1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Nhật ký những ngày tội lỗi

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi intercops, 24/02/2005.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. tac_ke

    tac_ke Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/08/2003
    Bài viết:
    1.112
    Đã được thích:
    0
    phicau viết thế cũng hay.
    Đọc Gone with the Wind lấy bối cảnh là chiến tranh Nam Bắc, Đồi gió hú bối cảnh là thời kỳ tư bản hoá và đi tìm vàng của Anh, thế nên mới thành tác phẩm nổi tiếng, viết mới có chiều sâu. Chứ nếu viết chung chung thì rất khó, đọc thấy giống Quỳnh Dao ngay, truyện nào cũng giống truyện nào.
    Ở VN bối cảnh là thời kỳ đổi mới, khi mọi người bung ra mở công ty và kiếm tiền cũng hay. Tuy vậy lấy bối cảnh ở VN không biết nhấn vào chỗ nào? Hơi nhạt.

  2. intercops

    intercops Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/07/2004
    Bài viết:
    221
    Đã được thích:
    0
    Ngày 25 tháng 4 năm 2004
    Cô em họ đã đến đúng lúc, và đã là cứu cánh của tôi trong thời gian này. Tôi như người chết đuối vớ được chiếc phao. Cuộc sống tôi từ lúc ấy trở nên nhẹ nhàng hơn, thoải mái hơn và dần giúp tôi vượt qua sự nặng nề của tội lỗi. Vùng lầy đang dần tan ra dưới chân tôi, bước chân tôi tự tin hơn và tôi lại thấy mình vẫn còn đáng sống.
    Tôi và cô em họ bắt đầu liên lạc với nhau thường xuyên hơn qua những tin nhắn. Những tin nhắn nhẹ nhàng, chỉ thăm hỏi và 1 chút quan tâm, nhưng nó thật sự đem đến cho tôi niềm tin vào cuộc sống, niềm tin vào những người xung quanh, tin rằng tâm hồn đầy tội lỗi của mình đến 1 ngày sẽ bớt nỗi ưu phiền.
    Tôi tìm đến Thiền theo lời cô em họ. Tôi cũng sưu tầm sách về Yoga, về những giá trị tinh thần, những cuốn sách dạy cách sống và nói về cuộc sống. Với cách ấy, tôi đã tạm gác hình ảnh em sang 1 bên, để tìm lại chút thảnh thơi cho tâm hồn mình.
    Tôi cũng bớt rượu bia, bớt đi những chiều say xỉn. Nói là bớt bởi vì ở xứ biển nhỏ bé này, hình thức giải trí chỉ có bấy nhiêu đó mà thôi. Ngoại trừ nhậu, còn có dancing, café, karaoké, hay internet cũng có chút đỉnh. Nhưng internet thì chưa có ADSL, Karaoke thì phần nhiều thì là Karaoke ôm, café uống hoài cũng chán, dancing thì 1 lần/tuần là quá sức. Nên nhậu đôi khi lại là cứu cánh trong những ngày buồn.
    Thực ra, bên cạnh những tin nhắn của cô em họ, đôi khi lại có những tin nhắn của em. Những tin nhắn nũng nịu, hờn dỗi của em lại làm tôi nhớ em khủng khiếp. Tôi ít khi trả lời. Nhưng, như người cố nhịn đói, càng nhịn càng thèm, lại càng nhớ em khủng khiếp. Tôi cố theo phương pháp Thiền, thật tịnh tâm để không nhớ về những tháng ngày lén lút ấy. Nhưng không nghĩ về em thì tôi lại nghĩ về người khác, cô em họ.
    Khi nghĩ về cô em họ, tôi lại đau đớn biết bao!
  3. intercops

