1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Nhật ký cho cuộc tình dang dở...

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi ngl_trc, 19/09/2011.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. ngl_trc

    ngl_trc Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/02/2011
    Bài viết:
    59
    Đã được thích:
    0
    N, mọi thứ cũng dần qua đi với T. Người ta nói có đến lúc kề cận cái chết mới thấy sự sống là quý giá. Không phải tự dưng T như vậy, nhưng cứ lần này qua lần khác T gặp may để rồi T tự nhủ khi gặp cái gì đó khó khăn thì T lại sợ...
    Chỉ tại T ngu vì cứ nghĩ những gì quan trọng của cuộc đời nên báo cho N. Vậy mà T nghĩ vậy là sai, ngẫm lại thì ngàn lần T vẫn sai và T cảm thấy hối hận quá. Có lẽ T là người khá may mắn trong cuộc sống hay T đang hưởng phúc do những người thân của T mang lại. T chả biết được. Sức khỏe dạo này không bằng hồi trước, nhiều lúc còn phải nghĩ rằng giờ mình đâu phải sống cho riêng mình để rồi cố gắng, cố gắng làm những gì mọi người kỳ vọng...
    Tự dưng T nhớ hồi đám cưới T, người làm cho T ngạc nhiên nhất vẫn là đại ka. Tuy T và đại ka chẳng có gì thân thiết ngoài mấy lần lớp tụ tập thì T dẫn chúng nó vào quán đại ka...Vậy mà, đám cưới T, người có mặt sớm hơn thảy vẫn là đại ka...thêm vào đó khoản tiền mừng nữa...T cứ thắc mắc và bảo với chồng rằng T có thân với đại ka lắm đâu...thì chồng bảo rằng nếu người ta đi như thế chỉ vì 2 lý do rằng " hoặc người ta cần mình giúp đỡ gì hoặc là người ta quý mình nên vậy"...Vậy là tự hỏi bản thân có gì để giúp đỡ người có thể giúp đỡ T???!!! vậy là chỉ là lý do còn lại...Không hiểu sao đại ka không hề tốt nhưng ít nhất đại ka còn sống đúng bản chất con người chứ không như N...cứ đội cái lốt ấy rồi hành xử như vậy thì có phải bệnh không N??? Có gì mà phải lấy vợ xong rồi cứ cố hạ thấp người yêu cũ của mình làm gì cho mệt hả N???dù gì thì T cũng là người bỏ N mà? sao N phải cố móc ngoéo người khác rồi bịa như vậy cho mệt. Thế đã hết mệt chưa N ơi???
    Đến lúc này T vẫn cảm thấy may vì lựa chọn của T là sáng suốt, dù sao T cũng k phải chịu cái cảnh cưới chui gấp gáp như N. Mọi thứ càng ngày càng khiến T thấy nực cười.
    T lấy chồng xong mọi thứ vẫn vậy, T đâu phải là đứa tham của cải tiền bạc của người khác gì. Nếu nói đám cưới này xảy ra thì T khẳng định là vì cậu ấy tốt với T quá, T chẳng thể tìm người nào sống vì T còn hơn bản thân T như vậy N à. Vậy nên bố mẹ yên tâm lắm...
    ờ, nhắc đến bố mẹ mới nhớ, N ơi, sao N phải nói cái nghề nghiệp của ông bà già T nhỉ? cả đời họ làm ăn vất vả để kiếm tiền cho T ăn học bằng chính mồ hôi nước mắt chứ có phải cướp của ai mà N kêu họ là dân buôn bán...Phải chăng papa và mama N không biết dạy N hay sao? phải chăng càng học cao thì nhân phẩm và đạo đức của N lại về MO??? giờ nghĩ lại cái chuyện mama N nói chuyện có người gọi về nhà N, rồi những gì N đặt điều khiến T chả có gì kính trọng họ mà thấy họ đáng thương thì đúng hơn...nghĩ vậy mà buồn quá! điều đáng tiếc nhất của cuộc đời là T học hành đứt gánh, đó là điều T không muốn, mặc dù ai cũng nhìn thấy sự cố gắng của T...vậy mà N xúc phạm làm gì cho mệt? xúc phạm những thứ T không còn để tâm nữa thì nói làm gì?
    Ngày xưa có người nói N có vấn đề về đầu óc, chỉ vì yêu N mà T nghĩ họ nói sai...giờ thì T càng nghĩ càng thấy đúng vậy...hóa ra vì quá tin N, rồi N diễn hay quá khiến T cứ tưởng thật...
    Hôm nay mama gọi đt báo tin cho T, mọi thứ cứ trong suy nghĩ dự định của T cứ diễn ra vậy...T mừng lắm, lâu lắm mới có 1 điều đáng mừng thực sự như vậy...Kể từ ngày lấy chồng không lúc nào T không nghĩ về papa và mama...T cứ nghĩ làm những gì theo dự định của mình thì đến đâu thì đến...ông trời giúp T nhiều quá để có lúc nhìn những giọt nước mắt rơi xuống T càng thấy thấm thía câu " gieo nhân nào gặt quả ấy"...Nghĩ cho cùng mọi người đều tốt với T trừ N, và giờ T cũng đâu có cần N nên việc đó không quan trọng nữa...T thương papa và mama vì cả đời họ vất vả cũng chỉ muốn T sướng, chỉ muốn T không thua kém bạn bè...và cái đáng trân trọng nhất là sẵn sàng đỡ T dậy khi T vấp ngã và ủng hộ những việc đúng đắn T làm...Nghĩ cho cùng chả ai trách họ sao N có quyền? T không trách bố mẹ N thì thôi chứ N có quyền gì mà xúc phạm nghề nghiệp đáng kính trọng của họ chứ???
