1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Nhật ký cho mình và cho mọi người ( version 2 )

Chủ đề trong '1981 Gà -Hà Nội' bởi 209, 14/06/2005.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. mail2522002

    mail2522002 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    24/10/2002
    Bài viết:
    2.524
    Đã được thích:
    0
    Ha há , nhận được tin thấy vui vui . Hôm qua nói chuyện với ông anh mà không phải là người lạ , cho nên có to tiếng . Rốt cuộc thì cuộc nói chuyện cũng đã trả lời được điều mình đang thắc mắc mấy hôm nay .
    Vãi hàng mụ bạn già . Viết dài thế . Mà box mình không viết , mụ lại viết sang box khác .
    Mấy đứa đi thế nào ? Vui không ?
    Lâu lâu rồi mới chat chit bậy bạ kiểu đó . Thật hiếm hoi . Mà xui làm sao , lần trước đã choảng nhau trên Box rồi , nay lại lần nữa choảng tiếp trên YM . Khổ thân cho ebunba . Chắc là hận mình tới xương nhỉ . Muốn đền bù chắc cũng khó .
    Được mail2522002 sửa chữa / chuyển vào 10:57 ngày 22/06/2005
  2. hoa_xuong_rong_81

    hoa_xuong_rong_81 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/10/2004
    Bài viết:
    1.395
    Đã được thích:
    0
    Giọt mưa và giọt nước mắt hoà quyện.Những lúc cảm thấy cuộc đời chao chát thì thấy hạnh phúc vì mình còn đc khóc đc hứng những giọt mưa và cảm giác đc an ủi. Lang thang sau khi đi học về .MÌnh mình giữa con đường vắng tênh, trống trải.cố gắng tỏ ra can chường và dũng mãnh nhưng ta cũng chỉ là một cô gái ,sự yếu đuối suýt nữa em lại gọi điện cho anh . Em lại thấm thía câu " Khi bạn cười là cười cho kẻ khác và khóc là khóc cho chình mình " Em chỉ biết yêu và thương chính em .Chỉ cần vài lời vỗ về sẽ làm nguôi ngoai nhưng ko .Em chẳng thể phải tự chịu đựng lấy thôi.May thay , có tiếng chuông điện thoại thì ra cháu yêu gọi .Nghe giọng "Dì ơi ,về đi " là bừng tỉnh.Cháu làm lòng dì ấm trở lại .Dì vội vàng về trong cơn mưa xoá tan nỗi buồn của mấy ngày ảm đạm trôi qua. Cám ơn cuộc sống này vì ta vẫn còn cảm nhận hơi ấm nóng và lạnh _ cay đắng và ngọt bùi .
  3. hoa_xuong_rong_81

    hoa_xuong_rong_81 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/10/2004
    Bài viết:
    1.395
    Đã được thích:
    0
    Giọt mưa và giọt nước mắt hoà quyện.Những lúc cảm thấy cuộc đời chao chát thì thấy hạnh phúc vì mình còn đc khóc đc hứng những giọt mưa và cảm giác đc an ủi. Lang thang sau khi đi học về .MÌnh mình giữa con đường vắng tênh, trống trải.cố gắng tỏ ra can chường và dũng mãnh nhưng ta cũng chỉ là một cô gái ,sự yếu đuối suýt nữa em lại gọi điện cho anh . Em lại thấm thía câu " Khi bạn cười là cười cho kẻ khác và khóc là khóc cho chình mình " Em chỉ biết yêu và thương chính em .Chỉ cần vài lời vỗ về sẽ làm nguôi ngoai nhưng ko .Em chẳng thể phải tự chịu đựng lấy thôi.May thay , có tiếng chuông điện thoại thì ra cháu yêu gọi .Nghe giọng "Dì ơi ,về đi " là bừng tỉnh.Cháu làm lòng dì ấm trở lại .Dì vội vàng về trong cơn mưa xoá tan nỗi buồn của mấy ngày ảm đạm trôi qua. Cám ơn cuộc sống này vì ta vẫn còn cảm nhận hơi ấm nóng và lạnh _ cay đắng và ngọt bùi .
  4. belysymbol

    belysymbol Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    26/11/2002
    Bài viết:
    3.140
    Đã được thích:
    0
    giờ thì đã hết buồn, sung sướng khi cuộc sống trở lại bình thường.... cám ơn bài báo cáo tốt nghiệp thui.... sướng từ bữa đó đến giờ , vẫn sướng
    (đứa nào đọc mà nghĩ bậy từ "sướng" thì trời phạt đấy nhá )
  5. belysymbol

