1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Nhật ký ngắn người box Trịnh ( tiếp theo )

Chủ đề trong 'Nhạc TRỊNH' bởi votrungh, 02/11/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. ChenWenQiang

    ChenWenQiang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    26/07/2005
    Bài viết:
    382
    Đã được thích:
    0
    Khi bước chân ta về, đêm khuya nhìn đường phố, thành phố hoang vu, như một lần, qua cuộc tình......>>>>
    ..... Từng người tình, bỏ ta đi như những dòng sông nhỏ, lời hẹn thề là những cơn mưa.....
    Đến khi nào trời mới lại đổ mưa?????
  2. nhutran

    nhutran Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    08/04/2002
    Bài viết:
    777
    Đã được thích:
    0
    Chă?ng hiê?u thế na?o nưfa. Lại vê? ngô?i giưfa khuya nghe Trịnh. Sau nhưfng điên khu?ng trong nga?y, trong tháng, trong năm.
    Nhi?n lại mi?nh, chă?ng có gi? tha?nh được đam mê. Nhạc Trịnh không pha?i la? một phâ?n không thê? thiếu. Ma? la? một phâ?n không thê? quên.
    Không dêf gi? phôi pha...
    Nhớ tư?ng thơ?i đoạn trong đơ?i, tư?ng mặt ngươ?i đi qua...
    Va?, Hô? ơi, tin không, sao chi? nhớ tới Hô?...
    Có lef vi? nhật nguyệt trên cao, ta ngô?i dưới thấp...
    Có lef vi? môfi khi ta ôm ti?nh nặng trifu, thi? ngươ?i xuất hiện lại la? Hô?
    Chă?ng lef ma?, ngươ?i tri âm yêu Trịnh cu?a mi?nh lại hiếm hoi đến thế?
    Ca?m ơn nhé, Hô? ơi
    Rô?i một lâ?n kia khăn gói đi xa
    Tươ?ng tră?ng được quên thương nhớ nơi quê nha?
    Lo?ng thật bi?nh yên ma? sao buô?n thế
    Giật mi?nh nhi?n tôi ngô?i khóc bao giơ?...

    Được nhutran sửa chữa / chuyển vào 01:24 ngày 07/08/2005
  3. bo_mac_con_duong

    bo_mac_con_duong Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/07/2005
    Bài viết:
    29
    Đã được thích:
    0
    Bao nhiêu năm rồi còn mãi ra đi
    Đi đâu loanh quanh cho đời mỏi mệt...
    Về giữa đêm vắng, lặng thinh. Chỉ còn ngọn đèn đường vàng vọt. Hít thật sâu cái tĩnh lặng của phố đêm. Vàng vọt...
    Đôi khi ta cứ mải miết đi tìm một cái gì đó mà bản thân ta cũng chẳng biết. Đi tìm lại chính ta chăng??????Để rồi một sớm mai chợt nhận ra "chỉ còn ta với ta"...
    Chỉ có những đêm như đêm nay. Cafe đen, đêm tĩnh lặng, một chút nhạc Trịnh bay theo làn khói thuốc... ta mới chính là ta.
    TRONG BÓNG TỐI LẶNG THINH THẤY LẠI CHÍNH MÌNH
  4. rainboy_cantho

    rainboy_cantho Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/06/2005
    Bài viết:
    20
    Đã được thích:
    0
    Sao tôi thấy mọi người viết có vẻ ủ rủ vây?
    ĐỪNG TUYỆT VỌNG TÔI ƠI ĐỪNG TUYỆT VONG!
    Vì cuộc sống này còn nhiều màu hông mà.
    SỐNG TRONG ĐỜI SỐNG CẦN CÓ MỘT TẤM LÒNG.
  5. hanhjenny307

    hanhjenny307 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/08/2004
    Bài viết:
    159
    Đã được thích:
    0
    thế đấy,đôi khi ta chẳng hiểu nổi mình...
    mình cũng rất thích câu chuyện cổ tích của cô bé bán diêm:
    " cô bé bán diêm trong đêm bão tuyết đã bật đến nhưng que diêm bé xíu cuối cùng để xua tan cái lạnh giá của mùa đông...để đc nhìn thấy những người thân yêu của mình dù chỉ là trong khoảnh khắc..."
    có một người đồng cảm với nỗi niềm của bạn đấy,cho dù trên môi người ấy luôn luôn là nụ cười.
  6. nhutran

