1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Nhật ký cho mình và cho mọi người

Chủ đề trong '1981 Gà -Hà Nội' bởi congchuacrazy, 01/12/2003.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. congchuacrazy

    congchuacrazy Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    05/04/2002
    Bài viết:
    1.082
    Đã được thích:
    0
    Nhật ký viết hộ cho một người:
    Anh có em, anh quen có em rồi
    Giờ quạnh vắng , ngôi nhà vô nghĩa quá
    Chẳng còn biết vì ai mà nhóm lửa
    Anh một mình thức ngủ cũng cô đơn
    Đêm nay trời lại mọc một vầng trăng
    Phố vẫn phố, người đi như nước chảy
    Anh chẳng biết rẽ lối nào cho phải
    Thôi đành về... trang web lại buồn hơn
    Giở tấm hình gặp đôi mắt nhung đen
    Bờ vai trắng như còn rung nhịp thở
    Nếu em biết nỗi niềm ta mong nhớ
    Có hoá thành cô tấm để kề bên?
    Bạn đôi lần thoáng nhắc tên em
    Anh mấy lượt toan theo đường lông ngỗng
    Anh đã thấy xa nhau ngày hoá tháng
    Em làm sao qua được biệt ly này
    Câu thơ anh, em không thể cầm tay
    Nên giai điệu lại dội về thoảng thốt
    Đám mây kéo những chân trời sốt ruột
    Yêu nhau là thương nhớ thế này sao
    Hãy sống hết mình dù biết ngày mai mình sẽ chẳng còn gi..... 
  2. Ngoc_Ly_229

    Ngoc_Ly_229 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/11/2003
    Bài viết:
    529
    Đã được thích:
    0
    To : Thoáng nhớ !
    Có những lúc nào đó ... không muốn nhớ thì lại chợt nhớ!
    Có những lúc nào đó ... muốn quên mà lại không thể quên!
    Và rồi cũng có những lúc nào đó lại thoáng nhớ ... để rồi lại thoáng ngẩn ngơ ...!
    Có lẽ tôi đang ở trong cái trạng thái sau cùng này chăng?
    Ngày ấy ... thật bất ngờ, Anh đi vào đời tôi ... không một câu chào hỏi ... cũng không một câu giới thiệu. Tôi không hề biết Anh là ai, Anh làm gì, Anh ở đâu?
    Anh có là gì đi nữa ... tôi cũng bất kể và tôi cũng không thèm tìm hiểu làm gì.
    Thật ngang nhiên Anh nhẩy vào cuộc sống của tôi ... và cứ như thế, tôi và Anh ... Anh và tôi tự nhiên có một cái gì ràng buộc hai chúng tôi lại ... một cái gì vô hình nhưng lại hiện hữu ... lúc thật lúc hư ... khó mà nói.
    Và cứ thế, Anh và tôi cứ như là hai cái bóng cứ dính liền vào nhau ... lúc ẩn lúc hiện ...
    Quái đản! Tôi cũng không hiểu tại sao nữa. Tôi cũng không định nghĩa được Anh là gì của tôi.
    Nhưng rồi, cái tính lì nó vẫn lì ... và tôi nhất định lì cho bằng được.
    Tất cả những cảm giác ... tất cả những lý trí trong tôi như đang kêu gào réo gọi ...
    Này này ... hãy nhìn đi ... hãy nhìn kỹ lại đi.
    Cái đèn đỏ trong tôi như đang báo hiệu cho tôi biết là tôi đang tiến sâu dần vào một vùng cấm địa ... một nơi mà tôi không nên bước sâu thêm vào nữa ...
    Không!
    Tôi không thèm nhìn kỹ ... và tôi cũng không thèm tìm hiểu để làm gì những cái cảm giác thật lạ lùng đã bắt đầu chớm nở trong tim tôi ... trong đầu óc tôi.
    Hình như có một lúc nào đó ... tôi cũng để mặc cho chuyện gì xẩy ra thì xẩy ra ...
    Anh và tôi ... xa mà gần ... gần mà xa.
    Có thời kỳ cả bao tháng không nhìn mặt nhau. Nhưng rồi có khi lại thủ thỉ với nhau hết tuần này qua tuần khác ..
    Thủ thỉ đủ mọi chuyện. Công việc làm ăn, chuyện đời sống hằng ngày, chuyện gia đình, chuyện này chuyện nọ, chuyện riêng tư cũng có ..
    Có lúc tôi cảm thấy gần Anh thật nhiều ... nhất là vào những lúc tôi có thể thấy được phản ảnh của con người Anh trong tôi.
    Nhưng rồi ... lại có những lúc ... Anh và tôi nào khác chi người dưng nước lã ...
    Thật là kỳ ... và cũng thật kỳ lạ!
    Thế cho nên bao năm qua, Anh vẫn là Anh ... và tôi vẫn là tôi.
    Tôi và Anh vẫn như hai người lữ khách đi song song bên nhau ... chẳng xa nhau lắm nhưng cũng chẳng gần hơn được tí nào ...
    Và đường Anh ... Anh vẫn đi! Còn đường tôi ... tôi vẫn theo!
    Ðể rồi bỗng nhiên một hôm ... hôm nào rồi đấy nhỉ ... không biết chuyện gì đã xẩy ra để rồi hôm đó Anh lại phá lệ ... và vô tình phá luôn cái bức tường vô hình vẫn giữ Anh và tôi gần mà xa ... xa mà gần ... trong bao năm nay.
    Thật bất ngờ Anh hỏi ..
    -- Em có yêu Anh không?
    Tôi không trả lời ... và tôi không muốn trả lời.
    Anh hỏi tiếp ...
    -- Em sợ?
    Sợ chăng? Tôi thật cũng không biết nữa ...
    Có lẽ tôi chẳng sợ đâu! Lì như tôi mà biết sợ gì?
    Nhưng có lẽ tôi phân vân nhiều hơn ... và hơi tiếc tiếc.
    Tôi tiếc cho cái thời "cơn gió thoảng" của Anh và tôi.
    Tôi tiếc cái thời kỳ Anh và tôi đến đến đi đi bất cứ lúc nào.
    Tôi tiếc cho cái thời gian quen nhau thật vô tư của Anh và tôi ... trong một phút giây đã bị biến mất đi ...
    Tôi ngập ngừng ... không trả lời được!
    Vì cho dù câu trả lời của tôi có ra sao ... tôi biết từ đây ... mối tình gió thoảng của Anh và tôi sẽ không còn nữa.
    Anh và tôi đã đến một khúc rẽ ... và đây là lúc Anh và tôi cần phải tự quyết định cho hai đứa một lối đi mới ...
    Tôi rời văn phòng lúc trời đã tối xẫm. Từng bước từng bước chậm, tôi lặng lẽ đi ra bãi đậu xe ..
    Và thật bất ngờ ... tôi nhớ Anh.
    Chẳng nhớ nhiều đâu!
    Chỉ là Thoáng Nhớ ... Thoáng Ngẩn Ngơ ...
    I think of you all night and day... I'm missing you when you're away. When I meet you, I just wish that some day, you will be my love...
  3. MuaTrenSaMac