    belysymbol Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    26/11/2002
    Bài viết:
    3.140
    Đã được thích:
    0
    giờ thì đã hết buồn, sung sướng khi cuộc sống trở lại bình thường.... cám ơn bài báo cáo tốt nghiệp thui.... sướng từ bữa đó đến giờ , vẫn sướng
    (đứa nào đọc mà nghĩ bậy từ "sướng" thì trời phạt đấy nhá )
  6. north_girl

    north_girl Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/10/2004
    Bài viết:
    1.120
    Đã được thích:
    0
    Nhật ký cu?a mi?nh sao toa?n chuyện buô?n...Có pha?i chăng la? bơ?i vi? chi? khi buô?n mi?nh mới muốn viết nhật ký?
    Cufng la? một cách gia?i toa?. Xưa thi? viết nhật ký cho một mi?nh mi?nh đọc, giơ? chia se? nó với nhưfng ngươ?i bạn khác - quen va? lạ.
    Chuyện ti?nh ca?m muôn thuơ? rắc rối. Giơ? thi? mi?nh đaf hiểu thế na?o la? vị mặn ngọt, chua cay, đắng chát cu?a ti?nh yêu. Hôm qua thôi TY khiến mi?nh vui tươi, phấn chấn, khiến mi?nh ca?m thấy mạnh mef hơn, la?m việc hiệu qua? hơn va? có thê? bay nha?y tới tận cu?ng trơ?i cuối đất. Hôm nay nó lại la?m mi?nh hụt hăfng, buô?n baf va? chán na?n, không muốn thoát ra kho?i chính cái vo? bọc luâ?n quâ?n với các suy nghif mông lung cu?a mi?nh. Khi ngươ?i ta chán thi? chă?ng mấy ai có thê? suy nghif tích cực nhi??
    Trách anh ư? La?m sao trách? Mi?nh cufng có khuyết điê?m ma?. Trong cuộc tranh luận giưfa anh va? mi?nh ko có ai đúng, chă?ng có ai sai va? không có kết qua?. Nhưfng lý do vụn vặt, nhưfng tác động bên ngoa?i khiến mi?nh va? anh cứ nga?y một xa nhau.
    Đôi lúc, nhắm mắt lại, tươ?ng tượng tiếng nói cu?a anh, hơi thơ? cu?a anh, vo?ng tay cu?a anh, mi?nh lại thấy xao lo?ng. Nhưng chi? giáp mặt nhau, nhi?n va?o mắt nhau la? mi?nh lại ca?m thấy tay chân tê dại, chă?ng muốn nhúc nhích, cư? động.
    Anh đâu rô?i cu?a nga?y xưa tuyệt diệu? Em đâu rô?i cu?a cái thơ?i ngây thơ. Giơ? la? tính toán, giơ? la? tiê?n bạc, giơ? la? các mối quan hệ đan xen chô?ng chéo. Có nhiê?u đêm em tự dă?n vặt mi?nh, rô?i cufng có nhiê?u đêm em hơ?n giận anh.
    Đến bao giơ? em va? anh mới tra?i qua cơn khu?ng hoa?ng na?y?
    Em biết có lef chă?ng bao giơ? anh biết đến nhưfng ca?m xúc lúc na?y cu?a em va? sef chă?ng khi na?o anh biết lúc giận hơ?n la? lúc em ca?m thấy cần anh hơn bao giơ?.
    Anh....ti?nh yêu cu?a chúng mi?nh chi? thế thôi sao?
  7. north_girl