    Dù sao mọi chuyện đã qua đi từ lâu nhưng những tàn dư của nó đều là từ N mang lại...quá mệt mỏi và thấy nực cười với hạng đàn ông như N...N ơi, người ta có câu "không ăn được thì đạp đổ"...ai ngờ N học theo làm gì? T có xấu xa, gia đình T có xấu xa, hay gì gì đi nữa....thì cũng chả liên quan đến N mà sao giờ có "kít" rồi lại chê "cơm" thối vậy? T là đàm bà con gái chả thèm nói xấu đến T thì thôi chứ ai lại đường đường đàn ông băm mấy tuổi lại đi nói xấu bạn gái mình vậy? đứng đắn ở đâu vậy N?
  2. ngl_trc

    ngl_trc Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/02/2011
    Bài viết:
    59
    Đã được thích:
    0
    Dạo này lại chuẩn bị cưới xin nhiều quá! Đám cưới quê T kỳ lạ lắm, có điều T vẫn không hiểu tại sao để tổ chức được một cái đám cưới tốn kém nhiều khoản thế. Nhất là nhà trai sẽ bị thiệt thòi rất nhiều...khoản lễ lạt thì cái đó tùy từng nhà nhưng cái lễ đen thì đôi khi mếch lòng quá....Thằng ku ấy sắp lấy vợ, có điều nhà vợ nó dễ quá vì quý nó để rồi có lúc T tự hỏi đám cưới của T có thua kém ai đâu, rồi nghĩ mà cười. Ngày ấy, một tay 2 VC mua sắm rồi chuẩn bị hết, chả được nhờ ở nhà chồng nên nghĩ lại T rất thương chồng T...cả cái sự đời lúc nào cũng nhận thiệt thòi về mình. Ấy vậy nên nhiều lúc T nói tìm một người mà cho nhiều hơn nhận như vậy thì rất hiếm và rất khó. Nếu tính bằng tầm tuổi ấy thì ít ai làm được vậy mà không có sự giúp đỡ của bố mẹ. Đằng này....
    Con bé ấy lấy thằng ku này cũng được, cái sự được ở đây làm T cứ thắc mắc sao chúng nó quyết định nhanh đến vậy. Hay chỉ vì cái điện thoại...kể từ lúc T nhận được cái tin nó lấy vợ mà khiến T nghĩ hoài. Nếu mà sự thật vậy thì T thấy có lỗi quá. Sự thật T muốn nó lấy vợ, nhưng T hiểu hơn ai hết vợ nó chưa hiểu hết về nó...vậy mà...Thôi thì chỉ mong rằng những gì mình nghĩ không là sự thật thôi...
    T lấy chồng cũng sướng, chả làm dâu ngày nào, rồi giờ lại như thế này...mọi thứ cứ răm rắp như tử vi vậy...lắm lúc cũng thấy sợ...Cái lo nhất với T không phải là cái nhà...vậy mà chồng T lại consider quá...lắm lúc thế T lại nghĩ đến N. Cũng may chồng T không phải vì đồng tiền ấy mà quên mất vì có T...bởi thế chúng nó kêu T lấy chồng sướng...T nói rồi, đời ai mà biết được, cứ sống hết bản chất của mình của ngày hôm nay rồi đón nhận cuộc sống từng ngày chứ T có sướng hơn ai? Lắm lúc T sợ chồng T lao vào guồng quay ấy rồi lại tham lam như N thì khổ lắm...Vậy nên T khuyên, khuyên nhiều lắm. Đúng nhất là k nên theo con đường người khác đã làm sai đúng không N???
    Nhà con bé ấy chả yêu cầu gì...tự đánh mất hết quyền lợi hay chỉ vì sợ nó ế dài nên vậy???Nó về làm dâu nhà ấy có cái được có cái mất, T hiểu hết. Nếu chỉ dăm ba ngày thì không sao nhưng nếu ở cùng ông bà già thì nó chả bao giờ ở được...chỉ vì thằng ku ấy không được lòng ông già...vì ông bà già nhà nó chỉ nể mỗi T vì cứ tẩm ngẩm dẫm chết voi thôi.
    T ít khi care những thứ T không quan tâm. Nhiều lúc cứ kệ cuộc sống đến đâu thì đến. Nghĩ cho cùng thì mỗi người có một số phận mà, làm sao ai thay đổi được...N ơi, tử vi tháng 4 làm T sợ quá! dạo này bạn ấy liên lạc với T...đúng là tuổi trẻ đáng ngưỡng mộ. Sống theo lý trí của Đảng và có hoài bão, gia đình đúng chuẩn mực và sống rất biết điều...bố là đảng viên mẹ hiền nhất xóm...một năm làm ra 15k$ đã trừ mọi chi phí thật là đáng sợ...toàn tiền làm ra từ mồ hôi và nước mắt thôi N à...mới qua 25 thôi mà sao giỏi vậy N nhỉ? ngày trước cậu ấy tán T, T cứ nghĩ cậu ấy chỉ tán tỉnh cho hay...vậy mà...giờ T muốn nói duyên cho con bạn T mà khó quá! Cậu ấy tốt, có nhiều người tốt với T trước và sau này...có lẽ người không tốt cũng chỉ có mỗi N nên chắc dù T có quên N thì N vẫn còn có ấn tượng trong lòng lũ bạn T...chẳng biết mặt ngang mũi dọc nào mà lại...Khốn nạn quá N ơi.
