1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Nhật ký của một chàng trai ham nhat tren doi .......... Bạn hãy chia sẻ cùng tôi ............. ! ...

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi anhhaham, 18/07/2002.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. anhhaham

    anhhaham Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    06/06/2002
    Bài viết:
    663
    Đã được thích:
    0
    Tớ vẫn đây thôi, có đi đâu đâu. Thi thoảng lại vào ngắm nghía cái NK của mình rồi lại lăn tăn vì chưa có hứng thú để viết bài kết thúc cho loạt bài về trẻ em. Trong đầu bây giờ có cả hàng lô hàng lốc ý nghĩ về rất nhiều thứ, nhưng chưa chép vào NK này được vì còn mắc bài chốt kia, thế nên cứ dạo ra dạo vào NK mà chả viết thêm được chữ nào.

    Có khi thôi bỏ lửng đấy vậy, không viết tiếp về trẻ em nữa. Để đấy mà viết tiếp về những cái khác thì hay hơn.


    Fozensoul (linh hồn đóng băng ?) làm gì mà khổ thế. Cứ sống tích cực hơn một tí, và chân thành hơn một tí sẽ thu được thêm nhiều niềm vui, thật đấy !!!!!!!
    Anhhaham nhất trên đời !!!
  2. anhhaham

    anhhaham Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    06/06/2002
    Bài viết:
    663
    Đã được thích:
    0

    Mấy hôm nay muốn viết cái gì đó quá đi mất, nhưng vẫn chưa có hứng thú. Tự nhiên vớ được cái mail của một đứa bạn, thôi thì trút bực dọc vào đấy vậy.


    Hô hô, ha ha, kinh chưa, mới nhờ vả có một tí mà kể lể thế nọ thế kia. Kiểu như vừa mới bước chân đi đã thấy nơi mình rời gót nó nghèo nàn và lạc hậu làm sao ! Tiếc là tao nhờ nhiều người và gửi thư cho nhiều người chứ không phải chỉ có một nơi duy nhất.
    Tao nhờ là nhờ vậy thôi, chứ máy mới thì tao kiếm ở VN cũng đầy ra, càng ngày càng rẻ, nhưng đấy là trong trường hợp tao giàu có cơ. Mỗi tháng tao kiếm ra có mấy trăm bạc thì làm gì dám chơi đồ mới. Mà tao có tiền mua đồ mới thì tao cũng chả mua, vì tao còn bận tiết kiệm để khi nào lấy vợ thì đem ra tiêu cho đã đời mấy trăm bạc rách.


    Máy ảnh số có nhiều loại, ngay cả loại mới cũng có những loại từ 30 USD trở lên đến tận 6.000 USD. Không phải cứ nhỏ là tốt đâu (cái này khác với di động, đừng nhầm mà đem so với máy ảnh cơ), vì có những máy chuyên nghiệp còn to uỵch ấy chứ. Có những loại mà chỉ cái dây USB của nó thôi cũng đã 50 USD rồi. Dưới 2 tr là những loại không có zoom, chỉ số pixel thấp, chỉ khoảng dưới 2 megapixel, thậm chí chỉ 1,2 MP thôi. Và không phải đồ của máy này thì máy khác không dùng được, chẳng qua không biết dùng. Thông thường có hai loại thẻ nhớ chính là Smart card memorystick (nôm na là thẻ vuông và thẻ dài). Ở Việt nam cũng nhiều người giàu hơn tao, họ mua máy nguyên hộp hoặc xách tay khi đi Tây (thời gian ngắn) về, tao nhờ họ chuyển hộ vào CD cũng không khó lắm. Cho dù tao mua đồ ăn cắp dùng thẻ nhớ loại nào thì tao cũng đổ ra máy tính được hết, vì tao mua ổ đọc nhiều khe cắm lắp cho máy tính (giá bèo lắm, rất thích hợp cho người nghèo như tao). Độ phân giải thì tao hiểu là số điểm ảnh trên một đơn vị đo (hình như 1cm2 thì phải) còn ?omức độ room? thì tao chả hiểu là cái gì, chắc định nói về zoom đây mà, chắc chỉ hiểu là nó có thể thò ra thụt vào nên gọi là room hay zoom đều được cả (kiểu như hiểu megapixel nó cũng tương tự megabyte ấy mà). Chất lượng ảnh không cần nhắc thêm ở đây, vì nó phụ thuộc số điểm ảnh rồi. Cần phóng ảnh CP6 trở lên thì nên mua máy trên 2 Megapixel (bài học tao rút ra được đấy). Chức năng quay camera không cần thiết lắm, vì chỉ quay được có một tí là full, toàn card 16-32-64MB thì quay được mấy tí. Còn có thể kết nối với ti vi hay không (à quên, phải gọi là television cho nó Tây, nhưng không phải là kết nối, nói connect nghe cho cao siêu) thì cũng chả cần, đổ ra máy (lại quên, phải nói là load vào ổ cứng) thì tha hồ xem.