    MuaTrenSaMac Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/01/2004
    Bài viết:
    18
    Đã được thích:
    0
    Giờ tôi đã hiểu cái cô bé có vẻ vội vã nhưng có lúc quá thảnh thơi đó thế nào . Với cái vẻ ngang bướng,khó gần với cái tính cách tưởng như kiêu kỳ đấy .Giờ tôi hiểu tại sao lại là một con người ít nói. Với đôi mắt buồn và chẳng bao giờ thấy nụ cười trên môi. Tôi hiểu cô bé biết làm thơ với đôi mắt buồn đó giờ đã đổi khác đã thay đổi đến kỳ lạ . Có lẽ cô bé đó đã tìm được những niềm vui mới để quên đi cái buồn . Tôi viết tôi hiểu có ai hiểu tôi viết gì đâu. Dù sao cũng là nhật ký cho mọi người.
    How can you see into my eyes ......
  4. Zdreamer

    Zdreamer Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/06/2003
    Bài viết:
    2.582
    Đã được thích:
    1
    Mệt quá. Cái ct khốn kiev, cái đống tc khốn kiev,...được mỗi cái thời tiết đẹp như khỉ.
    Đường lầy lội, mình lầy lội, tâm hồn lầy lội. Thế dek nào cậu lại rơi vào hoàn cảnh giống như tôi, chẳng để làm gì, sợ quái gì, nói đi, bye đi, xong ngay đi, lằng nhằng...
    TY là một thứ lằng nhằng, hehe, như bơ trong pizza, vừa ngon, vừa khó nuốt...
    Xong đời mày đi, TY nằm chết dí trên con phố nhỏ, mưa rơi, có cái gì mất, ướt thật rồi, tóc, mắt, tay, ướt tất...
    bye bye những nỗi buồn, bắt chước tớ đi, cậu nhé
    The first thing I need is you out of my lifeThe last thing I need is your helpSorry I met youSorry I met youI will forget you, someday
  5. doanminhhang17681

