy và len qua bao nhiêu người tôi đuổi kịp Tuấn dưới bậc tam cấp. Không nói gì, tôi chỉ ôm ngang lấy lưng Tuấn từ phía sau. Có lẽ tôi đã bị ảnh hưởng những tình tiết của bộ phim Hàn Quốc tối qua tôi xem dang dở. Và ảnh hưởng vì bộ váy rất đẹp hôm qua tôi lúc đi lo một vài công chuyện. Bộ váy mà tôi dự định sẽ mặc trong lần gặp Tuấn lần sau. Nên chiều qua tôi đã giống như một thiên nga gãy cánh trong bộ váy đó.
    Chiều qua tôi đã phải đứng đợi 30 phút để ngớt mưa mới dám ra bến đợi xe buýt. Cuối cùng không bị ướt vì mưa rơi vào người thì bị ướt vì đường ngập và vỉa hè không có chỗ đi nên phải đi xuống lòng đường làm xe té hết nước lên người. Đi từ trường tới Long Biên thì an toàn nhưng đợi ở Long Biên gần 45 phút trong cái cảnh trời đất thâm sì mới có một chuyến xe vì đường ngập và tắc nên xe không về kịp đón khách đúng giờ. Xe đông, tôi có một chỗ đứng chân và chỉ mong mau chóng được về nhà vì tôi rất đói và buồn ngủ. Từ đầu tuần tôi đã không ăn uống được gì. Vậy mà lại ngập và tắc đường, xe nhích từng bước. Tôi cảm thấy mình mệt hết chịu nổi và nếu như không mặc váy chắc tôi ngồi bệt xuống sàn xe mất. Cuối cùng tôi cũng ngồi xổm và gục đầu vào đùi một chị có ghế ngồi. Bỗng cả xe kêu ầm lên. Tôi đứng lên và chợt nhận ra vì tắc đường nên xe phải đi vòng xuống đường 5 tới lối rẽ về BẮc Ninh mới vòng lại. Nhìn đồng hồ đã gần 8h trong khi tôi lên xe ở Long Biên là 7h kém 15. Tôi biết ở nhà bố và chú dì đang rất mong nên tôi lại càng sốt ruột vì tôi ít về muộn. Tôi nhờ người bên cạnh nháy di động cho đứa bạn bảo nó gọi về nhà thông báo bị tắc đường. Lúc mệt mỏi trên xe, tôi bỗng thấy sao mình cô đơn thế. Khi tôi về tới nhà cũng không kịp ăn cơm và tắm, vội vàng kiểm tra lại đống sổ đoàn của lớp xem thiếu những ai thì gọi điện báo cho mọi người ngay ngày mai làm sổ mới. Tôi đã bỏ quên cái chức bí thứ mốc meo của mình quá lâu. Cuối cùng thì tôi đã ăn được 3 bát cơm. Lúc đi tắm thấy hai xương cổ mình gày giơ ra. Gày nhanh đến thế sao? Trước khi ngó qua cái tivi với vài cảnh khóc lóc kiểu Hàn Quốc, tôi lảo đảo đi ngủ, say như chết, bàn tay nắm chặt cái vòng của Tuấn.
    [side=4]Từ nay tôi đã có người, có anh đi giữa bên đời............[/side=4]
  8. doanminhhang17681

    doanminhhang17681 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    26/06/2002
    Bài viết:
    1.691
    Đã được thích:
    0
    Em cầm giỏ nỗi nhớ
    Đi trên phố và rao
    Ai mua nõi nhớ không nào, nhớ đây
    Nỗi nhớ xanh như hàng cây
    Trong vườn bách thảo
    Nỗi nhớ ngọt như mùi bánh táo
    Anh bón cho em trong lúc đói mèm
    Nỗi nhớ dàì như từng đêm
    Nhớ anh mất ngủ
    Nỗi nhớ về trú ngụ trong mắt nhìn đắm đuối thân yêu
    Nỗi nhớ trong như buổi chiều
    Anh vòng tay định bế
    Nhớ ơi sao mà nhớ thế
    Ai mua nỗi nhớ không nào nhớ đây
    Nỗi nhớ xanh như hàng cây?
    **********
    Hồi xưa đi bán nỗi buồn
    Có người mua cả, tặng luôn nụ cười
    Giờ đây trở lại vui tươi
    Đi buôn nỗi nhớ này người mua không?
    Nhớ tôi gom suốt một tuần
    Bán vào thứ bảy một lần mà thôi
    Người không có đủ nụ cười
    Mua tròn nỗi nhớ như hồi xưa đâu
    Càng thương càng thấy nhớ lâu
    Thể nào tôi cũng rất giầu khi buôn
    [side=4]Từ nay tôi đã có người, có anh đi giữa bên đời............[/side=4]

Chia sẻ trang này