    Ít tiền thì thế thôi mày ạ, và ít tiên thì tao cũng đã sở hữu hơn 500MB ảnh chụp người yêu (gần 700 cái, cái nào cái nấy nét như Sony), tha hồ mà ngắm. Tao mà nhiều tiền thì tao xông vào trang PCWorld.com, so sánh trực tiếp cả chục cái mới nhất để chọn cái tao thích. Bét nhè phụ kiện (lại quên) đầy đủ accessories, tha hồ chọn.
    Ôi, thương thay ! Kiểu này khi về nước thì không dám ăn vì sợ bẩn, không dám uống vì sợ đau bụng ?

    Đi thì tốt thật đấy, nhưng đừng đi để đem về cái cảm giác chán ghét nơi phải quay về. Đi thì cũng có dăm ba kiểu đi, đi vì được học bổng của chính phủ nó khác với đi dăm ba hôm để học một lớp ngắn hạn, vì vậy nên khiêm tốn để không ai có thể coi thường mình.

    Cuộc đời nhiều cái phù phiếm lắm, cái hay cái đẹp là cái của xứ người, mình có muốn cũng chả thể gắn cuộc đời mình mãi với nó được. Cái mà mỗi người cần bây giờ chỉ là gắn cuộc đời mình với gia đình, với người thân thôi. Chả ai vẽ bóng ra mà sống được mãi với những ảo ảnh của thiên hạ. Rồi sẽ phải quay về thực tại thôi, dù thực tại ở nhà nó tệ hại chứ không bóng bẩy được như nơi ấy !!!!!
    Vui vẻ nhé (kẻo về rồi thì hết vui) !

    (Thư được reply và được post lên địa chỉ :
    Http:// www.ttvnol.com/forum/t_105961/70 )

    Anhhaham nhất trên đời !!!
  3. anhhaham

    anhhaham Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    06/06/2002
    Bài viết:
    663
    Đã được thích:
    0

    Mấy hôm nay muốn viết cái gì đó quá đi mất, nhưng vẫn chưa có hứng thú. Tự nhiên vớ được cái mail của một đứa bạn, thôi thì trút bực dọc vào đấy vậy.


    Hô hô, ha ha, kinh chưa, mới nhờ vả có một tí mà kể lể thế nọ thế kia. Kiểu như vừa mới bước chân đi đã thấy nơi mình rời gót nó nghèo nàn và lạc hậu làm sao ! Tiếc là tao nhờ nhiều người và gửi thư cho nhiều người chứ không phải chỉ có một nơi duy nhất.
    Tao nhờ là nhờ vậy thôi, chứ máy mới thì tao kiếm ở VN cũng đầy ra, càng ngày càng rẻ, nhưng đấy là trong trường hợp tao giàu có cơ. Mỗi tháng tao kiếm ra có mấy trăm bạc thì làm gì dám chơi đồ mới. Mà tao có tiền mua đồ mới thì tao cũng chả mua, vì tao còn bận tiết kiệm để khi nào lấy vợ thì đem ra tiêu cho đã đời mấy trăm bạc rách.


