1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Nhật ký cho mình và cho mọi người

Chủ đề trong '1981 Gà -Hà Nội' bởi congchuacrazy, 01/12/2003.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. Zdreamer

    Zdreamer Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/06/2003
    Bài viết:
    2.582
    Đã được thích:
    1
    Thế sao cái tai-tồ của cậu nó lại bịt mắt?
     Me, Myself and I That's all I got in the end That's what I found out And It ain't no need to cry I took a vow that from now I'm gon' be my own best friend
  2. No_one_knows

    No_one_knows Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/11/2003
    Bài viết:
    278
    Đã được thích:
    0
    Ơ, cũng phải có ngoại lệ chứ lị. Đâu chỉ có thể nhìn bằng mắt đâu. Cũng có thể nhìn bằng bàn tay, bằng đôi tai, bằng lí trí, bằng cảm nhận cơ muh.
    Thắc mắc ngốc nghếch nhưng đáng yêu
    ~*´¯`*~.(¯`v´¯()¯`v´¯).~*´¯`*~
    Once you give, twice you get
    Nothing is impossible but if U don't dare to do it
    so nothing is possible!
  3. mail2522002

    mail2522002 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    24/10/2002
    Bài viết:
    2.524
    Đã được thích:
    0
    Lại mơ thấy rồi . Tức thật , bao nhiêu năm qua muốn bỏ mà không sao gạt nổi ra ngoài .
    Nhìn thấy lại những cử chỉ , hành động đó , không sao hiểu nổi chính bản thân mình , hiểu nổi luôn cả phía bên kia thế giới .
    Người tình ơi sao mau đổi thay
    Giọt sầu trên môi nghe nồng cay
  4. mail2522002

