1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Nhật ký nhiều người

Chủ đề trong 'PTTH Nguyễn Thượng Hiền TpHCM' bởi ledminh, 09/04/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. em-be

    em-be Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    12/05/2002
    Bài viết:
    1.570
    Đã được thích:
    0
    Cuộc sống hiện tại là nhiều đêm nằm trên giường nhưng ko thể đi vào giấc ngủ, đến gần sáng mới chợp mắt dc 1 tí. Là sức khỏe hao mòn khủng khiếp, vì hiện tại mình chỉ còn 40 kg và mình biết sẽ còn xuống nữa. Là tinh thần bất an, lo lắng, buồn bực và đầy thất vọng. Là cảm xúc trống rỗng, mất niềm tin, lúc nào cũng thấy mình bị rejected.

    Chẳng hiểu tại sao tới giờ mình còn ở đây nữa, khi mà chính mình nhìn vào gương cũng chẳng nhận ra mình, xấu xí, hốc hác, bạc nhược. Bởi vậy nhiều lúc thấy để buông tay cũng thật là khó =(( =((
  2. em-be

    em-be Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    12/05/2002
    Bài viết:
    1.570
    Đã được thích:
    0
    Bữa nay lại khóc nhè nữa rồi, chán ơi là chán ^:)^

    Ko hiểu sao từ lúc sang đây, mình trở nên vulnerable một cách khủng khiếp vậy nhỉ. Chắc tại bị rejected nhiều quá đây mà, nên đụng vào mình kiểu gì mình cũng vỡ [:D]
  3. em-be

    em-be Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    12/05/2002
    Bài viết:
    1.570
    Đã được thích:
    0
    Trước giờ mình vẫn tin rằng nếu người ta thực sự yêu thương nhau, người ta sẽ để ý người kia cần gì/mong muốn gìcố đáp ứng mong muốn đó

    Tới giờ mình vẫn nghĩ vậy, nhưng hiểu ra thêm 1 điều, là khi người ta ko thương mình như cách mình muốn, ko cho mình cái mình cần (dù người ta dư sức cho và đòi hỏi đó chẳng gì quá đáng cả) thì chỉ đơn giản là người ta chưa thương mình đủ [-X

    Trong trường hợp đó có thể bớt tình cảm của mình lại. Vì khi mình nghĩ mình đã dành cho người kia bao nhiêu tình cảm, nhưng người kia đối với mình có thế này thôi sao thì sẽ rất hurt. Thực ra người kia ko hề muốn thứ tình cảm đó của mình, và món quà mình trao ko đúng ý trở nên vô giá trị =((

    Một cách khác là cứ giữ level tình cảm như cũ, nhưng phải ignore hết mấy chuyện mình ko vừa ý đi. Cách này gọi là "hi sinh", gọi là "tình yêu ko điều kiện" [r32)]

    Tới giờ mình chẳng tin có thứ "tình yêu ko điều kiện", kể cả tình cảm cha mẹ con cái. Cái gì mà cứ cho đi từ một phía thì cũng sẽ từ từ, nhạt dần, có thể với tình cảm cha mẹ con cái thì nó sẽ ko mất hẳn mà nó sẽ là một đường tiệm cận tới 0 ~X

    1 đêm ko ngủ viết ra dc lý thuyết lãng.... xẹt quá [r24)]
  4. Angst

    Angst Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/10/2006
    Bài viết:
    2.445
    Đã được thích:
    0
    Normal 0 false false false MicrosoftInternetExplorer4 /* Style Definitions */ table.MsoNormalTable {mso-style-name:"Table Normal"; mso-tstyle-rowband-size:0; mso-tstyle-colband-size:0; mso-style-noshow:yes; mso-style-parent:""; mso-padding-alt:0in 5.4pt 0in 5.4pt; mso-para-margin:0in; mso-para-margin-bottom:.0001pt; mso-pagination:widow-orphan; font-size:10.0pt; font-family:"Times New Roman"; mso-ansi-language:#0400; mso-fareast-language:#0400; mso-bidi-language:#0400;} Chả lẽ cô chưa từng nghe qua (chẳng cần đọc nội dung cũng đã đoán ra được toàn bộ nội dung bên trong rồi!) cuốn Đàn ông đến từ Sao Hỏa - Đàn bà đến từ Sao Kim?

    Ngoại trừ nỗi khó chịu khi nghe mấy chữ "đàn bà" dịch ra rất ngu ngốc thì tôi nghĩ cuốn này "tốt/đáng đọc" ở chỗ là đề cập đến một vấn đề cốt yếu trong các mối quan hệ (không chỉ là quan hệ nam-nữ): Chất lượng giao tiếp.