  3. ngl_trc

    ngl_trc Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/02/2011
    Bài viết:
    59
    Đã được thích:
    0
    Hà Nội chưa hè đã nóng. Trời hôm nay được gột rửa bằng trận mưa nhí chả bõ bèn gì cái nắng nóng đầu hè cả...
    Thứ 6 ngày 13 qua đi, trong thâm tâm giật mình nhớ thứ 6 ngày 13 năm ngoái. Hình như chả có cái thứ 6 ngày 13 nào T gặp xui xẻo như người ta nói đó là black day...năm nay cũng vậy. Hậu thứu 6 ngày 13 thì k có gì để bàn cãi hơn nữa....lắm lúc T tự hỏi đến bao giờ thì T hết may mắn? đến lúc nào mới hết người tốt giúp đỡ T. Nếu như ngày hôm ấy T không gặp may có lẽ nào giờ T còn ngồi thỏa mái để viết những dòng này??!! Có lẽ chỉ có time liên quan đến T thì đen đủi cứ đeo đẳng T mãi. Giờ mọi thứ kết thúc T nghĩ mình đã quyết định đúng...
    Dạo này T đang làm chân gỗ cho con bạn thân. Mọa, bằng từng tuổi đầu rồi mới nhận ra sắp thuộc vào hạng gái ế toàn tập. Thấy zai như kiểu thổ tả gặp ma vậy. Nghĩ cho cùng bọn đàn ông con trai cũng là đốn mạt nhất...lấy vợ k báo cho con người ta rồi còn giả vờ ta đây là vẫn độc thân. Mọa chứ! cái loại ấy chỉ có đốt thiêu bằng mấy thùng dầu cũng chưa đã, cũng chưa hết cái tội lỗi nó gây ra. Chỉ tội nghiệp nó, thành ra giờ cái gì cũng sợ. Nghĩ cho cùng giờ T hơn nó nhiều thứ, cuộc sống gần như toàn vẹn, còn một điều chưa làm thì sang năm T sẽ làm nốt. T thương nó lắm, lắm lúc T cứ nghĩ giá như T bắt đầu giới thiệu cho nó thằng nào đó thì chả nhẽ T lại tán luôn cho nó. Rồi nghĩ lại về N, chả nhẽ T lại hành động hèn như N uh? không thể nào...cuộc sống, ông trời tạo ra con người thì ắt hắn sẽ có số phận, T nghĩ là nó cứ sống tốt rồi sẽ đâu vào đó. Áp lưcj này đàn áp áp lựa nọ, hết bố mẹ, chị gái rồi T suốt ngày ca cẩm...bất đầu nó có ý nghĩ như N " không có ...thì bắt...ăn...", ôi, lắm lúc vậy mới thấy nó áp lực thật...
    Bất chợt trời đổ mưa, bất chợt nhận ra rằng mùa hè đã đến!
  4. ngl_trc

    ngl_trc Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/02/2011
    Bài viết:
    59
    Đã được thích:
    0
    Hôm qua ngày gì mà con nhỏ nó tâm sự với T nhiều thế không biết? T vẫn không thick nó vì thực sự những lúc nó cần lời khuyên nhất thì nó nghĩ đến T...N ơi, những lời nó nói, T có cảm giác thời gian quay ngược lại. Giá mà thời gian có quay ngược lại thfi T cũng chả làm gì, vì có thể có những lỗi lầm xảy ra, có những vấp ngã thì mới trưởng thành được. Giờ T là vậy, trong mắt mọi ng`T là người T là người may mắn, lúc T buồn nhất và xuống dốc nhất thì mọi người vẫn sẵn sàng ở bên T. Nó bảo T sướng vì cuộc sống cũng chỉ cần có vậy...Tự dưng hôm qua nó nhắc về N? nó bảo người có học mà hành xử vô học. Ôi chán quá! sao có lúc người ngoài lại nhận xét về N vậy nhỉ?
    Nhiều khi T nghĩ, những việc N làm với người khác thì N sẽ trả giá không bằng cái này thì bằng cái khác mà chắc N không nhận ra được...Thủ đoạn vô biên như N thì có lúc nào nhận ra không nhỉ? con nhỏ nói, nó sợ như T vì có lúc không còn cảm thấy sợ gì ở bản thân nữa...chán vậy đó! cả đời sống để người khác đẩy ngã rồi tự mình đứng lên giờ còn sợ nữa uh? có cú ngã nào nặng hơn cú ngã N "xô" T? Nhưng T không còn sợ nữa, ngày bé papa dạy T cách đối mặt với cuộc sống, hồi 2 tuổi T chứng kiến hết cảnh ông bà T đối xử với T như nào? để ký ức của một đứa trẻ 2 tuổi sao mãi không phai...Để rồi T lớn lên cũng chỉ một ý nghĩ sẽ k muốn mama của T bị khổ...giờ T làm được rồi nên T chả còn gì ân hận nữa N à. Nghĩ cho cùng, gieo nhân nào gặt quả ấy, giờ trong mắt T thì N chả là cái gì cả, list danh bạ đt cũng không, thậm chí ký ức của N trong T cũng chả còn nữa...mọi thứ nhạt nhòa theo năm tháng. Có những người cả đời chỉ thăm hỏi T vài câu nhưng sao thấy họ gần hơn N đã từng bên cạnh T những ngày tháng N lao lực???vậy là T vô tình hay N vô tâm???