    doanminhhang17681 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    26/06/2002
    Bài viết:
    1.691
    Đã được thích:
    0
    Cậu là cái đứa bạn khốn khiếp nhất mà tớ từng gặp. Đáng yêu khốn khiếp chết cha đi được. Ai đời tớ thì nước mắt lưng chòng mà cậu phá lên cười rất vơ tư kể về cái chuyện gì gì đó của cậu. Chả có đứa bạn deck nào của tớ tự tin như cậu ả. Chả có đứa deck nào dám bảo là thằng đấy nó ngu vì nó không yêu tớ. Ôi, giá mà tớ nói được như cậu thì tớ đã chẳng phải là tớ. Biết là củ chuối mà vẫ hoài đau đớn. Dẫu sao thì cậu vẫn là đứa bạn đáng yêu khốn khiếp nhất mà tớ được gặp.
    Tớ thử tự tin phát xem nào. Nghĩa là cậu đã từng giống tớ. Thế sao tớ không nghĩ rằng một ngày nào đó tớ cũng sẽ giống cậu như ngày hôm nay nhỉ.
    Ừ, vẫn tiếc nuối, vẫn đau buồn, nhưng...vẫn...phải...cố...mà...q..u....ê...n...thôi.hic.
    Da yeu xin yeu tu noi dau chan thanh cua trai tim
  6. TrueDumbledore

    TrueDumbledore Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    23/02/2002
    Bài viết:
    3.999
    Đã được thích:
    0
    209 cũng là đứa khốn kiev mà mình đã từng gặp.
    Chẳng biết đường nào mà lần, poá tay.



    And YOU who though I was just only friend........


  7. Lari

    Lari Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/11/2003
    Bài viết:
    277
    Đã được thích:
    0
    Tức quá đi mất,đi mà chẳng rủ mình gì cả để rồi xem không rủ mình thì có còn vui vẻ được không,he he...rồi kiểu gì chẳng đêm về lại một mình ngồi nhớ đến con bé dở hơi này chứ...lúc đó ý àh tôi có rước kiệu tôi cũng chẳng thèm đi vào nỗi nhớ của u đâu ... ...hihi lần sau rủ mà tôi từ chối thì đừng hỏi lí do vì sao nhé


    Những thứ mất đi đều còn có thể tìm lại được chỉ cần người đánh mất nó không quên những gì mình đã mất




     
  8. Lissette

    Lissette Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    04/04/2001
    Bài viết:
    2.619
    Đã được thích:
    0
    You''ll forget me by and by... please don''t cry [​IMG]
     
    -----------------------
    Những mảnh vỡ của kỉ niệm - mong manh như sợi nắng Rơi vào bóng đêm ...
  9. doanminhhang17681

    doanminhhang17681 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    26/06/2002
    Bài viết:
    1.691
    Đã được thích:
    0
    Trái tim con người là một cái gì đó khá phức tạp và tình cảm con người ta đôi khi cũng khó có thể lý giải được. Vì thế mọi chuyện lần sau nên bình tĩnh giải quyết và để nó tạm lắng xuống mới nhìn nhận nó một cách đúng đắn được. Những luồng cảm xúc của mỗi người không phải lúc nào cũng cùng rung lên một lúc mà đôi khi cũng phải lệch pha nhau một chút. Vì thế, khi lòng mình có lúc dửng dưng xa vắng thì không việc gì phải trách mình và tự hỏi mình làm sao, như thế có xấu xa không? Và người ta cũng cần có thời gian để quan tâm đến nhiều thứ khác.Con gái thì đôi khi hay phức tạp và trầm trọng hoá vấn đề còn con trai thì đôi khi có nhiều việc phải lo hoặc đôi khi quá vô tư như một đứa trẻ con.Túm lại, chuyện tình cảm là thế.Nhiều khi mình không nghĩ đến người ta thì mình thấy mình có lỗi, còn hắn có thể ung dung ngồi xem đĩa chả việc quái gì. Lúc nào hắn sướng lên hắn nháo nhào gọi điện như không chả có chuyện gì. À, thì ra thế. Hiểu được cái dở hơi của bọn con trai rồi mình cũng cóc thèm chấp.Ra Tết mình đi du lịch, cóc thèm quan tâm, cóc thèm nạp điện thoại nữa, kệ, đỡ phải nhắn, chỉ nhận tin nhắn thôi, vì con gái mà, lúc nào chả thích được người khác quan tâm hơn.
    Cảm ơn chị LA nhé. Em lại bắt đầu đang hát nhạc Phú Quang rồi.Chắc là Tết này sẽ vui thôi.Mong chị cũng thế. Tạm biệt Z. Tớ sẽ lên sớm ghé thăm cậu.Ứ thèm chào cái ông hâm hâm kia nữa.Nhờ chị LA chào hộ.
    Da yeu xin yeu tu noi dau chan thanh cua trai tim
  10. TrueDumbledore

    TrueDumbledore Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    23/02/2002
    Bài viết:
    3.999
    Đã được thích:
    0
    Mình có mù đâu mà không nhìn thấy, uổng công mình.
    Cứ úp úp mở mở nữa chứ.
    Có cảm giác như là người ngoài



    And YOU who though I was just only friend........


Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này