    Chất lượng giao tiếp chịu ảnh hưởng bởi sự già dặn của ít nhất một bên và sự nhiệt tình từ cả 2 phía. (Một bên khôn ngoan lỏi đời mà chỉ cần một bên từ chối giao tiếp là cũng hỏng.) Dĩ nhiên còn chịu ảnh hưởng của trăm ngàn yếu tố khác nữa, nhưng 2 yếu tố kia đáng chú ý quan tâm nhiều hơn một chút.

    Khác với cô, tôi biết rằng khi yêu thương nhau thì người ta dễ dàng, và quá sẵn sàng, hồ hởi, chấp nhận chiều lòng người kia nhưng hoàn toàn mù tịt về nhu cầu của người kia. Thế nên khi tôi muốn cho một người yêu thương tôi cơ hội làm tôi hạnh phúc thì tôi thẳng thắn yêu cầu điều tôi mong muốn. Chưa một lần tôi thất vọng. Khi tình cảm tiêu cực trong lòng tôi phát triển đủ mạnh, thì, ngược lại, tôi chờ đợi xem người kia có tự hiểu ý tôi không, và, khi vượt ngưỡng, thì tôi "kết thúc" mqh. "Kết thúc" trong ngoặc kép, vì có những mqh tự bản thân nó là vĩnh viễn.



    Sự thích thú của tôi những ngày này là ở chuyện dù mình đủ già dặn để giao tiếp được nhưng mình từ chối giao tiếp. Sức mạnh của sự chối từ mạnh lắm. Nó đánh bại phía bên kia mà không cần thiết phải có cuộc chiến nào hết. Không có một thứ vinh quang rõ ràng, nhưng sự bại trận cũng ê chề không kém, dù khó gọi tên ra được.

    PS: Dĩ nhiên, cuối cùng, đáng tiếc, tôi đã đọc cuốn sách kia, chính xác ra là một bản dịch cực kỳ tệ hại của cuốn sách kia, và thấy ngoài nội dung trúng ý tôi đoán, tuy hời hợt hơn rất nhiều so với hiểu biết lý thuyết và thực tế của tôi về vấn đề này. Đọc một bản dịch dở cần một người đọc giỏi hơn nhiều so với đọc một bản dịch / bản gốc hay.


    PS1: Về sự khóc và sự mất ngủ, thì tôi có rất nhiều kinh nghiệm. Có một lần tôi đã khóc đến 89 ngày liền, khăn giấy tràn ngập khắp phòng, chỉ bước ra ngoài để mua đồ ăn và đổ rác. Rồi tôi chạm đáy và lại ngoi lên, tuy tôi vật vã nhiều năm sau đó, nhưng sự khóc đã kết thúc vào ngày thứ 89. Còn mất ngủ, thì có một mùa 6 tháng tôi đã mất ngủ không có một lý do nào. Lần đầu tiên tôi đã lên giường nằm chờ giấc ngủ đến, chứ không phải là đợi giấc ngủ quật ngã mình như mọi ngày, nhưng trong nhiều tháng, tôi nằm suốt từ 11h đêm đến 4-5h sáng mà vẫn không hề chợp mắt được. Về lệch giờ sinh học thì có một mùa 9 tháng tôi đã sống lệch lạc. Nhưng mọi thứ, khi đã qua đi, thì đều không còn quan trọng nữa. Đây không phải là một sự an ủi, đơn giản đây chỉ là một sự chia sẻ hiểu biết và kinh nghiệm sống.


    Cuộc sống, xét cho cùng, chỉ quan trọng nếu ta quyết định xem nó là quan trọng. Còn không thì cũng tầm thường và tẻ nhạt lắm.
  5. Angst