    Máy ảnh số có nhiều loại, ngay cả loại mới cũng có những loại từ 30 USD trở lên đến tận 6.000 USD. Không phải cứ nhỏ là tốt đâu (cái này khác với di động, đừng nhầm mà đem so với máy ảnh cơ), vì có những máy chuyên nghiệp còn to uỵch ấy chứ. Có những loại mà chỉ cái dây USB của nó thôi cũng đã 50 USD rồi. Dưới 2 tr là những loại không có zoom, chỉ số pixel thấp, chỉ khoảng dưới 2 megapixel, thậm chí chỉ 1,2 MP thôi. Và không phải đồ của máy này thì máy khác không dùng được, chẳng qua không biết dùng. Thông thường có hai loại thẻ nhớ chính là Smart card memorystick (nôm na là thẻ vuông và thẻ dài). Ở Việt nam cũng nhiều người giàu hơn tao, họ mua máy nguyên hộp hoặc xách tay khi đi Tây (thời gian ngắn) về, tao nhờ họ chuyển hộ vào CD cũng không khó lắm. Cho dù tao mua đồ ăn cắp dùng thẻ nhớ loại nào thì tao cũng đổ ra máy tính được hết, vì tao mua ổ đọc nhiều khe cắm lắp cho máy tính (giá bèo lắm, rất thích hợp cho người nghèo như tao). Độ phân giải thì tao hiểu là số điểm ảnh trên một đơn vị đo (hình như 1cm2 thì phải) còn ?omức độ room? thì tao chả hiểu là cái gì, chắc định nói về zoom đây mà, chắc chỉ hiểu là nó có thể thò ra thụt vào nên gọi là room hay zoom đều được cả (kiểu như hiểu megapixel nó cũng tương tự megabyte ấy mà). Chất lượng ảnh không cần nhắc thêm ở đây, vì nó phụ thuộc số điểm ảnh rồi. Cần phóng ảnh CP6 trở lên thì nên mua máy trên 2 Megapixel (bài học tao rút ra được đấy). Chức năng quay camera không cần thiết lắm, vì chỉ quay được có một tí là full, toàn card 16-32-64MB thì quay được mấy tí. Còn có thể kết nối với ti vi hay không (à quên, phải gọi là television cho nó Tây, nhưng không phải là kết nối, nói connect nghe cho cao siêu) thì cũng chả cần, đổ ra máy (lại quên, phải nói là load vào ổ cứng) thì tha hồ xem.

    Ít tiền thì thế thôi mày ạ, và ít tiên thì tao cũng đã sở hữu hơn 500MB ảnh chụp người yêu (gần 700 cái, cái nào cái nấy nét như Sony), tha hồ mà ngắm. Tao mà nhiều tiền thì tao xông vào trang PCWorld.com, so sánh trực tiếp cả chục cái mới nhất để chọn cái tao thích. Bét nhè phụ kiện (lại quên) đầy đủ accessories, tha hồ chọn.
    Ôi, thương thay ! Kiểu này khi về nước thì không dám ăn vì sợ bẩn, không dám uống vì sợ đau bụng ?

    Đi thì tốt thật đấy, nhưng đừng đi để đem về cái cảm giác chán ghét nơi phải quay về. Đi thì cũng có dăm ba kiểu đi, đi vì được học bổng của chính phủ nó khác với đi dăm ba hôm để học một lớp ngắn hạn, vì vậy nên khiêm tốn để không ai có thể coi thường mình.

    Cuộc đời nhiều cái phù phiếm lắm, cái hay cái đẹp là cái của xứ người, mình có muốn cũng chả thể gắn cuộc đời mình mãi với nó được. Cái mà mỗi người cần bây giờ chỉ là gắn cuộc đời mình với gia đình, với người thân thôi. Chả ai vẽ bóng ra mà sống được mãi với những ảo ảnh của thiên hạ. Rồi sẽ phải quay về thực tại thôi, dù thực tại ở nhà nó tệ hại chứ không bóng bẩy được như nơi ấy !!!!!
    Vui vẻ nhé (kẻo về rồi thì hết vui) !