    intercops Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/07/2004
    Bài viết:
    221
    Đã được thích:
    0
    Ngày 25 tháng 4 năm 2004
    Cô em họ đã đến đúng lúc, và đã là cứu cánh của tôi trong thời gian này. Tôi như người chết đuối vớ được chiếc phao. Cuộc sống tôi từ lúc ấy trở nên nhẹ nhàng hơn, thoải mái hơn và dần giúp tôi vượt qua sự nặng nề của tội lỗi. Vùng lầy đang dần tan ra dưới chân tôi, bước chân tôi tự tin hơn và tôi lại thấy mình vẫn còn đáng sống.
    Tôi và cô em họ bắt đầu liên lạc với nhau thường xuyên hơn qua những tin nhắn. Những tin nhắn nhẹ nhàng, chỉ thăm hỏi và 1 chút quan tâm, nhưng nó thật sự đem đến cho tôi niềm tin vào cuộc sống, niềm tin vào những người xung quanh, tin rằng tâm hồn đầy tội lỗi của mình đến 1 ngày sẽ bớt nỗi ưu phiền.
    Tôi tìm đến Thiền theo lời cô em họ. Tôi cũng sưu tầm sách về Yoga, về những giá trị tinh thần, những cuốn sách dạy cách sống và nói về cuộc sống. Với cách ấy, tôi đã tạm gác hình ảnh em sang 1 bên, để tìm lại chút thảnh thơi cho tâm hồn mình.
    Tôi cũng bớt rượu bia, bớt đi những chiều say xỉn. Nói là bớt bởi vì ở xứ biển nhỏ bé này, hình thức giải trí chỉ có bấy nhiêu đó mà thôi. Ngoại trừ nhậu, còn có dancing, café, karaoké, hay internet cũng có chút đỉnh. Nhưng internet thì chưa có ADSL, Karaoke thì phần nhiều thì là Karaoke ôm, café uống hoài cũng chán, dancing thì 1 lần/tuần là quá sức. Nên nhậu đôi khi lại là cứu cánh trong những ngày buồn.
    Thực ra, bên cạnh những tin nhắn của cô em họ, đôi khi lại có những tin nhắn của em. Những tin nhắn nũng nịu, hờn dỗi của em lại làm tôi nhớ em khủng khiếp. Tôi ít khi trả lời. Nhưng, như người cố nhịn đói, càng nhịn càng thèm, lại càng nhớ em khủng khiếp. Tôi cố theo phương pháp Thiền, thật tịnh tâm để không nhớ về những tháng ngày lén lút ấy. Nhưng không nghĩ về em thì tôi lại nghĩ về người khác, cô em họ.
    Khi nghĩ về cô em họ, tôi lại đau đớn biết bao!
  4. intercops

    intercops Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/07/2004
    Bài viết:
    221
    Đã được thích:
    0
    Ngày 30 tháng 4 năm 2005
    Trong hoàn cảnh của tôi, đôi khi thật khó xử khi phải mang 2 bộ mặt cùng 1 lúc. Phải ứng xử sao cho vừa lòng người này, và cả vừa lòng những người khác. Và ứng xử sao cho vừa là 1 người em, vừa là 1 thằng đểu, vừa là 1 người bạn cho người ta tin tưởng. Khi đối mặt với anh tôi, em và cô em họ, tôi như choáng váng vì phải đóng kịch còn tài tình hơn cả những diễn viên đạt giải Oscar.
    Tôi được nghỉ lễ đến 4 ngày vì năm nay ngày Lễ Lao Động đúng vào thứ 7, và tôi được nghỉ bù vào thứ 2. Tranh thủ về Sài Gòn để thăm lại gia đình, những người quen, và đương nhiên là anh tôi, em và cô em họ. Nhưng lần này tôi không còn mang nặng mặc cảm tội lỗi nữa, và tôi cũng tự tin hơn khi phải giáp mặt anh tôi và em. Nhờ cô em họ mà tôi thấy lòng mình thanh thản hơn. Trên đường về SG, dù cho xe tốc hành nhét tôi chật cứng, nhưng tôi vẫn thấy vui vì sắp gặp lại được người thân, bạn hữu. Trong đầu tôi bây giờ chỉ thấy niềm vui, nỗi nhớ và? sự hồi hộp vì sắp phải đóng 1 vở kịch thật giỏi. Như 1 con cá mòi, nhưng tôi vẫn khe khẽ hát:
    ? Và con tim đã vui trở lại, tình yêu đến cho tôi ngày mai
    Tình yêu thắp sáng vào đời, cho tôi được nhận ơn cứu rỗi?