    Angst Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/10/2006
    Bài viết:
    2.445
    Đã được thích:
    0
    Chữ "nhiệt tình" đọc lại thành "thiện chí". Lâu quá không dùng tiếng Việt cho đàng hoàng nên từ vựng tôi yếu hẳn xuống. Tệ quá.
  6. em-be

    em-be Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    12/05/2002
    Bài viết:
    1.570
    Đã được thích:
    0
    Normal 0 false false false MicrosoftInternetExplorer4 /* Style Definitions */ table.MsoNormalTable {mso-style-name:"Table Normal"; mso-tstyle-rowband-size:0; mso-tstyle-colband-size:0; mso-style-noshow:yes; mso-style-parent:""; mso-padding-alt:0in 5.4pt 0in 5.4pt; mso-para-margin:0in; mso-para-margin-bottom:.0001pt; mso-pagination:widow-orphan; font-size:10.0pt; font-family:"Times New Roman"; mso-ansi-language:#0400; mso-fareast-language:#0400; mso-bidi-language:#0400;} Cái cuốn “Men are from Mars…” á, em-be có đọc rồi. Đọc bản tiếng Anh đàng hoàng vì cuốn sách đó có màu mè và illustrated rất đẹp, do bồ cũ (nói vậy có quá ko nhỉ :">) tặng cách đây gần chục năm á. Sách dc tặng mà, lại thêm là quyển sách đẹp nhất mình có thời đó, nên lôi ra đọc đi đọc lại hoài :-B

    Giờ thì thấy cuốn đó cũng toàn lý thuyết chán ngắt thôi, và chỉ áp dụng lúc cưa cẩm chứ lúc thân thiết hơn thì chẳng hợp nữa [-X. Ví dụ khi thành vợ thành chồng chẳng hạn, thì lúc đó có còn e dè mà ko dám nói chồng biết là mình ko muốn này muốn kia ko? Mà nói rồi chồng ko làm thì sao? Lúc vào hôn nhân rồi khác thời cưa cẩm lắm chứ bộ


    Mối quan hệ càng thân thiết, mình càng expect nhiều từ người kia [-(. Và khi đã communicate đủ cách ngọt ngào, khóc lóc, bình tĩnh, gay gắt mà vẫn ko ăn thua thì phải dừng lại để khỏi hurt mình nữa. Nói vậy thôi chứ làm cũng thật là khó, vì người mình yêu thương càng nhiều thì sẽ càng thấy bị hurt nhiều, mà tình cảm đâu phải nói chấm hết một câu là dứt dc đâu =((


    Phải biết communicate trong các relationship đâu phải chỉ áp dụng cho quan hệ nam nữ mà còn cho cả gia đình nữa. Chẳng phải eb và Angie đều gặp khó khăn để nói lên điều mình muốn (và mong muốn dc respond thỏa đáng) với ba mẹ, chị em đó hay sao :((. Bởi vậy nhiều khi mình biết lý thuyết là vậy nhưng thực hành đâu có dễ :-(


    P.S: Chúc Angie sớm có chỗ ở riêng nhen @}
  7. em-be

    em-be Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    12/05/2002
    Bài viết:
    1.570
    Đã được thích:
    0
    Ở nhà dc 2 hay 3 tuần rồi nhỉ, bored to death rồi

    Vậy là xong thêm 1 năm học, có thêm 1 cái bằng nữa nhưng tương lai sao vẫn thật mờ mịt [r37)]

    Năm tới sẽ có thêm 1 bằng nữa, vì thời gian rồi mình học double program mà. Tự nhiên mấy năm gần đây trở thành "Qualification collector" [r37)]

    Tuần rồi ở nhà đọc hết cuốn Harry Potter 7 bằng tiếng Anh, hay hơn bản tiếng Việt là đương nhiên. Sáng nay tính ra library mượn Harry Potter về đọc tiếp nhưng nhìn đống sách trên bàn sao mà ngán quá. Sách mua, sách mượn hơn chục quyển mà chưa đọc những phần mình nhẽ ra phải đọc. Đầu óc bây giờ học ko vô nữa, đọc mấy thứ vui chơi, vô thưởng vô phạt thì ok ~X

    Normal 0 false false false MicrosoftInternetExplorer4 /* Style Definitions */ table.MsoNormalTable {mso-style-name:"Table Normal"; mso-tstyle-rowband-size:0; mso-tstyle-colband-size:0; mso-style-noshow:yes; mso-style-parent:""; mso-padding-alt:0in 5.4pt 0in 5.4pt; mso-para-margin:0in; mso-para-margin-bottom:.0001pt; mso-pagination:widow-orphan; font-size:10.0pt; font-family:"Times New Roman"; mso-ansi-language:#0400; mso-fareast-language:#0400; mso-bidi-language:#0400;} Thời gian gần đây chả nói chuyện với ai, vì ngán sẽ bị tra hỏi, truy xét "đang làm gì" "sao ko làm thế này, sao ko làm thế kia" - nghe nản tận óc. Mình chỉ có nói chuyện với mấy người trong lớp, nhưng mình "già" rồi hay sao ấy, khả năng làm quen và trở thành bạn bè thân thân 1 chút mất tiêu đâu hết, nên bạn mới toàn ở mức sơ giao =((