    (Thư được reply và được post lên địa chỉ :
    Http:// www.ttvnol.com/forum/t_105961/70 )

    Anhhaham nhất trên đời !!!
  4. tdev

    tdev Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/08/2003
    Bài viết:
    1.232
    Đã được thích:
    0
    tâm đắc với câu nói này của anh bạn lắm , anh bạn nói đúng và thấm ghê , tôi cũng có suy nghĩ như vậy .
    Chả hiểu sao ko fai tất cả nhưng ít ra là những người mình wen , họ sao thế nhỉ , lúc trước có thế đâu chứ ? cuộc sống bên đấy cũng khổ và khó khăn chứ cũng đâu sung sướng gì hơn đâu cơ chứ ? Xã hội hiện đại thì cũng chẳng thể 100% người dân biết đc hết sự hiện đại của nó , thế mà bạn mình trước khi về cũng hỏi mình cần cái sự hiện đại nào để nó mua cho kèm theo là 1 lô một lốc các khái niệm &* tính năng hiện đại mà nó "nghe nói" đc khiến mình cũng chả biết làm sao , nói và giải thích thế nào , thôi kệ , cứ "ừ cho nó mừng vậy"
    Hôm nọ đi bâng wả cho đám cưới thằng bạn , toàn là Vkiều , hiện đại thế ko biết , ai cũng sang , cũng thơm fức hết cả . Xe đưa dâu nhìn cũng sướng , rồng rắn mấy chiếc Cờ rui sờ , mình ngồi lên cũng cảm thấy nguợng , sợ bẩn xe . Thế mà cũng vui , ngồi chung xe với nhà gái , mẹ cô dâu bay hẳn từ mĩ về cơ đấy , bác ấy kể cũng sướng , đi khắm nơi , đi cả Thái Lan nữa cơ , xe đưa dâu đi ngang quầy bán sầu riêng bác ấy bảo "sầu riêng VN dở ghê , ăn ko ngon tí nào , chắc là bị lai hay biến đổi gen gì đấy đây mà , trời ai mà ăn sầu riêng THái kia kìa , ngon cực kì luôn, cơm dầy mà thơm sầu riêng gốc Thái nó như vậy "
    Mình nhỏ nhen thật , toàn chuyện nhỏ mà cứ thích moi móc mà suy nghĩ mà đánh giá , nhưng biết thế nào đc cứ mỗi lần như vậy mà trong người lại cảm thấy buồn cười nhưng chả thể cười đc vì đâu đó nó đau đau , tức tức .... tiếc cho biết bao nhhiêu người , tiếc cả cho ta , mất khối đứa bạn .....
    .... muốn viết tiếp nữa nhưng ko biết mình còn đc viết tiếp ko nhỉ ? thôi chờ fản ứng xem sao vậy
    Được tdev sửa chữa / chuyển vào 12:28 ngày 18/08/2003
  5. tdev

    tdev Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/08/2003
    Bài viết:
    1.232
    Đã được thích:
    0
    tâm đắc với câu nói này của anh bạn lắm , anh bạn nói đúng và thấm ghê , tôi cũng có suy nghĩ như vậy .
    Chả hiểu sao ko fai tất cả nhưng ít ra là những người mình wen , họ sao thế nhỉ , lúc trước có thế đâu chứ ? cuộc sống bên đấy cũng khổ và khó khăn chứ cũng đâu sung sướng gì hơn đâu cơ chứ ? Xã hội hiện đại thì cũng chẳng thể 100% người dân biết đc hết sự hiện đại của nó , thế mà bạn mình trước khi về cũng hỏi mình cần cái sự hiện đại nào để nó mua cho kèm theo là 1 lô một lốc các khái niệm &* tính năng hiện đại mà nó "nghe nói" đc khiến mình cũng chả biết làm sao , nói và giải thích thế nào , thôi kệ , cứ "ừ cho nó mừng vậy"
    Hôm nọ đi bâng wả cho đám cưới thằng bạn , toàn là Vkiều , hiện đại thế ko biết , ai cũng sang , cũng thơm fức hết cả . Xe đưa dâu nhìn cũng sướng , rồng rắn mấy chiếc Cờ rui sờ , mình ngồi lên cũng cảm thấy nguợng , sợ bẩn xe . Thế mà cũng vui , ngồi chung xe với nhà gái , mẹ cô dâu bay hẳn từ mĩ về cơ đấy , bác ấy kể cũng sướng , đi khắm nơi , đi cả Thái Lan nữa cơ , xe đưa dâu đi ngang quầy bán sầu riêng bác ấy bảo "sầu riêng VN dở ghê , ăn ko ngon tí nào , chắc là bị lai hay biến đổi gen gì đấy đây mà , trời ai mà ăn sầu riêng THái kia kìa , ngon cực kì luôn, cơm dầy mà thơm sầu riêng gốc Thái nó như vậy "
    Mình nhỏ nhen thật , toàn chuyện nhỏ mà cứ thích moi móc mà suy nghĩ mà đánh giá , nhưng biết thế nào đc cứ mỗi lần như vậy mà trong người lại cảm thấy buồn cười nhưng chả thể cười đc vì đâu đó nó đau đau , tức tức .... tiếc cho biết bao nhhiêu người , tiếc cả cho ta , mất khối đứa bạn .....
    .... muốn viết tiếp nữa nhưng ko biết mình còn đc viết tiếp ko nhỉ ? thôi chờ fản ứng xem sao vậy
    Được tdev sửa chữa / chuyển vào 12:28 ngày 18/08/2003
  6. Tus

