1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Nhật ký con heo hâm

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi Heo_con_xinh, 08/11/2002.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. Heo_con_xinh

    Heo_con_xinh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    26/05/2002
    Bài viết:
    1.491
    Đã được thích:
    1
    Một ngày thật là đẹp quá đi mất cơ,,, vui thật đấy... Tự dưng nhận được thư của em yêu...!!! Hình như có hôm nào đó em yêu khoe rằng mua được thiếp đẹp lắm và sẽ gửi về cho chị nhưng chị quên nhanh lắm,,, quên mất tiêu cho đến tận hôm nay chị nhìn 2 con lợn con âu yếm bên nhau mà thấy nhớ em yêu thế... Cũng trùng hợp thật. Hôm qua vừa sang nhà Nam xem lại ảnh cũ thấy em yêu hồi cấp 2, eo ơi, ngố không chịu nổi vì em yêu chưa đeo kính,,, hihi,,, những hình ảnh của em yêu càng làm chị thấy nhớ em yêu nhiều hơn......
    Yêu em đang ở xa lắm,,, xa lắm,,, cái thành phố St.Petersburg mà giới sinh viên Việt Nam không ai không biết đến trong những ngày vừa qua,,, cái nơi xảy ra tấn bi kịch cho anh Tuấn,,, người đã giúp đỡ em yêu rất nhiều những ngày em yêu mới sang.... Chị bị ám ảnh bởi cái chết của anh đến mấy tuần,,, cứ nhắm mắt là cái chết lại hiện lên,,, nó mơ hồ nhưng chị biết đấy là màu đen của địa ngục và chị lo sợ,,, lo sợ cho em yêu... Em có biết khi 1 người bạn kể cho chị về chuyện anh Tuấn chị cuống cuồng nhắn tin hỏi em mà không có hồi âm chị sợ hãi thế nào không??? Em có biết những tiếng tút dài không liên lạc được với em yêu làm chị hoảng hốt thế nào không??? Nghĩ lại cảm giác của mấy ngày ấy vẫn còn thấy gai gai hết cả người... Bây giờ thì đã ổn rồi,,, không,,, chỉ ổn hơn thôi,,, chẳng có gì đảm bảo cho em yêu ở nơi xứ lạ ấy cả,,, chẳng có gì,,, chị không thể làm gì cả ngoài việc cầu chúc may mắn cho em yêu,,, mọi sự sẽ tốt lành phải không,,, 6 năm là khoảng thời gian dài lắm nhưng so với cả đời người 6 năm chắc chẳng đáng là bao, phải không em yêu....
    Một đứa con gái mà gọi con trai là em yêu thì nghe kỳ cục quá nhỉ,,, hihi,,, chị chẳng nhớ rõ vì sao lại gọi em yêu như thế nữa cơ... Hình như vì em yêu nhất quyết gọi chị = em... đứa như chị thì sẽ không chịu gọi thằng nhóc nào cùng tuổi là anh đâu,,, em yêu còn là 1 thằng rất nhóc nữa chứ... Xem nào,,, ấn tượng đầu tiên của chị về em yêu khá tốt, xếp thứ 2 sau Chiến nhé, hãy sướng âm ỉ đi, tất nhiên rồi,,, chúng nó chuẩn đoán là chị bị bệnh dại trai mà em yêu sáng ngời ngời thế không có ấn tượng tốt mới là lạ... Em yêu còn có mối quan hệ quen biết loằng ngoằng với bạn hồi cấp 1 của chị và chị có quan hệ bạn bè với bạn em yêu cấp 2 nữa chứ,,, nói 1 cách bình thường thì là quả đất tròn còn nói 1 cách hay ho thì chị em mình có duyên với nhau em yêu nhỉ,,, hihi,,, Mà nè,,, lúc chị chưa xem em yêu thể hiện năng khiếu thì chị không thể tưởng tượng nổi là em yêu hát hay đâu nhé,,, hoá ra cũng tài năng gớm,,, nhưng lắm tài thì nhiều tật thôi em yêu ơi,,, cứ như chị chẳng giỏi cái gì nên chẳng có tật gì cả vui thú biết mấy... Dù sao chị thích cái dáng em yêu trầm tư suy nghĩ hơn,,, em yêu nói nhiều quá đau đầu lắm nhưng khi em yêu say mê giảng giải về toán học với lại thiên văn học gì đấy thì trông hay lắm (chị chỉ nhìn em yêu nói chứ chả nghe gì đâu vì cóc hiểu gì cả mừ)... Nếu bỏ qua những giây phút cà tưng cà tửng thì chắc em yêu sẽ hút được khối fan đấy em yêu nhỉ... Nhưng nếu em yêu nhiều fan thế thì lại chẳng chơi với chị đâu nhỉ,,, ai biết được chứ,,, dù sao ông trời cũng sắp đặt thế rồi...
