1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Nhật ký nỗi đau... ( mong được chia sẻ)

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi forgive_forgive, 25/06/2009.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. forgive_forgive

    forgive_forgive Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    31/07/2002
    Bài viết:
    1.469
    Đã được thích:
    0
    Nhật ký nỗi đau... ( mong được chia sẻ)

    Ngày... Tháng... 2009
    Có 1 ngày trong cuộc đời của mình... Ngày mình cảm thấy mất hết niềm tin và hy vọng... Mất nửa thế giới này.. là ngày hôm nay... M đã quỵ xuống khi bác sỹ hốt hoảng thông báo Em bé mất tim thai...Gào khóc gọi con trong nỗi tuyệt vọng khôn cùng... mặc những lời khuyên... mặc những động viên... cứ đứng lên lại ngã xuống... nhưng kiên quyết không nhập viện...Người ta vào viện rồi mang con về... mình vào viện để mang con đi chôn ư?.... Có nỗi đau nào hơn thế không? Còn vài ngày nữa thôi... Còn vài ngày để hạnh phúc đón con chào đời.... vậy mà ông trời nỡ làm thế với mình sao???
  2. ElLula

    ElLula Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/04/2009
    Bài viết:
    2.593
    Đã được thích:
    1
    xin chia sẻ nỗi đau với anh chị...
    Mong vong hồn em bé sớm siêu thoát
    mong anh chị sớm vượt qua nỗi đau
    ..........
    Rồi trời đất sẽ lại cho anh chị những em bé xinh xắn
    .............
    Chia buồn anh chị
  3. rongxanhckd

    rongxanhckd Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    22/12/2007
    Bài viết:
    2.232
    Đã được thích:
    0
    nghe chuyện chị mà thấy buồn quá
    xin chia buồn cùng chị
  4. doraemon_daisuki

    doraemon_daisuki Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/11/2005
    Bài viết:
    178
    Đã được thích:
    0
    Xin chia buồn với chị và gia đình. Biết đây là nỗi đau khó vượt qua khi em bé đã được mang hình hài của con người, nhưng chị vẫn phải sống, ông trời mang em bé này của chị đi rồi sẽ sớm mang đến cho chị sinh linh bé bỏng đáng yêu khác thôi. CHị đừng buồn quá nhé
  5. forgive_forgive

    forgive_forgive Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    31/07/2002
    Bài viết:
    1.469
    Đã được thích:
    0
    Cám ơn mọi người rất nhiều. Thực sự mình đã cảm thấy được chia sẻ
    Mình tỉnh bởi mùi thuốc sát trùng, bởi tiếng mọi người xung quanh...minh như kẻ mất cảm giác... mất nhận thức...trống rỗng... chỉ trở về thực tại khi ông xã lay mình...mình quay mặt vào trong khóc... anh ấy cũng khóc...mọi người xung quanh khóc... Thai to rồi phải mổ vì đứa trước cũng đã mổ...Bác sỹ nói. Mình không đồng ý.Nó đã không chào đời để sống thì mình sẽ giữ nó bên mình. Cho dù phải chết thì mình cũng đâu mong sống...Mình thương con quá. Thương quặn thắt trong lòng...Có lẽ nó cũng có khát khao được sống...Tiếng khóc trẻ thơ vang đầy khoa sản làm mình đau đớn hơn gấp ngàn vạn lần..." Sao con lại bỏ mẹ đi??? Sao con lại như thế với mẹ...." Mình đòi đi kiểm tra lại lần nữa với hy vọng bác sỹ đã nhầm... Có lẽ chiều mình nên mọi người đồng ý. Kết quả mình quỵ thêm lần nữa khi nhìn vào màn hình... tim con mình không đập...Lại động viên, lại an ủi... có 1 điều mà mình phải làm khi chồng bảo em phải để Bs đưa con ra thôi. Phải làm hậu sự cho nó. Em phải để con siêu thoát chứ....Mình đồng ý mổ nếu mình được ở 1 mình và không phải nằm ở khoa sản. Mình sợ sự hỏi thăm của các bà mẹ khác... Những người có được hạnh phúc khi đón con trên tay... Mình sợ nghe tiếng tre con khóc...Nhũng âm thanh báo hiệu sự sống bắt đầu... Con mình ở đâu? Chỗ nào??? sao im lặng thế? Mình cũng không biết sao cái đòi hỏi vô lý của mình lại được đáp ứng...nằm 1 mình, mình trấn tĩnh hơn....Con gái mình hớn hở quanh mẹ vì nó nghĩ rằng mẹ lên viện là nó sắp có em rồi...Nó ôm mình xoa bụng và gọi em Vũ ơi! Chị sắp được bế em rồii làm cả nhà oà khóc....Mình trông đợi biết bao nhiêu ngày con chào đời.Gia điình mình cũng trông đợi biết bao nhiêu... Có phải tại mình không khi con mình không được sống??? Cuộc đời bất công với mình nhiều quá
  6. ElLula

