1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Nhật Ký cho người mình yêu

Chủ đề trong 'Câu lạc bộ 1987-1989 Hà nội (87-89 Club)' bởi Quoc_Vuongvn, 10/03/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. Quoc_Vuongvn

    Quoc_Vuongvn Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/06/2002
    Bài viết:
    91
    Đã được thích:
    0
    Huyền à, em không biết đó thôi chứ anh yêu em nhiều lắm đó, anh đã viết thư với em nói rằng đó chỉ là nói đùa thôi nhưng em đâu biết rằng anh yêu em thật lòng, anh nói vậy chỉ để em nói chuyện lại với anh, em biết không, em đúng là thiên thần trong lòng anh đó mà, em có thể xóa tan nỗi muộn phiền trong lòng của anh, nhưng em cũng có thể làm cho tim anh như tan chảy ra thành nước..... vậy đó, em quả thật là một người rất có ý nghĩa đối với anh nên em mới có thể làm cho anh ra nông lỗi đó.........

    Vuong
  2. tieu_co_nuong_new

    tieu_co_nuong_new Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    09/04/2002
    Bài viết:
    2.750
    Đã được thích:
    0
    Ờ đúng roài đấy, nhật kí viết cho người mình yêu thì khác hẳn nhật kí hàng ngày roài. Với lại, mọi người câu bài thì bọn tui câu topic có gì lạ đâu nhỉ?
  3. tieu_co_nuong_new

    tieu_co_nuong_new Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    09/04/2002
    Bài viết:
    2.750
    Đã được thích:
    0
    Ờ đúng roài đấy, nhật kí viết cho người mình yêu thì khác hẳn nhật kí hàng ngày roài. Với lại, mọi người câu bài thì bọn tui câu topic có gì lạ đâu nhỉ?
  4. Baby_net88

    Baby_net88 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    25/07/2002
    Bài viết:
    1.135
    Đã được thích:
    0
    Vâng... câu topic áh... đấy là sáng kiến của em mà... êu chị tieuconuong ăn cắp chất xám... he he he he.... thì đâu có ai có ý kiến gì đâu.... nhưng thêm cái này vào chật cả box... mà em chắc chắn là chả ai rỗi hơi ngồi viết lâu đc... đảm bảo cái topic này sẽ đi vào dĩ vãng ko sớm thì muộn ...kekeke
    Dẫu biết cố quên là sẽ nhớ...
    Em thà rằng cố nhớ để mà quên...
  5. Baby_net88

    Baby_net88 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    25/07/2002
    Bài viết:
    1.135
    Đã được thích:
    0
    Vâng... câu topic áh... đấy là sáng kiến của em mà... êu chị tieuconuong ăn cắp chất xám... he he he he.... thì đâu có ai có ý kiến gì đâu.... nhưng thêm cái này vào chật cả box... mà em chắc chắn là chả ai rỗi hơi ngồi viết lâu đc... đảm bảo cái topic này sẽ đi vào dĩ vãng ko sớm thì muộn ...kekeke
    Dẫu biết cố quên là sẽ nhớ...
    Em thà rằng cố nhớ để mà quên...
  6. Quoc_Vuongvn

    Quoc_Vuongvn Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/06/2002
    Bài viết:
    91
    Đã được thích:
    0
    Câu toplic thì đã sao cơ chứ, sao mấy bồ không câu đi

    Vuong
  7. Quoc_Vuongvn

    Quoc_Vuongvn Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/06/2002
    Bài viết:
    91
    Đã được thích:
    0
    Câu toplic thì đã sao cơ chứ, sao mấy bồ không câu đi