    Nó không còn nhỏ để khóc lóc, những gì T càng nói, nó càng bảo T là người may mắn. T đâu phải là người may mắn, T chỉ sống theo những gì T nghĩ T nên làm, sống ít nhất có tình nghĩa để có lúc T khó khăn mọi người đều sẵn sàng giúp đỡ...xe cộ, tiền bạc...có thể khó khăn với người này người nọ nhưng sao với T nó đâu khó??? Giờ T khác trước, ít nhất là cs khác trước rất nhiều, T thấy hài lòng mọi thứ, có người hy sinh cho T để T càng quý trọng cuộc sống này hơn. Có lúc T gần như buông tay cuộc sống, phó mặc đời, cầu cứu cái phao cứu sinh từ N...để rồi N dối T như con ngốc. Lúc đó T chỉ duy nhất một ý nghĩ sẽ trả thù N...cuộc đời này T mãi hận N vậy.
    Nhưng cuộc sống trôi qua nhanh, thời gian nối tiếp thời gian, để rồi T thấy rằng có quá nhiều người tốt với T để nhận ra điều nghĩ sẽ làm với N là không đáng vì T không thể vì N mà nên đánh mất bản thân mình nữa. Đúng hơn là N khôang đáng để T đụng tay.
    Gì nhỉ? nước sông không phạm nước giếng N nhỉ? Mặc dù T biết N vẫn nói, nói như rằng N là kẻ thánh thiện chịu khó rồi hy sinh này nọ...T không care, N sống được chừng nào thì N thấy thỏa mãn những gì N nói. Giờ mọi thứ không có nghĩa lý gì với T đâu N à.
    Nhiều lúc nghĩ cs khắc nghiệt quá! khắc nghiệt nhất đẩy N gặp phải T...quãng thời gian tồi tệ nhất của cuộc đời T...giờ T có quý nhân liệu rằng N vẫn còn nghĩ sao T may mắn thế?
    N ơi, may mắn là cái chỉ do con người cảm nhận thôi, sống thế nào cho đỡ phí hoài năm tháng được sống mới là điều đáng trân trọng chứ đừng làm thân trai với cái miệng đàn bà thì khổ không gì bằng đâu N à.
    Con nhóc ấy dạo này thay đổi nhiều, tiền bạc, Ip, xe cộ...hình như nó muốn cái gì cũng có nhưng phải đánh đổi nhiều quá! đôi khi T cứ nghĩ nó còn p đánh đổi cả thân xác nó ấy chứ...Đồng tiền kiếm ra là đồng tiền khó? vậy cớ sao lại nên làm hoen ố bản thân mình N nhỉ? T chưa bao giờ nghĩ đó là điều đúng cả.
    Chỉ mong nó lớn, chỉ mong...mọi thứ tốt lành thôi.
  5. ngl_trc

    ngl_trc Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/02/2011
    Bài viết:
    59
    Đã được thích:
    0
    N, mùa hè đã bắt đầu rồi. HN cứ bắt đầu mùa hè bằng cái nóng và cái nắng oi ả hơn 4 chục độ thế này thì liệu có qua nổi mùa hè năm nay k nữa. Trời càng ngày càng nóng, cũng may là T ít phải ra đường, cũng may số T đang may nên mọi thứ cũng chưa đến lúc kêu ka lắm. N ơi, vô tình hôm nay sực nhớ cái sim ngày xưa N mua cho T. Hình như đó là cái cuối cùng T còn giữ được...nhưng rồi cái gì đến sẽ đến...Vậy là T chả còn giữ được cái gì của N, đúng ra là không nên giữ. T chả nhớ vứt mọa nó đâu rồi ấy. Thôi thì số nó đã vậy rồi, trước sau rồi cũng vậy thôi...nên nó mất đi T cũng chả tiếc nữa. Còn nhớ ngày xưa T phải lừa cái bọn làm lại sim của vịt teo mãi mới làm được cái sim đó sang chính chủ, nhưng giờ chính chủ còn chả biết vứt nó ở xó nào thì nó còn đâu quan trọng nữa...Một ngày nào đó T đổi luôn số đang dùng thì coi như mọi thứ giữa N và T hết hắn ở cái kiếp này...nghĩ mà hài quá!
    Dạo này hè nóng, uống lắm bia bọt giờ bụng to lắm rồi N ơi. Con gái mà bụng to thì nhìn phát khiếp nhỉ? Nếu giờ T nói T ổn thì N có tin không? nếu T nói cuộc sống của T không phải suy nghĩ gì thì N có tin không?? ngày xưa T vẫn cười mỗi lần N nói, chỉ có N là phù hợp cho T...N ơi, kiếp này ai biết ai là người phù hợp? kiếp này ai biết ai là người thay lòng không?
    Hè nắng khiến mọi thứ cũng ngột ngạt hắn ra, T nói dọa này T trắng ra, T nói dạo này tóc T dài ra thì N có tin không? nhất là dạo này tăng cân ầm ầm mà vẫn chưa thấy hết sự thay đổi. Liệu gặp nhau trên đường giờ còn nhận ra T không? chắc không rồi N ơi...
    Đợt rồi nghĩ lễ về nhà với thầy u vài hôm. Ờ, trong mắt họ T là đứa chưa lấy chồng, bố mẹ còn quan tâm T hơn ngày xưa nữa. N ơi, giờ nhà T cũng thay đổi nhiều rồi, T thấy vui cho papa và mama lắm...chỉ mong rằng cuộc sống viên mãn ở tuổi già...N ơi, sao mọi người cứ nhắc về N lắm thế? sao họ không hiểu một điều là giờ N đâu có vị trí gì trong T nữa đâu? tại sao họ vẫn cố làm trò cười cho T mỗi lần nhắc đến N...vậy là may vì k lấy N làm chồng ấy chứ??