    ElLula Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/04/2009
    Bài viết:
    2.593
    Đã được thích:
    1
    Ông trời ko lấy của ai cái gì cả đâu chị đâu
    em tin ông trời sẽ bù đắp cho chị
    An lành.!!!
  7. situhocdoi

    situhocdoi Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    23/09/2007
    Bài viết:
    3.962
    Đã được thích:
    1
    khi con ng ta đã ko thể sống thì chết là cách nhanh nhất để đc tái sinh...Chết chưa chắc đã phải là ko hạnh phúc...Em bé sẽ hiểu đc rằng mình có 1 bà mẹ yêu mình ntn???
    ...Có nỗi đau nào bằng nỗi đau sống trong nỗi đau...
  8. uocmo2009

    uocmo2009 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/03/2009
    Bài viết:
    1.636
    Đã được thích:
    0
    có nỗi đau nào bằng nỗi đau mất con...!
    rồi mọi chuyện sẽ qua thôi
  9. iwcotte

    iwcotte Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/12/2007
    Bài viết:
    1.293
    Đã được thích:
    0

    Khi nhìn thấy ánh mắt của những đứa được ba mẹ cho đi xem lễ hạ cờ ở lăng BÁC, hay nhìn thấy cái dáng lon ton của chúng khi chạy loanh quanh sân cỏ mỹ đình. Em đã ao ước... giá gì mình có 1 đứa con....( dẫu giừ mới tý tuổi đầu 23 mà chị)

    Nhưng yêu wá nên có khi tự nhiên giơ tay bẹo cái má.... làm cho bé ngơ ngác nhìn 1 lúc tròn xoe mắt. Rồi...khóc ầm lên hic hic
    Và ngay khi em đọc được bài viết đầu tiên của chị. Em đã ngồi lặng lẽ, mà k biết viết gì. Chia sẻ ư? em cũng k biết bao nhiều thì có thể vơi đi chút ít... nên em thấy sao mình lóng ngóng trên bàn phím đến thế.
    Cho đến giờ khi biết chị còn 1 cháu là Vũ. Thì muốn nói với chị 1 điều rằng... chị đừng quá buồn nữa, em đã gặp rất nhiều người, họ đã chạy khắp nơi này đến nơi khác, mong 1 mụn con mà k được... chị hãy cố nghĩ và tự an ủi mình rằng Vũ sẽ bù đắp cho chị phần nào nỗi đau này...
    Và em thật sự mong, những tháng ngày sau, chị sẽ được bình yên...và nguôi ngoai nỗi mất mát này.
    Gửi chị 1 cái nắm tay thật chặt!
  10. ng0cngh3ch

    ng0cngh3ch Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/06/2009
    Bài viết:
    230
    Đã được thích:
    0
    Thời gian sẽ làm nguôi ngoai đi mọi nỗi đau....
    Bình yêu chị nhé.... :)

Chia sẻ trang này