    Xe vừa đến Bến Xe Miền Đông, T. đã chờ sẵn để đón tôi về nhà. 2 anh em gặp nhau mừng không thể xiết. Trên đường về, tôi và nó cứ nói chuyện luôn miệng, thi nhau mà kể những chuyện đã xảy ra suốt gần 2 tháng qua. Thằng em kết nghĩa vẫn như ngày nào, sôi nổi và ồn ào. Nhưng tôi quý nó, vì nó luôn thẳng thắn, và giải quyết mọi vấn đề 1 cách thẳng tuột như ruột ngựa vậy. Có lẽ vì vậy mà 24 tuổi rồi mà nó chẳng có mảnh tình vắt vai. Và nó cũng ít khi phiền muộn, mà có buồn đi nữa thì nó vẫn cứ ồn ào. Tính nó thế mà.
    Tắm xong 1 cái là tôi thấy mình nhẹ nhõm ngay lập tức. T. đang lục lọi gì đó trong cái computer của tôi. Và nó bật lên thư mục Nhạc, select all và play. Bài đầu tiên đã làm tôi sững lại trong giây lát:
    ? Tình yêu như nắng, nắng đưa em về bên dòng suối mơ
    Nhẹ buông theo gió, gió mang câu thề xa rời chốn xưa
    Tình như lá úa rơi buồn trong nỗi nhớ
    Mưa vẫn mưa rơi, mây vẫn mây trôi hắt hiu đời tôi?

    Tôi ngồi xuống giường, im lặng rất lâu và nhìn vào cái computer. Bài hát tôi yêu thích, với giọng ca nồng ấm của Tuấn Ngọc đã gợi lại nỗi nhớ em, và gợi lại nỗi đau tội lỗi có sẵn trong tôi, làm nó trỗi dậy và khiến tôi gần như ngã quỵ. Viễn cảnh phải đóng cho tròn vai kịch đểu giả làm tôi phát nôn. Nhưng? chẳng lẽ lại quay về Phan Thiết?
    T. nghe, lim dim đôi mắt, lẩm nhẩm hát theo rồi phán luôn: ?oBài này bà chị dâu khoái lắm đây! Giống y như anh em mình vậy anh hả? Mà sao im re vậy ông??. Tôi chỉ cười trừ. Biết nói gì với nó bây giờ?
    Chuông ĐT reng. Anh tôi gọi. ?oThằng T. chưa nói với chú à? Tối nay anh làm cái tiệc nho nhỏ ở nhà anh để mừng chú về SG đấy. T. nó chưa nói chú à?? ?oDạ chưa, nó vẫn còn đây nè. Lát nữa em sang nhé!?
    T. quay lại nói luôn ?oHì, quên mất cái vụ này. Nhưng thế nào lão ấy cũng nhắc thôi. À, ảnh ở nhà riêng đấy, mới mua, mà chỉ có 2 người, phí dễ sợ!?. Tôi khẽ lắc đầu. Anh ấy muốn gì lá sẽ có, và khó có điều gì cản nổi anh. Nhưng anh lại không hề biết rằng, người vợ trẻ của anh đang xỏ mũi anh.
    T. đèo tôi sang nhà anh. Có anh, có em, cô em họ, thêm tôi và T. nữa, nhưng buổi tiệc thì thịnh soạn vô cùng, cứ như cho 10 người ăn vậy. Anh tôi xiết tay tôi thật chặt và vồn vã đẩy tôi vào. Cô em họ cười thật tươi, nghiêng đầu nhìn tôi để xem tôi bây giờ gầy đi hay mập ra? Cô em họ chỉ vào dĩa chả giò thơm ngậy và hồ hởi: ?oEm với chị họ ngồi cuốn suốt buổi chiều đó nha! Biết anh thích mà?. Em thì vẫn thế, nheo nheo đôi mắt to tròn và long lanh như hồ nước cuốn xoáy tôi vào bể sâu dục vọng.
    Tất cả ngồi vào bàn. Anh tôi vẫn để tôi ngồi bên cạnh, và bên kia là em. Đối diện là T. và cô em họ. Tôi gãi đầu ?oAnh làm em thấy ngại quá! Em đi xa về, nhưng đâu cần phải thịnh soạn như vầy đâu!?. Anh phá lên cười ?oChú yên tâm đi, cái này là tiệc 3 trong 1 đấy. Trước là đãi chú đi xa về, sau là anh đãi chú vì đây là nhà mới?
    ?oChà! Thế cơ à?? T. vừa so đũa vừa nhướng mắt nhìn anh ?oCòn thứ 3 thì sao anh??. Anh tôi ôm em vào lòng, đặt tay lên bụng em và đưa tay lên miệng ?oSuỵt! Bí mật đấy. Anh mà nói ra thì đệ tử anh nó sẽ kiện ba nó không giữ bí mật gì cả?.
    Cô em họ tròn xoe mắt nhìn em ?oTrời, chị có em bé rồi hả?? Em khẽ gật đầu. Tôi thấy nhói trong tim. Ai cũng lo chúc tụng anh và em. Tôi cũng bắt tay anh để mừng cho người cha tương lai, mà sao trong lòng lại tê tái biết bao nhiêu. Nhưng em là của anh tôi, điều đó là chuyện đương nhiên.
    Cô em họ lại hỏi ?oĐược bao lâu rồi chị? Mấy tháng á? Mà sao thấy chị vẫn thon thả thế này?? Em vén mái tóc dài của mình và, em đã khẽ liếc nhìn tôi mà, trả lời ?oĐược hơn 1 tháng rồi! Cũng chưa đến lúc bụng to bè ra đâu. Thấy không??
    Tôi quay cuồng. Hơn 1 tháng ư? Vậy nó là con ai?
  5. intercops