    Nhà T năm nay có nhiều chuyện, có lẽ chuyện nổi cộm nhất là bà nội T mất...mất ở cái tuổi ấy cũng được gọi là an hưởng tuổi già một cách không hối tiếc...làm T cứ nghĩ, đôi lúc tính cách T có phần y xịt bà nội vậy. Điều đó làm T sợ lắm...ít nhất lúc ra đi bà vẫn để lại sự ích kỷ cho con cháu mà không phải cho T...Thôi thì mọi thứ cũng xuôi rồi nên vậy là cứ sống thôi...chả phải bấc đến đâu dầu đến đó hay sao?
  6. ngl_trc

    ngl_trc Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/02/2011
    Bài viết:
    59
    Đã được thích:
    0
    N, mới đó mà sắp sang tháng 7, chả mấy chốc lại hết năm. Thời gian trôi đi nhanh quá làm cho T chả kịp ngoái lại mình đã làm được những gì? đã đánh mất những gì và có được những gì?
    Người ta nói, một năm một người làm được 3 việc lớn thì quả thật là đáng nể...N ơi, nếu T nói, T làm được N có tin không?
    Lấy chồng rồi, gần mấy tháng trời T ngồi ăn và chơi, bao điều muốn làm đều không làm được nhưng chả lúc nào hết thôi thúc T cần làm cái gì đó thay đổi cho cuộc đời.
    Cuộc sống còn nhiều khó khăn và chắc hẳn không phải ai cũng chọn cho mình được thời điểm hợp lý để làm gì đó. Nếu như ngày xưa N mất vài năm để tìm được và có được chỗ chui ra chui vào thì T lại chỉ mất có 3 ngày, những ngày ấy là gần như sống chết với T...Một mình T quyết, T chạy vạy, T lựa chọn rồi chắc ông trời cũng chưa phụ lòng người. Khi T chưa kịp chuyển tính sở hữu thì một ngày sao giá đã up rồi N à. Mọi người nói, có lẽ T có duyên, T có lộc.
    T chả biết nữa, chỉ biết rằng T đã cố và T chớp đúng thời cơ và hình như có chút gì quyết liệt thì phải. Một đứa tuổi như T trong mắt N thì cầm tiền cũng chỉ là ném vào mấy shop quần áo, giày dép, túi xách vớ vỉn...Có thể chưa bao giờ N nghĩ T có thể có những quyết định liều lĩnh...Nhưng lần này, T vui lắm N ơi...Vậy là đã qua bước lo lắng đầu tiên của cuộc đời...và T lại chơi dài. Cứ tính vậy đã, hết năm sau rồi quyết định tiếp nên làm gì?? nên sống như nào??
    Những ngày xưa đã qua đi trong T một cách lặng lẽ và T cũng chả bao giờ có ý định ngoái nhìn lại. Có thể vì ngày hôm đó mà cuộc đời T thay đổi. Rồi T phụ N hay N phụ T thì T giờ cũng chả cần biết nữa. Chỉ biết ân tình giưuax N và T đã hết, T cũng chả còn nghĩ gì về N hay cuộc sống của N...bởi có lẽ những gì N làm khiến T thấy những quyết định của mình còn đúng đắn và chả bao giờ hối hận thì phải.
    Người ta nói, con người có trước có sau, ân tình khó trả. Vậy mà sao giữa N và T sòng phẳng quá, để T cứ ngỡ rằng N là một thằng nào đó vớ vỉn vô tình đi ngang qua cuộc đời T. Một người đã từng rất thân với T, đã từng tưởng như sống chết vì T giờ lại chẳng bằng một người dưng. Quả thật cuộc sống có nhiều thứ khó lường nổi. Thôi thì cuộc sống đã rẽ sang con đường khác thì T cũng đành bước đi theo con đường T chọn vậy.
    T chỉ có một điều mong muốn rằng cái gì N đã nghĩ mình làm đúng, mình chọn đúng và mình mong muốn vậy thì cứ vui vẻ mà sống. Còn T dù sống chết sao thì cũng chả liên quan đến N nữa đâu. Đừng bao giờ sống có cái mình muốn lại đoái hoài cái mình không thể có được N nhé! Cuộc sống vậy mệt lắm, giả dối lắm.
    Chúc N vui, chúc N hạnh phúc và chúc N những gì mà chưa thể chúc được...T thanh thản quá rồi N à.
  7. ngl_trc

    ngl_trc Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/02/2011
    Bài viết:
    59
    Đã được thích:
    0
    Một ngày...cuối tháng 7. Tháng 7 lại sắp qua nhanh như bao ngày khác. Cuộc sống gia đình khiến cho T cảm thấy có nhiều thứ để sống và thực sự cho đến lúc này T có thêm niềm tin để sống. Mọi người đều nói trong số mấy đứa lấy chồng thì chồng T có lẽ là đáng nói nhất. T thấy vui vì cuộc sống hiện tại, nếu có thể nói thì từ hạnh phúc cho giây phút này vẫn là sự diễn tả không hề đủ. Chồng T tốt lắm N à...và T càng tin cái sự lựa chọn của mình. Cuộc sống k ai có thể nói là hoàn hảo nhưng con người đó khiến T phải có suy nghĩ nhiều về cuộc sống hiện tại và cả sau này. Và đó thực sự là cách T muốn sống nhất cho đến thời điểm hiện nay. Có lẽ ngày xưa ngeh những lời ảo tưởng hay những lời chê bai của N làm T có suy nghĩ khác về cuộc sống, khiến T không cảm thấy được chỗ dựa vững chắc cho mình. Nhưng giờ khác rồi...T có một gia đình để sống và T hy sinh những gì T muốn, đổi lại mọi người cũng chẳng làm phụ lòng T. Có thể với N, với một số người thì tiền bạc hay thứ tình cảm phù phiếm là thứ gì đó thực sự chi phối con người...nhưng sự thật tất cả không phải vậy đâu N à.
