1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Nhật ký nhiều người

Chủ đề trong 'PTTH Nguyễn Thượng Hiền TpHCM' bởi ledminh, 09/04/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. em-be

    em-be Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    12/05/2002
    Bài viết:
    1.570
    Đã được thích:
    0
    Cảm giác mệt mỏi chưa từng thấy! Everything goes wrong in these days.
    Thèm ngủ nhưng ko đêm nào ngủ ngon giấc. 3h sáng giật mình tỉnh giấc đi tới đi lui, ko làm được gì ra hồn. Sáng ra gặp khách hàng muốn gục lên gục xuống
    Mệt, mà đúng hơn là thiếu ngủ nên mình mệt.
    Chỉ là thiếu ngủ thôi chứ dạo này có làm gì đâu. Sáng dậy đã thấy mẹ chuẩn bị đồ ăn sáng, chiều về cơm canh có sẵn. Mẹ đang nghỉ hè nên việc nhà mẹ đã làm hết trước khi mình về. Tối lúc mẹ ngồi đợi mình ăn xong định nói với mẹ mấy việc mà ko nói được. Nghĩ mình thiệt tệ quá, lớn rồi, đã ko giúp ba mẹ được gì rồi mà còn toàn làm ba mẹ lo.
    Tối nay ko biết ngủ được ko. Nhiều việc! Nhắm mắt lại thấy một list công việc phải làm, mở mắt ra thấy một mớ problem.
  2. Angst

    Angst Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/10/2006
    Bài viết:
    2.445
    Đã được thích:
    0
    Sáng nay mỏi mệt lò mò dậy...thấy offline msg của một người: Angie ơi, có online không? Đang stress.
    Một người tìm đến Angie vì họ stress.
    Như một ngày nào đó Angie từng tìm đến một người bạn.
    Để rồi sau đó nhận được PM này:
    Thương Angie quá. Nhìn lại ngày post bài thì hình như là hôm Angie nhắn tin phải ko. Hôm đó mình cũng thức đợi Angie đến hơn 2h30AM nhưng ko thấy nên tắt máy tính đi ngủ. Sáng hôm sau mới thấy tin nhắn của Angie. Mobile của mình lúc nào cũng để silent (theo policy của cty), chỉ tới cuối tuần mình mới đổi sang normal thôi nên nhiều khi có tin nhắn cũng ko biết.
    Lúc buồn Angie đi ngủ đi. Cũng phải biết ngắt cầu chì chứ!
    Thương Angie quá Angie ơi. [/QUOTE]
    Thực tình là Angie bất ngờ vì dòng đầu tiên của PM này, vốn được nhấn mạnh lại ở dòng cuối cùng: Hóa ra là có người thương mình, dù người đó chưa bao giờ biết mình là ai, tên gì, bao nhiêu tuổi, nhà ở đâu, mặt mũi mình thế nào, giọng nói mình ra sao...
    Vậy là, ngày hôm đó, khuya hôm đó, Angie tìm kiếm sự nâng đỡ tinh thần từ người bạn kia là không hề sai lầm.
    Thời gian online có thể chệch choạc, nhưng sự tin tưởng thì không đặt lầm chỗ.
    PS. Cho nhờ Nhật ký chút nhé em-be. Angie cũng đang đi tìm một chút bình yên và không gian thóang đãng hơn cho mình.
    Và hôm nay Angie có một ngày khá nhẹ lòng. Mong là cô em-be cũng vậy. Còn nếu như không, thì, em-be à, ít nhất một trong hai người cũng đã có một ngày không có nhiều stress. Vậy là cũng đã là một điều hay, phải không?
    Được Angst sửa chữa / chuyển vào 07:19 ngày 15/07/2007
  3. em-be