    intercops Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/07/2004
    Bài viết:
    221
    Đã được thích:
    0
    Ngày 30 tháng 4 năm 2005
    Trong hoàn cảnh của tôi, đôi khi thật khó xử khi phải mang 2 bộ mặt cùng 1 lúc. Phải ứng xử sao cho vừa lòng người này, và cả vừa lòng những người khác. Và ứng xử sao cho vừa là 1 người em, vừa là 1 thằng đểu, vừa là 1 người bạn cho người ta tin tưởng. Khi đối mặt với anh tôi, em và cô em họ, tôi như choáng váng vì phải đóng kịch còn tài tình hơn cả những diễn viên đạt giải Oscar.
    Tôi được nghỉ lễ đến 4 ngày vì năm nay ngày Lễ Lao Động đúng vào thứ 7, và tôi được nghỉ bù vào thứ 2. Tranh thủ về Sài Gòn để thăm lại gia đình, những người quen, và đương nhiên là anh tôi, em và cô em họ. Nhưng lần này tôi không còn mang nặng mặc cảm tội lỗi nữa, và tôi cũng tự tin hơn khi phải giáp mặt anh tôi và em. Nhờ cô em họ mà tôi thấy lòng mình thanh thản hơn. Trên đường về SG, dù cho xe tốc hành nhét tôi chật cứng, nhưng tôi vẫn thấy vui vì sắp gặp lại được người thân, bạn hữu. Trong đầu tôi bây giờ chỉ thấy niềm vui, nỗi nhớ và? sự hồi hộp vì sắp phải đóng 1 vở kịch thật giỏi. Như 1 con cá mòi, nhưng tôi vẫn khe khẽ hát:
    ? Và con tim đã vui trở lại, tình yêu đến cho tôi ngày mai
    Tình yêu thắp sáng vào đời, cho tôi được nhận ơn cứu rỗi?