    T biết N vẫn sống tốt, cuộc sống vẫn tiếp diễn vì đó là sự lựa chọn của N. Đúng hơn T chả còn quan tâm nữa, chả có lúc nào N hiện về cả...có chăng giờ cái tên của N cũng trở nên thực sự xa lạ với T.
    Ngày trước T vẫn nói, nếu T lập gia đình thì người T sẽ yêu và sẽ sống hết mình thì đó là cho chồng T và con cái T. Và giờ ngày ngày T đang cố gắng thực hiện những gì mình đã đề ra.
    Đợt này T cũng có nhiều thứ phải lo, hình như số T nó vậy...có lo rồi thì nó cũng chỉ đến thế, có làm rồi cũng chỉ đến vậy nên T cứ kệ, miễn rằng mình sẽ cố gắng là được.
    Giờ T cũng có thêm một niềm hạnh phúc nhỏ. Nhờ ơn trời chứ không phải ơn N mà T có một nhóc đáng yêu...mỗi lần nhìn thấy T lại cảm thấy hạnh phúc vì những điều nhóc làm. Nếu như ngày xưa một đứa trẻ xuất hiện không đúng thời điểm khiến con người phải suy nghĩ về trách nhiệm và cảm thấy nặng nề thì hiện tại trong suy nghĩ của T thì nhóc là niềm tự hào cũng như hạnh phúc riêng của T. T yêu nó lắm, chí ít tính cách ban đầu có nhiều phần giống T, hình dáng bên ngoài có thể nói là vậy luôn...cứ như thể hàng ngày T có gì đó để phấn đấu và cần phải vượt qua khó khăn. Mọi người tốt với T lắm N à! quan tâm T nhiều, động viên và luôn khích lệ những gì T quyết. Dạo này T thay đổi nhiều, hình như bị thoải mái về tư tưởng hơn thì phải. Có lẽ cũng đúng mà, một năm làm được 3 việc lớn thì đâu phải ai cũng làm được N nhỉ?
  8. ngl_trc

    ngl_trc Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/02/2011
    Bài viết:
    59
    Đã được thích:
    0
    Lập thu, báo hiệu cho một time sẽ rất mát mẻ trong những ngày sắp tới. Hình như T háo hức mùa thu nhất vì ít nhất nó cũng cho T nhiều cảm giác dễ chịu. Không khó khăn gì khi mà mọi thứ đang dần thay đổi mà người ta vẫn cứ hài lòng với những sự thay đổi đó. Năm nay, T có nhiều thứ để đánh dấu, ít nhất lúc này T có thêm niềm vui không hề nhỏ bé mà mang lại cho T nhiều động lực để sống tốt. Nghĩ lại ngày đó mọi quyết định của T là đúng, dù sao cũng có nên thank N một phát không nhỉ?
    Mọi thứ qua nhanh để cho T hiểu rằng khi con người càng già đi thì người ta nên sống có trách nhiệm cho những người thân của họ hơn là chính bản thân họ...nhiều lúc, T chả còn nghĩ vu vơ nữa, nhiều lúc vô tình giật mình còn chả nhớ N là thằng quoái gở nào nữa...vậy có tệ hại không N?
    Tính T vậy, thế nên T vẫn cảm thấy cô ấy của N thật là đáng...khi mà mọi thứ có mà vẫn...thật là chẳng hiểu nổi đúng không N?
    Thôi mọi thứ đã qua đi, ký ức trong T không còn nhiều, đôi khi chỉ sợ đi trên đường còn chả muốn nhìn cái bản mặt của N cũng nên.
    Mọi người nói, T lấy chồng xong cũng chả có thay đổi nhiều. Thậm chí mọi thứ không muốn nói là vẫn y như trước. Có điều thực sự T thấy hài lòng về cuộc sống gia đình hiện tại, ít nhất cậu ấy là người cho T niềm tin, cho T những gì mà T muốn mà không hề đòi hỏi T làm bất cứ gì hay là thế này thế nọ. Ít nhất những điều đó đã xóa nhạt nhòa hình ảnh của N năm nào...nên N ơi, đừng bao giờ có trách T là đứa sống cạn tàu với N nhé!
    ít nhất T biết người nào thực sự sống cho T, thực sự gia đình T biết ai sẽ là người làm cho T có thêm niềm tin ở cuộc sống mà chính bản thân họ cũng chẳng bao giờ đòi hỏi gì từ cậu ấy cả. Năm nay T được nhận quà, T cứ tưởng lấy chồng xong thì chả còn tí lãng mạn nữa, hóa ra k phải N à. Cậu ấy thực sự nghĩ đến T, muốn T thoải mái mà ít nhất làm T khác với những cô gái khác. T cũng chả đòi hỏi gì, chỉ biết T hài lòng với cuộc sống hiện tại nếu không muốn nói là quá tốt đẹp so với những gì T mong đợi và sợ hãi trước đây.
    Khi con người già đi, thêm tuổi, điều đó không có nghĩa là mọi thứ cũng dần phải thay đổi. Chí ít sẽ không như N, già đầu mà vẫn như trẻ nít vậy...
    Một ngày đầu thu thật đẹp!
