1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Nhật ký cho mình và cho mọi người ( version 2 )

Chủ đề trong '1981 Gà -Hà Nội' bởi 209, 14/06/2005.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. businessman1

    businessman1 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/12/2004
    Bài viết:
    1.410
    Đã được thích:
    0

  2. businessman1

    businessman1 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/12/2004
    Bài viết:
    1.410
    Đã được thích:
    0
    Hôm nay rất nhớ
  3. bangnhi115

    bangnhi115 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/04/2004
    Bài viết:
    474
    Đã được thích:
    0
    Lâu lắm không nghịch.Hôm nay tự nhiên cả lũ lại hứng lên bói chén.Mình là không khoái cái vụ này tý nào.Bói xong hôm nào y như rằng hôm sau bị ốm nhưng tụi nó cứ rủ rê.Ừ mà cũng chả có việc gì làm thôi thì làm tý cho đỡ buồn.Còn nhớ cái lần đầu bói chén cứ nghĩ chắc đứa nào ăn gian đẩy cho chén chạy cuối cùng tụi nó bảo may thử một mình xem hoá ra chén vẫn chạy tốt.Nhưng con bé sợ chẳng dám hỏi thầy là ai mặc dù lờ mờ biết có thể là người đấy!Hic!Chã nhẽ mình.......
  4. doidep198

    doidep198 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/04/2005
    Bài viết:
    801
    Đã được thích:
    0
    Ngày hôm qua rất buồn khi bị người ta đối xự như vật với mình. Thằng bạn nói người nào cho ta niềm tin thì chính kẻ đó cho ta nỗi thất vọng. Thôi thì cái gì đã qua hãy cho nó qua.
    Cuộc đời đau khổ nuôi ta lớn
    Ân tình bạc bẽo dạy ta khôn.
    Và hôm nay cũng bắt đầu với những ý tưởng mới!! Chẳng biết thượng đế có cho ta sự may mắn để vượt qua khó khăn bấy lâu nay không? Cái gì đến thì nó phải đến thôi!! Buồn làm gì chán làm gì chứ!! Vui lên mà sống thôi, cuộc đời đâu phải dài tới vô tận.
  5. iulamtruong

    iulamtruong Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/10/2004
    Bài viết:
    1.233
    Đã được thích:
    0
    Mấy hôm nay nó ốm. Nó cảm thấy mệt mỏi và yếu đuối lắm. Những lúc ốm, nó mới biết đưọc mẹ yêu nó đến thế nào. Nó cảm thấy hạnh phúc trong tình yêu ấy. Nó chẳng còn mong muốn j` hơn. Cái tình yêu nó luôn hằng mơ đến ư? Bây h nó chẳng cần nữa roài. Nó cảm thấy vô vị và nhạt nhẽo lắm. Nó thấy thật vô ích, vì tất cả những j` nó đã làm. Vớ vẩn thật!
    Hôm qua trời mưa. Tối thứ 7..... Thế nhưng nó ko còn thấy buồn nữa. Nó lại thấy vui và thoải mái lạ. Thấy man mát. Ôi... thích thật.... Nó nghĩ đến nhiều người, nhiều chuyện. Mưa.... luôn gợi cho nó nhiều cảm xúc. Thế nhưng hôm qua nó toàn nghĩ đến chuyện vui........ Nó nhớ đến firstlove của nó....... Cái cảm giác, trẻ con... Ko bao giờ nó có đưọc lần thứ 2. Nó đã từng có những kỷ niệm j` với firstlove nhỉ? Nào thì viết thư tay này..... Mà buồn cười, hồi đấy 2 đứa thích nhau. Chẳng dám nói cho ai. Căn bản.... nói ra... sẽ làm nhiều người phaỉ buồn.... Cái cảm giác lén lút, bí mật. Buồn cười thế. Roài những lần hồi hộp chờ điện thoại của nó lúc nửa đêm. 2 đứa thì thầm buôn..... Ôi........... Trời lạnh.... Lại lạnh roài... Nghĩ lại nó thấy vui lắm. Trẻ con..... Hồi đấy nào đã biết j` đâu. Còn chưa cầm tay...
    Thế roài.... nó nhớ đến nhiều người. Nhiều người thật tốt với nó. Có những tình cảm thật chân thành.... thật vô tư...... Nhiều kỷ niệm, nhiều cái khiến nó thật cảm động.....
    Nó cảm thấy vui lắm.......
    Roài nó nhớ đến M và H. Những người đem lại cho nó hạnh phúc, những người cho nó biết thế nào là hạnh phúc. Những lúc mấy đứa ngồi lại với nhau..... Ôi, nó cảm thấy hạnh phúc và vui lắm......
    Trời vẫn mưa............ Nó đang ngồi cùng mẹ và bố. Nó chưa bao h thấy hạnh phúc như thế. Roài nó cũng nhớ đến những chuyện làm cho nó tổn thương, làm cho nó bực mình. Thế nhưng nó lại ko tức.......... Nó lại thấy mọi chuyện thât đơn giản Có j` đâu mà nó fải bực? Có j` đâu mà nó fải buồn? Nó bỏ qua hết tất cả......
    Nó ko còn nhớ đến ai nữa cả...... Tất cả những người làm nó buồn....... Nó bỏ qua tất cả...........
    Bây giờ nó sẽ chẳng quan tâm đến cái j` nữa cả, Nó sẽ lại là nó....... Tình yêu ư? Nó đâu cần đến nữa? Cái j` đến thì sẽ phải đến thoai....... Nó vẫn đang sống trong niềm hạnh phúc mà......
    Nhưng nó vẫn chờ..... chờ 1 ngày những cố gắng, những nỗ lực của nó đưọc đền đáp. Nó xứng đáng đựợc như thế. Nó biết mà................
  6. spica19