    Xe vừa đến Bến Xe Miền Đông, T. đã chờ sẵn để đón tôi về nhà. 2 anh em gặp nhau mừng không thể xiết. Trên đường về, tôi và nó cứ nói chuyện luôn miệng, thi nhau mà kể những chuyện đã xảy ra suốt gần 2 tháng qua. Thằng em kết nghĩa vẫn như ngày nào, sôi nổi và ồn ào. Nhưng tôi quý nó, vì nó luôn thẳng thắn, và giải quyết mọi vấn đề 1 cách thẳng tuột như ruột ngựa vậy. Có lẽ vì vậy mà 24 tuổi rồi mà nó chẳng có mảnh tình vắt vai. Và nó cũng ít khi phiền muộn, mà có buồn đi nữa thì nó vẫn cứ ồn ào. Tính nó thế mà.
    Tắm xong 1 cái là tôi thấy mình nhẹ nhõm ngay lập tức. T. đang lục lọi gì đó trong cái computer của tôi. Và nó bật lên thư mục Nhạc, select all và play. Bài đầu tiên đã làm tôi sững lại trong giây lát:
    ? Tình yêu như nắng, nắng đưa em về bên dòng suối mơ
    Nhẹ buông theo gió, gió mang câu thề xa rời chốn xưa
    Tình như lá úa rơi buồn trong nỗi nhớ
    Mưa vẫn mưa rơi, mây vẫn mây trôi hắt hiu đời tôi?

    Tôi ngồi xuống giường, im lặng rất lâu và nhìn vào cái computer. Bài hát tôi yêu thích, với giọng ca nồng ấm của Tuấn Ngọc đã gợi lại nỗi nhớ em, và gợi lại nỗi đau tội lỗi có sẵn trong tôi, làm nó trỗi dậy và khiến tôi gần như ngã quỵ. Viễn cảnh phải đóng cho tròn vai kịch đểu giả làm tôi phát nôn. Nhưng? chẳng lẽ lại quay về Phan Thiết?
    T. nghe, lim dim đôi mắt, lẩm nhẩm hát theo rồi phán luôn: ?oBài này bà chị dâu khoái lắm đây! Giống y như anh em mình vậy anh hả? Mà sao im re vậy ông??. Tôi chỉ cười trừ. Biết nói gì với nó bây giờ?
    Chuông ĐT reng. Anh tôi gọi. ?oThằng T. chưa nói với chú à? Tối nay anh làm cái tiệc nho nhỏ ở nhà anh để mừng chú về SG đấy. T. nó chưa nói chú à?? ?oDạ chưa, nó vẫn còn đây nè. Lát nữa em sang nhé!?
    T. quay lại nói luôn ?oHì, quên mất cái vụ này. Nhưng thế nào lão ấy cũng nhắc thôi. À, ảnh ở nhà riêng đấy, mới mua, mà chỉ có 2 người, phí dễ sợ!?. Tôi khẽ lắc đầu. Anh ấy muốn gì lá sẽ có, và khó có điều gì cản nổi anh. Nhưng anh lại không hề biết rằng, người vợ trẻ của anh đang xỏ mũi anh.
    T. đèo tôi sang nhà anh. Có anh, có em, cô em họ, thêm tôi và T. nữa, nhưng buổi tiệc thì thịnh soạn vô cùng, cứ như cho 10 người ăn vậy. Anh tôi xiết tay tôi thật chặt và vồn vã đẩy tôi vào. Cô em họ cười thật tươi, nghiêng đầu nhìn tôi để xem tôi bây giờ gầy đi hay mập ra? Cô em họ chỉ vào dĩa chả giò thơm ngậy và hồ hởi: ?oEm với chị họ ngồi cuốn suốt buổi chiều đó nha! Biết anh thích mà?. Em thì vẫn thế, nheo nheo đôi mắt to tròn và long lanh như hồ nước cuốn xoáy tôi vào bể sâu dục vọng.
    Tất cả ngồi vào bàn. Anh tôi vẫn để tôi ngồi bên cạnh, và bên kia là em. Đối diện là T. và cô em họ. Tôi gãi đầu ?oAnh làm em thấy ngại quá! Em đi xa về, nhưng đâu cần phải thịnh soạn như vầy đâu!?. Anh phá lên cười ?oChú yên tâm đi, cái này là tiệc 3 trong 1 đấy. Trước là đãi chú đi xa về, sau là anh đãi chú vì đây là nhà mới?
    ?oChà! Thế cơ à?? T. vừa so đũa vừa nhướng mắt nhìn anh ?oCòn thứ 3 thì sao anh??. Anh tôi ôm em vào lòng, đặt tay lên bụng em và đưa tay lên miệng ?oSuỵt! Bí mật đấy. Anh mà nói ra thì đệ tử anh nó sẽ kiện ba nó không giữ bí mật gì cả?.
    Cô em họ tròn xoe mắt nhìn em ?oTrời, chị có em bé rồi hả?? Em khẽ gật đầu. Tôi thấy nhói trong tim. Ai cũng lo chúc tụng anh và em. Tôi cũng bắt tay anh để mừng cho người cha tương lai, mà sao trong lòng lại tê tái biết bao nhiêu. Nhưng em là của anh tôi, điều đó là chuyện đương nhiên.
    Cô em họ lại hỏi ?oĐược bao lâu rồi chị? Mấy tháng á? Mà sao thấy chị vẫn thon thả thế này?? Em vén mái tóc dài của mình và, em đã khẽ liếc nhìn tôi mà, trả lời ?oĐược hơn 1 tháng rồi! Cũng chưa đến lúc bụng to bè ra đâu. Thấy không??
    Tôi quay cuồng. Hơn 1 tháng ư? Vậy nó là con ai?
  6. Maeve