    Sau cái cuộc thi sinh viên thanh lịch củ chuối ấy điều duy nhất chị gặt hái được có giá trị tới bây giờ đó là những người bạn, em yêu là một người bạn đặc biết hơn những người bạn khác. Hồi em yêu vào Quy Nhơn thi Olympic ấy sao mà chị ngớ ngẩn thế cơ chứ,,, hihi,,, có lẽ người yêu cũng chẳng cập nhật thông tin của em yêu từng giờ một như chị đâu nhỉ.
    Hình như thời gian chị quen biết em yêu chưa đủ dài để hiểu em yêu 1 cách cặn kẽ nhỉ,,, hì,,, mà em yêu có cái gì để hiểu chứ,,, em yêu còn đơn giản hơn cả chị nữa cơ mà... Ừ,,, thời gian chưa đủ dài để có 1 cái gì đó nhưng mà trong tư tưởng của chị lại có 1 cái gì đó mới chết chứ Khi gặp em yêu là lúc những người bạn bắt đầu xa chị, ừ, thế mới hay chứ, mọi người đi cùng 1 lúc thế đấy, người đi Úc, kẻ đi Trung Quốc, những người bạn thân thiết của chị... Hôm đó chị buồn lắm, và muốn được kể lể, chị than vãn với em yêu chỉ đơn giản vì em yêu là người duy nhất nhắn tin cho chị lúc đó. Con gái cũng thật lạ lùng, chỉ vì thế mà em yêu trở thành người đặc biệt lắm... Em yêu sẽ chẳng hiểu hết được ý nghĩa những tin nhắn vu vơ của em yêu đâu... Rồi thì đến lượt em yêu báo tin sự ra đi của chính em yêu... Hê,,, cũng thật lạ lùng là chị không quá buồn, có gì đáng phải buồn chứ, mà cũng có thể chị được rèn luyện nên quen rồi...
    Ngày tổ chức tiệc chia tay nhà em yêu đông đúc nhộn nhịp quá, ừ, em yêu được bạn bè yêu quý lắm mà,,, chúng nó la ó đập phá trên nhà tiếc rằng chị chẳng quen ai cả thế nên cặm cụi tìm kiếm đống sách cũ mèm trong phòng em yêu,,, (giời ạ,,, phòng gì mà bẩn khiếp thế cơ chứ)... Đống sách chị vác về mà đã thèm đọc hết đâu, em yêu đọc nhiều sách ngớ ngẩn làm chị buồn ngủ muốn chết không sao đọc nổi,,, híc... Em yêu bận rộn chạy lên chạy xuống chạy vô chạy ra tất bật thật, chuyện, em yêu là nhân vật chính mà, biết vậy nhưng không đánh cắp nhân vật chính được mấy phút cho riêng mình thì vẫn thấy hơi hơi buồn buồn đấy,,, Chị mắc phải cái bệnh ngôi sao,,, hê hê,,, lúc nào cũng fải tạo cho mình cái sự khác người,,, sáng hôm sau vượt chặng đường gần 15km đến chỉ để đưa cho em yêu quà chia tay mà thực ra tối qua đã mang đi rồi,,, ngốc nghếch ngớ ngẩn thật... chị dự định nói nhiều lắm cơ,,, chia tay em yêu bịn rịn và mùi mẫn hơn cơ nhưng dự định của chị có bao giờ thành công đâu,,, đến rồi về thậm chí không thèm xuống xe, không thèm nói sang câu thứ 3... Hình ảnh cuối cùng ghi nhận được là hình ảnh em yêu quay lưng lũn cũn đi vào nhà (sao lại lũn cũn nhỉ) và mặc quần đùi nữa chứ... A`,,, mùi comfor nữa,,, ừ,,, hình như ai đó giặt áo cho em yêu ngâm mỗi 1 cái áo đấy trong cả chậu comfor đậm đặc hay sao ý, thơm điếc mũi luôn...
    Phù,,, trời ạ,,, nick em yêu sáng choé nè,,, nhưng chị lại không muốn gọi chút nào cả,,, chắc em yêu đang học,,, em yêu xa Tổ quốc để học cơ mà, chị không muốn làm phiền em yêu... mà cũng có thể chị muốn tất cả chỉ dừng lại ở đây thôi, chị rất sợ không thể kiểm soát được mình, và đúng là chị đang không kiểm soát nổi, ừ, lại thế rồi, không biết mình muốn gì,,,chị luôn ngốc nghếch lắm, ngốc nghếch hơn tất cả những gì em yêu có thể tưởng tượng ra...
    Nếu... mà có lẽ không nên nếu nữa, như thế thì chị sẽ giả thiết quá nhiều và rồi lại rơi vào mê cung của chính mình, không biết đâu thật đâu giả mất... Học hành chăm ngoan đi rồi ngủ ngon nha em yêu, hãy ngủ thật say đừng có mơ mộng gì hết,,,
  2. Heo_con_xinh