  9. ngl_trc

    ngl_trc Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/02/2011
    Bài viết:
    59
    Đã được thích:
    0
    Sáng, T dậy sớm. Dạo này T dậy sớm lắm...hình như T thay đổi hết tất tần tật thói quen của mình rồi N à. Ngày xưa của ngày xưa lúc còn đi học T có thể ngủ cả ngày mà quên cả ăn, quên cả đi chơi thậm chí cũng chả thèm có một mối hẹn hò nào, thậm chí có thể nhai bánh mỳ cả tháng trời mà vẫn thấy ngon...thế nên cái danh sách tán tỉnh T nó cũng chỉ nằm trên đầu ngón tay. Lấy chồng xong, cs có nhiều thay đổi, mọi thứ của T đều quay ngược hết cả. Bỏ những thói quen tưởng chừng như cố hữu, làm những việc mà trước đây T nghĩ chả bao giờ nên làm...T không còn thói quen ngủ muộn thức 2, 3 giờ sáng nữa, không còn thói quen bỏ bữa và hình như không còn nhớ gì trước đây thì phải.
    Cho đến sáng nay, vô tình đọc được câu STT " khi em gặp đại nạn...anh có thể...đến bên em không?"... rồi chợt mỉm cười...giá như câu chuyện nào đó ở một thời điểm nào nó nó quay ngược để chứng kiến những gì N đã đối xử với T...để những lúc như thế trong lòng T chỉ rắp tâm một điều lúc nào đó ở một thời gian nào đó T có cơ hội T sẽ trả thù N...Hình như, cái sự thù hận, cái tôi của T quá lớn để T hiểu rằng có những lúc nông nổi T có thể đánh mất tất cả những thứ papa và mama cho T, T sẽ bị mất hết niềm tin ở mọi người...Rồi T đã không làm thế. Hình như T là đứa con gái kiểm soát khá tốt về suy nghĩ của mình, rồi T cũng bằng lòng với những gì cs này mang lại...rồi cũng chả còn gì quan trọng đối với T. Rồi T còn chả thèm quan tâm xem người khác nghĩ gì về mình...chỉ vì, T không đủ sức để nghĩ nhiều, để làm nhiều thứ vớ vẩn như N...Cs lại cứ tiếp diễn và T giờ hình như bằng lòng với những thứ hiện tại. T chui vào một vỏ ốc chỉ mong rằng ở trong đó T mãi mãi được bình yên...
    Khi việc học hành còn là động lực cho T phấn đấu làm gì đó để quên đi N, thì giờ đây mọi thứ xong xuôi hết T chả còn gì nữa để phấn đấu cho học hành thì T đã quên hẳn được N...Chỉ biết T cũng chả còn hơn thua gì với N nữa.
    Ngày xưa cứ nghĩ những lời N nói bậy, chửi tục là có gì đó hay hay nó thể hiện được cái sự tự nhiên của N, sau này T hiểu đó chỉ là sự mù quáng của T không nhận ra để biết rằng với cái nghề nghiệp của N thì đó là "việc chổng mông" vào văn hoá của một GV...nó là tất cả những gì bản chất của N mà chỉ có N quy định rằng điều A N nói ra là đúng, điều B đúng và điều C cũng đúng nốt với bài toán chỉ có 3 đáp án là A, B, C. Một thời gian T đã nghĩ đó chỉ là những thứ N làm để T relax rồi T đã nhầm lẫn giữa vàng thau và SH N a.
    Kể cũng lạ, ngày xưa máy tính là cái bất ly thân với T, nó gần như quan trọng với T như một người thân...vậy mà giờ này nó chỉ là công cụ để T chỉ một ngày ngó qua vài ba phút rồi turnoff nó luôn mà cũng chẳng đoái hoài những thứ ngày xưa thick làm.
    Sáng, lòng vòng đi ăn sáng sớm rồi ghé vào mấy chỗ...người ta bảo số T sướng, T chả thấy vậy nhưng có phần cảm nhận được...Khi mọi người đang bươn chải cs để tìm kiếm cái gì đó riêng của mình thì T cũng chả khó khăn hơn người khác thì T cũng có những thứ T cần mà cũng chả dùng thủ đoạn nào. Trước T nghe N nói là cố gắng hết sức mình...cuối cùng những gì T mong muốn, T cố gắng thậm chí là T tâm huyết vào đó cũng chả bằng những gì T hời hợt làm...thế nên T cứ kệ nó đến đâu thì đến giờ cũng chẳng quan tâm nhiều nữa. Hình như cái mục đích của N và T đã quá khác nhau rõ ràng rồi mà.
    Sáng, nằm ngủ mơ cắn miếng bánh trung thu đầu tiên sao mà nó ngọt đến vậy...vô tình lại chỉ nhớ miếng bánh ngon nhất mà T được ăn. Hình như, những thứ ngon nhất, tốt đẹp nhất đến với T đều không phải do N mang lại nên hình như hình bóng N càng nhạt nhoà nhanh hơn...để có lúc giờ đây T lười còn chả thèm hình dung ra thằng N ngày xưa ra sao, ngày nay ra sao? sống thế nào...rồi còn chả còn thèm nhớ thói quen xấu hay tốt nào. Tệ vậy đấy N à...
    Hình như, T muốn quên gì thì T đều quên được hay sao ấy, tại sao cuộc sống của T chỉ có hiện tại với hiện tại như này vậy N?
