1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Nhật ký cho con - lời cầu cứu từ trái tim mẹ!

Chủ đề trong 'Cuộc sống' bởi noidau, 24/12/2005.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. noidau

    noidau Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/12/2005
    Bài viết:
    36
    Đã được thích:
    0
    Con à, đến bao giờ lòng mẹ mới thôi khắc khỏai, thôi đau đớn giày vò,
    con giúp mẹ đi con!!!
    mẹ nhớ ba đến khắc khoải, cả ngày hôm wa, cả ngày hnay mẹ nhớ Ba con
    đến nỗi k tập trung làm được việc...Con hãy nói cho mẹ biết đi! Cả
    ngày nay, mẹ đã chờ ba con như thể mùa đông giá lạnh mong mùa xuân đến
    sưởi ấm...Mẹ k hiểu tại sao, ít ra ba con cũng fải liên lạc với mẹ
    chứ! Mẹ giận rồi lo lắng, vì biết đâu có chuyện j xảy đến với ba con
    thì sao? Và thế là mẹ lo cuống lên rồi...mẹ muốn gục ngã khi biết rằng
    ba con đang vui bên mẹ T trong Sg thì việc ba wên mẹ là chuyện đương
    nhiên fải k con? Thế sao mẹ lại khóc? Thế sao mẹ lại mất niềm tin
    nhiều đến thế hả con? Con ơi, mẹ fải làm gì đây để k fải gục ngã...
    Sao ba con ác thế? Sao ba con k nói với mẹ, để mẹ đỡ fải ngỡ ngàng khi
    biết chuyện, Sao ba con lại cứ nói ra những lời yêu thương, như thể ba
    qtâm mẹ nhiều lắm! Con ơi, cứu mẹ với! Sáng nay mẹ đã fải nt cho một
    ng, cầu mong ngta cứu mẹ ra khỏi suy nghĩ đang hành hạ mẹ...nhưng
    chẳng thể được con ạ...vì mẹ biết chỉ có một ng duy nhất có thể cứu mẹ
    con mình, nhưng ng ấy đã ngoảnh mặt quay lưng rồi fải k con?
    Mẹ fải biết thân biết fận mình khi Ba con đã bố thí tgian và tcảm cho
    mẹ suốt những ngày wa fải k con?
    Mẹ chết mất con ơi!
    Mẹ đã từng nói với ba rằng mỗi ngày mẹ sẽ kể ba nghe một câu chuyện cổ
    tích về TY...Có lẽ mẹ mơ mộng, trẻ con và mẹ yêu ba con bằng tất cả
    trái tim mình là sai fải k con? Hay Tình cảm của mẹ dành cho ba giống
    như biển, ồn ào sâu lắng và nồng nhiệt...Còn ba con thì giống như mặt
    hồ nhà mình con nnhỉ, fẳg lặng...Đúng mà, Ba thì fẳng lặng , đứng yên
    thậm chí chẳng can dự vào TY của mẹ.... Hay mẹ để ba là bờ cát yên
    bình, còn mẹ là biển, là sóng, muốn cuốn tung cả bờ cát vàng!
    ... mẹ thấy sợ, sợ bởi vì....Mẹ sống mãnh liệt was, chính vì vạy mà
    ngta sẽ k chấp nhận điều đó, và sẽ dần xa mẹ hơn, xa mãi mãi...Nhưng
    đâu ai biết rằng mẹ luôn bị ám ảnh bởi cảm giác bị bỏ rơi, bỏ mặc,
    chính vì thế, lúc nào mẹ cũng luôn vội vàng là ng chủ động chia tay,
    chủ động nói lời tạm biệt trong mọi trường hợp. Thậm chí ngay cả khi
    vừa chợt nhận ra mình có tình cảm với ngta, ngay cả khi mẹ biết nếu
    rời xa họ, mẹ k còn là mẹ nữa,,,
    Mặc dù mẹ sống mãnh liệt, và luôn nói rằng, sẽ làm tất cả mọi thứ dù
    cho kết war có đến đâu, để đến sau này sẽ k fải nói một câu hối
    hận...Nhưng chỉ cần mẹ nhớ lại cái cảm giác của một con bé 6t hàng
    ngày fải chờ đợi, fải trông mong, rồi sống trong cái cảm giác bị ng
    thân mình bỏ rơi...Vậy mà mẹ để con của mẹ sống lại chính csống kinh
    khủng và mệt mỏi ấy