    Heo_con_xinh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    26/05/2002
    Bài viết:
    1.491
    Đã được thích:
    1
    Phù,,, không hiểu Hà Nội đã chấm dứt thời kỳ con gái mưa nắng nóng lạnh thất thường chưa nhỉ??? Có lẽ là rồi,,, mùa đông rét mướt về rồi đấy... Đương nhiên trong cái thời tiết giao mùa này thì dù là người hạnh phúc đến mấy cũng bớt hạnh phúc đi 1 tí để cho tâm trạng... gọi là gì nhỉ??? Tưng tửng từng tưng có chỗ mà hoạt động... Con gái thì càng thế,,, con heo hâm lại càng thế hơn nữa,,, ngồi chống cằm mơ mộng vớ vẩn (thậm chí là chống cằm trong tư thế đang đi xe máy ???)
    Tối qua ngồi sau xe bạn,,, ừ,,, bạn thì khỏi nói rồi,,, cao to,,, như 1 bức tường thành vững chắc ấy nhỉ,,, hì hì,,, thế là tự hào thấy tớ so với bạn vẫn còn nhỏ nhắn xinh xăn chán, bất giác thấy mình cũng cần 1 chỗ để mà dựa dẫm đấy chứ, bất giác thèm được quan tâm và chăm sóc 1 ai đó (ai đó tất nhiên không phải thằng em trời đánh rồi và tất nhiên không phải con bạn suốt ngày nhe nhở, nói trắng ra là có nhu cầu quan tâm chăm sóc 1 người khác giới có xu hướng sưởi ấm mùa đông,,, hê hê)... Ai đó là bạn??? Có lẽ không? Ở bên cạnh bạn thì yên ổn thật đấy nhưng bạn lại gợi cho tớ nhớ anh,, khì khì,,, bọn bạn tớ bói bảo là tớ lăng nhăng khủng khiếp lắm, chứng minh cho quẻ bói của chúng nó ngồi cạnh bạn tớ nhớ anh hàng xóm của tớ,,, anh hàng xóm cao như bạn, có cái áo to như bạn và đôi giày cũng gợi nhớ luôn... Chỉ khác 1 điều anh hàng xóm không bao giờ dám sang nhà rủ tớ đi chơi vào cái giờ người lớn đi ngủ hết như bạn... Bạn là người đặc biệt mà, ít ra là đặc biệt với phụ huynh của tớ lắm,,, hihi,,, phụ huynh tớ còn đòi nhận bạn làm con nuôi đấy, may mà tớ ngăn cản kịp không có thì chết mất... Còn tớ, bạn có đặc biệt với tớ không nhỉ??? Hình như lúc có lúc không....Tớ hơi hậm hực khi ngồi đợi bạn mà bạn cùng về với chị học cùng lớp (chị nhưng mà nhỏ bé, xinh xắn, mong manh hơn tớ),,, thỉnh thoảng tớ thấy nhớ bạn lắm,,, không giống tớ nhớ anh hàng xóm ở Trung Quốc hay thằng Hà ở Úc đâu vì bạn đâu có cách tớ xa thế,,, hì,,, nhưng nhớ chỉ để mà nhớ thôi vì lúc tớ không nhớ bạn tớ lại nhớ người khác ý mà,,, tớ là kẻ tồi tệ,,, ừ,,, tồi tệ thật... Thật ra,,, nếu bạn bớt phần bí hiểm thì đã dễ dàng cho tớ quyết định biết mấy,,, có điều bạn là ẩn số,,, ẩn số lớn lắm,,,
    Hôm nay ngồi ở Trà Hoa với Hà,,, bạn chí cốt của tớ,,, hì,,, nó cũng đang rơi vào tình hình rất chi là tình hình đương nhiên liên quan đến tình ái mà kể ra thì dài dòng lắm,,, đại loại nó phải chiến đấu với 1 đối thủ dư thừa điện nước hơn nó nhiều,,, đối tượng tạo ra cuộc chiến ấy lại chẳng mấy thích hợp với nó nhưng bọn tớ đã quyết định nó hãy cứ chiến đấu không lùi bước đi bởi nếu không như thế thì đời thật vô vị, nhạt nhẽo... Đôi khi người ta chiến đấu không vì cái gì như thế đấy... Tớ cũng thế,,, nhưng tớ ước rằng tớ chỉ có thể chiến đấu vì 1 người,,, ừ,,, ngộ nghĩnh nhỉ... Tớ không phải là đứa con gái lẳng lơ (tất nhiên rồi,,, nếu có lẳng lơ thật thì tớ cũng không tự nhận mình như thế) ấy vậy mà, tớ không hiểu nổi mình nữa,,, nhiều lúc tớ có cảm giác phải chia lịch nhưng nỗi nhớ, ừ, thất đấy, nếu như có thể phân lịch được tình cảm chắc tớ cũng làm luôn rồi,,, tình cảm của tớ chẳng hướng về 1 ai cả,,, chẹp,,, vẫn biết con gái có quyền lựa chọn nhưng lựa chọn kiểu của tớ thì thật là đau đầu chết lên được... Tớ không cố tình thân mật, tớ không cố tình quan tâm, không cố tình chút nào bởi vì đấy là bản chất của tớ... Tớ đã bị lên án rất nhiều vì cái bản chất ấy, không ít hiểu lầm được thiết lập nhưng làm sao tớ có thể thay đổi nổi đây??? Nếu tớ có gửi cho bạn tin nhắn "nhớ ăn tối nhé, làm việc nhiều thì phải ăn nhiều không có gầy đi đấy" thì không có nghĩa là tớ chỉ hỏi thăm 1 mình bạn như thế và không có nghĩa vì bạn đặc biệt mà tớ hỏi thăm, chỉ đơn giản tớ luôn quan tâm đến mọi người xung quanh 1 cách nhiệt tình thái quá,,, Vừa nhận được tin nhắn của bạn, lạ thật, cả tối nay tớ ngồi đợi bạn nhắn tin và giờ thì tim tớ đang ngân một nốt nhạc. Tớ vui, vui thật sự, có cái gì đó hạnh phúc lắm nhưng tất cả những điều đó có nói lên gì không??? Bạn là người tuyệt với lắm,, còn tớ thì,,, giá như tớ có thể dồn toàn tâm toàn lực để chiến đấu, chiến đâu vì bạn nhỉ? Hì, sẽ chẳng như thế đâu bởi tớ chỉ có thể dồn tâm trí cho 1 việc trong 1 thời điểm thôi, thời điểm ấy kéo dài bao lâu chính tớ cũng không biết nữa... Tớ sợ lắm, tính cách, thái độ, tất cả những gì thuộc về tớ... Trong lúc này, thời điểm này của ngày hôm nay tớ muốn nhìn thấy bạn quá, ừ, và tớ đang trông ngóng tin nhắn trả lời của bạn dù tớ biết rằng bạn mệt lắm và có lẽ bạn đã ngủ say rồi, mai bạn học sáng cơ mà... Ừ,,, ngủ đi,,, yên bình nhé... Tớ cũng phải ngủ thôi,,, mai học hành chăm ngoan, nếu bạn biết bạn là động lực để tớ cố học thật giỏi thì sao nhỉ,,, hihihi,,, thật buồn cười...
    Được heo_con_xinh sửa chữa / chuyển vào 00:58 ngày 29/11/2004
  3. Heo_con_xinh