    north_girl Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/10/2004
    Bài viết:
    1.120
    Đã được thích:
    0
    Nhật ký cu?a mi?nh sao toa?n chuyện buô?n...Có pha?i chăng la? bơ?i vi? chi? khi buô?n mi?nh mới muốn viết nhật ký?
    Cufng la? một cách gia?i toa?. Xưa thi? viết nhật ký cho một mi?nh mi?nh đọc, giơ? chia se? nó với nhưfng ngươ?i bạn khác - quen va? lạ.
    Chuyện ti?nh ca?m muôn thuơ? rắc rối. Giơ? thi? mi?nh đaf hiểu thế na?o la? vị mặn ngọt, chua cay, đắng chát cu?a ti?nh yêu. Hôm qua thôi TY khiến mi?nh vui tươi, phấn chấn, khiến mi?nh ca?m thấy mạnh mef hơn, la?m việc hiệu qua? hơn va? có thê? bay nha?y tới tận cu?ng trơ?i cuối đất. Hôm nay nó lại la?m mi?nh hụt hăfng, buô?n baf va? chán na?n, không muốn thoát ra kho?i chính cái vo? bọc luâ?n quâ?n với các suy nghif mông lung cu?a mi?nh. Khi ngươ?i ta chán thi? chă?ng mấy ai có thê? suy nghif tích cực nhi??
    Trách anh ư? La?m sao trách? Mi?nh cufng có khuyết điê?m ma?. Trong cuộc tranh luận giưfa anh va? mi?nh ko có ai đúng, chă?ng có ai sai va? không có kết qua?. Nhưfng lý do vụn vặt, nhưfng tác động bên ngoa?i khiến mi?nh va? anh cứ nga?y một xa nhau.
    Đôi lúc, nhắm mắt lại, tươ?ng tượng tiếng nói cu?a anh, hơi thơ? cu?a anh, vo?ng tay cu?a anh, mi?nh lại thấy xao lo?ng. Nhưng chi? giáp mặt nhau, nhi?n va?o mắt nhau la? mi?nh lại ca?m thấy tay chân tê dại, chă?ng muốn nhúc nhích, cư? động.
    Anh đâu rô?i cu?a nga?y xưa tuyệt diệu? Em đâu rô?i cu?a cái thơ?i ngây thơ. Giơ? la? tính toán, giơ? la? tiê?n bạc, giơ? la? các mối quan hệ đan xen chô?ng chéo. Có nhiê?u đêm em tự dă?n vặt mi?nh, rô?i cufng có nhiê?u đêm em hơ?n giận anh.
    Đến bao giơ? em va? anh mới tra?i qua cơn khu?ng hoa?ng na?y?
    Em biết có lef chă?ng bao giơ? anh biết đến nhưfng ca?m xúc lúc na?y cu?a em va? sef chă?ng khi na?o anh biết lúc giận hơ?n la? lúc em ca?m thấy cần anh hơn bao giơ?.
    Anh....ti?nh yêu cu?a chúng mi?nh chi? thế thôi sao?
  8. langtuphudu

    langtuphudu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/02/2004
    Bài viết:
    23
    Đã được thích:
    0
    Mãi mãi sống với những tiếc nuối, với những niềm đau đã qua trong đời.
    Lời bài hát mà mình rất thích mỗi khi vui lại gào lên, hôm nay nhớ lại tự nhiên buồn. Gập đứa bạn cũ hỏi han về công việc, gia đình rồi lại y rằng hỏi về tình yêu. Dạo này thế nào, đã yêu chưa? Sao mãi chưa yêu ai thế? Giới thiệu nhé.... Trả lời: vẫn chưa, đời mình như con thuyền vậy cứ muốn chạy ra đại dương mênh mông, đơn độc để hứng những cơn sóng, ngọn gió dữ dội nhất, mà đại dương thì làm gì có bến, chỉ có không gian và thời gian chết lặng trong cánh chim ảm đạm dưới ánh chiều muộn. Cảm giác trống trải mà chính mình cũng tự hỏi đến giờ mà vẫn chịu được sao?? Bạn ơi đừng gợi lại những gì đã qua, cứ để tất cả mọi thứ nhạt nhoà như chính cuộc sống nhạt nhẽo vô vị này. Người ta không thể sống thiếu tình cảm nhưng rồi lại ủ ê, hờn dỗi vì chính cái mà họ không thể sống thiếu ấy. Đời lạ lắm nhưng rồi cũng sẽ qua, mình sẽ có những cái mà mình mong muốn chỉ có điều....
    Thôi dứt bỏ những cái ngớ ngẩn vu vơ, kêu ca nhiều không bằng một hành động cụ thể.
    Bạn à, ai mà chẳng có tình cảm, có hờn ghen và cuộc sống có phải lúc nào cũng như mình mong muốn đâu, nếu cứ thay đổi mình để phù hợp với hoàn cảnh thì bạn phải thay đổi đến đâu. Chẳng ai thay ô tô khi có một con đường mới cả, cứ đi chiếc ô tô mà mình yêu quý và bắt con đường phải thay đổi theo.
    Mình , suốt ngày ra rả những gì to lớn nhưng làm việc thì toàn việc bé tẻo teo. dần dần mình như mất đi sự tự tin về cuộc sống, cứ tự cho là cách nằm phục của con sư tử chuẩn bị tấn công con mồi nhưng hoá ra là cách nằm sợ sệt của con mèo trước ông chủ dữ dằn. Nếu cứ mãi thế này thì có lẽ thành chuột cũng nên. Thôi vẫn cứ phải tự động viên mình học theo các vị tiền bối như AQ vậy, "các bạn cứ xuất phát trước, đoạt áo vàng trong các vòng đua nhưng người đoạt áo vàng chung cuộc lại là mình" Thế cũng nhẹ nhõm hơn rồi
    Mãi mãi sống với những tiếc nuối, với những niềm đau đã qua trong đời
    Được langtuphudu sửa chữa / chuyển vào 16:22 ngày 28/06/2005
  9. langtuphudu