    em-be Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    12/05/2002
    Bài viết:
    1.570
    Đã được thích:
    0
    Lâu quá ko viết Nhật ký nên hôm nay dù đầu óc trống rỗng cũng ráng bon chen vài dòng
    Hôm nay gặp một người rất đặc biệt . Lúc nghe người đó gọi điện cho mình, cứ tưởng là nghe nhầm. Giọng nói dễ thương quá! . Cách nói chuyện cũng quá trời dễ thương. Chả bù với mình, nói chuyện cứ bị chê là nói giọng "nhà quê", hic hic
    Hôm nay công ty có Induction training cho new joiners, làm mình nhớ mình năm ngoái ghê. Cách đây đúng một năm, cũng vào khoảng ngày này mình lon ton đi vào cty, nhận welcome package rồi qua khách sạn ngồi học cả tuần. Mấy bạn vào năm nay thì sướng hơn nhiều, chương trình học hay hơn, welcome package cũng "nặng ký" hơn , còn có mentor qua tận khách sạn chào đón ngay ngày đầu tiên. Mình thì năm trước vào cứ lơ ngơ, bơ vơ như con nai tơ
    Tự nhiên nhớ chị N., nhớ chị hôm brief cho mình Mentor skill. Lúc biết chị N nghỉ việc, tự nhiên mình thấy tiếc ghê gớm, mặc dù mình chỉ có nói chuyện với chị có lần đó!
    Trưa đi ăn ở Highland. Lúc mấy chị dẫn vào đó tự nhiên mình thấy ngán ngẩm. Mấy tuần nay mỗi lần đi ăn toàn kéo vô Ciao, Parkson,... mỗi lần trả tiền là thấy ...đau cả lòng . Cuối cùng Highland lại ko đắt như mình nghĩ. Biết vậy gọi thêm cafe, chưa có chỗ nào có cafe mình thấy ngon như ở Highland
    À, hôm nay có thêm một kỷ lục nữa. Lần đầu tiên kể từ khi mình xài mobile số tiền còn trong tài khoản tiến tới 0. Hồi nào tới giờ mình chỉ có hết hạn chứ chưa bao giờ hết tiền. Vậy mà lần này tính cả tiền mua card mới hôm nay thì mình đã bỏ ra gần 1 triệu đồng để mua card chỉ trong vòng một tháng, thiệt là dã man
  4. vantu_kt

    vantu_kt Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    25/02/2007
    Bài viết:
    676
    Đã được thích:
    0
    Hè này khong vè que, ở lại tp định kiém viẹc làm đánh mọt quả có tièn học AV mà thát nghiẹp cả tuàn nay,lại ở nhờ p thằng bạn than có nói mạng nen oline suót ngày. Có thời gian rảnh mình len sắp xép lại box nhà, các cụ đã nói nhà sạch thì mát mà laị nhà mình chả có topic này, lạp ra thì ngại nen qua box NTH ké miéng. phaỉ cái computer tỏ trác mát dáu o nen đánh maý cứ cau được cau mát. SG daọ này mưa hoài, mưa suót ngày, hẽ ra đường là ướt nhẹp, mình mới tìm được mọt viẹc phaỉ chạy long nhong ngoài đường cả ngày!
  5. vanghoacuc

    vanghoacuc Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/01/2004
    Bài viết:
    284
    Đã được thích:
    0
    Em họ mình năm nay vào NTH - cool
    Không biết có nên giới thiệu link vào box này để nó phát huy kỹ năng tám nữa không ? ..haha
  6. em-be

    em-be Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    12/05/2002
    Bài viết:
    1.570
    Đã được thích:
    0
    Tối hôm qua gần 10h mới về tới nhà
    Mấy ngày đi làm về trễ thấy mình bực mình và khó chịu gì đâu, mặc dù công việc chỉ là về trễ thôi chứ cũng chẳng cực nhọc gì!!!
    Cuối tuần rồi đi ăn nhà mới còn cuối tuần này đi ăn đám cưới. Trong lúc nhiều bạn bè mình tỏ ra khó chịu nếu được mời mà ko quen thân với cô dâu chú rể thì mình chỉ cần quen biết 1 trong 2 người thôi là đã thích đi rồi
    Dạo này thấy mình xài tiền unmanageable luôn. He he, ko sao, còn làm ra tiền, còn xài thoải mái như vậy được. Vài bữa nữa ko đi làm, nhận tiền trợ cấp thì tự biết cách điều chỉnh lại thôi
  7. Angst