    Heo_con_xinh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    26/05/2002
    Bài viết:
    1.491
    Đã được thích:
    1
    Phù,,, không hiểu Hà Nội đã chấm dứt thời kỳ con gái mưa nắng nóng lạnh thất thường chưa nhỉ??? Có lẽ là rồi,,, mùa đông rét mướt về rồi đấy... Đương nhiên trong cái thời tiết giao mùa này thì dù là người hạnh phúc đến mấy cũng bớt hạnh phúc đi 1 tí để cho tâm trạng... gọi là gì nhỉ??? Tưng tửng từng tưng có chỗ mà hoạt động... Con gái thì càng thế,,, con heo hâm lại càng thế hơn nữa,,, ngồi chống cằm mơ mộng vớ vẩn (thậm chí là chống cằm trong tư thế đang đi xe máy ???)
    Tối qua ngồi sau xe bạn,,, ừ,,, bạn thì khỏi nói rồi,,, cao to,,, như 1 bức tường thành vững chắc ấy nhỉ,,, hì hì,,, thế là tự hào thấy tớ so với bạn vẫn còn nhỏ nhắn xinh xăn chán, bất giác thấy mình cũng cần 1 chỗ để mà dựa dẫm đấy chứ, bất giác thèm được quan tâm và chăm sóc 1 ai đó (ai đó tất nhiên không phải thằng em trời đánh rồi và tất nhiên không phải con bạn suốt ngày nhe nhở, nói trắng ra là có nhu cầu quan tâm chăm sóc 1 người khác giới có xu hướng sưởi ấm mùa đông,,, hê hê)... Ai đó là bạn??? Có lẽ không? Ở bên cạnh bạn thì yên ổn thật đấy nhưng bạn lại gợi cho tớ nhớ anh,, khì khì,,, bọn bạn tớ bói bảo là tớ lăng nhăng khủng khiếp lắm, chứng minh cho quẻ bói của chúng nó ngồi cạnh bạn tớ nhớ anh hàng xóm của tớ,,, anh hàng xóm cao như bạn, có cái áo to như bạn và đôi giày cũng gợi nhớ luôn... Chỉ khác 1 điều anh hàng xóm không bao giờ dám sang nhà rủ tớ đi chơi vào cái giờ người lớn đi ngủ hết như bạn... Bạn là người đặc biệt mà, ít ra là đặc biệt với phụ huynh của tớ lắm,,, hihi,,, phụ huynh tớ còn đòi nhận bạn làm con nuôi đấy, may mà tớ ngăn cản kịp không có thì chết mất... Còn tớ, bạn có đặc biệt với tớ không nhỉ??? Hình như lúc có lúc không....Tớ hơi hậm hực khi ngồi đợi bạn mà bạn cùng về với chị học cùng lớp (chị nhưng mà nhỏ bé, xinh xắn, mong manh hơn tớ),,, thỉnh thoảng tớ thấy nhớ bạn lắm,,, không giống tớ nhớ anh hàng xóm ở Trung Quốc hay thằng Hà ở Úc đâu vì bạn đâu có cách tớ xa thế,,, hì,,, nhưng nhớ chỉ để mà nhớ thôi vì lúc tớ không nhớ bạn tớ lại nhớ người khác ý mà,,, tớ là kẻ tồi tệ,,, ừ,,, tồi tệ thật... Thật ra,,, nếu bạn bớt phần bí hiểm thì đã dễ dàng cho tớ quyết định biết mấy,,, có điều bạn là ẩn số,,, ẩn số lớn lắm,,,
    Hôm nay ngồi ở Trà Hoa với Hà,,, bạn chí cốt của tớ,,, hì,,, nó cũng đang rơi vào tình hình rất chi là tình hình đương nhiên liên quan đến tình ái mà kể ra thì dài dòng lắm,,, đại loại nó phải chiến đấu với 1 đối thủ dư thừa điện nước hơn nó nhiều,,, đối tượng tạo ra cuộc chiến ấy lại chẳng mấy thích hợp với nó nhưng bọn tớ đã quyết định nó hãy cứ chiến đấu không lùi bước đi bởi nếu không như thế thì đời thật vô vị, nhạt nhẽo... Đôi khi người ta chiến đấu không vì cái gì như thế đấy... Tớ cũng thế,,, nhưng tớ ước rằng tớ chỉ có thể chiến đấu vì 1 người,,, ừ,,, ngộ nghĩnh nhỉ... Tớ không phải là đứa con gái lẳng lơ (tất nhiên rồi,,, nếu có lẳng lơ thật thì tớ cũng không tự nhận mình như thế) ấy vậy mà, tớ không hiểu nổi mình nữa,,, nhiều lúc tớ có cảm giác phải chia lịch nhưng nỗi nhớ, ừ, thất đấy, nếu như có thể phân lịch được tình cảm chắc tớ cũng làm luôn rồi,,, tình cảm của tớ chẳng hướng về 1 ai cả,,, chẹp,,, vẫn biết con gái có quyền lựa chọn nhưng lựa chọn kiểu của tớ thì thật là đau đầu chết lên được... Tớ không cố tình thân mật, tớ không cố tình quan tâm, không cố tình chút nào bởi vì đấy là bản chất của tớ... Tớ đã bị lên án rất nhiều vì cái bản chất ấy, không ít hiểu lầm được thiết lập nhưng làm sao tớ có thể thay đổi nổi đây??? Nếu tớ có gửi cho bạn tin nhắn "nhớ ăn tối nhé, làm việc nhiều thì phải ăn nhiều không có gầy đi đấy" thì không có nghĩa là tớ chỉ hỏi thăm 1 mình bạn như thế và không có nghĩa vì bạn đặc biệt mà tớ hỏi thăm, chỉ đơn giản tớ luôn quan tâm đến mọi người xung quanh 1 cách nhiệt tình thái quá,,, Vừa nhận được tin nhắn của bạn, lạ thật, cả tối nay tớ ngồi đợi bạn nhắn tin và giờ thì tim tớ đang ngân một nốt nhạc. Tớ vui, vui thật sự, có cái gì đó hạnh phúc lắm nhưng tất cả những điều đó có nói lên gì không??? Bạn là người tuyệt với lắm,, còn tớ thì,,, giá như tớ có thể dồn toàn tâm toàn lực để chiến đấu, chiến đâu vì bạn nhỉ? Hì, sẽ chẳng như thế đâu bởi tớ chỉ có thể dồn tâm trí cho 1 việc trong 1 thời điểm thôi, thời điểm ấy kéo dài bao lâu chính tớ cũng không biết nữa... Tớ sợ lắm, tính cách, thái độ, tất cả những gì thuộc về tớ... Trong lúc này, thời điểm này của ngày hôm nay tớ muốn nhìn thấy bạn quá, ừ, và tớ đang trông ngóng tin nhắn trả lời của bạn dù tớ biết rằng bạn mệt lắm và có lẽ bạn đã ngủ say rồi, mai bạn học sáng cơ mà... Ừ,,, ngủ đi,,, yên bình nhé... Tớ cũng phải ngủ thôi,,, mai học hành chăm ngoan, nếu bạn biết bạn là động lực để tớ cố học thật giỏi thì sao nhỉ,,, hihihi,,, thật buồn cười...
    Được heo_con_xinh sửa chữa / chuyển vào 00:58 ngày 29/11/2004
  4. DucRoman