    mail2522002 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    24/10/2002
    Bài viết:
    2.524
    Đã được thích:
    0
    6-2-2004 : 2h56 : Khi phải dịch những dòng chữ đau lòng này từ những tài liệu về các di sản văn hoá đang kêu cứu , mình nghĩ rằng cùng là con người với nhau cả , vậy mà tại sao lại có thể nhẫn tâm , vô nhân tính đến thế . Biết rằng hoạt động đầu cơ , buôn lậu cổ vật diễn ra khắp nơi và không bao giờ ngừng chúng lại được , nhưng chẳng hiểu sao người ta có thể ung dung thu lại những khoản hời khổng lồ từ những thứ không phải của mình nhỉ ?
    Nói như thế mới thấy được rằng làm ra đã khó , giữ còn khó hơn . Một tài sản tuy mang tính quốc gia thật , nhưng không phải lúc nào ?oquốc gia? cũng có khả năng bảo vệ được chúng . Tài liệu mình dịch là vào năm 2002 , khi mà Mĩ bắt đầu khai chiến với lũ khủng bố . Như vậy , trong một quốc gia như Afghanistan , chính quyền vốn dĩ đã bị lung lay tới tận gốc , nay lại chịu thêm những tiếng bom , tiếng đạn nữa thì liệu có còn ai hứng thú mà ôm lấy đống gạch đá đổ vụn này không ? Chắc là chẳng có thằng điên nào , kể là UN chăng nữa .
    Nhìn lại nước ta mà xem , bao nhiêu vụ khai quật trộm , vụ ăn cắp cổ vật hàng ngàn năm tuổi diễn ra trước mắt . Ấy vậy mà khi nói cho người dân , người ta vẫn coi đó như chẳng có gì xảy ra , như không phải liên quan đến cái gì đó là ?ocủa mình? . Cũng phải thôi , đơn giản họ chỉ lo cho manh quần tấm áo , bát cơm bát cháo ngày hôm nay , ngày mai là tốt lắm rồi , việc gì cứ phải nghĩ đến cái mớ giẻ rách từ đời tám oánh nào , của cụ kị để lại làm gì , rồi lại mất công sức bảo tồn cho lũ con cháu bất hiếu sau này hưởng (???) .
    Hờ , tự nhiên tham gia vào vụ này lại thấy hay hay . Cũng chẳng hiểu sao nhưng mình là con người ưa ?ođồ cổ? , từ đồ vật đến con người . Có cái gì đó mang dáng dấp cổ kính , mình đều thích và luôn muốn có ở bên (Phải chăng vì thế mà ta đã từng một thời đắm say người ?). Yêu quá cái Hà nội này cũng chỉ vì cái vẻ cổ kính quỉ sứ của nó . Bao nhiêu thứ mà người thường không được tiếp cận kia mà . Công nhận những thứ đó , càng đi sâu mới thấy . Và càng thấy thú vị hơn khi mình có thể bóc được cái vẻ ngoài xấu xí , bẩn thỉu của nó đi để hiểu được những giá trị đích thực của nó . Có khi có những cái cực kì quí ở trước mắt người ta , chưa chắc người ta đã đủ hứng thú để xem ấy chứ . Thế mới là cái hay .
    Hôm nào mình nghĩ rằng nên đi thăm Thành đạo tự một cái , càng đọc của người mới thấy càng nên gìn giữ những gì mình đang có . Khi mất rồi thì lại nhe răng kêu hối tiếc , đáng tiếc là lúc đó quá muộn . Cũng như khi Huế và Hội an trước khi bị lụt ấy , mình cứ lần lữa mãi không vào xem . Đến bây giờ , người ta kêu rằng thay đổi nhiều lắm . Ôi thôi , thế là bao nhiêu cái cổ kính đẹp đẽ mình không được nhìn rồi , bây giờ có nhìn , chắc chỉ toàn của ?othời nay? sửa lại mà thôi , trông đã thấy giả và ghét rồi chứ đừng nói là mất nhiều thời gian để chiêm ngưỡng .
    Cái tật liên tưởng hại mình rồi .
    Nhớ lại cái Quốc tử Giám trước kia mình hay đi qua và ngắm mãi . Trông thì cũ cũ thật , lại còn xâu xấu nữa . Nhưng sao lại đẹp thế . Lúc bé đi thì không nhớ . Lúc lớn thì lại thường đi bên ngoài bao quanh hơn , và thú thật là cũng không muốn vào trong làm gì . Lần nào đi học từ Hồ Tây về cũng vẹo cả cổ chỉ vì liếc một cái , rồi nhìn một cái , nhìn những mái ngói sẫm màu , đầy rêu phủ . Như người ta hay dùng từ là ?oxiêu vẹo? để miêu tả . Nhưng từ ngày ?okhang trang? cho đến giờ , mình thấy ?ođiên điên? kiểu gì ấy , nhìn tức không chịu được . Lại còn dịp vào trong ngắm nữa , cổ không ra cổ , kim không ra kim . Mái ngói nhưng lại tường gạch bao quanh , rồi nền ?oxịn? ác . Trông rất không vừa mắt và lại có vẻ ?ophi văn hoá? , ?ophi thời gian? thế nào ấy . Có ba phần , hai phần đầu thì không sửa được , phần cuối sửa thì lại như vả một cái vào hai phần kia . Có lẽ giống như ông nói gà , bà kêu vịt thì phải . Lại còn cái vòng ngoài bao quanh nữa . Một danh thắng như thế , thôi thì cứ để cho người ta vui chơi bằng những trò cổ truyền như ?ođá gà? , ?ođánh cờ??nghe hợp lí . Đằng này lại biến thành những chỗ vô văn hoá như trông xe , ?ohít nhau? , rồi kinh doanh luôn thể . Nhìn ngứa mắt đến nỗi từ đó trở đi , trong đầu mình dị ứng với cái ?oĐại học chữ to? kiểu Việt Nam này . Những thằng chữ nhỏ , dù có nhiều thì vẫn phải chịu khó ở dưới , còn những thằng ít chữ nhưng to thì lại nằm chềnh ềnh ở trên . Thỉnh thoảng nhe những nanh chó ra sủa ông ổng , khiến bà con hết mực khiếp vía . Nó bảo gì thì nghe thôi , kể cả có phi hay phản văn hoá cũng như văn minh cũng cấm cãi , nếu muốn còn bát cháo nuôi thân . Thế đấy , cái ?ocổ kính? kiểu này thì mình kinh tởm , phát hãi và cũng kiếu luôn chuyện nhìn ngắm . Giống như người pháp có câu nói liên quan đến gái ?ođui? thì mình cũng liên tưởng đến thiếu nữ xinh đẹp xưa kia , nay đã bị chọc cho chột mắt rồi thì còn nhìn ngắm cái gì nữa . Chọc một con mắt rõ to ở giữa trung tâm thủ đô , dân văn hoá có ức cũng cấm kêu . Sức mạnh là thế này đấy .
    Cái gì nghe hãy nói , nhìn hãy viết -> cấm phóng tác .
    Người tình ơi sao mau đổi thay
    Giọt sầu trên môi nghe nồng cay
  5. hero_for_hire

    hero_for_hire Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/01/2004
    Bài viết:
    339
    Đã được thích:
    0
  6. No_one_knows

    No_one_knows Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/11/2003
    Bài viết:
    278
    Đã được thích:
    0
    Hị hị, nói chứ chẳng phải điêu. Thử hỏi cậu lúc không có ánh sáng, phòng tối om, con mắt vô dụng thì chẳng nhìn bằng tay thì dễ nhìn bằng ấy chắc.
    ~*´¯`*~.(¯`v´¯()¯`v´¯).~*´¯`*~
    Once you give, twice you get
    Nothing is impossible but if U don't dare to do it
    so nothing is possible!
  7. dixuyenquamuathu

    dixuyenquamuathu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/10/2003
    Bài viết:
    639
    Đã được thích:
    0