    mẹ bị ám ảnh thậm chí ngay cả trong mơ vẫn cảm thấy hụt hẫng...Trong
    giấc mơ ấy, mẹ thấy mình đang đi trong một đám sương mù, tâm trạng
    hoảng loạn, và trước mặt mẹ, là một bàn tay ấm nóng đang chờ đón mẹ,
    nhưng mẹ bước dần bước dần, từng bậc cầu thang và giật mình...tỉnh
    giấc!!!
    Rồi mẹ lại fải gồng mình lên mà chịu đựng mọi thứ! Giống như con ốc,
    khoác trên mình một cái áo khoác đầy màu sắc, để mà tránh làm tổn
    thương đến chính mình...Thế rồi, sau đó mẹ gặp một ng..Ng ấy bảo mẹ
    rằng, mẹ mạnh mẽ, cá tính, ngta tin rằng trên bước đường của mẹ, mẹ sẽ
    luôn đứng vững, và ng ấy fải trở về bên mẹ T, bởi mẹ T wá yếu đuối,
    cần sự che chở của ba con hơn mẹ...Lúc đó mẹ cũng muốn nói rằng...Nếu
    có một ng cần một điểm tựa, thì mẹ còn cần hơn bất cứ ai trên đời
    này....
    K biết sau này ba con sẽ như thế nào, nhưng mẹ mong và chúc ba con
    luôn hp bên mẹ T...
    Mẹ kể con nghe câu chuyện này nhé!
    Ở một trường đại học Mỹ, ngta làm một cuộc nghiên cứu về chất
    cholestoron trên cơ thể những con chuột bạch! Để chứng minh rằng việc
    ăn wá nhiều chất béo vào cơ thể sẽ dẫn đến htượng giảm tuổi thọ của
    con người.
    Ngta cho những con chuột sống trong cùng một ***g,với cùng một chế độ
    ăn uống như nhau và kết wả là sức khỏe của những con chuột ấy trở nên
    kém đi rõ rệt! Càng ngày chúng càng yếu và mắc bệnh dần dần...Nhưng
    kỳ lạ thay, có một con chuột trong ***g, vẫn sống khỏe mạnh hơn hẳn
    những con chuột khác! Các vị giáo sư rất ngạc nhiên và thảo luận xem
    điều gì đã khiến con chuột có thể chống lại bệnh tật và sống lâu đến
    vậy?
    Và cuối cùng, ngta fát hiện rằng, sở dĩ con chuột đó sống lâu được là
    do mỗi lần khi cho bầy chuột ăn, cô nhân viên phòng thí nghiệm đó, đều
    mang con chuột ra khỏi ***g và vuốt ve nó!
    Sau đó, ngta tiến hành thí nghiệm trên ***g chuột khác, và cũng ăn một
    loại thức ăn như trước, nhưng chỉ khác là, mỗi lần cho ăn, cô nhân
    viên đó sẽ vuốt ve chúng! Quả thật,những con chuột đó, vẫn ăn một
    lượng thuốc độc vào người, nhưng chúng vẫn khỏe mạnh, bởi vì chúng
    được vuốt ve chăm sóc!
    Con hãy nói cho mẹ biết, tại sao con ng với con người lại k đến với
    nhau bằng tình thương? Mẹ k biết, mẹ chỉ thấy mẹ bị tổn thương nhiều
    wá! Và mẹ cũng tin rằng, ba con sẽ được mẹ T đối xử bằng thương yêu
    như vậy con nhỉ? Con và mẹ hãy cầu chúc cho ba và mẹ T hạnh phúc
    nhé!!!
    Những ngày này đây, mẹ cảm nhận con đang từng ngày lớn lên trong
    mẹ...Nhưng sao con lại làm mẹ đau vậy? K fải con đâu, chắc tại mẹ tự
    hành hạ mẹ bằng nỗi đau tinh thần, cơn buồn ói cứ ập đến liên tục, mẹ
    k thể ăn bất cứ thứ gì dù trước đây mẹ vốn từng thích nó...
    Mẹ k nhớ lần cuối cùng mẹ ăn là khi nào nữa...Mẹ xin lỗi con, như thế
    này thì khổ con wá...Nhưng con hiểu cho mẹ, mẹ k còn thiết bất cứ thứ
    gì trên đời, mẹ muốn buông xuôi. bỏ mặc...
    Mẹ khóc nhiều wá con nhỉ? Như này sẽ khiến con mẹ buồn thêm thôi! XIn lỗi con...
  2. xxyyzz

