1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Nhật ký cho mình và cho mọi người

Chủ đề trong '1981 Gà -Hà Nội' bởi congchuacrazy, 01/12/2003.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. Zdreamer

    Zdreamer Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/06/2003
    Bài viết:
    2.582
    Đã được thích:
    1
    Ừ, càng nghĩ càng thấy mình khó tính. Khó tính, sao ai cũng bảo thế nhỉ? Hmm
    Bằng cả trái tim, Gà Hà Nội phát động chương trình 2000 chữ ký ủng hộ TTVNOL!
  2. TrueDumbledore

    TrueDumbledore Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    23/02/2002
    Bài viết:
    3.999
    Đã được thích:
    0
    Đúng rồi


    Nothing gonna change my love for you.

  3. TrueDumbledore

    TrueDumbledore Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    23/02/2002
    Bài viết:
    3.999
    Đã được thích:
    0
    Khi nói chuyện, thấy người ta cứ chối - thấy vui vui, dù biết không phải đâu.
    Nhưng vẫn không thấy buồn. Có phải của mình đâu mà.
    Lờ mờ thấy một cái gì đó về người đó - thấy vui vui. Nhưng mà chắc gì.
    Em trẻ con quá. Tự nhiên muốn che chở cho em thôi.
    Chẳng hiểu nổi nữa.


    Nothing gonna change my love for you.

  4. Zdreamer

    Zdreamer Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/06/2003
    Bài viết:
    2.582
    Đã được thích:
    1
    nói chuyện một chút về bọn con gái...chẳng hiểu nữa, không thích,...thế thôi...
    hmmmmmmmmmmmmmmmm, cười cái gì?
    3 bông hồng leo màu vàng mua cho tri kỷ, thơm lắm, nở to lắm, đẹp lắm,...nhưng chắc chẳng tặng được, đành để đây vậy...
    Cứ luẩn quẩn, rối bòng bong trong cái vòng này cơm-áo-gạo-tiền. Ước mơ thành bong bóng xà phòng, bay lên trời rồi vỡ tung tất cả, điên rồ thật...
    Được Zdreamer sửa chữa / chuyển vào 13:43 ngày 03/12/2003
  5. muonbiet

    muonbiet Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/01/2003
    Bài viết:
    196
    Đã được thích:
    0
    trời sao dạo này cảm xúc của mình nó chạy đi đâu vậy nhỉ ? Mỗi khi ngồi vào bàn định viết một cái gì đấy đau đớn vào , thì chỉ thấy viết ra toàn những thứ nhạt phèo , chán quá mọi người vẫn thường bảo mình là người nhậy cảm và nhiều cảm xúc , mình nghĩ cũng đúng . Nhưng nhiều khi mình thấy mình cũng đơ đơ , mình thích cách viết của cố nhà văn Nam Cao quá sao trên đời này lại có người biểu đạt nỗi khổ hay đến như vậy ? Chỉ mong sao viết được một phần nhỏ như ông .Nhưng mà thôi đi ! Mày thì có cái tài gì cơ chứ hừm , mày mà đòi theo cái nghiệp viết văn ư ? Cái nghiệp cao quý đấy không có chỗ chỗ mày đâu . Ờ kể cũng đúng đâu có biết viết , mà nếu biết viết và theo nghiệp văn thì có mà chết đói sẽ chẳng có cô em gái xinh xắn nào yêu cả . Trời ! Mình vốn ưa cái đẹp và mong sao được người con gái xinh xinh yêu mình . Mà sao họ không yêu mình nhỉ ? Cái đấy thì đi mà hỏi xã hội , hừm ! Mà này cái đẹp mà mày quan niệm là những cái hào nhoáng bên ngoài à ? Nếu thế thì mày đâu có sâu sắc như mày vẫn nói , mày cũng hời hợt và ngốc lắm . Cho nên hãy bỏ cái sự ảo tưởng về một nhà văn đi . Nhà văn nghe mà kinh làm như tài lắm , cái loại ngu ngốc bao giờ cũng hay ảo tưởng .
    Nghệ thuật không phải trăng với mây
    Ngày trước Nam Cao đã nói rồi
    Nghệ thuật chỉ là tiếng đau khổ
    Thoát ra từ những kiếp lầm than .
  6. muonbiet