    nhutran Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    08/04/2002
    Bài viết:
    777
    Đã được thích:
    0
    hihi, có 2 ngươ?i lận.
    Hôm ấy, sinh nhật. bạn be? ca hát. Ta ngô?i đối cha?y 2 ngọn nến, đốt cha?y tan tuô?i mi?nh, đốt bă?ng que diêm. Va? tất nhiên la? nhớ tới cô bé bán diêm, nghif ră?ng: điê?u ước cu?a mi?nh xa xi? quá.
    Thế la? ngô?i châm tư?ng que, tư?ng que, đốt bă?ng hết hộp diêm, la?m tha?nh một đống lư?a nho nho? trên... ba?n. Bạn be? hốt hoa?ng dập lư?a, ta ngô?i lơ mơ nhớ... Đa? lạt va? thông. Nhưfng que diêm cháy lung linh na?y sao giống một đống lư?a gôf thông, đến lạ...
    Bo? quên cơn say lưng chư?ng dốc
    Sớm mai gió cuốn lên trơ?i
    .
    Co?n ai ơ? giưfa Sa?i Gio?n ma? nhớ da diết núi đô?i?
    Thôi cufng đa?nh như chiếc que diêm...
  7. Loi_cua_dong_song

    Loi_cua_dong_song Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/10/2004
    Bài viết:
    19
    Đã được thích:
    0
    Buồn như con chuồn chuồn!
    Lại thèm lang thang
    Như là mây giang hồ
    ................
    Vớ vẩn, phù phiếm và hơi điên!
  8. metnhi

    metnhi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/08/2003
    Bài viết:
    460
    Đã được thích:
    0

    Một đêm thức dài, một chiều ngủ vùi, và một khoảnh khắc chợt bắt gặp ý nghĩ mình đang đi rong trên con đường một chiều mà không sao vẫy gọi lại được nữa. Nghĩ gì lúc này mà thấy nao nao thế? Có những điều chôn quá chặt, quá sâu, đến độ đào lên,không còn nhận ra hình hài nguyên thuỷ ban sơ. Không muốn gọi tên, không muốn nhận mặt, như ngày xưa đã vội vã đem vùi đi, để rồi đậy lên đó nào sự thản nhiên, thờ ơ, lạnh nhạt, cũng để tự dối lòng.

    "Một điều giấu kín trong tim con người
    là điều giấu kín thôi..."

    Mãi mãi chỉ là một điều sâu kín thôi, phải không TX? Mãi mãi là như thế.
    Có những lúc muốn vứt bỏ tất cả, mặc kệ tất cả để được trở về khu vườn ngày xưa. Ngồi trên chiếc xích đu còn đẫm sương, nhìn khuôn mặt TX gầy gầy mà thấy thương vô hạn. Rất muốn chạm tay vào khuôn mặt ấy, tìm thấy trên khuôn mặt ấy nụ cười rạng rỡ, đủ để thắp sáng cái xó xỉnh lạnh lẽo trong mình, để xua đi những bước chân trốn chạy đang ẩn nấp đâu đây...
    Nhưng cũng chỉ mãi là ước muốn, như một ngăn tủ bí mật không bao giờ mở ra. Vì mình không đủ can đảm để đánh đổi một tình bạn quá đẹp.
    Phải có những hi sinh, phải có những đánh đổi.
    Đành thương lượng với chính mình một sự bằng lòng...
  9. Soi_vn98

    Soi_vn98 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/07/2005
    Bài viết:
    391
    Đã được thích:
    0
    Ca sert à quoi?
  10. MuadongHaNoi

    MuadongHaNoi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/06/2003
    Bài viết:
    439
    Đã được thích:
    0
    Hẳn có n người nghĩ rằng mình may mắn, và đang sung sướng đến phát điên!
    Có ai biết mình đang điên thật?
    Thôi em đừng bối rối, trong ta chiều đã tàn
    Thôi em đừng khóc nuối, cho môi còn chút thanh tân
    Tóc em cười trong gió
    Trong ta giọt máu mù
    Khô theo ngày thương nhớ
    Vết buồn khắc trên da

Chia sẻ trang này