    DucRoman Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/11/2004
    Bài viết:
    415
    Đã được thích:
    0
    ĐÚng là Heo hâm hâm giống bạn anh như đúc. Tính khí dở hơi theo kiêu lãnh mạn. Thấy gì cũng đẹp cũng hay nhưng mau ... chán. Em có hay buôn dưa lê vào ban đêm không ?
    Bạn anh học chiều nên buổi tối thường "nấu cháo điện thoại" để sáng hôm sau mắt xưng múp míp và cuối tháng mới là khủng khiếp khi cầm cái hóa đơn thanh toán. Híc híc.
    Mong em cứ hâm kiểu ấy đi, đang tuổi ômai mà cứ nằm mộng mơ đi em Heo Xinh đẹp ạ. Nhưng đừng ảnh hưởng kinh tế gia đình như đứa bạn anh nhé!
    Em để cho anh cái nick để anh chat với em nhé( cho đỡ buồn ý mà). Chat cũng hay đâu phải cái gì cũng toàn mặt trái đâu em. Thân! Đây là nick của anh
    Kiruku007
  5. DucRoman

    DucRoman Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/11/2004
    Bài viết:
    415
    Đã được thích:
    0
    ĐÚng là Heo hâm hâm giống bạn anh như đúc. Tính khí dở hơi theo kiêu lãnh mạn. Thấy gì cũng đẹp cũng hay nhưng mau ... chán. Em có hay buôn dưa lê vào ban đêm không ?
    Bạn anh học chiều nên buổi tối thường "nấu cháo điện thoại" để sáng hôm sau mắt xưng múp míp và cuối tháng mới là khủng khiếp khi cầm cái hóa đơn thanh toán. Híc híc.
    Mong em cứ hâm kiểu ấy đi, đang tuổi ômai mà cứ nằm mộng mơ đi em Heo Xinh đẹp ạ. Nhưng đừng ảnh hưởng kinh tế gia đình như đứa bạn anh nhé!
    Em để cho anh cái nick để anh chat với em nhé( cho đỡ buồn ý mà). Chat cũng hay đâu phải cái gì cũng toàn mặt trái đâu em. Thân! Đây là nick của anh
    Kiruku007
  6. Heo_con_xinh

    Heo_con_xinh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    26/05/2002
    Bài viết:
    1.491
    Đã được thích:
    1
    Mùa đông đúng là khác mùa hè, đến tận tháng 11,12 chưa thấy gió rét đâu cứ nghĩ rằng Hà Nội mất hẳn mùa đông đáng tự hào nhưng ơn trời mùa đông đã đến đúng tính chất, mãnh liệt, điên cuồng. Trời đang nắng nóng là thế mà chỉ được 1,2 ngày giao mùa lạnh đến tím bầm đầu ngón tay... Mấy hôm nay trời đất ấm áp lên chút chút (còn lạnh nữa không biết có còn nhớ cảm giác tắm gội hay không) nhưng lại mưa... Tối qua mưa thích thật, giống mưa xuân hơn, không khí ấm cúng của ngày Tết lùa vào tưng bừng rộn ràng... Rộn ràng được đúng mười mấy tiếng bởi lẽ sáng ngày thứ 5 này mặt mày nhăn nhó chạy trong mưa trong gió,,, híc,,, cứ nghĩ rằng học đại học thì không phải học thể dục nữa không ngờ chẳng có chút ân xá nào... Anh thầy thể dục quái vật, đã không đẹp trai lại còn quái thai, hừ... Đang ốm dở, dính mấy hạt mưa vào lại càng tây tây,,, không sao, thế cũng tốt, chẳng mấy khi có cảm giác mình yếu đuối,,, có nhiều cách để tự hưởng thụ cuộc sống, ốm và tự cảm giác mong manh cần che chở cũng là một cách hưởng thụ hiệu quả....
    Chiều nghỉ học, có không nhiều việc phải làm lắm, vừa thi xong rồi, học kỳ mới vừa bắt đầu, lôi sách vở ra học khéo chúng nó bảo thần kinh, alo con bạn chiều nay lượn lờ, một chỗ nào ấm áp đủ để hưởng thụ mưa mùa đông lạnh lẽo thế nào. Nghe nó thông báo ttvn sắp die, hy vọng không phải vậy chứ... Nếu đúng thật thì khá buồn. Dù sao đây cũng là nơi chứa đựng nhiều kỷ niệm và nơi đưa trái tim đến trái tim, nơi có những người bạn thật tốt và đưong nhiên cũng không thiếu những người không phải là bạn cho lắm... Ừm... không biết đến tận giờ phút này có còn ai quan niệm bạn bè qua mạng là một thứ vứt đi không nhỉ? Thế thì sai lầm nghiệm trọng quá, thật đáng thương... Mạng là ảo nhưng ảo cũng là thực mà thôi... Thật tiếc là cuộc đời ttvn ngăn ngủi quá.. (hê, vẫn hy vọng tin nó đưa là tin vịt, cái con bé này hay vớ vẩn lắm)
    Chỉ gói gọn trong cái box TBTY này không biết có bao nhiều tình bạn được chắp cánh, tình yêu nảy nở, và oán thù cũng không ít... Tự dưng nghĩ,,, tại sao lại phải gây thù cho nó đau đầu cơ chứ,,, chẹp... Thật là... rồi mỗi người liệu có cuộc đời dài hơn được chính cái nick của mình hay không? Thời gian qua đã có ít nhất 2 cái nick ở lại mãi mãi nhưng người thì không còn nữa... Vậy thì,,, dùng lời lẽ cay nghiệt xúc xiểng nhau làm gì cho mệt mỏi... ấy vậy nhưng mạng là thế giới thu nhỏ, nếu thiết những cuộc cãi vã thì mất hết kịch tính và vui vẻ... hì hì...
    Mọi chuyện cũng đã qua rồi, nó kết thúc thì hãy để nó kết thúc đi
    E*** by Thanh_ala
    Bây giờ là màn cầu nguyện cho ttvn đưng có mà die thật,,, huhu,,, heo hứa heo ăn chay 1 ngày....
    u?c Thanh_ala s?a vo 11:41 ngy 20/01/2005
  7. Heo_con_xinh