    xxyyzz Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/11/2005
    Bài viết:
    126
    Đã được thích:
    0
    Người mẹ, cô đừng chờ đợi như thế này nữa. Sự chờ đợi, kì vọng như thế này, bây giờ, chỉ làm ảnh hưởng đến quyết tâm, nghị lực của cô mà thôi. Nó làm kiệt quệ cô mất.
    xxyyzz chỉ nói ngắn gọn thế thôi.
    Được xxyyzz sửa chữa / chuyển vào 06:49 ngày 27/12/2005
  3. noidau

    noidau Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/12/2005
    Bài viết:
    36
    Đã được thích:
    0
    Con thân yêu!
    hnay mẹ đã định gọi điện nói với ba rằng...Mình ơi, con của mình bướng bỉnh wá! Mấy ngày nay nó cứ quấy E mãi, chẳng chịu ăn uống j cả...E hỏi tại sao thì con mình trả lời như thế nào M biết k? Nó đáp: tại vì con giống mẹ, nhớ ba nên chẳng muốn ăn uống...Con chỉ ăn khi có ba ở bên thôi...
    Nghe đáng thương wa fải k Mình? Lúc ấy, E lại ôm con vào lòng và khóc...
    Mấy ngày nay, A sống như thế nào? Con E từ tối thứ 7, E uống 4vien thuốc rùi ngủ đến tận 5h chiều ngày CN thức dậy, fải làm như vậy để E khỏi trông mong tin A, khỏi fải nhìn đthoại đau đáu...
    Thế nhưng mẹ chẳng nói đc điều đó với ba con...bởi ba con...hay bởi mẹ sợ ba đang vui vẻ bên mẹ T thì tại sao mẹ lại làm ba con mất vui bởi những điều đó...
    Rồi mẹ lại sợ mấy ngày nay ba con sẽ mệt nhiều hơn, mệt bởi nhiều điều, cviệc và cũng chẳng có tgian cho mình đâu...Mẹ lại khóc như mỗi khi nghe đc giọng ba con, hoặc nhớ ba con wa! Có ai yêu và nhớ như mẹ con mình k nhỉ? Thấy ba là lại khóc, nhớ đến ba là lại khóc...
    Lần nào nói chuyện đt với ba, mẹ cũng khóc như thể mẹ khóc vì ba qtâm, mẹ khóc vì nhớ ba mà chẳng biết làm gì cả...Mẹ cũng muốn như mẹ T lúc này được ở bên ba con.mẹ cũng muốn bay vào đó với ba, nhưng mẹ sợ cty ba con sẽ biết...mẹ sợ lại làm fiền ba khi đi ctác xa vất vả lại còn lo lắng cho 2mẹ con mình...và thế là mẹ đành ở lại....

    Thôi, mẹ về đây, cũng fải về thôi chứ con nhỉ? mẹ đã tự nhủ mẹ sống sót được qua 5ngày rồi...sẽ wa hết thôi fải k con...con của mẹ, mình cùng cố gắng nhé...cố gắng rời bỏ ng thân yêu...

    Đau wa fải k con? Mẹ biết ba đang yêu thương say đắm với mẹ T và chẳng nhớ gì tới mẹ, mẹ chỉ thoáng wa như một giấc mơ thôi...thứ duy nhất mẹ gắn bó với ba là con đấy con tội nghiệp của mẹ à... nhưng mà...mẹ đã nghĩ hay là bây giờ mẹ nói mẹ k có con nữa, đó sẽ là sự giải thoát cho ba con đúng k?

    Hay là mình để ba con được tự do? Mình cùng biến mất con nhé? mẹ sợ và hoảng hốt khi nghĩ sẽ mất con???Mẹ sợ lắm con ơi.............
  4. noidau

    noidau Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/12/2005
    Bài viết:
    36
    Đã được thích:
    0

    ....định gọi điện cho ba, để khỏa lấp đi nỗi nhớ...nhưng mà...nhớ wá....
  5. noidau

    noidau Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/12/2005
    Bài viết:
    36
    Đã được thích:
    0
    Con ơi, có fải trên đời này mọi thứ đều đáng sợ k con? Tại sao vậy con? Tại sao Ông trời lại bất công, cướp đi tất cả những gì vốn là chỗ dựa của mẹ? Tại sao hả con? Tại sao, tại sao cơ chứ!!!!

    Sau tất cả, mẹ nhận được gì hả con? Con trả lời mẹ đi...

    Mấy hôm nay mẹ cứ âm ỉ đau bụng mãi, hôm nọ bị ngã, mẹ khóc k fải vì đau, mà vì mẹ sợ...mẹ sợ mất con!