    Tus Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    25/02/2002
    Bài viết:
    349
    Đã được thích:
    0
    E hèm, lâu lâu ko vào, thấy bác vẫn cái giọng thiết tha với cuộc sống như thế, thôi thì tôi cũng cố mà cười cho giống thiên hạ.
    Bác thấy nhiều gương như thế, có đành lòng để người ra đi nữa ko bác? Chẳng dấu gì bác, mấy ngày qua cũng lắm chuyện cũng chỉ vì cái sự ra đi ấy, những lần suýt đổ vỡ cho cái sự ra đi ấy, làm tôi và người ta cũng thấy mệt mỏi quá. Níu chân người đi, đừng cho đi nữa.
    Ở chỗ tôi, mùa hè có nhiều người về VN chơi, thấy họ nói về VN mà thấy mình như lạc sang một thế giới khác. Tôi và họ cũng từ đó cất bước ra đi, sao quay trở lại, cách nhìn khác nhau thế? Họ nói VN nóng quá, tôi nghĩ, ho mấy chục tuổi đầu mới ra đi, sống cùng cái nóng như thế tưởng cũng quen rồi, sao giờ ko chịu được hay tại sống ở Tây lâu nó thế??? Có nhiều thứ cũng lạ với những người ra đi nhưng những người ở lại cũng mang một phần trách nhiệm nữa.
    Bạn tôi về, chỉ mong bữa cơm rau muống luộc với bát mắm tỏi ớt, nhưng người ta mời ăn cũng toàn những món cao lương mỹ vị tốn kém mà nó đã quen ở nơi kia rồi. Có những người thấy tôi vẫn cái kiểu ăn mặc cũ kỹ thuở xưa lại hỏi: Đi Tây đi tàu gì mà ăn mặc quê hơn cả người ở nhà vậy? Thôi thì cứ cho là ko quen thân, ko hiểu thì ko chấp. Nhưng cách đánh giá con người cũng chỉ dựa trên quần áo, giày dép hàng hiệu thôi ư? Tôi cũng ko thích cách người ở nhà hỏi kiểu: Đi tây thế này có khi lấy chồng Tây, nhớ gì VN mà quay về. Có biết đâu cái người quê quê chân chỉ ấy mà làm nên nỗi nhớ đầy vơi tích cóp tiền bạc chỉ để gặp cái người ấy. Gặp mấy đứa dân Đài Loan hỏi: Con gái VN rẻ lắm phải ko? Kiềm chế để ko cho nó một cái đấm, người già về VN cũng chỉ nhăm nhe mấy em gái nhỏ tuổi bằng tuổi con cháu rồi lấy làm vợ với cái già mấy nghìn đô la Mỹ ấy.
    Đừng trách người ra đi, người này rồi có người khác, những người ở lại cũng có một phần nào đó khiến người đi mới có cảm giác ấy......
    Cụt hứng......
    ---------------------
    Anh chính là con đưòng, là kẻ lữ hành và là những cánh buồm dẫn về biển cả !
  7. Tus