    langtuphudu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/02/2004
    Bài viết:
    23
    Đã được thích:
    0
    Mãi mãi sống với những tiếc nuối, với những niềm đau đã qua trong đời.
    Lời bài hát mà mình rất thích mỗi khi vui lại gào lên, hôm nay nhớ lại tự nhiên buồn. Gập đứa bạn cũ hỏi han về công việc, gia đình rồi lại y rằng hỏi về tình yêu. Dạo này thế nào, đã yêu chưa? Sao mãi chưa yêu ai thế? Giới thiệu nhé.... Trả lời: vẫn chưa, đời mình như con thuyền vậy cứ muốn chạy ra đại dương mênh mông, đơn độc để hứng những cơn sóng, ngọn gió dữ dội nhất, mà đại dương thì làm gì có bến, chỉ có không gian và thời gian chết lặng trong cánh chim ảm đạm dưới ánh chiều muộn. Cảm giác trống trải mà chính mình cũng tự hỏi đến giờ mà vẫn chịu được sao?? Bạn ơi đừng gợi lại những gì đã qua, cứ để tất cả mọi thứ nhạt nhoà như chính cuộc sống nhạt nhẽo vô vị này. Người ta không thể sống thiếu tình cảm nhưng rồi lại ủ ê, hờn dỗi vì chính cái mà họ không thể sống thiếu ấy. Đời lạ lắm nhưng rồi cũng sẽ qua, mình sẽ có những cái mà mình mong muốn chỉ có điều....
    Thôi dứt bỏ những cái ngớ ngẩn vu vơ, kêu ca nhiều không bằng một hành động cụ thể.
    Bạn à, ai mà chẳng có tình cảm, có hờn ghen và cuộc sống có phải lúc nào cũng như mình mong muốn đâu, nếu cứ thay đổi mình để phù hợp với hoàn cảnh thì bạn phải thay đổi đến đâu. Chẳng ai thay ô tô khi có một con đường mới cả, cứ đi chiếc ô tô mà mình yêu quý và bắt con đường phải thay đổi theo.
    Mình , suốt ngày ra rả những gì to lớn nhưng làm việc thì toàn việc bé tẻo teo. dần dần mình như mất đi sự tự tin về cuộc sống, cứ tự cho là cách nằm phục của con sư tử chuẩn bị tấn công con mồi nhưng hoá ra là cách nằm sợ sệt của con mèo trước ông chủ dữ dằn. Nếu cứ mãi thế này thì có lẽ thành chuột cũng nên. Thôi vẫn cứ phải tự động viên mình học theo các vị tiền bối như AQ vậy, "các bạn cứ xuất phát trước, đoạt áo vàng trong các vòng đua nhưng người đoạt áo vàng chung cuộc lại là mình" Thế cũng nhẹ nhõm hơn rồi
    Mãi mãi sống với những tiếc nuối, với những niềm đau đã qua trong đời
    Được langtuphudu sửa chữa / chuyển vào 16:22 ngày 28/06/2005
  10. mail2522002

    mail2522002 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    24/10/2002
    Bài viết:
    2.524
    Đã được thích:
    0
    Sao mọi người viết Nhật kí buồn thế nhỉ ?
    Hay là lúc buồn thì mới nhớ ra rằng : ta cần xả ?
    Tự dưng hôm nay buồn buồn cũng lại viết . Cái lúc vui thì mải chạy đi đâu chơi ấy . Hic...
    Malheureusement ,...buồn .
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này