    Heo_con_xinh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    26/05/2002
    Bài viết:
    1.491
    Đã được thích:
    1
    Mùa đông đúng là khác mùa hè, đến tận tháng 11,12 chưa thấy gió rét đâu cứ nghĩ rằng Hà Nội mất hẳn mùa đông đáng tự hào nhưng ơn trời mùa đông đã đến đúng tính chất, mãnh liệt, điên cuồng. Trời đang nắng nóng là thế mà chỉ được 1,2 ngày giao mùa lạnh đến tím bầm đầu ngón tay... Mấy hôm nay trời đất ấm áp lên chút chút (còn lạnh nữa không biết có còn nhớ cảm giác tắm gội hay không) nhưng lại mưa... Tối qua mưa thích thật, giống mưa xuân hơn, không khí ấm cúng của ngày Tết lùa vào tưng bừng rộn ràng... Rộn ràng được đúng mười mấy tiếng bởi lẽ sáng ngày thứ 5 này mặt mày nhăn nhó chạy trong mưa trong gió,,, híc,,, cứ nghĩ rằng học đại học thì không phải học thể dục nữa không ngờ chẳng có chút ân xá nào... Anh thầy thể dục quái vật, đã không đẹp trai lại còn quái thai, hừ... Đang ốm dở, dính mấy hạt mưa vào lại càng tây tây,,, không sao, thế cũng tốt, chẳng mấy khi có cảm giác mình yếu đuối,,, có nhiều cách để tự hưởng thụ cuộc sống, ốm và tự cảm giác mong manh cần che chở cũng là một cách hưởng thụ hiệu quả....
    Chiều nghỉ học, có không nhiều việc phải làm lắm, vừa thi xong rồi, học kỳ mới vừa bắt đầu, lôi sách vở ra học khéo chúng nó bảo thần kinh, alo con bạn chiều nay lượn lờ, một chỗ nào ấm áp đủ để hưởng thụ mưa mùa đông lạnh lẽo thế nào. Nghe nó thông báo ttvn sắp die, hy vọng không phải vậy chứ... Nếu đúng thật thì khá buồn. Dù sao đây cũng là nơi chứa đựng nhiều kỷ niệm và nơi đưa trái tim đến trái tim, nơi có những người bạn thật tốt và đưong nhiên cũng không thiếu những người không phải là bạn cho lắm... Ừm... không biết đến tận giờ phút này có còn ai quan niệm bạn bè qua mạng là một thứ vứt đi không nhỉ? Thế thì sai lầm nghiệm trọng quá, thật đáng thương... Mạng là ảo nhưng ảo cũng là thực mà thôi... Thật tiếc là cuộc đời ttvn ngăn ngủi quá.. (hê, vẫn hy vọng tin nó đưa là tin vịt, cái con bé này hay vớ vẩn lắm)
    Chỉ gói gọn trong cái box TBTY này không biết có bao nhiều tình bạn được chắp cánh, tình yêu nảy nở, và oán thù cũng không ít... Tự dưng nghĩ,,, tại sao lại phải gây thù cho nó đau đầu cơ chứ,,, chẹp... Thật là... rồi mỗi người liệu có cuộc đời dài hơn được chính cái nick của mình hay không? Thời gian qua đã có ít nhất 2 cái nick ở lại mãi mãi nhưng người thì không còn nữa... Vậy thì,,, dùng lời lẽ cay nghiệt xúc xiểng nhau làm gì cho mệt mỏi... ấy vậy nhưng mạng là thế giới thu nhỏ, nếu thiết những cuộc cãi vã thì mất hết kịch tính và vui vẻ... hì hì...
    Mọi chuyện cũng đã qua rồi, nó kết thúc thì hãy để nó kết thúc đi
    E*** by Thanh_ala
    Bây giờ là màn cầu nguyện cho ttvn đưng có mà die thật,,, huhu,,, heo hứa heo ăn chay 1 ngày....
    u?c Thanh_ala s?a vo 11:41 ngy 20/01/2005
  8. Heo_con_xinh