    Mà cũng có thể là vì mình ko muốn thân thiết với 1 ai nữa. Sự thân thiết cũng chỉ có tính thời điểm. Khi mình qua 1 không gian khác, một môi trường khác thì hệ quy chiếu của mình với những người thân thiết cũ đã ko còn phù hợp . Nhiều khi ko muốn nói, ko muốn kể vì người kia sẽ ko bao giờ hiểu hết dc, và bản thân cũng chán phải giải thích dài dòng. Cuộc sống của người kia bao năm mình cũng ko chia sẻ dc, vậy là tình thân cũng từ từ nhạt dần đi =((


    Mình chưa tới middle-age mà sao đã bị crisis rồi. Hiện giờ đúng là đang bị crisis thật sự á =((
  8. em-be

    em-be Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    12/05/2002
    Bài viết:
    1.570
    Đã được thích:
    0
    Mai là ngày cuối của năm 2010

    Kết thúc 1 năm với bao nỗi buồn xen lẫn (ít ít) niềm vui, bao hi vọng và thất vọng, bao niềm tin bị đánh mất, kể cả niềm tin vào chính bản thân mình, bao lần thấy mình vỡ vụn, tự ti, sợ hãi và co rúm ró trc bao người, chán nản và mệt mỏi đến ko muốn trò chuyện với cả những người mình yêu quý nhất

    1 năm mà mình thấy chơi vơi, chông chênh, ko biết phải hi vọng gì vào tương lai, ko biết phải nên tin tưởng và mong đợi những gì. Cái cảm giác chống chếnh trống rỗng kì lạ :(

    Mong là năm mới mọi thứ sẽ tươi sáng hơn
  9. em-be

    em-be Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    12/05/2002
    Bài viết:
    1.570
    Đã được thích:
    0
    Hôm qua mới collect cái KitchenAid mua từ Mỹ về, tự nhiên sướng âm ỉ làm cả đêm chả ngủ dc, cứ nằm nghĩ mình sẽ làm những món gì cho đáng tiền mua máy với tiền ship tới $139 mới rinh dc nó về đây (hic vụ delivery cost này vẫn còn đau lòng ghê :(

    Bữa nay chắc sẽ làm bánh Bavarian Orange Cake để ăn mừng từ nay khỏi dùng hand blender đánh trứng mỏi cả tay và bị văng lung tung khắp nhà. Cuối tuần này chắc sẽ làm bánh canh - mua máy cũng vì thèm bánh canh tự làm mà mỗi lần nhồi bột đau tay mà vẫn ko dc dẻo như ý muốn. Tuần sau chắc sẽ làm pizza, chè trôi nước, dùng cái mỏ vịt của máy quết dc chả lụa nữa, à sẽ làm bánh bao nữa 8->

    Khổ, càng ngày càng thấy chỉ có mình là nấu ăn ngon nhất [:D] [:P] nên mới bày vẽ vừa cực vừa tốn tiền thế chứ :-" (ặc, dù thành thật mà nói sau khi nấu nướng mệt lử ăn cũng bớt ngon đi 1 tí nhưng vẫn thích hơn ăn tiệm nhiều lắm [r2)])
  10. em-be

    em-be Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    12/05/2002
    Bài viết:
    1.570
    Đã được thích:
    0
    Cả tuần nay ngày nào đi học về cũng ghé shopping centre lượn tới chiều tối mới về. Đi bộ về nhà mệt quá thế là leo giường ngủ tới gần giờ đi học hôm sau luôn hic hic hic, chẳng học bài gì hết mà gần thi nữa rồi :(

    Mua quần áo giày dép thì gần như ko mua mà mua đồ kitchen thì nhiều. Bữa nay khiêng về thêm 1 cái cooling rack, 1 cái spring form xịn hơn cái đang có (đắt gấp đôi cái ở nhà), thêm 1 cái stapula, 1 cái spinner, mấy cái ramekins, 1 cái steamer. Đang mùa sales mà, phải tranh thủ thôi, nhưng về nhà cộng receipt lại méo mặt :(

    Mấy bộ dinnerware với cookware của Marie Claire đẹp với nhẹ như mây luôn, đang sales 50% nữa, mà mình hết xiền roài, ko thì ít nhất mình cũng khiêng về cái casseroles. Thôi đợi thêm 6 tháng nữa vậy :D

Chia sẻ trang này