Nhật ký cho em Mình ngồi trên thư viện nhưng thât khó để có thể tập trung vào bài học mà ko nghĩ đến anh . Đã hơn 1 tuần nay mình ko được gặp anh , ko dược nghe giọng nói của anh . Mình nho anh đến quặn đau , tưởng chùng co the bật khóc ngay dược và chỉ ước gì có thể chạy ngay tới chỗ anh . Mình biét anh rất bận nhưng mà sao anh ko gọi cho mình nhỉ . Mình ghét cai kiểu biệt tăm của anh ấy