    Maeve Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/11/2002
    Bài viết:
    98
    Đã được thích:
    0
    Lạy Chúa, đọc đến đây sao tôi muốn lên cơn đau tim quá! Thở không nổi luôn, sao mà tội lỗi thế này? Làm người mà chồng chất chừng ấy tội lỗi thì làm sao sống thanh thản được?
    Bless you!
  7. Maeve

    Maeve Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/11/2002
    Bài viết:
    98
    Đã được thích:
    0
    Lạy Chúa, đọc đến đây sao tôi muốn lên cơn đau tim quá! Thở không nổi luôn, sao mà tội lỗi thế này? Làm người mà chồng chất chừng ấy tội lỗi thì làm sao sống thanh thản được?
    Bless you!
  8. giocuonhoatroi

    giocuonhoatroi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/01/2005
    Bài viết:
    281
    Đã được thích:
    0
    Bạn sẽ làm gì khi nhìn thấy cuộc đời đang đi vào ngõ hẹp, và chỉ tốt hơn khi là triệu phú hoặc là ...có em ? Khó quá nhỉ .
  9. giocuonhoatroi

    giocuonhoatroi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/01/2005
    Bài viết:
    281
    Đã được thích:
    0
    Bạn sẽ làm gì khi nhìn thấy cuộc đời đang đi vào ngõ hẹp, và chỉ tốt hơn khi là triệu phú hoặc là ...có em ? Khó quá nhỉ .
  10. lesyeuxdelamer

    lesyeuxdelamer Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/06/2004
    Bài viết:
    241
    Đã được thích:
    0
    mới đọc đến trang 3 !
    câu chuyện thật khó xử . yêu , biết yêu là tội lỗi . vẫn yêu .
    mà thật lạ . chị dâu của bạn có thể vui vẻ tuần trăng mật bên người anh .vậy mà vừa về đã đến nhà bạn , trao 1 nụ hôn nồng thắm . vậy yêu ai ? hay yêu cả 2 ?
    vừa về đến nhà đã đến nhà bạn , vậy là rất nhớ , nhớ rất nhiều
    đọc càng thấy khó xử . và thấy lạnh nữa . phụ nữ , họ che tình yêu kín đến thế ư ?
    hay lại cũng như 1 câu chuyện đã được đọc . bạn như 1 viên đá trong khu vườn rồng mênh mông của nữ hoàng . nữ hoàng không muốn sở hữu , nhưng cũng không muốn mất đi .
    nếu là mình . có lẽ mình sẽ đi thật xa .
    ôi , lại online . về thôi . mai đọc tiếp .

Chia sẻ trang này