    Đêm wa, là một đêm thật dài fải k con? Khi mẹ con mình cần ba con ở bên, ba con đã ở nơi đâu con biết k? Ba con đang hp với mẹ T!
    Mẹ đau cả đêm, đau mà k dám và cũng chẳng đủ can đảm rời khỏi nhà để đi bệnh viện, mà có muốn đi cũng chẳng được vì chẳng có tiền...Mẹ tự nhủ chỉ cần mẹ ngủ, qua hết đêm nay rồi mọi chuyện sẽ wa mà fải k con? Mẹ sợ lắm khi thấy mình bị ra máu, mẹ sợ...nỗi sợ vô hình....

    Sáng nay khi thức dậy mẹ thấy máu cứ chảy mãi và bụng thì âm ỉ đau...Đi siêu âm thì con vẫn chưa chịu vào cổ tử cung mặc dù sang đến T7 rồi...Mẹ sợ lắm!

    Lúc này mẹ con mình cần ba biết bao nhiêu? Vậy mà.
    Mẹ T vừa chat với mẹ, đã cố tình tránh mà chẳng được..nào là yêu thương, nào là coi là em gái...Mẹ sợ những ng như mẹ T con, ..ngta nói khó dò lòng ng. Mẹ sống đơn giản và k wen khi cứ fải đề fòng ng khác...Vì vậy mẹ nói rằng mẹ k muốn gặp lại cả ba T và me T, mẹ k muốn mình tổn thương hơn nữa....

    Nếu có chuyện j xảy ra với con, mẹ sẽ k bgiờ tha thứ cho ba T và mẹ T vì tất cả... Hay mẹ đã gián tiếp làm hại con? Bác sỹ đã dặn đi dặn lại rằng mẹ k được xúc động, k được buồn và k được căng thẳng thế mà mẹ lại wen mất điều ấy...mẹ đã khóc, khóc vì những yêu thương chẳng được đáp đền...khóc vì...
  6. noidau

    noidau Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/12/2005
    Bài viết:
    36
    Đã được thích:
    0
    Để chuẩn bị sinh con, mẹ fải nói dối gđình để được ra ở riêng, vì mẹ k muốn ba mẹ mình bị mang tiếng và bị đau bởi mẹ...Mẹ cãi nhau với mọi ng với thầm mong rằng mọi ng sẽ wen mẹ đi, sẽ bỏ mặc mẹ...chỉ thế thôi để mẹ có thể sinh con...Dù biết mình sẽ fải chịu đắng cay, có fải chịu khổ cực...mẹ chấp nhận tất cả... Và đúng là mẹ đã fải chịu đựng nhiều.

    mẹ vốn là con bé tiểu thư, vốn ham chơi và vô tư...Con đã giúp mẹ mạnh mẽ lên nhiều trong csống!Bác sỹ nói, mẹ có thể sẽ dễ bị sảy thai, hoặc nguy cơ thai ngoài tử cung...Việc quan trọng là mẹ fải nằm nghỉ ngơi, tránh xúc động và bị ảnh hưởng đến thai nhi.mẹ đã sợ nếu vô tình ngta làm tổn thương mẹ, mẹ sẽ ngã gục..Và thế là mẹ nói như van xin như van nài với ba con, với mẹ T rằng mọi ng hãy sống csống của mình, hãy để mẹ được bình an trong vòng 8tháng nữa thôi...chỉ cần thế thôi mà...nhưng liệu lời kêu cứu của mẹ có được đáp đền k?

    Mỗi lần thấy PM có ng chửi mẹ là vô liêm sỉ vì đi cướp chồng ng khác..Mẹ chỉ cười buồn, vì nếu k có trong tay thứ thuộc về ng khác thì làm sao được gọi là cướp...Và mẹ lại khóc, khóc vì ng đời đã wá nghiệt ngã...khóc vì tại sao trong csống ngta cứ fải đạp lên ng khác thì mới sống được sao?Mẹ nhớ lại cái câu mà ông đã gọi mẹ "đồ báo cô", và cái từ "vô liêm sỉ" cứ ám ảnh mẹ ngay cả trong giấc ngủ chập chờn...

    Mẹ hỏi ba con và mẹ T. chẳng lẽ bây giờ mẹ fải biến mất, mẹ fải chết thì 2ng mới hả lòng hả dạ sao? Mẹ T nói thương yêu mẹ, vâng thương yêu và thông cảm bằng cách nhờ những ngthân của mình hàng ngày tra tấn tinh thần ng khác bằng những câu nói ghê sợ, nhất là khi ngta đã đứng sát mép vực rồi sao...Chẳng lẽ mẹ đã nhận về mình tất cả những gì xấu xa nhất vẫn chưa đủ đắp đền sao?