    Hà Nội những ngày mưa gió.
    Chiều dần buông. Cả ngày trời mưa sụt sùi đến lúc nhón những bước chân trên đường từ công ty ra bến xe buýt thì trời cũng ngớt mưa. Chỉ có hun hút gió. Cả ngày ngồi ở cơ quan im lìm chẳng nói, chiều cuối tuần bỗng có cảm giác thèm được đi chầm chậm trên đường những bước đi bình yên và thanh thản, không như những buổi sáng dậy muộn cuống cuồng chạy từ bến xe, cuống cuồng ăn sáng để đến công ty cho kịp giờ.Chiều thứ 6 bao giờ cũng có cảm giác được thong thả hơn, nhưng biết đi đâu và về đâu khi chưa muốn về nhà..Và thế là chỉ có mình ta, bước những bước đi rất chậm trên vỉa hè, giữa dòng người ào ào, hối hả, vội vã vì cơn mưa giữa khoảnh khắc chiều sang tối sắp ập xuống. Trời nổi giông nổi gió,xám xịt và chống chếnh như lòng đang nghiêng ngiêng những nỗi niềm vô định.Một vạt lá vàng ướt nhoẹp như là khắc, như là in trên nền gạch đõ thẫm ướt đẫm mưa.Mình ta lững thừng băng qua đường dành cho người đi bộ khi tất cả cái dòng xe đông nghịt kia phải dừng lại nhường bước cho ta.Tự dưng lúc ấy muốn mua một bó hoa thật rực rỡ, nhưng tiếc là quanh đó chẳng có bó hoa nào.
    Rồi đứng chờ một người bạn.Cả hai chui vào một quán trà, ủ tay bằng những ấm nước nóng. Sẽ cảm thấy hơi điên khi mưa to gió lớn gọi nhau đi uống trà. Cũng sẽ cảm thấy bực mình khi mưa và nước bắn bẩn hết quần áo. Sẽ cảm thấy nhiều khi điên tiết vì cái thời tiết ướt nhoẹp, xám xịt làm cho mình nhiều khi đau đầu vì gió hoặc run lên vì cóng.Nhưng nếu không có rét thì chẳng bao giờ ta yêu và cảm nhận được cái ấm nồng của những hơi ấm. Nhiều khi lại thấy nhớ thương những ngày mưa gió và rét mướt.Có ta ướt lướt thướt như con mèo nhỏ,buồn buồn với những nỗi buồn rất ngọt. Và bởi thế rét cũng rất đỗi ngọt ngào.
    Em tìm vào một chốn lặng yên, nơi góc vườn Em trốn vào bình yên, sâu mãi, sâu mãi, sâu mãi vào tình yêu của anh .
  8. dixuyenquamuathu

    dixuyenquamuathu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/10/2003
    Bài viết:
    639
    Đã được thích:
    0
    Tệ thật cơ, ngày nào cũng qua đây đọc của mọi người nhưng không viết chi cả, cũng không để ý là chiều nay mọi người gặp nhau. Đang ngồi thì mail nhắn tin là chiều nay box gà off, một lúc sao NOK lại nhắn tin.Chắc lần này hội gà làm hoành tráng đây hả. Chiều nay tớ có việc nhưng sẽ đến vào lúc 6h30 hoặc 7h. Hẹn gặp moi người sau nhé.Cảm ơn mail và NOK..
    Em tìm vào một chốn lặng yên, nơi góc vườn Em trốn vào bình yên, sâu mãi, sâu mãi, sâu mãi vào tình yêu của anh .
  9. TrueDumbledore

    TrueDumbledore Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    23/02/2002
    Bài viết:
    3.999
    Đã được thích:
    0
    To day ; Ngay..tháng...năm
    All are good. Ôi Valentine :x



    And YOU who though I was just only friend........


  10. Ngoc_Ly_229

    Ngoc_Ly_229 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/11/2003
    Bài viết:
    529
    Đã được thích:
    0
    To True: True béo chỉ giỏi câu bài thôi . Thế mà không ai nói
    Hôm nay thật buồn lại còn chán nữa chứ trời mưa với cả gió thế này chẳng biết đâu mà lần mà mò cả .. chẳng làm được cái gì ra hồn hết .. bài với cả vở ... chẳng hiểu chiều có mưa không nữa .. nếu không sẽ đến chỗ mọi người nếu không lại ngồi 1 xó mà dịch sao hôm nay tao lại ghét mày thế L ui hịc ....
    Dẫu anh có nghi ngờ! Ngôi sao là ánh lửa! Mặt trời di chuyển chỗ!Chân lý là dối lừa!Nhưng anh chớ nghi ngờ! Tình yêu em anh nhé!
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này