    Heo_con_xinh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    26/05/2002
    Bài viết:
    1.491
    Đã được thích:
    1
    Happy new year...!!!
    Nhật ký thân yêu... thế là mày đã cùng tao đón 3 cái năm mới rồi đấy nhỉ, lại đúng 3 năm cực kỳ nhạy cảm nữa chứ. Thế là đủ cho 1 sự gắn bó thân thiết rồi. Công việc truyền thống là tao ngồi khai bút nhưng tìm mãi chẳng thấy cái bút nào cả, bi không, chì không, mực càng không nốt nên tao quyết định khai bàn phím trước.
    Đáng lẽ đầu năm người ta chỉ đặt ra mục tiêu phấn đấu cho năm mới còn việc tổng kết thì phải trước thời khắc này 1 ngày nhưng vì là tao nên sẽ bỏ qua mấy cái thứ quan niệm cố hữu đấy đi.
    Tổng Kết:
    Hình như năm kia tao không đặt cho năm ngoái cái mục tiêu mục ngắm nào cụ thể nên năm ngoái cứ bơ vơ thế nào ấy, chẳng biết mình có đạt được chỉ tiêu hay không. Không có kế hoạch gì sao biết được kết quả chứ. Vậy thì chơi trò kê khai từ từ lần lượt vậy. Toàn tật xấu. Sợ hãi quá.
    Nắm ngoái là năm con khỉ, chắc do thế mà tao nhảy nhót lung tung hơi bị nhiều thì phải. Trừ thời gian nằm ngáy o o không có khái niệm nhà mình hay nhà một ai đó không xác định thì thời gian con gái ngoan ở nhà hơi bị khiêm tốn đấy nhỉ, có lẽ 1 ngày trung bình 3,4 tiếng gì đó. Khiếp thật. Ặc ặc. Khỉ được loài người nhìn nhận là loài sinh vật khá thông minh lanh lợi bởi thế mà nó có vẻ tự mãn lắm, tự ban cho mình cái sự vô tổ chức, nghịch ngợm, phá phách... Tao không đến nỗi chuyền cành này đu cành kia như khỉ nhưng cũng gần gần thế mất rồi. Nguy hiểm quá phải không mày. Nói như phụ huynh nam thường nói: "Ngữ chị sau lấy thằng lái xe rồi 2 vợ chồng nay đây mai đó cho sướng" 1 ý kiến không tồi nếu tao có khả năng mồi chài 1 anh lái xe.
    Sự nghiệp học hành vẫn bung bét thế, chẳng có gì thay đổi cả. Là tâm điểm cho cả lớp đoán xem kỳ này nó thi lại mấy môn và đạt kỷ lục một cách hãi hùng. Nghĩ lại vẫn còn toát mồ hôi. Vì mấy cái dòng này khá public nên tạm thời không kê khai con số cụ thể. Xấu hổ chết.
    Cuộc cách mạng nữ tính không mấy thành công. À, có nên kể ra thành tích sinh viên thành lịch cho tự hào 1 tí không nhờ. Sự hoàn hảo xuất sắc lừa đảo người lạ sau vẻ hào nhoáng giả tạo trong khoảng thời gian max của sự min. Cái gì giả khó mà lâu dài được. Học mỗi chiêu có con gì là lạ bám vào người phải hét tướng lên cho thiên hạ biết mình đang sợ hãi mong manh thay vì phủi nó xuống dùng chân đạp đạp mấy phát phũ phàng tiêu đời con gì đó vô phước bám và người bà mãi mà không thành công. Toàn đập nó tan xác rồi mới Á, lại sát sinh rồi.
    Hành trình chinh phục bọn XY... không phải là hệ quả kéo theo của cuộc cách mạng nữ tính bởi vì vẫn có một số thành phần chấp nhận vẻ đẹp của cô gái Lý Đức. Bởi thế nên vẫn đạt được một số kết quả đáng khích lệ. Ít ra còn tự hào hát câu lắm mỗi tối nằm không chứ không đến nỗi chả thằng nào nó dòm....
    Nghiệm vụ bảo vệ an toàn cho ví tiền đã trở thành nhiệm vụ bất khả thi do một số sở thích nhậu nhẹt không thể xoá bỏ đặc biệt sự cố "dại trai" dẫn đến án 100$ phải thanh toán trong 2 tuần với mức khởi điểm 100.000đồng Việt Nam. Dù sao cũng vỗ tay tự khen có khả năng chi trả khoản tiền không nhỏ lắm với 1 sinh viên năm 2 đại học hơi ngu 1 tí, hơi ham chơi 1 tí, hơi lười 1 tí... trong khoảng thời gian không dài lắm.
    Còn cái gì không nhỉ, chắc thế là đủ rồi. Khép lại việc tổng kết ở đây.
    Chỉ tiêu phấn đấu nắm mới
    Ở nhà nhiều hơn dù chỉ để xem tivi hay ngồi thu lu trên phòng thì cũng nên năm nhà. Gia đình là khởi nguồn của thành công.
    Hạn chế tối đa ca số thi lại và nâng cao tối đa con số những môn không trong danh sách thi lại.
    Nữ tính à..??? Bản tính khó sửa lắm nhưng việc gì phải sửa. Cứ là chính mình thoải mái hơn nhiều.
    Hơ hơ, kiếm một cái lò sưởi vào mùa đông và một cây kem vào mùa hè. Nếu một gã giai đảm nhiệm 2 vai trò này thì tốt.
    Tài chính là vấn đề cực kỳ nhạy cảm. Tốt nhất là để tiền phục vụ mình thay vì mình thành nô lê đồng tiền (muốn thế phải giàu đã, làm thế nào giàu thì...)
    Xong.