    muonbiet Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/01/2003
    Bài viết:
    196
    Đã được thích:
    0
    Hai Sắc Hoa Ti Gôn
    Một mùa thu trước, mỗi hoàng hôn
    Nhặt cánh hoa rơi chẳng thấy buồn
    Nhuộm ánh nắng tà qua mái tóc
    Tôi chờ người đến với yêu đương
    Người ấy thường hay ngắm lạnh lùng
    Dải đường xa vút bóng chiều phong
    Và phương trời thẳm mờ sương cát
    Tay vít giây hoa trắng chạnh lòng
    Người ấy thường hay vuốt tóc tôi
    Thở dài trong lúc thấy tôi vui
    Bảo rằng: hoa giống như tim vỡ
    Anh sợ tình ta cũng vỡ thôi
    Thuở đó nào tôi đã hiểu gì
    Cánh hoa tan tác của sinh ly
    Cho nên cười đáp: Màu hoa trắng
    Là chút lòng trong chẳng biến suy
    Đâu biết lần đi một lỡ làng
    Dưới trời đau khổ chết yêu đương
    Người xa xăm quá, tôi buồn lắm!
    Trong một ngày vui pháo nhuộm đường
    Từ đấy thu rồi, thu lại thu
    Lòng tôi còn giá đến bao giờ
    Chồng tôi vẫn biết tôi thương nhớ
    Người ấy, cho nên vẫn hững hờ
    Tôi vẫn đi bên cạnh cuộc đời
    Ái ân lạt lẻo của chồng tôi
    Mà từng thu chết, từng thu chết
    Vẫn giấu trong tim bóng một người
    Buồn quá! Hôm nay xem tiểu thuyết
    Thấy ai cũng ví cánh hoa xưa
    Nhưng hồng, tựa trái tim tan vỡ
    Và đỏ như màu máu thắm pha
    Tôi nhớ lời người đã bảo tôi
    Một mùa thu trước rất xa xôi
    Đến nay tôi hiểu thì tôi đã
    Làm lỡ tình duyên cũ mất rồi
    Tôi sợ chiều thu phớt nắng mờ
    Chiều thu, hoa đỏ rụng chiều thu
    Gió về lạnh lẽo, chân mây trắng
    Người ấy sang sông đứng ngóng đò
    Nếu biết rằng tôi đã lấy chồng
    Trời ơi, người ấy có buồn không?
    Có thầm nghĩ tới loài hoa vỡ
    Tựa trái tim phai, tựa máu hồng
    Tôi khoái thơ này lắm đọc không biết bao nhiêu lần rồi , bây giờ hay vào box gà nên cho gửi nhờ ở đây để thỉnh thoảng lại đọc lại .
  7. No_one_knows