    Angst Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/10/2006
    Bài viết:
    2.445
    Đã được thích:
    0
    Tên @pearlyn này lọ mọ vào đây. Tên này là cựu học sinh NTH, hiện đang yêu một người Hà Nội.
  8. em-be

    em-be Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    12/05/2002
    Bài viết:
    1.570
    Đã được thích:
    0

    Hôm trước đi ăn với phòng, tự nhiên anh H quay qua chị LA nói "LA à, em thật đẹp và quý phái". Chị LA bán tín bán nghi, hỏi lại "Thiệt ko?" nhưng rõ ràng khuôn mặt cười rạng rỡ sung sướng. Mình cũng mắc cười quá, vì xưa nay anh H có khen ai bao giờ. Lát sau anh H quay qua anh M nói gì đó mà cuối cùng kết luận một câu "Ốm đẹp, mập dễ thương, cao sang, lùn quý phái", cả bàn lăn ra cười rung bàn rung ghế, chị LA được một phen đỏ mặt
    Dù biết là mình biết rồi nhưng hôm kia anh H bỗng la lên "P ơi, em là người đẹp nhất phòng". Mình cười "Anh là người dễ thương nhất phòng. Hay nhất là hai anh em mình đều quý phái cả" hehe. Cả phòng rung lên vì cười
    Hôm qua tới nhà bạn chơi, ngồi dầm dề tới trưa được mời lại ăn cơm. Lúc ngồi vào bàn ăn tự nhiên thấy xúc động. Lâu lắm rồi mình mới lại có kiểu tới nhà ai đó chơi tới giờ ăn rồi ngồi lại ăn luôn. Mình sau này vẫn thỉnh thoảng tới nhà bạn ăn nhưng là được mời từ trước, ko phải là mình tới chơi rồi ngồi lại ăn thế này. Tự nhiên nhớ M, nhớ chỉ khi M còn ở SG mình mới hay có kiểu tới nhà bạn chơi rồi ở lại ăn như thế. Nhớ cả hồi đó mình cứ nghĩ sau này có nhà riêng, cuối tuần sẽ rủ bạn bè đến chơi. Hình như lâu rồi mình cũng quên mất giấc mơ đó
    Mẹ của bạn đã ăn xong trước đó nhưng ngồi nói chuyện và nhìn tụi mình ăn. Lúc đầu mình thấy hơi ngượng vì nếu bạn mình tới nhà, mẹ mình cũng sẽ chuẩn bị thức ăn nhưng sẽ để cho mình với bạn ngồi một mình - để ăn cho tự nhiên. Nhưng mình chỉ ngượng một chút lúc đầu, sau đó thì thấy thoải mái như ở nhà M vậy. Lúc ăn xong, mẹ bạn nói bạn mình ráng ăn canh cho hết đi, để bỏ uổng lắm. Chút nữa mình đã định ngăn bạn lại, định nói nếu bạn đã no thì đừng ăn ráng nữa nhưng rồi lại ko nói. Mình nhớ cách đây mấy năm, lúc mà mình lo hết mấy chuyện nấu ăn trong nhà mình vẫn hay có kiểu cố ăn hết những gì còn lại sau bữa ăn như vậy. Phần vì tiếc, phần thì biết thức ăn để qua ngày hôm sau sẽ dở và mang cất đi cất lại cũng phiền phức. Kết quả là những năm đó mình tròn vo như hột mít vậy, giờ nhìn hình còn thấy "dễ thương" hihi . Lúc nhà có người giúp việc thì đến lượt mấy bé giúp việc "dễ thương" . Bây giờ nhà ko có giúp việc nữa nhưng mình cũng mất thói quen ăn ráng như ngày xưa, mẹ mình cũng thôi giục "Con ráng ăn để bỏ uổng" như lúc trước nữa. Thiệt là may, chứ ko thì mình đã ko đẹp như bây giờ
  9. pearlyn