  9. Heo_con_xinh

    Heo_con_xinh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    26/05/2002
    Bài viết:
    1.491
    Đã được thích:
    1
    Happy new year...!!!
    Nhật ký thân yêu... thế là mày đã cùng tao đón 3 cái năm mới rồi đấy nhỉ, lại đúng 3 năm cực kỳ nhạy cảm nữa chứ. Thế là đủ cho 1 sự gắn bó thân thiết rồi. Công việc truyền thống là tao ngồi khai bút nhưng tìm mãi chẳng thấy cái bút nào cả, bi không, chì không, mực càng không nốt nên tao quyết định khai bàn phím trước.
    Đáng lẽ đầu năm người ta chỉ đặt ra mục tiêu phấn đấu cho năm mới còn việc tổng kết thì phải trước thời khắc này 1 ngày nhưng vì là tao nên sẽ bỏ qua mấy cái thứ quan niệm cố hữu đấy đi.
    Tổng Kết:
    Hình như năm kia tao không đặt cho năm ngoái cái mục tiêu mục ngắm nào cụ thể nên năm ngoái cứ bơ vơ thế nào ấy, chẳng biết mình có đạt được chỉ tiêu hay không. Không có kế hoạch gì sao biết được kết quả chứ. Vậy thì chơi trò kê khai từ từ lần lượt vậy. Toàn tật xấu. Sợ hãi quá.
    Nắm ngoái là năm con khỉ, chắc do thế mà tao nhảy nhót lung tung hơi bị nhiều thì phải. Trừ thời gian nằm ngáy o o không có khái niệm nhà mình hay nhà một ai đó không xác định thì thời gian con gái ngoan ở nhà hơi bị khiêm tốn đấy nhỉ, có lẽ 1 ngày trung bình 3,4 tiếng gì đó. Khiếp thật. Ặc ặc. Khỉ được loài người nhìn nhận là loài sinh vật khá thông minh lanh lợi bởi thế mà nó có vẻ tự mãn lắm, tự ban cho mình cái sự vô tổ chức, nghịch ngợm, phá phách... Tao không đến nỗi chuyền cành này đu cành kia như khỉ nhưng cũng gần gần thế mất rồi. Nguy hiểm quá phải không mày. Nói như phụ huynh nam thường nói: "Ngữ chị sau lấy thằng lái xe rồi 2 vợ chồng nay đây mai đó cho sướng" 1 ý kiến không tồi nếu tao có khả năng mồi chài 1 anh lái xe.
    Sự nghiệp học hành vẫn bung bét thế, chẳng có gì thay đổi cả. Là tâm điểm cho cả lớp đoán xem kỳ này nó thi lại mấy môn và đạt kỷ lục một cách hãi hùng. Nghĩ lại vẫn còn toát mồ hôi. Vì mấy cái dòng này khá public nên tạm thời không kê khai con số cụ thể. Xấu hổ chết.
    Cuộc cách mạng nữ tính không mấy thành công. À, có nên kể ra thành tích sinh viên thành lịch cho tự hào 1 tí không nhờ. Sự hoàn hảo xuất sắc lừa đảo người lạ sau vẻ hào nhoáng giả tạo trong khoảng thời gian max của sự min. Cái gì giả khó mà lâu dài được. Học mỗi chiêu có con gì là lạ bám vào người phải hét tướng lên cho thiên hạ biết mình đang sợ hãi mong manh thay vì phủi nó xuống dùng chân đạp đạp mấy phát phũ phàng tiêu đời con gì đó vô phước bám và người bà mãi mà không thành công. Toàn đập nó tan xác rồi mới Á, lại sát sinh rồi.
    Hành trình chinh phục bọn XY... không phải là hệ quả kéo theo của cuộc cách mạng nữ tính bởi vì vẫn có một số thành phần chấp nhận vẻ đẹp của cô gái Lý Đức. Bởi thế nên vẫn đạt được một số kết quả đáng khích lệ. Ít ra còn tự hào hát câu lắm mỗi tối nằm không chứ không đến nỗi chả thằng nào nó dòm....
    Nghiệm vụ bảo vệ an toàn cho ví tiền đã trở thành nhiệm vụ bất khả thi do một số sở thích nhậu nhẹt không thể xoá bỏ đặc biệt sự cố "dại trai" dẫn đến án 100$ phải thanh toán trong 2 tuần với mức khởi điểm 100.000đồng Việt Nam. Dù sao cũng vỗ tay tự khen có khả năng chi trả khoản tiền không nhỏ lắm với 1 sinh viên năm 2 đại học hơi ngu 1 tí, hơi ham chơi 1 tí, hơi lười 1 tí... trong khoảng thời gian không dài lắm.
    Còn cái gì không nhỉ, chắc thế là đủ rồi. Khép lại việc tổng kết ở đây.
    Chỉ tiêu phấn đấu nắm mới
    Ở nhà nhiều hơn dù chỉ để xem tivi hay ngồi thu lu trên phòng thì cũng nên năm nhà. Gia đình là khởi nguồn của thành công.
    Hạn chế tối đa ca số thi lại và nâng cao tối đa con số những môn không trong danh sách thi lại.
    Nữ tính à..??? Bản tính khó sửa lắm nhưng việc gì phải sửa. Cứ là chính mình thoải mái hơn nhiều.
    Hơ hơ, kiếm một cái lò sưởi vào mùa đông và một cây kem vào mùa hè. Nếu một gã giai đảm nhiệm 2 vai trò này thì tốt.
    Tài chính là vấn đề cực kỳ nhạy cảm. Tốt nhất là để tiền phục vụ mình thay vì mình thành nô lê đồng tiền (muốn thế phải giàu đã, làm thế nào giàu thì...)
    Xong.

  10. Guest

    Guest Guest

    Trao giải Spam nghệ thuật cho bạn Heo con đi thôi bác Web..zì zì đó ơi.

Chia sẻ trang này