    Tus Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    25/02/2002
    Bài viết:
    349
    Đã được thích:
    0
    E hèm, lâu lâu ko vào, thấy bác vẫn cái giọng thiết tha với cuộc sống như thế, thôi thì tôi cũng cố mà cười cho giống thiên hạ.
    Bác thấy nhiều gương như thế, có đành lòng để người ra đi nữa ko bác? Chẳng dấu gì bác, mấy ngày qua cũng lắm chuyện cũng chỉ vì cái sự ra đi ấy, những lần suýt đổ vỡ cho cái sự ra đi ấy, làm tôi và người ta cũng thấy mệt mỏi quá. Níu chân người đi, đừng cho đi nữa.
    Ở chỗ tôi, mùa hè có nhiều người về VN chơi, thấy họ nói về VN mà thấy mình như lạc sang một thế giới khác. Tôi và họ cũng từ đó cất bước ra đi, sao quay trở lại, cách nhìn khác nhau thế? Họ nói VN nóng quá, tôi nghĩ, ho mấy chục tuổi đầu mới ra đi, sống cùng cái nóng như thế tưởng cũng quen rồi, sao giờ ko chịu được hay tại sống ở Tây lâu nó thế??? Có nhiều thứ cũng lạ với những người ra đi nhưng những người ở lại cũng mang một phần trách nhiệm nữa.
    Bạn tôi về, chỉ mong bữa cơm rau muống luộc với bát mắm tỏi ớt, nhưng người ta mời ăn cũng toàn những món cao lương mỹ vị tốn kém mà nó đã quen ở nơi kia rồi. Có những người thấy tôi vẫn cái kiểu ăn mặc cũ kỹ thuở xưa lại hỏi: Đi Tây đi tàu gì mà ăn mặc quê hơn cả người ở nhà vậy? Thôi thì cứ cho là ko quen thân, ko hiểu thì ko chấp. Nhưng cách đánh giá con người cũng chỉ dựa trên quần áo, giày dép hàng hiệu thôi ư? Tôi cũng ko thích cách người ở nhà hỏi kiểu: Đi tây thế này có khi lấy chồng Tây, nhớ gì VN mà quay về. Có biết đâu cái người quê quê chân chỉ ấy mà làm nên nỗi nhớ đầy vơi tích cóp tiền bạc chỉ để gặp cái người ấy. Gặp mấy đứa dân Đài Loan hỏi: Con gái VN rẻ lắm phải ko? Kiềm chế để ko cho nó một cái đấm, người già về VN cũng chỉ nhăm nhe mấy em gái nhỏ tuổi bằng tuổi con cháu rồi lấy làm vợ với cái già mấy nghìn đô la Mỹ ấy.
    Đừng trách người ra đi, người này rồi có người khác, những người ở lại cũng có một phần nào đó khiến người đi mới có cảm giác ấy......
    Cụt hứng......
    ---------------------
    Anh chính là con đưòng, là kẻ lữ hành và là những cánh buồm dẫn về biển cả !
  8. tillerorder

    tillerorder Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    04/04/2003
    Bài viết:
    63
    Đã được thích:
    15
    Cai bai viet moi nhat nay cua ong khien cho toi co 2 suy nghi:
    - Ong co thu han gi voi nguoi ban ma ong trich dan o thu, chua het dau hinh nhu la voi ca cai lu ban cua ong dang du hoc o cai troi Tay nao do......
    - Ong cu lam nhu o Tay cung nhu o Ha Noi khong bang. Muon mua do dien may thi len HBT, muon tim cai gi lien quan den may tinh thi nen len LND, muon tim do an cap thi ra khu vuc cho troi, hoi han loang quang 1 luc la cai gi cung co...... Cai the gioi nay rong lon lam, nguoi ta di mai cung chang het dau (ay the ma van co nguoi di vong quanh the gioi duoc moi gioi nhi? ). Nhu chu ca vang song trong cai be canh ma cu ngo toan bo nuoc tren the gian tap trung o trong nay (hoac neu co biet la sai thi cung tu nhu: o ngoai cai be nay lam gi co nuoc nen at la toan bo nuoc da o trong cai be nay roi nay).
    Day la nhung cai suy nghi tu nhien sinh ra trong dau toi day, hehe, co gi khong phai mong ong bo qua. Tien toi cung xin loi ong va nhung ai chang may doc bai viet nay vi toi luoi go dau lam.
    PS. Ong oi, may cai tram dong rach cua ong thi co toi tinh gi nao, ma ong cu hat hui no the!
  9. tillerorder