    spica19 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/08/2005
    Bài viết:
    684
    Đã được thích:
    0
    Chiều xuống nhanh quá, thị xã bé tẹo bằng bàn tay, heo hút đến lạnh cóng. Chuyến đi này sặc mùi hàn gắn, mình thấy mệt. Giá mà mọi đổ vỡ của đời người được hàn gắn chỉ dăm ngày đi chơi thì .....ôi ảo tưởng. Đột nhiên nhớ một nụ cười, nỗi nhớ mỏng quá.....ôi là cảm giác.
    Lại trở về chính mình thôi, mọi thứ kết thúc thật rồi. Lúc này, ừ cũng buồn đấy, dưng mờ ko sao..
  7. Koxinhnhungmaduyen

    Koxinhnhungmaduyen Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/12/2003
    Bài viết:
    29
    Đã được thích:
    0
    Làm gì đây khi tất cả mọi chuyện bắt đầu ko có lối thoát. Đã có lúc mơ về 1 cái kết thúc có hậu như bao cái kết thúc ngọt ngào khác. Người ta vẫn thế, người ta trách mình, người ta dằn vặt mình, người ta có lý của người ta. Mình đã và đang là 1 đứa vô tâm. Có lẽ mình quen được nhận hơn là cho đi nên áp lực bắt đầu xuất hiện. Bạn bè thì khuyên bỏ qua đi, nhưng mình lại sợ thay đổi, sợ làm 1 cái mới. Ôi chao, con người mâu thuẫn thật. Yêu 1 người mà sao khó thế? Câu này người ta vẫn nói với mình mà. "Mơ 1 hạnh phúc, ấm áp nơi con tim em, có quá lớn lao ko anh? Hãy nói em nghe đi anh.."
  8. xi81

    xi81 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/10/2005
    Bài viết:
    156
    Đã được thích:
    0
    Một chút buồn, không rõ lý do, có thể do bạn bè, hoặc tình yêu!
    Cuộc sống cứ là thế,
  9. mail2522002

    mail2522002 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    24/10/2002
    Bài viết:
    2.524
    Đã được thích:
    0
    Đời vẫn có những nghịch lí không thể tả nổi nhưng vẫn phải tin .
    Với thằng em , đó là chuyện ngồi vào quán nước chè , chỉ vì rút điện thoại ra mà...bị đuổi xơi xơi , rồi còn lí luận : tôi bán nước dưới quyền quản lí của Phường ...khặc khặc...
    Nó hậm hực ra khỏi quán mà không thể chửi om lên , chỉ vì đó là bà già bán nước .
    Còn mình , sau này mà kể lại cho thế hệ sau , chắc không đứa nào có thể tin rằng lại...chuối đến thế . Thật không thể tả .
    Tsb chúng nó , rồi cũng có ngày lên nồi hết .
  10. ebunba

    ebunba Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/03/2003
    Bài viết:
    1.498
    Đã được thích:
    0
    Vừa làm 1 cái báo cáo saiCứ gọi là khốn khổ
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này