    Ba con nói, mẹ k cần fải biến mất mà ba sẽ biến mất...Mẹ hỏi ba biến mất như thế nào? Ba con đáp ba con biến mất bằng cách k vào TTVN nữa, k đi off và k gặp mẹ...Lúc đó mẹ chợt nghĩ sao ba con suy nghĩ đơn giản thế!Biến mất như thế thì chắc là nhiều ng cũng muốn biến mất...Mẹ chua xót khi nghĩ đến ngày xưa mẹ từng nói với ba con rằng nếu một ngày nào đó khi mẹ có baby, ba đừng cư xử như những "ng trí thức" nhé! "Khi E hân hoan thông báo rằng E có con, E hồi hộp chờ nụ cười hp của A...A im lặng, k nói và biến mất...điều ấy E tự hiểu và tự giải quyết mọi chuyện. Và khi mọi chuyện êm xuôi, mình lại trở về bên nhau, tay trong tay hạnh phúc...Và rồi sau đó 5,10 năm sau E tự hỏi những đứa con k được sinh ra đời...chúng đang ở đâu???"

    Và rồi hôm wa, khi mẹ T. gửi msg cho mẹ. Mẹ và mẹ T lại nói chuyện và mẹ lại khóc nức nở ngay công ty...Mẹ van xin mẹ T đừng bao giờ gặp mẹ, đừng bao giờ làm bất cứ chuyện j có liên wan đến mẹ...Hãy tha cho mẹ...mẹ T nói hãy tin mẹ T, mẹ T sẽ luôn ở bên mẹ...Mẹ sợ...sợ hãi..bởi giá như mẹ k được biết tất cả những điều mẹ T đã làm thì chắc mẹ đã khác rất nhiều....

    Cả ngày mẹ bị ám ảnh bởi mẹ T, bởi ba con... hôm mẹ bị ngã, mẹ đã gọi điện cho ba...nhưng rồi từ hôm ấy, ba cũng k một câu hỏi thăm mẹ như thế nào...Ba con đã nói, mẹ đã cho ba cảm giác được thương yêu, ở bên mẹ, ba muốn bảo vệ mẹ...rằng hãy tin ba, nhất định ba sẽ k bao giờ bỏ rơi mẹ, đặc biệt nếu sau này mẹ có con...ôi những lời yêu thương sao lại ngọt ngào đến thế...Và hành động ấy mới cao cả, mới vĩ đại wá!

    Mỗi lần khóc mẹ lại thấy đau, dường như nỗi đau thể xác cùng với nỗi đau thể xác tăng dần theo cấp số nhân...mẹ gục ngã..mẹ chới với...Mẹ khóc, khóc và nhủ với con: Con cố lên, đừng làm mẹ đau nữa...Cho đến tận sáng, mẹ bật khóc òa khi ba con gọi điện nói tối sẽ sang thăm mẹ con mình, mẹ chờ mãi, đợi mãi vì ba nói ba sẽ wa đưa mẹ đi khám, để xem con lớn như nào rồi...Và rồi mẹ cứ chờ mãi, đợi mãi...đếm từng fút từng giây...mong tgian trôi đi để mẹ được gặp ba con lần cuối...bởi mẹ chuẩn bị tất cả để biến mất khỏi csống của ba con và mẹ T
    Tgian thì cứ trôi đi, đến tận 11h rồi mà chẳng thấy ba đâu...tự dưng thấy chân mình ấm nóng...mẹ hoảng hốt khi máu lại ra, mẹ sợ...mẹ hoảng hốt...Cố gắng nằm im trong chăn, chịu đựng từng cơn gò bụng...mẹ sợ sẽ khiến cả nhà biết chuyện...

    Mẹ nt cho ba con:" A ơi, E đang đau lắm!"
    " A ơi, A làm ơn đến đưa E đi bệnh viện với!"
    " A ơi, E bị ra máu rồi, kíu mẹ con E với!"
    " Van A...đừng để E nghĩ rằng trên đời này ngta lại có thể fủi tay đối với ng mình từng thương yêu, ngta có thể bỏ mặc con ruột của mình...đừng A nhé, xin A hãy cho mẹ con E niềm tin để sống..."
    "A ơi, E đau thật mà...đau lắm...cứu E..."