    tillerorder Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    04/04/2003
    Bài viết:
    63
    Đã được thích:
    15
    Cai bai viet moi nhat nay cua ong khien cho toi co 2 suy nghi:
    - Ong co thu han gi voi nguoi ban ma ong trich dan o thu, chua het dau hinh nhu la voi ca cai lu ban cua ong dang du hoc o cai troi Tay nao do......
    - Ong cu lam nhu o Tay cung nhu o Ha Noi khong bang. Muon mua do dien may thi len HBT, muon tim cai gi lien quan den may tinh thi nen len LND, muon tim do an cap thi ra khu vuc cho troi, hoi han loang quang 1 luc la cai gi cung co...... Cai the gioi nay rong lon lam, nguoi ta di mai cung chang het dau (ay the ma van co nguoi di vong quanh the gioi duoc moi gioi nhi? ). Nhu chu ca vang song trong cai be canh ma cu ngo toan bo nuoc tren the gian tap trung o trong nay (hoac neu co biet la sai thi cung tu nhu: o ngoai cai be nay lam gi co nuoc nen at la toan bo nuoc da o trong cai be nay roi nay).
    Day la nhung cai suy nghi tu nhien sinh ra trong dau toi day, hehe, co gi khong phai mong ong bo qua. Tien toi cung xin loi ong va nhung ai chang may doc bai viet nay vi toi luoi go dau lam.
    PS. Ong oi, may cai tram dong rach cua ong thi co toi tinh gi nao, ma ong cu hat hui no the!
  10. anhhaham

    anhhaham Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    06/06/2002
    Bài viết:
    663
    Đã được thích:
    0
    Tillerorder là một cái nick phụ của ai đó, không rõ nick thường được sử dụng là gì, việc ấy không quan trọng.

    Cái chuyện mua cái này cái nọ ở phương trời này phương trời nọ ấy chả quan trọng gì. Điều tôi muốn nói ở đây là cái thái độ. Nếu không nhầm thì tôi chả viết một đoạn nào có ý khinh một con người, chỉ là coi thường cái thái độ thôi. Có thể viết "Chuyện mày nhờ khó lắm, tao không làm được đâu" hoặc đơn giản hơn thì viết "Tao bận mày ạ, để khi nào rỗi tao sẽ tìm" cũng được. Nhưng không ......

    Người ta có rất nhiều cách để nói, để trả lời, nhưng cách thức được sử dụng ở đây mang quá nhiều tính phô trương không cần thiết, và không khiêm tốn nữa. Tôi chả thích khoe khoang tẹo nào về sự hiểu biết, chỉ là nói ra cho người ta hiểu mình cũng biết một chút vậy thôi.

    Chuyện này không hẳn đã là coi thường người khác khi viết như vậy. Việc phê phán người ta quá đáng cũng nằm trong một mục đích của bản thân (mục đích đã được giải thích cho người trong cuộc biết), và đó là một người bạn khá thân trong nhóm. Người trong cuộc là người hơn ai hết biết rõ chuyện như thế nào. Còn tillerorller là người ngoài cuộc, việc giải thích cho một người ngoài cuộc là không nên, và không đáng để phải làm !

    Chuyện mấy trăm rách, là một chuyện vui nói cho nó vần thôi. Nó là cả một vấn đề đấy, ai mà dám coi thường nó chứ ! Phấn đấu lắm mới có đấy, tự hào chứ ai dám bôi bác !

    To Tus: Tus vẫn thế .. . vẫn bình thản đi riêng một đường phải không. Hờ hờ, thế là hơi bị giỏi đấy !!!!!!

    Sống cũng cần có bản sắc riêng, như thế sẽ dễ sống hơn. Đâu có cần một sự nhờ nhờ và đều đều, ảm đạm lắm.
    Chúc vui vẻ !!


    Anhhaham nhất trên đời !!!
    Được anhhaham sửa chữa / chuyển vào 20:20 ngày 18/08/2003

Chia sẻ trang này