    No_one_knows Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/11/2003
    Bài viết:
    278
    Đã được thích:
    0
    Ngày 4 tháng...
    Hai ngày đã trôi wa kể từ khi offline lần đầu cùng Box Gà. Bi h biết thêm nhiều bạn mới, nhiều vui vẻ mới nhưng cũng chẳng thấy đỡ buồn hơn tí nào mỗi khi một mình. Cuộc sống vẫn nhạt nhẽo và vô vị như trước kia. Chẳng biết đến khi nào thoát khỏi cái cảm giác chán nản như thế này. Mình cứ khuyên mọi người là nghĩ làm gì cho mệt xác nhưng bản thân cũng giống như họ chẳng khác là bao?
    Chẳng hiểu sao các bác trong box Gà bảo là mình chat lịch sự mới hay chứ? Có lẽ là công việc và cuộc sống bắt mình phải như vậy. Mình chỉ có thể là bản thân mình mỗi khi đi chơi với bạn bè và người thân, lại hờ hững với tất cả mọi thứ mặc dù mọi người nhìn vào thì thấy hoàn toàn ngược lại??? Trong con mắt mọi người, mình là một con người đa hệ (hix, ko phải ĐTLA đâu nhé): nói chuyện với ai cũng được, làm cái gì cũng được, có thể kết bạn với tất cả mọi người. Đôi lúc mình cũng chẳng biết mình thuộc vào thế giới nào trong các bạn ở đây. Đôi lúc tràn đầy những suy tư trăn trở, đôi lúc lại vô lo, đôi lúc phá phách hết thảy. Cũng may là box Gà chưa thấy mình trong tình trạng thứ 3 chắc không thì các bác chạy hết mất.
    Hy vọng rằng hôm nay sẽ là một ngày đầy ắp tiếng cười cho các gà box ta và cho riêng mình.
    Tạm biệt các con gà dấu yêu.
    ~*´¯`*~.(¯`v´¯()¯`v´¯).~*´¯`*~
    Once you give, twice you get
    Tha` che^'t o*? kho^ng, kho^ng la^'y vo*., chi? ca(.p bo^`
  8. dixuyenquamuathu

    dixuyenquamuathu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/10/2003
    Bài viết:
    639
    Đã được thích:
    0
    Vừa viết được một bài bày tỏ mọi nỗi niềm hưng mạng chập ứ post được thế là tiêu. Mọi lần như thế là điên tiết rồi nhưng mà hôm nay thấy thế là vui, vì cái cần nói cũng viết ra được mà ứ ai biết. Hê hê.
    Em tìm vào một chốn lặng yên, nơi góc vườn Em trốn vào bình yên, sâu mãi, sâu mãi, sâu mãi vào tình yêu của anh .
  9. Zdreamer

    Zdreamer Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/06/2003
    Bài viết:
    2.582
    Đã được thích:
    1
    Ngày hôm nay, quá nhiều việc để ôm đồm. Nhờ vả một số người, mắng mỏ một số người,...và nhớ đến một người. Lúc nào, càng khó khăn, càng mệt mỏi thì mình càng nhớ đến người ấy. Mình tưởng tượng ra người ấy sẽ nhìn vào việc mình làm thế nào, sẽ khó chịu ra sao, sẽ mỉa mai thế nào...nếu mình thất bại. Thế nên, lúc nào mình cũng phải cố gắng, cứ lao về phía trước...Mà có khi chỉ là mình cả nghĩ thế thôi...
    Thì kệ, mình lao đi, như thế có khi lại hay,...vì suy cho cùng, phía trước vẫn luôn nhiều bất ngờ hơn...mà có thể sẽ thú vị lắm lắm. Hy vọng vậy
    Bằng cả trái tim, Gà Hà Nội phát động chương trình 2000 chữ ký ủng hộ TTVNOL!
  10. congchuacrazy

    congchuacrazy Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    05/04/2002
    Bài viết:
    1.082
    Đã được thích:
    0
    Ngày ...tháng ...năm..
    Suốt ngày nghe người ta than vãn chán. Nghĩ lại cái thân mình cũng có hơn gì đâu. Việc gì cũng rối tung, công việc rối tung, tình cảm cũng ở trong một mớ hỗn độn. Sáng dậy còn một chút cảm hứng, mua một bó hoa to về cắm. Hình như thấy mình kém ở khoản này. Ngày trước anh cũng hay nói thế mà, em vụng về quá. Con gái 1 nên được chiều đến mức chẳng biết làm gì cả. Có lẽ cũng phải dịu dàng chút, nói như ông ngoại mình là còn phải để lấy chồng chứ. Hic...Lấy chồng ở tuổi này á?
    Hãy sống hết mình dù biết ngày mai mình sẽ chẳng còn gi..... 
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này