    Và khi mọi ng chìm trong giấc ngủ, mẹ lại cố bò ra ngoài sân gọi điện cho ba...Ba con từ chối k nghe...và ba nhắn một cái tin" E ngủ đi. E sẽ k sao đâu...Sáng mai A qua sớm!"
    K kịp đọc nốt tin nhắn ấy, mẹ ngã gục...mẹ chỉ tỉnh dậy khi thấy ngực mình lạnh buốt...mẹ đã nằm ở sân bao lâu rồi? Mẹ bấm số của bác Nam với hy vọng ng ấy là ng cứu mẹ duy nhất lúc này...Hồi chuông đổ dài:
    - Alo
    - Chị ơi, chị làm ơn cho E gặp A.Nam
    - A ấy đang ngủ...E có chuyện j k?
    - Chị giúp E với...E...
    - Alo.A đây. E đang ở đâu?A đến ngay đây

    Và rồi bác đến đưa mẹ đi bệnh viện...Bác nắm tay mẹ thật chặt và động viên mẹ cố lên...
    uh, mẹ fải cố vì mạng sống của con nữa chứ!!!
    Mẹ vừa khóc,vừa cắn chặt môi...tự nhủ với mình đừng nghĩ nữa...nhưng lần lượt từng hành động, hình ảnh của ba con lần lượt hiện ra trong tâm trí mẹ...Và mẹ khóc ngất đi...

    Mẹ nghe vang vẳng đâu đây, tiếng ng nói chuyện ngắt quãng
    - Sao A đưa chị đến muộn thế?...tiếng im lặng...tiếng lách cách...mùi thuốc...có cái gì đau rát ở bên trong mẹ... như thể có ai đó đang rút ruột mẹ, như thể tim gan mẹ bị kéo ra ngoài...mẹ đau và chập chờn...như thể mẹ k còn tồn tại,,,

    Bàn tay của ai đó đang nắm lấy tay mẹ, giọt nước nào vô tình rơi xuống tay mẹ...ấm...ấm nóng đến vỡ vụn...Tiếng ai đó khóc nấc lên :"E...Tại sao cuộc đời lại nghiệt ngã với E thế? Tại sao...Tại sao?" Mẹ nghe tiếng nói ấy thân quen lắm...mẹ muốn mở mắt, muốn nhìn xem ng ấy là ai mà lại khóc...nhưng rồi mẹ lại sợ khi ng ấy k fải là ba con...mẹ muốn đưa tay cho ng ấy, nhưng bàn tay lại nặng trĩu...đừng khóc nữa,đừng khóc vì E, A ơi...nếu k E sẽ có tội, có lỗi nhiều lắm...Và mẹ chợt nhận ra ng ấy k fải là ba con...mẹ nhắm mắt thật chặt...như thể nếu mẹ mở mắt ra sẽ có hàng trăm, hàng vạn, hàng ngàn mũi tên đâm vào mắt..
    Trong giấc ngủ mê man...có tiếng ai đó nói rằng mẹ rất dễ k thể có con sau này...hy vọng rằng nếu chịu khó điều trị và bồi bổ sức khỏe thì sẽ có kỳ tích...kỳ tích? khả năng làm mẹ???
    Ng mẹ như bị xé vụn ra thành trăm mảnh...và bật thành tiếng hét..Không.........Không fải vậy....Ngta lao đến giữ mẹ nằm im trên giường...ai đó tiêm cho mẹ...mẹ lại mê man thiếp đi...cầu trời chỉ là cơn ác mộng..
    Con E đâu? Hãy trả lời E...con E đâu??
    Tiếng kêu của mẹ, k ai trả lời, chỉ có vòng tay ôm siết chặt của ng đàn ông đã tình nguyện làm Mạnh Thường Quân...mẹ cấu mẹ cắn...mẹ giãy dụa...và rồi lại mệt lả...
    Khi bác vừa quay lưng đi, E giạt tung tất cả đám dây dợ lằng nhằng trên ng mẹ...mẹ lao ra khỏi căn phòng...vừa chạy vừa khóc...Có ng nắm tay mẹ, giữ chặt lại...Van A, A bỏ tay E ra..E k muốn nằm ở đây...
    Và rồi mẹ lên xe, bác đưa mẹ về nhà bác, chăm sóc,ân cần...Bác lấy đthoại của mẹ để tìm số của ba con...Bác nói k thể để yên như này được, k thể để một ng fải chịu ấm ức, fải chịu bất hạnh khi ng kia vẫn nhởn nhơ bên cạnh gđình hạnh phúc của mình...k thể bất công mãi được...
    Xin A, làm thế để làm gì... E cũng muốn lao đến mà cắn, mà cấu mà xé, mà giết chết cái ng đàn ông vô tâm ấy đi...E hận lắm...nhưng như thế để làm gì? Ai sẽ trả lại E csống? Ai sẽ đau hộ E? Ai sẽ đem con về cho E? Ai sẽ cho E khả năng làm mẹ???Để làm gì cơ chứ...