  10. ngl_trc

    ngl_trc Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/02/2011
    Bài viết:
    59
    Đã được thích:
    0
    Ngày trước T cứ nghĩ...chỉ có con chó thì nó thấy chủ về nó quẫy đuôi mãi, rồi cũng chỉ có con chó nó mới sủa mãi...nhưng rồi nó cũng dừng. Vậy mà...giờ thì T lại biết có những thứ còn thick sủa mãi không thôi. Thật lạ lùng nhỉ?
    Trời biết, đất biết, nhiều người biết...T yêu N không vì lý do gì hết, có vì lý do cũng chỉ là mọi thứ lúc đó nó phù hợp với bản thân T, cũng chả vì lý do tiền bạc, vật chất hay cái gì cả. T ra đi thanh thản, không vướng bận chuyện tiền nong với N như cô B, cô H...thế nên N ấm ức à? Nực cười ghê, N cứ tưởng điều khiển được T nhưng hoá ra không phải nên cay cú à?
    T nói, N làm gì T đều ủng hộ, T đều đồng ý...nhưng có lúc N phụ sự ủng hộ, phụ công T nên T bỏ...đó là chuyện thường. K ai mãi ngu muội cả, chỉ có những kẻ luôn nghĩ mình đứng trên danh vọng của sự hào hoa mãi mãi thì sẽ luôn ngu muội chính bản thân mình như N thôi. T im lặng chỉ để mong một ngày nào đó N hiểu, để sau này N hiểu T chả bao giờ làm được như cô ấy có chồng con mà vẫn quan tâm N, vẫn đi lại với N, vẫn quan hệ với N. Thậm chí là KoBe đòi tiền chu cấp hàng tháng từ N...xin lỗi N, T không làm được những gì như N muốn. Đôi khi nghĩ lại T cũng muốn nghĩ tốt về N cũng như gia đình N...nhưng quả thật T nói ra thì xấu hổ, T nói ra thì N bảo T láo, thậm chí T nói ra thì N bảo T bịa đặt...thôi thì T im, im lặng cho N thoả mái....N khốn nạn nhưng N không thấy được sự khốn nạn của mình mà lại đổ cho T. uh thì T vậy cho N thoả mái, có gì đâu...đằng nào T có bao giờ bắt N chịu trách nhiệm cung cấp tiền bạc hay cái gì cho T đâu, T có đòi hỏi này nọ đâu?
    Ngày xưa, N bảo bà già nhà N hiền lắm, rồi ông già này nọ...sau này T tưởng thật, rồi T tiếp xúc...hoá ra cũng chỉ là sự lăng xê của N. Giá mà ngày xưa N làm ông bầu thì cũng chả ít ngôi sao sẽ nổi váng đấy N à.
    Sáng đi có việc, gặp nhiều thứ chướng tai gai mắt, có người họ nghĩ họ đúng mà trăm người khác thấy họ sai nhưng họ vẫn bảo họ đúng. Những cái lắc đầu ngán ngẩm...T định nhìn biển số xe, nhưng lại thôi. Đời mà, có ai chịu chấp nhận mình sai, mình thua kém, mình bảo thủ đâu. Nên từ lâu T đã không còn quan tâm mấy thứ vớ vỉn đó, cũng như N. Thân ai người nấy lo N ơi, giờ T cũng chả còn tí cảm xúc hay bức xúc gì từ N...chỉ biết là cái gì hết thì hết, sau này cũng vậy...chúng ta là người dưng, người không quen biết...thậm chí có thể coi là rác rưởi trong nhau cũng chả sao...
    Giờ cs hiện tại T cũng chả phải lo lắng nhiều, T có nhiều động lực để sống tốt, để làm những gì mà T thick, để có những gì mà T muốn...nên T cũng chả bao giờ vì thế mà trách N không làm được cho T cái này cái nọ.
    Bản tính T, thù dai nhớ lâu, bây giờ cũng thế...nhưng một khi cái gì T vứt bỏ thì cũng khó mà giữ lại...T chắc ít người làm được như thế. Rồi T kệ, kệ rồi kệ.
    Ngày xưa, T chả hiểu thế quái nào N nói B khen mắt N đẹp....T nói thẳng với N thì N không thick, chả có nhẽ T lại công nhận rằng là mắt gần tương tự mắt lươn tí thì đó là đôi mắt đẹp à? thế nên T nói thẳng...Có những lúc N khen cái này cái kia, T chỉ im lặng, N không hiểu hết sự im lặng...Khi T nói cái này hay, cái này đẹp thì chắc gì đã là vậy...và đôi khi cảm xúc T lại đi ngược với chính bản thân T...rồi T hiểu rằng...dù N có là gì đi nữa thì T cũng chả quan tâm đâu N à. Một người cứ sống mãi với những thứ khốn nạn họ làm rồi họ tự cho đúng thì bao giờ ai cãi lại nổi.
    Sống tốt N nhé! sống hạnh phúc N nhé. Giờ T rẽ sang con đường khác...con đường T chọn tuy không bằng phẳng nhưng chí ít T không chọn vì tiền N à. N có thể mua tình cảm bằng tiền, có những người có thể bán tình cảm bằng tiền nhưng T thì không nằm trong loại ấy đâu N à. Vì thế nên N không làm gì điều khiển T như điều khiển người khác đúng không.
    Dù gì...những gì muốn nói T cũng đã im từ lâu...T hiểu nhiều thứ, T hiểu những thứ T đã vứt bỏ, đã loại bỏ....nên N cứ sống tốt là T vui rồi, sống với cuộc sống N lựa chọn....đôi khi cuộc sống không giống cuộc đời....Người ta nói "bảy mươi chưa què chớ khoe mình lành"...sống HP N nhé. GB.

Chia sẻ trang này