1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Nhật ký cho cuộc tình dang dở...

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi ngl_trc, 19/09/2011.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. ngl_trc

    ngl_trc Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/02/2011
    Bài viết:
    59
    Đã được thích:
    0
    Sáng sớm trời mưa rây có chút se lạnh. Vậy cũng đã đầu tháng 10 rồi, T chả còn nhớ tháng 10 của năm ngoài ra sao. Tệ thế đấy...
    Cuộc đời, vui, chơi, rồi chả biết đến tháng ngày nào nữa...thôi thì T chơi nốt tháng này rồi nghỉ, bye bye với mọi thứ có khi trở nên lạ lẫm với mọi thứ.
    Ngày hôm qua, khác với ngày hôm qua của hôm qua khi T vô tình vào cái mail, ôi trời, nhận đc một report là bị đổi pass cách đây 12 ngày...oh! không sao N à, chuyện đó T cũng đã lường trước được nên cũng chả có gì bất ngờ cả. Thôi thì đúng rồi, cái gì của N thì N cứ giữ, cứ làm của riêng đi, dù sao nó cũng đâu quan trọng với T...hay đúng hơn là cái gì của N cũng chả quan trọng với T cả.
    Con người thay đổi, N thay đổi nên T thay đổi, N sống nên buộc T phải sống, sống để chứng kiến ngày N chết, chết thế nào nhỉ? ngày xưa T có nói, nếu như một ngày nào đó N chết...thì T sẽ cười, cười vì gì nhỉ? những thứ đó nó ngấm vào máu T đến nỗi rằng T biết T căm N đến mức nào, T coi thường N đến mức nào,...thậm chí những gì N nói ra N à.
    Vô tình thấy FB của thằng bạn N, đang thắc mắc là N hay của bạn N ấy chứ. Lạ lắm, nhưng có cái đó thì một lần nữa T càng khinh N vì những gì N nói...ối xời, nào là đẳng cấp, nào là thế này thế nọ. Nghĩ mà khinh...cuộc đời cứ nghĩ có cái Ip, cái xe máy, cái nhà, thậm chí cả gold là bề trên người khác chắc. Có tí kiến thức thì lại đi vận dụng lừa lọc này nọ...khiếp quá N ơi.
    Thôi, trời đang lãng mạn , chả buồn nhắc những thứ k nên nghĩ lúc này...
    Trời se se lạnh, mưa mưa, giá mà đc bận chiếc áo khoác mỏng rồi vi vu đâu đó ngồi cà phê tí thì có phải cuộc đời nhã đi bao nhiêu...Đôi lúc phù phiếm thế đấy.
    Có thể quãng thời gian quen N làm T chết chìm trong cảm giác đau khổ, phải nghĩ nhiều thì giờ đây trên mặt T đã không còn những thoáng u buồn nữa. Đôi khi T cười cũng chả phải vì T vui, thậm chí T khóc cũng chả phải vì T buồn. Mọi người nói T sướng, nói số của T không vất vả vì tiền nong hay vật chất...uh, cứ biết ngày hôm nay của T là vậy đã, ai mà biết được ngày mai nên T đâu thừa nhận cái gì. CS đôi khi cứ kệ, đến đâu thì đến, đó là câu nói của người không hề có chút cầu tiến, nhưng kệ, số vậy rồi biết sao được.
    Lấy chồng T béo lên nhiều, có lẽ mặt mũi cũng rạng rỡ hơn nhiều. Mọi người khen chồng T khéo chăm T...uh, có lẽ vậy, T sống thoải mái gần như chả có áp lực gì, T sống như cuộc sống thời son rồi chả vướng bận gì...có khi sau này có con mọn rồi cũng sẽ số sướng thì sao hả N? T chỉ cầu mong thế thôi. Ngày xưa T có nói, Nếu để làm người yêu tốt T không làm được, nhưng làm một người vợ tốt, người mẹ tốt thì có lẽ T làm tốt hơn nhiều người tốt khác...
    Có lẽ ngày xưa N nói đúng, hay thậm chí giờ cũng đúng rằng chúng ta 2 thế giới khác nhau, không cùng lý tưởng, không cùng mục đích sống và thậm chí hai lối sống khác nhau. N ơi, giá mà T có thể có chồng vẫn quan tâm được N, giá như T vòi vĩnh N tiền chu cấp hàng tháng, giá mà T có thể đổi chác tình cảm bằng tiền, giá mà T có thể nịnh nọt N bằng những lời không có thật, giá mà T có thể ủng hộ N những gì N nói về người khác, giá mà T học Dân lập thì...mọi thứ chúng ta có thể cùng một con đường....đúng không N.
    Lắm lúc T nghĩ, cái gì không thể giết được mình thì mình sống lại phải mạnh mẽ gấp hai lần. Giờ T là một người khác, một người có thể gặp N trên đường hay bạn bè N trên đường thì coi là người dưng, chuyện của N cũng chỉ là để lót dưới đít...nói chung là thân ai nấy lo cho đời nhẹ nõm đúng không N?
    N ơi, chỉ vì cái mail, vì cái sự kiện mà T lại viết vài dòng....có khi nào gần tết T lại nhớ câu chuyện mẹ con nhà N bộc lộ rõ bản chất thì T lại viết...còn chả may quên, thì biết làm sao hả N?

Chia sẻ trang này