    Đối với mẹ, ba con là hạt cát, còn mẹ là con trai ngoài biển đông...Vô tình hạt cát sai lầm lạc vào lòng con trai...hạt cát sắc lẹm như thủy tinh cứa đau lòng trai...Và rồi con trái ấy lại lấy nước mắt và máu thịt của mình để hàng ngày bao bọc lấy nỗi đau hạt cát...và từng ngày từng ngày trôi...cùng với tgian...hạt cát nỗi đau ấy sẽ kết tinh thành viên ngọc trai lung linh fải k con thân yêu của mẹ?

    Mẹ lại đứng dậy đi tắm...mẹ những tưởng mẹ sẽ đổ gục...nhưng k...mẹ lại thờ ơ fẳng lặng, bình thản nếu k muốn nói là trống rỗng...mẹ chỉ cảm thấy mơ hồ rằng mẹ fải sống...sống để làm gì mẹ cũng k biết nữa...
    Nước lạnh dội vào ng, lạnh buốt thân thể..mẹ fải tỉnh lại thôi con...tự dưng muốn khóc mà chẳng thể khóc nổi...Mẹ trang điểm đậm để che dấu gương mặt bợt bạt...đau lắm nhưng vẫn cố gắng cười nói với mọi ng..
    K ai biết có chuyện j đã xảy ra đêm wa...Mẹ hàng ngày vẫn tự hành hạ xác mình, mẹ uống rượu, mẹ nhảy và máu lại cứ chảy...chảy...mẹ k hiểu mẹ sẽ còn sống đến bao giờ...mẹ fải chịu đựng tất cả những nỗi đau mẹ đã gây ra cho con...mẹ sẽ chết một cách từ từ để đền tội với con...
    Con yêu! Ở trên thiên đường con đừng khóc nhé!Ngta nói trên thiên đường, ngta tự quyết được csống của mình, tự tạo ra một thiên đường của riêng mình...Con ở trên đó có cô đơn k? Có ai đưa tay ra cứu con k? Mẹ sợ lắm! Con đừng khóc nữa...nếu có fép màu...con hãy mang mẹ đi thật nhanh con nhé! Chắc ở thiên đường k có nỗi đau?

    Mẹ lập topic này như một nén hương cầu chúc cho con được thanh thản nơi Thiên đường! Liệu ba con có biết rằng quà mừng hạnh phúc ngày Noel của ba con được đánh đổ bằng nỗi đau của mẹ, bằng mạng sống của con k?
    Con ở trên thiên đường hãy bảo vệ ba và gđình mình con nhé! Cầu chúc cho ba và mẹ T sẽ mãi hp!Ba và mẹ T sẽ có nhiều Ebé...Và cầu cho ba và Mẹ T k fải chịu những nỗi đau như mẹ và con đã chịu...Hãy để mẹ gánh tất cả những nỗi đau ấy, để dành lại fần đời hp cho ba con a!
  7. noidau