    pearlyn Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/11/2006
    Bài viết:
    5
    Đã được thích:
    0
    Ôi tui lấy chồng Hà Nội, có con gái 5 tuồi rồi, tên nào đang yêu người Hà Nội ấy, P-A10 phải không, ah mà Angst la ai vay?
    Được em-be sửa chữa / chuyển vào 22:29 ngày 23/08/2007
  10. em-be

    em-be Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    12/05/2002
    Bài viết:
    1.570
    Đã được thích:
    0
    I''m leaving the company, I''m leaving the company
    Sáng hôm nay trong đầu mình cứ vang lên câu đó. Ừ thì mình chỉ còn làm việc ngày mai, sau đó nghỉ một lèo cho hết ngày phép rồi vào cty làm exit procedures. Ngày mai mình sẽ làm farewell party cho phòng. Anh P còn đòi mình làm cả party mừng promotion! Trùi ui, mình vừa được promote nhưng chưa hưởng được bao lâu đã đi mất tiêu rồi mà còn ăn mừng cái gì trời
    Lúc mình báo tin mình sẽ đi bạn bè ai cũng mừng cho mình, ai cũng nói mình sướng. Chỉ có ông anh-trai-ruột-dư của mình nói là thấy lo, nói là thà mình đi Sing, đi Úc - đi mấy nước có người Việt nhiều, nói tiếng Anh thì ít lo, chứ đi nước đó mà một thân một mình thì lo lắm. Làm mình nhớ ông anh trai của mình bao giờ cũng lo cho mình đúng theo kiểu của một người anh ruột (dư ). Nhớ hồi mình còn đi cái xe cũ anh từng mượn đồ đứng ngay trong sân nhà mình mà sửa. Nhớ anh dặn dò mình đi xe phải cẩn thận, khi nào mà thấy thế này, thế kia phải mang ra tiệm nhờ người ta xem lại ngay. Nhớ những lần mình nói máy tính mình hư, anh đổi xe buýt 2, 3 chặng để đến nhà sửa cho mình. Nhớ anh hay mua cho mình mấy thứ nhỏ nhỏ cho máy tính, mà lúc nào mình cũng cần. Nhớ cả cái đầu CD-ROM kêu xẹt xẹt () mà anh mang cho mình xài đỡ lúc cái của mình bị hư. Nhớ cả những lần hai anh em đi ăn, đi lòng vòng uống nước (nhờ đi với anh mà mình biết một lượng lớn những quán "cùng trời cuối đất" ở SG, mà mình sẽ ko bao giờ biết đường để tự đến lại lần 2 )
    Nhớ cả mình đối với anh tệ như thế nào. Mình chỉ nhớ đến anh khi máy tính mình bị hư hay mình cần nhờ anh việc gì đó. Nhớ cả cảm giác mình thấy ghét ghét anh khi biết anh có bạn gái (ờ, thì mình có sợ anh sẽ ko "ưu tiên" mình như trước đây). Nhớ cả những lần anh bị bệnh nặng phải vào bệnh viện mà mình ko có mặt một lần nào - mình chỉ biết sau đó khi vô tình hỏi. Mình thiệt tệ quá mức!
    Nhưng mình biết bất cứ khi nào mình cần, anh sẽ ở đó. Cái dáng cao gầy của anh từ lâu đã thành một người thân của mình, một người mình gọi bằng yêu thương và cả tự hào "anh trai ruột (dư )". Nhắm mắt lại mình nhớ dáng anh lêu khêu đi vào con hẻm nhỏ, nhớ cả cái đầu trọc sau khi anh bị tai nạn mà mình ko hề biết, nhớ những lần anh quay lại dặn dò "em về đi xe cẩn thận nha", nhớ cả những lần anh ngồi ăn cơm ở nhà mình mà cứ kiếm cách khen mẹ mình nấu ăn ngon .... Bao nhiêu chuyện để mà nhớ mình có một ông anh-trai-ruột-dư dễ thương đến mức nào

Chia sẻ trang này