    Vuong
  8. tieu_co_nuong_new

    tieu_co_nuong_new Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    09/04/2002
    Bài viết:
    2.750
    Đã được thích:
    0
    Mọi người không viết thì tui viết, đơn giản thế thôi. Coi như đây là nơi để tôi viết 1 mình, một cuốn nhật kí online, được chưa.
    Hôm trước, bố mẹ em xích mich, nghe tiêng hai ông bà chửi nhau dưới nhà, nằm trên phòng mà còn nghe thấy rõ mồn một, em sợ quá..... Bình thường em sẽ cầm điện thoại lên và fone cho anh, để nghe anh kể chuyện cho đỡ buồn. Nhưng giờ thì mãi mãi không được anh ạ. Thế là em nằm khóc, em nhớ anh quá, em cần anh nữa. Đến sáng không dậy được vì mệt quá, cũng không có anh, gọi điện đến hỏi thăm mỗi sáng.
    Có lẽ, đến lúc mất đi cái gì rồi thì con người ta mới lại cảm thấy được cái giá trị của nó với mình đúng không? Em cãi nhau với bạn, cũng chẳng còn anh để khuyên nhủ em nên làm như thế nào?
    Nhưng, dù sao em cũng cần phải cố gắng hơn nữa, để một ngày nào đó, anh và em sẽ gặp lại nhau, anh nhỉ?
  9. tieu_co_nuong_new

    tieu_co_nuong_new Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    09/04/2002
    Bài viết:
    2.750
    Đã được thích:
    0
    Mọi người không viết thì tui viết, đơn giản thế thôi. Coi như đây là nơi để tôi viết 1 mình, một cuốn nhật kí online, được chưa.
    Hôm trước, bố mẹ em xích mich, nghe tiêng hai ông bà chửi nhau dưới nhà, nằm trên phòng mà còn nghe thấy rõ mồn một, em sợ quá..... Bình thường em sẽ cầm điện thoại lên và fone cho anh, để nghe anh kể chuyện cho đỡ buồn. Nhưng giờ thì mãi mãi không được anh ạ. Thế là em nằm khóc, em nhớ anh quá, em cần anh nữa. Đến sáng không dậy được vì mệt quá, cũng không có anh, gọi điện đến hỏi thăm mỗi sáng.
    Có lẽ, đến lúc mất đi cái gì rồi thì con người ta mới lại cảm thấy được cái giá trị của nó với mình đúng không? Em cãi nhau với bạn, cũng chẳng còn anh để khuyên nhủ em nên làm như thế nào?
    Nhưng, dù sao em cũng cần phải cố gắng hơn nữa, để một ngày nào đó, anh và em sẽ gặp lại nhau, anh nhỉ?
  10. tieu_co_nuong_new

    tieu_co_nuong_new Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    09/04/2002
    Bài viết:
    2.750
    Đã được thích:
    0
    Tối thứ bảy, đi học thêm về, 8h kém 10'.
    Đường phố ngập đầy "những đôi yêu nhau".
    Không phải là em super-soi họ đâu, nhưng nhiều quá nên nó cứ đập vào mắt mà thôi.
    Riêng mình em lạc lõng nơi đường phố đông vui, nhộn nhịp này, em cảm thấy nó quá to, quá rộng rãi với em.
    Khác hẳn cái cảm giác hồi xưa khi đi chơi với anh, dù đường phố có busy đến mức nào đi chăng nữa thì em vẫn cảm thấy như là thế giới lúc bấy giờ chỉ còn lại riêng anh và em.
    Đi qua rạp chiếu phim tháng Tám, có vẻ như tối hôm nay đông hơn mọi ngày thì phải, xe để chiếm hết hai vỉa hè của phố Hàng Bài... Tối hôm nay chiếu phim gì nhỉ?
    Em không hiểu sao dù đã sang bên đấy rồi nhưng anh vẫn chưa liên lạc gì với em cả. Không biết có chuyện gì xảy ra với anh không nhỉ? Không biết anh đã đáp máy bay an toàn hay chưa? Em không thể biết được... Và em cũng không có cách nào để biết. À, quên mất, còn 1 cách đó là gọi điện đến và hỏi mẹ của anh... Nhưng bác đi vắng suốt, với lại em không ưa bác... Thôi, mặc kệ đi.
    Đã từ lâu, em không còn thói quen ngồi viết nhật kí, nhg có lẽ, từ giờ em sẽ lại phải làm như vậy, vì nếu không làm thế thì em biết làm gì để cho bớt buồn đây? Dạo này mẹ em bận chuyện khách hàng lắm, thế nên cả tối tiếng điện thoại cứ kêu ầm ĩ, không online được, không buôn với bạn được, cũng không thể đi chơi với anh được.......

Chia sẻ trang này