    noidau Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/12/2005
    Bài viết:
    36
    Đã được thích:
    0
    Xxyyzz!!!
    Bạn có biết vì sao tôi k reply tất cả những lời động viên, tất cả các bài viết của mọi ng k? K fải là tôi k đọc, k fải vì tôi k lắng nghe...
    Bạn nói hàng ngày bạn sẽ theo dõi từng diễn biến hàng ngày của tôi...Tôi hỏi" diễn biến hàng ngày à"...đấy chỉ là những gì tôi đã fải chịu đựng trong suốt tgian wa thôi...
    Tôi định mỗi ngày chỉ gửi một lá mail tôi viết cho con tôi, khi tôi còn có cháu...bởi tôi k chịu nổi mỗi khi đọc lại những dòng chữ tôi đã viết...nó được viết từ trái tim tôi, từ máu và nước mắt...bằng tất cả nỗi đau...và vì thế khi mọi ng hỏi tại sao tôi k đặt nick là hạnh phúc mà là nỗi đau...tôi đã im lặng...bởi k từ ngữ nào có thể diễn tả những mất mát, những đau thương giằng xé, những fút giây tôi sống bằng khắc khỏai trong suốt tgian wa...Tôi đã fải một mình chịu đựng chúng...tôi đã fải một mình ôm tất cả những ấm ức...và để rồi tất cả nghị lực ấy dồn lên 10đầu ngón tay...tôi viết, vừa viết vừa khóc, viết để mong sao có thể xoa dịu đi...viết để tự an ủi mình
    K ai bên cạnh tôi lúc đó, k ai nắm bàn tay tôi...có lẽ nếu A chị ấy hiểu được những lời van xin của tôi...thì có lẽ tôi đã k mất con, tôi đã k mất đi khả năng được làm mẹ...
    Tôi đau, đau đớn đến mức độ đêm tôi fải dùg đến thuốc ngủ, hàng ngày tôi fải tự đày đoạ thể xác mình để nỗi đau thể xác sẽ lớn lên làm xoa dịu đi vết thương lòng...có ai thấu hiểu lòng tôi? Có ai nghe thấy tiếng tôi cầu cứu???
    Mỗi lần nghe bạn, nghe mọi ng động viên, đọc bài của mọi ng mà tôi lại càng đau xót hơn?Tại sao những ng xa lạ, còn đưa tay ra giúp tôi...vậy tại sao ng đàn ông tôi kính trọng, yêu thương lại k cứu con ruột của chính mình...chao ôi...tôi chết mất!!!
    Và vì thế nên tôi vội post tất cả những gì tôi viết cho cháu, đau lắm...nhưng fải viết để bạn đừng hỏi tôi về cháu, đừng động viên tôi khi tôi đã mất con mình...Vô tình, tôi tự xát muối vào vết thương của mình...
    Có khi chết lại là cách giải thoát nhanh nhất?Tôi đã nghĩ nhiều đến cái chết nhưng k đủ can đảm...Chết bằng cách thắt cổ mình thì đau đớn lắm, khi các mạch máu bị tắc nơi cổ...tôi choáng váng và fải tự tháo khăn ra...Tôi đã nghĩ chết bằng cách lấy dao lam cứa đứt mạch máu mình...sẽ nhanh lắm...dao sắc ngọt mà...nhưng rồi khi nhìn thấy lưỡi dao tôi lại sợ hơn...
    Tôi uống thuốc ngủ...nhưng rồi bị quằn quại khổ sở...và rồi bị ói... Và tôi nghĩ đến việc tôi sẽ đi đến một dòng sông và hòa mình cùng dòng sông ấy..chắc nhanh hơn và thanh thản hơn fải k bạn???
    Sau tất cả mọi điều, tôi tự hỏi liệu trên đời này còn động lực nào để níu kéo tôi với csống nữa k???Liệu còn điều gì?
    Chao ôi! Giá trị cuộc sống?TY?Gđình...tất cả chỉ là hư vô...
  8. flyingmagician

    flyingmagician Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    16/03/2002
    Bài viết:
    1.720
    Đã được thích:
    1
    Mọi chuyện dù tốt dù xấu cũng xảy ra rồi. Mong bạn bình tĩnh để tiếp tục đi tới. Cuộc sống này còn dài lắm và tôi tin rằng bạn sẽ gặp những điều tốt đẹp
  9. Silvergate

    Silvergate Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/03/2005
    Bài viết:
    67
    Đã được thích:
    0
    Em à,
    Em đúng là một cô gái còn quá non nớt...Một con cừu non rơi vào tay sói già rồi...

    Bây giờ nghe lời khuyên của Silvergate nghe : Em dứt khoát cắt phựt cái thằng cha kia đi,bỏ hết,vứt hết mọi thứ của hắn tặng,chuyển hẳn chỗ ở,đi con đường khác v.v...tóm lại XÓA KHỎI BỘ NHỚ nhé.Thực tế thì hắn không coi trọng gì tình cảm của em đâu.Rồi sau em sẽ còn các chị em khác vướng vào hắn,người khổ nhất là chị T đó.Vậy em quên hắn là thượng sách.Bào thai em cũng đừng quá lưu luyến ,quá nhiều tưởng tượng làm gì...vì có thật như em nghĩ đâu!
    Hãy trở về bên cha mẹ,anh em,bạn bè...Đừng tàn phá tuổi xuân bằng rượu hay nhảy...Em hãy đi học,đi làm những nghề nghiệp đàng hoàng...và nhớ đừng bao giờ dây phải anh chàng nào có vợ rồi nhé.Cũng đừng chỉ có sống bằng tình cảm mù quáng nghe em !
    Cuộc đời em sẽ còn dài và hạnh phúc sẽ đến,em hãy cố gắng ,hãy tin như vậy nhé!
  10. xxyyzz

    xxyyzz Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/11/2005
    Bài viết:
    126
    Đã được thích:
    0
    Cậu Silvergate có ý tốt, nhưng nói năng "gãy gọn" quá thế, chẳng biết có biết đầu đuôi không, lại làm người khác thêm buồn.
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này